Thơ Hồ Dzếnh: Tuyển Tập 66+ Bài Thơ Hay Nhất

Thơ Hồ Dzếnh ❤️ Tuyển Tập Những Bài Thơ Hay Nhất ✅ Tổng Hợp 66+ Tác Phẩm Nổi Tiếng Của Nhà Văn Gốc Thanh Hóa Đầy Ấn Tượng.

Nhà Thơ Hồ Dzếnh

Giới thiệu đến bạn về tiểu sử của nhà thơ Hồ Dzếnh dưới đây. Cùng tìm hiểu để biết nhiều hơn đến nhà thơ gốc Thanh Hóa này nhé!

Hồ Dzếnh (1916–1991), tên thật là Hà Triệu Anh hay Hà Anh (ghi theo giọng Quảng Đông là Hồ Dzếnh) là một nhà thơ của Việt Nam.

Ông sinh năm 1916 tại làng Đông Bích, xã Quảng Trường, huyện Quảng Xương, tỉnh Thanh Hóa. Cha ông là Hà Kiến Huân, người gốc Quảng Đông sang sinh sống ở Việt Nam từ khoảng 1890, mẹ Đặng Thị Văn là người Việt, quê ở bến Ghép, huyện Quảng Xương, Thanh Hóa.

Ông được biết nhiều nhất qua tập thơ Quê ngoại với một giọng thơ nhẹ nhàng, siêu thoát, phảng phất hương vị thơ cổ Trung Hoa.

Ngoài ra, Hồ Dzếnh còn là một nhà văn với nhiều tác phẩm, tiêu biểu là tập truyện ngắn Chân trời cũ (1942), Thạch Lam đề tựa.

Ông học trung học, dạy tư, làm thơ, viết báo từ năm 1931 tại Hà Nội. Năm 1953 ông vào Sài Gòn làm báo, năm 1954 trở về Hà Nội tiếp tục viết báo, làm thơ. Ông là hội viên Hội Nhà văn Việt Nam ngay từ buổi đầu thành lập (1957). Ông mất ngày 13 tháng 8 năm 1991 tại Hà Nội do xuất huyết dạ dày và viêm thận[1].

Hồ Dzếnh được truy tặng Giải thưởng Nhà nước về Văn học nghệ thuật năm 2007.
Hồ Dzếnh là một tín hữu Công giáo Rôma, tên thánh của ông là Phaolô Têrêsa.

👉Ngoài Nhà Thơ Hồ Dzếnh Chia sẻ đến bạn Thơ Hồ Xuân Hương ❤️ Tuyển Tập Trọn Bộ Bà Chúa Thơ Nôm

Thơ Tình Hồ Dzếnh

Tham khảo ngay các bài thơ tình của nhà thơ Hồ Dzếnh hay và đầy ý nghĩa dưới đây với những cảm xúc dạt dào yêu thương nhất.

Bài Hát Ru Em

Ngủ đi, em bé anh yêu
Phòng em gió sáng dặt dìu tiếng hoa
Thu về, mùa đã nghe xa…
Hoàng hôn nhân thế phai nhòa nhớ thương
Riêng em tóc biếc, môi hường
Vui say bên nỗi đoạn trường là anh
Chiều đồi: cây tạ hồn xanh
Sương the lảng đảng, hoa cành tả tơi

Tiếng sầu mất giữa nhân gian
Nàng đi xa lắm và nàng đã vui
Anh về, lòng góa, tim côi
Lửa thiêng đem sấy lại đồi lạnh khô
Gửi em, giấc Mộng đầu mùa
Hoa phai ghi dấu những giờ xót thương
Anh run, quỳ gối chân giường:
– “Em ơi! Cực lạc, Thiên đường là em!”

Xuân Đôi Ta

Em trở về đây, đáp lại lời
Anh từng buông gọi giữa xa xôi
Nghìn trùng non nước đìu hiu nhớ
Ðã vọng hồn anh đến cuối trời

Anh đã chờ và cây đã xanh
Lừng mùa bay dậy tiếng mây thanh
Em về, mắt đẹp ngời như thuở
Em chửa theo chồng, vẫn mến anh

Anh đợi chờ em suốt bấy lâu
Nhủ thầm: xuân thắm chả phai đâu
Một khi xuân thắm là mong nhớ
Và cả thiên thu: vĩnh viễn sầu!

Áo em sáng dệt trời xuân gấm
Sông cũ, nguồn xưa rộn rã về…
Ngõ hạnh, mấy mùa quên nét thắm
Nở bừng, khi thoáng bóng hoa lê

Em đã về đây, em vẫn nguyền
Như ngày trăng nước chớm tơ duyên
Bao năm xa cách, đời chưa nhạt
Màu tóc sông thu, ánh mắt huyền

Mời em ngồi lại bến sông xanh
Mây cũ muôn năm chiếu dáng lành
Ta viết lòng ta cho hậu thế
Ðọc hoài không chán: Em và Anh!

👉Bên cạnhThơ Tình Hồ Dzếnh Tặng bạn trọn bộ Bài Thơ Lượm Tố Hữu ❤️️ Lời Bài Thơ, Phân Tích, Văn Mẫu

Chiều Thơ Hồ Dzếnh

Tặng bạn bào thơ Chiều của nhà thơ Hồ Dzếnh ấn tượng nhất bên dưới. Cùng theo dõi ngay nhé!

Chiều

Trên đường về nhớ đầy
Chiều chậm đưa chân ngày
Tiếng buồn vang trong mây
Chim rừng quên cất cánh
Gió say tình ngây ngây

Có phải sầu vạn cổ
Chết trong hồn chiều nay?

Tôi là người lữ khách
Mây chiều khó làm khuây
Ngỡ lòng mình là rừng
Ngỡ hồn mình là mây

Nhớ nhà châm điếu thuốc
Khói huyền bay lên cây

👉Ngoài Chiều Thơ Hồ Dzếnh bật mí đến bạn Bài Thơ Về Tiểu Đội Xe Không Kính ❤️️ Lời Thơ, Cảm Nhận

Ngập Ngừng Thơ Hồ Dzếnh

Ngập ngừng là một tỏng những tác phẩm nổi tiếng của nhà thơ Hồ Dzếnh. mời bạn cùng đọc qua bài thơ.

Ngập Ngừng

Em cứ hẹn nhưng em đừng đến nhé!
Ðể lòng buồn tôi dạo khắp trong sân
Ngó trên tay, thuốc lá cháy lụi dần…
Tôi nói khẽ: Gớm, làm sao nhớ thế?

Em cứ hẹn nhưng em đừng đến nhé!
Em tôi ơi! tình có nghĩa gì đâu?
Nếu là không lưu luyến buổi sơ đầu?
Thuở ân ái mong manh như nắng lụa
Hoa bướm ngập ngừng, cỏ cây lần lữa
Hẹn ngày mai mùa đến sẽ vui tươi
Chỉ ngày mai mới đẹp, ngày mai thôi!

Em cứ hẹn nhưng em đừng đến nhé!
Tôi sẽ trách – cố nhiên! – nhưng rất nhẹ
Nếu trót đi, em hãy gắng quay về
Tình mất vui khi đã vẹn câu thề
Ðời chỉ đẹp những khi còn dang dở
Thư viết đừng xong, thuyền trôi chớ đỗ
Cho nghìn sau… lơ lửng… với nghìn xưa…

👉Ngoài Ngập Ngừng Thơ Hồ Dzếnh khám phá ngay Bài Thơ Kẹo Ngọt ❤️️ Hình Ảnh & Giáo Án Trọn Bộ

Các Bài Thơ Hồ Dzếnh Hay

Dưới đây là một số bài thơ hay nổi tiếng của nhà thơ Hồ Dzếnh, cùng theo dõi để có thêm những vần thơ độc đáo nhé!

Hoa Mẫu Đơn

Mẫu đơn nở cạnh nhà thờ
Đôi ta trinh tiết đợi chờ lấy nhau.

Em ạ, quê ta tháp giáo đường
Sáng chiều vẫn vọng những hồi chuông
Ai đi xem lễ tôi đi với
Gió dạo lời kinh toả vấn vương

Con gái nhà Chung xinh đẹp lạ
Đẹp hơn cpn gái phố phường bên
Ngày ngày hai buổi xưa đi học
Mượn lối vườn hoa để gặp em

Tôi nhớ từng viên đá lát thềm
Từng hàng ngói nhỏ mái nhà êm
Cây doi đứng cạnh hòn non bộ
Toả mát đường đi gạch lát nem

Ôi vật vô tri cũng có hồn
Những ngày nắng mới những hoàng hôn
Tình yêu sau trước đều như vậy
Những thoáng vui xen những nét buồn

Đêm Giáng Sinh này em ở đâu
Nghe chuông có nhớ thuở ban đầu
Ước chi sống lại thời xưa nhỉ
Để trẻ ra và để hẹn nhau.

Mùa Thu Năm Ngoái

Trời không nắng, cũng không mưa
Chỉ riu riu rét cho vừa nhớ nhung

Chiều buồn như mối sầu chung
Lòng im nghe thoảng tơ trùng chốn xa

Đâu hình tàu chậm quên ga
Bâng khuâng, gió nhớ về qua lá dày

Tôi đi lại mãi chốn này
Sầu yêu nối nhịp với ngày tôi sang

Dưới chân, mỏi lối thu vàng
Tình xa lăm lắm, tôi càng muốn yêu

👉Ngoài Các Bài Thơ Hồ Dzếnh Hay tặng bạn Thơ Bằng Việt ❤️️ Tuyển Tập Trọn Bộ Những Bài Thơ Hay Nhất

Thơ Của Hồ Dzếnh

Gửi đến bạn những bài thơ của Hồ Dzếnh ấn tượng và đầy đặc sắc dưới đây. cùng tham khảo ngay nhé!

Chuyến Tàu Thu

Tôi lại đến cuối mùa nghe gió lạ
Đón chuyến tàu năm ngoái tiễn thu đi,
Trên đầu tôi, lá thu rơi rụng quá,
Nhưng bạn tôi từ đấy mãi không về.

Tôi khẽ hỏi dòng thông bên dải suối
Sao bạn tôi mãi mãi không về?
Suối nín chảy và thông buồn chẳng nói.
Nhưng bên trời, lặng chỉ dấu chia ly.

Và từ đấy thu sang tôi lạnh quá,
Tôi chia thương với kẻ cuối chân trời,
Và tin chắc khi bên đường rụng lá
Bạn cũng buồn chạnh nghĩ đến tình tôi.

Nhưng thu sang, rồi thu lại sang,
Bao phen sắc lá đổi thay vàng,
Tôi không dám hẹn mong gì nữa
Bạn chết lâu rồi, ngậm tiếng than!

Mải đến chiều nay nhác chuyện xưa
Tưởng người theo mải chuyến tàu thu,
Tôi nhìn chân gió run trong lạnh
Chỉ thấy mây buồn toả vất vơ…

Quê Hương

Ngày xưa tôi sống vui êm
Trong khu làng nhỏ kề bên sông đào

Chị tôi giặt lụa cầu ao
Trời trong, nắng ửng, má đào ghẹo duyên
Tôi say nước thắm mây huyền
Nước mơ dáng cũ, mây truyền tiếng xưa…

Đời lành: nắng nhạt mưa thưa
Sầu hôm nối sáng, buồn trưa tiếp chiều
Có lần tôi thấy tôi yêu
Mắt nhung, cô bé khăn điều cuối thôn

Lâu rồi, tôi đã… hơi khôn
Biết cô hàng xóm có còn nhớ nhau?

👉Ngoài Thơ Của Hồ Dzếnh tiết lộ đến bạn Bài Thơ Việt Bắc ❤️ Nội Dung, Cảm Nhận, Dàn Ý, Nghị Luận

Trên đây là tuyển tập một số bài thơ hay nổi tiếng của bà chúa thơ Nôm Hồ Xuân Hương! Cảm ơn bạn đã tham khảo tại scr.vn.

Viết một bình luận