Kể Lại Câu Chuyện Sự Tích Dưa Hấu ❤️️ 26+ Mẫu Ngắn Gọn ✅ Trọn Bộ Văn Mẫu Hay Nhất Giúp Các Em Học Sinh Nâng Cao Kỹ Năng Viết.
Cách Kể Lại Câu Chuyện Sự Tích Dưa Hấu
Dưới đây là một số bước cơ bản để kể lại kể lại câu chuyện sự tích dưa hấu đơn giản nhất:
- Trước khi bắt đầu kể chuyện, hãy suy nghĩ về mục đích của bạn. Bạn đang muốn giải trí cho người nghe hay truyền tải một thông điệp cụ thể?
- Tóm tắt nội dung chuyện theo ý lớn của từng đoạn
- Lập dàn ý vắn tắt của chuyện (các nhân vật chính, các tình tiết chính trong phần mở đầu, diễn biến và kết thúc câu chuyện).
Đón đọc mẫu văn 🌈 Tóm Tắt Sự Tích Dưa Hấu 🌈 chi tiết
Dàn Ý Kể Lại Câu Chuyện Sự Tích Dưa Hấu
Sau đây là mẫu dàn ý kể lại câu chuyện sự tích dưa hấu đơn giản nhất, hãy cùng tham khảo nhé!
I. Mở bài: Giới thiệu sơ lược câu chuyện Sự tích dưa hấu mà bạn muốn kể
II. Thân bài: Diễn biến và các chi tiết của câu chuyện
- Kể lại câu chuyện theo trình tự không gian và thời gian
- Lựa chọn và sắp xếp các ý tìm được từ truyện theo một trình tự hợp lí.
- Kết hợp các yếu tố miêu tả, tự sự, các phép tu từ làm cho bài văn thêm phần hấp dẫn
III. Kết bài: Kết thúc của câu chuyện và cảm nghĩ của bản thân về câu chuyện Sự tích dưa hấu.
Đọc thêm mẫu 💧 Kể Lại Truyện Cổ Tích Bằng Lời Văn Của Em 💧 hấp dẫn
Kể Lại Câu Chuyện Sự Tích Dưa Hấu Ngắn Gọn – Mẫu 1
Đón đọc bài văn mẫu kể lại câu chuyện sự tích dưa hấu ngắn gọn, súc tích dưới đây.
Ngày xưa, có một người tên là Mai An Tiêm. Chàng là con nuôi của vua Hùng thứ mười bảy. Mai An Tiêm được vua yêu mến, thường ban cho nhiều của ngon vật quý. Thói thường, các quan được một chút lộc vua thì nâng niu ca tụng; riêng An Tiêm thường bảo: “Của biếu là của lo, của cho là của nợ!”. Chuyện đến tai vua, vua giận lắm. Sau đó, Mai An Tiêm bị đày ra đảo hoang.
Lương thực, vật dụng được phép mang theo chẳng có là bao! Khó khăn, thiếu thốn chồng chất. Mai An Tiêm và vợ đã chặt tre, cất cỏ gianh dựng nhà, đào củ rừng, tìm rau dại để ăn; uốn cung vót tên bắn chim, câu cá làm thức ăn; tước vỏ cây lấy sợi dệt vải, may quần áo.
Một hôm, Mai An Tiêm nhặt được miếng mồi đo đỏ do chim biển bỏ lại. Chàng nghĩ chim ăn được thì người cũng ăn được. Chàng đem những hạt màu đen gieo xuống đất. Quả nhiên hạt nảy mầm. Chẳng bao lâu, giống cây lạ vươn lên xanh tốt, rồi ra hoa, kết trái.
Vợ chồng mừng lắm khi thấy quả chín, đem bổ ra thấy ruột màu đỏ tươi, hạt đen nhánh, nếm thử ngon ngọt lạ thường. Cả nhà ăn mãi không chán. Đó chính là giống dưa hấu ngày nay.
An Tiêm lấy một số quả dưa to, khắc tên mình lên vỏ, thả xuống biển. Sóng biển đánh dạt một số quả dưa quý vào bãi biển. Có người thấy lạ, đem dưa tiến vua. Nhà vua biết An Tiêm cùng vợ con đang sống trên đảo hoang và đã trồng được thứ dưa quý. Vua cho thuyền ra đảo đón vợ chồng con cái Mai An Tiêm về đất liền. Tính ra đã mấy mùa dưa hấu trôi qua.
Tham khảo tuyển tập văn ☔ Kể Lại Một Câu Chuyện Cổ Tích Mà Em Biết ☔ chọn lọc
Kể Lại Truyện Sự Tích Dưa Hấu Hay Nhất – Mẫu 2
Tiếp tục bài viết là mẫu văn kể lại truyện sự tích dưa hấu hay nhất, đừng bỏ lỡ nhé!
Vì hiểu lầm, hai vợ chồng Mai An Tiêm bị nhà vua đầy ra đảo hoang. Nơi này không có người sinh sống cũng chẳng có cách thức nào để kiếm ăn nhưng hai vợ chồng An Tiêm không bỏ cuộc. Họ dựng nhà bằng tre nứa, lấy cỏ phơi khô tết thành quần áo.
Một hôm, An Tiêm nhìn thấy đàn chim bay qua rồi thả xuống thứ hạt đen nhánh. An Tiêm thầm nghĩ “Chim ăn được thì người cũng ăn được.” Nghĩ vậy, chàng bèn nhặt thứ hạt kia rồi gieo xuống cát.
Nhờ công chăm sóc của hai vợ chồng, hạt đã nảy mầm rồi mọc ra một loại cây dây bò lan rộng. Cây ra hoa rồi ra quả. Quả có vỏ màu xanh thẫm, ruột đỏ, hạt đen nhánh, có vị ngọt và mát. Vợ chồng Mai An Tiêm vui mừng đem hạt gieo trồng khắp đảo.
Mùa quả chín, nhớ vua cha, An Tiêm đem khắc tên mình lên quả. Sau đó, hai vợ chồng thả xuống biển, nhờ sóng đưa những quả dưa vào đất liền. Một người dân vớt được quả lạ dâng vua. Vua thấy tên An Tiêm khắc trên quả dưa, hối hận bèn sai người đón vợ chồng Mai An Tiêm trở về.
Giới Thiệu Bài 🍀 Kể Một Câu Chuyện Em Thích Bằng Lời Văn Của Em 🍀Hay Nhất
Kể Lại Sự Tích Dưa Hấu Nâng Cao – Mẫu 3
Khám phá thêm bài văn mẫu kể lại sự tích dưa hấu nâng cao được SCR.VN biên soạn dưới đây.
Đời xưa, thời vua Hùng Vương, đất nước ta có núi cao, có sông rộng, trời đẹp nắng vàng, nhưng đồng ruộng thưa thớt, hoa quả chưa có nhiều thứ thơm ngọt như bây giờ. Vua Hùng Vương thứ mười bảy có một người con nuôi là An Tiêm có tài tháo vát và có trí hơn người.
Vua yêu mến An Tiêm thường ban cho của ngon vật quý. Thói thường, các quan được một chút lộc vua thì nâng niu ca tụng; riêng An Tiêm thường bảo: “Của biếu là của lo, của cho là của nợ!” và xem thường các thứ ấy. Việc đến tai vua, vua giận lắm, bảo: “Đã thế ta cho nó cứ trông vào tài sức của nó xem có chết rũ xương ra không?”.
Thế là một buổi sớm, tự nhiên An Tiêm thấy lính đến giải cả chàng lẫn vợ con xuống thuyền, chẳng cho mang theo một cái gì hết. Chàng nói mãi chúng mới để cho đem một cái gươm cùn hộ thân. Buồm căng gió, thuyền tròng trành nhằm biển khơi thẳng tiến. Bãi cát trắng, vệt cây xanh trong bờ lần lượt khuất đi, rồi bèo bọt, rác rểu, dấu vết của dân cư cũng không còn nữa, bây giờ chỉ thấy trời với nước xanh ngắt một mầu.
Hôm sau thuyền đến một đảo nhỏ. Họ để gia đình An Tiêm lên bờ với năm ngày lương thực, một chiếc nồi, rồi nhổ neo quay lái. Nàng Ba, vợ An Tiêm, bế con nhìn theo chiếc thuyền dần dần ra xa rồi khuất mất, nước mắt nhỏ như mưa.
Từ nay có bao giờ nàng lại được cùng hàng xóm chia nhau những bắp ngô đầu mùa, hay nói một câu chuyện gia đình dưới ánh trăng! Quay vào hòn đảo hoang vu nàng lại càng khiếp sợ hãi hùng, không biết rồi đây lấy gì mà ăn để sống tạm cho qua ngày tháng.
An Tiêm dắt vợ con tìm được một cái hốc đá ở tạm. Rồi chàng cắp gươm đi thăm dò. Hòn đảo quả thật hoang vu, chỉ có ít cây cỏ lơ thơ và mấy loài chim biển. Tìm mãi mới thấy vài thứ quả chát chua và rau dại ăn tạm cho đỡ đói. Từ đấy, ngày ngày An Tiêm trồng rau và tìm quả, nàng Ba thì ra bờ biển mò con ngao, cái hến. Đứa con lớn của An Tiêm bắt chước cha cũng cặm cụi làm bẫy đánh chim.
Nhưng rồi chim dần dần quen bẫy, có khi suốt ngày thằng bé không bắt được một cái lông. Cá nhiều nhưng không lưới, quả thì có mùa. Cho nên thức ăn chính của vợ chồng con cái An Tiêm vẫn là mấy thứ rau dại mà chàng trồng thành rau vườn. Cuộc đời của bốn người vô cùng lao đao, vất vả, chẳng khác giống chim muông bao nhiêu. Tuy vậy An Tiêm vẫn tin rằng một ngày kia, mình có thể làm cho đời sống khá lên.
Một hôm có con chim đương ăn ngoài bãi thấy An Tiêm đến, vội bay đi, bỏ lại một miếng mồi đo đỏ. An Tiêm cầm lên xem thì là một mảnh quả dưa bằng hai ngón tay. Chàng nghĩ thầm chim ăn được có lẽ người cũng ăn được, bèn nếm thử thì thấy có vị ngọt. Chàng ăn hết miếng dưa và nhặt hạt gói lại. Ngồi nghỉ một lát thấy mát ruột, đỡ đói, chàng có ý mừng, lấy gươm xới một khoảnh đất mà gieo hạt xuống.
Ít ngày sau mấy hạt da mọc mầm đâm lá, bò tỏa ra khắp khoảnh đất. Nàng Ba cũng giúp chồng sớm chiều săn sóc mấy dây dưa lạ. Vợ chồng hồi hộp trông thấy mấy cái hoa đầu tiên hé nở, rồi hoa kết quả, lúc đầu bằng ngón tay út, ít lâu sau đã như con chuột, rồi con lợn con. Thấy nó lớn mãi như không bao giờ thôi, An Tiêm cũng không biết lúc nào nên hái.
Một buổi sớm tinh mơ, nghe tiếng quạ kêu ngoài bãi, nàng Ba bảo chồng:
Ở đây hoang vắng, quạ không tụ họp bao giờ, nay chúng nó kêu inh ỏi một nơi, tất là có sự lạ. Anh ra xem thế nào!
An Tiêm ra đến bãi thì đàn quạ bay đi bỏ lại quả dưa chúng vừa mổ thủng vài nơi. Chàng cắt dưa về. Khi chàng bổ dưa ra, cả nhà lóa mắt vì mầu đỏ tươi của ruột dưa. Đây đó giữa mầu đỏ, có những hạt đen như hạt huyền và bọc ngoài một lớp vỏ trắng viền xanh. Hai đứa bé thèm nhỏ nước rãi, nàng Ba thì cứ tấm tắc khen quả trông ngon mắt.
An Tiêm cẩn thận cắt cho mỗi người một mảnh nhỏ ăn thử. Bốn người như một, khen ngợi cái vị thanh ngọt, cái mùi thơm nhẹ nhàng của quả lạ, ăn vào không những không xót ruột lại còn thấy đỡ khát và khỏe người ra. Đến tra, An Tiêm mạnh dạn bổ hết quả dưa cho con ăn đến no.
Bấy giờ cả nhà An Tiêm mừng rỡ, bồng bế nhau ra bãi, chọn những quả sẫm mầu dưa đem về, còn lại thì thay phiên nhau canh quả. Và từ đấy, họ cứ trồng thêm ra mãi. Tất cả nông cụ chỉ gồm có một cái gươm cùn và mấy hòn đá mài bén, vì vậy thêm một gốc dưa là thêm không biết bao nhiêu mồ hôi nước mắt.
Nhưng họ chăm sóc hết lòng, nhờ vậy giống dưa càng ngày càng sai, quả càng to, thịt dày thêm mãi, vỏ mỏng dần đi, vị càng thơm ngọt. Cứ mỗi lần hái dưa, An Tiêm lấy mấy quả đánh dấu thả ra biển. Dưa trôi biệt tăm tích không biết bao lần, trăng non rồi trăng già không biết bao bận, An Tiêm vẫn không ngã lòng.
Quả nhiên một hôm có một chiếc thuyền ghé đến hỏi xem ai đã trồng được giống dưa quý, để đổi về đem bán trên đất liền. Từ đấy An Tiêm đổi được các thức ăn dùng thường ngày và còn cất được một cái nhà lá xinh xinh.
Về phần vua Hùng Vương, từ ngày bỏ An Tiêm ra hoang đảo, vua yên trí rằng An Tiêm đã chết rồi, đôi khi nghĩ đến cũng có bùi ngùi thương hại. Cho đến một ngày kia, thị thần dâng quả da lạ, vua ăn ngon miệng bèn hỏi thăm tung tích, mới biết là do An Tiêm trồng ngoài đảo.
Vua ngẫm nghĩ thấy mình sai, cho thuyền ra đón gia đình An Tiêm. An Tiêm và nàng Ba mừng rỡ, thu lượm hết những quả dưa chín và hạt giống đem về phân phát cho bà con hàng xóm, và truyền dạy cách gieo trồng, chăm bón. Đó là nguồn gốc giống dưa hấu mà chúng ta ăn ngày nay.
Về sau khắp nước ta đều có giống dưa hấu. Nhưng người ta nói chỉ có huyện Nga Sơn là trồng được những quả ngon hơn cả, vì nơi ấy xa là hòn đảo An Tiêm ở, trải qua mấy nghìn năm nước cạn, cát bồi nay đã liền vào với đất.
Xem thêm mẫu 🌷 Kể Lại Truyện Em Bé Thông Minh 🌷 ngắn gọn
Kể Lại Câu Chuyện Sự Tích Dưa Hấu Đầy Đủ Ý – Mẫu 4
Đón đọc bài văn mẫu kể lại câu chuyện sự tích dưa hấu đầy đủ ý nhất dưới đây.
Vua Hùng thứ 17 có một người con nuôi tên là An Tiêm, một con người tài ba, thẳng thắn, rất được vua yêu quý. Mỗi lần được vua ban, các Lạc hầu, Lạc tướng hết sức nâng niu, ca tụng. Còn An Tiêm lại bảo: “Của biếu là của lo, của cho là của nợ”.
Chuyện đến tai vua, bọn nịnh thần thêu dệt thêm. Nhà vua tức giận ra lệnh đày An Tiêm và vợ con ra hoang đảo. Chỉ được mang theo một chiếc gươm cùn, một chiếc nồi và mấy ngày gạo.
Hoang đảo chỉ có rau dại, bốn mùa sóng vỗ. An Tiêm tìm được một cái hang để cả nhà trú ẩn. Chàng tìm rau dại, con trai, con ốc, bẫy chim để lấy cái ăn qua ngày. Cá nhiều nhưng chẳng có lưới câu. Nguồn thức ăn tự nhiên trên đảo hoang cạn dần. Nàng ba nhìn chồng, nhìn hai con thơ mà thở dài lo lắng. Còn An Tiêm vẫn đi khắp đảo bền bỉ kiếm sống.
Một hôm chàng nhặt được một miếng dưa lạ chim đang ăn thấy người vội bay đi bỏ lại, vỏ dưa xanh, cùi dưa đỏ thắm, hạt dưa đen huyền.
An Tiêm chợt nghĩ: “Chim ăn được, chắc người cũng ăn được ?” Chàng nếm thử thấy ngon ngọt. Ăn hết miếng dưa lạ, thấy mát ruột và đỡ đói, chàng nhặt hết hột dưa lạ đem gói lại. An Tiêm tìm được một bãi đất vừa ý, lấy gươm cùn đào lỗ trồng dưa. Ngày tháng trôi qua, dưa được chăm bón xanh tốt lắm. Dưa ra hoa và kết trái. Nhìn vườn dưa mà vợ chồng khấp khởi mừng thầm.
Bỗng một sáng ra thăm vườn dưa, An Tiêm thấy chim quạ đang bay và kêu trên những luống dưa. Hai vợ chồng ngạc nhiên khi thấy mấy quả dưa bị quạ rỉa. Cắt dưa đem về, bổ ra. Cả nhà lóa mắt trước màu đỏ tươi của ruột dưa, lấp lánh điểm hạt đen huyền. Một mùi thơm nhẹ nhàng tỏa ra.
Cả nhà vô cùng thú vị trước hương vị ngọt ngào của giống dưa lạ. Đây là niềm vui hạnh phúc đầu tiên của An Tiêm sau gần một năm trời sống trên hoang đảo. Từ đó, những mùa dưa nối tiếp phủ một màu xanh bạt ngàn khắp đảo. An Tiêm suy nghĩ rồi đem một số quả dưa đã đánh dấu thả xuống biển, hy vọng liên lạc được với đất liền, với bến bờ xa. Trời không phụ lòng người.
Lẻ tẻ có một số thuyền buôn cập đảo. An Tiêm đem dưa đổi lấy gạo, vải và nhiều thứ vật dụng khác. Hai vợ chồng đã dựng được chiếc nhà lá nhỏ bé để trú mưa nắng. Bữa ăn đã có bát cơm đầy. Đảo hoang giờ đây đã gắn bó với đất liền qua những mùa dưa ngọt ngào trĩu quả.
Một hôm vua Hùng được bề tôi dâng hoa trái lạ. Vua ăn rồi hết lời ca ngợi hương vị dưa quý. Quần thần cho biết đó là giống dưa mà vợ chồng An Tiêm đã trồng được trên hoang đảo. Nhà vua cảm động lắm, cho thuyền ra đón An Tiêm cùng gia đình về Phong Châu và phục hồi tước vị.
Nàng ba đem về nhiều dưa. Nàng phân phát hạt giống dưa đi khắp nhiều nơi. Nước ta có giống dưa hấu từ đó. Hòn đảo An Tiêm ngày nay đã nằm trong đất liền thuộc huyện Nga Sơn, tỉnh Thanh Hóa. Kì lạ thay, chỉ có dưa hấu Nga Sơn là ngon nhất, quý nhất.
Xem thêm mẫu văn 🌼 Kể Chuyện Về Lòng Trung Thực Những Hạt Thóc Giống 🌼 ngắn
Kể Lại Câu Chuyện Sự Tích Dưa Hấu Hấp Dẫn – Mẫu 5
Xem thêm bài văn kể lại câu chuyện sự tích dưa hấu hấp dẫn được nhiều bạn đọc yêu thích dưới đây.
Có lời truyền từ đời này qua đời khác rằng, ở nước ta người trồng quả dưa hấu đầu tiên là Mai An Tiêm.
An Tiêm sống vào đời vua Hùng thứ mười tám. Ông vốn là người ở một vùng biển xa xôi phương Nam, bị bọn thuyền buôn bắt làm nô lệ rồi đem dâng vua từ hồi nhỏ. Lớn lên An Tiêm tỏ ra thông minh, tháo vát và có tính kiên nhẫn lạ thường, được giao việc gì đều làm kỳ được mới yên lòng.
Nhà vua rất tin dùng: tên Mai An Tiêm chính là do vua ban cho. Nhà vua còn cho Mai An Tiêm một người thiếp và nhiều bổng lộc khác. Vợ chồng An Tiêm ăn ở với nhau hòa thuận sinh được một trai, một gái.
Ông thường nói: “Mọi thứ của cải trên đời đều do sức mình làm ra cả”. Có kẻ bảo ông: “Làm bề tôi, cơm áo vua ban cho, bổng lộc vua ban cho, nói như vậy là vong ân bội nghĩa”. Mai An Tiêm nghe vậy chỉ cười, không trả lời. Bọn nịnh thần liền tâu những chuyện như thế lên vua Hùng. Bọn chúng nói:
– Nay ông dám thổ lộ những lời bất bình như thế, mai kia chưa biết chừng đem làm phản trắc. Xin cho đầy ra một đảo ở ngoài biển khơi, thử xem ông ta có làm ra cái mà ăn không?
Nhà vua tuy mến An Tiêm, nhưng lo mất ngôi báu, nên nghe lời, đầy An Tiêm ra một hòn đảo ngoài cửa biển Nga Sơn thuộc tỉnh Thanh Hóa bây giờ. Vợ con An Tiêm cũng theo ra đảo. Thấy quang cảnh hoang vắng, bốn về sóng cỗ, người vợ ôm con mà khóc, An Tiêm lựa lời khuyên nhủ rồi vào rừng săn thú, hái quả, đem về nuôi vợ, con.
Một hôm, thấy trên tảng đá có ít phân chim, trong phân có những hạt đen nhánh, ông nhặt lên, lật đi, lật lại trong lòng bàn tay, mừng thầm. Ông nghĩ: “Đã là hạt, đem gieo chắc phải nảy mầm. Đã là quả chim ăn được, chắc người cũng phải ăn được”.
Hai vợ chồng bèn làm đất gieo hạt, chăm sóc. Cây mọc rồi lan ra khắp bãi. Rồi cây đơm hoa, kết quả, quả nào quả nấy lớn, to bằng đầu người, vỏ xanh mượt. An Tiêm lấy một quả bổ đôi ra thấy bên trong màu đỏ hồng, hạt đẹp, đen nhánh, ăn vào miệng vừa ngọt vừa thơm mát.
Hai vợ chồng vô cùng mừng rỡ, hái quả cất vào hang, tính chuyện ăn dần.
An Tiêm và vợ lại vỡ thêm đất, gieo hạt. Năm này qua năm khác, dưa mọc xanh um khắp đảo, kín đảo. Thuyền buôn qua lại ghé vào đảo, đổi các thứ lấy những trái dưa đó. Đời sống của vợ chồng con cái An Tiêm ngày càng sung túc.
Nhớ đất liền, An Tiêm lấy hàng trăm quả, khắc chữ, ký tên vào vỏ rồi thả xuống bể, hy vọng những quả dưa ngon lành này sẽ trôi dạt tới quê hương.
Có một lần, quân lính đi tuần trên bờ biển nhặt được, thấy chữ Mai An Tiêm đêm trình lên nhà vua. Vua cho sứ giả ra đảo tìm. Sứ giả về, đem chuyện ngoài đảo thuật lại và dâng vua một thuyền đầy những quả dưa lạ.
Nhà vua có ý hối hận đã buộc tội An Tiêm chỉ vì An Tiêm nói lời phải. Vua xuống chiếu cho An Tiêm về đất liền và nhận lại chức vụ cũ, trọng dụng như trước.
Tham khảo thêm 🌼 Kể Lại Câu Chuyện Cây Khế 🌼 ngắn gọn
Kể Lại Câu Chuyện Sự Tích Dưa Hấu Chi Tiết – Mẫu 6
Khám phá thêm bài văn kể lại câu chuyện sự tích dưa hấu chi tiết sau đây để có thể học hỏi và trau dồi thêm cho mình kĩ năng viết.
Thuở xưa vào đời vua Hùng thứ 18 có một chàng trai khôi ngô tháo vát nhanh nhẹn nên được nhà vua nhận làm con nuôi đặt tên là Mai Yển (hiệu An Tiêm) và thường được vua ban cho nhiều của ngon vật lạ.
Trong một buổi thiết yến An Tiêm đã thẳng thắn nói: ”Của được biếu là của phải lo, của được cho là của phải nợ.” Chàng cho rằng những thứ chàng có được đều do bàn tay chàng làm ra chứ không phụ thuộc vào ai cả.
Lời này truyền đến tai vua khiến vua cha rất tức giận, cho rằng An Tiêm là kẻ kiêu bạc vô ơn và ra lệnh đày vợ chồng Mai An Tiêm ra đảo hoang để xem, trông vào hai bàn tay của chàng thì chàng có sống nổi không.
Cả gia đình của Mai An Tiêm bị đày ra hòn đảo ngoài biển Nga Sơn (Thanh Hoá). Tuy bị đày ra hoang đảo nhưng An Tiêm vẫn rất mạnh mẽ an ủi vợ con của mình: “Trời đã sinh ra ta, sống chết là ở Trời và ở ta, việc gì phải lo”
Đây là hòn đảo hoang vu và không có người nên cả gia đình An Tiêm phải tự dùng sức lao động của mình để kiếm miếng ăn. Hằng ngày chàng đi khắp hòn đảo để kiếm rau rừng, quả dại về ăn và trồng trọt xung quanh nơi ở của mình.
Vợ chàng, nàng Ba ra biển mò ngao bắt ốc, đứa con lớn cùng chàng thường đặt bẫy săn bắn chim thú trên đảo, nhờ vào đức tính siêng năng cần cù mà cả gia đình tuy khốn khó nhưng vẫn có miếng ăn sống qua ngày.
Một hôm đang đi xung quanh tìm rau rừng chàng liền bắt gặp một con chim đang ăn một loại quả lạ có màu đỏ, thấy chàng lại gần chim bị hoảng sợ liền bay đi. Chàng nghĩ: ”Chim ăn được thì chắc người cũng sẽ ăn được”. Sau đó chàng nếm thử thì thấy mùi vị thơm và ngon ngọt, tươi mát.
An Tiềm liền cầm hạt về nhà bảo vợ và hai vợ chồng cùng nhau gieo hạt khắp nơi. Giống cây này rất dễ trồng chỉ ít lâu sau đã nảy mầm, mọc dây lá lan rộng xung quanh.
Chẳng bao lâu sau vườn dưa ngày càng sai trái, vỏ ngoài mỏng dần và thịt dưa ngày càng đỏ và ngọt hơn. An Tiêm thường khắc chữ lên dưa và thả trôi trên biển với hy vọng có thuyền buôn nào vớt được sẽ đổi được thức ăn và gạo cho gia đình.
Vào lúc này, trong đất liền vua Hùng được một thị thần dâng cho quả lạ, khi ăn rất ngọt mát nên bèn hỏi xuất xứ. Khi biết được loại quả này là của An Tiêm trồng ngoài đảo thì lúc này vua biết mình đã sai nên cho người đón vợ chồng An Tiêm trở lại đất liền.
Khi trở lại vợ chồng An Tiêm mang theo rất nhiều hạt giống về phân phát cho bà con và truyền dạy cách gieo trồng, chăm bón. Từ đó trên khắp nước ta đều có dưa hấu và trở thành một loại quả quen thuộc đối với người dân. Ngày nay người ta vẫn thường bảo nhau rằng chỉ có huyện Nga Sơn là trồng dưa hấu ngon hơn cả là vì sau nghìn năm bồi cát, hòn đảo Mai An Tiêm năm ấy đã liền vào với đất.
Gợi ý cho bạn 🌹 Kể Lại Câu Chuyện Sự Tích Hồ Ba Bể 🌹 chi tiết
Kể Lại Câu Chuyện Sự Tích Dưa Hấu Đặc Sắc – Mẫu 7
Chia sẻ đến bạn mẫu văn kể lại câu chuyện sự tích dưa hấu đặc sắc nhất dưới đây.
Chuyện kể rằng, vào thời Vua Hùng Vương thứ 18, có một chàng trai tên là Mai An Tiêm. Mai An Tiêm nhanh nhẹn, tháo vát, lại chăm chỉ nên được nhà vua rất mực yêu mến và còn gả cả con gái nuôi cho chàng nữa. Vua rất yêu quý An Tiêm nên thường ban cho chàng nhiều của ngon vật lạ.
Tất thẩy mọi người ai được nhận lộc vua ban đều nâng niu ca tụng, riêng An Tiêm lại bảo rằng:
– Của mình làm ra mới quý, còn của biếu là của lo, của cho là của nợ!
Chàng vẫn chăm chỉ làm lụng, không hề có ý trông chờ vào bổng lộc vua ban.
Tất cả chỉ chờ có thế, bon quan ninh thần bèn đem câu nói của Mai An Tiêm tâu lên nhà vua. Nhà vua vô cùng tức giận và cho rằng chàng là một kẻ kiêu bạc vô ơn. Nhà vua giận lắm: “Đã thế để xem, nếu chỉ trông vào sức mình thì hắn có sống nổi không?”. Ngài sai quân lính bắt giữ Mai An Tiêm rồi đuổi cả gia đình chàng ra đảo hoang.
Cả gia đình Mai An Tiêm lênh đênh trên biển hết ngày này đến ngày khác. Cuối cùng, họ cũng cập bến lên một hòn đảo lạ. Vợ Mai An Tiêm khóc lóc kêu lên:
– Sao tôi khổ thế này? Biết vậy thì chúng ta không nên làm nhà vua tức giận!
– Trời đã sinh ra ta, sống chết là ở Trời và ở ta. Chỉ cần có đôi bàn tay này thì chúng ta sẽ không sợ chết đói đâu.
– Mai An Tiêm an ủi vợ.
Tình cờ một hôm, Mai An Tiêm phát hiện ra có một đàn chim từ phương Tây tới, chúng đậu trên bờ và đang ăn một loại hạt gì đó có màu đen láy. Mai An Tiêm nghĩ thầm:“Hạt này chim ăn được thì chắc người cũng ăn được!”. Nghĩ vậy, Mai An Tiêm liền thu gom hết số hạt lại và đem gieo trồng dưới đất. Ngày ngày, Mai An Tiêm ra sức chăm bón cho ruộng vườn của mình.
Chẳng bao lâu sau, ruộng vườn của chàng trở nên xanh tốt, um tùm. Cây nở hoa, kết thành trái to. Đến mùa thu hoạch, Mai An Tiêm cùng với vợ con đem hết số quả đã chín về nhà. Quả nào quả nấy đều có màu xanh thẫm, khi bổ quả ra, thì bên trong ruột lại có màu đỏ tươi, mọng nước và có cả hạt màu đen nữa. Khi ăn quả, thì lại thấy quả có vị ngon, ngọt, thơm mát.
Một ngày kia, có một chiếc tàu gặp bão, bèn cập bến vào đảo để tránh bão. Họ thấy rất nhiều quả lạ và họ đua nhau đổi thực phẩm cho gia đình An Tiêm. Rồi từ đó, tiếng đồn vang xa rằng có một giống quả rất ngon trên hòn đảo ấy. Các tàu buôn tấp nập ghé đến đổi lương thực, thực phẩm cho gia đình An Tiêm để được nếm vị ngon của quả lạ. Nhờ đó mà gia đình bé nhỏ của An Tiêm trở nên đầy đủ, cuộc sống đã sung túc đầy đủ hơn.
Vì chim đã mang hạt quả từ phương Tây tới nên An Tiêm đặt tên cho thứ quả này là Tây Qua. Các thương lái Trung Quốc ăn thấy ngon, khen là “hẩu”, nên sau người ta gọi lái đi là trái Dưa Hấu. Đó chính là nguồn gốc của những trái dưa hấu thơm ngon mát lành ngày nay.
Xem thêm mẫu 🌿 Kể Lại Chuyện Sơn Tinh Thủy Tinh 🌿 hay nhất
Kể Lại Câu Chuyện Sự Tích Dưa Hấu Đơn Giản – Mẫu 8
Tham khảo thêm bài văn kể lại câu chuyện sự tích dưa hấu đơn giản, ngắn gọn ngay sau đây.
Vua Hùng Vương thứ 18 có một chàng trai tên là Mai An Tiêm. Nhà vua yêu quý An Tiêm nên thường tặng cho anh nhiều quà tặng lạ. Nhưng khi bọn gian thần nhìn thấy An Tiêm được vua yêu thương, chúng đã gây chuyện khiến nhà vua giận dữ và đẩy An Tiêm ra hoang đảo.
Ở đảo hoang, vợ và con của An Tiêm rất lo lắng, nhưng với sự chăm chỉ và nỗ lực, cuộc sống của họ không còn khốn khó nữa. Một ngày, An Tiêm tình cờ phát hiện ra một loại quả chim đã ăn và để lại hạt. An Tiêm đã thu thập hạt đó về trồng, và sau đó nó phát triển thành một loại cây có quả với vỏ màu xanh và ruột màu đỏ. An Tiêm dùng quả để đổi lấy thức ăn và nước uống.
Nhờ có quả cây đó, gia đình nhỏ bé của An Tiêm trở nên đầy đủ và cuộc sống của họ trở nên giàu có hơn. An Tiêm quyết định đặt tên cho quả cây đó là quả dưa hấu. Tin đồn về quả cây đã lan truyền đến tai vua, và vua nhận ra rằng mình đã sai khi đuổi An Tiêm ra khỏi đất nước. Vì vậy, vua đã cho gọi An Tiêm trở về và từ đó, nhờ công lao của An Tiêm, đất nước ta có thêm một loại quả mới là quả dưa hấu.
Kể Lại Câu Chuyện Sự Tích Dưa Hấu Bằng Lời Của Em – Mẫu 9
Kể lại câu chuyện sự tích dưa hấu bằng lời của em – hãy cùng đón đọc ngay bài văn mẫu dưới đây nhé!
Hoàng tử Mai An Tiêm là người con được vua Hùng thứ 18 hết mực yêu thương. Chàng hội tủ đầy đủ những đức tính tốt đẹp của con người: thông minh và rất mực chăm chỉ, giàu lòng yêu thương. Tuy nhiên chàng lại khá chính trực, không thích xu nịnh. Vì hiểu lầm mà nhà vua ra lệnh đày người con mà ông yêu thương ra đảo hoang.
Cuộc sống trên đảo của vợ chồng hoàng tử rất vất vả nhưng vẫn tràn đầy tình yêu thương và tinh thần lạc quan. Một ngày nọ, chàng đem trồng những hạt giống do đàn chim để lại. Sau vài tháng chăm sóc, một thức quả ngọt ngào mọng nước là sự đền đáp cho sự chăm chỉ và công sức của hai vợ chồng. Chàng đặt tên cho thức quả là dưa hấu và đổi lấy gạo và muối cho cả gia đình.
Vua cha rất ngạc nhiên về tinh thần của con mình và hạ lệnh cho chàng trở về. Mai An Tiêm đem những hạt giống về đất liền và chỉ dạy muôn dân cách trồng. Từ đó, dưa hấu trở thành loại quả không thể thiếu trong những ngày lễ Tết của dân tộc với ý nghĩa của sự chăm chỉ, vượt lên số phận.
Đón đọc thêm 🌷 Kể Lại Câu Chuyện Cây Tre Trăm Đốt 🌷 hay nhất
Kể Lại Câu Chuyện Sự Tích Dưa Hấu Bằng Lời Của Nhân Vật – Mẫu 10
Giới thiệu đến bạn mẫu văn kể lại câu chuyện sự tích dưa hấu bằng lời của nhân vật sinh động dưới đây.
Xin tự giới thiệu tôi là Mai Yển hay còn có cái tên khác là An Tiêm là con của Hùng Vương thứ 18,là con nuôi
Tôi khi lớn lên cha tôi cưới cho tôi một cô vợ và tin dùng ở triều đình. Cậy nhờ ơn Vua cha, nhưng tôi lại kiêu căng cho rằng tự sức mình tài giỏi mới gây dựng được sự nghiệp, chứ chẳng nhờ ai. Lời nói này đến tai vua, vua nghĩ rằng tôi là một kẻ vô ơn nên đẩy vợ con tôi ra một hòn đảo xa, ở ngoài biển Nga Sơn.
Vợ tôi thì lo sợ sẽ phải chết ở ngoài cù lao cô quạnh,nhưng tôi thì bình thản nói:Trời đã sinh ra ta, sống chết là ở Trời và ở ta, việc gì phải lo.
Gia đình chúng tôi đã sống hiu quạnh ở một bãi cát, trên đảo hoang. Chúng tôi ra sức khai khẩn,trồng trọt để kiếm sống. Một ngày kia, vào mùa hạ, có một con chim lạ từ phương tây bay đến đậu trên một gò cát. Chim nhả mấy hạt gì xuống đất.
Được ít lâu, thì hạt nẩy mầm, mọc dây lá cây lan rộng. Cây nở hoa, kết thành trái to. Rất nhiều trái vỏ xanh,ruột đỏ.Tôi bảo vợ: Giống cây này tự nhiên không trồng mà có tức là vật của Trời nuôi ta đó. Tôi hái nếm thử, thấy vỏ xanh, ruột đỏ, hột đen, mùi vị thơm và ngon ngọt, mát dịu. An Tiêm bèn lấy hột gieo trồng khắp nơi, sau đó mọc lan ra rất nhiều.
Một ngày kia, có một chiếc tàu bị bão dạt vào cù lao. Mọi người lên bãi cát, thấy có nhiều quả lạ ngon. Họ đua nhau đổi thực phẩm cho gia đình tôi. Rồi từ đó, tiếng đồn đi là có một giống dưa rất ngon ở trên đảo. Các tàu buôn tấp nập ghé đến đổi chác đủ thứ vật dụng và thực phẩm cho gia đình tôi. Nhờ đó mà gia đình bé nhỏ này trở nên đầy đủ, cuộc sống phong lưu
Vì chim đã mang hột dưa đến từ phương Tây,nên An Tiêm đặt tên cho thứ trái cây này là Tây Qua. Người Tàu ăn thấy ngon, khen là hẩu, nên về sau người ta gọi trại đi là Dưa hấu.
Ít lâu sau, vua sai người ra cù lao ngoài biển Nga Sơn dò xét xem gia đình tôi ra làm sao,sống hay chết.Sứ thần về kể lại cảnh sống sung túc và nhàn nhã của vợ chồng chúng tôi, nhà vua ngẫm nghĩ thấy thầm phục đứa con nuôi,bèn cho tôi về phục lại chức vị cũ trong triều đình.
Tôi đem về dâng cho vua giống dưa hấu mà mình may mắn có được.Rồi phân phát hột dưa cho dân chúng trồng ở những chỗ đất cát, làm giàu thêm cho xứ Việt một thứ trái cây danh tiếng. Hòn đảo mà tôi ở,được gọi với cái tên là Châu An Tiêm.
Giới thiệu thêm 🍂 Kể Lại Truyện Thánh Gióng Bằng Lời Văn Của Em 🍂 hấp dẫn
Kể Lại Câu Chuyện Sự Tích Dưa Hấu Lớp 4 – Mẫu 11
Cuối cùng là bài văn mẫu kể lại câu chuyện sự tích dưa hấu lớp 4 được nhiều bạn đọc tìm kiếm sau đây.
Ngày xưa, Vua Hùng Vương thứ 18 có nuôi một đứa trẻ thông minh khôi ngô, đặt tên là Mai Yển, hiệu là An Tiêm.
Lớn lên, vua cưới vợ cho An Tiêm, và tin dùng ở triều đình. Cậy nhờ ơn Vua cha, nhưng An Tiêm lại kiêu căng cho rằng tự sức mình tài giỏi mới gây dựng được sự nghiệp, chứ chẳng nhờ ai. Lời nói này đến tai vua, vua cho An Tiêm là kẻ kiêu bạc vô ơn, bèn đày An Tiêm cùng vợ con ra một hòn đảo xa, ở ngoài biển Nga Sơn (Thanh Hoá, Bắc Việt).
Người vợ là nàng Ba lo sợ sẽ phải chết ở ngoài cù lao cô quạnh, nhưng An Tiêm thì bình thản nói: “Trời đã sinh ra ta, sống chết là ở Trời và ở ta, việc gì phải lo”.
Hai vợ chồng An Tiêm cùng đứa con đã sống hiu quạnh ở một bãi cát, trên hoang đảo. Họ ra sức khai khẩn, trồng trọt để kiếm sống. Một ngày kia, vào mùa hạ, có một con chim lạ từ phương tây bay đến đậu trên một gò cát. Chim nhả mấy hạt gì xuống đất. Được ít lâu, thì hạt nẩy mầm, mọc dây lá cây lan rộng.
Cây nở hoa, kết thành trái to. Rất nhiều trái vỏ xanh, ruột đỏ. An Tiêm bảo vợ: “Giống cây này tự nhiên không trồng mà có tức là vật của Trời nuôi ta đó”. Rồi An Tiêm hái nếm thử, thấy vỏ xanh, ruột đỏ, hột đen, mùi vị thơm và ngon ngọt, mát dịu. An Tiêm bèn lấy hột gieo trồng khắp nơi, sau đó mọc lan ra rất nhiều.
Một ngày nọ, trong cơn bão, một chiếc tàu trôi dạt vào một cù lao. Những người trên tàu cùng nhau đến bờ và phát hiện ra nhiều loại trái cây lạ và ngon. Họ đổi những trái này cho gia đình An Tiêm, và từ đó, câu chuyện về một giống dưa ngon trên đảo được lan truyền. Các tàu buôn tấp nập ghé qua đảo để trao đổi hàng hóa và thực phẩm với gia đình An Tiêm, giúp cuộc sống của họ trở nên đầy đủ và sung túc hơn.
An Tiêm đặt tên cho loại trái cây mới này là Tây Qua, bởi vì chúng đã được chim mang từ phương Tây đến. Người Tàu, khi thưởng thức, khen loại trái cây này là “hẩu”, và từ đó, nó được gọi là Dưa Hấu.
Không lâu sau, vua sai người đến đảo để kiểm tra tình hình của gia đình An Tiêm. Sứ thần kể lại về cuộc sống sung túc và nhàn nhã của gia đình An Tiêm, và vua rất ấn tượng với con người này. Sau đó, vua triệu An Tiêm trở lại triều đình và phục lại chức vị cũ của anh ta.
An Tiêm đem về dâng cho vua giống dưa hấu mà mình may mắn có được. Rồi phân phát hột dưa cho dân chúng trồng ở những chỗ đất cát, làm giàu thêm cho xứ Việt một thứ trái cây danh tiếng. Hòn đảo mà An Tiêm ở, được gọi là Châu An Tiêm.
Giới thiệu mẫu 🍀 Kể Lại Câu Chuyện Tấm Cám 🍀 đặc sắc