Phân Tích Nhân Vật Sơn Trong Gió Lạnh Đầu Mùa [24+ Mẫu Hay]

Phân Tích Nhân Vật Sơn Trong Gió Lạnh Đầu Mùa ❤️ 24+ Mẫu Hay ✅ Trau Dồi Kĩ Năng Viết Với Đề Tài Phân Tích Nhân Vật Sơn Đặc Sắc.

Dàn Ý Phân Tích Nhân Vật Sơn Trong Gió Lạnh Đầu Mùa

SCR.VN chia sẻ đến bạn mẫu dàn ý phân tích nhân vật Sơn trong “Gió lạnh đầu mùa” của nhà văn Thạch Lam:

I. Mở bài 

  • Giới thiệu sơ lược về tác giả Thạch Lam, truyện ngắn gió lạnh đầu mùa.
  • Nhân vật để lại cho em nhiều ấn tượng sâu sắc chính là Sơn.

II. Thân bài

a. Khát quát

  • Tác giả Thạch Lam: 
    • Là người đôn hậu, tinh tế.
    • Là một nhà văn lớn, tiêu biểu của nền văn học hiện đại.
    • Ông có biệt tài về sáng tác truyện ngắn, các tác phẩm của ôm thường mang đậm chất trữ tình và thể hiện cảm quan về hiện thực một cách rất sâu sắc.
  • Tác phẩm Gió lạnh đầu mùa
    • Được xuất bản vào năm 1937
    • Thể loại: Truyện ngắn
    • Nội dung: Truyện kể về hai chị em Lan và Sơn, dù xuất thân trong một gia đình khá giả nhưng cả hai chị em đều hoà đồng, thân thiết với những đứa trẻ nghèo trong xóm.

b. Phân tích 

  • Nhân vật Sơn:
    • Hoàn cảnh gia đình: Sơn sống trong một gia đình có điều kiện.
    • Là người nhạy cảm, giàu tình cảm, được mọi người hết mực thương yêu và chăm sóc.
    • Sơn rất thân thiết với lũ nhỏ nghèo ở xóm trọ, thường xuyên tới chơi cùng chúng.
    • Khi Sơn cho Hiên chiếc áo của bé Duyên => Là người có lòng nhân ái, biết quan tâm tới người khác.
  • Giá trị nghệ thuật, giá trị nội dung.
  • Tình cảm của tác giả đối với tác phẩm, thông điệp nhà văn muốn chia sẻ tới độc giả.

II. Kết bài

  • Cảm nhận của em về hai nhân vật Lan và Sơn.

Bài văn 🌸 Tóm Tắt Gió Lạnh Đầu Mùa 🌸 ngắn gọn!

14+ Mẫu Phân Tích Nhân Vật Sơn Trong Gió Lạnh Đầu Mùa Hay Nhất

Sau đây là mẫu 14+ bài phân tích nhân vật Sơn trong “Gió lạnh đầu mùa” hay nhất mà bạn nên biết!

Viết Đoạn Văn Cảm Nhận Về Nhân Vật Sơn Trong Gió Lạnh Đầu Mùa Ngắn Nhất

Gợi ý cho bạn đoạn văn cảm nhận về nhân vật Sơn trong “Gió lạnh đầu mùa” ngắn nhất, xem thêm bên dưới:

Khi đọc truyện ngắn Gió lạnh đầu mùa, tôi cảm thấy ấn tượng nhất với nhân vật Sơn. Đó là một cậu bé hòa đồng, thân thiện. Nếu mấy đứa em họ của Sơn đều “kiêu kì và khinh khỉnh” với bọn trẻ con ở khu chợ thì Sơn và chị Lan vẫn thân mật chơi đùa cùng.

Đặc biệt nhất, khi thấy Hiên – một cô bạn có gia cảnh nghèo khó, Sơn đã nghĩ đến việc đem chiếc áo bông cũ của em Duyên cho Hiên mặc. Điều đó thể hiện Sơn là một cậu bé biết quan tâm, chia sẻ với bạn bè. Qua nhân vật Sơn, nhà văn Thạch Lam đã đem đến cho bạn đọc bài học ý nghĩa về tấm lòng nhân ái.

Phân Tích Nhân Vật Sơn Trong Gió Lạnh Đầu Mùa Ngắn Gọn

Đừng bỏ lỡ bài văn phân tích nhân vật Sơn trong “Gió lạnh đầu mùa” ngắn gọn dưới đây nhé!

“Gió lạnh đầu mùa” là một truyện ngắn của nhà văn Thạch Lam. Trong truyện, nhân vật Sơn đã được nhà văn khắc họa để gửi gắm những tư tưởng, tình cảm của mình.

Sơn được khắc họa chủ yếu qua phương diện ngôn ngữ, hành động để từ đó làm nổi bật đặc điểm về tính cách. Thạch Lam không miêu tả những nét ngoại hình của nhân vật này.

Mở đầu truyện, Sơn xuất hiện với hành động “tung chăn tỉnh dậy”, nhưng không bước xuống giường như mọi khi mà “ngồi thu tay vào trong bọc”. Cậu cảm nhận được cái lạnh, vội vơ cái chăn trùm lên đầu rồi gọi chị Lan. Sau đó, Sơn được mẹ mặc cho một chiếc áo dạ chỉ đỏ lẫn áo vệ sinh, ngoài lại mặc phủ cái áo vải thâm.

Qua đoạn mở đầu, nhân vật Sơn được khắc họa là một cậu bé, sống trong một gia đình khá giả. Cậu đã nhận được sự yêu thương và sự chăm sóc của người thân xung quanh.

Dù vậy, Sơn không hề tỏ ra kiêu ngạo và xa cách, mà vẫn là một cậu bé nhân hậu, giàu tình cảm. Khi nghe mọi người trong gia đình nhắc đến Duyên – đứa em gái đáng thương của Sơn đã mất năm lên bốn tuổi, cậu cũng cảm thấy “nhớ em, cảm động và thương em quá”. Cậu còn xúc động khi thấy mẹ “hơi rơm rớm nước mắt”.

Không chỉ vậy, trái ngược hẳn các em họ của mình, Sơn luôn tỏ ra thân thiện và chơi cùng với bọn trẻ con trong xóm – Thằng Cúc, thằng Xuân, con Tí, con Túc – những đứa trẻ em nghèo ở xóm trợ.

Tình huống là nổi bật nhất tính cách của Sơn là khi cậu nhìn thấy Hiên – cô bé hàng xóm không có áo ấm để mặc. Thấy Hiên đang đứng “co ro” bên cột quán, trong gió lạnh chỉ mặc có manh áo “rách tả tơi”, “hở cả lưng và tay”, Sơn chợt nhớ ra mẹ cái Hiên rất nghèo, nhớ đến em Duyên ngày trước vẫn cùng chơi với Hiên ở vườn nhà. Một ý nghĩ tốt thoáng qua trong tâm trí Sơn – đó là đem chiếc áo bông cũ của em Duyên cho Hiên.

Nghĩ vậy, cậu đã nói với chị gái của mình, nhận được sự đồng tình của chị. Chị Lan đã “hăm hở” chạy về nhà lấy áo. Còn Sơn thì đứng yên lặng đợi chờ, trong lòng tự nhiên thấy “ấm áp vui vui”. Với ngôn từ giản dị cùng giọng văn nhẹ nhàng mà sâu lắng, nhân vật Sơn đã hiện lên đầy sinh động, chân thực.

Qua nhân vật Sơn, nhà văn đã gửi gắm bài học giá trị về tình yêu thương con người trong cuộc sống.

Phân Tích Nhân Vật Sơn Trong Gió Lạnh Đầu Mùa Học Sinh Giỏi

Các bạn học sinh giỏi đừng bỏ qua bài văn mẫu phân tích nhân vật Sơn trong “Gió lạnh đầu mùa” mà chúng tôi biên soạn sau đây nhé!

Thạch Lam là một nhà văn nổi tiếng của nền văn học Việt Nam. Văn của ông trong sáng, giản dị mà thâm trầm sâu lắng. Truyện ngắn Gió lạnh đầu mùa là một tác phẩm nổi tiếng của ông. Nổi bật trong truyện là nhân vật Sơn – nhân vật chính của tác phẩm.

Truyện mở đầu với việc nhà văn miêu tả khung cảnh thời tiết vào mùa động. Trong hoàn cảnh đó, Sơn thức dậy và thấy mọi người trong nhà, mẹ và chị… đều “đã mặc áo rét cả rồi”. Sau đó, khung cảnh sinh hoạt của gia đình Sơn được Thạch Lam khắc họa thật giản dị.

Mẹ Sơn bảo chị Sơn bê thúng quần áo ra. Nhìn chiếc áo bông cánh xanh đã cũ nhưng còn lành, mẹ Sơn nói: “Đây là cái áo của cô Duyên đấy”. Người vú già đã “với lấy cái áo lật đi lật lại ngắm nghía, tay mân mê các đường chỉ”. Khi nghe mẹ nói, Sơn cũng “nhớ em, cảm động và thương em quá”. Cậu xúc động khi thấy mẹ “hơi rơm rớm nước mắt”. Có thể thấy, nhân vật Sơn hiện lên là một cậu bé giàu tình cảm.

Sơn sống trong một gia đình khá giả. Cậu được mẹ quan tâm, chăm sóc rất chu đáo. Sơn được mặc cái áo dạ chỉ đỏ lẫn áo vệ sinh, ngoài lại mặc phủ cái áo vải thâm. Cách ăn mặc ấy đối với những đứa trẻ em nghèo ngày xưa là cả một niềm mơ ước.

Thằng Cúc, thằng Xuân, con Tí, con Túc vẫn mặc những bộ quần áo nâu bạc đã rách vá nhiều chỗ. Môi chúng nó “tím lại”, chỗ áo quần rách “da thịt thâm đi”. Gió lạnh thổi đến, chúng nó lại “run lên, hai hàm răng đập vào nhau”.

Khi nhìn thấy Sơn và Lan, lũ trẻ con xóm chợ đều lộ vẻ “vui mừng”. Hai chị em Sơn tỏ ra thân thiết với chúng chứ không khinh khỉnh như các em họ của Sơn. Ở đây, nhân vật Sơn tiếp tục hiện lên là một cậu bé hòa đông, thân thiện.

Không chỉ vậy, Sơn còn giàu lòng yêu thương. Khi nhìn thầy Hiên đang đứng “co ro” bên cột quán, trong gió lạnh chỉ mặc có manh áo “rách tả tơi”, “hở cả lưng và tay”. Sơn đã “động lòng thương” và chợt nhớ ra mẹ cái Hiên rất nghèo, nhớ đến em Duyên ngày trước vẫn cùng chơi với Hiên ở vườn nhà. Sơn đã nói với chị Lan cho Hiên chiếc áo bông cũ. Sau đó, Lan đã “hăm hở” chạy về nhà lấy áo. Sơn yên lặng đợi chờ, trong lòng tự nhiên thấy “ấm áp vui vui”. Cái áo chứa đựng tấm lòng đồng cảm sâu sắc.

Như vậy, có thể “Gió lạnh đầu mùa” là một câu chuyện nhẹ nhàng, nhưng lại chan chứa tình yêu thương. Nhân vật Sơn đã thể hiện được những giá trị nhân văn cao đẹp mà tác giả muốn gửi gắm.

Mẫu 🌸 Sơ Đồ Tư Duy Gió Lạnh Đầu Mùa 🌸 dễ nhớ!

Phân Tích Nhân Vật Sơn Trong Gió Lạnh Đầu Mùa Chi Tiết

Một trong những bài văn mẫu phân tích nhân vật Sơn trong “Gió lạnh đầu mùa” chi tiết gửi đến bạn, mời bạn cùng xem:

Truyện ngắn Gió lạnh đầu mùa là một truyện ngắn xuất sắc viết về đề tài trẻ em của Thạch Lam. Nổi bật trong truyện là nhân vật Sơn – được nhà văn xây dựng đầy chân thực.

Truyện mở đầu với sự miêu tả tinh tế của nhà văn về sự thay đổi của thời tiết. Từ đó, nhân vật Sơn xuất hiện với những suy nghĩ, hành động hồn nhiên của một đứa trẻ.

Cậu tung chăn tỉnh dậy, cậu thấy mọi người trong nhà, mẹ và chị đã trở dậy, ngồi quạt hỏa lò để pha nước chè uống. Mọi người đều “đã mặc áo rét cả rồi”. Ở ngoài sân “Gió vi vu làm bốc lên những màn bụi nhỏ, thổi lăn những cái lá khô lạo xạo. Bầu trời không u ám, toàn một màu trắng đục”. Những cây lan trong chậu “lá rung động và hình như sắt lại vì rét”. Và Sơn cũng thấy lạnh, cậu vơ vội cái chăn trùm lên đầu rồi gọi chị.

Mọi người trong gia đình đều đã được mặc áo ấm. Sơn cũng được mẹ mặc cho một chiếc áo dạ chỉ đỏ lẫn áo vệ sinh, ngoài lại mặc phủ cái áo vải thâm. Qua cách giới thiệu này, có thể thấy Sơn được sinh ra trong một gia đình khá giá, nhận được tình yêu thương của mọi người xung quanh.

Nhưng không vì thế mà cậu trở nên kiêu ngạo hay xa cách. Sơn là một cậu bé rất giàu tình cảm. Điều đó được thể hiện qua tình cảm với người em gái đã mất. Khi mọi người nhắc đến Duyên – đứa em gái đáng thương của Sơn đã mất năm lên bốn tuổi. Người vú già đã “với lấy cái áo lật đi lật lại ngắm nghía, tay mân mê các đường chỉ”. Sơn cũng cảm thấy “nhớ em, cảm động và thương em quá”. Cậu xúc động khi thấy mẹ “hơi rơm rớm nước mắt”.

Hay như cách cư xử của Sơn với bọn trẻ con trong xóm – Thằng Cúc, thằng Xuân, con Tí, con Túc – những đứa trẻ em nghèo khổ vẫn phải mặc những bộ quần áo nâu bạc đã rách vá nhiều chỗ. Hai chị em Sơn tỏ ra thân thiết với chúng chứ không khinh khỉnh như các em họ của Sơn.

Đặc biệt nhất là hành động của Sơn đối với bé Hiên. Khi thấy Hiên đang đứng “co ro” bên cột quán, trong gió lạnh chỉ mặc có manh áo “rách tả tơi”, “hở cả lưng và tay”. Sơn cảm thấy thương xót cho con bé. Sơn chợt nhớ ra mẹ cái Hiên rất nghèo, nhớ đến em Duyên ngày trước vẫn cùng chơi với Hiên ở vườn nhà.

Sơn chợt nghĩ sẽ đem chiếc áo bông cũ của em Duyên cho Hiên. Nghĩ vậy, cậu đã nói với chị gái của mình và được chị Lan đồng tình. Chị Lan đã “hăm hở” chạy về nhà lấy áo. Còn Sơn thì đứng yên lặng đợi chờ, trong lòng tự nhiên thấy “ấm áp vui vui”. Có thể thấy rằng, nhân vật Sơn tuy còn nhỏ tuổi, nhưng đã giàu lòng yêu thương.

Như vậy, nhà văn Thạch Lam đã xây dựng truyện ngắn “Gió lạnh đầu mùa” nhẹ nhàng mà thật sâu sắc. Cả tác phẩm thấm thía tình yêu thương giữa con người.

Phân Tích Nhân Vật Sơn Trong Gió Lạnh Đầu Mùa Trong Đoạn Trích Ngắn Hay

Mẫu bài văn phân tích nhân vật Sơn trong “Gió lạnh đầu mùa” dưới đây được đánh giá hay và ngắn gọn, mời bạn xem ngay

Trong truyện “Gió lạnh đầu mùa” người đọc sẽ rất ấn tượng với nhân vật Sơn. Chính cậu bé thân thiện, tốt bụng, giàu tình cảm và ấm áp này đã khiến tác phẩm trở nên cuốn hút hơn.

Sáng sớm ngủ dậy khi gió lạnh đầu mùa đã thổi về, trời trắng đục, gió vi vu, khóm lan trong chậu ‘rung động và hình như sắt lại vì rét’. Sơn cũng thấy lạnh, em kéo chăn lên đầu rồi cất tiếng gọi mẹ. Một chén nước nóng mẹ đưa cho em ‘ấp vào mặt, vào má cho ấm’, một chiếc áo dạ chỉ đỏ lẫn áo vệ sinh, ngoài lại phủ cái áo vải thâm, em mặc vào, đứng trên giường quay đi quay lại bốn lần để mẹ ngắm… Những chi tiết ấy cho biết Sơn còn bé nhỏ, ngây thơ, em rất được mẹ yêu.

Không một tiếng khóc, một lời vòi vĩnh, Sơn đã cùng chị Lan đi chơi vì em biết lũ bạn con nhà nghèo xóm láng ‘đang đợi mình ở cuối chợ để đánh khăng, đánh đáo’. Gặp các bạn, khi chúng nó đến ngắm cái áo đẹp của Sơn, em cũng hồn nhiên ngây thơ như bất cứ đứa trẻ con nào, Sơn cũng ‘ưỡn ngực’ khoe áo mới: ‘Mẹ tôi còn hẹn mua cho tôi một chiếc áo nhiều tiền hơn nữa kia’. Đúng là tâm lí đáng yêu: ‘Già được bát canh, trẻ được manh áo mới’.

Sơn là một em bé rất giàu tình cảm. Anh em như thể chân tay… Sơn đối với em đầy tình thương. Ngủ dậy thấy lạnh, Sơn ‘kéo chăn lên đắp cho em’ đang ngủ. Khi mẹ giơ cái áo bông cánh cũ của em Duyên – đã chết năm lên bốn tuổi – ‘Sơn nhớ em, cảm động và thương em quá’.

Những cử chỉ ấy, những cảm xúc ấy cho thấy Sơn có một tâm hồn rất đẹp, rất trong sáng, còn bé nhỏ đã biết quan tâm săn sóc đến mọi người xung quanh. Em rất yêu mẹ, vâng lời mẹ, lễ phép với vú già, biết tôn trọng chị. Sơn là một đứa bé được mẹ chăm sóc và dạy bảo nên em rất ngoan. Sơn là một em bé sống với bạn bè rất có tình người.

Trong lúc mấy đứa em họ của Sơn thì ‘kiêu kì và khinh khỉnh’ với các bạn, trái lại Sơn và chị Lan rất chan hòa với chúng. Vì thế mới thấy chị em Sơn đến, chúng nó ‘lộ vẻ vui mừng’.

Gặp bạn, buổi sớm trong gió lạnh đầu mùa, cái nhìn của Sơn đối với bạn nhỏ, những thằng Cúc, thằng Xuân, con Tí, con Túc,… là cái nhìn yêu thương, cám thông với cảnh nghèo của bạn. Trời lạnh mà chúng nó vẫn ‘ăn mặc không khác ngày thường, vần những bộ quần áo nâu bạc đã rách vá nhiều chỗ’, và ‘môi chúng nó tím lại…’, chỗ áo quần rách ‘da thịt thâm đi’. Mỗi lần làn gió lạnh thổi qua, các bạn nhỏ của Sơn ‘lại run lên’ và ‘hai hàm răng đập vào nhau’.

Biết quan tâm tới đồng loại, biết san sẻ, cảm thông với bạn bè chỉ có ở những trái tim nhân ái, những tấm lòng nhân hậu. Sơn đã chơi, đã sống với bạn bằng trái tim nhân ái, bằng tấm lòng nhân hậu như thế!

Tinh thương và sự quan tâm của Sơn đối với bạn còn được thể hiện bằng những cử chỉ, hành động cụ thể. Thấy cái Hiên, đứa con gái bên hàng xom, bạn chơi với Lan và Duyên ‘co ro đứng bên cột quán’, chỉ mặc có ‘manh áo rách tả tơi hở cả lưng và tay’, chị Lan gọi,’nó cũng không đến… Nghe cái Hiên ‘bịu xịu’ nói với chị Lan là ‘hết áo rồi, chỉ còn cái áo này’, bấy giờ Sơn mới chợt nhớ ra ‘mẹ cái Hiên rất nghèo, chỉ có nghề mò cua bắt ốc thì lấy đâu ra tiền mà sắm áo cho con nữa’.

Sơn đã ‘động lòng thương’ bạn và một ‘ỷ nghĩ tốt thoảng qua’… Sơn đã nói thầm với chị Lan về lấy chiếc áo bông cũ của em Duyên đem cho cái Hiên mặc khi gió lạnh đầu mùa đã thổi về. Sơn thấy lòng mình ‘ấm áp vui vui’ khi đứng lặng yên chờ chị Lan chạy về lấy áo. Sao không ‘ấm áp vui vui’ được vì một miếng khi đói bằng một gói khi no. Đâu phải là một sự bố thí ban ơn! Đó là một nghĩa cử san sẻ tình thương đồng loại ‘lá lành đùm lá rách’.

Tấm lòng của Sơn đối với bạn nhỏ rất chân thành. Tinh cảm nhường cơm sẻ áo cho bạn rất mãnh liệt! Mặc dù đó là chiếc áo bông của em Duyên, kỉ vật thiêng liêng của mẹ, mặc dù sau đó mẹ cái Hiên đã đem áo đến trả cho mẹ Sơn, nhưng nhờ thế mà mẹ em đã biết cảnh ngộ mẹ cái Hiên, cho mẹ cái Hiên vay năm hào đem về mua áo cho con.

Sơn và chị Lan đã ‘cúi đầu lặng im’ nhận lỗi. Mẹ đã ôm hai em vào lòng, âu yếm nhẹ trách: ‘dám tự do lấy áo đem cho người ta không sợ mẹ mắng ư?’. Hai chị em Lan và Sơn đã được dạy bảo, được sống trong lòng mẹ, được mẹ yêu thương nên Sơn và chị mới biết thương bạn, mới biết ‘thương người như thể thương thân’vậy.

Sơn là một trong những gương mặt tuổi thơ trong truyện Thạch Lam rất đáng yêu, đáng mến. Thạch Lam đôn hậu, tinh tế nên văn ông mới đậm đà và cho ta nhiều nhã thú. Trong gió lạnh đầu mùa mà lòng Sơn ấm áp biết bao!

Tặng bạn bài 🌸 Tóm Tắt Hai Đứa Trẻ 🌸 ý nghĩa!

Phân Tích NV Sơn Trong Gió Lạnh Đầu Mùa Độc Đáo

Nếu bạn đang tìm kiếm văn mẫu phân tích nhân vật Sơn trong “Gió lạnh đầu mùa” thì nên tham khảo mẫu mà chúng tôi gợi ý sau đây:

Nhắc đến Thạch Lam, nhiều người yêu văn, say văn nhớ ngay đến những truyện mà không có cốt truyện nhưng lại rất đặc sắc của nhà văn. Nếu ở Hai đứa trẻ là cảm giác êm ả, đìu hiu của một phố huyện với ba bức tranh: phố huyện lúc hoàng hôn, phố huyện trong đêm và phố huyện về khuya thì trong Gió lạnh đầu mùa là cảm giác thi vị của những cơn gió heo may lúc giao mùa. Hình ảnh nhân vật Sơn trong truyện này hiện lên với những phẩm chất tốt đẹp đã xua đi được cái lạnh của những cơn gió vi’vu.

Thiên truyện mở đầu với khung cảnh gió đông rét mướt trong sự ngạc nhiên của cậu bé Sơn. Lúc này Sơn “còn ngồi thu tay vào trong bọc.” Chỉ đọc vài dòng đầu truyện, em thấy Sơn rất nhạy cảm với cái lạnh của đất trời, thương em và ngoan ngoãn. Khi rời khỏi giường, em cẩn thận “kéo chăn lên đắp cho em, rồi co ro đứng dậy sang phản bền này, ngồi xếp bằng bển khay nước”. Em bồi hồi nhớ lại mùa đông năm xưa rồi chạnh lòng nhớ đến Duyên, đứa em gái nhỏ đã mất khi nhìn “bộ quần áo thoảng ra hơi mốc của vải gấp lâu trong hòm”.

Một đức tính đáng yêu nữa của Sơn là cậu rất hồn nhiên, yêu đời, không kiêu kỳ, khinh khỉnh, biết quý trọng tình bạn. Bởi thế, chỉ nhìn thấy chị em Sơn từ đằng xa là lũ trẻ cùng xóm đã “lộ vẻ vui mừng”. Tuỳ nhiên, lũ trẻ vẫn giữ khoảng cách với chị em Sơn. “Chúng, vẫn đứng xa, không dám vồ vập” khi nghĩ đến thân phận nghèo nàn của mình. Nhưng chị em Sơn vẫn chơi thân mật, vui vẻ với chúng. Điều đó, đã giúp lũ trẻ xóa bớt mặc cảm.

Đặc biệt, trong tâm hồn nhạy cảm của cậu bé Sơn còn chất chứa tấm lòng thương người mà không phải ai trong lứa tuổi của Sơn cũng dễ có được.

Sơn chú ý đến cách ăn mặc của các bạn. Lẽ ra, trước cái lạnh lẽo của gió đông, lũ trẻ phải được mặc ấm. Thế mà lũ trẻ “ăn mặc không khác ngày thường, vẫn những bộ quần áo nâu bạc đã rách vá nhiều chỗ”. Sơn xót xa trong lòng khi nhìn thấy “môi chúng tím lại và qua những chỗ áo rách da thịt thâm đi, mỗi cơn gió đến, chúng nó lại run lên, hai hàm răng đập vào nhau”.

Thật ra, bản thân những cơn gió mùa đông rét mướt không có tội. Gió đông là đặc trưng của mùa đông ở bất kỳ nơi nào trên quả địa cầu này. Cái nghèo cũng không có tội. Có tội, có lỗi chăng là do xã hội cũ lúc ấy gây ra cho lũ trẻ cũng như nhiều người khác. Và tấm lòng nhân đạo của Sơn, cũng như của Lan bỗng hóa thành hành động thương người thiết thực.

Trông thấy Hiên, bạn của Lan và Duyên “co ro đứng bên cột quán, chỉ mặc có manh áo rách tả tơi, hở cả lưng và tay”, hai chị em Sơn đã động lòng quyết định cho Hiên cái áo bông cũ. Hành động cho áo không phải là hành động của kẻ ban ơn, bố thí mà đó là tình thương giữa mọi người với nhau.

Trong thời gian chờ đợi chị Lan về nhà lấy áo, Sơn đứng lặng yên, dù ngoài trời gió lạnh từng cơn nhưng trong lòng Sơn vẫn ấm áp. Phải chăng, tấm lòng “thương người như thể thương thân” đã sưởi ấm tâm hồn bé nhỏ của Sơn? Và việc làm tốt đẹp, đầy ý nghĩa cửa Sơn đã có những tác động tích cực đến người lớn. Mẹ của Sơn và mẹ của Hiên có cách ứng xử rất khéo léo, tế nhị, không làm ảnh hưởng đến tính hồn nhiên và hành động cao quý của bọn trẻ.

Trong khi hai chị em Sơn đi tìm Hiên đề đòi lại áo vì sợ mẹ mắng, thì mẹ của Hiên đã mang áo trả lại cho mẹ của Sơn. Hai chị em Sơn ngạc nhiên đến mức “đứng sững ra khi thấy mẹ con Hiên đang ngồi ở cái ghế con, trên đất trước mặt mẹ, tay cầm chiếc áo bông cũ”. Thái độ sợ sệt, “cúi đầu lặng im, nép vào lưng chị” càng chứng tỏ tính cách rất trẻ con của Sơn.

Không đợi Sơn hay mẹ của cậu nói câu nào, mẹ của Hiên, một bà mẹ nghèo khổ nhưng giàu lòng tự trọng đã lên tiếng trước “tôi về thấy cháu nó mặc cái áo bông, tôi hỏi ngay. Nó bảo của cậu Sơn cho nó. Tôi biết cậu ở đây đùa, nên tôi phải vội vàng đem lại đây trả mợ”.

Vì lòng thương con, lòng thương người có cảnh ngộ không may, mẹ của Sơn sẵn lòng giúp đỡ mẹ của Hiên trong cử chỉ ấm áp, chân thành mà vẫn giữ được kỷ vật thiêng liêng của gia đình: “Đây, tôi cho bác mượn năm hào cầm về nhà may áo cho con”.

Cũng có thể, mẹ của Sơn muốn cho mẹ của Hiên món tiền ấy nhưng e ngại sẽ làm xúc phạm đến lòng tự trọng của người nghèo nên mới nói nhẹ nhàng là cho “mượn”. Người mẹ hiền từ ấy còn “âu yếm ôm con vào lòng” và trách yêu: “Hai con tôi quý quá, dám tự do lấy áo đem cho người ta không sợ mẹ mắng ư”. Chính cái tình người của bà đã nuôi dưỡng tâm hồn trong sáng của Sơn ngày thêm tốt đẹp.

Tóm lại, Sơn là cậu bé nhạy cảm, ngoan ngoãn, hồn nhiên, yêu đời, chan hòa và giàu ân tình với bạn bè. Chính những phẩm chất quý báu này đã phát huy đức tính hiếu thảo của Sơn, vì một người con hiếu hạnh luôn có những hành động làm thơm lây đến cha mẹ. Hành động này tạo nên hạnh phúc về mặt tinh thần cho cha mẹ mà dù có bao nhiêu bạc vàng vẫn không thể mua được.

Em rất quý trọng, cảm phục nhân vật Sơn ở những phẩm chất và hành động ấy. Sơn là một tấm gương sáng để em nhìn vào đó soi xét, chỉnh sửa bản thân mình. Tuy gấp trang sách nhỏ lại rồi nhưng hình ảnh của nhân vật Sơn vẫn luôn hiện lên trong tâm hồn trong sáng, thơ ngây của em.

Đánh Giá Về Nhân Vật Sơn Trong Gió Lạnh Đầu Mùa Đơn Giản

Văn mẫu đánh giá nhân vật Sơn trong “Gió lạnh đầu mùa” đơn giản nhất ở bên dưới, mời bạn xem ngay:

Thạch Lam là một trong những nhà văn tiêu biểu của khuynh hướng văn học lãng mạn. Những tác phẩm của ông chủ yếu là khai thác thế giới nội tâm của nhân vật với những cảm xúc mong manh, mơ hồ trong cuộc sống thường ngày. Một trong những tác phẩm tiêu biểu là truyện ngắn Gió lạnh đầu mùa.

“Gió lạnh đầu mùa” là một truyện ngắn của nhà văn Thạch Lam. Trong truyện, nhân vật Sơn được nhà văn khắc họa để gửi gắm những tâm tư, tình cảm của mình. Bức tranh được miêu tả chủ yếu thông qua ngôn ngữ và hành động để làm nổi bật những nét tính cách. Thạch Lam không tả ngoại hình nhân vật này.

Mở đầu câu chuyện, Sơn xuất hiện với hành động “tung chăn cho tỉnh” nhưng không dậy như thường lệ mà “ngồi đút tay vào túi”. Anh thấy lạnh, vội lấy chăn trùm kín đầu, gọi Lan. Sau đó, Sơn được mẹ mặc cho chiếc áo bông và áo vệ sinh màu đỏ, bên ngoài là chiếc áo vải sẫm màu. Qua đoạn mở đầu, nhân vật Sơn được miêu tả là một cậu bé, sống trong một gia đình giàu có. Anh nhận được sự yêu mến và quan tâm từ những người xung quanh.

Tuy nhiên, Sơn không hề tỏ ra kiêu ngạo, xa cách mà vẫn là một cậu bé tốt bụng và giàu tình cảm. Nghe mọi người trong nhà nhắc đến Duyên – người chị gái tội nghiệp mất năm anh lên 4, anh cũng cảm thấy “nhớ em, cảm động và thương em vô cùng”. Anh cũng xúc động khi thấy mẹ mình “hơi rưng rưng nước mắt”. Ngoài ra, khác với những người anh họ của mình, Sơn luôn thân thiện và chơi đùa với lũ trẻ hàng xóm Túc Cúc, Xuân, Tí, Túc – những đứa trẻ nghèo trong xóm.

Tình huống ghi điểm nhất trong tính cách của Sơn là khi nhìn thấy Hiền – cô bé hàng xóm không có áo ấm để mặc. Thấy Hiền đứng “co ro” gần quán nước, trong gió lạnh chỉ mặc độc chiếc áo “tả tơi”, “hở cả lưng, hở tay”, Sơn chợt nhớ mẹ Hiền nghèo lắm, nhớ Duyên ngày trước. Này trong vườn.

Một ý hay nảy ra trong đầu Sơn, đó là đem chiếc áo bông cũ của Duyên cho Hiền. Nghĩ vậy, anh nói với em gái mình và được cô đồng ý. Lan “háo hức” chạy về nhà lấy áo. Còn Sơn, anh lặng lẽ đứng chờ, trong lòng cảm thấy “ấm áp vui sướng”. Với ngôn từ giản dị và giọng nói nhẹ nhàng nhưng sâu lắng, nhân vật Sơn được thể hiện một cách sinh động và chân thực. Thông qua nhân vật Sơn, nhà văn đã gửi gắm những bài học quý giá về tình người trong cuộc sống.

Truyện ngắn “Gió lạnh đầu mùa” nhẹ nhàng mà thật sâu sắc. Tác phẩm đã giúp người đọc hiểu hơn về giá trị của tình yêu thương giữa con người. Đây quả là tác phẩm xuất sắc của nhà văn Thạch Lam.

Xem thêm 🌸 Dàn Ý Hai Đứa Trẻ 🌸 cũng của nhà văn Thạch Lam!

Nhận Xét Về Nhân Vật Sơn Trong Gió Lạnh Đầu Mùa Ấn Tượng

Dưới đây là mẫu bài văn nhận xét nhân vật Sơn trong “Gió lạnh đầu mùa” ấn tượng, tham khảo ngay bên dưới:

Nhân vật mà tôi cảm thấy ấn tượng và yêu thích nhất khi đọc truyện Gió lạnh đầu mùa là Sơn. Cậu được sinh ra trong một gia đình khá giả, luôn nhận được tình yêu thương của những người thân. Nét tính cách của Sơn được thể hiện qua những tình huống cụ thể trong truyện.

Buổi sáng hôm nay, khi thức dậy, Sơn cảm nhận rõ cái rét của mùa đông đã đến. Chị và mẹ của Sơn đều đã dậy, ngồi quạt hỏa lò để pha nước chè uống. Mọi người đều đã mặc áo ấm cả. Sơn được mẹ cho mặc một cái áo vệ sinh màu nâu sẫm với một cái áo dạ khâu chỉ đỏ.

Sau đó, hai chị em chạy ra chợ chơi cùng với lũ trẻ con trong làng. Chúng đều là những đứa trẻ nhà nghèo không có áo ấm để mặc. Chúng ăn mặc không khác gì ngày thường, những bộ quần áo màu nâu bạc đã vá nhiều chỗ; môi thâm tím lại, da thịt thâm đi; mỗi cơn gió đến là lại run lên… Khi nhìn thấy chị em Sơn với những chiếc áo ấm thì liền đến gần xuýt xoa khen ngợi.

Chị Lan bỗng giơ tay vẫy một con bé, từ nãy vẫn đứng dựa vào cột quán, gọi: “Sao không lại đây, Hiên? Lại đây chơi với tôi”. Hiên là một cô bé nhà nghèo, không có áo ấm để mặc, chỉ mặc có manh áo rách tả tơi, hở cả lưng và tay.

Sơn nhìn thấy động lòng thường, bàn với chị về nhà lấy chiếc áo bông cũ đem cho Hiên. Về đến nhà, hai chị em lo sợ mẹ biết được, định sang nhà Hiên đòi áo nhưng không thấy đâu. Khi về nhà thì liền thấy mẹ Hiên đang ngồi nói chuyện với mẹ mình. Mẹ Sơn thấy nhà Hiên nghèo khổ bèn cho mẹ Hiên mượn năm hào may áo ấm cho con.

Tình yêu thương chân thành, xuất phát từ những suy nghĩ trong sáng, ngây thơ của một tâm hồn non nớt đã khiến Sơn nảy ra ý nghĩ và bàn với chị Lan về nhà lấy áo bông cũ của Duyên đem cho Hiên. Trong niềm vui khi mình vừa làm được việc thiện, “Sơn đứng lặng yên đợi, trong lòng tự nhiên thấy ấm áp vui vui”. Đó là ngọn lửa của lòng nhân ái trong sáng, là tình cảm “thương người như thể thương thân”.

Thật khéo léo, nhà văn khắc họa tâm trạng phơi phới niềm vui cứ lan toả thấm sâu dần, nó xua đi nỗi lạnh lẽo của gió lạnh đầu mùa không biết tự lúc nào không hay.

Cảm Nhận Của Anh Chị Về Vẻ Đẹp Của Nhân Vật Sơn Xuất Sắc

Nếu bạn đang gặp khó khăn khi viết bài văn cảm nhận về nhân vật Sơn trong “Gió lạnh đầu mùa” thì hãy dành thời gian tham khảo mẫu xuất sắc dưới đây:

Tất cả những điều lớn lao, kỳ vĩ đều có thể biến đổi theo thời gian: sông có thể cạn, núi có thể mòn, biển cả có thể hóa nương dâu… Điều ấy làm tôi trăn trở, suy nghĩ đến một điều gì lớn lao, thời gian không làm chúng tan biến mà ngược lại, theo năm tháng, chúng được nhân lên gấp bội sức mạnh. Những tấm lòng nhân ái như tấm lòng bé Sơn trong truyện ngắn Gió lạnh đầu mùa của Thạch Lam là một điều như thế trong vũ trụ này.

Tuổi thơ ai cũng đã từng trải qua nhưng năm tháng ngây ngô, hồn nhiên, khi buồn cười lúc lại rất đáng yêu. Tôi thấy ở Sơn những giây phút đùa nghịch, hay khoe, hay giận… của chính mình ngày nào. Tôi muốn sống ngược thời gian, mới chỉ cách đây có mấy năm thôi, nhưng tôi không ngờ là mình đã quên đi nhanh đến thế!

Có lẽ vì thế mà tôi yêu nhân vật Sơn lắm! Em đã sống dậy trong tôi cảm tưởng trong sáng về thuở còn hồn nhiên vô tư ấy. Nghe trong hồn những reo vui theo khúc nhạc lòng của cậu bé hãnh diện khoe áo với bạn bè! Nhưng nếu chỉ có vậy thôi thì tôi đã quên Sơn nhanh lắm. Giống như khi tôi đã quên đi những năm tháng ấu thơ của mình. Tôi còn nghe thấy ở Sơn những nhịp đập con tim đầy xúc cảm rất đáng trân trọng. Chúng làm lòng tôi trở nên sâu lắng vì bắt gặp ở em bao nét đẹp của tình người.

Ai trong chúng ta có đôi lần từng lạnh lùng ngó lơ những bàn tay chìa ra tấm vé số hay những tờ báo mới nguyên để chào mời? Còn Sơn? Em đã nhận thấy cảnh khổ của Hiên. Và dù rất thích chiếc áo mới – em vừa hãnh diện khoe nó với bạn bè. Dù biết có thể bị mẹ trách phạt – chẳng có người mẹ nào không phiền lòng khi con cái tự ý đem cho người khác vật gì – nhất là trong tình cảnh cuộc sống càng ngày càng khó khăn.

Nhưng bỏ qua tất cả những điều đó, Sơn đã sẵn lòng tặng Hiên chiếc áo, giúp đỡ chia sẻ với bạn, không hề toan tính. Có phải chỉ vì biết nghe trái tim mách bảo, mà Sơn đã không dửng dưng trước những mảnh đời cơ cực? Hành động của Sơn là hành vi nhân ái hoàn toàn tự nguyện, không chờ bé Hiên nhờ vả, không đợi mọi người xung quanh động viên – điều này đâu dễ có ở mỗi con người?

Không phải tiền tài, địa vị hay quyền lực, mà chính lòng yêu thương nhau mới giúp con người có được những hành động cao cả. Một chú bé như Sơn đáng quý hơn hẳn nhiều người lớn mà lãnh đạm phủi tay trước đồng loại bần cùng.

Sự thụ hưởng vật chất chưa bao giờ đem lại cảm giác hạnh phúc hoàn hảo. Hạnh phúc có thể là những điều giản đơn, trong tầm tay mỗi người, nhiều khi chỉ là chút “vui vui” trong lòng như Sơn đã cảm nhận được, lúc trao cho cô bạn nhỏ nhà nghèo chiếc áo bông.

Gió ơi, sao lạnh vậy? Nhưng Sơn ơi, có phải chính tấm lòng nhân hậu của em đã ấp ủ cả không gian đang bị cơn gió lạnh đầu mùa làm cho tê tái? Hẳn là Hiên ấm lắm, ấm cả ngoài lẫn trong lòng! Giá như bao trẻ em trên thế giới này đều là Sơn?…

Tôi lại thấy lòng day dứt quá! Sơn ơi, em đã khiến tôi phải tự nhìn lại mình. Liệu mình có thể sống nhân ái được như Sơn không, biết quan tâm đến những con người bất hạnh dưới đáy xã hội như thế? Em đúng là đứa bé, nhưng lại có một thái độ sống không bé nhỏ chút nào.

Tôi bỗng nhớ lại mình đã có lần cười thích thú khi thấy một em nhỏ bán báo bị xua đuổi vì ghé nhìn vào lớp mình đang học. Chợt tôi cảm thấy vô cùng xấu hổ vì mình đã quá ích kỉ, nhỏ nhen và hẹp hòi như vậy. Nhân vật Sơn trong Gió lạnh đầu mùa của Thạch Lam đã mang đến cho tôi một bài học lớn, một bài học ấm áp về tình người.

Hướng dẫn 🌸 Liên Hệ Mở Rộng Bài Hai Đứa Trẻ 🌸 nâng cao!

Cảm Nhận NV Sơn Trong Gió Lạnh Đầu Mùa Sưu Tập

Gửi tặng bạn đọc bài mẫu cảm nhận về nhân vật Sơn trong “Gió lạnh đầu mùa” đã được SCR.VN sưu tập!

Trong “Gió lạnh đầu mùa”, nhân vật Sơn đã được nhà văn khắc họa để gửi gắm những tư tưởng, tình cảm của mình.

Mở đầu tác phẩm là những câu văn miêu tả thiên nhiên lúc giao mùa đầy tinh tế. Mùa đông đã đến, trong hoàn cảnh đó, nhân vật Sơn hiện lên với những hành động, suy nghĩ thật ngây thơ, hồn nhiên.

Sơn tung chăn tỉnh dậy, cậu thấy mọi người trong nhà, mẹ và chị đã trở dậy, ngồi quạt hỏa lò để pha nước chè uống. Và Sơn cũng được mẹ mặc cho một chiếc áo dạ chỉ đỏ lẫn áo vệ sinh, ngoài lại mặc phủ cái áo vải thâm. Những chi tiết cho thấy rằng Sơn là một cậu bé được sinh ra trong một gia đình khá giả, cậu luôn nhận được tình yêu thương và sự chăm sóc của mọi người trong gia đình.

Không chỉ vậy, Thạch Lam còn khắc họa nét tính cách của nhân vật này. Sơn là một cậu bé sống tình cảm, nhân hậu Nghe đến Duyên – đứa em gái đáng thương của Sơn đã mất năm lên bốn tuổi. Khi nhìn thấy người vú giá “với lấy cái áo lật đi lật lại ngắm nghía, tay mân mê các đường chỉ”, Sơn cảm thấy “nhớ em, cảm động và thương em quá”. Cậu còn xúc động khi thấy mẹ “hơi rơm rớm nước mắt”.

Sơn luôn tỏ ra thân thiện và chơi cùng với bọn trẻ con trong xóm – Thằng Cúc, thằng Xuân, con Tí, con Túc – những đứa trẻ em nghèo ở xóm trợ.

Nhưng cảm động nhất là hành động của Sơn khi thấy Hiên – cô bé hàng xóm không có áo ấm để mặc. Khi thấy Hiên đang đứng “co ro” bên cột quán, trong gió lạnh chỉ mặc có manh áo “rách tả tơi”, “hở cả lưng và tay”, Sơn chợt nhớ ra mẹ cái Hiên rất nghèo, nhớ đến em Duyên ngày trước vẫn cùng chơi với Hiên ở vườn nhà.

Cậu chợt nảy ra 1 ý định tốt đẹp – đó là đem chiếc áo bông cũ của em Duyên cho Hiên. Nghĩ vậy, cậu đã nói với chị gái của mình, nhận được sự đồng tình của chị. Chị Lan đã “hăm hở” chạy về nhà lấy áo. Còn Sơn thì đứng yên lặng đợi chờ, trong lòng tự nhiên thấy “ấm áp vui vui”. Truyện mang giọng văn nhẹ nhàng mà sâu sắc, nhân vật Sơn được hiện lên đầy sinh động.

Với nhân vật Sơn, nhà văn đã gửi gắm bài học giá trị về tình yêu thương con người trong cuộc sống.

Phân Tích Nhân Vật Sơn Trong Gió Lạnh Đầu Mùa Lớp 7

Tham khảo bài văn nghị luận về thay đổi bản thân dưới đây để biết cách làm dạng đề này nhé!

Thạch Lam là một nhà văn nổi tiếng thuộc khuynh hướng văn học lãng mạn. Một trong những tác phẩm tiêu biểu của ông là truyện ngắn Gió lạnh đầu mùa. Nhân vật chính trong truyện là cậu bé Sơn.

Mùa đông đến không báo trước. Mẹ và chị đã trở dậy, ngồi quạt hỏa lò để pha nước chè uống. Mọi người trong gia đều đã mặc áo rét. Sơn tung chăn tỉnh dậy, nhưng không bước xuống giường như mọi khi mà ngồi thu tay vào trong bọc. Cậu cảm nhận được cái lạnh, vộ i vơ cái chăn trùm lên đầu rồi gọi chị Lan. Sau đó, Sơn được mẹ mặc cho một chiếc áo dạ chỉ đỏ lẫn áo vệ sinh, ngoài lại mặc phủ cái áo vải thâm. Qua đoạn mở đầu, nhân vật Sơn được khắc họa là một cậu bé, sống trong một gia đình khá giả. Cậu đã nhận được sự yêu thương và sự chăm sóc của người thân xung quanh.

Dù gia đình có khá giả, được sống trong sự đầy đủ và tình yêu thương, nhưng Sơn không kiêu ngạo và xa cách. Cậu lại rất giàu tình cảm, biết yêu thương mọi người xung quanh. Điều đó được thể hiện qua tình cảm với người em gái đã mất. Khi mọi người nhắc đến Duyên – đứa em gái đáng thương của Sơn đã mất năm lên bốn tuổi. Người vú già đã “với lấy cái áo lật đi lật lại ngắm nghía, tay mân mê các đường chỉ”. Sơn cũng cảm thấy “nhớ em, cảm động và thương em quá”.

Cậu xúc động khi thấy mẹ “hơi rơm rớm nước mắt”. Những suy nghĩ, cảm xúc ấy cho thấy Sơn là một cậu bé nhạy cảm, giàu lòng thương người. Hay như cách cư xử của Sơn với bọn trẻ con trong xóm – Thằng Cúc, thằng Xuân, con Tí, con Túc – những đứa trẻ em nghèo khổ vẫn phải mặc những bộ quần áo nâu bạc đã rách vá nhiều chỗ. Hai chị em Sơn tỏ ra thân thiết với chúng chứ không khinh khỉnh như các em họ của Sơn.

Đặc biệt là hành động cao cả của Sơn đối với bé Hiên. Khi thấy Hiên đang đứng “co ro” bên cột quán, trong gió lạnh chỉ mặc có manh áo “rách tả tơi”, “hở cả lưng và tay”. Sơn cảm thấy thương xót cho con bé. Sơn chợt nhớ ra mẹ cái Hiên rất nghèo, nhớ đến em Duyên ngày trước vẫn cùng chơi với Hiên ở vườn nhà.

Tấm lòng thương người của Sơn đã khiến cậu nghĩ sẽ đem chiếc áo bông cũ của em Duyên cho Hiên. Cậu nói ý nghĩ tốt đẹp đó với chị Lan và nhận được sự đồng tình của chị. Trong khi chị Lan đã “hăm hở” chạy về nhà lấy áo thì Sơn thì đứng yên lặng đợi chờ, trong lòng tự nhiên thấy “ấm áp vui vui”. Cảm xúc ấy cho thấy ý nghĩa của sự chia sẻ đem đến sự hạnh phúc cho cả người nhận và người cho.

Nhân vật Sơn tuy còn nhỏ tuổi, nhưng đã giàu lòng yêu thương. Như vậy, nhân vật Sơn được khắc họa qua ngôn ngữ, hành động và suy nghĩ. Việc sử dụng ngôn từ giản dị cùng giọng văn nhẹ nhàng mà sâu lắng, nhân vật Sơn hiện lên đầy sinh động, chân thực.

Qua nhân vật Sơn, nhà văn Thạch Lam muốn gửi gắm bài học về tình yêu thương, sự thấu hiểu và chia sẻ trong cuộc sống.

Đọc thêm mẫu 🌸 Phân Tích Hai Đứa Trẻ Thạch Lam  🌸 hay nhất!

Cảm Nhận Về Nhân Vật Sơn Trong Gió Lạnh Đầu Mùa Lớp 8 Chọn Lọc

Mời bạn đọc xem ngay bài văn cảm nhận về nhân vật Sơn trong “Gió lạnh đầu mùa” dành cho học sinh lớp 8 ở ngay bên dưới:

Trong tác phẩm “Gió lạnh đầu mùa”, nhà văn Thạch Lam đã xây dựng thành công hình ảnh cậu bé Sơn mang trong mình tấm lòng nhân hậu và tình yêu thương.

Sơn sinh ra trong một gia đình hạnh phúc và đủ đầy. Em là một em bé ngoan, sống cuộc sống ấm no và được mẹ yêu thương hết mực. Một đứa trẻ thật khó để nhận thức và hiểu được những thiếu thốn của người khác, đặc biệt là đứa trẻ được sống trong nhung lụa như Sơn. Thế nhưng em đã hiểu và thương cho những bạn trẻ bất hạnh trong cuộc sống.

Qua một đêm mưa rào, trời bỗng đổi gió bấc, cái lạnh ở đâu đến làm cho người ta tưởng đang ở giữa mùa đông rét mướt. Ngoài sân, đất khô trắng, cơn gió vi vu làm bốc lên những màn bụi nhỏ, thổi lăn những cái lá khô lạo xạo. Trời u ám, toàn một màu trắng đục. Những cây lan trong chậu, lá rung động và sắt lại vì rét.

Sơn tung chăn tỉnh dậy, không bước xuống giường ngay mà còn ngồi thu tay trong bọc chăn. Mẹ và chị Sơn đã trở dậy, ngồi quạt hỏa lò để pha nước uống. Mẹ Sơn bảo Lan lấy thúng áo ra. Lan khệ nệ ôm cái thúng áo lên đặt lên đầu phản. Mẹ Sơn cầm chiếc áo bông cũ, nhắc đến em Duyên làm Sơn thấy cảm động. Sơn được mẹ mặc cho một cái áo vệ sinh màu nâu sẫm với một cái áo dạ khâu chỉ đỏ.

Khác với thái độ “khinh khỉnh” của em họ Sơn đối với những đứa trẻ ở chợ, chị em Sơn và Lan vẫn thân mật chơi đùa cùng chúng. Hoàn cảnh của những đứa trẻ ở chợ thật đáng thương, chúng ăn mặc không khác gì ngày thường trong cái thời tiết se lạnh này, bởi vậy mà môi thâm tím, run cầm cập khi gió lạnh thổi qua.

Vẻ đẹp trong tâm hồn Sơn còn được đề cao hơn khi Sơn bắt gặp Hiên – 1 cô bé có gia cảnh khó khăn, em đang đứng co ro bên quán, trên người chỉ mặc 1 chiếc áo rách. Tấm lòng của Sơn đã thôi thúc cậu bé xin chị về nhà lấy chiếc áo bông cũ của em Duyên tặng cho Hiên.

Nhân vật Sơn đã cho chúng ta thấy giữa cái thời tiết lạnh giá của gió mùa là sự ấm áp của tình người. Sơn đã dạy cho chúng ta bài học về sự rung cảm trước những hoàn cảnh khó khăn xung quanh mình. Biết giúp đỡ, sẻ chia với những người có hoàn cảnh khó khăn, không  kiêu kì, khinh bạc khi mình có điều kiện vật chất hơn người khác.

Cảm Nhận Về Nhân Vật Sơn Trong Gió Lạnh Đầu Mùa Lớp 10 Hay Nhất

Bạn có thể tham khảo bài văn cảm nhận về nhân vật Sơn trong “Gió lạnh đầu mùa” bên dưới để biết cách làm bài này nhé!

Trong truyện ngắn “Gió lạnh đầu mùa” của Thạch Lam, nhân vật Sơn được tác giả miêu tả là một cậu bé có trái tim ấm áp và nhân hậu.

Là một thiếu gia trong gia đình khá giả, có cả vú em chăm sóc, Sơn lớn lên trong sự yêu thương, chiều chuộng của mọi người. Tuy nhiên không vì thế mà em trở nên hư hỏng, coi thường người khác. Trái lại, cậu bé có một tâm hồn, trái tim ấm áp.

Một chi tiết điển hình đã tạo dấu ấn đặc biệt trong lòng độc giả là khi Sơn di chuyển về phía mẹ và kéo chăn lên đắp cho em đang ngủ say. Hành động đó cho thấy dù còn nhỏ tuổi nhưng Sơn đã biết quan tâm đến người khác, đặc biệt là người thân yêu trong gia đình. Qua đó, ta thấy ở Sơn một trái tim ấm áp, đầy tình yêu thương.

Hơn cả một trái tim ấm áp, biết quan tâm đến người thân yêu, Sơn còn là một đứa trẻ nhân hậu, biết sẻ chia với mọi người. Khi chơi với cô bé Hiên – một đứa trẻ nhà nghèo trong xóm, Sơn không có sự phân biệt đối xử hay coi thường cô bé. Thay vào đó, cậu xem Hiên là bạn của mình và cùng nhau chơi đùa thoải mái. Khi thấy Hiên chỉ mặc chiếc áo cũ rách dù trời rất rét, Sơn đã rủ chị Lan về lấy cái áo bông cũ ở nhà cho Hiên mặc.

Có lẽ không chỉ em mà tất cả mọi người đều cảm thấy rung động trước hành động này. Đây là một minh chứng rõ nét, một khắc họa độc đáo về Sơn – đứa trẻ biết chia sẻ và luôn quan tâm đến hoàn cảnh của người khác. Chỉ có một trái tim chân thành, một tâm hồn nhạy cảm, trong sáng mới có thể có những hành động quan tâm đến mọi người xung quanh như vậy. Làm sao mà không yêu, không quý, không trân trọng cho được?

Tóm lại, nhân vật Sơn trong truyện ngắn “Gió lạnh đầu mùa” là một cậu bé có trái tim ấm áp và nhân hậu. Tình yêu thương và sự chia sẻ của Sơn đã sưởi ấm cho không chỉ cô bé Hiên mà còn cho cả người đọc trong những ngày trời đông giá rét.

Gợi ý bài 🌸 Bình Giảng Hai Đứa Trẻ  🌸 dành cho cho học sinh giỏi!

Cảm Nhận Về Nhân Vật Sơn Trong Gió Lạnh Đầu Mùa Văn 10 Tiêu Biểu

Cuối cùng là mẫu bài văn cảm nhận về nhân vật Sơn trong “Gió lạnh đầu mùa” của học sinh lớp 10, bạn xem qua nhé!

Thạch Lam là một trong số các nhà văn tiêu biểu của khuynh hướng văn học lãng mạn. Gió lạnh đầu mùa là một trong những tác phẩm đặc sắc của Thạch Lam. Nổi bật trong truyện là Sơn và Lan – hai nhân vật này đã được nhà văn khắc hoạ một cách rõ nét, chân thực. 

Một mùa đông lạnh đến không báo trước. Lan và mẹ đã dậy từ bao giờ, đang ngồi bên quạt hoả lò để pha nước chè. Lúc ấy Sơn mới tỉnh dậy, nhìn xung quanh thấy cả nhà đã mặc áo rét cả, cậu cất tiếng gọi Lan. Sau khi Lan lấy bọc quần áo cho Sơn, mẹ đã chọn ra một chiếc áo dạ chỉ đỏ lẫn áo vệ sinh đưa cho Sơn mặc, cuối cùng bên ngoài lại khoác thêm một cái áo vải thâm.

Lược qua phần đầu, người đọc có thể thấy rõ nhân vật Lan và Sơn được sống trong một gia đình khá giả, Lan là người chị đảm đang, tháo vát, rất yêu thương em trai mình. Còn Sơn là một cậu bé nhận được rất nhiều sự quan tâm, chăm sóc của mọi người trong gia đình.

 Nhưng dù gia đình có điều kiện tốt nhưng Sơn và Lan không hề kiêu ngạo hay “kiêu kì” và “khinh khỉnh” như các em họ của. Hai chị em cậu rất giàu tình cảm, đặc biệt là khi nhắc về bé Duyên – đứa em gái mất từ khi mới bốn tuổi.  Người vú già đã chăm sóc bé Duyên từ nhỏ không kìm được mà “với lấy cái áo lật đi lật lại ngắm nghía, tay mân mê các đường chỉ”. Sơn cũng thấy nhớ và thương em gái. Cậu lại càng xúc động hơn khi thấy mẹ “hơi rơm rớm nước mắt.

Hai chị em Lan và Sơn còn rất thân thiết với Thằng Cúc, con Xuân, con Tú, con Túc – những đứa trẻ nghèo ở trong xóm. Dù trời đã lạnh, gió đông bấc đã về, nhưng trông những có đứa trẻ ấy chẳng khác chút nào, vẫn mặc trên người bộ quần áo được vá đi vá lại, mỗi khi có cơn gió thổi đến người chúng lại run lên cầm cập. Vậy mà hai chị em vẫn chẳng kinh miệt, vẫn trò chuyện cùng chúng rất vui vẻ.

Nhưng hành động làm cho người đọc xúc động nhất là khi Sơn và Lan quyết định cho Hiên chiếc áo của bé Duyên. Hiên là một cô bé làng bên chơi thân với Lan và Duyên, mẹ Hiên làm nghề mà cua bắt ốc, nhà rất nghèo, cô bé chỉ có cái áo rách hở cả tay và lưng. Lan là người đã phát hiện ra bé Hiên đứng dựa bên cột quán, và đã chủ động vẫy tay gọi cô bé đến chơi cùng.

Thấy hoàn cảnh khó khăn của Hiên Sơn, đã động lòng thương và đề nghị với chị gái cho Hiên cái áo bông cũ của Duyên. Tán thành ý kiến của em trai,  Lan đã “hăm hở chạy về nhà lấy áo” Sơn ở đó cứ lặng yên đợi chị mà trong tự nhiên thấy “ấm áp vui vui”. Qua đây ta có thể thấy Sơn và Lan đều là những đứa trẻ có tấm lòng nhân ái, biết chia sẻ và giúp đỡ những người có hoàn cảnh khó khăn hơn mình.

Với việc sử dụng những ngôn ngữ mộc mạc, giản dị cùng giọng văn nhẹ nhàng, chân thành, Thạch Lam đã thành công khắc hoạ hình tượng hai chị em Lan và Sơn hiện lên một cách sinh động, đầy chân thực.

“Gió lạnh đầu mùa” sáng lên với vẻ đẹp nhân văn, lòng nhân ái, tình yêu thương, sự sẻ chia giữa người với người. Qua tác phẩm, nhà văn gửi gắm tới người đọc một thông điệp: “Hãy biết yêu thương và chia sẻ”.

Đề tài 🌸 Liên Hệ Chí Phèo Của Nam Cao  🌸 giúp bạn trau dồi kĩ năng viết!

Viết một bình luận