Tóm Tắt Đất Rừng Phương Nam, Sơ Đồ, Phân Tích ❤️️ 36+ Mẫu Hay ✅ Tổng Hợp Những Mẫu Tài Liệu Hữu Ích Nhất Để Bạn Đọc Cùng Tham Khảo.
Cách Tóm Tắt Đất Rừng Phương Nam
Cách tóm tắt Đất Rừng Phương Nam một cách cụ thể và logic nhất đó chính là nắm bắt được bố cục và nội dung chính của bài.
– Bố cục Đất Rừng Phương Nam
- Phần 1: Từ đầu … bụi cây: chuẩn bị đi lấy ăn ong
- Phần 2: Tiếp theo … im im đi tới: con đường đến chỗ lấy mật
- Phần 3: Trên đường lấy mật … trở về: quá trình lấy mật ong
- Phần 4: Còn lại: trên đường trở về nhà
– Nội dung chính Đất Rừng Phương Nam: Đoạn trích kể lại quá trình An cùng tía và thằng Cò đi lấy mật ong. Tại đây An đã được trải qua rất nhiều những trải nghiệm và để lại cho cậu bé những ấn tượng sâu sắc.
Mời bạn xem thêm 🌼 Tóm Tắt Lý Ngựa Ô Ở Hai Vùng Đất 🌼 ngoài tóm tắt Đất Rừng Phương Nam
Dàn Ý Đất Rừng Phương Nam
Chia sẻ đến bạn đọc dàn ý Đất Rừng Phương Nam cụ thể nhất sau đây:
I. Mở bài: Giới thiệu khái quát tác giả, tác phẩm
II. Thân bài:
– Giới thiệu khái quát tác phẩm Đất Rừng Phương Nam
– Phân tích theo 3 đoạn tương ừng với 3 nội dung chính:
+ Giới thiệu chung về con người và thiên nhiên trong tiểu thuyết Đất Rừng Phương Nam
+ Phân tích cảnh thiên nhiên được miêu tả
+ Phân tích hình ảnh con người được tác giả đề cập tới
– Giá trị nội dung và giá trị nghệ thuật của tác phẩm.
III. Kết bài: Khẳng định lại vẻ đẹp của tiểu thuyết Đất Rừng Phương Nam và ý nghĩa của tác phẩm.
Giới thiệu cùng bạn 🍀 Tóm Tắt Đi San Mặt Đất 🍀 bên cạnh tóm tắt Đất Rừng Phương Nam
Sơ Đồ Tư Duy Đất Rừng Phương Nam Dễ Hiểu – Mẫu 1
Tiếp theo, SCR.VN gợi ý cho bạn mẫu sơ đồ tư duy Đất Rừng Phương Nam dưới đây:
Sơ Đồ Tư Duy Đất Rừng Phương Nam Đơn Giản – Mẫu 2
Tham khảo thêm mẫu sơ đồ tư duy Đất Rừng Phương Nam đơn giản nhất:
Sơ Đồ Tư Duy Tóm Tắt Đất Rừng Phương Nam – Mẫu 3
Đừng vội bỏ qua mẫu sơ đồ tư duy tóm tắt Đất Rừng Phương Nam ngay sau đây nhé!
Tóm Tắt Đất Rừng Phương Nam Ngắn Nhất – Mẫu 4
Dưới đây là mẫu tóm tắt Đất Rừng Phương Nam ngắn nhất, mời bạn đọc cùng theo dõi nhé!
Đoạn trích kể lại một ngày đi lấy kèo ong của An, Cò và tía nuôi của An. Trong chuyến đi, An đã được chứng kiến quá trình tía nuôi và thằng Cò đi “ăn ong”. An được biết cách tía dẫn ong về những kèo để làm làm tổ và được chứng kiến cách tía lấy mật ong. Không gian rừng U Minh và quá trình lấy mật ong đã khiến An đi từ ngạc nhiên này đến ngạc nhiên khác. An cũng thầm ngưỡng mộ quá trình nuôi ong của những người dân nơi đây.
Tóm Tắt Đất Rừng Phương Nam Theo Chương – Mẫu 5
Gợi ý thêm đến bạn đọc bài tóm tắt Đất Rừng Phương Nam theo chường đầy đủ ý nhất dưới đây.
Tác phẩm kể về cuộc đời lưu lạc của cậu bé An qua những miền đất rừng phương Nam ở thời kỳ đầu cuộc kháng chiến chống Pháp. Một vùng đất trù phú, đa dạng, kì vĩ với những kênh rạch, tôm cá, chim chóc, muôn thú, lúa gạo… và cây cối, rừng già.
Trong chuyến lưu lạc của mình An đã được gặp và tiếp xúc với nhiều người. Và dì Tư Béo là một trong những người đầu tiên cưu mang An khi cậu bé bị lạc ở một xóm chợ.
Thế là từ đó cậu đã về làm giúp cho quán ăn của dì và không còn phải chịu cảnh đói khổ qua ngày. Tại quán ăn dì Tư béo, An đã gặp: anh Sáu tuyên truyền, những anh bộ đội, vợ chồng Tư Mắm, lão Ba Ngù, ông lão bán rắn và thằng Cò, họ đang đi tìm một người tên Võ Tòng.
Vợ chồng Tư Mắm làm nghề bán mắm dọc các con kênh rạch. An vô tình biết rằng hai bọn họ là Việt gian. Bị họ phát hiện nên An chạy trốn, hai vợ chồng Tư Mắm đốt cháy quán dì Tư rồi bỏ đi. Dì Tư Béo định dẫn An lên Thới Bình sinh sống nhưng An đã quyết định ở lại và tiếp tục cuộc sống không nơi nương tựa.
Ngày qua ngày khi sống trong cảnh thui thủi một mình An thường nhớ lại những kỉ niệm về gia đình, về quê hương ngày xưa, lúc gia đình chạy giặc rồi lạc nhau. Vào một đêm khuya vắng vẻ trong ngôi miếu ở xóm chợ, An bị cơn sốt dữ dội vật nằm miên man và trong cơn sốt An mong muốn gặp Mẹ.
Cậu bé còn nhớ về cuộc gặp gỡ tình cờ với anh Ba thủy thủ. Cuộc nói chuyện đầy thú vị của An với anh Ba về con chim cánh cụt ở Bắc Băng Dương.
Anh Ba còn tặng cho An một cái la bàn mà An cho rằng “từ khi cầm nó vào tay, số mệnh đã khiến cho tôi phải rơi vào cuộc sống lênh đênh này chăng?”
Cơn sốt làm An thiếp đi lúc nào không hay. Khi tỉnh dậy cậu bé nhìn thấy chị cứu thương và xung quanh mình là la liệt những thương binh. Bấy giờ cậu mới biết rằng giặc Pháp bắt đầu tấn công vào vùng này từ sáng sớm. Đến khi các anh thương binh được chuyển đi thì An định theo xuồng đưa các anh đi nhưng những ông cụ già bơi xuồng không cho cậu theo.An lại tiếp tục đi.
Sau đó An gặp lại bố con ông lão bán rắn và Võ Tòng. An đã đi theo họ và trở thành con nuôi của ông lão bán rắn, anh em của thằng Cò. Tía nuôi đã đưa An về gặp má nuôi và từ đó An đã cùng họ sống trong “một mái lều nhỏ, tiều tụy, nép dưới bóng cây tràm vỏ trắng phản chiếu ánh bình minh như tô phấn” nhưng đầy tình thương.
Những ngày ở đây sống cùng với tía má nuôi An được nghe câu chuyện về cuộc đời của tí má gian khổ và khó khăn như thế nào. Tuy là nghèo khó vất vả nhưng má nuôi của An rất thương An coi cậu bé như đứa con ruột do mình sinh ra.
Có hôm An và Tía nuôi đi lấy mật ong trong rừng, gặp phải máy bay địch thả bom làm cháy cả khu rừng. Hai Tía con dắt nhau chạy tới khu vực xa nơi cháy, gần đầm lầy.
Nghe xa xa có tiếng chim, hai Tía con leo lên cây sung. Rồi con hổ đến, An nhớ đến những chuyện ma trước kia được mẹ kể về chuyện con hổ. Hai Tía con ở trong rừng ba ngày mới về nhà.
Vì U Minh thượng đã bị giặc đóng chiếm và ngôi lều để ở của gia đình đã làm mồi cho ngọn lửa của giặc Pháp nên gia đình tía má nuôi của An quyết định rời nơi này và đi xuống vùng U Minh hạ sinh sống. Trước khi đi An và tía nuôi có ghé thăm mộ của chú Võ Tòng để từ biệt.
Nơi đầu tiên dừng chân của gia đình An là phường cá sấu. Ở nơi này người ta sống nhờ vào việc săn cá sấu, đây cũng là nghề cũ của tía nuôi An. Sau những lời giới thiệu, lời mời hợp tác làm ăn, tía nuôi đã chấp nhận nhập phường. Hằng ngày, những người đàn ông trong vùng bày trận để săn cá sấu về lấy da, lấy thịt bán. Nhưng dạt vào xóm chài này chưa đầy ba tháng, họ lại trở về với cuộc sống lênh đênh.
Chợ Năm Căn rất đông vui và tấp nập, có cái bề thế của một trấn “anh chị rừng xanh”. Năm Căn hơn tất cả các xóm chợ vùng rừng Cà Mau.
An và thằng Cò xách chai ra bờ sông chờ thuyền trà vải đón mua dầu lửa. Bỗng có một điều bất thường, người lớn lẫn trẻ con quây quanh cái xác con kỳ đà, vừa bị người dân giết vì nó dám ăn cái xác người chết mới chôn. Nó to bằng cả chiếc xuồng ba lá. Được thầy giáo Bảy giải thích cặn kẽ, mọi người cùng nhau xả thịt nó để ăn.ía nuôi An định cất nhà ở lại đây nhưng không lâu.
Ở đây, An gặp lại dì Tư Béo. Hai người trò chuyện hỏi thăm tình hình lẫn nhau. Dì Tư nói chuyện qua loa rồi bỏ đi vì thất vọng không mua được mật con kỳ đà đó.
Dòng sông Năm Căn không còn ồn ào, huyên náo như trước nữa mà trở nên lạnh ngắt, vắng teo. Bọn thằng Tây đến đóng đồn, “ruồng bố, càng quét”, truy bắt du kích ta ra giết.
Cứ vài hôm lại có người lạ mặt có, người quen có tạt vào lều uống vài chén rượu với tía nuôi An.
An đoán là ông vào rừng với du kích nên dẫn con Luốc rình theo sau. Bị phát hiện, tía nuôi An nhận ra An nên cho vào trong lều. Nhận ra người quen là chú Huỳnh Tấn, An đưa luôn gói đồ mà má nuôi An gởi các anh du kích. Bên trong chỉ là cuộn chỉ và cây kim khâu nhưng nó chứa đựng tình yêu của bà con ở đây với du kích.
Trong lều có khá đông người gồm tía nuôi An, thầy giáo Bảy, ông già đốn củi, chú Huỳnh Tấn và các anh du kích.
Mọi người nói chuyện với nhau vui vẻ và tranh luận về việc nên “hòa” hay “chiến”?
Trên bãi cỏ rộng giữa một khu rừng gần bờ sông, buổi lễ tuyên thệ của trung đội du kích địa phương được bắt đầu từ chập tối. Tía nuôi An xin gửi gắm An theo các anh du kích để giúp và cùng các anh trong việc đánh giặc. Đứng trước bàn thờ Tổ quốc, ảnh Bác Hồ mọi người “cùng vung thẳng tay lên trời và hô rập “xin thề” vang vang như một tiếng sét”.
Tía nuôi An giao cho An con dao mà suốt mấy năm qua luôn mang theo bên mình. Trung đội du kích địa phương cử hành hát Quốc Ca trong bầu không khí vô cùng trang nghiêm và xúc động.Khung cảnh tiễn đưa đoàn du kích và An ra đi đánh giặc.
Gửi đến bạn mẫu 🍃 Tóm Tắt Ngôi Nhà Truyền Thống Của Người Ê Đê 🍃 ngắn gọn
Tóm Tắt Đất Rừng Phương Nam Đầy Đủ – Mẫu 6
Tham khảo thêm bài tóm tắt Đất Rừng Phương Nam đầy đủ nhất được nhiều bạn đọc quan tâm đến sau đây.
Cậu bé An sống cùng với cha mẹ tại thành phố. Sau khi Pháp trở lại xâm lược Việt Nam (năm 1945), gia đình An phải bỏ nhà bỏ cửa để chạy giặc.
Trong hành trình chạy giặc ở khắc các vùng miền Tây Nam Bộ, An kết bạn cùng với những đứa trẻ cùng trang lứa và có một cuộc sống tuổi thơ vùng nông thôn đầy êm đềm. Nhưng rồi giặc vẫn truy quét và cậu cùng cha mẹ lại phải chạy.
An đã lạc mất gia đình trong một lần mải chơi và giặc đánh đến bất ngờ. Cậu trở thành đứa trẻ lang thang. Trong chuyến lưu lạc của mình, An đã được gặp và tiếp xúc với nhiều người. Dì Tư Béo là một trong những người đầu tiên cưu mang An khi cậu bé bị lạc ở một xóm chợ. Từ đó, cậu đã về làm giúp cho quán ăn của dì và không còn phải chịu cảnh đói khổ qua ngày.
Tại quán ăn dì Tư béo, An đã gặp: anh Sáu, lão Ba Ngù, các chiến sĩ bộ đội, vợ chồng Tư Mắm, ông lão bán rắn và thằng Cò. An tình cờ biết vợ chồng Tư Mắm là Việt gian. Bị họ phát hiện nên An chạy trốn, hai vợ chồng Tư Mắm đốt cháy quán dì Tư rồi bỏ đi.
Không theo dì Tư Béo lên Thới Bình sinh sống, An tiếp tục phiêu bạt, sống không nơi nương tựa. Sau đó, An gặp lại cha con ông lão bán rắn và Võ Tòng. An đã đi theo họ và trở thành con nuôi của ông lão bán rắn, anh em của thằng Cò. Tía má nuôi của An rất thương An coi cậu bé như đứa con ruột do mình sinh ra.
Sống cùng gia đình tía nuôi, An dắt đi câu rắn, đi lấy mật ong và học được nhiều kinh nghiệm – toàn những điều mới lạ mà An chưa bao giờ biết đến. Tía nuôi dắt An đi tới thăm chú Võ Tòng. Trong một lần phục kích giặc trên cây Da, anh đã thành công. Nhưng cuối cùng, mụ Tư Mắm chỉ điểm và Võ Tòng hi sinh dưới nòng súng của giặc.
Cuối cùng, kẻ ác đã phải nhận kết cục thích đáng. Không chỉ có mụ Tư Mắm, một thời gian sau bọn giặc cũng phải lao đao nhiều lần vì ông Ba Ngù.
Đến một ngày, U Minh Thượng bị giặc chiếm, An cùng gia đình tía nuôi rời đến U Minh Hạ sinh sống, gia nhập phường săn cá sấu, sau đó tới Sroc Miên, chợ Mặt Trời, Năm Căn. Tại đây An gặp lại dì Tư Béo và rồi cậu lên đường theo các anh du kích, bảo vệ quê hương.
Đón đọc thêm mẫu 🌹 Tóm Tắt Prô-Mê-Tê Và Loài Người 🌹 ngoài tóm tắt Đất Rừng Phương Nam
Tóm Tắt Tác Phẩm Đất Rừng Phương Nam Ngắn Hay – Mẫu 7
Đừng bỏ lỡ bài mẫu tóm tắt Đất Rừng Phương Nam ngắn hay được SCR.VN sưu tầm dưới đây nhé!
Cậu bé An có Một cuộc sống với cha mẹ của mình trong những ngày thành phố sau khi độc lập của mình vào ngày 2 tháng 9 năm 1945. Các thực dân Pháp trở lại xâm lược Việt Nam, đổ quân vào miền Nam. Pháp đã mở cuộc chiến cho những người sống ở các thành phố sơ tán. An và cha mẹ anh cũng phải rời cửa để chạy giặc.Cậu nhớ đến một anh bạn đi tàu đã tặng cậu chiếc la bàn mà không kịp mang theo.
Khi cha mẹ chạy từ vùng này sang vùng khác ở Tây Nam. An kết bạn với bạn bè và có một thời thơ ấu yên bình. Nhưng chỉ để ổn định bữa ăn, kẻ thù tấn công và chạy một lần nữa. Trong một vở kịch, kẻ thù đến và An mất gia đình. An trở thành một đứa trẻ lang thang.
Ở nơi chợ búa An đã gặp những người đầu tiên cứu mạng mình. Dì Tư béo bảo cậu về làm giúp cho quán ăn của dì.. Kể từ đó anh có một nơi để dựa vào, không còn bị đói trong ngày. Tại cửa hàng ăn dì Tư béo, An có cơ hội gặp gỡ nhiều người: Ông Sáu tuyên truyền, những người lính, những kẻ Việt gian bán nước như vợ chồng Tư Mắm, những người nông dân được chân chất như Ba Ngư …
Chồng Tư Mắm bán nước mắm dọc theo kênh rạch. Vợ Tư mắm là một người đàn bà rất xinh đẹp, bà ta muốn mua chuộc An làm tay sai. Một buổi tối vô tình đọc những từ tiếng Pháp được viết trong cuốn sách của người vợ chồng Tư Mắm. An biết rằng họ là người Việt gian. Khi họ hỏi, An trả lời rất thông minh rằng thấy nó đẹp và không hiểu. Nhưng dì Tư sau đó lại bảo rằng An biết tiếng Pháp. Vì thế An chạy trốn, hai vợ chồng Tư Mắm đốt cháy quán dì Tư rồi bỏ đi.
Ngoài tóm tắt Đất Rừng Phương Nam, cợi ý thêm cho bạn 🌳 Tóm Tắt Cuộc Tu Bổ Lại Các Giống Vật 🌳ngắn
Tóm Tắt Đất Rừng Phương Nam Hay Nhất – Mẫu 8
Dưới đây là bài tóm tắt Đất Rừng Phương Nam hay nhất, cùng tham khảo ngay nhé!
Truyện Đất Rừng Phương Nam kể về cuộc đời lưu lạc của cậu bé tên An. Cậu bé An sống cùng cha mẹ tại thành phố. Thực dân Pháp quay lại xâm lược Việt Nam và tấn công các thành phố khiến người dân tại đây phải di tản. Gia đình An cũng theo đó phải chạy hết vùng này tới vùng khác của miền Tây nam Bộ. Sống ổn định được mấy bữa, giặc lại đánh tới và cả nhà lại dắt nhau đi.
Trong một lần mải chơi, giặc đánh đến và An lạc mất cha mẹ. Cậu trở thành đứa bé sống lang bạt nay đây mai đó. Trong chuyến đi vô định của mình, An được dì Tư béo cưu mang. Ở quán ăn của dì Tư, An gặp anh Sáu tuyên truyền, vợ chồng lão Tư Mắm, ông Ba Ngù và cha con ông buôn rắn.
Khi bị An phát hiện là Việt gian, hai vợ chồng lão Tư Mắm đốt quán dì Tư rồi bỏ đi. An tiếp tục cuộc sống không nơi nương tựa rồi gặp lại cha con ông lão bán rắn và Võ Tòng. An trở thành con nuôi của ông lão và thành anh em với thằng Cò. Mặc cảnh nghèo đói, họ sống rất đầm ấm, An được Cò dẫn đi câu rắn, lấy mật và có rất nhiều trải nghiệm mới mẻ trong tuổi thơ.
Trong một lần phục kích trên cây Da, Võ Tòng đã giết chết tên Việt gian và một tên lính ngụy. Sau cùng, Võ Tòng lại bị mụ Tư Mắm chỉ điểm rồi bị tên tướng bắn chết. Khu vực U Minh Thượng bị giặc chiếm đóng, gia đình cha nuôi và An dời đến U Minh Hạ. Tại đây, An gặp lại dì Tư Béo và đi theo con đường cách mạng giải phóng miền Nam.
Tham khảo bài mẫu 🌼 Tóm Tắt Vào Phủ Chúa Trịnh 🌼 ngắn hay
Phân Tích Đất Rừng Phương Nam Ngắn Gọn – Mẫu 9
Với bài mẫu phân tích Đất Rừng Phương Nam ngắn gọn sau đây sẽ là tài liệu tham khảo hữu ích cho các em ôn tập tốt tác phẩm.
Đoạn trích “Đất rừng phương Nam” của Đoàn Giỏi, kể về cuộc sống của cậu bé An, lấy bối cảnh là miền Tây Nam Bộ những năm 50 của thế kỉ XX. Vì chiến tranh, An bị lạc mất gia đình và trở thành một đứa trẻ lang thang. Cậu được bố mẹ Cò cưu mang và trở thành con nuôi của họ.
Sống với gia đình Cò, An được yêu thương như con đẻ và cũng học hỏi được nhiều điều mới lạ, thú vị. Qua đoạn trích “Đi lấy mật”, người đọc có dịp tham quan rừng U Minh và cảm nhận hai nhân vật An, Cò trong hành trình cùng cha nuôi đi lấy mật ong rừng đầy thú vị.
“Đi lấy mật” kể về một lần An cùng Cò và cha nuôi cùng nhau vào rừng U Minh đi lấy mật ong. Xuyên suốt đoạn trích là cảnh sắc đất rừng phương Nam được tác giả miêu tả hiện lên vô cùng sinh động, vừa bí ẩn, hùng vĩ, lại vừa thân thuộc, gắn liền với cuộc sống của người dân nơi đây qua những suy nghĩ của cậu bé An.
An là một cậu bé lanh lợi, yêu thiên nhiên và có những quan sát đầy tinh tế, mới mẻ. Khung cảnh thiên nhiên buổi sáng qua cái nhìn của nhân vật An cũng vì thế mà trở nên độc đáo, với không gian yên tĩnh, ánh sáng trong vắt, hơi gợn một chút óng ánh trên những đầu hoa tràm. Trời không gió, không khí mát lạnh bởi hơi nước sông ngòi, mương rạch, của đất ẩm và dưỡng khí thảo mộc thở ra từ bình minh.
Trong không gian ban mai đó, người tía hiện lên với những chi tiết như đi trước, dẫn đường cho An và Cò, đeo bên hông lủng lẳng chiếc túi, mang cái gùi bằng tre đan đã trát chai trên lưng và tay cầm chả gạc, vừa đi vừa phạt nhánh gai mở đường đi cho các con.
An là một cậu bé lễ phép và ngoan ngoãn, thể hiện qua cách xưng hô với tía và má rất ôn hòa, lễ độ. Những hành động của cậu với ba mẹ nuôi vô cùng lễ phép, thể hiện thái độ trân trọng, biết ơn. An cũng là một cậu bé ngoan ngoãn, ham học hỏi, khi liên tục hỏi tía, má những điều mà cậu còn thắc mắc hay vẫn muốn khám phá.
Đối với Cò, An coi cậu là một người bạn, vừa là anh em trong nhà, cách xưng hô mày-tao vừa thân quen, vừa gần gũi: “Chịu thua mày đó! Tao không thấy con ong mật đâu cả.” Khi đối diện với một người am hiểu vùng đất này như Cò, An luôn có thái độ tôn trọng, đôi lúc còn tự ái, không dám hỏi nhiều, âm thầm ghi nhớ những kinh nghiệm đã học được.
Tuy An thể hiện là một cậu bé khá trầm tĩnh và hiền lành, nhưng trong cậu có những suy nghĩ rất phong phú, bên cạnh việc cảm nhận tốt vẻ đẹp thiên nhiên, cậu còn có những cảm nhận, so sánh đặc biệt về cách nuôi ong và lấy mật từ khắp nơi trên thế giới, từ đó rút ra kết luận về sự đặc biệt trong cách “thuần hóa” ong rừng của người dân vùng U Minh.
Đối với nhân vật Cò, cậu bé này đối với An tuy cùng tuổi nhưng lại có tương đối nhiều điểm khác biệt. Cò là một cậu bé sinh ra và lớn lên ở vùng núi rừng U Minh. Hoàn toàn có thể khẳng định được như vậy là bởi cậu bé có những hiểu biết về rừng, về cách phân biệt nhiều loài ong, chim khác nhau.
Khác với An mệt mỏi phải dừng lại nghỉ, thì Cò đội trên đầu cái thủng to tướng đựng nhiều đồ đạc và thức ăn, cặp chân như giò nai, lội suốt ngày trong rừng cũng không biết mệt. Mọi hành động đều cho thấy Cò là một cậu bé tinh nghịch, giàu năng lượng, lúc nghỉ ngơi, Cò bưng vò nước ra, ngửa cổ kề miệng uống ừng ực; hay thúc vào lưng An, trỏ lên trời và đố con ong mật ở đâu, rồi lại tự giảng giải cho An cách nhìn thấy bầy ong, đoán trước được chúng sẽ xuất hiện.
Khi thấy An chịu thua câu đố, Cò đắc ý, vênh mặt tự tin về những hiểu biết của mình. Cò giảng giải cho An cách để tìm thấy ong mật: “Cứ nhìn kĩ vào khoảng cách giữa hai nhánh tràm cao kia” “nhìn một chỗ trống ấy” “nó tới liền bây giờ”.
Qua đoạn trích, bên cạnh con người và núi rừng phương Nam để lại cho em ấn tượng vô cùng đặc biệt. Thiên nhiên núi rừng tràn đầy nhựa sống, hùng vĩ, hoang sơ. Con người chăm chỉ lao động và có nhiều kinh nghiệm với nghề… thì hai bạn nhỏ An và Cò cũng để lại nhiều ấn tượng đặc biệt. Cũng nhờ hai cậu bé, người đọc như được khám phá đất rừng phương Nam qua hai vị hướng dẫn viên đặc biệt.
SCR.VN giới thiệu tuyển tập 🌺 Phân Tích Bài Thơ Xuân Về 🌺 hay nhất
Phân Tích Tác Phẩm Đất Rừng Phương Nam Nổi Tiếng – Mẫu 10
Giới thiệu thêm đến bạn đọc bài phân tích tác phẩm Đất Rừng Phương Nam nổi tiếng nhất dưới đây.
Tác phẩm “Đất rừng phương Nam” của nhà văn Đoàn Giỏi viết về cuộc đời của cậu bé tên An khi bị thất lạc bố mẹ. Bối cảnh chính của tiểu thuyết chính là miền Tây Nam Bộ, Việt Nam vào những năm 1945, thời điểm mà thực dân Pháp quay trở lại xâm chiếm Nam Bộ.
Trong chương trình phổ thông, em được học đoạn trích “Đi lấy mật”, cũng chính là tên chương 9, kể lại một lần An theo tia nuôi (cha nuôi) và Cò đi lấy mật ong trong rừng U Minh. Bằng việc đọc hiểu đoạn trích này, em không chỉ cảm nhận được cảnh sắc đất rừng phương Nam đặc sắc, mà còn cảm nhận được những nét đặc biệt trong tính cách, hình dáng, cử chỉ của hai nhân vật An và Cò.
Văn bản Đi lấy mật kể về câu chuyện 3 cha con Cò An đi vào rừng lấy mật, qua đó tác giả bật mí cho chúng ta về cách làm tổ cho loài ong mật. Trong đoạn trích có 4 nhân vật gồm tía nuôi, má nuôi An, An và Cò, với mối quan hệ hết sức đặc biệt:
Cò là con đẻ của tía má, An là con nuôi của tía má. Vì chiến tranh, An bị lạc mất gia đình và trở thành một đứa trẻ lang thang. Cậu được bố mẹ Cò cưu mang và trở thành con nuôi của họ. Sống với gia đình Cò, An được yêu thương như con đẻ và cũng học hỏi được nhiều điều mới lạ, thú vị.
An là một cậu bé thông minh với những hiểu biết, cảm nhận vô cùng tinh tế. Qua cái nhìn của nhân vật An, khung cảnh thiên nhiên của rừng U Minh được hiện lên tràn đầy nhựa sống, có sự kết hợp giữa vẻ đẹp của các loài vật, loài cây cũng như những sự vật của thiên nhiên như trời, ánh sáng, đầu hoa tràm, sông ngòi…khiến ta nhìn cái gì cũng có cảm giác như là nó bao qua một lớp thủy tinh. Điều đó cho thấy khả năng quan sát và cảm nhận về thiên nhiên của nhân vật An vô cùng tinh tế và sâu sắc.
Cũng từ quan sát của An, tía nuôi hiện lên là một người cha chu đáo, tận tình, qua tâm đến con từ những chi tiết nhỏ. Ông thậm chí nghe tiếng thở của An để nhận ra con đang mệt, ra hiệu cho các con dừng lại nghỉ ngơi, ăn uống, trên đường đi thì phát quang những bụi gai để mở đường cho các con theo sau.
Đáp lại tình cảm của tía, má nuôi, An cũng là một cậu bé ngoan ngoãn, lễ độ, cậu bé lắng nghe và lễ phép với cha mẹ. Từ đó, An cũng học được rất nhiều bài học kinh nghiệm quý báu từ cả tía và má. Má nuôi An có dặn dò và chỉ An cách nhận biết được bầy ong, lấy mật bằng cách quan sát nhành cây, hướng gió, tính trước đường bay của ong mật.
Khác với sự hiền lành của An, Cò lại là một cậu bé sinh ra và lớn lên ở núi rừng U Minh. Cũng vì là người dân bản địa, Cò vô cùng nhanh nhẹn, lanh lợi, hoạt bát. Lợi thế này cũng giúp cho Cò “lên mặt” với cậu bạn cùng nhà An ít nhiều lần.
Cùng đi vào rừng lấy mật, nhưng Cò giàu năng lượng và mạnh mẽ hơn An khá nhiều, cậu bé đội cái thủng to tướng đựng nhiều đồ đạc và thức ăn, cặp chân như giò nai, lội suốt ngày trong rừng cũng không biết mệt.
Khi dừng lại nghỉ, Cò bưng vò nước ra, ngửa cổ kề miệng uống ừng ực, lúc thì thúc vào lưng An, trỏ lên trời và đố con ong mật ở đâu, giảng giải cho An cách nhìn thấy bầy ong, đoán trước được chúng sẽ xuất hiện… Tất cả những miêu tả của tác giả đều giúp người đọc hình dung ra một cậu bé thuộc về U Minh, sinh ra tại đất rừng phương Nam nên cậu biết rõ nơi đây như lòng mình vậy.
Từ câu chuyện của mẹ, cậu bé An bộc lộ những hiểu biết của mình về cách lấy mật, nuôi ong ở khắp nơi trên thế giới.
Cách lấy mật này đòi hỏi kinh nghiệm, mắt nhìn và đầu óc tính toán cực kì chi tiết, kỹ lưỡng của những “dân ăn ong” lành nghề, từng thất bại. Tất cả những chi tiết từ câu chuyện của mẹ đã cho ta thấy An là một cậu bé ngoan ngoãn, ham học hỏi, thích quan sát và yêu thiên nhiên.
Cả hai cậu bé An và Cò đều có nhiều nét đặc biệt, thú vị trong ngoại hình, cử chỉ, tích cách. Dẫu vậy, khi đồng hành cùng An và Cò trong hành trình “đi lấy mật”, người đọc như được tham quan, trải nghiệm đất rừng U Minh đẹp diệu kì với hai vị “hướng dẫn viên” đặc biệt.
Mời bạn đón đọc 🌜 Phân Tích Thị Mầu Lên Chùa 🌜 đặc sắc
Phân Tích Đất Rừng Phương Nam Sinh Động – Mẫu 11
Theo dõi thêm bài phân tích Đất Rừng Phương Nam sinh động sau đây nhé!
Đất rừng phương Nam là một tiểu thuyết có bối cảnh là thời kỳ Nam Bộ bị thực dân và bọn cường hào cai trị, bóc lột. Tác phẩm là góc nhìn của nhân vật cậu bé An, về những cuộc lưu lạc qua những miền đất rừng phương Nam trù phú trong cuộc kháng chiến chống Pháp. Trong những chuyến đi ấy, cậu bé đã được gặp gỡ rất nhiều người, có tốt có xấu. Cuối cùng, An trưởng thành và tham gia vào quân đội xung phong ra tiền tuyến.
Thiên nhiên và con người trong truyện “Đất rừng phương Nam” là một tác phẩm ca ngợi sự trù phú của thiên nhiên rừng già của đất Nam, cũng là tình cảm của tác giả với những con người hiền lành, chất phác nơi đây. Qua đó, Bùi Văn Hồng cũng cho người đọc thấy được một Đoàn Giỏi với nét văn phong phú, sự nhạy cảm và tinh tế của một nhà văn.
Đầu tiên, khung cảnh thiên nhiên được Bùi Văn Hồng ấn tượng bởi những hình ảnh: “Ba ba to bằng cái nìa”, “Kì đà lớn hơn chiếc thuyền tam bản”, “Cá sấu phải 12 trai tráng lực lưỡng mới khiêng nổi”. Những phép nhân hoá nhưng lại vô cùng chân thật được tác giả đánh giá cao. Sau những bất ngờ thú vị này, Đoàn Giỏi lại vẽ một bức tranh thiên nhiên tuyệt đẹp.
Đó là vẻ đẹp của rừng U Minh dưới ánh mặt trời rực rỡ, là sự hoành tráng của con nước dòng sông Năm Căn. Đây đều là những đặc trưng nổi bật của thiên nhiên, địa hình của người dân phương Nam. Bùi Văn Hồng tỉ mỉ “đào” ra những cái mà Đoàn Giỏi muốn cất giấu. Những nét tinh tế của Đoàn Giỏi được tác giả cảm nhận, một bức tranh phác thảo được tô màu và gửi tới người đọc. Chúng ta lại càng cảm nhận được những nét đẹp và hùng vĩ của thiên nhiên, đát rừng phương Nam.
Hầu như tất cả nhân vật đều có những nét chung như nghèo khổ, phải làm thuê và bị bọn địa chủ bóc lột. Tuy nhiên, ông cũng nhận thấy được rằng, trong họ đều có sự dũng cảm, gan dạ và một tinh thần yêu nước sâu sắc. Bởi vậy, họ nung nấu ý chí sục sôi, lòng căm thù bọn thực dân và phong kiến sâu sắc. Đây chính là những con người đại diện, đặc trưng cho con người phương Nam phóng khoáng và gan dạ.
Đây là một tác phẩm đặc trưng, cũng vô cùng xuất sắc. Không chỉ làm rõ nét chân dung của người dân Nam Bộ, Đoàn Giỏi còn cho người đọc thấy được một bức tranh xinh đẹp của sông nùi phương Nam.
Gợi ý cho bạn 💧 Phân Tích Bài Thơ Trong Lời Mẹ Hát 💧 đặc sắc
Phân Tích Đất Rừng Phương Nam Chọn Lọc – Mẫu 12
Hãy cùng tham khảo thêm bài phân tích Đất Rừng Phương Nam chọn lọc hay nhất dưới đây:
Đoàn Giỏi là một nhà văn xuất thân từ Đông Nam Bộ, chính vì thế để thực hiện nổi niềm yêu quê hương đất nước những tác phẩm của ông chứa đựng những cung bậc cảm xúc to lớn khi viết về thiên nhiên và con người Nam Bộ.
Đất rừng phương Nam là một tác phẩm gắn liền với không biết bao nhiêu thế hệ trẻ thơ của mỗi người, ở đó chúng ta như bắt gặp chính mình, trạc tuổi cậu bé An, thằng Cò, … ta thấy ta như hoá thân vào một nhân vật trong truyện một cách hồn nhiên và đầy lí thú, được lồng ghép trong những cuộc phiêu lưu kì thú ở miền sông nước.
Hoá mình thành cậu bé An trong truyện, nhà văn đã mở ra một bức tranh đẹp đẽ về những điều thú vị trong cuộc sống, đi từ những điều vụn vặt nhỏ nhoi nhưng lại mang giá trị vô cùng nhân văn và biểu quát.
Bên cạnh những miêu tả về thiên nhiên miền Tây sông nước mênh mông với rừng U Minh, những cái kênh cái rạch nước chằng chịt, vẫn có những đứa trẻ như An, Cò, bề ngoài là sự hồn nhiên ngây thơ nhưng bên trong chúng là một tinh thần yêu nước nồng nàn, luôn đứng lên bảo vệ quê hương đất nước.
Cậu bé An trong khi chạy loạn trốn giặc Pháp thì đã lạc mất cha mẹ, chỉ biết cậu lưu lạc đến một mảnh đất bên sông, rồi làm phục vụ cho quán dì Tư béo, hàng ngày vẫn luôn âm thầm theo dõi những tên tay sai làm gián điệp cho giặc. Rồi một ngày cậu bị phát hiện nên đã được gia đình ông Hai nhận nuôi, làm anh em nuôi với thằng Cò.
Từ đó những cuộc phiếu lưu của cậu bé mới bắt đầu, một cuộc hành trình trải nghiệm, khám phá Miền Tây sông nước dân giã, qua đôi mắt trẻ thơ của cậu làm cho độc giả thấy được sự vật, câu chuyện hiện lên một cách ngây ngô và hồn nhiên, nhưng không kém phần lém lĩnh, tinh nghịch.
Tình yêu thiên nhiên, yêu cuộc sống, yêu con người luôn được đề cao trong suốt tác phẩm, một đất phương nam đầy màu sắc biến hoá nhưng thẩm sâu vẫn là tình yêu thương và lòng trắc ẩn. Đến với đoạn trích Đi bắt ong của các nhân vật, thiên nhiên mới thực sự được thể hiện tinh tế và tinh khôi, trong lành và mát rượi, ở đó con người như được lạc vào chốn bồng lai, thư thả và khoang dung nhất.
Ngay từ đầu đoạn trích, qua góc nhìn của An ta như cảm nhận chân thật những gì đang xảy ra trước mắt cảnh đẹp của thiên nhiên miền sông nước. Mấy con sông, kênh rạch cứ chảy im lìm, cái mát từ nước cứ thế toả ra, với hương thảo mộc tự nhiên của đất trời hoà làm thành một, đi giữa cánh rừng như lạc vào một nơi thật hoang sơ, trước giờ chưa được đặt chân đến.
Mặt trời vừa mới nhú lên, cái ánh dương nhẹ nhẹ xuyên qua những kẽ lá màu vàng nhạt như những thanh pha lê đâm toạc xuống, nhưng trong lắm, dịu lắm, trông mọi thứ như được áo một lớp thuỷ tinh mỏng vậy. Khung cảnh yên bình hiện lên một cách đầy tinh tế, ta cảm nhận được chúng qua từng lời từng chữ, nhưng lại truyền đến các giác quan, đọc từng dòng mà cảm giác như phiêu theo, như muốn hoà vào bức tranh nghệ thuật ấy.
Cuối cùng đi một hồi cũng đến chỗ lấy mật ong làm tổ, đó là những cái kèo bằng nhánh cây tràm chắp lại mà tía thằng An đã làm sẵn cả trăm cái từ trước đó, nhằm định hướng cho ong về làm tổ ở chính chỗ đấy.
Không phải ngẫu nhiên mà ong có thể biết ở đó mà đến, đó là cả một nghệ thuật của người lâu năm trong nghề làm ong. Phải xác định hướng gió, hướng nắng, kinh nghiệm lâu năm, có như vậy mới biết được chính xác vị trí ưa thích của ong.
Bên cạnh những giá trị nội dung thì hình thức nghệ thuật cũng chính là một điểm nhấn để tạo nên một câu chuyện hay như Đất rừng phương Nam. Hoá thân thành nhân vật an rồi kể theo ngôi thứ nhất, những cảm nhận của An về khu rừng U Minh chân thật hơn bao giờ hết, có đôi lúc là góc nhìn của tía má nuôi, của thằng Cò, tất cả đều bổ sung lẫn nhau để tạo ra một góc nhìn thiên nhiên đa chiều và sâu sắc.
Nghệ thuật miêu tả cảnh vật vô cùng xuất sắc, từ hình dáng của các loài vật, màu sắc, mùi hương như quyện vào nhau trên từng trang viết rồi lan toả đến khứu giác của độc giả tựa bức tranh thiên nhiên hiện lên trước mắt một cách sinh động và đầy nhấn nhá.
Những cuộc đối thoại của An và các nhân vật khác cũng làm bộc lộ tâm lí nhân vật, những thắc mắc của an, hay sự quan tâm của ba má nuôi, vẻ vênh váo của thằng Cò, phải nói rằng chỉ một đoạn trích nhỏ mà dụng ý nghệ thuật của nhà văn được bộc lộ rõ nét.
Là một người con của mảnh đất Nam Bộ, Đoàn Giỏi đem cả những tâm tình vào trong sự nghiệp sáng tác của mình đê khắc hoạ nên bức tranh thiên nhiên con người Nam Bộ đầy tính chiêm nghiệm và tươi trẻ. Ở đó con người chân chất, thật thà, sống một cuộc sống bình dị gắn liền với thiên nhiên, với rừng với sông, họ hoà vào thiên nhiên đất mẹ như một thể.
Gắn bó với nhau suốt những thế hệ từ già đến trẻ, lớp này đến lớp khác, không biết khu rừng U Minh đã nuôi dưỡng bao nhiêu rồi, mà mỗi khi nhắc đến đặc trưng của vùng Nam Bộ không thể không nhắc đến nó. Sự thành công của Đoàn Giỏi trong suốt quá trình hoạt động nghệ thuật của chính mình đó là đã sáng tạo nên một cách chân thật Đất rừng phương Nam.
Xem nhiều hơn 🌟Phân Tích Nắng Đã Hanh Rồi 🌟 chi tiết
Phân Tích Đất Rừng Phương Nam Ấn Tượng – Mẫu 13
Tiếp theo sau đây là bài mẫu phân tích Đất Rừng Phương Nam ấn tượng nhất:
Cuốn tiểu thuyết Đất rừng phương nam của nhà văn Đoàn Giỏi viết về cuộc đời của một cậu bé tên An. Bối cảnh của tiểu thuyết là các tỉnh Tây Nam, Việt Nam vào năm 1945.
Trong chuyến lưu lạc của mình, cậu bé An đã được gặp và tiếp xúc với nhiều người, trong đó phải kể đến tía, má nuôi và Cò. Trong đoạn trích từ chương 9, “Đi lấy mật” là hành trình vào rừng lấy mật, “ăn ong” của ba cha con, hai nhân vật An và Cò đã đưa người đọc tới những trải nghiệm thú vị nơi đất rừng U Minh.
Đoạn trích “Đi lấy mật” kể về trải nghiệm đi lấy mật ong rừng của An cùng Cò và cha nuôi. Trong hành trình này, phong cảnh rừng núi phương Nam được tác giả tái hiện vô cùng sinh động, huyền bí, hùng vĩ nhưng cũng rất thân thuộc, gắn liền với cuộc sống của người dân vùng U Minh.
Câu chuyện được kể theo ngôi thứ nhất, người kể chính là nhân vật An, cậu bé xưng “tôi” giúp cho lời kể tự nhiên, chân thực. Cũng nhờ đó, khung cảnh thiên nhiên của rừng U Minh được hiện lên tràn đầy nhựa sống, có sự kết hợp giữa vẻ đẹp của các loài vật, loài cây cũng như những sự vật của thiên nhiên như trời, ánh sáng, đầu hoa tràm, sông ngòi…khiến ta nhìn cái gì cũng có cảm giác như là nó bao qua một lớp thủy tinh.
Tác phẩm đã tái hiện một vẻ đẹp trù phú, sống động vô cùng của núi rừng, là cả một đất trời thiên nhiên ưu đãi, cánh đồng bát ngát mênh mông, sóng nước rì rầm, rừng rậm bạt ngàn trù phú, thú rừng hoang dã muôn loài… Điều đó cho thấy khả năng quan sát và cảm nhận về thiên nhiên của nhân vật An vô cùng tinh tế và sâu sắc.
Trong mắt An, tía nuôi của mình hiện lên là một người cha luôn yêu thương và quan tâm con cái, không cần quay lại, chỉ cần nghe “tôi” thở thôi cũng cảm nhận được cậu đang mệt và cần được nghỉ ngơi. Tía đi trước hai anh em, Bên hông lủng lẳng chiếc túi […], lưng mang cái gùi bằng tre đan đã trát chai, tay cầm chà gạc.
Lâu lâu, ông vung tay lên một cái, đưa con dao rừng rất sắc phạt ngang một nhánh gai và dùng cái mẩu cong ở đầu lưỡi dao dài có đến sáu bảy tấc ấy lôi phăng nhánh gai chắn đường đứt ra một bên để lấy lối đi. Trong lúc chỉ An về phía cây có con ong mật, tía nuôi đang âm thầm truyền dạy cho con những kinh nghiệm quý báu trong công việc.
Bên cạnh người tía nuôi ấm áp, An cũng có những suy nghĩ, quan sát về người bạn đồng hành của mình – Cò. Cò là một cậu bé sinh ra và thuộc về vùng đất U Minh này, nên cậu bé vô cùng lanh lợi, nhanh nhẹn, lém lỉnh.
An miêu tả “thằng Cò” đội cái thúng to tướng, trong thúng đựng một vò nước, mấy gói cơm nắm và cái áo ướt mồ hôi nó vừa cởi ra cuộn lại, trên thúng úp chiếc nón lá rách. Tuy đội thúng to, nhưng cặp chân của “nó” như bộ giò nai, đên mức “lội suốt ngày trong rừng còn chả mùi gì nữa là!” Dường như Cò không hề mệt mỏi, cậu bé đã quá quen với địa hình nơi này, cũng đã đi rừng cùng cha rất nhiều lần, Cò giàu năng lượng và yêu công việc này cùng tía.
Cò là cậu bé tự tin, lém lỉnh. Cậu bé rất thích thú khi thể hiện sự hiểu biết vượt trội của mình với một người mới đi rừng như An. Việc này thể hiện ở chi tiết Cò liên tục đặt ra những câu đố, những lần cậu bé vênh mặt khi An chịu thua, tỏ ra bình thản khi An reo lên khi nhìn thấy bầy chim đẹp mắt…
Tưởng chừng sự tự tin này khiến Cò trở thành một cậu bé tự đắc, nhưng ngược lại, Cò hiện lên là một nhân vật nhanh nhẹn và có nét đáng yêu riêng. Cậu bé giảng giải cho An cách để tìm thấy ong mật: “Cứ nhìn kĩ vào khoảng cách giữa hai nhánh tràm cao kia” “nhìn một chỗ trống ấy” “nó tới liền bây giờ”. Tuy An với Cò rất hay cãi nhau, nghịch ngợm nhưng cũng đều là những người thân thiết, gắn bó.
Nếu An là một cậu bé ngoan ngoãn, ham học hỏi và khám phá, thường có những suy nghĩ, quan sát và rút ra được những bài học kinh nghiệm sâu sắc…thì Cò lại là một cậu bé lanh lợi, thạo việc, giàu năng lượng và ấm áp. Cả hai nhân vật này đều mang lại cho người đọc những cảm giác dễ chịu, thú vị khi đồng hành cùng đoạn trích “Đi lấy mật”, học hỏi thêm những kinh nghiệm đặc biệt trong lao động của người dân nơi đây.
Tham khảo mẫu 🌼 Phân Tích Hương Sơn Phong Cảnh 🌼 hay nhất
Phân Tích Bài Đất Rừng Phương Nam Nâng Cao – Mẫu 14
Gợi ý cho bạn mẫu phân tích Đất Rừng Phương Nam nâng cao dưới đây để có thêm tư liệu ôn tập.
Đất rừng phương Nam là một tiểu thuyết của nhà văn Đoàn Giỏi kể về cuộc đời phiêu bạt của cậu bé tên An. Tiểu thuyết lấy bối cảnh là vùng đất miền Tây Nam Bộ, nơi có những con người hiếu khách, yêu nước, kiên cường, bất khuất vào những năm 1945, sau khi thực dân Pháp quay lại xâm chiếm miền nam.
Quyển sách đã để lại cho em biết bao những suy nghĩ về vùng đất phương Nam thân yêu. Chỉ khi đọc hết quyển sách, chúng ta mới cảm nhận được cái đẹp và tinh thần bất khuất chống giặc ngoại xâm của nhân dân ta. Với nhân vật chính là một cậu bé tên An.
Trong quyển sách này, Đoàn Giỏi đã kể theo ngôi thứ nhất, hóa thân chân thật về cả tính cách lẫn cảm xúc của An. Cậu bé Nguyễn An sống cùng với cha mẹ tại thành phố những ngày sau ngày độc lập 2-9-1945. Thực dân Pháp trở lại xâm lược Việt Nam, đổ quân vào Nam Bộ. Pháp mở những trận đánh khiến cho những người dân sống tại các thành thị phải di tản. An và ba mẹ cũng phải bỏ nhà bỏ cửa để chạy giặc.
Tại những chi tiết này, tác giả đã miêu tả một cách chân thực hoàn cảnh và cuộc sống khốn khổ của nhân dân ta lúc chạy trốn giặc Pháp, khiến cho một đứa bé lớn lên trong hòa bình, độc lập như em cũng phải xót xa cho những thiếu thốn, thiệt thòi của nhân dân ta khi chiến tranh. Tác giả đã gợi cho em hình ảnh của những con người kiên cường, họ đã phải rời bỏ quê hương để chạy thoát khỏi tay bọn giặc Pháp.
Theo cha mẹ chạy hết từ vùng này tới vùng khác của miền Tây Nam Bộ. An kết bạn cùng với những đứa trẻ cùng trang lứa và có một cuộc sống tuổi thơ vùng nông thôn đầy êm đềm. Nhưng cứ vừa ổn định được mấy bữa thì giặc đánh tới nơi và lại phải chạy. Trong một lần mải chơi, giặc đánh đến và An đã lạc mất gia đình. Cậu trở thành đứa trẻ lang thang.
Trong những tháng ngày lưu lạc nơi đất khách quê người, tác giả đã dùng tài năng của mình để gợi tả một cách chân thật quang cảnh và những sản vật trù phú của rừng U Minh và vùng đất Cà Mau.
Từng nghề nghiệp, ánh mắt, cách ăn nói, chào mời; những chi tiết thể hiện sự trù phú về động và thực vật nơi đây của người dân nơi đây được tác giả vẽ lại thật chân thật và đầy cảm xúc; khiến cho chúng ta dù chỉ cần đọc quyển sách này cũng có thể hình dung ra quang cảnh tươi đẹp và trú phú ấy.
Sau khi được bà Tư Béo, chủ một quán rượu nơi đây nhận nuôi, An đã vô tình biết được vợ chồng Tư Mắm là Việt gian, chúng biết được và đốt quán bà Tư Béo, còn An đã may mắn chạy thoát và được một gia đình người đàn ông bán rắn tốt bụng nhận nuôi.
Trong khoảng thời gian sống cùng gia đình của ông bán rắn, An đã học tập được rất nhiều kinh nghiệm và kiến thức chỉ có người dân ở đây lưu truyền với nhau, trong sách vở ở thành phố mà An theo học không hề nhắc đến. Trong hững cuộc đi bắt rắn giữa An và gia đình, tác giả đã cho em nhìn thấy được sự dũng cảm, sự kiên nhẫn của những người làm nghề này.
Từng cách bắt mồi nhử, cách móc mồi, cách… đuổi muỗi, sự chờ đợi, kiên nhẫn và quang cảnh của rừng U Minh vào ban đêm đã được hiện lên thật sắc nét dưới từng con chữ của tác giả.
Còn trong những lần đi lấy mật ong, quyển sách đã mang lại cho em những hình ảnh chân thật nhất về cách dựa vào hướng gió, địa điểm, thời tiết mà đoán chỗ ong mật làm tổ để gác kèo lấy mật. Còn trong lần An chạm trán với hổ, em đã có thể phần nào hình dung ra sự hoang sơ, sự hoang dã của thiên nhiên rừng U Minh.
Sau khi chú Võ Tòng hi sinh vì phục kích giặc, gia đình bố nuôi An phải di cư đến nơi khác cùng người dân trong làng. Đến chợ Năm Căn. Tiếp tục sử dụng ngôi kể của mình, tác giả lại khiến cho đọc giả cảm giác thích thú say mê trước quang cảnh vui nhộn nhưng cũng không kém phần êm đềm.
Cái quang cảnh tấp nập, người mua kẻ lại lại viển vông trong đầu em, nghĩ lung tung như muốn nhảy vào quyển sách để thăm thú cái nơi ấy. Rừng đước trù phú kia đang ôm lấy những con người chân chất của đất Cà Mau…
Kết thúc truyện, là cái lúc mà tất cả người dân đứng lên, đã sẵn sàng cho cái tư tưởng chiến đấu của họ, lý trí bất khuất cùng lòng dũng cảm, đứng hẳn lên, trên tay phất cao lá cờ đỏ sao vàng của Tổ quốc, bắt đầu cuộc chiếng với quân địch, quân Pháp xâm lăng.
Chỉ biết một điều, cái kết thúc dang dở thế này, kháng chiến của nhân dân ta nhất định thắng lợi. Bởi con người Việt Nam không bao giờ khiếp sợ trước quân thù, họ luôn đấu tranh để giành lại độc lập tự do vì trong họ luôn luôn tồn tại một tinh thần kiên cường, bất khuất.
Gợi ý cho bạn 🌳 Phân Tích Bức Tranh Tứ Bình Việt Bắc 🌳 hay nhất
Phân Tích Đất Rừng Phương Nam Nhân Vật An Đặc Sắc – Mẫu 15
Xem thêm bài phân tích Đất Rừng Phương Nam nhân vật An đặc sắc nhất sau đây:
Đoạn trích “Đi lấy mật” được trích trong tiểu thuyết “Đất rừng phương Nam” của nhà văn Đoàn Giỏi. Thông qua câu chuyện ba cha con vào rừng đi lấy mật, tác giả đã làm nổi bật hình tượng nhân vật An với nhiều phẩm chất trong sáng, tốt đẹp.
Trước hết, An là một cậu bé yêu thiên nhiên và có những quan sát vô cùng tinh tế. Dưới con mắt của An, rừng núi U Minh hiện lên với vẻ hoang sơ, kì vĩ song cũng rất thơ mộng, trữ tình. Trên đường đi lấy mật, cậu luôn chăm chú, để ý khung cảnh xung quanh. Bằng cách sử dụng ngôi kể thứ nhất, bức tranh thiên nhiên rừng U Minh được thu vào đôi mắt hồn nhiên của An.
Các đoạn văn miêu tả như những thước phim quay chậm vô cùng sống động, sắc nét. An đưa mắt quan sát ở trên cao với hình ảnh bầu trời “Ánh sáng trong vắt, hơi gợn một chút óng ánh trên những đầu hoa tràm rung rung, khiến ta nhìn cái gì cũng có cảm giác như nó là bao qua một lớp thủy tinh.”.
Cậu tiếp tục cảm nhận thiên nhiên bằng khứu giác, xúc giác, thị giác: “ăn xong, bấy giờ bóng nắng mới bắt đầu lên. Gió cũng bắt đầu thổi rao rao theo với khối mặt trời tròn đang tuôn ánh sáng vàng rực xuống mặt đất. Một làn hơi đất nhè nhẹ tỏa lên, phủ mờ những bụi cây cúc áo, rồi nhè nhẹ tan dần theo hơi ấm mặt trời.”,… Màu sắc, đặc điểm của sự vật, hiện tượng được miêu tả chi tiết cho thấy sự nhạy cảm trong tâm hồn của nhân vật An.
Tiếp đến, An rất ham học hỏi, tìm hiểu mọi thứ xung quanh. Lần đầu tiên, An được theo tía nuôi vào rừng lấy mật. Trên quãng đường đi, An luôn nhớ lại những lời má nuôi kể về cách gác kèo ong như thế nào. Thậm chí, An đã có những so sánh giữa việc học trong sách với thực tiễn bên ngoài. Cậu nhận ra việc học trong sách giáo khoa chỉ có những khái niệm chung chung về loài ong, không giống như cách má nuôi bảo.
Qua đoạn trích An nhớ lại những lời má nuôi kể, ta có thể thấy cậu đặt ra rất nhiều những câu hỏi thể hiện sự tò mò và mong muốn tìm hiểu thế giới xung quanh. Cuối cùng, cậu đã đúc kết ra được sự khác biệt trong cách “thuần hóa” ong rừng của người dân vùng U Minh so với những cách nuôi ong trên thế giới: “Không có nơi nào, xứ nào có kiểu tổ ong hình nhánh kèo như vùng U Minh này cả.”.
Có thể thấy, nhà văn Đoàn Giỏi đã xây dựng thành công nhân vật An thông qua lời nói, hành động cụ thể kết hợp với ngôi kể thứ nhất. Qua nhân vật An, tác giả đã thể hiện tình yêu thiên nhiên, con người sâu sắc và ngợi ca tâm hồn trong sáng của trẻ thơ.
Đừng vội bỏ lỡ mẫu bài 🔻 Phân Tích Thơ Duyên 🔻 đặc sắc
Phân Tích Nhân Vật An Trong Đất Rừng Phương Nam – Mẫu 16
Cuối cùng, SCR.VN chia sẻ đến bạn mẫu phân tích nhân vật An trong Đất Rừng Phương Nam chi tiết sau đây.
Trong đoạn trích “Đi lấy mật” (từ tiểu thuyết “Đất rừng phương Nam”), nhà văn Đoàn Giỏi đã khắc họa thành công nhân vật cậu bé An. An hiện lên với những đặc điểm, phẩm chất tốt đẹp khiến người đọc không thể quên.
Trước tiên, An là cậu bé yêu thiên nhiên và có những quan sát, cảm nhận vô cùng tinh tế. Dưới đôi mắt hồn nhiên, trong veo của An, bức tranh thiên nhiên rừng U Minh được miêu tả một cách chân thực, sắc nét như những thước phim quay chậm.
Cậu bé quan sát cảnh vật ở trên cao thấy “Rồi một đàn mười mấy con bay nối nhau như một xâu chuỗi hạt cườm, trong những tầng xanh cây lá, có một cái chấm nâu đen cỡ đầu đũa vụt qua rất nhanh. Trên những ngọn tràm cao, đang lướt qua một đàn li ti như nắm trấu bay, phát ra những tiếng kêu eo…eo… “.
Dường như, An huy động mọi giác quan để cảm nhận cho được cái ánh sáng trong vắt, gợn chút óng ánh trên những đầu hoa tràm rung rung trong gió. Khung cảnh hoang sơ, hùng vĩ của núi rừng qua đôi mắt trẻ thơ thật đỗi thơ mộng, trữ tình.
Tiếp đó, An vô cùng ham học hỏi, muốn tìm hiểu mọi thứ xung quanh. Cậu luôn nhớ về những lời má nuôi kể về cách gác kèo trong suốt hành trình “ăn ong”. Thậm chí, An còn có sự so sánh giữa kiến thức học được trong sách vở với thực tế bên ngoài. An nhận thấy học trong sách vở chỉ dừng lại ở các khái niệm chung chung trong khi kinh nghiệm thực tiễn lại thú vị, chi tiết hơn rất nhiều.
Cuối cùng, cậu tự đúc kết ra được những khác biệt trong cách “thuần hóa” ong rừng giữa người dân vùng U Minh với những nơi khác trên thế giới: “Theo như lời thầy giáo của tôi bảo, người La Mã xưa kia nuôi ong trong những cái tổ bằng đồng hình chiếc vại, có đục thủng nhiều hàng lỗ con vòng quanh miệng, quanh đáy. […] Không có nơi nào, xứ nào có kiểu tổ ong hình nhánh kèo như vùng U Minh này cả.”. Lời kết luận chắc nịch của An cho thấy quá trình quan sát, tìm tòi, học hỏi của cậu trong thời gian dài.
Ngoài ra, ta còn thấy được thái độ lễ phép, ngoan ngoãn của An đối với tía, má nuôi. An luôn ghi nhớ mọi kiến thức, kinh nghiệm quý báu mà má, tía truyền lại. Từ đó, cậu học được cách đoán hướng gió, xác định chỗ gác kèo và “tính trước được đường bay của ong mật”.
Bằng ngôn từ gần gũi, giản dị, hình ảnh trong sáng, quen thuộc, nhà văn đã khắc họa nhân vật An thành công. Ngôi kể thứ nhất đã góp phần lột tả tâm tư, tình cảm của An, đồng thời phô diễn những nét đẹp độc đáo của thiên nhiên, con người, cuộc sống vùng Nam Bộ.
Thông qua lời nói, hành động cụ thể, cậu bé An hiện lên vô cùng chân thực, rõ nét. Có thể nói, hình tượng cậu bé An trở thành phương tiện nghệ thuật độc đáo giúp nhà văn Đoàn Giỏi bộc lộ tình yêu thiên nhiên, trân trọng cuộc sống, con người.
Xem thêm🌱 Phân Tích Nhớ Con Sông Quê Hương 🌱 hay nhất