Kể Về Một Lần Em Mắc Lỗi Lớp 8 [29+ Bài Văn Ngắn Hay]

Kể Về Một Lần Em Mắc Lỗi Lớp 8 ❤️️ 29+ Bài Văn Ngắn Hay ✅ Tuyển Tập Văn Mẫu Đặc Sắc Giúp Học Sinh Tham Khảo Được Những Câu Chuyện Ý Nghĩa.

Dàn Ý Kể Lại 1 Lần Em Mắc Lỗi Lớp 8

Tham khảo dàn ý kể lại 1 lần em mắc lỗi lớp 8 được biên soạn cụ thể giúp các em học sinh có được một bố cục và nội dung cơ bản để dễ dàng thực hiện bài viết của mình.

a. Mở bài

  • Hôm nay trời mưa to, nhìn cơn mưa tầm tã ngoài kia, em lại nhớ về một kỉ niệm hồi còn nhỏ.
  • Kỉ niệm đó là một lần em không nghe lời mẹ dặn nên phải chịu hậu quả đáng buồn, khiến em nhớ mãi đến tận bây giờ.

b. Thân bài

Hoàn cảnh:

  • Hôm đó là một ngày mùa hè, em được nghỉ hè ở nhà
  • Suốt mấy ngày hôm đó trời oi nóng, thường có mưa rào vào chiều tối rất mát
  • Chiều nào trước khi đi làm, mẹ cũng dặn em không được ra tắm mưa như những bạn khác, vì từ nhỏ em đã yếu ớt, dễ bị bệnh
  • Tuy nhiên, không cưỡng lại được sự thích thú khi được tắm mưa mát lạnh cùng các bạn, em đã làm trái lời mẹ

Diễn biến:

  • Chiều hôm đó, khi đang ngồi chơi trên sân thì trời đổi gió, bất ngờ có cơn mưa rào ập xuống
  • Các bạn nhỏ ùa ra chơi dưới mưa, trông rất vui vẻ
  • Thấy vậy, em mang theo một chiếc ô nhỏ rồi chạy ra chơi cùng các bạn
  • Chúng em nhảy lên các vũng nước, rượt đuổi dưới mưa, cười đùa vô cùng vui vẻ dưới dòng nước mát lành
  • Vì thế, em không để ý rằng mình đã bị ướt hết
  • Một lát sau mưa tạnh, em vội vàng trở về nhà, tắm rửa thay áo quần để mẹ không nhận ra mình đã đi tắm mưa
  • Em đã thành công dấu mẹ, nhưng tối đó, em lại bị sốt cao
  • Mẹ vô cùng lo lắng, suốt đêm không ngủ ngồi chăm sóc em
  • Nhìn mẹ như vậy, em cảm thấy vô cùng khổ sở, chỉ vì ham chơi không nghe lời mẹ nên mọi chuyện mới trở nên như thế này
  • Vậy nên, em quyết định thú nhận mọi chuyện với mẹ

Kết quả:

  • Sau khi nghe em trình bày, mẹ không hề trách mắng mà ôn tồn giảng giải cho em hiểu được sai lầm lần này
  • Thái độ của mẹ khiến em rất hạnh phúc và càng thêm hối lỗi về sai lầm của mình

c. Kết bài

  • Sau lần đó, em trở nên ngoan ngoãn, và vâng lời cha mẹ. Không ham chơi mà quên lời mẹ dặn nữa
  • Sự kiện lần đó trở thành một kỉ niệm làm em nhớ mãi, cứ mỗi khi trời mưa là lại xôn xao hiện về.

Chia sẻ cùng bạn 🌹 Kể Về Một Lần Em Mắc Lỗi 🌹 15 Bài Văn Ngắn Hay Điểm 10

Bài Văn Kể Về Một Lần Em Mắc Lỗi Lớp 8 – Mẫu 1

bài văn kể về một lần em mắc lỗi lớp 8 với những dòng viết đong đầy cảm xúc đã để lại nhiều ấn tượng trong lòng người đọc.

Tuổi thơ của ai cũng sẽ có thật nhiều kỉ niệm đáng nhớ. Chính nhờ những kỉ niệm muôn hình muôn vẻ đó, đã tạo nên một tuổi thơ nhiệm màu. Bản thân em cũng vậy. Và trong vô số kỉ niệm đó, em nhớ nhất vẫn là một lần em nói dối mẹ.

Kỉ niệm lần đó xảy ra khi em đang học lớp năm. Em được nhận xét là một cô bé thông minh nhưng lười biếng và thích nói dối. Ngày hôm đó, sau khi ngủ dậy, em cảm thấy chán nản, không muốn đi học. Vì vậy, em đã giả vờ như mình bị đau bụng. Khi thấy em đã muộn vẫn chưa xuống ăn sáng, mẹ liền chạy lên phòng kiểm tra. Mẹ đã rất lo lắng. Ngay lập tức, mẹ đi tìm dầu nóng xoa bóp bụng cho em. Trong giây phút, em cảm thấy hối hận vì đã lừa mẹ. Nhưng rồi em vẫn im lặng và lắc đầu. Một lát sau, thấy em mãi không đỡ. Mẹ liền bảo em hãy nằm nghỉ để mẹ gọi xin cô nghỉ buổi học hôm nay.

Chờ mẹ ra khỏi cổng, em liền sung sướng bật dậy, chạy ngay ra phòng khách ngồi chơi. Em mở tủ lạnh, lấy bánh kẹo ra, vừa xem phim vừa ăn trong sung sướng. Đúng lúc đó, em nghe thấy tiếng mở cửa, vội nhìn sang thì em thấy mẹ đứng đó. Khuôn mặt đỏ bừng, trên tay là một túi thuốc và lồng đựng cháo ấm. Dường như quá ngạc nhiên, mẹ đứng sững người lại, chỉ thốt lên “Sao con…”. Nhưng dường như đã hiểu ra vấn đề, mặt mẹ trở nên buồn bã, ánh mắt thất vọng nhìn về em. Rồi mẹ im lặng tiến về phía phòng bếp, đặt cháo và thuốc lên bàn rồi trở về phòng. Em cảm thấy hối hận vô cùng. Em liền lên phòng để xin lỗi mẹ:

-Con xin lỗi mẹ ạ, con đã nói dối mẹ để được nghỉ học hôm nay. Hành động đó thật là sai lầm, nhưng con mong mẹ hãy bỏ qua cho con nhé. Con xin hứa từ nay về sau sẽ không bao giờ nói dối nữa. Nếu con phạm sai, thì mẹ đánh con thật đau vào là được.

Mẹ vẫn tiếp tục im lặng. Khiến em nghĩ rằng mình không được tha thứ, nước mắt cứ thế mà lăn dài trên má. Lúc này, rốt cuộc mẹ cũng phản ứng lại. Mẹ đưa đôi tay lên, lau đi dòng nước mắt của em, vuốt nhẹ lên trán em mà nói rằng:

-Con biết nhận lỗi như thế này mẹ vui lắm. Hãy nhớ mãi lời hứa này của con nhé. Mẹ sẽ giám sát con thật kĩ.

-Vâng ạ – Em trả lời với niềm hạnh phúc khôn cùng.

Từ sau lần đó, em như trở thành một con người hoàn toàn khác, em không nói dối và lười biếng nữa. Mà trở nên chăm chỉ, trung thực hơn. Sự thay đổi tích cực đó, chính nhờ hành động giáo dục bằng tình thương của mẹ ngày hôm đó. Bài học này em sẽ ghi lòng tạc dạ mãi về sau.

Mời bạn đón đọc 🌜 Kể Về Một Lần Em Mắc Lỗi Lớp 6 🌜 15 Bài Văn Ngắn Hay

Kể Về Một Lần Em Mắc Lỗi Lớp 8 Ngắn – Mẫu 2

Bài văn kể về một lần em mắc lỗi lớp 8 ngắn gọn sẽ giúp các em học sinh luyện tập được cách viết hàm súc và giàu hình ảnh, giàu ý nghĩa.

Trong đời, ai mà không từng mắc phải những lỗi lầm nào đó khiến bố mẹ phải phiền lòng, tôi cũng vậy. Nhưng qua lỗi lầm đó, tôi đã nhận ra được một bài học thật đáng giá.

Hồi ấy, dù là con gái nhưng tôi lại rất nghịch ngợm. Năm lớp năm, tôi thường tham gia cùng các bạn con trai vào những trò nghịch phá. Một lần, chúng tôi rủ nhau trốn tiết học thể dục để ra ngoài cổng trường mua quà vặt. Nhưng không may, cả nhóm đã bị cô giáo bắt gặp. Cô đã yêu cầu chúng tôi nhanh chóng trở lại lớp. Cuối buổi hôm ấy có giờ sinh hoạt, cô giáo đã nghiêm túc phê bình chúng tôi trước cả lớp. Và cô cũng nói rằng sẽ đến gặp và trao đổi với phụ huynh. Khi đó, vì còn nhỏ nên tôi chỉ cảm thấy sợ hãi. Nhưng trong lòng không hề cảm thấy có lỗi.

Ngày hôm sau khi cô giáo đến nhà nói chuyện với mẹ xong và ra về. Mẹ đã gọi tôi đến bên và nhắc nhở. Chính vào lúc đó, tôi đã có những thái độ và lời nói không lễ phép với mẹ. Đến khi nhận được lá thư của bố viết cho tôi. Bố đã nghiêm khắc phê bình thái độ đó của tôi. Và kể lại những kỉ niệm khi tôi còn thơ ấu, mẹ đã phải thức suốt đêm để chăm sóc cho tôi ở bệnh viện khi tôi bị ốm.

Bức thư của bố khiến tôi vô cùng xúc động và cảm thấy có lỗi. Chiều hôm ấy, khi mẹ đi làm về, tôi ngập ngừng chạy đến ôm lấy mẹ, xin lỗi mẹ. Nước mắt tôi cứ thế rơi lúc nào chẳng hay. Mẹ cũng khóc và an ủi tôi. Bố vừa đi làm về thấy hai mẹ con ôm nhau khóc thì cũng chạy đến ôm lấy chúng tôi.

Sau kỷ niệm lần đó, tôi dường như trưởng thành hơn. Tôi đã biết giúp đỡ bố mẹ những công việc vặt trong gia đình. Cũng trở nên ngoan ngoãn hơn, chịu khó học tập hơn. Tôi cũng hiểu được rằng, cho dù có thế nào. Bố mẹ cũng luôn bao dung và yêu thương tôi vô điều kiện. Lỗi lầm dù có to lớn đến đâu, thì đối với bố mẹ cũng có thể tha thứ.

Hướng Dẫn Cách Nhận 🌼 Thẻ Cào Miễn Phí 🌼 Nhận Thẻ Cào Free Mới Nhất

Kể Về Một Lần Em Mắc Lỗi Lớp 8 Hay – Mẫu 3

Để viết bài văn kể về một lần em mắc lỗi lớp 8 hay, các em học sinh không chỉ phải vận dụng nhiều kỹ năng viết mà còn cần tham khảo những bài văn mẫu đặc sắc.

Trong cuộc sống, mỗi chúng ta không ít lần mắc lỗi nhưng có những lỗi lầm đã gây ra không bao giờ chúng ta quên được. Bây giờ, cứ mỗi lần nhớ đến cô giáo dạy văn năm lớp bảy, tôi lại thấy trong lòng mình ray rứt vì đã vô lễ với cô.

Tôi vốn là một đứa trẻ bất hạnh nhất trên đời – tôi luôn nghĩ về bản thân mình như vậy. Mẹ tôi sinh ra tôi nhưng tôi không có bố. Từ bé tôi đã luôn bị mọi người xung quanh khinh miệt, giễu cợt là “đồ con hoang”. Nhiều bà mẹ không cho con họ chơi với tôi. Tôi sống thui thủi như thế với mẹ trong căn nhà nhỏ tồi tàn cuối xóm.

Từ bé, tôi không thấy ai tốt bụng và thương tôi ngoài mẹ tôi. Hai mẹ con tôi sống trơ trọi không họ hàng trong sự khinh miệt của mọi người xung quanh. Trong mắt tôi, loài người thật xấu xa và độc ác – trừ người mẹ hiền lành mà tôi hết lòng thương yêu và kính trọng. Đến tuổi đi học, tôi không chơi với bạn nào trong lớp, luôn lãnh đạm, thờ ơ với mọi người xung quanh.

Năm ấy, tôi học lớp bảy. Trong giờ văn, hôm nay lớp học văn nghị luận chứng minh. Cô giáo giảng đề “Lá lành đùm lá rách”. Cô đã dùng nhiều lập luận và dẫn chứng gần gũi, cụ thể, thiết thực để cho chúng tôi thấy đấy là lòng nhân ái của người Việt Nam ta. Giảng xong, cô cho lớp viết bài, tiết sau cô sẽ sửa. Tiết học sau, cô gọi một số bạn nộp bài cho cô sửa – trong đó có tôi. Cô gọi tôi lên và hỏi: “Toàn, tại sao em lại không làm bài mà để giấy trắng? Em không hiểu bài à? Không hiểu chỗ nào cô sẽ giảng lại cho?”

Phản ứng của tôi bất ngờ đến mức làm cả lớp sững sờ nhìn tôi. Tôi gân cổ lên trả lời cô: “Em không làm vì em không thèm làm chứ không phải không hiểu. Toàn là nói dối, bịa đặt, trên đời này làm gì có lòng nhân ái, người yêu thương người. Tại sao em lại chứng minh điều dối trá như thế là đúng cơ chứ?” Tôi nói mà không biết mình đang nói gì. Có lẽ đó là những điều uất ức dồn nén từ lâu hôm nay bộc phát.

Cả lớp đổ dồn những cặp mắt ngỡ ngàng về phía tôi. Còn cô giáo thì mặt tái xanh, tôi thấy cô giận đến run người. Cô không nói lời nào mà bước nhanh ra khỏi lớp. Tôi biết cô rất giận. Cô sợ không kìm chế được cảm xúc nên bước ra ngoài chăng? Tôi thoáng ân hận vì quá lời với cô nhưng tôi không thấy mình sai. Lớp trưởng đến bên tôi nhẹ nhàng: “Tại sao cậu vô lễ như thế? Đi theo xin lỗi cô đi!” Tôi giận dữ: “Tớ không nói sai. Tớ không có lỗi!”.

Sau sự việc trên, tôi đinh ninh mình sẽ bị đuổi học hoặc chí ít là mời phụ huynh. Tôi chỉ lo mẹ sẽ buồn. Cuối giờ, cô gọi tôi lên gặp riêng cô. Tôi biết mình sẽ bị khiển trách rất nặng. Tôi bước vào phòng giáo viên, cô ngồi đó vẻ mặt buồn rười rượi. Trên đôi mắt đen lay láy của cô còn ngân ngấn nước. Tôi đoán cô vừa khóc và thấy ngạc nhiên.

Tôi càng ngạc nhiên hơn khi cô không trách mắng tôi mà nhẹ nhàng phân tích cho tôi thấy rằng tôi nghĩ như thế là lệch lạc. Các bạn đã luôn gần gũi và giúp đỡ tôi, cô đã luôn quan tâm và yêu thương tôi,… Tôi vô cùng ân hận. Tôi lí nhí xin lỗi cô. Cô dịu dàng xoa vào đầu tôi và bảo: “Em hiểu được như thế là tốt và đừng nên mất niềm tin vào tình người như thế! Cô không giận em đâu”. Dù cô nói vậy nhưng tôi vẫn thấy mình thật có lỗi khi vô lễ với cô.

Tôi thật biết ơn cô vì đã dạy tôi bài học về tấm lòng độ lượng và giúp tôi lấy lại niềm tin về tình người.

Mời bạn tham khảo 🌠 Tưởng Tượng 20 Năm Sau Em Về Thăm Trường Cũ 🌠 15 Bài Hay

Bài Văn Kể Về Một Lần Em Mắc Lỗi Lớp 8 – Mẫu 4

Tham khảo bài văn kể về một lần em mắc lỗi lớp 8 sẽ giúp các em học sinh nắm bắt và nâng cao kỹ năng diễn đạt, xây dựng câu văn tự sự.

Sáng thứ sáu, cô giáo dạy Hóa học dặn dò các học sinh ôn bài để thứ hai làm kiểm tra. Chiều thứ bảy, em đã xin ba mẹ cho đi đá banh với bè bạn, sáng chủ nhật mệt mỏi, em nằm coi phim và nghĩ bụng: tối chủ nhật sẽ ôn bài kĩ lại…

Nhưng tối hôm ấy, Nam, bạn em đến rủ đi ăn chè… em và Nam xách xe dạo phố, về nhà lúc 8 giờ, mới ngồi vào ôn bài…

Sáng thứ hai, buổi kiểm tra đến. Trong 3 câu hỏi và 1 bài toán về thí nghiệm, em chỉ trả lời được qua loa 2 câu. Lúng túng, hỏi Nam, Nam lắc đầu… em nhìn vở hóa học và nháy mắt… ra hiệu bảo Nam đưa cho em…

Chờ cô giáo đi về cuối lớp, em mở vở ra, chép vội vàng. Bất thình lình cô đi lên, em đẩy vội cuốn tập về Nam.

Cô giáo lại đi xuống cuối lớp, Nam hỏi em, em thầm đọc cho Nam chép, hai đứa thì thào… cho đến khi cô nhắc, mới ngồi yên.

Giờ phát bài, cô giáo đọc điểm cả lớp. Không có tên em và Nam. Khi Nam lúng túng đứng lên hỏi, cô bảo:

-Hai em lên đây, cô muốn hỏi điều này!

Trước mắt chúng em, hai bài kiểm tra hiện ra khung điểm với những dấu hỏi đỏ chói của cô thay cho điểm làm bài. Cô nhìn chúng em, nghiêm nghị nói:

-Bài này ai chép của ai? Sao lại sai giống nhau thế hả các em?

Em và Nam… đỏ bừng mặt, nhìn nhau ấp úng!

Cô chờ một lúc lâu, không ai trả lời. Cô quyết định:

-Nếu chúng em làm bài chung, cô sẽ cho chung là 4 điểm, chia ra cho hai em, mỗi em hai điểm nhé? Điều quan trọng là chúng em phải thành thật, để còn có cơ hội sửa chữa. Chúng em đi học, để hiểu biết, chứ không phải đi học, để dối trá thế này!

Reng…Reng… tiếng chuông ra chơi… giải thoát cho hai chúng em khỏi những đôi mắt của bè bạn…. chúng nó ùa ra, đứa đi mua kem, đứa chạy đuổi nhau trên hành lang.

Em lí nhí:

-Thưa cô, em đọc cho bạn ấy… câu ba ạ. Em xin lỗi cô!

Nam lại nói “Thưa cô, vì hôm qua em đến rủ bạn Hùng đi chơi tối quá… nên… chúng em không kịp học bài ạ.”

Cô giáo im lặng một lát rồi bảo:

-Hai em biết nhận lỗi là tốt, nhưng quan trọng là phải biết sửa lỗi. Hai em hãy về học lại những bài hóa học vừa qua, cô sẽ cho kiểm tra lại khi cô sắp xếp được thời gian!

-Chúng em chẳng mong gì hơn thế. Lí nhí cảm ơn cô, chúng em ra về.

Từ biệt cô, chúng em ra về, lòng vừa hối hận, vừa cảm động trước tấm lòng khoan dung của cô. Chúng em rủ nhau sẽ cố gắng học bài kĩ.

Chúng em sẽ học thuộc, không chỉ là bài hóa học này, mà là những bài học của các môn học khác nữa, để xứng đáng là một học sinh ngoan, đền đáp tấm lòng và công lao của cô giáo em.

Chia sẻ thêm cùng bạn 🍀 Kể Một Việc Làm Tốt Góp Phần Xây Dựng Quê Hương Đất Nước 🍀 15 Bài Hay Nhất

Kể Về Một Lần Em Mắc Lỗi Lớp 8 Văn Mẫu Hay – Mẫu 5

Kể về một lần em mắc lỗi lớp 8 văn mẫu hay không chỉ giúp nâng cao kỹ năng viết mà còn giáo dục nhận thức của mỗi học sinh.

Mỗi khi có ai hỏi em rằng, người thầy mà em yêu quý nhất là ai, thi em luôn không chút ngập ngừng mà trả lời rằng, đó là thầy Hùng. Thời gian đã trôi qua lâu rồi, nhưng em vẫn nhớ rất rõ những kỉ niệm, những tiết học cùng thầy. Nhưng em nhớ nhất là một lần em mắc lỗi với thầy.

Chuyện xảy ra vào lúc em học lớp 4, lúc ấy thầy Hùng là thầy giáo dạy thể dục của em. Vào một tiết kiểm tra chạy, vì hôm ấy trời nắng nóng, nên em không hề muốn phải chạy bộ một chút nào. Sau một hồi suy nghĩ, em nảy ra ý định giả ốm. Khi tiết học chuẩn bị bắt đầu, em liền ôm bụng tỏ ra rất đau đớn. Khi thầy tiến lại hỏi thăm, em đã nói dối là do sáng nay chưa kịp ăn sáng nên bị đau dạ dày. Thầy tin ngay. Nhìn vẻ mặt lo lắng của thầy, em rất sung sướng khi kế hoạch thành công.

Vậy là, tiết thể dục ấy, em đã không phải học mà được lên phòng y tế nằm nghỉ. Ngay sau khi thầy Hùng rời đi, em liền ngồi dậy, lấy điện thoại ra và chơi game vô cùng sung sướng. Vì cô y tế đang đi lấy thuốc, nên cả phòng y tế không có một ai. Em lại càng thoải mái chơi đùa. Chợt một giọng nói vang lên từ phía cửa khiến em sững người lại:

-Tuấn, không phải em đang đau dạ dày hả?

Quay lại phía sau, thì ra đó là thầy Hùng, trên tay thầy còn xách theo một hộp cháo nóng. Trên trán thầy là những giọt mồ hôi vì chạy vội đi mua cháo cho em. Trước ánh mắt thất vọng của thầy, em chỉ biết cúi đầu xuống, đứng như trời trồng, lí nhí liên tục: Em xin lỗi thầy. Thầy tiến lại gần, giơ tay lên, em nhắm mắt lại vì nghĩ thầy định đánh mình. Nhưng không, thầy đưa em hộp cháo, và dặn em hãy ăn sáng đi, rồi ra ngoài học tiếp cùng các bạn. Nói rồi thầy quay lưng đi.

Em ngồi trong phòng y tế, vừa ăn cháo, vừa khóc. Lúc nãy, sung sướng hả hê bao nhiêu thì bây giờ em hối hận, buồn bã bấy nhiêu. Em ăn thật nhanh, lau dọn sạch sẽ rồi chạy vội ra sân xin thầy vào lớp. Bạn bè ai cũng ngạc nhiên hỏi thăm em đã đỡ đau bụng chưa. Khi ấy, em nhận ra rằng thầy không hề nói gì với các bạn về chuyện em giả vờ đau bụng để trốn học cả. Điều đấy khiến em càng thêm áy náy và hối hận về hành động của mình.

Cuối tiết học, khi các bạn đã vào lớp hết, còn em lấy hết can đảm đã xin được nói chuyện riêng với thầy. Lúc đó, em đã cúi mình, nhận lỗi một cách chân thành nhất, và hứa với thầy lần sau sẽ không vi phạm nữa. Lúc ấy, thầy hiền từ gật đầu và nhìn em bằng ánh mắt dịu dàng, đó là ánh mắt chứa chan niềm vui của một người thầy giáo khi thấy học trò của mình biết nhận sai và sửa sai.

Từ sau sự kiện lần ấy, em luôn đi học chăm chỉ, ngoan ngoãn, không nói dối hay lấp liếm gì cả. Em có sự thay đổi như vậy, tất cả là nhờ hành động hiền từ của thầy Hùng. Vậy nên, dù bao lâu, thầy Hùng vẫn luôn là người giáo viên em yêu quý nhất.

Chia sẻ cơ hội 🌟 Nạp Thẻ Ngay Miễn Phí 🌟 Tặng Card Nạp Tiền Ngay Free Mới

Kể Về Một Lần Em Mắc Lỗi Lớp 8 Đạt Điểm Cao – Mẫu 6

Nếu cần thêm những ý tưởng hay, tham khảo tiếp bài văn kể về một lần em mắc lỗi lớp 8 đạt điểm cao như sau:

Mỗi con người là một tổng hòa của tốt xấu, đúng sai, không có ai là thuần nhất. Những con người ưu tú nhất cũng từng mắc sai lầm trong cuộc đời, và tôi cũng vậy, trong cuộc đời học sinh tôi đã nhiều lần mắc lỗi với thầy cô giáo. Nhưng lần mắc lỗi với cô Thu khiến tôi không bao giờ quên.

Chuyện xảy ra cách đây không lâu, khi ấy tôi học lớp 7. Không phải tự đề cao, nhưng tôi là một cô gái khá xinh xắn, học tập rất tốt, đứng đầu khối 7, lại hay tham gia các hoạt động của trường nên được thầy cô và bạn bè rất quý mến. Tôi không chỉ là niềm tự hào của gia đình mà còn là niềm tự hào của cô giáo chủ nhiệm.

Cô yêu quý tôi lắm và giao cho tôi trọng trách lớp trưởng để sát sao việc học tập của các bạn trong lớp. Nửa kì học đầu tiên diễn ra hết sức suốn sẻ, dưới sự quản lí của tôi các bạn đều tiến bộ lên trông thấy, nề nếp kỉ cương được giữ vững, luôn đứng đầu toàn trường. Bởi vậy các bạn trong lớp rất yêu quý, kính nể tôi. Điều ấy làm tôi vô cùng hãnh diện, tự hào. Giá kể mọi chuyện cứ bình lặng như vậy, thì tôi đã trở thành một con người toàn bích, không một lỗi sai trong cuộc đời. Ấy vậy, nhưng…

Tôi vẫn còn nhớ hôm ấy cô chủ nhiệm đến lớp với khuôn mặt hết sức mệt mỏi. Có lẽ đi dưới trời nắng nên cô bị cảm. Cô giao cho tôi trọng trách đưa đề kiểm tra để cho các bạn làm bài, đây là việc tôi vẫn thường giúp cô. Cô giáo ngồi trên bục giảng, đọc đề để tôi chép đề lên bảng. Ngay từ lúc đọc đề toàn thân tôi đã run bắn lên. Trời ơi, đúng vào phần mình đã chủ quan không học ngày hôm qua, mà đó lại là câu nhiều điểm nhất. Lòng tôi thoáng buồn, rồi lấy lại bình tĩnh ngay, viết nốt phần trên bảng và bắt đầu về chỗ làm bài của mình.

Hai bài đầu không thể làm khó được tôi, nhưng sang đến bài thứ ba, dạng nâng cao hơn hẳn khi thì tôi choáng váng. Không cách nào nghĩ cho ra cách làm. Cô giáo tuy mệt, nhưng vẫn cẩn thận, kĩ lưỡng quan sát chúng tôi, để tránh tình trạng gian lận. Tôi càng suốt ruột nóng lòng hơn nữa, tôi quay ngược quay xuôi, để tìm phao cứu sinh. Nhưng tôi không nhận được sự giúp đỡ của ai. Mười lăm phút cuối giờ tôi hoảng thật sự… Thì đúng lúc ấy, cô giáo quá mệt đã gục mặt xuống bàn. Tôi nhanh chóng giở cuốn vở ghi chép công thức nâng cao đã được cô dạy từ bài trước, trong lúc đó tôi thoáng ngập ngừng…

Nếu giở sách làm hoàn thành bài tốt, chẳng ai biết, mình vẫn là cô gái học giỏi toàn diện, vẫn là niềm kiêu hãnh của gia đình. Nếu không chót lọt sẽ bị bạn bà và cô giáo tẩy chay. Mọi điều phấn đấu bấy lâu nay sẽ tan thành mây khói

Không ngần ngừ lâu hơn, tranh thủ lúc mọi người đang không để ý tôi liền mở vở. Chỉ nhìn loáng qua là tôi đã biết làm bài. Và khi tiếng trống vang lên cũng là lúc bài làm của tôi hoàn thiện.

Ngày nhận kết quả, điểm 10 tròn trĩnh, đỏ chói lên trang giấy làm tôi không khỏi hạnh phúc. Cô giáo nở nụ cười tươi, tin tưởng. Chính ánh mắt đó làm tôi hối hận. Cô tin tưởng tôi đến như vậy mà sao tôi nỡ đánh lừa cô, đánh lừa các bạn. Nhưng tôi lại không đủ dũng khí để nhận lỗi. Sau khi bài kiểm tra được trả, lòng tôi như lửa đốt, chỉ cần có người nhắc đến tên tôi là tôi lại nghĩ họ đang nói mình gian lận, chỉ cần họ nhìn tôi là tôi sợ hãi…. Thực sự tôi không thể chịu đựng được thêm nữa. Hết giờ học, tôi can đảm đi lên thú tội với cô giáo.

-Thưa cô, con xin nhận điểm 0, bài làm vừa rồi con đã không trung thực

Cô đặt tay lên vai và nhìn thẳng vào mắt tôi rồi nói:

-Cô biết con không trung thực ngay từ khi làm bài kiểm tra. Nhưng cô không tố giác con vì muốn con tự mình nhận lỗi. Cô đã chờ con rất lâu, những tưởng cô đã tin lầm người. Nhưng không, con đã không làm cô thất vọng. Trong cuộc sống này không tránh khỏi những lầm lỗi, nhưng đáng quý nhất là con đã biết và sửa sai….

Lời cô nói làm tôi không khỏi bất ngờ… Thì ra cô đã biết tất cả, nhưng chỉ chờ sự thành thực của tôi. Nếu hôm đó tôi vẫn điềm nhiên nhận điểm 10 đó, không biết mọi việc sau này sẽ ra sao…

Đó là lần đầu tiên cũng là lần cuối cùng tôi thiếu trung thực, làm cô giáo buồn. Sau lần ấy tôi tự hứa với bản thân phải cố gắng học tập chăm chỉ, rèn luyện đạo đức, để không chỉ là người có tài năng, tri thức mà còn là con người biết phải trái, đúng sai, sống trung thực, không giả dối.

Gửi đến bạn 🍃 Tưởng Tượng Sau 20 Năm Nữa Em Về Thăm Quê 🍃 15 Bài Hay

Bài Văn Kể Về Một Lần Em Mắc Lỗi Lớp 8 Đặc Sắc – Mẫu 7

Bài văn kể về một lần em mắc lỗi lớp 8 đặc sắc với những tình tiết tự sự hấp dẫn sẽ mang đến cho người đọc một câu chuyện thú vị.

Khi còn nhỏ, em đã từng nói dối ông nội – người mà em kính trọng nhất. Mặc dù câu chuyện đã lùi vào quá khứ nhưng mỗi khi nghĩ lại, em vẫn cảm thấy áy náy và có lỗi với ông.

Năm em học lớp 4, trong lớp em mỗi bạn đều có một bộ đồ chơi riêng để đem đến lớp khoe với nhau, bạn thì có bộ ghép hình, bạn thì có búp bê công chúa với tủ quần áo nhỏ xinh, bạn thì có gấu bông, … Nhưng món đồ chơi em đặc biệt thích chính là những hộp slime. Trong hộp sẽ có nhiều ngăn nhỏ, mỗi ngăn lại có slime dẻo với nhiều màu sắc khác nhau.

Thỉnh thoảng em có mượn được của các bạn để chơi, em có thể chơi với nó cả ngày mà không thấy chán. Em thật sự muốn có một hộp slime như thế cho riêng mình. Em quyết định phải về nhà xin tiền mẹ để mua bằng được món đồ mình thích. Thế nhưng, khi nghe em đòi mua, mẹ em đã phản đối ngay:

-Chơi slime không tốt cho sức khỏe đâu con ạ. Con có biết trong đó có bao nhiêu chất độc hại không. Hơn thế nữa, nếu con có đồ chơi rồi con chỉ mải chơi thôi, không tập trung vào học hành được!

Lúc đó em thấy vừa buồn vừa uất ức, em còn nghĩ bụng: “Chắc vì mẹ không muốn mua cho em nên mới nói như vậy. Đồ chơi thì làm gì có chuyện gây độc hại đến sức khỏe chứ”. Từ hôm đó, em trăn trở mãi về việc này. Em cũng không có tiền tiêu vặt như những bạn khác nên không biết làm thế nào để tự mua đồ chơi cho mình. Em chợt nghĩ đến việc xin tiền ông nội để mua đồ chơi. Trong nhà, ông luôn là người cưng chiều em nhất. Thế nhưng nếu nói mua slime chắc chắn ông cũng sẽ phản đối như mẹ thôi. Em quyết định sẽ nói dối ông là xin tiền đi nộp tiền ủng hộ các bạn học sinh nghèo.

Chiều hôm ấy, khi thấy ông đang chăm mấy chậu cây cảnh ngoài ban công em liền chạy ra đấy để trò chuyện với ông như mọi ngày. Lúc đó em cứ đắn đo mãi không biết có nên thực hiện ý định của mình không. Sau một hồi suy nghĩ, em quyết định nói dối ông. Vì nghĩ em dùng tiền đó đi ủng hộ các bạn khó khăn nên ông em không hỏi thêm mà chỉ xoa đầu em đầy trìu mến.

Khi được ông cho tiền, em không nghĩ ngợi gì thêm, chỉ nghĩ đến việc ngày mai có đồ chơi em vui lắm. Hôm sau, em chạy ngay ra tạp hóa ở cổng trường mua ngay một bồ đồ chơi em khát khao bấy lâu. Hôm đó đi học về, em thấy ông đang ngồi chơi cờ và trò chuyện với ông cụ hàng xóm. Trong câu chuyện em nghe thấy ông nhắc đến em một cách đầy tự hào:

-Con bé nó ngoan lắm ông ạ, còn nhỏ mà biết quan tâm đến người khác, hôm trước cháu còn xin tiền để ủng hộ các bạn có hoàn cảnh khó khăn cơ.

Khi nghe xong lời khen của ông em thấy xấu hổ vô cùng, mình thật không xứng đáng với niềm tin, niềm tự hào ông dành cho mình. Cầm hộp slime trên tay em chẳng còn thấy thú vị như mọi khi nữa. Em ước gì thời gian có thể quay trở lại, em sẽ không nói dối ông như vậy nữa. Lần đó em vẫn chưa đủ can đảm để thú nhận với ông vì sợ ông buồn. Dù chuyện đã xảy ra từ rất lâu nhưng em vẫn muốn cho ông và mẹ biết sự thật. Em nghĩ rằng cả hai người sẽ tha thứ cho em.

Từ hôm đó, em cất gọn hộp đồ chơi ấy vào một góc tủ. Thỉnh thoảng em lại lấy nó ra nhưng không phải để chơi mà để tự nhắc nhở mình không bao giờ được dối trá, ham chơi nữa. Em phải luôn chăm ngoan, cố gắng học tập để không phụ sự mong đợi của mọi người.

Đọc nhiều hơn dành cho bạn ☀️ Kể Về Một Việc Tốt Mà Em Đã Làm Khiến Bố Mẹ Vui Lòng ☀️ Văn Mẫu Ngắn Hay

Bài Văn Kể Về Một Lần Em Mắc Lỗi Lớp 8 Chọn Lọc – Mẫu 8

Tham khảo bài văn kể về một lần em mắc lỗi lớp 8 chọn lọc đã để lại nhiều ấn tượng đối với người đọc với những ý văn hay.

Ai cũng có lần mắc lỗi, nhưng có những lỗi lầm ta thật khó quên. Tôi đã có lần như vậy. Tôi mắc lỗi với mẹ, đã lâu lắm rồi mà tôi vẫn không quên.

Chuyện xảy ra vào một mùa hè cách đây khoảng hai năm. Khi đó mẹ tôi là bác sĩ quân y, suốt ngày bận rộn việc cơ quan và gia đình. Hôm đó, nhìn thấy mẹ đi làm về, tôi chạy ra chào mẹ rồi chạy vội vào góc học tập để đọc nốt quyên truyện tranh Conan. Một lát sau, tôi nghe tiếng mẹ gọi dưới nhà:

-Trang ơi, xuống quét nhà hộ mẹ đi con.
-Con đang bận mẹ ơi. – Tôi nói, mắt vẫn không rời quyển truyện.

Mẹ đột ngột bước vào phòng tôi, khuôn mặt đầy vẻ mệt mỏi:

-Sao con không quét nhà hộ mẹ mà vẫn ngồi đây đọc truyện?

Tôi phụng phịu cất quyển truyện vào ngăn bàn, lê bước xuống nhà, cầm lấy cây chổi vung tứ tung cho xong. Đồ bị rơi xuống đất tôi cũng chẳng thèm nhặt lên. Mặt tôi cau có, giận dữ. Căn phòng khách gọn ghẽ, đẹp đẽ của mẹ dưới bàn tay tôi đã bừa bộn như một bãi chiến trường. Mẹ nhẹ nhàng bảo:

-Con nhẹ tay thôi không hư hết đồ đạc bây giờ.

Sự bực bội trong tôi chợt bùng lên. Tôi ném cái chổi xuống đất, hét vào mặt mẹ:

-Thế con phải làm thế nào? Nếu mẹ không vừa ý thì mẹ tự đi mà dọn lấy.

Mẹ sững sờ nhìn tôi, vì đây là lần đầu tiên tôi cãi mẹ, sau mẹ buồn rầu nói:

-Nếu con không muốn làm thì thôi, từ giờ mẹ sẽ không nhờ con nữa.

Mặc dù biết là mình có lỗi nhưng tôi vẫn chạy lên phòng, khóa cửa lại, ngồi vào bàn. Tôi lấy sách vở ra nhưng không làm nổi một bài nào. Hình ảnh mẹ với đôi mắt ngấn nước luôn hiện ra. Tôi đã hỗn láo với mẹ. Trong bữa cơm buổi tối, bố hỏi vì sao tôi đã hỗn láo với mẹ, tôi không trả lời được. Sự hối hận làm tôi bật khóc. Lỗi của tôi đối với mẹ là không thể chấp nhận được. Tôi muốn xin lỗi mẹ nhưng không dám.

Đêm hôm ấy, mẹ tôi phải đi cấp cứu. Bác sĩ nói mẹ bị cảm nặng và kiệt sức. Nhìn mẹ xanh xao nằm trên giường bệnh, tôi hối hận vô cùng. Phải chăng lúc đó tôi cố giúp mẹ việc nhà thì mẹ đâu đến nỗi? Tôi nắm lấy bàn tay xương xương, gầy gầy của mẹ, nghẹn ngào nói trong nước mắt: “Mẹ ơi, con có lỗi với mẹ, mẹ hãy tha thứ cho con nhé!”.

Đã hai năm trôi qua nhưng tôi không quên được ngày hôm ấy. Giờ tôi đã là nữ sinh lớp sáu, đã trưởng thành hơn và biết giúp mẹ nhiều việc nhà. Tôi tự nhủ với lòng mình, sẽ không bao giờ được phép lặp lại lỗi lầm như thế nữa. Bởi vì, bạn biết không, nếu như chúng ta đối xử không tốt với những người thân yêu ruột thịt của mình, chúng ta sẽ cảm thấy cắn rứt và tội lỗi.

Tìm hiểu hướng dẫn 🔥 Kiếm Thẻ Cào Miễn Phí 🔥 Kiếm Tiền Online Kiếm Thẻ Cào

Kể Về Một Lần Em Mắc Lỗi Lớp 8 Học Sinh Giỏi – Mẫu 9

Bài văn kể về một lần em mắc lỗi lớp 8 học sinh giỏi sẽ mang đến cho độc giả những thông điệp ý nghĩa trong đời sống hằng ngày.

Bị điểm kém đối với nhiều người có lẽ chẳng phải là điều gì quá ghê gớm, thế nhưng đối với với một học sinh được xếp nhất lớp, thì đó là một sự xấu hổ vô cùng với bạn bè, với thầy cô và cả sự sợ hãi nếu như bố mẹ biết. Thế nên một đứa như tôi đã làm một việc rất hài hước và ngờ nghệch.

Lúc đó là thời lớp 5, khi mọi đứa trẻ đã bắt đầu lớn đã có suy nghĩ riêng và cũng nhận thức được tầm quan trọng của sĩ diện, lớp chúng tôi có sự phân bì rất lớn giữa những cá nhân có lực học tốt nhất lớp. Và bản thân tôi luôn là đứa đứng đầu, lại là lớp trưởng thế nên mẹ tôi tự hào về tôi lắm, cô chủ nhiệm cũng rất thích nói về tôi khi họp phụ huynh. Rồi có một ngày trong buổi kiểm tra thường xuyên, chẳng biết đầu óc tôi lú lẫn thế nào lại làm sai hai trên tổng số ba bài, kết quả là tôi được ba điểm, khi phát bài tôi sốc vô cùng.

Tôi cảm thấy mặt mình nóng lên, tôi vội cất bài kiểm tra của mình đi, cả buổi học hôm ấy tôi không thể vui vẻ nổi, tôi lại nghĩ đến mẹ và tôi tìm cách giấu bài kiểm tra, bởi sợ mẹ sẽ thất vọng và sẽ buồn vì tôi lắm. Các bạn biết tôi giấu ở đâu không? Tôi đã giấu nó ở ngăn trong cùng của cặp sách, rồi khóa lại chỉ đơn giản vì tôi nghĩ mẹ sẽ không bao giờ lục cặp sách của tôi đâu.

Ai ngờ tôi đã lầm, mẹ đã tìm ra bài kiểm tra của tôi, nhưng mẹ không mắng tôi mà mẹ chỉ lắc đầu cười nói với tôi: “Mẹ chưa thấy đứa nào dốt như mày, ai đời lại đi giấu bài kiểm tra trong cặp sách, tưởng mẹ không xem chắc, ít nhất ngày xưa mẹ còn biết thủ tiêu nó đi cơ. Sao mẹ sinh ra mày mà mày lại chẳng thông minh được như mẹ gì cả”. Tôi đứng hình với câu nói hóm hỉnh của mẹ, bỗng tôi thấy mình ngốc thật, đúng là trẻ con thì khó mà nghĩ xa xôi được.

Sau đó mẹ nhẹ nhàng nói với tôi: “Mẹ nói nhé, con người cũng có lúc sai lầm, có lúc thất bại, nhìn xem bố mẹ trồng cà phê đâu phải chưa từng có cây bị chết, nhưng chính từ những cây chết đó bố mẹ mới rút được kinh nghiệm để trồng thành công cả vườn cà xanh tốt như bây giờ. Học tập cũng vậy, điểm kém là để con phấn đấu và không lơ là trong học tập, đó là tiếng chuông cảnh tỉnh dành cho con, chứ không việc gì phải xấu hổ, người có bản lĩnh chính là người đứng lên từ thất bại để thành công con ạ”.

Những lời mẹ nói từ lâu ấy, tôi vẫn nhớ mãi đến hôm nay, tôi không biết nó là bài học thứ bao nhiêu mẹ dạy, mẹ ít chữ nhưng những gì mẹ dạy đều quý giá vô cùng. Nghĩ vậy tôi lại càng yêu mẹ hơn. Tuổi thơ của tôi lại có thêm một ký ức về lần phạm lỗi ngô nghê nhưng đắt giá.

Tham khảo 🌹 Kể Về Một Tấm Gương Tốt Trong Học Tập, Giúp Đỡ, Vượt Khó 🌹 Tuyển tập hay nhất

Kể Về Một Lần Em Mắc Lỗi Lớp 8 Hay Nhất – Mẫu 10

Đón đọc bài văn kể về một lần em mắc lỗi lớp 8 hay nhất với cốt truyện hấp dẫn và những nhân vật được xây dựng một cách sinh động.

Trong nhịp sống xô bồ, náo nhiệt, mọi thứ sẽ theo dòng thời gian lui vào dĩ vãng để lại đằng sau biết bao nỗi niềm nuối tiếc. Ngậm ngùi hai tiếng “Giá như…”, tôi thật sự cảm thấy hối hận khi nghĩ về một lần không học bài cũ khiến cô giáo buồn. Là một học sinh giỏi văn, là ban cán sự lớp, tôi được cô giáo tin tưởng và quý mến, vậy mà…

Sáng hôm ấy, một buổi sáng trong xanh, mát mẻ. Những giọt nắng tinh nghịch nhảy nhót trên đường qua những kẻ lá xanh thẫm. Những chú chim chuyền cành nhí nhảnh, vô tư. Không khí thiên nhiên đầu thu thật nhẹ nhàng, quyến rũ. Thế mà tôi thật vội vàng, hối hả bước nhanh đến trường để tranh thủ vài phút đầu buổi ôn lại cả đống bài cũ mà hôm qua mãi chơi, quên không học. Tôi hấp tấp giở từng cuốn vở đọc lướt…đọc lướt…

Trống trường vang lên, những giờ học căng thẳng đã đến. Giờ Sử đầu tiên… Tiết hai, ba trôi qua. May thay, tôi không bị gọi lên bảng. Nhưng rồi tiết bốn, tiết Ngữ văn….lại đến.

Cô giáo bước vào lớp với màu áo trắng giản dị. Vẫn tươi cười như mọi khi, cô chuẩn bị kiểm tra bài cũ. Vì chỉ đọc qua loa vài phút đầu buổi nên trong đầu tôi chẳng nhớ gì cả. Tặc lưỡi cầu may, hy vọng tiếp tục thoát nạn như những tiết trước, tôi phó mặc cho số phận. Cái cảm giác học môn tôi yêu thích hôm nay dường như đã bỏ tôi đi đến một vùng đất xa xôi nào, thay vào đó là sự hồi hộp, căng thẳng. Bỗng “Trần Văn Nam lên bảng”- giọng cô giáo cất lên phá vỡ không khí yên lặng của lớp học. Tôi thở phào nhẹ nhỏm thấy mình thật may mắn.

Tôi chưa kịp sung sướng thì cô giáo lại hạ tay bút rà… rà vào sổ điểm rồi kết thúc bằng ba tiếng ngắn gọn:

-Hiền – lên – bảng!. tim tôi đập rộn lên như sắp chui ra khỏi lòng ngực. Thật bất ngờ. Tôi nóng ran cả người, cố ra vẻ tự nhiên, bình thường để che dấu nỗi lo lắng.

Thế rồi tôi nhớ gì thì “diễn” thế. Rời rạc. Lung tung. Bối rối trong những tiếng xì xào của các bạn. Tôi thấy xấu hổ vô cùng.

Giọng cô chùng xuống, buồn buồn bảo tôi về chỗ. Yên vị trên chiếc ghế thân thuộc song trong đầu tôi hỗn độn bao ý nghĩ như trên mặt đất này khi chưa có bà Nữ Oa vậy. Tôi lo sợ, tự trách bản thân.Tiếc nuối, xót xa, và càng hổ thẹn khi cô giáo nhận xét tôi học bài chưa kĩ – một cách nói giảm, nói tránh của cô – khi cô không muốn nói thẳng ra là tôi không học bài. Ánh mắt cô nhìn như xoáy sâu vào tâm hồn tôi.

Cả giờ học, ánh mắt ấy cứ như luôn hướng về phía tôi với một dấu hỏi không giải thích, biện bạch được…. Phải chăng sự lười biếng và chủ quan của tôi đã vô tình chạm vào tình cảm và lòng tin cô dành cho tôi?

Về cuối tiết học, tôi dần dần lấy lại được bình tĩnh chăm chú học bài. Hình như cô biết vậy, cô hỏi và lại gọi tôi trả lời. Tôi chuộc lỗi với tất cả cố gắng của mình. Nét mặt tươi cười của cô khiến tôi nhận ra rằng cô vẫn là người bao dung, vẫn còn niềm tin vào cô học trò bé nhỏ. Cô đã bỏ qua và tha thứ cho tôi rồi… Chuyện đã qua lâu rồi nhưng lòng tôi vẫn dai dẳng những buồn vui của tiết học ấy. Muốn nói với cô một lời cảm ơn và xin lỗi mà tôi chưa dám.

Gợi ý cho bạn 🌹 Em Hãy Kể Một Câu Chuyện Về Một Tấm Gương Rèn Luyện Thân Thể 🌹 15 Bài Mẫu Hay Nhất

Kể Về Một Lần Em Mắc Lỗi Lớp 8 Luyện Viết – Mẫu 11

Kể về một lần em mắc lỗi lớp 8 luyện viết sẽ là một đề tài hay giúp các em học sinh hồi tưởng lại những kỷ niệm khó quên của tuổi thơ.

Ngày hôm qua, trong lúc cùng bạn thân của mình là Linh dọn đồ đạc để chuẩn bị đi chơi dài ngày, thì em lại nhìn thấy một chú gấu bông có vết may xấu xí trên chân. Chú gấu bông ấy tuy cũ nhưng rất sạch sẽ, được đặt ở một vị trí cao ráo, đủ để biết nó rất được chủ nhân quan tâm. Nhìn nó, kí ức về lần trót dại của em ngày bé lại hiện về.

Hồi đó, em mới là một cô bé học lớp 2, hiếu động và nghịch ngợm. Còn Linh là cô bạn dễ thương vừa mới chuyển đến. Khi đó, Linh rất ít nói và ngại ngùng, lúc nào cũng ôm một chú gấu bông rất xinh ngồi trên hiên nhìn em và các bạn chơi đùa. Lần đầu nhìn thấy cậu ấy, em đã rất muốn được kết bạn. Nên nhiều lần rủ Linh cùng đi chơi.

Tuy nhiên chẳng lần nào cậu ấy chịu đồng ý cả. Thế là, một hôm, sau khi Linh lại từ chối không đi chơi cùng em, thì em đã cố cướp lấy con gấu bông từ tay cậu ấy. Cả hai bên ra sức giằng co, kết quả, một bên chiếc chân của chú gấu bị bung chỉ, phần bông bên trong lồi hết cả ra ngoài. Thấy thế, Linh vô cùng hoảng sợ, òa khóc nức nở. Chính em giây phút đó cũng vô cùng hoảng hốt, nhìn Linh khóc như vậy, em chẳng biết làm sao. Suy nghĩ một hồi, em liền nói:

-Đừng khóc, để mình chữa cho gấu bông.
-Cậu có làm được không đấy? – Linh hỏi lại em với khuôn mặt nhem nhuốc như chú mèo.
-Tất nhiên là được. Nhưng cậu phải hứa là sẽ đi chơi với mình thì mình mới chữa cho gấu cơ. – Em tranh thủ ra điều kiện với Linh.

Và tất nhiên là Linh đồng ý ngay. Tối hôm đó, lần đầu tiên trong đời, em cầm lấy chiếc kim khâu và cố may lại vết rách trên chân chú gấu. Mấy lần kim đâm vào tay đau nhói, nhưng em vẫn kiên trì may cho bằng được. Dù mẹ có đề nghị là may giúp, nhưng nghĩ đến lời hứa với Linh, em lại nghiêm túc từ chối. Thế là, sau cả một buổi tối vất vả, chiếc chân đã được gắn lại vào thân chú gấu, nhưng vết may thì thật xấu xí.

Ngày hôm sau, lấy hết can đảm, em mang chú gấu đến trả lại Linh. Khi đó, em im lặng nhìn chăm chú vào cậu ấy, chờ đợi một sự phán xét. Thế nhưng không, Linh đã vui mừng ôm lấy chú gấu bông và cảm ơn em rối rít, cùng nụ cười tươi như hoa hướng dương. Nụ cười ấy chứng tỏ rằng Linh đã tha thứ và đồng ý lời mời làm bạn của em. Chú gấu bông đó cũng vì vậy mà trở thành kỉ vật tình bạn cho chúng em. Tuy bắt đầu bằng một lỗi lầm từ hành động ngốc nghếch của em, nhưng tình bạn giữa em và Linh đến nay vẫn vô cùng tốt đẹp và vui vẻ.

Từ sau lần phạm lỗi ấy, em cũng trở nên bớt nghịch ngợm và thô lỗ hơn. Bài học ấy giúp em trở thành một cô bé điềm tĩnh, chín chắn như bây giờ. Cứ mỗi lần định nổi nóng hay hành động nóng nảy, em lại nhớ về hình ảnh chiếc chân gấu lòi bông và giọt nước mắt của Linh ngày hôm đó để kiềm chế lại mình.

SCR.VN tặng bạn 💧 Nhận Thẻ Cào 50k Miễn Phí 💧 Kiếm Thẻ Cào Free

Bài Văn Mẫu Kể Về Một Lần Em Mắc Lỗi Lớp 8 Ngắn Gọn – Mẫu 12

Tham khảo bài văn mẫu kể về một lần em mắc lỗi lớp 8 ngắn gọn trong nội dung dưới đây:

Mỗi con người, chắc chắn ai cũng sẽ có những lúc lầm lỗi, không có ai là hoàn hảo dù người đó có giỏi đến đâu. Tôi cũng vậy. Tôi đã từng mắc một lỗi mà tôi không bao giờ quên được. Lúc ấy tôi còn là học sinh vừa học hết lớp bốn.

Hồi đó, do ba mẹ nói tôi có năng khiếu vẽ và chính tôi cũng thích được trở thành nhà thiết kế thời trang. Ba mẹ đã đăng ký cho tôi học vẽ tại nhà của một cô giáo vừa về hưu. Cô tên Dương, dù đã ngoài cái tuổi năm mươi nhưng cô vẫn tràn đầy sức sống. Cô hiền lắm! Khuôn mặt cô điềm tĩnh, hiền hậu khiến tôi luôn có cảm giác như cô là mẹ tôi vậy. Mái tóc của cô đã ngả bạc trắng. Cô luôn tốt bụng giúp đỡ mọi người nên hàng xóm xung quanh ai cũng quý cô.

Tôi quý cô lắm. Lúc đó tôi thường kiêu căng, tự cao, tự đại với mọi người vì nghĩ là mình giỏi hơn mọi người. Ngày đầu tiên đi học, tôi cứ tưởng bài vẽ của mình sẽ được điểm mười nhưng không ngờ cô chỉ cho tôi con sáu. Tôi tức lắm, thế là đâm ra tôi ghét cô. Cứ mỗi lần đi học thêm, tôi không chịu vẽ mà cứ quậy phá làm phiền người khác.

Cô bắt tôi vào bàn ngồi vẽ thì tôi lại vẽ đối phó với cô. Không ngờ, có một lần cô cho đề là vẽ chân dung thầy cô mà em thích nhất. Mọi người ai cũng vẽ cô. Chỉ có tôi nghĩ hoài cũng không ra là mình sẽ vẽ ai cả. Cho nên tới lúc nộp bài tôi sợ lắm. Nhưng không ngờ, cô không những không la tôi mà chỉ nói: “Lần sau cố gắng hơn nha con!”.

Kể từ lúc đó tôi cảm thấy mình thật có lỗi với cô. Và tôi cũng rút ra được bài học: “’Không ai là hoàn hảo cả, mỗi người đều có một khuyết điểm”. Từ đó, tính kiêu ngạo của tôi cũng biến mất lúc nào không hay. Những bài vẽ mà tôi vẽ ra, ai cũng khen nhưng không vì vậy mà tôi lại kiêu ngạo nữa. Những lúc đó tôi vui lắm và tôi lại càng quý cô hơn nữa. Cô cũng dạy cho tôi biết thế nào là kiên trì thực hiện thì sẽ thành công.

Tuy tôi chỉ được học với cô trong những tháng hè nhưng cô đã truyền đạt cho tôi không chỉ những kinh nghiệm quý báu mà còn có những bài học cuộc sống để tôi thực hiện theo sau này. Từ ngày học cô, tôi đã biết suy nghĩ hơn, chín chắn hơn, có ý chí, kiên trì hơn. Tôi như đã trưởng thành hơn, bỏ đi cái vỏ bọc kiêu căng, tự đại ngày nào. Tôi rất biết ơn cô. Bây giờ, tuy không học cô nữa, những bài học quý báu mà cô đã dạy cho tôi, tôi sẽ không bao giờ quên. Tôi sẽ dùng những bài học này, chia sẻ với các bạn của mình, dùng chúng để tiếp thêm nghị lực cho tôi trên con đường đầy gian nan phía trước.

Tôi vô cùng biết ơn cô. Bây giờ, nếu có thể nói với cô, tôi sẽ nói lên một điều mà tôi rất muốn nói: “Con cảm ơn cô rất nhiều, vì cô đã dạy cho con những điều hay lẽ phải, giúp con đi đúng trên con đường ước mơ của mình. Con yêu cô nhiều lắm, cô ơi”.

Chia sẻ 🌼 Kể Về Một Tấm Gương Thiếu Niên Dũng Cảm Mà Em Biết 🌼 15 Bài Mẫu Hay Nhất

Kể Về Một Lần Em Mắc Lỗi Lớp 8 Đơn Giản – Mẫu 13

Bài văn kể về một lần em mắc lỗi lớp 8 đơn giản giúp các em học sinh nhanh chóng phân tích bố cục và nắm được cách viết bài.

Hôm nay, nhân dịp cuối tuần, em cùng bạn đi chơi ở hiệu sách. Lúc đi ngang qua quầy hàng lưu niệm, nhìn thấy một cái lọ để bút bằng thủy tinh in hình chú gấu nhỏ, em lại bồi hồi nhớ về kỉ niệm khó quên với thầy Minh – người thầy giáo mà em yêu quý nhất.

Hồi đó em là một đứa trẻ rất hiếu động, khó mà ngồi yên được. Lúc nào em cũng muốn chạy nhảy khắp nơi. Cứ đến giờ ra chơi là em lại hưng phấn chạy khắp nơi trong lớp. Cho đến một hôm, do không cẩn thận, em vấp ngã, xô vào bàn giáo viên khiến các đồ vật trên bàn rơi rụng hết. Các sách vở thì không sao, nhưng chiếc lọ đựng bút của thầy Minh thì bị mẻ mất một góc.

Lúc đó, em vô cùng sợ hãi, nên đã xếp đồ lại rồi trốn ra sân chơi. Đến lúc vào học, sau khi cho chúng em ngồi làm bài, thầy sắp xếp lại đồ đạc trên bàn và phát hiện vết mẻ ở trên lọ đựng bút. Ngay lập tức, thầy đã hỏi cả lớp rằng ai là người làm ra việc này. Giọng nói đanh thép và khuôn mặt nghiêm nghị của thầy khiến em vô cùng sợ hãi. Nên ngồi im lặng, không dám nói gì. Lúc này, thầy lại nói tiếp:

-Nếu không ai nhận lỗi, thầy sẽ phạt cả lớp.

Nghe thầy nói vậy, một số bạn bắt đầu xì xào nhìn về phía em. Chính các bạn ấy đã nhìn thấy em xô đổ chiếc bàn, nhưng vẫn chẳng ai mách thầy cả. Điều đó lại khiến em càng thêm hổ thẹn về mình. Cuối cùng, lấy hết can đảm, em đứng dậy, cúi đầu nhận lỗi:

-Thưa thầy, người làm hỏng lọ đựng bút là em ạ.

Nói xong, em đứng im lặng chờ sự phán xét đến từ thầy. Thế nhưng, chẳng có một hình phạt nào cả. Thầy Minh chỉ chăm chú nhìn em và gật đầu, bảo em ngồi xuống. Thầy bảo rằng, điều thầy muốn là người học sinh biết dũng cảm nhận ra lỗi sai của mình. Chứ chẳng muốn trách phạt ai cả. Từng lời nói, nét mặt của thầy lúc ấy đến bây giờ em vẫn nhớ rất rõ. Nó như một lời tha thứ đến từ vị quan tòa mà em hằng kính sợ.

Từ hôm đó đến nay, em đã thay đổi rất nhiều. Không còn nghịch ngợm như trước nữa. Tất cả chính nhờ những lời giảng giải nhỏ nhẹ của thầy Minh ngày hôm đó.

Gửi tặng bạn 💕 Kể Lại Một Việc Tốt Em Đã Làm Để Góp Phần Bảo Vệ Môi Trường 💕 15 Bài Văn Hay

Bài Văn Kể Về Một Lần Em Mắc Lỗi Lớp 8 Ý Nghĩa – Mẫu 14

Bài văn kể về một lần em mắc lỗi lớp 8 ý nghĩa mang theo những thông điệp sâu sắc có giá trị giáo dục đối với mỗi học sinh.

Bố mẹ và gia đình là những người mà tôi luôn yêu quý và tôn trọng nhất trên đời. Vì đó chính là những người luôn yêu thương, chăm sóc, quan tâm tôi vô điều kiện, dù tôi có làm gì sai thì cũng không bao giờ ghét bỏ hay bỏ rơi tôi. Chính vì vậy mà tôi luôn hối hận khi vô tình làm cho bố mẹ phải buồn lòng.

Khi còn nhỏ, tôi rất ngang bướng, chỉ biết làm theo những gì mà mình mong muốn, không cần để ý hậu quả ra sao. Chính vì sự ngang bướng đó mà rất nhiều lần tôi đã gây ra những hậu quá đáng trách, làm cho bố mẹ phải lo lắng rất nhiều vì tôi. Và một trong những hành động làm tôi thấy hối hận nhất đó vào năm lớp ba, tôi đã không nghe lời bố mẹ chạy đi chơi khiến cả nhà lo lắng chạy đi khắp nơi tìm.

Đứa trẻ nào cũng nghịch ngợm, quậy phá, suy nghĩ đơn giản mà không lường trước được hậu quả của những hành động ngẫu hứng mà mình gây ra cho người lớn. Nhưng có lẽ tôi đặc biệt hơn những bạn bè cùng trang lứa của mình vì tôi không chỉ nghịch ngợm mà còn vô cùng ngang bướng.

Tuy là con gái nhưng tôi quậy phá như những cậu con trai đích thực, tôi chỉ làm theo những gì tôi thích nên bố mẹ và những người thân của tôi đã rất nhiều lần phải đau đầu, lo lắng trước những hành động của tôi. Và cũng bởi bố mẹ rất yêu thương tôi, ít khi trách mắng mà chỉ nhẹ nhàng nhắc nhở nên tôi lúc ấy dường như không biết sợ ai, cũng sợ bất cứ cái gì.

Nhưng, một lần hành động của tôi đã khiến cho cả nhà tôi nháo nhào lên, mẹ tôi vì quá lo lắng mà khi tìm thấy tôi thì đã bật khóc nức nở, đây là lần đầu tiên tôi thấy mẹ khóc thương tâm như vậy. Nhận thức được những gì mình gây ra cho cả nhà nên tôi đã vô cùng hối hận, tự kiểm điểm bản thân. Vì tôi nhận ra rằng dù mình có gây ra những lỗi lầm lớn đến thế nào thì bố mẹ cũng không bao giờ bỏ rơi mà luôn yêu thương, che chở cho mình. Khi bạn được dùng tình thương để thức tỉnh con người nổi loạn trong mình thì ngoài cảm xúc hối hận còn đan xen cả những yêu thương, cảm động không xiết.

Tôi còn nhớ rất rõ, đó là vào kì nghỉ hè của năm lớp ba, khi đó cả nhà tôi đã đồng để thu hoạch lúa. Bố mẹ đã giao cho tôi nhiệm vụ ở nhà trông thóc, đó là thóc đã thu hoạch vào những ngày trước, bây giờ chỉ cần phơi cho khô thì có thể đóng bao và đưa vào kho trữ thóc. Nói là nhiệm vụ thôi chứ thực chất bố mẹ chỉ yêu cầu tôi ở nhà trông nhà, lúc rảnh thì mang sách vở ra học, ngoan ngoãn chờ bố mẹ về. Vì tôi còn rất nhỏ, dù trời có mưa thì tôi cũng không thể chạy mưa hay đóng thóc được vào bao. Để cho bố mẹ yên tâm nên tôi đã vâng dạ rất khí thế.

Mang sách vở ra bày trên bàn nhưng tôi một chút cảm hứng học cũng không có, lúc ấy tôi đã tự nhủ: “Bình thường ngày nào cũng phải học rồi, hè phải chơi chứ, học thì để lên lớp mới học cũng kịp”. Tự hài lòng với suy nghĩ của mình nên tôi gấp gọn sách vở để trên bàn, còn mình thì chạy ra ngoài phòng khách để ngồi xem ti vi, mới đầu tivi phát sóng phim hoạt hình “Thủy thủ mặt trăng” nên tôi ngồi xem đến say mê.

Nhưng sau khi phim hết, mọi chương trình khác đều vô cùng nhàm chán, tôi nằm bò ra ghế một cách chán nản. Đúng lúc đó thì có mấy người bạn cùng xóm sang rủ tôi đi chơi. Không ngần ngại, tôi lập tức đồng ý, và suy nghĩ mình chỉ cần về sớm một chút thì bố mẹ cũng không thể phát hiện.

Chúng tôi chạy ra bờ sông để chơi, dùng chiếc vợt làm bằng tre buộc vào chiếc túi bóng để vợt những con châu chấu đậu trên cỏ. Trò chơi này chúng tôi chơi rất hăng say, để tiện cho chạy nhảy, chúng tôi còn vứt luôn dép trên bờ sông mà tung tăng chạy nhảy khắp nơi. Nhưng không lâu sau trời bỗng nổi gió, trời giăng mây đen, mưa rơi như trút nước, không còn cách nào khác, chúng tôi không thể về nhà mà chạy vào trú nhờ ngôi lều nhỏ của Bác Ba làm nghề đánh cá ven sông.

Lúc ấy, cả nhà tôi đã về, không thấy tôi đâu thì lo lắng chia nhau đi tìm, nhưng những nơi tôi đến chơi đều không có, chạy đến bờ sông thấy những đôi dép của chúng tôi để trên bờ, ngỡ chúng tôi xảy ra việc không may, mẹ tôi đã hoảng loạn đến mức ngã trên đất.

Mọi người hô hào gọi tên chúng tôi, khi đang định xuống sông tìm thì chúng tôi thấy tiếng gọi chạy ra, lúc ấy mẹ tôi đã lao vào ôm tôi vào lòng rồi ngất lịm. Lần đầu tiên trong đời tôi thấy sợ hãi như vậy, tôi sợ mẹ có bề gì, chỉ vì một hành động ích kỷ của mình mà khiến cho mọi người đều lo lắng, hoảng loạn. Khi tỉnh lại mẹ đã dùng roi đánh tôi hai cái, vừa đánh mẹ vừa khóc, tôi cũng khóc, nhưng không phải vì đau mà vì hối hận, hối hận vì mình đã làm cho mẹ buồn như vậy.

Sau khi đánh tôi thì mẹ lại cẩn thận vừa bôi thuốc cho tôi vừa khóc, vì tôi mà mẹ khóc rất nhiều. Tôi òa khóc mà ôm mẹ, xin lỗi mẹ, xin lỗi cả gia đình và hứa với mọi người sẽ không bao giờ làm cho mọi người lo lắng như vậy nữa.

Đừng bỏ lỡ cơ hội 🍀 Nhận Thẻ Cào 100k Miễn Phí 🍀 Card Viettel Mobifone

Bài Văn Kể Về Một Lần Em Mắc Lỗi Lớp 8 Ngắn Hay – Mẫu 15

Bài văn kể về một lần em mắc lỗi lớp 8 ngắn hay sẽ là tài liệu tham khảo hữu ích giúp các em học sinh chuẩn bị tốt hơn cho bài viết của mình.

Đã có ai phải tự hỏi: “Mình đã làm cho thầy cô vui hay chỉ làm thầy cô thêm mệt mỏi?”. Riêng tôi, tôi chỉ là 1 học sinh tầm thường mà tôi đã biết bao lần làm cho cô tôi buồn. Tuy đã bao nhiêu năm, nhưng tôi không thể quên được cái lỗi lầm ấy, cái lỗi lầm tôi gây ra khiến cô buồn…

Đó là 1 buổi sáng đẹp trời, tôi đến lớp sớm như mọi ngày. Nhưng hôm nay, tôi vừa vào lớp thì đã thấy tụi thằng Thuận đợi sẵn. Thấy tôi, nó chạy đến vỗ lên vai tôi, nói: “Ê! Hôm nay đi trễ thế vậy?”. “Tao không đi trễ, tại tụi mày đi sớm thôi”- tôi trả lời. Thuận thở dài nói tiếp: “Thôi dù sao cũng vô rồi. Buồn ghê! Hay là chúng ta tổ chức 1 cuộc thi vẽ đi. Và phần thưởng sẽ là 1 chuyến đi tham quan phòng thí nghiệm của cô Bích. Tụi mày đồng ý không?”. “Ok, nhưng tao không cung cấp giấy để thi đâu à nha!” – thằng Tâm tiếp lời. Tôi nói: “Tường trắng, bàn gỗ mới “tin” đây này, cần gì giấy chứ!”.

Thế là cuộc thi bắt đầu. Sau vài phút căng thẳng,cả bọn buôn ra xem cái thành quả của mình. Ôi! Cái gì thế này – tôi thốt lên. Những bức hình trong thấy ghê. Thế là chả có thằng nào thắng cuộc. Nhưng bọn tôi vẫn quyết định đi 1 chuyến tham quan trong phòng thí nghiệm của cô Bích. Cả đám hì hục trèo vô phòng. Đi 1 vòng quanh phòng, tôi lấy 1 lọ nước, đổ vào 1cái gì đó. Bổng dưng 1 tiếng nổ phát lên,cả bọn hoảng hốt bỏ chạy. Chạy 1 mạch ra tới bờ sông mới dám dừng lại.

Tôi nói: “thôi, quay lại học đi”. Thằng Thuận ngắt lời: “Thôi đi mày. Lỡ ra đây rồi, không tắm thì uổng lắm”. Thế là cả đám lao xuống sông tắm. Có thằng thì leo lên cầu, ra dáng vận động viên bơi lội rồi nhảy xuống. Tắm sông xong, chúng tôi ra đồng chơi đánh trận giả, sau đó qua nhà Ông Sáu, trốn trong vườn ổng mà ăn ổi. Ôi! Hương ổi chín khiến chúng tôi không thể cưỡng lại. Thấm thoát đã xế chiều, chúng tôi trở về trường lấy cặp vở. Vừa tới trước cổng trường, tôi đã thấy cô Thu – cô chủ nhiệm của tôi, đã đứng đợi sẵn. Nước mắt cô rưng rưng nhìn thẳng vào hướng chúng tôi không nói gì.

Tôi bước đến, cô ghì chặt lấy tay tôi thét lên trong tiếng nấc: “Em có biết hôm nay lớp chúng ta dự giờ không? Em có biết lọ chất hoá học mà em là đổ là dùng để cho buổi dự giờ hôm nay không? Chỉ vì việc làm của bọn em mà cả lớp phải bị thiệt vì buổi dự giờ hôm nay”. Nói xong cô quay đi, bỏ lại trong tôi nổi nghẹn ngào khôn xiết. Bỗng thằng Thuận nói: “Thằng Minh chứ không ai vào đây. Chắc chắn nó là thằng mách với cô, hồi sáng chạy ra tao thấy nó đây mà. Để ông gặp mày,ông cho mày ốm đòn con à!”. “Thôi đi, bây giờ mà mày còn nói thế nữa hả Thuận!”- tôi hét lên.

Sáng hôm sau, chúng tôi đến gặp cô xin lỗi cô 1 lần nữa. Lúc này cô tôi đã bớt giận rồi. Vì chúng tôi đã biết lỗi, đến xin lỗi cô Bích, lau sạch những hình vẽ ghê tởm. Cô tôi có nói “Siêu nhân vẫn là người, không ai mà không mắc lỗi, không ai là hoàn thiện tất cả. Quan trọng là làm lỗi mà có biết lỗi và sửa lổi hay không!”.

Tôi khuyên các bạn, đừng nên làm gì khiến người xung quanh mình phải buồn, nếu không 1 ngày nào đó, người hối hận sẽ là chúng ta!

Giới thiệu cùng bạn 🍀 Kể Về Việc Làm Tốt Giúp Đỡ Mẹ 🍀 15 Bài Mẫu Ngắn Hay

Viết một bình luận