Kể Lại Câu Chuyện Trí Khôn Của Ta Đây Lớp 4 Ngắn Gọn [27+ Mẫu Tóm Tắt Ngắn]

Tuyển chọn 27+ mẫu tóm tắt kể lại câu chuyện Trí khôn của ta đây lớp 4, giúp các em học sinh nhanh chóng nắm bắt được ý nghĩa câu chuyện.

Cách Kể Lại Câu Chuyện Trí Khôn Của Ta Đây

Sau đây là một số gợi ý giúp bạn kể lại câu chuyện Trí khôn của ta đây đơn giản.

  • Bước 1: Đọc lại nội dung câu chuyện cần kể. Chú ý nhớ kĩ những sự việc chính, những chi tiết quan trọng để có thể kể lại đúng và đủ theo thứ tự nội dung cốt chuyện.
  • Bước 2: Tóm tắt nội dung chuyện theo ý lớn của từng đoạn.
  • Bước 3: Lập dàn ý vắn tắt của câu chuyện bao gồm các nhân vật chính, các tình tiết chính trong truyện, diễn biến và kết thúc câu chuyện).
  • Bước 4: Dựa vào dàn ý vắn tắt, bạn hãy kể lại câu chuyện một cách rõ ràng, rành mạch và đầy đủ.

Xem thêm 🌟 Kể Lại Câu Chuyện Rùa Và Thỏ 🌟 hay nhất

Tóm Tắt Câu Chuyện Trí Khôn Của Ta Đây

SCR.VN chia sẻ cho bạn mẫu tóm tắt câu chuyện Trí khôn của ta đây ngay sau đây.

Ngày nọ, có một con cọp từ trong rừng đi ra thấy một anh nông dân đang đánh roi con trâu cày ruộng. Cọp thắc mắc vì sao trâu lại để một người nhỏ như vậy đánh đập mình. Trâu trả lời rằng người đó có trí khôn, nhưng không giải thích thêm.

Cọp quyết định hỏi trực tiếp anh nông dân về “trí khôn.” Anh nông dân đồng ý và nói rằng trí khôn của anh ấy đang ở nhà và có thể lấy để cho cọp xem, nhưng đề nghị buộc cọp vào gốc cây để tránh mất trâu.

Sau đó, anh nông dân dùng rơm bao quanh cọp rồi châm lửa đốt, anh ta nói rằng: “Trí khôn của ta đây”. Sau đó cọp thoát ra được nhưng vì quá sợ hãi nên chạy vào rừng. Từ đó, cọp mang theo những vằn đen là dấu tích của vết cháy còn trâu thì mất hàm răng trên vì lỡ cười va vào đá trong lúc cọp bị đốt.

Đón đọc văn mẫu 💌 Kể Lại Câu Chuyện Sự Tích Dưa Hấu 💌 ngắn gọn

12+ Mẫu Kể Lại Câu Chuyện Trí Khôn Của Ta Đây Hay Nhất

Tổng hợp 12+ mẫu kể lại câu chuyện Trí khôn của ta đây hay nhất, mời bạn đọc cùng tham khảo ngay.

Tóm Tắt Kể Lại Truyện Ngụ Ngôn Trí Khôn Của Ta Đây Ngắn Hay

Câu chuyện bắt đầu khi một con cọp lớn rời rừng và chứng kiến một bác nông dân cùng con trâu đang làm việc trên ruộng. Mặc dù trâu làm việc chăm chỉ nhưng thường xuyên bị bác nông dân đánh để thúc đẩy. Cọp tò mò về tình hình này và quyết định hỏi trâu vì sao chúng lại chịu đựng như vậy.

Sau khi chứng kiến cảnh này, cọp đợi cho đến buổi trưa, khi trâu được nghỉ ngơi. Cọp tiếp cận và hỏi trâu về lý do tại sao chúng lại chịu đựng đánh đập từ con người. Trâu chỉ nói rằng con người có “trí khôn” đáng sợ.

Cọp không hiểu và quyết định tìm hiểu thêm về “trí khôn” này. Tuy nhiên, khi hỏi trâu, nó chỉ được đề xuất đi hỏi trực tiếp con người. Cọp tìm đến bác nông dân để hỏi về trí khôn. Bác nông dân đề xuất để cọp xem trí khôn ở nhà và sẵn lòng chia sẻ một ít. Nhưng khi bác nông dân nhớ đến khả năng cọp ăn trâu, anh ta đề xuất buộc cọp lại để đảm bảo an toàn.

Cọp đồng ý và bị buộc chặt vào gốc cây. Bác nông dân châm lửa và tạo ra hiệu ứng cháy để tuyên bố trí khôn của mình. Trong lúc cháy, trâu cười vui, nhưng không may hàm răng trên của nó bị va vào đá và rụng sạch. Lửa cháy làm đứt dây buộc, cọp chạy vào rừng mà không ngoảnh đầu lại.

Từ đó, cọp sinh ra con nào trên mình cũng có những vằn đen dài, vốn là dấu tích những vết cháy, còn trâu thì chẳng con nào có răng ở hàm trên cả.

Kể Lại Câu Chuyện Trí Khôn Của Ta Đây Tóm Tắt Ngắn

Câu chuyện bắt đầu khi một con cọp rời rừng và chứng kiến một người nông dân cùng trâu đang làm việc trên đồng. Trâu chăm chỉ cày ruộng và thậm chí phải chịu đau đớn khi bị roi đánh. Hổ tò mò hỏi trâu về lý do vì sao chúng lại chịu khổ như vậy. Trâu chỉ nói rằng con người có “trí khôn.”

Hổ muốn biết về trí khôn này và được khuyên hỏi trực tiếp con người. Cọp tìm đến anh nông dân và yêu cầu xem trí khôn của anh. Nông dân đề xuất trí khôn đang ở nhà và sẵn sàng chia sẻ một ít. Tuy nhiên, khi nông dân nhớ đến khả năng cọp ăn trâu, anh ta đề xuất buộc cọp lại để tránh rủi ro.

Cọp đồng ý và bị buộc chặt vào gốc cây. Nông dân châm lửa và quả quýt tuyên bố trí khôn của mình. Trâu vui mừng khi thấy cọp bị đốt nên cười to, nhưng không may va phải tảng đá làm răng trên vỡ nát. Đám lửa làm đứt dây buộc, cọp chạy vào rừng mà không ngoảnh đầu lại. Từ đó, cọp mang vết vằn của lửa, còn trâu mãi mãi mất răng trên hàm.

Chia sẻ thêm văn 💌 Kể Lại Câu Chuyện Cây Tre Trăm Đốt 💌 hay nhất

Kể Lại Câu Chuyện Trí Khôn Của Ta Đây Ngắn Nhất

Một con cọp lớn rời rừng, chứng kiến bác nông dân đánh trâu làm việc. Tò mò, cọp hỏi trâu vì sao chúng chịu đựng. Trâu nói về “trí khôn” đáng sợ của con người. Cọp quyết định tìm hiểu và hỏi bác nông dân. Bác nông dân đề xuất buộc cọp lại rồi về nhà lấy trí khôn cho cọp xem. Cọp nghe vậy liền đồng ý.

Bác nông dân ngay lập tức dùng dây buộc chặt cọp lại rồi chất rơm xung quanh, sau đó bác dùng lửa đốt rơm thiêu cháy cọp. Vừa đốt bác vừa nói rằng đây chính là trí khôn của con người. Trâu thấy vậy liền khoái chí cười nhưng không may ngã vào tảng đá mất hết hàm răng trên, còn cọp thì đứt dây buộc nên chạy thẳng vào rừng. Kể từ đó họ nhà cọp mang vết vằn của lửa trên thân còn trâu không có hàm răng trên mãi mãi.

Kể Lại Câu Chuyện Trí Khôn Của Ta Đây Bằng Lời Văn Của Em Hay Đặc Sắc

Vào một ngày nọ, Cọp đang dạo chơi trong khu rừng thì thấy một con trâu đang hì hục kéo cày giữa trời nóng bức.Nó ghé vào tai trâu và hỏi :

“Anh này, anh trông khỏe thế mà sao lại chịu để cho con người hành hạ khổ sở đến vậy ?”- Cọp khẽ hỏi.

Trâu khẽ thì thầm vào tai Cọp: “Con người nhìn tuy nhỏ bé nhưng họ lại có trí khôn đấy anh ạ!”.

Cọp thấy khó hiểu lại tò mò nên hỏi tiếp: ” Trí khôn nó là cái gì ? Nó như thế nào hả anh ?

Trâu cũng không biết phải giải thích thế nào, bèn trả lời cho xong chuyện: “Thì trí khôn là trí khôn chứ còn là cái gì nữa? Nếu anh muốn biết rõ hơn thì đi mà hỏi con người ấy!”.

Bước thong thả, Cọp tiến lại gần chỗ bác nông dân. “Trí khôn của anh ở đâu, cho tôi xem một lúc có được không?”- Cọp hỏi.

“Trí khôn của tôi để ở nhà mất rồi. Để tôi về lấy nó cho anh xem. Nếu anh cần thì tôi sẽ cho anh một ít”- Bác nông dân nghĩ ngợi một lúc và nói. Thấy bác nông dân nói vậy, Cọp ta mừng lắm.

Bác nông dân định đi nhưng hình như lại chợt nhớ ra điều gì liền quay lại nói: “Nhưng nhỡ đâu khi tôi đi anh lại ăn mất con trâu của tôi thì sao ?”.

Cọp còn đang băn khoăn chưa biết phải trả lời ra sao thì bác nông dân lại nói tiếp: ” Để tôi được yên tâm, hay là anh chịu khó để tôi buộc tạm vào gốc cây này”.

Cọp không một chút mảy may nghi ngờ mà chấp thuận luôn. Bác nông dân lấy dây thừng trói thật chặt Cọp vào dưới gốc cây. Sau đó bác mang rơm khô chất đầy xung quanh Cọp rồi châm lửa đốt và quát lớn:

“Trí khôn của ta đây! Trí khôn của ta đây !”

Thấy vậy, trâu thích thú và bò lăn lóc ra mà cười, chẳng may hàm trên đập vào đá làm răng rụng hết không còn cái nào. Cọp vùng vẫy trong đám lửa. Một lúc lâu sau, dây thừng bị lửa làm đứt Cọp mới vội vùng dậy co chân chạy một mạch thẳng vào rừng sâu mà không dám ngoảnh lại nhìn nữa.

Kể từ đó, cọp con mới sinh ra con nào con ấy đều có những vằn màu đên kéo dài trên người. Đó chính là dấu tích của những vết cháy năm xưa. Còn trâu cũng từ đó thì con nào cũng không có răng hàm trên mà chỉ trơ mỗi lợi.

Tìm hiểu thêm 💌 Kể Lại Câu Chuyện Cây Khế Lớp 4, 5 💌 hay

Kể Lại Câu Chuyện Trí Khôn Của Ta Đây Cực Ngắn

Một ngày nọ, có con cọp từ rừng bước ra chứng kiến cảnh anh nông dân đánh roi con trâu cày ruộng. Tò mò, cọp hỏi trâu về lý do chấp nhận bị đánh đập từ con người nhỏ bé. Trâu chỉ nói người đó “trí khôn” mà không giải thích thêm.

Cọp quyết định hỏi anh nông dân trực tiếp về “trí khôn”. Anh ta đồng ý mang trí khôn cho cọp xem, nhưng đề xuất buộc cọp vào gốc cây để tránh mất trâu. Ngay sau đó, anh ta liền buộc cọp vào thân cây rồi châm lửa vào rơm xung quanh cọp, tuyên bố: “Đây là trí khôn của ta”.

Sau một hồi giãy giụa, cọp thoát ra được nhưng vô cùng sợ hãi, nó chạy vào rừng. Dấu vết của vết cháy trên cơ thể cọp là dấu hiệu rõ ràng, còn trâu mất hàm răng trên do cười khi thấy cọp bị đốt. Từ đó, mỗi con cọp mang theo những vằn đen, và trâu không còn hàm răng trên nữa.

Kể Lại Câu Chuyện Trí Khôn Của Ta Đây Súc Tích

Chuyện kể rằng ngày xưa có một con Cọp từ rừng sâu bước ra, chứng kiến anh nông dân và con Trâu cày ruộng. Trâu nhẫn nại chịu đựng roi đòn, khiến Cọp tò mò. Buổi trưa hôm áy, Cọp hỏi Trâu về bí mật tại sao lại chịu đựng con người nhỏ bé, Trâu nói rằng con người tuy nhỏ nhưng có trí khôn.

Cọp muốn hiểu trí khôn là gì, Trâu chỉ biết nói: “Nó là trí khôn mà, chẳng giải thích được, muốn hiểu rõ thì đi hỏi người nông dân ấy”. Nghe vậy, Cọp liên lại hỏi anh nông dân và yêu cầu xem trí khôn của anh ta. Nông dân đề xuất để anh về nhà lấy trí khôn nhưng phải buộc Cọp lại tránh ăn mất trâu. Nghe vậy Cọp vội đồng ý.

Nói xong, anh nông dân dùng “trí khôn” của mình buộc chặt cọp vào thân cây, chất rơm xung quanh rồi châm lửa, đốt cháy Cọp. Trâu thấy vậy không nhịn được cười nên lỡ va vào tảng đá, gãy hết hàm răng trên. Còn Cọp thì cháy sém, giãy giụa thoát khỏi dây, rời đi với những vết cháy là dấu tích trí khôn của nông dân.

Mãi cho đến ngày nay, mỗi con Cọp con sinh ra đều mang vằn đen là dấu vết của trận cháy năm ấy, còn Trâu thì sinh ra không có hàm răng trên.

Tuyển tập văn mẫu 💌 Kể Lại Câu Chuyện Tấm Cám Ngắn Gọn 💌 hay nhất

Kể Lại Câu Chuyện Trí Khôn Của Ta Đây Ấn Tượng

Một con cọp từ trong rừng đi ra, thấy một anh nông dân cùng một con trâu đang cày dưới ruộng. Trâu cặm cụi đi từng bước, lâu lâu lại bị quất một roi vào mông. Cọp lấy làm ngạc nhiên lắm. Ðến trưa, mở cày, Cọp liền đi lại gần Trâu hỏi:

– Này, trông anh khỏe thế, sao anh lại để cho người đánh đập khổ sở như vậy?

Trâu trả lời khẽ vào tai Cọp:

– Người tuy nhỏ, nhưng người có trí khôn, anh ạ!

Cọp không hiểu, tò mò hỏi:

– Trí khôn là cái gì? Nó như thế nào?

Trâu không biết giải thích ra sao, đành trả lời qua quýt:

– Trí khôn là trí khôn, chứ còn là cái gì nữa? Muốn biết rõ thì hỏi người ấy!

Cọp thong thả bước lại chỗ anh nông dân và hỏi:

– Trí khôn của anh đâu, cho tôi xem một tí có được không?

Anh nông dân suy nghĩ một lát rồi nói:

– Trí khôn tôi để ở nhà. Ðể tôi về lấy cho anh xem. Anh có cần, tôi sẽ cho anh một ít.

Cọp nghe nói, mừng lắm.

Anh nông dân toan đi, lại làm như sực nhớ ra điều gì bèn nói:

– Nhưng mà tôi đi khỏi, lỡ anh ăn mất trâu của tôi thì sao?

Cọp đang băn khoăn chưa biết trả lời thế nào thì anh nông dân đã nói tiếp:

– Hay là anh chịu khó để tôi buộc tạm vào gốc cây này cho tôi được yên tâm.

Cọp ưng thuận, anh nông dân bèn lấy dây thừng trói cọp thật chặt vào một gốc cây. Xong anh lấy rơm chất chung quanh Cọp, châm lửa đốt và quát:

– Trí khôn của ta đây! Trí khôn của ta đây!

Trâu thấy vậy thích quá, bò lăn ra mà cười, không may hàm trên va vào đá, răng gãy không còn chiếc nào. Mãi sau dây thừng cháy đứt, Cọp mới vùng dậy ba chân bốn cẳng chạy thẳng vào rừng không dám ngoái nhìn lại. Từ đó, cọp sinh ra con nào trên mình cũng có những vằn đen dài, vốn là dấu tích những vết cháy, còn trâu thì chẳng con nào có răng ở hàm trên cả.

Kể Lại Câu Chuyện Trí Khôn Của Ta Đây Chi Tiết

Tôi là một anh nông dân chuyên làm nghề cày mướn. Hôm nọ cày gần bìa rừng thì thấy một con Cọp mình vàng óng cứ lượn lờ đi qua đi lại và sau đó thì nó ngồi như một pho tượng đúc để nhìn chúng tôi ra vẻ ngạc nhiên lắm. Tôi nhận ra con Cọp này đã ăn mất mấy con dê của tôi hôm trước. Nén giận tôi giả vờ như không hay biết có nó trên đời. Chúng tôi vẫn tiếp tục cày. Cả tôi và trâu trao đổi cho nhau lần cuối kế hoạch trả thù con Cọp khốn kiếp.

Tôi giơ roi giả vờ quất vào vun vút vào mông trâu rồi hét lên:

– Mày có chịu cày không thì bảo! Đồ trâu bò mày cũng đòi trí khôn hử! Trong các loài vật họa chăng chỉ có loài Cọp dùng được thôi.

Mặt trời đã đúng bóng cả tôi và trâu đã mệt nhoài, tôi mở cày cho Trâu, còn tôi thì lại ngồi dưới gốc cây đa vừa uống nước vừa hút vài khói thuốc lào. Tôi nhìn về phía Trâu đang gặm cỏ thì thấy Cọp đã đến bên Trâu lúc nào. Hai đứa thì thầm điều gì ra chiều quan trọng và bí mật lắm. Dường như Cọp đang năn nỉ và Trâu thì lắc đầu nguầy nguậy. Sau đó Trâu nói thật to:

– Anh lại hỏi ông ấy đi, tôi không biết.

Cọp xăm xăm đi lại chỗ tôi. Tôi nhìn thấy trâu nở một nụ cười mãn nguyện với hàm răng trắng xóa.

Với dáng vẻ hung hăng hống hách cọp hỏi tôi, cộc lốc:

– Trí khôn là gì vậy? Cho tôi một ít được không?

Tôi nhanh nhảu đáp:

– Ồ thế anh cũng không biết trí khôn là gì à? Trí khôn là cái dùng để bắt mọi loại thú mà ăn thịt thoải thích. Tôi vừa nói với thằng Trâu là chỉ có Cọp mới xứng đáng có trí khôn và anh thì tôi sẽ cho một ít.

Cọp mừng quýnh:

– Được được anh cho tôi một ít, cho tôi nhanh đi

Tôi đáp:

– Tí khôn tôi để ở nhà, tôi về mới lấy cho anh được. Nhưng anh phải cho tôi trói lại ở góc cây này để trâu của tôi không bị anh ăn thịt. Anh có chịu không?

Cọp ngoan ngoãn để cho tôi dùng mấy sợi dây thừng buộc trói chặt vào gốc cây.

Khi biết chắc cọp không cựa quậy được nữa, lúc đó tôi mới cầm mấy chiếc roi mất giáng những trận mưa roi vào đầu, vào mình, vào cổ cọp. Vừa đánh tôi vừa hét: Trí khôn của tao đây, mày cần bao nhiêu? Như thế đã đủ chưa?” Cọp kinh hoàng ra sức giẫy giụa và kêu la thảm thiết.

Chưa hả giận tôi vừa kể tội lỗi của nó với Trâu kéo lại một bó rơm to tướng, tôi chất rơm quanh mình cọp. Và sẵn mồi lửa hút thuốc chưa tàn tôi thổi to rồi châm lửa. Lửa ngun ngút bốc lên, Cọp la hét vang trời, cặp mắt nó vừa giận dữ, vừa sợ hãi cứ long lên từng tia sáng xanh lè, mùi lông bị đốt tỏa ra khét lẹt.

Cảnh tượng chúa sơn lâm vùng vẫy thật hài hước. Tôi cười chảy nước mắt Trâu cũng cười nghiêng cười ngả.

Dây trói đứt, Cọp vùng dậy được, cong đuôi vác cái thân đang ngun ngút khói lao vào rừng. Tôi ngoảnh lại thì thấy trâu mặt mày méo xệch, vênh lên. Hóa ra mải cười, hàm trên của trâu va vào đá rụng không còn một chiếc răng nào.

Kể từ dạo đó mà trâu sinh ra không có hàm răng trên và cũng kể từ đó, những con cọp luôn có những vằn đen trên lưng, dấu tích của vụ cháy hôm nào.

Vì Cọp ỷ thế lớn mạnh mà hay ưa gây tai họa cho mọi người, chúng thật xứng đáng nhận sự trừng phạt của trí khôn của con người chúng ta phải không các bạn? Tôi thật không ân hận khi đối xử với cọp như vậy. Chỉ thấy tội nghiệp cho trâu.

Xem thêm mẫu 💌 Kể Lại Câu Chuyện Chú Đất Nung 💌 hay đặc sắc

Kể Lại Câu Chuyện Trí Khôn Của Ta Đây Tiêu Biểu Nhất

Nhắc đến người bạn thân thiết nhất của nhà nông, chắc hẳn ai cũng biết đến tiếng tăm của họ nhà Trâu chúng tôi. Dù tôi rất tự hào vì điều ấy, bởi thiên hạ có mấy ai được coi trọng như chúng tôi nhưng đôi khi, tôi cũng không khỏi tủi thân. Ấy là bởi tôi không có hàm răng trên, ngoại hình không được đẹp mắt như các loài vật khác. Ít ai biết rằng, có cả một câu chuyện li kì về điều này.

Vào một ngày nắng, tôi chăm chỉ theo bác nông dân đi cày ruộng ở bìa rừng. Mặt trời mới gay gắt làm sao! Công việc mới nặng nhọc làm sao! Tôi làm việc mà chỉ mong đến giờ nghỉ trưa. Nằm dài dưới tán cây to, tôi khoan khoái thưởng thức cỏ non. Bỗng nhiên, anh Hổ lớn từ đâu nhảy ra khiến tôi hồn bay phách lạc. Thế nhưng, anh ta lại nhẹ nhàng bắt chuyện với tôi:

– Kìa Trâu, hà cớ gì anh phải chịu đánh đập khổ sở như vậy? Anh to lớn như thế, sao phải làm kẻ tôi tớ cho con người sai bảo?

– Loài người tuy nhỏ bé nhưng họ có thứ gọi là “Trí khôn” đấy anh Hổ ạ.

Nghe tôi nói đến đây, Hổ tròn mắt ngạc nhiên:

– Trí khôn là cái gì? Trông nó ra sao?

Tôi đáp rằng tôi không biết, nếu Hổ muốn rõ hơn thì nên ra hỏi chủ nhân. Không ngờ, Hổ tiến đến bên chủ nhân của tôi và hỏi:

– Này con người, trí khôn của anh đâu? Cho tôi xem với!

Chủ nhân của tôi đứng trước Hổ to lớn là thế nhưng chẳng hề tỏ vẻ sợ hãi, bác đáp:

– Trí khôn của tôi để ở nhà kia. Nếu anh muốn xem thì để tôi chạy về nhà lấy. Thế nhưng, nếu anh ăn thịt mất Trâu của tôi trong khi tôi vắng mặt thì làm thế nào? Hay là anh chịu khó để tôi trói vào gốc cây kia nhé!

Hổ đang rất tò mò nên bằng lòng ngay lập tức. Chủ nhân của tôi lấy chiếc dây thừng, trói Hổ vào thân cây rồi chất củi và rơm xung quanh. Rồi bác bật lửa, lửa cháy vào da thịt Hổ khiến Hổ kêu cứu không ngừng. Lúc này, chủ nhân cười lớn, dùng roi đánh vào mình Hổ và nói:

– Trí khôn của ta đây! Trí khôn cửa ta đây!

Lửa cháy hồi lâu, dây trói đứt, Hổ chạy nhanh vào rừng, chẳng dám ngó đầu nhìn lại. Tôi trong thấy cảnh ấy thì không nhịn được cười nên bị ngã, hàm răng trên va vào đá nên gãy hết. Còn anh Hổ thì từ đó cũng có những dấu vằn đen trên thân – dấu của những vòng dây trói bị cháy.

Nguồn gốc của việc họ nhà Trâu chúng tôi vì sao không có răng là như vậy đấy! Con người quả thực rất thông minh và biết cách đối phó với hiểm nguy phải không nào?

Kể Lại Truyện Cổ Tích Trí Khôn Của Ta Đây Hay

Một con hổ nào đó có cơ hội rời rừng để khám phá đồng cỏ xanh. Nó chứng kiến một cảnh tượng thú vị: một người nông dân cùng một chú trâu đang làm việc cật lực trên ruộng. Trâu đào từng bước, đôi khi phải chịu những cái roi đau đớn. Hổ cảm thấy kinh ngạc và thắc mắc tại sao trâu lại chịu đựng như vậy.

Trưa đến, khi trâu được nghỉ ngơi, hổ tiếp cận và hỏi: “Tại sao một sinh vật mạnh mẽ như anh lại để con người đánh đập như thế?” Trâu chỉ nhẹ nhàng trả lời: “Loài người, mặc dù nhỏ bé, nhưng họ có trí khôn.”

Nghe câu trả lời này, hổ trở nên tò mò về khái niệm “trí khôn.” Không hiểu rõ, nó hỏi lại trâu nhưng trâu không biết cách giải thích, chỉ nói rằng hổ nên hỏi trực tiếp con người.

Hổ quyết định tìm đến người nông dân và đặt câu hỏi: “Trí khôn của anh ở đâu, cho tôi xem một chút.” Người nông dân nghĩ suy một lúc rồi trả lời: “Trí khôn của tôi ở nhà, nếu cần, tôi có thể cho bạn mượn một chút.” Hổ vui mừng và đòi người nông dân về lấy.

Nhưng người nông dân nhận ra một vấn đề và hỏi hổ: “Nếu tôi về nhà, bạn có thể ăn trâu của tôi, đúng không?” Hổ bối rối, không biết phải trả lời thế nào. Người nông dân đề xuất: “Để tôi buộc bạn vào gốc cây này, khi tôi quay lại, tôi sẽ giải phóng bạn. Như vậy, tôi mới yên tâm”. Hổ đồng ý và bị buộc chặt quanh gốc cây. Ngay sau đó, người nông dân châm lửa và nói lớn: “Trí khôn của tôi đây, trí khôn của tôi đây.”

Trâu thấy hổ bị đốt, vui mừng quay ra cười, nhưng không may va phải tảng đá làm hàm răng trên vỡ nát. Dây buộc đứt, hổ vội vàng chạy vào rừng, không ngoảnh đầu lại. Kể từ đó, trên cơ thể hổ luôn để lại vết vằn của lửa, còn trâu thì mãi mãi không còn răng ở hàm trên.

Xem thêm mẫu 💌 Kể Lại Câu Chuyện Bàn Chân Kì Diệu 💌 ấn tượng

Kể Lại Câu Chuyện Trí Khôn Của Ta Đây Lớp 4 Ngắn Gọn

Tôi là con hổ, quen sống trong rừng sâu. Câu chuyện vừa xảy ra với tôi thật buồn. Chuyện là thế này:

Hôm ấy trời nắng chang chang, tôi ra bìa rừng để tìm nước uống. Chợt thấy con trâu và người nông dân đang cày ở thửa ruộng cạnh bìa rừng. Thỉnh thoảng trâu bị người nông dân dùng roi quất vào mông nên tôi thấy lạ lẫm. Đến trưa, người nông dân cho trâu nghỉ ở một gốc cây bên vệ đường. Tôi đến gần hỏi trâu:

– Này anh bạn kia! Trông anh khoẻ thế mà sao lại để cho người nông dân bé nhỏ sai khiến và đánh đập vậy? Trâu trả lời: Vì người có trí khôn.

Tôi lại thắc mắc: Trí khôn là gì? Trâu trả lời qua quýt: Trí khôn là trí khôn chứ còn là gì? Muôn biết thì hỏi con người ấy!

Tôi gặp hỏi người nông dân: Này anh kia! Trí khôn là gì vậy? Hãy cho xem đi nào! Người nông dân đáp:

– Trí khôn tôi để ở nhà, để tôi về lấy cho ông xem. Nhưng tôi đi nhỡ ông ăn thịt con trâu của tôi thì sao. Hay là tôi trói tạm ông vào gốc cây này thì tôi mới an tâm.

Tôi bằng lòng. Người nông dân lấy dây buộc tôi vào gốc cây thật chặt, anh ta lại lấy rơm chất xung quanh tôi rồi châm lửa đốt. Tôi bị thiêu cháy rụi một lớp lông. Tôi giãy giụa, gào thét. Sợi dây thừng đứt ra, tôi chạy thoát thân.

Lão trâu thấy tôi bị cháy nên thích chí, lăn ra mà cười, cười sặc sụa. Răng của trâu va vào đá làm gãy một hàm răng trên. Từ đó, dòng họ nhà trâu chỉ có một hàm răng. Còn dòng họ nhà tôi thì có một bộ lông vằn vện như bộ lông của tôi lúc bị cháy. Tôi đã rút ra bài học cay đắng cho mình và hiểu được vì sao trâu lại để cho người sai khiến.

Kể Lại Câu Chuyện Trí Khôn Của Ta Đây Lớp 4 Siêu Hay

Chào các bạn. Tôi là Trâu, người giúp việc chăm chỉ của bác nông dân. Họ hàng nhà tôi chẳng ai có hàm răng trên cả. Ấy là vì một chuyện như sau:

Hôm ấy, bác nông dân dẫn tôi đến cày ở một thửa ruộng ven rừng. Trời nóng bức, công việc mệt nhọc làm tôi uể oải. Tôi chậm chạp bước, dù thỉnh thoảng lại bị bác nông dân quất cho một roi.

Mãi rồi cũng đến giờ nghỉ. Tôi sung sướng nhấm nháp mấy ngọn cỏ non, còn bác nông dân thì ngồi dưới gốc một cây to cách đó một quãng. Chợt tôi hoảng hồn vì trông thấy một anh Cọp to lớn. Không lẽ anh ta rình từ bao giờ, bây giờ tính chuyện ăn thịt tôi sao? Tôi muốn kêu to lên để cầu cứu chủ nhân thì thấy Cọp cất giọng ôn tồn:

– Anh Trâu đừng sơ. Tôi chỉ muốn hỏi anh to lớn thế này mà sao chịu để người, đánh đập khổ sở làm vậy?

– Người tuy nhỏ bé nhưng có trí khôn anh ạ – Tôi trả lời.

– Trí khôn là cái gì?

– Trí khôn là trí khôn – Tôi chẳng biết nói thế nào cho anh ấy rõ bèn chỉ bác nông dân – Anh ra mà hỏi người ấy.

Tôi thấy anh ta đến thật. Đứng trước bác nông dân, Cọp nhẹ nhàng bảo:

– Trí khôn của anh đâu, cho tôi xem một tí.

Tôi thấy con người nhỏ bé ấy nhìn thẳng vào con Cọp to lớn một hồi, rồi bác bảo:

– Trí khôn tôi để ở nhà, nếu anh muốn, tôi sẽ về lấy cho anh xem.

Rồi bác bước đi. Tôi chợt sợ hãi. Nhỡ bác về rồi, Cọp ăn thịt tôi mất thì sao? Chừng như thấy được sự nguy hiểm của tôi, vừa đi được vài bước, bác nông dân dừng lại bảo Cọp:

– Nhưng nếu tôi về, Cọp ăn thịt Trâu của tôi mất thì tôi biết làm thế nào? Hay anh chịu khó để tôi trói vào gốc cây kia.

Cọp bằng lòng. Thế là người liền trói chặt Cọp vào gốc cây, quấn nhiều vòng dây thừng, lại còn chất củi, rơm xung quanh nữa. Cọp chừng rất ngạc nhiên. Rồi người bật lửa, châm vào rơm củi. Lửa bốc cao, cháy vào da thịt Cọp, khiến cho Cọp đau đớn kêu gào. Người còn dùng đòn gánh quật Cọp, vừa quật vừa kêu to:

– Trí khôn của ta đây! Trí khôn cửa ta đây!

Hồi lâu, dây trói cháy đứt, Cọp vội ba chân bốn cẳng chạy vào rừng, không dám ngoảnh lại. Nhưng từ đó, trên mình loài Cọp có những hình vằn vện; dấu của những vòng dây trói bị cháy. Còn tôi, nhìn cảnh ấy, không nhịn được, cười nghiêng ngả, răng va vào đá, mất hết hàm trên. Cũng từ đấy mà họ hàng nhà Trâu chúng tôi chẳng ai có hàm răng trên bạn ạ.

Xem thêm mẫu 💌 Kể Lại Câu Chuyện Ông Trạng Thả Diều 💌 ngắn hay

Viết một bình luận