Thuật Lại Đoạn Trích Mã Giám Sinh Mua Kiều [24+ Mẫu Tóm Tắt]

Tuyển tập 24+ bài văn mẫu thuật lại đoạn trích Mã Giám Sinh mua Kiều ngắn gọn, bạn có thể tham khảo ngay dưới đây.

NỘI DUNG BÀI VIẾT

Cách Thuật Lại Đoạn Trích Mã Giám Sinh Mua Kiều

Để viết một bài văn thuật lại đoạn trích “Mã Giám Sinh Mua Kiều” của Nguyễn Du, bạn có thể tuân theo các bước sau:

  • Bước 1: Đầu tiên, đọc kỹ đoạn trích “Mã Giám Sinh Mua Kiều” để hiểu rõ nội dung và ý chính của tác giả.
  • Bước 2: Nhận diện ý chính hoặc thông điệp mà tác giả muốn truyền đạt qua đoạn trích.
  • Bước 3: Chọn ra các điểm quan trọng nhất mà tác giả sử dụng để phát triển ý và chọn những chi tiết quan trọng nhất để tóm tắt.
  • Bước 4: Sắp xếp các ý chính và chi tiết một cách có logic, theo trình tự thời gian.

Tham khảo bài mẫu 🌼 Tóm Tắt Truyện Kiều 🌼 hay nhất

Dàn Ý Thuật Lại Đoạn Trích Mã Giám Sinh Mua Kiều

Gợi ý cho bạn mẫu dàn ý thuật lại đoạn trích Mã Giám Sinh Mua Kiều đơn giản.

I. Mở bài

  • Giới thiệu chung về đoạn trích “Mã Giám Sinh mua Kiều”.

II. Thân bài

  • Kể lại hoàn cảnh khiến Kiều phải bán thân cho Mã Giám Sinh.
  • Thuật lại tâm trạng của Kiều khi chuẩn bị bán mình và khi gặp mặt Mã Giám Sinh.
  • Mô tả lại vẻ ngoài và cách nói năng, hành xử vô học của Mã Giám Sinh.
  • Thuật lại cách Mã Giám Sinh đánh giá “hàng” và ép nàng Kiều phải làm theo yêu cầu của hắn.
  • Thuật lại cảnh trả giá của tên họ Mã và bà mối.

III. Kết bài

  • Có thể nêu cảm nghĩ của em về đoạn trích này.

Đọc thêm 📌 Tóm Tắt Mã Giám Sinh Mua Kiều 📌 hay nhất

20+ Mẫu Thuật Lại Đoạn Trích Mã Giám Sinh Mua Kiều Hay Nhất

SCR.VN tổng hợp 20+ mẫu thuật lại đoạn trích Mã Giám Sinh mua Kiều hay nhất, xem ngay đừng bỏ lỡ.

Viết Đoạn Văn Miêu Tả Cảnh Mã Giám Sinh Mua Kiều Ngắn

Bà mối đưa khách đến thăm Thúy Kiều chính là Mã Giám Sinh, một người hơn 40 tuổi, xuất thân từ huyện Lâm Thành. Dù đã vượt tuổi trưởng thành, Mã Giám Sinh vẫn giữ cho mình vẻ ngoại hình chải chuốc, đặc biệt là trong cách ăn mặc. Tuy nhiên, dù có vẻ ngoại hình bóng bẩy nhưng cách hành động của hắn lại thể hiện sự thô lỗ.

Thúy Kiều, người con gái đáng thương, đã bị đẩy vào hoàn cảnh bán thân, sống trong tình trạng tủi hổ và xấu hổ. Mỗi bước đi của Kiều là một bước nối tiếp những sai lầm đau lòng. Kiều, trong hoàn cảnh khó khăn, bị buộc phải đánh đàn và làm thơ theo yêu cầu của tên họ Mã. Tuy nhiên, khi trả giá hắn mới lộ bản chất thương gia khi nghi ngờ, cò trả giá cho một trang tuyệt sắc giai nhân.

Thuật Lại Đoạn Trích Mã Giám Sinh Mua Kiều Trang 97 Hay

Để cứu cha và em, Thúy Kiều buộc phải nhờ đến sự giúp đỡ của một người môi giới để bán mình. Bà mối dẫn Mã Giám Sinh, một khách hàng từ huyện Lâm Thành vào để thảo luận về việc này.

Mã Giám Sinh, với tuổi đã quá bốn mươi, trang phục bảnh bao, bóng bẩy. Bộ râu bị cạo gọn gàng, và theo sau là một đoàn đầy tớ náo loạn ồn ào. Ngay khi bước vào trang viên, Mã Giám Sinh lập tức ngồi dậy trên ghế, sẵn sàng cho cuộc trao đổi.

Thúy Kiều, bị đưa vào tình cảnh khó khăn này, trở thành một “món hàng”, phải đối mặt với sự đau đớn và xấu hổ. . Kiều, bước ra với tâm trạng xót xa và đau đớn, phải chấp nhận việc phải bán bản thân để cứu cha và em. Với địa vị trước đây là tiểu thư nhà họ Vương, cô phải đối diện với sự thay đổi đau lòng và bi kịch trong cuộc sống của mình.

Bà mối, nhìn thấy tâm trạng của Kiều, vén tóc và nắm tay nàng, giới thiệu cô với khách hàng, trong khi nàng tỏ ra buồn bã với khuôn mặt u buồn thì Mã Giám Sinh, không có lòng nhân từ, buộc cô phải biểu diễn nhiều thứ, từ chơi đàn, làm thơ đến việc tham gia đàm phán. Cô con gái tài năng vẹn toàn đã trở thành vật thế mạng, chịu đựng những tổn thương từ sự đàn áp trong xã hội dựa vào vị thế xã hội và quyền lực của người đàn ông.

Chia sẻ văn mẫu 📌 Phân Tích Mã Giám Sinh Mua Kiều 📌 hay nhất

Thuật Lại Đoạn Trích Mã Giám Sinh Mua Kiều Hay Đặc Sắc

Đoạn trích “Mã Giám Sinh mua Kiều” là một phần trong tác phẩm “Truyện Kiều” của đại thi hào Nguyễn Du, một tác phẩm văn học nổi tiếng của văn hóa Việt Nam. Tác phẩm xoay quanh cuộc đời của nhân vật chính Thúy Kiều, một người con gái tài năng và xuất sắc, nhưng lại phải trải qua những biến cố đau thương.

Cuộc đời của Thúy Kiều chuyển từ tình thế giàu có và cao quý đến bi kịch và bất hạnh khi gia đình gặp oan trái. Đoạn trích “Mã Giám Sinh mua Kiều” mô tả một sự kiện quan trọng trong cuộc đời của Kiều, khi cô phải bán mình để chuộc cha và cứu em trai.

Mã Giám Sinh, tên buôn người nổi tiếng, được giới thiệu với vẻ ngoại hình cao quý và học thức. Tuy nhiên, qua sự mô tả, bản chất giả tạo và lố bịch của ông ta đã được tiết lộ. Hành động thô lỗ, thiếu lễ nghĩa của Mã Giám Sinh khiến cho anh ta trở nên đáng thương và có vẻ vô học, trái ngược với hình ảnh một người có học thức.

Thúy Kiều, đang đối mặt với cuộc bán mình, bộc lộ sự đau đớn và lo lắng cho gia đình. Sự đau khổ của Kiều được thể hiện thông qua mô tả của tác giả về nụ cười buồn và bước chân nặng nề. Cô phải thể hiện tài năng của mình nhưng ở một bối cảnh đau lòng và nhục nhã.

Sau khi cuộc ngã giá kết thúc, bản chất của kẻ buôn người bộc lộ rõ trong Mã Giám Sinh, sự sành sỏi, lọc lõi, cò kè “bớt một thêm hai” đã giúp hắn có một món hời.

Qua đoạn trích “Mã Giám Sinh mua Kiều”, người đọc không chỉ được cảm nhận về nỗi đau khổ, số phận đầy cay đắng của Thúy Kiều mà còn nhìn rõ bản chất của tên buôn người lố lăng giả tạo Mã Giám Sinh. 

Bằng cách này, Nguyễn Du đã sử dụng đoạn trích để lên án sự tham lam, tàn bạo của những kẻ sử dụng đồng tiền để bóp méo và áp đặt con người. Tác phẩm không chỉ là một câu chuyện cá nhân mà còn là một bức tranh tư duy về xã hội thời đó và những vấn đề nhân quyền.

Thuật Lại Đoạn Trích Mã Giám Sinh Mua Kiều Hay Ngắn

Đoạn trích “Mã Giám Sinh mua Kiều” thuộc phần hai của “Truyện Kiều”, mang đến cho độc giả một cảnh quan đau lòng về số phận bi đát của nhân vật chính Thúy Kiều. Gia đình của Kiều bị oan trái, cha cô bị bắt vì một tội ác mà họ không gây ra. Trong tình thế nguy khó đó, Kiều quyết định bán mình để có tiền chuộc cha và cứu em trai.

Mã Giám Sinh, người buôn người khét tiếng, là người xuất hiện để “mua” Kiều. Đoạn trích mô tả sự lố lăng, giả tạo của Mã Giám Sinh thông qua việc hành động thô lỗ, lời nói cộc lốc, và cách ông ta đối xử với Kiều như một món hàng.

Cuộc gặp gỡ giữa Kiều và Mã Giám Sinh trở thành một cảnh “cò kè” và “ngã giá,” nơi Kiều trở thành đối tượng của sự mua bán, không còn giá trị con người, mà chỉ là một món đồ có thể đàm phán. Từ sự kiện này, cuộc đời của Kiều bắt đầu chuyển biến, từ cuộc sống cao quý của tiểu thư khuê các đến một cuộc sống tủi nhục và đầy thử thách của một người kỹ nữ.

Bằng cách này, Nguyễn Du đã tận dụng sự kiện đau lòng này để bắt đầu chương mới trong cuộc đời của Thúy Kiều, mở ra một giai đoạn lưu lạc và thách thức mới cho nhân vật. Từ “Mã Giám Sinh mua Kiều,” tác giả đã vẽ nên bức tranh tâm hồn và xã hội đầy nước mắt, châm biếm về những tổn thương và bất công trong xã hội thời đó.

Mời bạn tham khảo 🌠 Phân Tích Thuý Kiều 🌠 hay nhất

Thuật Lại Đoạn Trích Mã Giám Sinh Mua Kiều Thật Súc Tích

Nguyễn Du mở đầu đoạn trích bằng hình ảnh mụ mối dẫn dắt một người viễn khách đến thăm Thúy Kiều. Mặc dù hình thức là việc “hỏi vợ,” nhưng thực chất đây lại là một cuộc mua bán người đầy vô nhân tính. Người viễn khách này là Mã Giám Sinh, quê ở huyện Lâm Thanh. Sự giới thiệu ban đầu về Mã Giám Sinh được thực hiện một cách rõ ràng, nhưng cũng tạo nên sự sành sỏi và nghi ngờ đối với nhân vật này.

Lời giới thiệu về Mã Giám Sinh tưởng chừng là của một người thư sinh, xuất thân từ trường Quốc Tử Giám, nhưng mọi thứ chỉ là vẻ ngoại trang. Sự lố lăng của hắn trở lên hiển nhiên khi ngồi lên ghế trên mà không suy nghĩ, không tôn trọng vị trí của những người chủ nhà. Hành động này tiết lộ sự thiếu học thức và vô giáo dục của Mã Giám Sinh, khiến cho người đọc có nghi ngờ về độ chân thành và đạo đức của nhân vật này.

Trong khi đó, Thúy Kiều, người con gái đang phải đối mặt với số phận bi thảm, mang theo nỗi đau đớn và u sầu. Bước đi của Kiều không chỉ là sự di chuyển vật chất mà còn là sự chuyển biến tinh thần lớn lao. Mỗi bước đi của nàng đều là những giọt lệ ngọc đắt giá, là biểu tượng cho nỗi đau khó tả, sự tuyệt vọng và tâm trạng u buồn đeo bám.

Cuộc họp mặt này không chỉ là sự “hỏi vợ” thông thường, mà là một cuộc mua bán đầy tàn nhẫn, nơi con người trở thành hàng hóa và những kẻ buôn người trở thành những kẻ “lọc lõi” và sành đời.

Thuật Lại Đoạn Trích Mã Giám Sinh Mua Kiều Hay Xuất Sắc

Đoạn trích “Mã Giám Sinh mua Kiều” nằm trong tác phẩm “Truyện Kiều” của đại thi hào dân tộc Nguyễn Du – một thiên truyện tiêu biểu và là kiệt tác của nền văn học Việt Nam.

Vì bi kịch của gia đình nên Kiều đành phải bán mình lấy tiền chuộc cha và cứu em trai, đoạn trích “Mã Giám Sinh mua Kiều” chính là cuộc ngã giá mua bán, trước cảnh tượng ấy, người đọc thấu hiểu tâm trạng đau khổ của Kiều đồng thời nhìn rõ bộ mặt xấu xa, bản chất giả dối của tên buôn người Mã Giám Sinh.

Lời giới thiệu có vẻ nhiệt tình và tha thiết của mụ mối gợi ra hình tượng Mã Giám Sinh là một người đàng hoàng, có gốc gác lại có học thức. Thế nhưng đó chỉ là cái hư danh hão huyền, bởi từ chính cái nhìn ngoại hình đã lộ rõ bản chất của kẻ lố lăng này.

Đây là một người đàn ông đã ở tuổi trung niên, sự trau chuốt diện mạo quá đà “mày râu nhẵn nhụi” kết hợp với trang phục “áo quần bảnh bao” đã gợi ra vẻ lố lăng, kệch cỡm của kẻ nhiều tuổi nhưng lại cố tỏ ra mình còn trẻ. Sự giả tạo đáng coi thường của nhân vật này còn được bộc lộ rõ qua hành động, cử chỉ

Hành động của Mã Giám Sinh bộc lộ rõ vẻ trơ trẽn, vô học, vô giáo dục của hắn, giữa thầy và tớ không có sự tôn trọng, thiếu lễ nghĩa, đầy tớ của hắn như những kẻ đi thuê đi mượn, chính hắn cũng không nắm rõ những phép tắc cơ bản mà ngồi tót vào ghế trên.

Tuy nhiên Mã Giám Sinh là người bỏ tiền ra mua Kiều, chính vì thế hắn tự cho mình cái quyền lộng hành, ra oai. Trái ngược với sự hống hách đầy ngỗ ngược của Mã Giám Sinh, Thúy Kiều bấy giờ đang trong cảnh vô cùng đau khổ: Nỗi lòng đầy suy tư và đau khổ của Kiều bộc lộ rất rõ, nàng nhận thức rõ nỗi đắng cay tủi nhục khi phải bán thân mình cho cuộc hôn nhân không tình yêu này, nỗi buồn lại chồng chất thêm nỗi lo cho cha mẹ và gia đình.

Bước chân đi nặng nề chứa chan nước mắt, nàng mang trên mình đau khổ và trách nhiệm cũng như bổn phận người làm con. Kiều đã có những dự cảm chẳng lành về tương lai số phận của mình, nàng cảm thấy lo sợ, ngại ngùng nhưng đó vẫn là hiện thực không thể tránh khỏi.

Thúy Kiều hiện lên trong tình cảnh đáng thương, bị coi như món hàng trao đổi, nâng lên đặt xuống, bắt nàng trổ tài đánh đàn, làm thơ rồi mới bắt đầu ngã giá. Tài năng trời phú ban cho Kiều thật trớ trêu khi phải thể hiện ở một nơi ô uế như vậy, quả thực đau đớn và xót xa cho số phận Kiều. Sau khi cuộc ngã giá kết thúc, bản chất của kẻ buôn người bộc lộ rõ trong Mã Giám Sinh, sự sành sỏi, lọc lõi, cò kè “bớt một thêm hai” đã giúp hắn có một món hời.

Qua đoạn trích “Mã Giám Sinh mua Kiều”, Nguyễn Du đã vạch trần bản chất của một xã hội dơ bẩn, “ăn thịt người”, coi thường tính mạng và giá trị của con người, đồng tiền bị lợi dụng trở thành công cụ chèn ép và áp bức bất công.

Xem nhiều hơn 🌻 Sơ Đồ Tư Duy Mã Giám Sinh Mua Kiều 🌻 ngắn gọn

Thuật Lại Đoạn Trích Mã Giám Sinh Mua Kiều Cực Ngắn

Mã Giám Sinh mua Kiều là đoạn trích ở phần hai của Truyện Kiều (Gia biến và lưu lạc). Kể về việc Kiều phải bán mình và để chuộc cha và em khi gia đình bị bán tơ vu oan.

Kiều bước ra với tâm niệm, xót xa và đau khổ. Vốn là tiểu thư con nhà khuê các, mà nay phải đứng ra mua vui, làm trò cho kẻ mua mình. Quá thương cho thân phận mình phải chịu nhiều điều, nàng càng chạnh lòng khi nghĩ về cảnh gia đình.

Mụ mối thì vén tóc, cầm tay, để giới thiệu cho người nhìn thấy, còn nàng thì vô cùng buồn bã, chẳng hạn như điệu đà như mai.

Mã Giám Sinh ép nàng phải hiện đủ thứ từ đánh đàn, làm thơ và bắt đầu ngã giá. Trước cảnh “cò kè”, “ngã giá” của Mã Giám Sinh, Kiều trờ thành một món hàng không hơn không kém. Từ sự kiện mà cuộc sống lưu lại danh sách những lạc lối bắt đầu của người khách quê hương.

Thuật Lại Đoạn Trích Mã Giám Sinh Mua Kiều Chọn Lọc

Đoạn trích “Mã Giám Sinh mua Kiều” nằm ở phần hai (Gia biến và lưu lạc) trong Truyện Kiều. Sau khi bị thằng bán tơ vu oan, gia đình Thúy Kiều lâm vào cảnh tan tác, đau thương. Của cải bị cướp đoạt, cha và em trai Kiều bị lũ sai nha đầu trâu mặt ngựa bắt bớ, khảo tra. Cái giá mà chúng đưa ra thật là khủng khiếp: Có ba trăm lạng việc này mới xong. Kiều đành gạt nước mắt, gác mối tình đầu với Kim Trọng để bán mình chuộc cha và em.

Nguyễn Du đã vẽ lên chân dung sống động của Mã Giám Sinh, tên lưu manh bán thịt buôn người; đồng thời thể hiện nỗi đau đớn, tuyệt vọng của Thúy Kiều – người con gái tài sắc tuyệt vời mà bị coi như một thứ hàng hóa vô tri, bị mua đi bán lại không chút xót thương.

Cái tin Kiều muốn bán mình đã gây xôn xao dư luận cả một vùng rộng lớn vì không ai không biết đến nàng – người con gái nức tiếng tài sắc vẹn toàn. Mã Giám Sinh đã nhờ người mai mối dẫn đến nhà để cưới nàng làm vợ lẽ.

Khi mụ mối dẫn Kiều ra, Mã nhìn ngắm, xem xét nàng với đôi mắt của một tên lái buôn lọc lõi: Đắn đo cân sắc cân tài, Ép cung cầm nguyệt thử bài quạt thơ. Hắn ép Kiều phải đánh đàn, làm thơ để có cơ sở chắc chắn mà định giá nàng. Tài sắc Thúy Kiều làm cho hắn rất hài lòng: Mặn nồng một vẻ một ưa, Bằng lòng khách mới tùy cơ đặt dìu.

Mã chắc mẩm trong bụng sẽ mua được món hàng vô giá, chuyến này ắt có lời to, nhưng hắn chẳng vội vàng mà còn Cò kè bớt một thêm hai, giờ lâu ngã giá vàng ngoài bốn trăm.

Bằng mấy tiếng này, nhà thơ đã lột sạch áo mũ giám sinh giả và lời lẽ cố làm ra vẻ văn chương hoa mĩ cho đúng điệu giám sinh đi hỏi vợ: Rằng: “Mua ngọc đến Lam Kiều, Sính nghi xin dạy bao nhiêu cho tường?… của gã lưu manh này. Trước mắt người đọc, chỉ còn lại một hiện thực trần trụi đáng sợ: Mã Giám Sinh – tên tú ông bán thịt buôn người đã lộ nguyên hình.

Tham khảo 💧 Phân Tích Truyện Kiều Nguyễn Du 💧 hay nhất

Thuật Lại Đoạn Trích Mã Giám Sinh Mua Kiều Bằng Văn Xuôi Chú Ý Miêu Tả Nội Tâm Của Thúy Kiều Cảm Xúc

Để có tiền cứu cha và em, Thuý Kiều phải nhờ người mai mối để bán mình. Mụ mối đã đưa một người viễn khách tên là Mã Giám Sinh vào để vấn danh.

Tuổi ông ta trạc ngoài tứ tuần, quê ở huyện Lâm Thanh, ăn mặc rất chải chuốt, bảnh bao. Mày râu nhẵn nhụi đến khó chịu, theo sau là một lũ đầy tớ lao xao, ồn ào. Vừa bước vào lầu trang, ngay lập tức ông ta ngồi tót lên ghế một cách sỗ sàng.

Kiều được bà môi đưa ra giới thiệu với Mã Giám Sinh, Kiều trở thành món hàng khiến nàng rất đau đớn, tủi hổ. Mã Giám Sinh xem “hàng” và bắt đầu cò kè ngã giá.

Kiều bước ra với tâm trạng tủi hổ, xót xa và đau đớn. Vốn là tiểu thư con nhà khuê các, mà nay phải đứng ra mua vui, làm trò cho kẻ mua mình. Thương xót cho thân phận mình như vậy, nàng càng tê tái trong lòng khi nghĩ về cảnh gia đình điêu đứng.

Mụ mối thì vén tóc, cầm tay, để giới thiệu cho người khách xem mặt, còn nàng thì buồn thảm vô cùng nét buồn như cúc điệu gầy như mai.

Mã Giám Sinh ép nàng phải thể hiện đủ thứ từ đánh đàn, làm thơ và bắt đầu ngã giá. Cò kè từng đồng với người con gái vẹn sắc toàn tài. Đau đớn và xót xa thay thân phận rẻ mạt người phụ nữ trong xã hội đồng tiền.

Thuật Lại Đoạn Trích Mã Giám Sinh Mua Kiều Bằng Văn Xuôi Có Sử Dụng Yếu Tố Miêu Tả Nội Tâm Ấn Tượng

Lâm vào hoàn cảnh tréo ngoe, để có thể cứu cha và em, Thuý Kiều buộc phải nhờ đến một người mối để bán mình. Mụ mối đã đưa một viễn khách tên là Mã Giám Sinh vào để kiểm tra danh tính nàng.

Mã Giám Sinh, một người viễn khách quê từ huyện Lâm Thành, bước vào với hình ảnh người đàn ông trung niên, ăn mặc rất chải chuốt, bảnh bao. Khuôn mặt mày râu được cạo gọn, nhưng theo sau là một đám tớ náo loạn và ồn ào. Ngay khi bước vào phòng, ông ta ngồi xuống ghế một cách thô lỗ.

Kiều được bà mối giới thiệu với Mã Giám Sinh, biến nàng thành một món hàng khiến cô đau đớn và tủi nhục, Mã Giám Sinh nhìn vào “hàng hóa” và bắt đầu thảo luận về giá cả.

Kiều bước ra với tâm trạng đau đớn, nhục nhã. Từng là tiểu thư con nhà khuê cát, giờ đây cô phải đứng ra làm trò, làm vui cho kẻ mua mình. Thương xót cho thân phận của mình, Kiều càng tê tái khi nghĩ về cảnh gia đình đang bế tắc. Mụ mối thấy vậy liền vén tóc, cầm tay, giới thiệu cô cho người khách, trong khi nét mặt của cô buồn như cúc điệu, gầy như mai.

Mã Giám Sinh ép Kiều phải thể hiện đủ mọi thứ, từ việc đánh đàn, làm thơ,…. Sau khi cân nhắc, hắn cò kè mỗi đồng với người con gái vẹn toàn tài năng, cuối cùng mức giá để mua Kiều chỉ ngoài 400 quan, quả thật rẻ mạt cho một kiếp người.

Đón đọc tuyển tập 🌟 Phân Tích Kiều Ở Lầu Ngưng Bích 🌟 hay nhất

Thuật Lại Đoạn Trích Mã Giám Sinh Mua Kiều Điểm Cao

Sau khi gia đình xảy ra biến cố, lâm vào bước đường cùng, Kiều đành ngâm ngùi chấp nhận trao duyên lại cho em, bán thân lấy tiền để cứu cha và em trai thoát khỏi cảnh ngục tù. Hay tin này, gần đó có một bà mối thấy đây là món lợi lớn, bèn dắt mối cho Mã Giám Sinh đến để thương lượng mua Thúy Kiều về làm vợ.

Hỏi ra thì được biết, Mã Giám Sinh quê vốn ở huyện Lâm Thanh, tuổi nay cũng đã ngoài bốn mươi, nhìn cách ăn vận chỉnh trang, thì xem ra cũng là người giàu có.

Nhưng cái vẻ bề ngoài chẳng thể nào che đậy được cái sự phàm tục của hắn, vừa mới bước chân vào nơi Kiều ở, đã sỗ sàng ngồi tót vào ghế, chẳng đợi ai mời mọc, không có một chút lễ độ, đúng mực nào cả. Giờ đây hắn chỉ muốn được chiêm ngưỡng nhan sắc vốn nổi danh của Kiều, bèn sốt sắng giục bà mối vào gọi Thúy Kiều ra cho hắn xem mặt, hành động vô cùng quá phận.

Thúy Kiều vốn đang đau khổ, xót thương cho thân phận hẩm hiu của bản thân, nay gặp cảnh này lại càng thêm ấm ức trong lòng, nàng đi mà chân không muốn bước, trên gương mặt vốn xinh đẹp tuyệt trần, nay lệ từng hàng tuôn rơi. Ngoài kia là người nàng sẽ gửi gắm cả cuộc đời, nhưng sao nàng có cảm giác sợ sệt, e ngại thế này, đôi mày liễu khẽ nhăn lại, gương mặt xinh đẹp hơi cúi, khẽ cắn làn môi hồng, chẳng dám nhìn thẳng Mã Giám Sinh.

Đã xem mặt Kiều, nhưng họ Mã lại muốn thử cả tài, bèn ép Kiều đàn hát, đề thơ lên quạt, Kiều thiết nghĩ dù sa cơ lỡ vận nhưng cũng là con nhà gia giáo, há lại chịu cảnh nhục nhã này. Nhưng nay đã lỡ, Kiều cắn răng gảy đàn mà lòng rối như tơ, tay nàng xiết chặt cán bút đề thơ trên quạt giấy.

Thấy Kiều tài sắc vẹn toàn Mã Giám Sinh rất hài lòng nhưng lại ra chiều ép giá, hắn với bà mối kì kèo qua lại thêm thêm bớt bớt, bỏ mặc Kiều đứng chết lặng nhìn bản thân đang được ngã giá như một món hàng không hơn chẳng kém. Thôi thế đã đành, phận gái nay biết về nơi đâu?

Thuật Lại Đoạn Trích Mã Giám Sinh Mua Kiều Ý Nghĩa

Đoạn trích “Mã Giám Sinh mua Kiều” trong tác phẩm “Truyện Kiều” của Nguyễn Du là một tác phẩm nghệ thuật tuyệt vời, nó không chỉ mô tả hình ảnh bi thương của Thúy Kiều mà còn lên án sự đen tối trong xã hội thời kỳ đó.

Mã Giám Sinh được mô tả như một người đàn ông trung niên nhưng lại có vẻ ngoài “mày râu nhẵn nhụi” và trang phục bảnh bao, hắn ta chỉ tạo ra vẻ ngoại hình trẻ trung để che đậy bản chất thật sự của mình – một kẻ lố lăng, giả dối.

Hành động của Mã Giám Sinh bộc lộ rõ vẻ trơ trẽn, vô học, vô giáo dục của hắn, giữa thầy và tớ không có sự tôn trọng, thiếu lễ nghĩa, đầy tớ của hắn như những kẻ đi thuê đi mượn, chính hắn cũng không nắm rõ những phép tắc cơ bản mà ngồi tót vào ghế trên. Tuy nhiên Mã Giám Sinh là người bỏ tiền ra mua Kiều, chính vì thế hắn tự cho mình cái quyền lộng hành, ra oai.

Trái ngược với sự hống hách đầy ngỗ ngược của Mã Giám Sinh, Thúy Kiều bấy giờ đang trong cảnh vô cùng đau khổ: Nàng nhận thức rõ nỗi đắng cay tủi nhục khi phải bán thân mình cho cuộc hôn nhân không tình yêu này, nỗi buồn lại chồng chất thêm nỗi lo cho cha mẹ và gia đình.

Kiều nhanh chóng bị bà môi đưa ra giới thiệu với Mã Giám Sinh, trở thành một “món hàng” trong cuộc đấu giá nhục nhã. Trong khoảnh khắc đó, nàng cảm thấy đau đớn và tủi hổ, nhưng vẫn phải chịu đựng để cứu cha và em trai. Bước chân của Kiều đi nặng nề, mỗi bước chân chứa đựng hai hàng nước mắt.

Mã Giám Sinh, như một kẻ buôn người lố lăng, không chỉ “xem hàng” mà còn bắt đầu cò kè và ngã giá. Ông ta ép buộc Kiều phải hiện đủ kỹ năng nghệ thuật, từ đánh đàn đến làm thơ, trước khi bắt đầu cuộc ngã giá. Quá trình này không chỉ là một cuộc đàm phán thương mại mà còn là sự tra tấn tinh thần, khiến Thúy Kiều trở thành một “món hàng” không giá trị, chỉ là đối tượng để bị khai thác và bóc lột.

Sau khi cuộc ngã giá kết thúc, bản chất thật sự của Mã Giám Sinh được bộc lộ rõ nét. Sự sành sỏi, lọc lõi, và cò kè “bớt một thêm hai” chỉ là những chiêu trò của ông ta để thu được lợi ích cá nhân. Mã Giám Sinh trở thành biểu tượng của sự thối nát trong xã hội, nơi mà con người trở thành một món hàng có giá trị đo lường bằng đồng tiền và sự tàn ác của những người tham lam.

Như vậy, qua đoạn trích này, Nguyễn Du đã thể hiện rõ sự phân biệt giữa vẻ ngoại hình và bản chất đen tối của những người như Mã Giám Sinh. Tác phẩm không chỉ là câu chuyện về Thúy Kiều mà còn là tiếng húc mạnh mẽ vào xã hội hiện tại, nơi mà giá trị con người có thể bị đánh đổi bằng đồng tiền và sự đen tối của lòng người.

Gợi ý cho bạn văn mẫu 🌼 Giá Trị Hiện Thực Của Truyện Kiều 🌼hay đặc sắc

Thuật Lại Đoạn Trích Mã Giám Sinh Mua Kiều Học Sinh Giỏi

Ngày xửa ngày xưa, tồn tại một thiếu nữ trứ danh với vẻ đẹp hơn người và tài năng xuất sắc trong cả âm nhạc, thơ văn, và hội họa. Đó chính là Thúy Kiều, cái tên trở nên nổi tiếng khắp kinh thành. Cô là người con của một gia đình trung lưu lương thiện, có hai người em là Thụy Vân và Vương Quân.

Tuy nhiên, số phận không trọn vẹn cho gia đình Thúy Kiều khi gặp phải biến cố đau lòng. Cha cô, ông Vương, bị bắt và đưa vào tù. Trong hoàn cảnh khó khăn ấy, Thúy Kiều đã quyết định hy sinh bản thân, chọn con đường bán mình để đổi lấy sự tự do cho cha. Một quyết định khó khăn và đau lòng, nhưng cô tin rằng đó là cách để làm tròn chữ hiếu và giữ vững đạo làm con.

Tuy nhiên, số phận không mỉm cười cho Thúy Kiều khi người mua nàng chính là Mã Giám Sinh, một tên buôn người nổi tiếng và đáng sợ. Cuộc gặp gỡ với ông ta mang theo những thách thức và khó khăn mà cô phải đối mặt.

Mã Giám Sinh, bằng vẻ bề ngoài, đã làm lộ rõ tính giả tạo và ác độc của mình. Anh ta giữ khoảng cách, giả vờ dửng dưng, không chân thành và trung thực. Sự thiếu hiểu biết của ông ta càng trở nên rõ ràng qua những lời nói cộc lốc và giả dối.

Khi đến nhà Kiều, Mã Giám Sinh không chào hỏi mà ngay lập tức ngồi ngay trên chiếc ghế dành cho chủ nhà. Lúc này bà mối lại giục Kiều ra mắt ngay, tuy nhiên thực tế, Mã Giám Sinh không đến đây để cuối vợ mà là để thực hiện một vụ mua bán người.

Thúy Kiều hiểu rõ tình hình và không thể cảm thấy vui vẻ. Vì gia đình khó khăn mà mỗi người phải chọn con đường khác nhau, cô phải bán bản thân để đổi lấy tự do cho cha mình. Những ký ức về những khoảnh khắc hạnh phúc của gia đình, nơi mà mỗi ngày là một niềm hạnh phúc đều đã trở thành quá khứ.

Mã Giám Sinh, một tay buôn người tinh ranh, nhìn thẳng vào mắt Kiều như một kẻ săn mồi. Anh ta thử tài Kiều bằng cách ép cô đánh đàn, làm thơ và buộc Kiều phải thể hiện tấu khúc “Buồn” cùng với bài thơ than thở về số phận. Tuy Kiều thể hiện sự đau đớn, nhưng Mã Giám Sinh chỉ nhìn cô như một món hàng có thể mua được.

Cuộc đàm phán giá cũng là một cảnh đầy khó khăn, khi Mã Giám Sinh không trả giá ngay. Anh ta và bà mối kỳ cò giá một hồi lâu, điều này thể hiện rõ họ chỉ quan tâm đến tiền, không quan tâm đến tình cảm hay nhân quyền. Thương thay cho Thúy Kiều, cô đã bước vào một cuộc sống đầy thách thức và khó khăn, phải đối mặt với những biến cố không lường trước.

Thuật Lại Đoạn Trích Mã Giám Sinh Mua Kiều Bằng Văn Xuôi Ngắn Gọn

Sau khi Kiều quyết định bán mình chuộc cha, một mụ mối đã đưa một người đàn ông đến nhà Kiều. Đó là một gã ngoài bốn mươi tuổi, ăn mặc chải chuốt, đỏm dáng. Khi vào tới nhà Vương ông, gia chủ chưa kịp mời thì gã đã tót tên ghế trên một cách ngạo mạn, xấc xược. Đến khi chủ nhà hỏi han, trò chuyện thì gã đã bộc lộ rõ chân tướng của một kẻ vô học bằng những câu trả lời cộc cằn, thô lỗ.

Hắn tham gia cuộc mua bán, mặc cả, trả giá nàng Kiều như một món hàng. Kiều chết lặng trong sự tủi nhục, ê chề, đớn đau. Nàng đâu ngờ cuộc đời mình lại có lúc như thế! Chao ôi, một người con gái tài sắc vẹn toàn, đoan trang hiếu thảo mà cũng chỉ đáng giá “ngoài bốn trăm” trong cuộc đời đen bạc!

Thuật Lại Đoạn Trích Mã Giám Sinh Mua Kiều Ngắn Nhất

Mụ mối đưa người viễn khách vào vấn danh Thúy Kiều, đó là Mã Giám Sinh, quê huyện Lâm Thanh. Tuổi đã ngoài 40 mà ăn mặc chải chuốt, lố bịch. Hành động thì thô lỗ, ngồi tót sỗ sàng ở ghế trên.

Kiều là cô gái khuê các, lâm vào cảnh bán thân, nàng đau xót, tủi hổ, ngượng ngùng. Mỗi bước chân nối liền dòng lệ tuôn rơi. Gương mặt ủ rũ, buồn bã nét buồn như cúc điệu gầy như mai. Kiều phải đánh đàn, làm thơ chiều lòng tên họ Mã. Nhưng khi trả giá, hắn mới lộ rõ bản chất con buôn khi đắn đo, cò kè trả giá cho một trang tuyệt sắc.

Đón đọc tuyển tập văn mẫu 🌹 Giá Trị Nhân Đạo Của Truyện Kiều 🌹 cực hay

Tóm Tắt Mã Giám Sinh Mua Kiều Văn Xuôi Đơn Giản

Gần đó, có một mụ mối muốn ngỏ ý có viễn khách đến vấn danh Thúy Kiều. Hỏi tên rằng Mã Giám Sinh, tức là học sinh trường Quốc Tử Giám, quê ở huyện Lâm Thanh. Tuổi đã ngoài 40 nhưng tên họ Mã bề ngoài trông chải chuốt, áo quần bảnh bao, mày râu nhẵn nhụi, tưởng rằng làm vẻ thư sinh nhưng thực chất lại tố cáo sự lố bịch của mình.

Mã Giám Sinh đi hỏi vợ còn dắt theo một bọn đầy tớ lao xao, ồn ào. Lúc bước vào lầu, mụ mối chưa kịp ngỏ lời mời thì hắn đã nhảy bộ lên ghế, ngồi một cách sỗ sàng như một kẻ vô học. Mã thúc giục Kiều ra xem mặt. Nàng là con nhà gia giáo, nay lâm vào bước đường này, Kiều đau đớn, xót xa cho số kiếp của mình, cứ mỗi bước đi là hai hàng lệ rơi của sự tủi nhục và xấu hổ.

Kiều càng thấy tủi nhục hơn trước những thái độ cử chỉ vô phép của tên họ Mã. Hắn ép nàng vén tóc, bắt tay, thử tài gảy đàn, ngâm thơ. Kiều lúc này trông ủ rũ, buồn bã nhưng vẫn là trang tuyệt sắc giai nhân làm say đắm lòng người.

Sau khi đắn đo cân sắc, cân tài, Mã Giám Sinh lộ rõ bản chất con buôn chính hiệu, hắn ngả giá mua Kiều như một món hàng với giá chỉ ngoài 400. Sau đó, nàng Kiều thực sự bước ra cuộc đời và gặp phải những biến cố xót xa, đau đớn.

Tóm Tắt Mã Giám Sinh Mua Kiều Ngắn Nhất

Sau khi Kiều quyết định bán mình đổi cha, một bà mối đã đưa một người đàn ông đến nhà Kiều. Anh ta là một gã xấu xí, ăn mặc bảnh bao, mặt đỏ gay. Khi bước vào nhà họ Vương, hắn ta lộ rõ chân tướng của một kẻ ít học với những câu trả lời cộc cằn, thô lỗ. Hắn tham gia mua bán, mặc cả, trả giá Kiều như một món hàng.

Kiều chết lặng trong ngậm ngùi, đau đớn. Cô không ngờ cuộc đời mình lại như thế này! Ôi chao, một người con gái tài sắc vẹn toàn, đáng được báo hiếu, nhưng giờ lại chìm trong kiếp đen bạc!

Tóm Tắt Bài Mã Giám Sinh Mua Kiều Cô Đọng

Có một mụ mối ngỏ ý với Kiều rằng có một viễn khách đến vấn danh Thúy Kiều, hắn ta là Mã Giám Sinh quê ở huyện Lâm Thành. Mặc dù đã trên 40 tuổi, nhưng Mã Giám Sinh vẫn trông sạch sẽ, ăn mặc bảnh bao. Dù đầu tóc của anh ta được cạo trọc như thư sinh, nhưng thực tế nó lại là một sự lố bịch của người đàn ông này.

Mã Giám Sinh đi hỏi vợ nhưng lại dẫn theo một đám người hầu ồn ào và náo nhiệt. Khi lên lầu, bà mối chưa kịp nhận lời, hắn ta đã nhảy lên ghế ngồi một cách sỗ sàng. Hắn bắt đầu giục Kiều ra xem mặt. Thúy Kiều, một cô gái nhà giáo, giờ đây rơi vào bước đường đau khổ và xót xa. Mỗi bước đi của cô là một dòng nước mắt tủi nhục.

Kiều càng cảm thấy xấu hổ trước cử chỉ bất lịch sự của gia đình họ Mã. Bắt nàng vén tóc, bắt tay, thi tài đàn, ngâm thơ. Dù trông Kiều lúc này ủ rũ và buồn bã, nhưng vẫn toát lên vẻ đẹp làm say đắm lòng người. Sau khi đắn đo một hồi, Mã Giám Sinh lộ rõ bản chất thương gia, hắn mua Kiều như một món hàng chỉ với giá hơn 400 quan, một con số quá thấp đối với một cuộc đời con người.

Tiếp tục tham khảo ☀️ Phân Tích Trao Duyên ☀️ cực hay

Kể Lại Đoạn Trích Mã Giám Sinh Mua Kiều Bằng Lời Văn Của Em Điểm 10

Xưa, có một người thiếu nữ nổi tiếng khắp kinh thành bởi nhan sắc không ai sánh bằng và tài năng toàn vẹn cầm, kỳ, thi, họa. Đó chính là Thúy Kiều. Nàng là con của một gia đình trung lưu lương thiện cùng hai em là Thúy Vân và Vương Quan. Nhưng trớ trêu thay, gia đình nàng bị mắc oan, cha nàng là Vương ông bị bắt.

Giữa hoàn cảnh éo le đó, nàng đã chọn chữ hiếu để trọn đạo làm con. Kiểu đã quyết định bán mình chuộc cha, mà kẻ mua nàng chính là Mã Giám Sinh – một tên buôn người có tiếng.

Mụ mối mà Kiều nhờ đã hoàn thành giao ước, mụ đã dẫn Mã Giám Sinh đến mua Kiều. Màn chào hỏi, vấn danh diễn ra thật chóng vánh:

– Mã Giám Sinh – Hắn xưng tên.

– Huyện Lâm Thanh – Hắn trả lời như vậy khi được hỏi đến quê quán.

Nhìn đến vẻ bề ngoài cũng đủ thấy hắn là một kẻ giả dối, xấu xa. Đã khoảng bốn mươi mà trông hắn vẫn ăn diện, ra vẻ trai lơ, không có gì là đĩnh đạc, đường hoàng. Người hầu kẻ hạ của hắn thì nhiều, ra vào không ngớt. Ngay hắn thôi cũng thể hiện sự vô học qua lời ăn, tiếng nói cộc lốc, giả dối. Hắn đến gia đình Kiều như thể đến nhà hắn vậy. Không thèm chào hỏi, mời mọc, hắn ngồi ngay ở ghế trên – chiếc ghế chì dành cho người chủ của gia đình.

Trong khi kẻ ỷ thế đồng tiền còn đang ra vẻ quan lớn thì mụ mối đã nôn nóng giục Kiều ra mắt. Bề ngoài có vẻ như Mã Giám Sinh đến hỏi vợ, nhưng thực chất đó lại là một cuộc mua bán người. Kiều rõ điều đó hơn ai hết nên nàng sao có thể vui được. Gia đình gặp họa, mỗi người mỗi ngả, thân nàng thì phải bán mình chuộc cha.

Nàng nhớ biết bao những ngày gia đình sum họp, những khoảnh khắc bên người đã cùng hẹn ước trăm năm. Nhưng những ngày đó đã qua rồi. Giờ đây, nàng bước ra gặp Mã Giám Sinh mà trong lòng cảm thấy sợ hãi, rụt rè. Kiều buồn nhưng vẫn toát lên vẻ đẹp vốn có. Nàng mảnh dẻ, yếu ớt như cây mai, cây trúc trước cơn gió lớn, khác gì cây liễu trước ngọn sóng to.

Phần Kiều là vậy, còn về phần Mả Giám Sinh thì khác, vốn là kẻ buôn người nên hắn ngắm nhìn, đắn đo về Kiều như lật qua lật lại mớ rau xem kỹ để mua. Hồi lâu sau, hắn mới thử tài Kiều. Hắn bắt Kiều phải chơi đàn nguyệt, làm thơ trên quạt cho hắn nghe. Hắn xem Kiều tấu lên bản nhạc buồn ai oán cùng bài thơ than phận trách trời, thật đáng thương.

Nhưng Mã Giám Sinh không thèm để ý đến điều đó, hắn nhận thấy Kiều là một món hàng hiếm có, chắc chắn sẽ đem lại nhiều món hời nên chẳng ngại gì mà đồng ý mua ngay. Bằng giọng điệu của kẻ buôn người chuyên nghiệp, hắn hỏi giá:

– Xưa nay mua ngọc đến Lam Kiều, nay đây cũng vậy. Thật là một người sắc khó ai sánh bằng, tài hiếm ai bì kịp. Vậy sính nghi là bao?

Mụ mối thấy vậy khấp khởi mừng thầm, phen này sẽ được đổi đời, giàu to. Mụ ra giá ngay:

– Thúy Kiều vốn là quốc sắc thiên hương, chẳng may gặp gia biến, được đế ý tới nên cũng không dám giấu, đáng giá nghìn vàng không hơn không kém.

Quả đúng là một cái giá cao, Mã Giám Sinh chưa vội trả giá ngay. Hắn và mụ mối kẻ bớt một, kẻ thêm hai, cò kè một hồi lâu mới được cái giá ngoài bốn trăm, tức là chưa được một nửa giá đầu. Thế mới tường tận đây là hai kẻ chỉ biết đến đồng tiền. Thật xót xa thay cho thân Kiều tội nghiệp. Vậy là từ đây, Kiều bước vào một cuộc đời sóng gió, ba chìm bảy nổi, lưu lạc khắp bốn phương.

Đóng Vai Thúy Kiều Kể Lại Đoạn Trích Mã Giám Sinh Mua Kiều Siêu Hay

Tôi – Vương Thúy kiều vẫn được mọi người coi là một cô gái tài hoa, khuê các. Con gái đầu lòng trong một gia đình trung lưu, lương thiện. Sống trong cảnh “êm đềm trướng rủ màn che” bên cạnh cha mẹ và hai em là Thúy Vân và Vương Quan. Cuộc sống như vậy khiến tôi nhầm tưởng rằng mình là người thật hạnh phúc và sung sướng. Nhưng không, quãng thời gian đó thật ngắn ngủi.

Chẳng lâu sau thì gia đình tôi bị vu oan, của cải bị bọn đầu trâu mặt ngựa cướp sạch sành sanh, cha và em thì lâm vào cảnh tội tù, bị tra tấn dã man. Đứng trước hoàn cảnh đó tôi thấy mình như’ hạt mưa nhỏ bé, hèn mọn” biết làm sao bây giờ? Suốt đêm hôm đó tôi không hề chợp mắt, dường như có cái gì đó đang thắt chặt lấy trái tim tôi khiến tôi không sao thở được.

Tôi sống trong bi kịch dữ dội giữa tình riêng với tình nhà, giữa “chữ tình” và “chữ hiếu”. Tôi vô cùng đau khổ, bao nhiêu nước mắt cứ lã chã tuôn rơi, cả người tôi như héo hon ủ rũ. Cuối cùng tôi cũng phải đi đến quyết định chua xót, đành phải gạt nước mắt, gác mối tình đầu với chàng Kim Trọng để bán mình chuộc cha.

Tôi dò hỏi và cuối cùng cũng đến được nhà mụ mối, nhờ bà ta giúp mình lấy chồng càng nhanh càng tốt, sau khi thỏa thuận xong tiền lời của mình, mụ mối đồng ý nhanh chóng dẫn người đàn ông đến hỏi cưới tôi. Và người mụ ta dẫn đến không ai khác đó chính là Mã Giám Sinh – một kẻ buôn người có tiếng trong vùng. Khi hỏi đến tên và quê quán thì hắn trả lời trống không, cộc lốc, đủ thấy đó là con người thiếu văn hóa.

Nhìn vẻ bề ngoài của hắn cũng biết ngay được đó là một kẻ giả dối, xấu xa. Buồn cười thay khi đã ngoài 40 mà vẫn ăn diện trai lơ, không có gì là đĩnh đạc đường hoàng. Theo sau hắn là một lũ đầy tớ vô học, láo nháo, không có phép tắc.

Cũng như hắn, đến nhà tôi mà như về nhà mình vậy, không thèm chào hỏi ai lại nhảy tót lên ghế cao ngồi. Đúng là chủ nào tớ nấy! Thật ra tôi cũng đã nhận thức rõ rệt vè cái vị thế “nửa ông nửa thằng” của tên họ Mã. Nhưng tôi có còn sự lựa chọn nào khác đâu. Hắn có tiền còn tôi thì lại cần món tiền đó để chuộc cha và em. Thôi, có lẽ số phận tôi đã an bài như vậy, và tôi sẽ phải chấp nhận nó. Tôi cũng nói với cha mẹ mình rằng:

Xem gương trong bấy nhiêu ngày
Thân con chẳng khéo mắc tay bợm già
Khi về bỏ vắng trong nhà
Khi vào dùng dằng, khi ra vội vàng
Khi ăn, khi nói lỡ làng
Khi thầy khi tớ xem thường, xem khinh

Bề ngoài đó là một đám hỏi, có mai mối đàng hoàng, nhưng thực chất đó lại là một cuộc mua bán. Tôi cũng rõ điều đó hơn ai hết. Nên tôi cảm thấy đau đớn tột cùng, tim tôi như đang rỉ máu, tôi xót xa cho thân phận của mình. Không biết cuộc đời mình sẽ ra sao, tôi cũng không biết mình phải đối mặt với nó như thế nào. Khi có lời thúc giục của mụ mối, mãi sau tôi mới bước ra gặp tên họ Mã.

Mỗi một bước đi của tôi đều lặng trĩu tâm trạng, không hiểu sao nước mắt tôi nó cứ tuôn rơi. Tôi thấy mình vô cùng tuyệt vọng, phải chăng cuộc sống đối xử quá bất công với mình. thấy tôi buồn bã và xấu hổ như vậy , mụ mối lo lắng lắm, mụ sợ Mã Giám Sinh không ưa tôi thì sẽ bị trượt giá. Mụ ra sức vén tóc, bắt tay tôi chỉ cho tay họ Mã xem mái tóc, đôi mắt của tôi… mà không hề biết rằng điều đó khiến tôi như bị xúc phạm và càng buồn tủi hơn.

Tôi thật sự không thể tin và cũng không muốn tin, mình đường hoàng là một cô gái con của gia đình danh giá, vậy mà nay lại trở thành món đồ để người ta mặc sức mua bán mặc cả. Tay họ Mã đã nhìn tôi, xem xét tôi như một bó rau người ta mua ngoài chợ. Hắn còn bắt tôi thử tài bằng cách đánh đàn, làm thơ. Tôi không ngần ngừ đàn ngày khúc “Bạc mệnh” mà tôi đã viết lên bằng tất cả tâm trạng đau khổ của mình.

Hắn còn bắt tôi phải làm một bài thơ đè vào chiếc quạt giấy của hắn. Tôi cũng làm đúng theo yêu cầu và hắn tỏ ra rất hài lòng, đồng ý mua tôi. Hắn quay sang hỏi mụ mối xem tôi đáng giá bao nhiêu tiền và mặc cả, rút bớt xuống còn “vàng ngoài bốn trăm”. Đó là một cái giá vô cùng rẻ mạt đối với một con người, nhưng cuối cùng tôi cũng phải chấp nhận.

Thế là tôi đã bị bán đi, cuộc đời tôi như bước sang một trang mới với biết bao sóng gió, cạm bẫy và khó khăn đang chờ tôi phía trước. Tôi thấy mình thật tội nghiệp và cảm thấy có lỗi với Kim Trọng vì đã phá vỡ lời thề trăm năm kết tóc xe tơ. Nhưng tôi đã nhờ Thúy Vân (em gái) trả giúp tôi món nợ tình cho chàng.

Cuộc đời tôi giá như phẳng lặng thì tốt biết mấy. Nhưng không, trong đời mỗi con người đều phải vượt qua sóng gió, tai ương, chỉ có điều là sóng to hay sóng nhỏ. Cho dù như vậy, nhưng ở trong mọi hoàn cảnh chúng ta cũng phải vững vàng, cố gắng vượt qua bởi một lẽ “sau cơn mưa trời lại rạng sáng”.

Tuyển chọn văn mẫu 🌳 Phân Tích Chị Em Thuý Kiều 🌳 hay nhất

Viết một bình luận