SCR.VN đã chọn lọc cho các bạn đọc 6+ mẫu phân tích bài thơ Thời gian ngắn hay nhất của tác giả Văn Cao dưới đây. Bạn tham khảo ngay nhé.
Giới Thiệu Bài Thơ Thời Gian Của Văn Cao
Bài thơ “Thời gian” của Văn Cao ra đời vào một mùa xuân tràn ngập sức sống vào năm 1987. Mặc dù chỉ bao gồm 7 câu, 12 dòng và 42 từ, nhưng bản chất triết lý và thông điệp nhân văn sâu sắc của nó đã khiến người đọc không thể không bị mê hoặc và suy ngẫm.
Bài thơ thể hiện sự cảm nhận sâu sắc của tác giả về thời gian. Văn Cao đã sử dụng ngôn ngữ và hình ảnh phong phú để miêu tả sự trôi qua nhanh chóng của thời gian. “Thời gian qua kẽ tay” là một hình ảnh mạnh mẽ, thể hiện sự thoáng qua và không thể nắm bắt được thời gian. Thời gian trở nên vô tình và lặng lẽ, nhưng lại để lại dấu ấn sâu sắc trên vạn vật và con người.
Xem chi tiết 👉 Giới Thiệu Một Tác Phẩm Văn Học
Nội Dung Và Thông Điệp Của Bài Thơ Thời Gian
“Thời gian” của tác giả Văn Cao đem đến ý nghĩa lớn lao về quy luật của thời gian. Thời gian dẫu vẫn trôi “qua kẽ tay” nhưng những điều đẹp đẽ vẫn còn sống mãi, vẫn “còn xanh”. Qua những lời thơ giản dị, đầy hàm súc đó, Văn Cao muốn gửi gắm thông điệp tới bạn đọc sự tri ân với thời gian, tri ân những điều xưa cũ và ghi nhớ về những điều đẹp đẽ, đó chính là nét nghệ thuật mãi mãi trường tồn.
👉 Sau đây là nội dung bài thơ Thời Gian của tác giả Văn Cao
Thời gian
Tác giả: Văn Cao
Thời gian qua kẽ tay
Làm khô những chiếc lá
Kỷ niệm trong tôi
Rơi như tiếng sỏi trong lòng giếng cạn.
Riêng những câu thơ còn xanh
Riêng những bài hát còn xanh
Và đôi mắt em như hai giếng nước.
Xem thêm ❤️️ Thuyết Minh Về Một Tác Giả Văn Học ❤️️ngoài bài giới thiệu một tác phẩm văn học
Cách Phân Tích Bài Thơ Thời Gian
Bạn đã biết cách phân tích bài thơ Thời gian của tác giả Văn Cao như thế nào chưa? Nếu chưa thì hãy tham khảo ngay bài viết sau đây nhé.
- 1. Giới thiệu chung
- Tác giả Văn Cao: Giới thiệu ngắn gọn về cuộc đời và sự nghiệp của tác giả, nhấn mạnh phong cách sáng tác và vị trí của Văn Cao trong văn học Việt Nam.
- Bài thơ “Thời gian”: Giới thiệu về bài thơ, hoàn cảnh sáng tác, chủ đề chính, và ý nghĩa cơ bản của bài thơ.
- 2. Phân tích nội dung
- Khổ thơ đầu:
- Miêu tả hình ảnh và cảm xúc của tác giả về thời gian.
- Phân tích các biện pháp tu từ được sử dụng (ẩn dụ, nhân hóa, hoán dụ, v.v.).
- Tâm trạng và suy nghĩ của tác giả khi đối diện với sự trôi chảy của thời gian.
- Những suy tư, trăn trở của tác giả về sự thay đổi và vô thường của cuộc sống.
- Những cảm xúc sâu lắng về quá khứ và hiện tại.
- Sự cảm nhận về thời gian qua những hình ảnh cụ thể và sinh động.
- Khổ thơ cuối:
- Suy ngẫm triết lý về ý nghĩa của thời gian và cuộc sống.
- Cảm giác tiếc nuối, nhớ nhung hoặc sự chấp nhận về sự trôi đi của thời gian.
- Kết luận và thông điệp mà tác giả muốn gửi gắm.
- Khổ thơ đầu:
- 3. Phân tích nghệ thuật
- Ngôn ngữ: Phân tích từ ngữ, cách dùng từ, cách tạo hình ảnh.
- Hình ảnh thơ: Những hình ảnh nổi bật, có sức gợi cảm.
- Nhịp điệu và âm thanh: Nhịp điệu thơ, âm hưởng của bài thơ.
- Biện pháp tu từ: Sử dụng các biện pháp tu từ để làm nổi bật ý nghĩa và cảm xúc.
- 4. Kết luận
- Tổng kết nội dung và nghệ thuật: Tóm tắt lại những điểm nổi bật về nội dung và nghệ thuật của bài thơ.
- Đánh giá: Đánh giá tầm quan trọng và giá trị của bài thơ trong sự nghiệp của Văn Cao và trong nền văn học Việt Nam.
- Cảm nhận cá nhân: Nêu lên những cảm nhận, suy nghĩ cá nhân về bài thơ và thông điệp của tác giả.
Đón đọc ngay bài văn 💚 Phân Tích Chi Tiết Bát Cháo Hành Của Thị Nở 💚 hay nhất
Dàn Ý Phân Tích Bài Thơ Thời Gian
SCR.VN chia sẻ cho bạn cách lập dàn ý phân tích bài thơ Thời gian của tác giả Văn Cao dưới đây.
I. Mở bài: Giới thiệu khát quát về tác phẩm “Thời gian”.
II. Thân bài:
a. Tác giả:
– Văn Cao (1923 – 1995), sinh ra ở Nam Định nhưng lớn lên ở Hải Phòng và bắt đầu sự nghiệp sáng tác ở đây
– Ông là nhạc sĩ, nhà thơ và họa sĩ.
– Thơ của ông không nhiều về số lượng nhưng luôn thể hiện phong cách nghệ thuật độc đáo.
b. Tác phẩm:
Bài thơ “Thời gian” được sáng tác vào mùa xuân năm Đinh Mão 1987.
c. Phân tích:
– Khổ 1:
+ “Thời gian qua kẽ tay”: Cảm nhận thời gian một cách đặc biệt bằng xúc giác. Thời gian lặng lẽ nhưng trôi qua rất nhanh.
+ “Làm khô những chiếc lá”: Dấu ấn của thời gian thể hiện trên vạn vật và con người.
+ “Rơi”: Câu thơ được ngắt ra đột ngột, chỉ có một tiếng, nhấn mạnh vào sự chuyển động của cảnh vật.
+ “như tiếng sỏi”: Lối so sánh đặc sắc, gợi tả âm thanh nặng nề và khô khốc.
+ “trong lòng giếng cạn”: Sự vật đều trơ trọi, bị thời gian tước đi sức sống, trở nên tiêu điều.
– Khổ 2:
+ “Riêng những”: Điệp ngữ thể hiện sự khẳng định, cho thấy cảm xúc của nhân vật trữ tình có sự thay đổi.
+ “những câu thơ”, “những bài hát” là biểu tượng cho sáng tạo nghệ thuật, sự rung động của trái tim con người.
+ “còn xanh”: Sức sống trường tồn của nghệ thuật và tình yêu.
+ “Và đôi mắt em”: Vẻ đẹp của con người, tình yêu.
+ “như hai giếng nước”: Vẻ lấp lánh, trong lành, dạt dào sức sống.
– Tổng kết.
III. Kết bài
Nêu cảm nghĩ của em, khẳng định lại vấn đề
Tham khảo ngay bài văn 👉 Phân Tích Nhân Vật Chí Phèo Ngắn Gọn
6+ Mẫu Phân Tích Bài Thơ Thời Gian Ngắn Hay
Bạn tham khảo thêm 6+ mẫu phân tích bài thơ Thời gian hay nhất của tác giả Văn Cao dưới đây nhé.
Phân Tích Bài Thơ Thời Gan Của Văn Cao Hay Nhất
Văn Cao- một biểu tượng vĩ đại của nền văn hóa Việt Nam, không chỉ là một nhạc sĩ xuất sắc mà còn là một tài năng ghi đậm dấu ấn trên nền nghệ thuật Việt Nam với sáng tác đa phong cách và nhiều lĩnh vực nghệ thuật khác nhau. Ông được biết đến qua những bản nhạc gắn liền với lịch sử và tinh thần dân tộc như “Tiến Quân Ca” và “Quốc Ca”, những tác phẩm không chỉ góp phần xây dựng nên bản sắc quốc gia mà còn truyền cảm hứng và động viên cho thế hệ sau.
Trải qua thập kỷ của những năm 1980, bài thơ “Thời Gian ” của thi sĩ Văn Cao nổi tiếng đã chạm vào lòng người với những dòng chữ đầy ý nghĩa. Dù chỉ gồm 7 câu, 12 dòng và 42 chữ, nhưng sức mạnh về những con chữ vô hình chung đã tạo nên những thông điệp sâu sắc, làm nên bản sắc riêng chỉ một mình tác phẩm ấy có.
Bài thơ ấy vẫn lưu lại trong tâm hồn của mọi người, làm cho độc giả chiêm nghiệm về bản chất của con người và học thêm nhiều bài học ý nghĩa trong cuộc sống.
Một khoảnh khắc chớp mắt, thời gian trôi qua như làn sương mỏng manh trên đôi bàn tay. “ Thời gian trôi qua kẽ tay”. Hình ảnh ấy, trong bài thơ, không chỉ đơn thuần là sự diễn đạt mà còn là một cách lạ hóa, một sự biểu hiện tinh tế của sự tương phản giữa cái hiển nhiên và cái ẩn dụ. Thời gian, như một hiện thân của sự vô hình và vô tận, lại được làm “hữu hình” qua hình ảnh đầy biểu tượng này.Cuộc sống của mỗi người, so với vũ trụ bao la vô tận, thực sự chỉ là một phần nho nhỏ, một phần nhỏ nhặt trong dòng chảy vô tận của thời gian.
Sự hiện hữu của chúng ta, với những niềm vui, nỗi buồn, thành công và thất bại, đều chỉ là những điểm nhỏ trên bức tranh lớn của vũ trụ. Và trong sự hữu hạn đó, sự vô nghĩa và xa xôi của cuộc sống lại trở nên rõ ràng hơn bao giờ hết.
Như Nguyễn Gia Thiều đã gợi mở trong những câu thơ đầy chất chứa ý nghĩa, “Trăm năm nào có gì đâu, chẳng qua một nấm cỏ khâu xanh rì”. Những gì chúng ta đang trải qua, dù có lớn lao và quan trọng đến đâu, đều chỉ là những đợt sóng nhỏ trên bề mặt biển vô tận của thời gian và vũ trụ. Nhưng trong những giọt sương ấy, có biết bao nỗi niềm, hy vọng và hối tiếc, tất cả đều tan biến vào hư không của vũ trụ rộng lớn.
Làm khô những chiếc lá
Kỷ niệm trong tôi
Rơi
như tiếng sỏi
trong lòng giếng cạn
Những chiếc lá, như những kỷ niệm, cuối cùng cũng phải rơi, phải khô héo dưới sự cưỡng bức của thời gian. Điều không thể nào thay đổi trong cuộc đời chính là sự đổi thay, sự qua đi của mọi thứ, từ những niềm vui đến những nỗi buồn, từ những thành công đến những thất bại. Cảm giác xa xưa, như tiếng sỏi rơi vào lòng giếng cạn, khiến con người nhận ra rằng mọi thứ đều chỉ là phù du, chỉ là một phần nhỏ trong bức tranh lớn của cuộc sống.
Nhưng giữa những thăng trầm của cuộc đời, giữa sự khô héo của thời gian, vẫn có những giọt kỷ niệm, những hạt ngọc quý giá, lắng sâu trong tâm thức của con người. Những kỷ niệm ấy, dù nhỏ bé, nhưng lại là những dấu vết vĩnh cửu của cuộc sống, là điểm tựa cho con người khi họ đối diện với những thử thách và gian khó.
Thi sĩ Văn Cao- thông qua bài thơ của mình, đã khẳng định ý nghĩa sâu sắc của việc trân trọng và đánh giá cao sự hiện hữu của mỗi người. Cuộc sống không chỉ là vật chất, không chỉ là sự tồn tại, mà còn là sự sống đích thực, là khả năng cảm nhận, trải nghiệm và yêu thương. Điều quan trọng là làm thế nào để mỗi khoảnh khắc, mỗi phút giây hiện hữu của đời người được sống đầy đủ và ý nghĩa, làm thế nào để mỗi người có thể để lại dấu ấn vĩnh cửu trong dòng chảy không ngừng của thời gian.
Riêng những câu thơ
còn xanh
Riêng những bài hát
còn xanh
Và đôi mắt em
như hai giếng nước
Trong cuộc sống, dòng chảy thời gian không ngừng trôi, mang theo mình biến đổi và lụi tàn của mọi sự vật, mọi hiện tượng. Nhưng giữa sự hư không ấy, vẫn tồn tại những giá trị vĩnh cửu, những điều không thể mất đi, như là những tác phẩm nghệ thuật, những đóa hoa tinh tú, những trái tim tráng lệ đượm hương yêu thương.
Bài thơ đột nhiên chuyển từ trầm buồn, u uất sang thanh thoát, thổn thức, mơ màng. Hình ảnh thơ mang ý nghĩa biểu tượng cao, khi từ “riêng” được lặp lại, như muốn khẳng định một chân lý vĩnh cửu: Nghệ thuật và Tình yêu luôn là hai thứ riêng biệt, vượt lên mọi tầm thường, mang theo sức mạnh trường tồn và vĩnh cửu, vì chúng là hiện thân của cái Đẹp.
Như lời của Cyprian Norwid: “Thế giới này rốt cuộc chỉ còn lại hai thứ, chỉ hai thứ thôi: Thi ca và lòng nhân ái… không còn gì khác.” Điều này là sự thật không thể phủ nhận, là ngọn lửa vĩnh cửu trong tâm hồn con người.Và cuối cùng, câu kết của bài thơ để lại một dư âm da diết nhưng không bi lụy: “Và đôi mắt em / như hai giếng nước…” Đôi mắt ấy có thể là nơi tình yêu bắt đầu, nơi tình yêu mãi mãi lên ngôi, là nguồn cảm hứng cho mọi sáng tác và là điểm tựa vững chắc trong cuộc sống đầy biến động và thử thách.
Thời gian có thể trôi “qua kẽ tay” nhưng bài thơ “Thời Gian” của nhạc sĩ và thi sĩ Văn Cao vẫn luôn giữ vẻ xanh tươi trong lòng của người đọc. Sự đơn giản, nhưng chứa đựng sâu sắc ý nghĩa và triết lý về cuộc sống, thể hiện tài năng và tinh tế của một thi sĩ hàng đầu.
Thông điệp nhân văn từ bài thơ vẫn còn nguyên giá trị, vẫn vang lên và gợi nhớ trong lòng của mỗi độc giả. Những thông điệp về tình yêu, về cái đẹp và về ý nghĩa của cuộc sống vẫn tiếp tục lan tỏa và làm cho người đọc cảm thấy đồng điệu, đồng cảm và đồng sáng tạo cùng tác giả. Và trong vẻ đẹp đơn giản của bài thơ, chúng ta thấy được sự vĩnh hằng của nghệ thuật, của tình yêu và của cái đẹp.
Bài thơ vượt lên quy luật khắc nghiệt của thời gian, tồn tại mãi mãi như một biểu tượng vĩnh cửu của sức mạnh tinh thần và triết lý nhân văn. Đó chính là sức mạnh vô song của Nghệ Thuật – Tình Yêu và Cái Đẹp, một hệ giá trị vĩnh cửu không bao giờ phai nhạt theo năm tháng.
Chia sẻ bạn mẫu bài văn 👉 Phân Tích Đi San Mặt Đất Ngắn Gọn
Phân Tích Bài Thơ Thời Gian Ngắn Gọn
Văn Cao tuy nổi tiếng là một nhạc sĩ nhưng ít ai biết rằng ông còn tạo dựng được tên tuổi trong lĩnh vực thơ ca. “Thời gian” là bài thơ nổi bật thể hiện sự đổi mới táo bạo của người nghệ sĩ đa tài này.
Văn Cao (1923-1995) sinh ra ở Nam Định nhưng lớn lên ở Hải Phòng, nơi ông bắt đầu sự nghiệp sáng tạo. Ông là một nhạc sĩ, nhà thơ và họa sĩ. Tuy số lượng thơ không nhiều nhưng phong cách nghệ thuật độc đáo của ông luôn để lại ấn tượng trong lòng người đọc.
Với quan niệm“Sự thất bại thường gặp trong một bài thơ là khép lại: Khép tất cả sự muốn nghĩ và muốn nói”, Văn Cao luôn chú trọng làm sao đổi mới thơ cả về hình thức lẫn nội dung, đồng thời phát triển nhiều cấp độ khác nhau để tạo nên ý nghĩa thơ ca phong phú. Bài thơ “Thời gian” được Văn Cao viết vào mùa xuân năm 1987.
Toàn bộ bài thơ là sự suy ngẫm, chiêm nghiệm về thời gian và cuộc sống con người. Người ta thường đo thời gian bằng giây hoặc phút nhưng Văn Cao lại coi thời gian là một sinh thể Hữu hình, có thể chạm vào được:
“Thời gian qua kẽ tay
Làm khô những chiếc lá
Kỷ niệm trong tôi
Rơi
như tiếng sỏi
trong lòng giếng cạn”
Văn Cao cảm nhận thời gian qua xúc giác: “Thời gian qua kẽ tay”. Thời gian chạm vào chúng ta một cách âm thầm và trôi qua cực kỳ nhanh chóng. Người ta cảm thấy trầm ngâm mỗi khi thời gian “đi qua kẽ tay” rồi dừng lại mà ăn năn. Lời thơ mở đầu năm chữ tạo nên những liên tưởng thú vị trong lòng người đọc.
Thời gian rất quý giá nhưng lại rất mong manh nên con người luôn khao khát có được nó trong tay. Và khi thời gian trôi qua kẽ tay và thoát khỏi tầm tay con người, thời gian đã vô tình “làm khô những chiếc lá”. Thời gian trôi qua, con người và vạn vật đều biến mất. Những chiếc lá mới tươi một thời đã khô héo. Tuổi thanh xuân của con người cũng vậy, đẹp đẽ và ngắn ngủi nhưng chẳng bao lâu chúng ta đã đặt một chân trước ngưỡng cửa của tuổi già.
Không ngờ, một tiếng “rơi” xuất hiện, giống như một dòng cảm xúc chợt rơi xuống giữa dòng thơ. Bài thơ chỉ dùng một từ để nhấn mạnh diễn biến của cảnh. “Rơi” ở đây có nghĩa là bỏ đi, quên lãng. Trong cuộc đấu tranh giành sự sống, con người bỗng trở nên sợ hãi, buồn bã và thất vọng khi mọi thứ mình yêu quý đều tuột khỏi tầm tay. “Như tiếng sỏi” là một sự tương tự độc đáo để mô tả một âm thanh nặng nề và khô khan.
Sỏi rơi “trong lòng giếng cạn”. Những thứ vô hồn và cô đơn lần lượt xuất hiện. Từ “canh” ám chỉ sự cằn cỗi, thiếu sức sống. Càng về sau bài thơ càng nặng nề, bài thơ bị ngắt dòng đột ngột, thể hiện những cảm xúc tự nhiên của con người khi đứng trước sự khắc nghiệt của thời gian.
Nhận thức sâu sắc về thời gian và khao khát nắm bắt hạnh phúc không phải là điều xa lạ đối với các nhà thơ. Cũng có những nhà thơ kết thúc tác phẩm của mình bằng sự bi quan và cay đắng. Nhưng Văn Cao thì khác. Những câu thơ tiếp theo lấp lánh vẻ đẹp trữ tình nhẹ nhàng với sự xuất hiện của “những câu thơ”, “những bài hát” và “đôi mắt em”.
“Riêng những câu thơ
còn xanh
Riêng những bài hát
còn xanh
Và đôi mắt em
như hai giếng nước.”
Thơ ca là biểu tượng của sự sáng tạo nghệ thuật và những rung động của trái tim con người. điệp khúc “Những câu thơ”, “những bài hát”” được lặp lại hai lần, nhấn mạnh sự trường tồn của nghệ thuật chân chính. Và điều đẹp nhất trên thế giới này không ai khác chính là “đôi mắt em”. Đôi mắt là cửa sổ tâm hồn, tượng trưng cho tình yêu và tuổi trẻ vĩnh cửu. Đôi mắt sâu thẳm của em sáng “như hai giếng nước” và tràn đầy sức sống.
Nhà thơ không chỉ lay động chúng ta bằng những giá trị cao đẹp, vĩnh cửu mà còn gợi cho chúng ta một lối sống ý nghĩa, cho chúng ta thấy giá trị của nghệ thuật và tình yêu. Nhịp điệu và hình ảnh thơ của khổ thơ thứ hai tương tự như khổ thơ thứ nhất, tạo hiệu ứng vòng tròn nhưng thay vì thể hiện cảm xúc thất vọng nói trên thì không khí lại nồng nàn, đắm đuối hơn được thể hiện.
Bài thơ được viết theo thể thơ tự do, có những xuống dòng và ngắt nhịp đầy sáng tạo. Nhịp điệu uyển chuyển của bài thơ tạo nên một giai điệu đặc biệt. Ngoài ra, Văn Cao còn sử dụng ngôn ngữ chứa đựng nhiều tầng nghĩa biểu tượng, tương phản, đối lập, so sánh, ám chỉ, ẩn dụ để thể hiện quan điểm sống của mình.
Bài thơ thể hiện sự suy ngẫm sâu sắc về mối quan hệ giữa thời gian, cuộc sống, con người và nghệ thuật. “Thời gian” của Văn Cao là “chiếc lá” của nghệ thuật xanh mãi.
Gửi đến bạn 8+ mẫu 💛 Phân Tích Bài Thơ Thiên Trường Vãn Vọng 💛 ngắn gọn
Phân Tích Bài Thơ Thời Gian Chọn Lọc
Bài thơ Thời gian được Văn Cao làm vào mùa xuân năm 1987. Một thi phẩm viết về thời gian, cái khái niệm quen thuộc gắn với chúng ta trong quá khứ, đến hiện tại và tương lai. Bài thơ hàm súc mang những trải nghiệm cuộc sống thâm hậu.
Với Văn Cao, thời gian là cái có thể cảm nhận được rất rõ ràng. Cái được đo bằng thiên kỷ, thế kỷ, thập kỷ, năm, tháng, ngày, giờ, phút, giây ấy trong bước đi vô tận của mình đã kịp để lại “cảm giác” qua kẽ tay của một nghệ sỹ đa tài.
Bằng sự nhạy cảm ông đã nhận ra nhịp lưu hành của cái vô hình: thời gian. Và, bước đi của nó trong một cuộc đời nhanh lắm. Thời gian để lại dấu ấn trên ta với những đổi thay về thể xác, tâm hồn qua mỗi chặng đời tựa sự an bài không gì cưỡng lại được. Điều ấy, được diễn đạt ở bài thơ này thật giản dị với những thi ảnh, âm thanh không hề xa lạ cao siêu với chúng ta:
Thời gian qua kẽ tay
Làm khô những chiếc lá
Kỷ niệm trong tôi
Rơi
Như tiếng sỏi
trong lòng giếng cạn.
Mấy câu thơ cứ nặng dần, nặng dần và bị chia cắt bởi lối xuống dòng bất chợt. Hình như có cái gì đó không được trôi chảy, hanh thông và biết đâu trong đấy còn những trắc ẩn chìm khuất chưa được giãi bày.
Thiên nhiên, cảnh vật, tâm hồn không còn xanh tươi, nhẹ nhàng như thuở nào nữa. Những chiếc lá đã bị úa héo…Tiếng rơi của hồi ức khô khốc nặng nề như tiếng sỏi trong lòng giếng cạn. Tiếng rơi kỷ niệm chẳng hề êm dịu nếu như không muốn nói rằng đó là tiếng rơi chát đắng của dĩ vãng xuống nền hiện tại cằn cỗi.
Nếu chỉ như thế, Văn Cao cứ mải mê đuổi theo những héo khô nặng nề dù có thật chăng nữa thì chắc bài thơ không lưu lại trong ta nhiều suy ngẫm đáng kể. Người đọc may ra chỉ chia sẻ cảm thông và có thể cùng ngậm ngùi về thế cuộc, về nhân tình với tác giả mà thôi.
Không, những tâm hồn thoáng đạt, những tầm nghĩ lớn lao như Văn Cao không bao giờ dừng lại ở đó. Ông biết tôn vinh, nâng lên những nét đẹp, nguồn sáng, sự tươi tắn của cuộc sống mà trước hết là của nghệ thuật và tình yêu đích thực. Triết lý nhân sinh, lãng mạn cuộc sống thêm lần nữa được Văn Cao viết lên bằng những thi ảnh lung linh:
Riêng những câu thơ
còn xanh
Riêng những bài hát
còn xanh
Và đôi mắt em như hai giếng nước.
Thế chỗ những chiếc lá khô, lòng giếng cạn là những câu thơ còn xanh và những bài hát còn xanh cùng với đôi mắt em, đôi mắt của tình yêu đẹp đẽ, trong mát như hai giếng nước. Đôi mắt em như hai giếng nước, một sự ví von tuyệt vời; cái đẹp mát rượi sâu đằm nhưng cũng gần gũi thân thuộc làm sao. Đôi mắt ấy, tình yêu ấy sẽ tưới mát tâm hồn ta, sẽ giải thoát ta ra khỏi những héo úa khô khát cằn cỗi của cuộc sống.
Năng lượng thơ được giải phóng từ những hình ảnh, câu chữ đắc địa, ngỡ bình thường mà rất sâu sắc, dễ hiểu nhưng không nông cạn, triết lý nhưng không cần viện cao siêu rườm rà. Thời gian của Văn Cao, một thi phẩm “Ý tại ngôn ngoại”, tôi cho là thế!
Gợi ý bạn cách 👉 Viết Bài Văn Phân Tích Một Tác Phẩm Văn Học
Phân Tích Bài Thơ Thời Gian Của Văn Cao Chi Tiết
Văn Cao – một nhạc sĩ lớn của Việt Nam. Ông là tác giả của hai bài hát nổi tiếng là Tiến quân ca và quốc ca, đồng thời cũng là một trong số những gương mặt tiêu biểu, quan trọng nhất của tân nhạc. Không chỉ tài năng trong lĩnh vực âm nhạc, Văn Cao còn được công chúng biết đến với tư cách là một họa sĩ, một nhà thơ với rất nhiều tác phẩm giá trị.
Tiêu biểu trong sự nghiệp thơ ca của ông, không thể không nhắc đến bài thơ “Thời gian”, qua những vần thơ mang đầy hàm súc, người đọc dường như đã cảm nhận được rõ nét sự dồn nén cô đọng của tư tưởng, cảm xúc:
“Thời gian qua kẽ tay
Làm khô những chiếc lá
Kỷ niệm trong tôi
Rơi
như tiếng sỏi
trong lòng giếng cạn
Riêng những câu thơ
còn xanh
Riêng những bài hát
còn xanh
Và đôi mắt em
như hai giếng nước”
Văn Cao tên đầy đủ là Nguyễn Văn Cao, ông sinh ngày 15 tháng 11 năm 1923 tại tỉnh Hải Phòng. Quê gốc ở xã Liên Minh, huyện Vụ Bản thuộc tỉnh Nam Định. Văn Cao xuất thân từ một gia đình viên chức, có cha là giám đốc của nhà máy nước Hải Phòng. Sau khi lên trung học, ông lần đầu được tiếp xúc với âm nhạc.
Năm 1938, gia đình gặp nhiều biến cố, Văn Cao đã bỏ học khi mới 15 tuổi. Ông được biết đến là một nhạc sĩ có sức ảnh hưởng rất lớn trong nền Tân nhạc của Việt Nam. Không chỉ dừng lại ở mảng âm nhạc, Văn Cao còn được nhận xét là hình mẫu thiên tài, bởi tài năng nghệ thuật của ông rất đa dạng và phong phú mang tính tổng hợp cao giữa hội họa- âm nhạc- văn chương. Ông đã để lại cho đời rất nhiều các tác phẩm có giá trị, và được lưu truyền rộng rãi cho thế hệ con cháu sau này.
Bài thơ Thời gian được nhà văn sáng tác vào mùa xuân năm 1987. Lúc này người thi sĩ Văn Cao đã bỏ lại sau lưng với biết bao trải nghiệm vui buồn khác nhau. Dù tác phẩm chỉ vỏn vẹn có 7 câu, 12 dòng và 42 chữ, nhưng sâu bên trong ẩn chứa tính chất triết luận và những thông điệp giàu ý nghĩa nhân sinh cực kì sâu sắc. Qua đó đã gợi cho tâm hồn người đọc biết bao suy ngẫm về cuộc đời, về con người trong cuộc sống này, mặc cho thời gian vẫn không ngừng chảy trôi:
“Thời gian qua kẽ tay”
“Thời gian qua kẽ tay” là một hình ảnh thơ giàu hàm xúc, gợi liên tưởng tới sự tương phản giữa cái vô hình và cái hữu hình, giữa cái vô hạn và cái hữu hạn. Như một điều tất yếu, sự hiện diện của thời gian trên thế giới này là hư ảo, nó rất mong manh và vô cùng ngắn ngủi vô cùng. Có lẽ vì thế mà người thi nhân khi chứng kiến sự chảy trôi của thời gian không khỏi ngậm ngùi xa xót trước sự vô nghĩa của đời người… Cũng như Văn Cao, Nguyễn Gia Thiều đã từng có cảm nhận đầy chua chát qua tác phẩm Cung oán ngâm khúc nổi tiếng:
“Trăm năm nào có gì đâu
Chẳng qua một nấm cỏ khâu xanh rì”
Thời gian là thứ quà tặng kì diệu mà tạo hóa ban cho con người, và chẳng có một ai nắm giữ được thời gian. Thời gian đi qua lấy đi vô số thứ, thanh xuân, tuổi trẻ, những tháng ngày hạnh phúc, những thứ chúng ta trân trọng và thương yêu nhất… và một khi qua đi sẽ không bao giờ trở lại. Đó là một quy luật tất yếu của thời gian, nhưng cũng là sự nghiệt ngã, tàn nhẫn đối với con người
“Làm khô những chiếc lá
Kỷ niệm trong tôi
Rơi
như tiếng sỏi
trong lòng giếng cạn”
Theo thời gian những chiếc lá xanh tươi rồi cũng sẽ úa. Những được mất trong cuộc đời rồi cũng phai nhạt theo năm tháng. Có chăng, cái ở lại trong cuộc đời này chỉ là là những hồi ức nhớ hoài về kỷ niệm ngày xưa ấy. Bài thơ đã giúp bạn đọc nhận thức được cái ý nghĩa nhân sinh tưởng như rất bình thường nhưng không phải ai cũng nhận biết được bởi họ vẫn còn đang chìm đắm trong quá nhiều tham vọng, vinh hoa của cuộc sống.
Bài thơ mang giá trị nhân văn thật sâu sắc, đồng thời cũng gửi gắm tới bạn đọc thông điệp: khi đã nhận thức được quy luật vận động của dòng chảy thời gian, con người chúng ta càng nên biết trân quý sự hiện hữu của bản thân trên thế giới này. Chúng ta phải làm hành động, phải biết tận dụng thời gian một cách triệt để, có ích, để mỗi phút giây hiện hữu trong đời người là những giây phút sống chứ không phải chỉ là tồn tại
“Riêng những câu thơ
còn xanh
Riêng những bài hát
còn xanh
Và đôi mắt em
như hai giếng nước”
Trong dòng chảy của thời gian, mọi sự vật, mọi hiện tượng trên thế giới này đều có thể lụi tàn và tan biến mãi mãi vào hư không. Nhưng tất nhiên có những giá trị sẽ chẳng thể mất mà mãi mãi mà qua hàng nghìn đời nó sẽ vẫn “còn xanh”, đó chính là những giá trị đẹp đẽ được được kết tinh từ những bài hát, vần thơ, và đặc biệt là từ đôi mắt em. Câu kết của tác phẩm đã để lại trong lòng người đọc một dư âm tha thiết nhưng không hề bi lụy:
“Và đôi mắt em
như hai giếng nước”
… Phải chăng, đôi mắt em chính là nơi mà tình yêu đôi ta bắt đầu và hay đó sẽ là nơi mà tình yêu ta mãi mãi lên ngôi…!
Dẫu sao, theo tháng năm, thời gian vẫn sẽ trôi “qua kẽ tay” nhưng tác phẩm Thời gian của cố thi sĩ Văn Cao vẫn “nguyên xanh” như thuở nào trong lòng mỗi bạn đọc. Sự giản dị, mộc mạc, ẩn chứa hàm súc trong từng câu chữ đã cho thấy sự tinh tế, tài hoa của một thi sĩ thật tài năng.
Tìm hiểu thêm 👉 Viết Bài Văn Kể Lại Một Chuyến Đi Đáng Nhớ Của Em
Phân Tích Về Bài Thơ Thời Gian Của Văn Cao Đặc Sắc
Bài thơ Thời gian của Văn Cao là một tác phẩm nhỏ gọn nhưng chứa đựng những ý nghĩa sâu sắc về cuộc sống và thời gian. Từng câu chữ, từng dòng thơ, tác giả đã truyền đạt cho người đọc những cảm nhận đầy tình cảm và triết lý.
Bài thơ khởi đầu với hình ảnh “Thời gian qua kẽ tay”, tưởng chừng như chỉ là một hình thức tu từ đơn giản, nhưng nó thực sự đậm chất tượng trưng. Thời gian là một yếu tố không thể nắm bắt được, nhưng tác giả đã sử dụng biện pháp so sánh và tương phản để nhấn mạnh sự khắc nghiệt của thời gian đối với cuộc sống con người. Những kỷ niệm, những điều đẹp đẽ trong cuộc sống, dù có bị thời gian làm mờ dần như “chiếc lá khô”, nhưng vẫn còn sống mãi trong tâm hồn như “câu thơ” và “bài hát” vẫn còn xanh tươi.
Bài thơ tiếp tục tạo ra sự tương phản khi so sánh “đôi mắt em” với “hai giếng nước”. Đôi mắt em không chỉ là một hình ảnh đẹp mà còn mang ý nghĩa sâu xa về sự sống và hy vọng. Giếng nước là nguồn sống, là điểm tựa tinh thần của con người, và đôi mắt em như hai giếng nước thể hiện sự tươi sáng, sự trong trẻo và sự đặc biệt của tình yêu. Nhưng đồng thời, nó cũng ám chỉ đến tính chất vĩnh hằng, không thể mất đi của nghệ thuật và cái đẹp.
Tuy nhiên, bài thơ cũng nhấn mạnh rằng không phải tất cả mọi thứ đều chìm vào quên lãng. Nghệ thuật và cái đẹp vẫn còn sống sót, như những “câu thơ còn xanh” và “bài hát còn xanh”. Đây là những yếu tố mang tính vĩnh hằng, vượt lên trước thời gian và không thể bị mất đi. Nói cách khác, bài thơ nhấn mạnh sức mạnh và ý nghĩa của nghệ thuật trong việc tạo nên những giá trị vĩnh cửu và truyền cảm hứng cho con người.
Bài thơ “Thời gian” của Văn Cao khiến người đọc cảm nhận được sự nghiệt ngã và vô tình của thời gian, nhưng đồng thời cũng khơi dậy niềm tin và hy vọng về những giá trị vĩnh cửu. Nó nhắc nhở chúng ta về sự quý giá của thời gian, cần trân trọng những điều xưa cũ và ghi nhớ những điều đẹp đẽ trong cuộc sống.
Bài thơ không chỉ đơn thuần là một tác phẩm văn chương, mà còn là một thông điệp nhân văn, tác phẩm mang đậm tinh thần triết lý và sâu sắc về sự sống. Nó khơi dậy trong lòng người đọc những suy nghĩ về ý nghĩa cuộc sống và khát khao sống một cách ý nghĩa.
Bài thơ “Thời gian” của Văn Cao là một món quà tinh thần, là một lời nhắn nhủ cho chúng ta trước sự trôi qua không thể ngăn cản của thời gian. Thời gian của Văn Cao là một tác phẩm nghệ thuật tinh tế và sâu sắc, nó không chỉ truyền tải cảm xúc và suy tư của tác giả mà còn đem đến những suy nghĩ và cảm nhận sâu xa về thời gian và cuộc sống cho người đọc.
Bài thơ khơi gợi niềm tin và hy vọng rằng dù thời gian trôi qua với tất cả những biến đổi và hao mòn, nhưng nghệ thuật và cái đẹp vẫn sẽ mãi sống mãi trong tâm hồn con người.
Xem thêm 👉 Viết Bài Văn Kể Lại Một Chuyến Đi Tham Quan Một Di Tích Lịch Sử Văn Hóa Lăng Bác
Cảm Nhận Về Bài Thơ Thời Gian Của Văn Cao Ngắn
Bài thơ “Thời Gian” của tác giả Văn Cao là một tác phẩm đầy tinh tế và sâu sắc, nói lên những suy tư về thời gian, nghệ thuật và tình yêu. Để hiểu sâu hơn về bản chất của bài thơ này, chúng ta cần phân tích cụ thể từng phần trong tác phẩm.
Trước hết, cần tìm hiểu về tác giả, Văn Cao, một nghệ sĩ tài hoa với nhiều lĩnh vực nghệ thuật khác nhau. Ông được sinh ra tại Nam Định, nhưng cuộc sống và sự nghiệp của ông chủ yếu diễn ra tại Hải Phòng. Đặc biệt, Văn Cao là một nhà thơ, nhạc sĩ và họa sĩ có phong cách độc đáo và tác phẩm không nhiều về số lượng nhưng luôn đậm chất nghệ thuật.
Bài thơ “Thời Gian” được sáng tác vào mùa xuân năm Đinh Mão 1987 và chia thành hai khổ thơ. Trong khổ thơ đầu tiên, tác giả đã sử dụng các hình ảnh mạnh mẽ để thể hiện ý nghĩa của thời gian. “Thời gian qua kẽ tay” cho thấy cách tác giả cảm nhận thời gian thông qua xúc giác, và thời gian trôi qua nhanh chóng nhưng lặng lẽ.
Hình ảnh “Làm khô những chiếc lá” biểu thị sự tác động của thời gian lên vạn vật và con người, khiến họ trở nên yếu đuối và mất đi sức sống. Câu thơ “Rơi” với sự ngắt quãng đột ngột thể hiện sự chuyển động của cảnh vật, trong khi so sánh “như tiếng sỏi” đánh dấu một cách độc đáo và mạnh mẽ. Cuối cùng, hình ảnh “trong lòng giếng cạn” tượng trưng cho sự trống rỗng và tiêu điều do thời gian mang lại.
Khổ thơ thứ hai tiết lộ sự thay đổi trong cảm xúc của nhân vật. “Riêng những” thể hiện sự khẳng định của nhân vật, nhưng có sự thay đổi trong cảm xúc. “Những câu thơ” và “những bài hát” trở thành biểu tượng cho nghệ thuật và trái tim con người, thể hiện sự rung động và tương tác của họ.
Hình ảnh “còn xanh” biểu thị sức sống và sự tồn tại của nghệ thuật và tình yêu. Cuối cùng, “Và đôi mắt em” liên quan đến vẻ đẹp của con người và tình yêu, trong khi hình ảnh “như hai giếng nước” gợi lên sự lấp lánh, trong lành và đầy sức sống.
Tóm lại, bài thơ “Thời Gian” của Văn Cao là một tác phẩm đa chiều, sử dụng nhiều hình ảnh và thủ pháp nghệ thuật khác nhau để thể hiện sự biến đổi của thời gian và tình yêu, đồng thời thể hiện sự độc đáo trong phong cách nghệ thuật của tác giả.
Trọn bộ 🍃Thẻ Cào Miễn Phí🍃 các nhà mạng, thẻ game mới nhất