Miêu Tả Cảnh Thanh Bình Của Một Miền Quê [31+ Đoạn Văn Hay]

Tổng hợp 31+ đoạn văn hay miêu tả cảnh thanh bình của một miền quê hay nhất để bạn đọc có thể học hỏi được kĩ năng viết văn tả cảnh.

NỘI DUNG BÀI VIẾT

Cách Tả Cảnh Thanh Bình Của Một Miền Quê

Bạn muốn miêu tả cảnh thanh bình của một miền quê? Bạn có thể tham khảo một số gợi ý sau đây để viết một bài văn tốt:

– Lựa chọn vị trí cụ thể: Bắt đầu bằng việc chọn một vị trí cụ thể trong miền quê để tả. Điều này có thể là một ngôi làng, một cánh đồng, một bãi cỏ, hoặc bất kỳ địa điểm nào mà bạn muốn miêu tả.

Sử dụng ngôn ngữ mô tả:

  • Âm thanh: Tả những âm thanh môi trường như tiếng gió nhẹ vuốt qua cánh đồng, tiếng rì rào của con sông, tiếng sáng hơi của cây cỏ.
  • Hình ảnh: Hãy tả cảnh vật xung quanh bằng cách sử dụng mô tả chi tiết. Miêu tả màu sắc của bầu trời, của cây cỏ, hoa mười giờ rộ rễ trắng bên đường, hoặc bãi cỏ xanh mướt như một thảm thực vật tự nhiên.
  • Mùi hương: Nhắc đến mùi hương của đồng cỏ, của cây trái chín mùa, hoặc của những bữa cơm đang nấu ở những ngôi nhà làng.

Mô tả cảm xúc và tình cảm: Bạn có thể cảm nhận sự yên bình, sự thanh thản, sự gắn kết với thiên nhiên và cộng đồng. Sử dụng ngôn ngữ để diễn đạt cảm xúc của bạn.

Sử dụng sự biến đổi thời gian: Mô tả cảnh quan theo thời gian. Sáng sớm, buổi trưa, hoặc khi mặt trời lặn. Miêu tả sự thay đổi trong ánh sáng, màu sắc và cảm xúc trong suốt ngày.

Đọc thêm top mẫu văn ✅ Tả Cảnh Thanh Bình Ở Quê Em ✅ hay nhất

Dàn Ý Tả Cảnh Thanh Bình Của Một Miền Quê

Tham khảo mẫu dàn ý miêu tả cảnh thanh bình của một miền quê được SCR.VN biên soạn dưới đây để làm bài đạt điểm cao.

I. Mở bài

– Giới thiệu về miền quê mà em muốn miêu tả

– Giới thiệu về cảnh thanh bình ở nơi đó.

II. Thân bài

– Miêu tả khái quát cảnh đặc trưng ở nơi đó: 

+ Cánh đồng thẳng cánh cò bay.

+ Miền núi hùng vĩ, thơ mộng.

+ Miền biển nhiều nắng và gió

– Thời điểm diễn ra cảnh thanh bình: sáng, chiều, tối, mùa hè, mùa thu,…

– Miêu tả thời tiết khi đó:

+ Sau cơn mưa, vạn vật đều trong trẻo, tươi sáng.

+ Một ngày trời nắng đẹp.

+ Ngày không nắng, nhiều mây, bầu trời trong xanh

– Miêu tả chi tiết cảnh vật ở nơi đó:

+ Thiên nhiên tươi đẹp: những hàng cây chạy dọc lối vào làng, hàng phi lao rì rào trong gió biển, cánh rừng xanh tươi,…

+ Buổi sớm ít xe, mọi vật còn chìm trong yên tĩnh.

+ Ánh mặt trời chiếu sáng cây cối, nhà cửa.

– Miêu tả hành động của con người ở đó:

+ Mọi người tấp nập bên những chiếc ghe thuyền mới cập bến.

+ Người nông dân chăm chỉ làm việc trên cánh đồng.

+ Bên vỉa hè, thỉnh thoảng lại thấy một tốp học sinh đi học về. 

III. Kết bài: Nêu suy nghĩ, cảm xúc của em về cảnh đó. 

Mời bạn đón đọc mẫu văn 🌼 Tả Cảnh Thanh Bình Ở Thành Phố 🌼 hay nhất

20+ Bài Văn Tả Cảnh Thanh Bình Của Một Miền Quê Hay Nhất

Tổng hợp 20+ bài văn miêu tả cảnh thanh bình của một miền quê hay nhất được nhiều bạn đọc quan tâm đến sau đây.

Đoạn Văn Tả Cảnh Thanh Bình Của Miền Quê Ấn Tượng

Chiều chiều, em thích nhất ra phía sau nhà để ngắm nhìn cảnh hoàng hôn bình yên trên quê mình. Con sông sau nhà đến chiều về là nước lại lên cao, chảy vội, đưa mấy khóm lục bình vội vàng xuôi về phía cuối như mọi người đang háo hức trở về nhà. Bầu trời cao vời vợi dần chuyển sang màu đỏ cam ấp áp. Những vạt cỏ lau ở bờ sông bên kia đung đưa theo làn gió, hòa một nhịp với rặng dừa, nghe lao xao đến là vui tai.

Mấy ngôi nhà ven sông đã sáng đèn. Tiếng xe máy, xe đạp, tiếng mở cổng lộc cộc báo hiêu mọi người đều đã trở về. Từng làn khói trắng đục bay lên theo mái tranh, đượm mùi rơm khô thơm phức hương đồng nội. Trăng bắt đầu nhô lên, bịn rịn nơi đầu ngọn dừa. Cảnh quê em đơn điệu mà bình yên như thế đấy.

Đoạn Văn Tả Cảnh Thanh Bình Của Một Miền Quê Đặc Sắc

Buổi sáng tinh mơ bắt đầu khi tiếng gà gáy xé toạc tấm màn đêm đen kịt, dẫn lối cho ánh sáng bình minh xuống mặt sông. Ánh nắng bình minh từ xa chiếu xuống, làm dần sáng bừng bờ sông. Trên con đường bờ sông, một số chiếc ghe và xuồng chở đầy rau củ và thịt thà bắt đầu đổ về từ xa. Từ các ngõ nhỏ, các dì, các bà, các mẹ cầm nón và rổ, bước nhanh về phía sông để chuẩn bị cho việc đi chợ sớm.

Bầu trời đã sáng rõ, cho phép nhìn thấy toàn bộ các sạp hàng đặt trên mặt nước sông. Người mua và người bán đều tản mát và phấn khích. Trên các cây gạo ven sông, những đợt nhẹ nhàng của tiếng hót của các chú chim non tạo nên âm nhạc tự nhiên của buổi sáng. Đôi khi, có những chiếc xe máy vụt qua nhanh, có lẽ là những người có công việc gấp cần phải ra ngoài sớm.

Khi mặt trời dần chuyển sang màu vàng cam, chợ ven sông cũng dần tan biến. Mọi người bắt đầu tản ra, và bờ sông trở nên yên tĩnh hơn. Đó thực sự là một buổi sáng quen thuộc, tràn đầy bình yên ở quê hương của em.

Đoạn Văn Miêu Tả Cảnh Thanh Bình Của Miền Quê Cực Hay

Nghỉ hè, em về quê thăm ông bà. Sáng nào em cũng dậy từ sớm để đi bộ ra đồng, chiêm ngưỡng bầu không khí bình yên của nơi đây. Khi ấy, trời vừa tờ mờ sáng, đường đi, bờ rào, ụ rơm đều còn ướt đẫm sương đêm. Những cơn gió vẫn còn se lạnh, thổi lướt qua mang theo mùi ngai ngái của cỏ non xanh và rơm ẩm ướt. Dọc con đường đi ra đồng yên tĩnh lạ thường, chưa có tiếng xe tiếng người qua lại.

Dẫm lên vạt cỏ xanh dọc lối đi, những ngọn cỏ nhỏ nhô lên quẹt vào chân nhồn nhộn kì lạ. Xung quanh là tiếng tán lá rì rào theo gió thổi, tiếng những chú chim dậy sớm lích rích, lích rích. Nghe thật là vui tai. Ra đến cánh đồng, em sung sướng tận hưởng bầu không khí trong lành, ngọt lịm hương lúa chín. Dưới những tia nắng đầu tiên, biển lúa vàng rạo rực đong đưa như đang vẫy chào em. Một buổi sáng sớm bình yên trên quê em chính là như thế đó!

Tả Cảnh Miền Quê Thanh Bình Hay Nhất

Hằng năm, cứ đến hè là em lại được bố mẹ cho về quê ngoại chơi. Quê hương của em là một vùng đất thanh bình và yên ả. Mỗi sáng, bà ngoại thường dắt em ra đồng để ngắm nhìn khung cảnh quê hương. Những hạt sương sớm còn đọng trên cỏ non xanh biếc. Chúng khiến cho bàn chân của em cảm thấy thật mát lạnh. Gió từ bờ sông thổi về mát rượi. Bước trên con đường mà lòng em cảm thấy dễ chịu biết bao.

Lúc này, mặt trời chưa nhô lên hẳn mà vẫn còn lấp ló sau lũy tre làng. Xa xa, tận trong làng, tiếng gà, tiếng vịt và cả tiếng trâu bò… kêu rộn lên đòi ăn. Khói từ các chái nhà bốc lèn, quyện với vị phù sa theo gió từ sông thổi vào nghe ngai ngái, ấm nồng và thân thuộc.

Lúc em cùng bà ngoại về đến nhà thì mặt trời đã lên cao, tỏa ánh nắng xuống vạt vật. Cây cối khắp nơi đều tràn trề sức sống. Con đường làng cũng nhộn nhịp người qua lại. Người đi làm, người đi chợ… Ai cũng bận rộn với công việc của mình. Còn em thì cảm thấy thật hạnh phúc khi được ngắm nhìn quê hương tuyệt đẹp của mình.

Xem thêm 🌺 Viết Đoạn Văn Từ 2 Đến 3 Câu Miêu Tả Cảnh Thanh Bình Của Bức Tranh Làng Quê 🌺

Tả Cảnh Thanh Bình Của Miền Quê Chi Tiết

Chiều mùa hè, bất kì ai đi qua, cũng phải dừng lại đôi phút để chiễm ngưỡng vẻ đẹp tuyệt vời của cánh đồng quê em.

Lúa lúc này qua qua cái tuổi người ta gọi là đương thì con gái, mà chín hẳn thì cũng chưa phải lúc. Thân lúa lúc này còn phơn phớt xanh, nhưng lá và hạt thì đã chuyển vàng. Dưới sức nặng của hạt ngọc, bông lúa trĩu nặng xuống, như cái đèn lồng xinh xinh, được mấy cậu gió nghịch ngợm rước từ đầu này sang đầu nọ. Theo bước chân cậu gió, hương lúa thơm ngọt tỏa ra khắp nơi, trộn vào bầu không thoáng đãng. Mang đến một sự thư giãn tuyệt vời.

Dưới ánh nắng tà, những bông lúa ướp thêm màu đỏ thẫm, trông lãng mạn đến lạ lùng. Mặt đồng như biển lúc hoàng hôn, dập dềnh liên hồi không ngừng lại. Xa xa là từng đàn cò trắng lướt vội để trở về nhà sau ngày dài làm việc chăm chỉ. Len lỏi trong làn lúa thơm, các bác nông dân cũng đủng đỉnh về nhà. Vừa đi vừa cười nói vui vẻ, bởi sắp đến ngày thu hoạch lúa về nhà.

Sự bình yên và hạnh phúc ấy là niềm vui riêng mà cánh đồng buổi chiều tà mang lại.

Tả Cảnh Thanh Bình Của Một Miền Quê Ngắn Nhất

Quê hương em không đẹp nên thơ những cũng đủ để tự hào mà nói rằng được thả diều mỗi chiều trên đê quả là tuyệt. Những tia nắng cuối cùng trong ngày còn xót lại cũng là lúc lũ trẻ chúng em kéo nhau ra bãi cát chân đê chơi. Từng làn gió mát phả trong không khí đưa những chiếc diều bay xa và bay cao.

Nó gửi gắm ước mơ về một tương lai tươi đẹp của bọn trẻ thôn quê. Thêm vào đó con sông Hồng quang năm mải miết chảy bồi đắp phù xa cho hai hàng cây tỏa bóng soi mình xuống mặt nước khiến cảnh vật trở nên hữu tình. Đứng ngắm hoàng hôn đang dần tắt , ánh hồng đang dần mất đi cảm giác tiếc nuối lạ kì. Vậy là, một ngày thanh bình nữa trên mảnh đất quê hương đã hết.

Miêu Tả Cảnh Thanh Bình Của Một Miền Quê Đơn Giản

Quê hương của em luôn đẹp, nhưng không gì có thể vượt qua sự tuyệt vời của buổi sáng đầu xuân tại làng quê của em. Khi những tia nắng đầu tiên của ngày mới len lỏi qua màn mây, cảnh vật như được thức dậy từ một giấc ngủ dài. Tiếng hót líu lo của những chú chim trên cành, hòa quyện với âm thanh nhạc nhẽo từ hợp tác xã, tạo nên một bản giao hưởng tuyệt vời đón chào mùa xuân mới.

Em vui đùa trên những con đường quen thuộc, cảm nhận được không khí trong lành của làng quê. Những bông hoa và cành cây rực rỡ màu sắc như đang nhảy múa dưới ánh nắng, khiến cho cảnh vật trở nên sống động và tuyệt đẹp. Nhìn xung quanh, em thấy mình như lạc vào một thế giới cổ tích, với đầy đủ sắc xuân và sức sống.

Em tự hào và đam mê với quê hương mình, và sẽ cố gắng học tập để có thể góp phần xây dựng và duy trì vẻ đẹp của quê hương ngày càng tươi mới và lấp lánh hơn.

Gửi tặng bạn 💕 Tả Cánh Đồng Vào Buổi Sáng 💕hay nhất

Miêu Tả Cảnh Thanh Bình Của Một Miền Quê Đầy Đủ Ý

Đối với mỗi đứa trẻ chúng em, quê hương chính là nơi gắn bó nhất. Từng con đường, căn nhà hay góc làng đều đầy ắp những kỉ niệm. Nhưng có lẽ, nơi luôn đem đến cho em sự yên bình chính là cánh đồng của quê hương.

Những ngày hè được về quê thăm ông bà ngoại. Em thường dậy rất sớm và cùng ông ngoại đi dạo trên con đường ven cánh đồng. Khi ấy, ánh mặt trời của ngày mới chỉ vừa bắt đầu ló rạng nhưng cũng đủ khiến mọi vật dường như bừng tỉnh sau một giấc ngủ dài.

Ánh nắng ấm áp làm tan những giọt sương sớm còn đọng trên những chiếc lá. Những ruộng lúa xanh mướt trải dài mênh mông. Gió từ xa thổi vào khiến cho những hàng lúa đung đưa như nhảy múa trước gió. Từ phía đường làng đi lại, một vài bác nông dân vừa đi vừa trò chuyện thật vui vẻ. Không khí buổi sáng ở cánh đồng thật trong lành mát mẻ làm sao.

Vì là mùa hè nên chẳng mất bao lâu sau, nắng đã lên cao bao trùm khắp nơi. Những giọt sương cũng tan dần. Bầu trời trở nên xanh hơn và cao hơn, không có một gợn mây nào cả. Tiếng chim gọi nhau ríu rít nghe thật vui tai. Lúc này, cánh đồng như được bao phủ bởi một màu vàng thật ấm áp của nắng. Và của cả những bông lúa vàng ươm, trĩu nặng nữa. Mùi lúa thơm theo những cơn gió lan tỏa khắp cánh đồng. Em thầm nghĩ rằng vụ mùa này chắc hẳn sẽ lại là một vụ mùa bội thu của các bác nông dân đây.

Cũng vào lúc này, các bác nông dân ra đồng làm việc nhiều hơn. Những chú trâu được thả đang thung thăng gặm cỏ ở phía đồi xa. Đàn cò trắng chao lượn vài vòng trên không rồi đáp xuống nghỉ ngơi, hết đàn này đến đàn khác. Mỗi người một công việc của mình, ai cũng thật bận rộn. Một không khí tươi vui hòa quyện tạo ra một bức tranh làng quê thật yên bình và tràn đầy sức sống. Em cùng ông đi dạo thêm một lúc nữa rồi trở về nhà. Bây giờ, có lẽ bà đã chuẩn bị xong bữa sáng cho hai ông cháu rồi.

Mỗi lần về thăm quê, em luôn thích thú khi được cùng ông dạo quanh cánh đồng làng. Khi ấy, trong lòng em lại dâng trào một tình yêu tha thiết đối với khung cảnh tuyệt vời ấy. Em rất yêu quê hương của mình.

Miêu Tả Cảnh Thanh Bình Của Một Miền Quê Chọn Lọc

Em rất thích ngắm nhìn cảnh ngày mới bắt đầu ở quê hương mình. Không khí thật là trong và và dễ chịu. Dường như nó đã in sâu vào tâm hồn nhỏ bé của em từ lúc nào không hay nhưng em luôn nhớ cảnh buổi sáng của quê hương mình.

Nhìn từ xa cảnh vật của quê hương như vẫn đang chìm sâu vào giấc ngủ ngon lành. Bỗng những chú gà trống gáy “ ò…ó…o” như chuông báo thức đánh thức cảnh vật xung quanh cùng dậy. Ông mặt trời bắt đầu chuyển mình như đứng dần dậy nhô dần lên sau ngọn núi để tỏa sáng. Những giọt sương mai đậu trên cây lá cũng rung rinh theo gió ríu gọi cùng ánh mặt trời tạo lên vẻ đẹp lấp lánh huyền diệu. Chao ôi! Nhìn cảnh vật lúc này thật đẹp.

Cùng lúc này con người cũng bắt đầu thức dậy để bắt đầu một ngày làm việc mới. Những tiếng nói cười gọi nhau thì thào khắp con đường nhỏ của người dân đi làm cũng góp phần tạo lên sự sôi động của cuộc sống. Tiếng các bạn học sinh cũng thi nhau tung tăng cắp sách đến trường, vừa đi vừa trêu nhau cười nói vui.

Dưới cánh đồng làng những ruộng lúa xanh rì đang trổ bông thi mình đung đưa theo gió khoe sắc hương. Những con bướm sặc sỡ như khoe sắc đẹp tuyệt vời của mình bay dập dìu trong không gian. Thi thoảng có một vài chú chim hót líu lo trên cành cây gần đó. Điểm thêm vào bức tranh tuyệt diệu này là hình ảnh những người nông dân cần cù chịu khó chăm sóc cho đồng ruộng của mình.

Nhìn bức tranh cảnh buổi sáng mới bắt đầu trên quê hương mình thật đẹp nó như ẩn chứa một ý nghĩa gì đó rất lớn lao muốn gửi đến con người. Trong bức tranh tuyệt đẹp này không chỉ có màu sắc đẹp mà còn có cả âm thanh cuộc sống làm cho cuộc sống của mỗi con người có ý nghĩa hơn.

Chính bức tranh tươi đẹp này lại làm cho em thêm yêu cuộc sống, yêu quê hương mình nhiều hơn.

Đọc nhiều hơn văn 🌷 Tả Cảnh 🌷 ngắn hay

Miêu Tả Cảnh Thanh Bình Của Một Miền Quê Xuất Sắc

Quê hương là nơi mang đến cho chúng ta vẻ đẹp của sự đơn sơ và tinh khiết. Em yêu quê hương mình, đặc biệt là trong những buổi sáng khi em đứng trên đồi cao để ngắm nhìn bình minh.

Từ đỉnh cao, em chiêm ngưỡng vẻ đẹp tuyệt vời của làng quê khi sương mai đang phủ kín trên những mái nhà và ngọn đồi. Những tiếng gà trống vang lên khắp xóm làng, đánh thức những người còn đang ngủ say. Khi ánh nắng rực rỡ của mặt trời xuất hiện từ phía đông, màn sương dần tan biến và để lại những hạt sương lấp lánh trên những chiếc lá cây. Cây cối vươn mình trong ánh nắng, cùng với đám trẻ con vui đùa chạy nhảy như những chiến binh nhỏ tuổi.

Ngắm nhìn xóm làng trong ánh bình minh, em thấy được sự thanh bình và tình yêu thương của quê hương mình. Mỗi ngày em đều mong chờ để được đắm mình trong sự tuyệt vời của sương sớm và cảnh vật bừng tỉnh khi ánh nắng lên cao.

Miêu Tả Cảnh Thanh Bình Của Một Miền Quê Văn Mẫu

Nghỉ hè vừa qua, em được về quê ngoại và thưởng thức một buổi bình minh rực rỡ trên quê hương yêu dấu. Buổi sớm hôm ấy thật là đẹp!

Trời vừa sớm nhưng em đã thức dậy đi dạo quanh làng. Tiếng gà gáy râm ran khắp xóm. Khi trời mát mẻ, không gian thoáng đãng. Một làn gió thoảng qua làm xao động cành lá để lộ ra những hạt sương sớm long lanh. Bầu trời cao, rộng mênh mông, đây đó một vài đám mây trắng lững lờ trôi.

Từ các mái bếp, những làn khói nghi ngút bay lên hòa quyện với sương sớm tạo thành những dải lụa mềm uốn lượn trên bầu trời. Ngoài đồng những bông lúa ngả đầu vào nhau thì thầm trò chuyện. Nhìn từ xa, cánh đồng trông như một tấm thảm màu xanh pha vàng trải rộng mênh mông. Đây đó trên cánh đồng lác đác một vài bác nông dân ra thăm ruộng.

Từ các ngõ xóm, trên đường làng, các bà các chị gánh những gánh hàng, rau tươi su hào, cải bắp … mang ra chợ bán. Các em bé xúng xính trong những bộ quần áo sặc sỡ lon ton theo mẹ ra chợ. Những chú lợn eng éc đòi ăn, những chú kêu ăng ẳng, mọi người ý ới gọi nhau đi làm.

Đằng đông, mặt trời tròn xoe, ửng hồng đang từ từ nhô lên sau bụi tre, chiếu những tia nắng ấm áp xuống mặt đất, xua tan màn sương sớm, nhuộm vàng những bông lúa làm cả xóm làng như sáng bừng lên giữa ánh bình minh. Bầu trời lúc này như trong và sáng hơn, mây trắng hiền hòa, từng đàn chim bay lượn thật là đẹp.

Trên các cành cây, những chú chim hót líu lo chào ngày mới. Ngoài đường, xe cộ đi lại nườm nượp, các bạn học sinh vui vẻ đến trường. Tất cả các màu sắc, cảnh vật, âm thanh đó như hòa quyện với nhau tạo nên phong cảnh làng quê thật trù phú, tươi vui.

Em rất yêu quê hương em, một làng quê thanh bình và trù phú. Em tự nhủ sẽ cố gắng học thật giỏi để mai sau xây dựng quê hương ngày càng tươi đẹp ấm no hơn.

Miêu Tả Cảnh Thanh Bình Của Một Miền Quê Sinh Động

Quê hương em là một ngôi làng nhỏ ở miền Tây sông nước. Tuy không giàu có và hiện đại như thành phố khác, nhưng nơi đây vẫn là nơi mà em luôn mong nhớ về, bời sự thanh bình, yên ả của nó.

Cả ngôi làng nằm ở phía cuối dòng sông lớn, nên lúc nào cũng xanh tươi và trù phú. Phía cuối làng, là cánh đồng lúa rộng mênh mênh, rì rào trong làn gió mát. Thỉnh thoảng, lại bắt gặp những cánh cò trắng chao nghiêng như đang hỏi thăm những bông lúa. Dọc những con đường đất đỏ, cơ man nào dừa xiêm, dừa nước mọc dọc bờ những con mương nước dẫn lối từ sông về.

Các con mương ấy to thì rộng chừng 5 mét, mà nhỏ thì nhảy một cái là qua. Chúng đan nhau, chảy xuôi chảy ngược khắp làng. Thật hiếm mà được một ngôi nhà không có nước chảy qua. Dọc các mương nước phía gần ruộng lúa, thường sẽ được chiêm ngưỡng những đàn vịt trắng lạch bà lạch bạch ngụp lặn dưới dòng nước. Đôi lúc, sẽ nhìn thấy cả những con trâu đen, đủng đà đủng đỉnh đi bộ, cái đuôi thì ve vẩy đuổi ruồi, còn cái chuông dưới cổ thì leng keng mãi.

Những ngôi nhà ở trong làng, thường là nhà cấp bốn, nhà vườn, hiếm lắm mới thấy ngôi nhà hai tầng. Đất rộng, nhà nào cũng có một khu vườn trồng rau, nuôi gà. Rồi nhà này cho nhà kia nắm rau, nhà kia cho nhà nọ quả mướp. Thế là cũng bớt đôi ba đồng đi chợ. Tình làng nghĩa xóm ở đây chính là như thế. Họ quan tâm nhau bằng cái tình thương chân chất, thật thà, chẳng tính toán.

Chiều chiều, dưới những gốc dừa mát rười rượi, lại thấy các bà, các cô ngồi tụm năm tụm bảy nhặt rau, giặt áo, kể chuyện cười râm ran. Lũ trẻ thì hồ hởi rượt đuổi, nhảy ùm xuống con mương mà bì bõm bơi lội. Những tán lá dừa thấy thế, lại khua khua mấy cái lá to dài, xào xạc mà góp vui.

Những hình ảnh mộc mạc, bình dị ấy của quê hương khiến em luôn vui sướng, hạnh phúc khi nhớ về. Đó chính là ốc đảo xanh nuôi dưỡng cho tâm hồn em tươi mới, ấm áp hơn mỗi ngày.

Xem nhiều hơn top bài văn 🔻 Tả Cảnh Sông Nước 🔻 hay nhất

Miêu Tả Cảnh Thanh Bình Của Một Miền Quê Dài Hay

Quê hương em là một miền quê thanh bình và hạnh phúc. Trong mắt em, dù là khi nào, quê hương cũng mang một vẻ đẹp khó mà dời mắt. Thế nhưng, quê hương em đẹp nhất, có lẽ vẫn là những buổi hoàng hôn.

Khi chiều dần về cuối, mặt trời lui về căn gác nhỏ dưới vách núi. Những chú nắng tinh nghịch vẫn cố nhảy nhót những nốt cuối trên bụi cây thấp bé, rồi mới chịu về nhà. Ánh sáng trở nên dịu hơn, giống như buổi sáng sớm. Thế nhưng, trong cái ánh sáng ngày muộn ấy, có cái gì đó ấm áp, vàng cam, khiến người ta thư giãn nhiều hơn là sự năng động của sớm mai. Xa xa, từng đàn chim vỗ cánh bay về tổ. Có mấy chú chim nhỏ, còn luyến tiếc một quả mọng chín, cố nán lại thêm một chút rồi mới vội bay theo đàn.

Ngoài đồng, các cô, chú nông dân cũng thu cuốc, dắt trâu về làng. Những đứa trẻ ở trường cũng đang trở về nhà sau ngày học tập căng thẳng. Cái thú vị ở đây, chính là cái nhịp chậm rãi của mọi người. Khác với ở thành phố, giờ tan tầm luôn đông đúc và tiếng còi xe thúc dục nhau ồn ào. Thì ở nơi đây, ai cũng thảnh thơi, di chuyển chậm rãi, vừa đi vừa trò chuyện. Họ không vội vàng, hấp tấp, đó là cái nhàn trong lối sống của nhà nông.

Thỉnh thoảng, những cơn gió lướt qua tán lá, gợi lên âm thanh xào xạc, mang theo hương thơm của đất, của lúa, của cỏ cây đã chín say dưới ánh nắng của một ngày dài. Đó đích thị là hương đồng cỏ nội mà ông cha ta vẫn thường hay bảo.

Đợi đến khi mọi người trở về nhà thì mặt trời cũng đã đi ngủ, những ngọn đèn vàng sáng ấm áp dần thắp lên khắp nơi. Nếu nhìn từ trên cao, thì giống như có hàng trăm chú đom đóm khổng lồ đang thích chí nằm nghỉ vậy. Và rồi, tiếng nói chuyện, tiếng xô đẩy dọn dẹp, tiếng xoong nồi sau bếp rộn rã vang lên, gợi sự ấm áp, sung túc của gia đình. Những âm thanh ấy là âm thanh của sinh hoạt gia đình, của sự đoàn tụ cuối ngày. Ngoài kia, những ánh sáng cuối cùng cũng đã biến mất, để cho ánh trăng của màn đêm ngự trị khắp nơi. Thế là hoàng hôn đã tắt.

Mỗi ngày, vào thời khắc hoàng hôn buông xuống, em luôn cảm thấy thật thư thái và nhẹ nhàng. Được ngắm nhìn khung cảnh làng quê yên bình lúc ấy, như là một món quà dành cho em. Mong rằng, dù thời gian đi qua, làng quê ngày càng phát triển, thì quê hương em vẫn mãi bình yên như thế.

Miêu Tả Cảnh Thanh Bình Của Một Miền Quê Luyện Viết

Vào mùa hè mỗi năm, em thường được ba đưa về quê ngoại. Đó là một miền quê thanh bình, yên ả. Vào mỗi sáng, ngoại thường dắt em theo mỗi khi ra thăm ruộng, sương sớm còn đọng trên ngọn cỏ, làm bàn chân em mát lạnh. Gió từ bờ sông thổi về mát rượi. Mặt trời chưa nhô lên hẳn, còn lấp ló nơi rặng cây.

Xa xa, trong xóm tiếng gà vịt, tiếng trâu bò rộn lên đòi ăn. Khói từ các chái nhà bốc lèn, quyện với vị phù sa theo gió từ sông thổi vào nghe ngai ngái, ấm nồng và thân thuộc. Khi hai ông cháu về đến nhà, mặt trời đỏ lên đến rặng cau. Tiếng xuồng khua ngoài bờ sông đã rộn ràng, tiếng người gọi nhau í ới … Vậy là một ngày mới đã bắt đầu nơi xóm nhỏ thân thương.

Miêu Tả Cảnh Thanh Bình Của Một Miền Quê Ấn Tượng Nhất

Quê em là một vùng quê tuyệt đẹp nhưng có lẽ cái làm em nhớ nhất vẫn là sự thanh bình ở nơi đây.

Vào buổi sáng sớm, những chú gà trống đứng trên đống rơm trước nhà cất tiếng gáy ò… ó…o…Tiếng gáy như một chiếc đồng hồ báo thức quen thuộc gọi mọi người thức dậy chuẩn bị cho một ngày mới bắt đầu.

Từ các ngôi nhà, những làn khói bếp bay ra hòa quyện cùng không khí làm cho mọi người có cảm giác ấm cúng. Xa xa, mặt trời từ từ hiện lên sau lũy tre làng tỏa từng tia nắng ấm áp làm sương tan dần. Lúc ấy, em thường đưa tay đón lấy từng giọt sương như đón lấy những điều may mắn, tốt đẹp của một ngày mới. Sương đã tan dần, con đường làng trở nên nhộn nhịp bởi các bác nông dân đang ra đồng gặt lúa.

Trên cánh đồng, lúa đã chín rộ báo hiệu cho một vụ mùa bội thu. Những bông lúa nặng trĩu hạt như trả công cho người nông dân sau bao nhiêu ngày tháng vất vả “dãi nắng dầm sương”. Ánh nắng chiếu rọi làm cánh đồng như một thảm lụa vàng khổng lồ. Tiếng cười nói của các bác nông dân hòa với tiếng chim làm cho không gian như bừng sáng và đẹp hơn.

Sự thanh bình ở quê em hết sức giản dị nhưng em rất thích và yêu quý nó. Có lẽ bây giờ cũng như sau này em sẽ luôn luôn nhớ nó. Em tự hứa với bản thân là sẽ luôn cố gắng hết sức để sự thanh bình này còn mãi mãi với thời gian.

Top những bài văn 🍂 Tả Cảnh Hoàng Hôn Trên Quê Hương Em 🍂 xuất sắc

Miêu Tả Cảnh Thanh Bình Của Một Miền Quê Siêu Hay

Bình minh là thời khắc mặt trời chưa lên cao, chỉ mới vừa kịp nhú lên ở phía xa xa. Là khoảnh khắc màn đêm không còn bao trùm lấy mọi cảnh vật nữa, nhường chỗ cho một ngày mới có nhiều niềm vui và tin yêu hơn.

Sáng nào mẹ em cũng dậy thật sớm, vì thế em cũng dậy theo mẹ. Ngước nhìn lên bầu trời cao và trong xanh, từng đám mây nhẹ nhàng trôi lững lờ, chậm rãi. Lúc đó mặt trời chưa lên, mới chỉ le lói ở phía xa xa. Sáng tinh mơ, em nghe rất rõ tiếng chim hót líu lo trên cành cây khế ở sau vườn. Rồi tiếng chim gõ kiến gõ tí tạch vào thân cây mít. Cảnh vật như bừng tỉnh, tràn đầy sức sống, chen lấn sự huyên náo của một ngày mới.

Có lẽ khung cảnh đẹp nhất khi bình minh thức dậy chính là cánh đồng lúa. Cánh đồng lúa xanh mượt, đang thì con gái vươn mình thức dậy. Trên những chiếc lá sắc nhọn còn đọng lại vài hạt sương bé tý, long lanh. Khi mặt trời lên cao, ánh nắng nhẹ chiếu vào hạt sương khiến nó lấp lánh. Cơn gió buổi sáng mai thật mát lạnh và trong lành như không hề vướng chút bụi bẩn nào. Có lẽ đây là khoảnh khắc mọi thứ thật trong lành và êm ái. Ngày mới thường bắt đầu một cách tươi đẹp và viên mãn như vậy.

Những buổi sáng sớm, nhiều bác nông dân đã dắt trâu ra đồng gặm cỏ. Tiếng bước chân đi rất êm, tiếng nhai cỏ sột soạt khiến em có cảm giác như đất trời còn chưa bừng tỉnh hẳn. Em vẫn thường nghe bà bảo nắng sáng mai rất tốt cho sức khỏe, nên bà vẫn hay phơi nắng khi sáng mai ở ngoài sân. Ánh nắng dịu nhẹ lan vào da thích thú đến lạ, êm ái, không bỏng rát như nắng lúc trưa và lúc chiều.

Đặc biệt, khi buổi bình minh ghé thăm xóm làng em là lúc nhiều cô cậu học sinh í ới gọi nhau đi học trong tiếng chim hót líu lo. Khung cảnh ấy khiến cho ngày mới bắt đầu thật vui tươi và hứng khởi. Em rất thích ngắm mặt trời vào sáng mai và yêu thích không khí của nó. Thật tuyệt vời.

Miêu Tả Cảnh Thanh Bình Của Một Miền Quê Ngắn Hay

Quê em là một vùng ngoại ô vắng vẻ nên buổi sáng diễn ra rất êm đềm. Bắt đầu bằng tiếng gà trống gáy đánh thức mặt trời. Sau một đêm ngủ vùi vì mệt mỏi, mặt trời vươn vai dậy nhưng cứ lười biếng chẳng chịu ra khỏi tấm chăn là mây. Em thức dậy từ rất sớm và ra trước nhà ngắm mặt trời lên.

Lúc này sương còn đọng trên những cành lá còn say ngủ. Sương làm con đường trở nên mờ đục, thấp thoáng thấy vài bóng người dậy sớm tập thể dục trên đường. Tiếng chó sủa vang cả một góc đường đánh thức những cô cậu học trò lười dậy chuẩn bị đi học. Ông em đã dậy từ lâu, ông pha ấm trà nóng và ngồi ngoài sân uống cùng các bác hàng xóm.

Các cô hàng xóm người thì mang ghế, người đẩy xe ra ngoài đường bán chút đồ ăn sáng. Chú em dẫn con Mi Mi ra vườn thăm để hái những trái chín đầu tiên cho thím kịp đem ra chợ bán. Trời mỗi lúc một sáng dần, ánh mặt trời chiếu xuống tán lá và xuyên qua khung cửa sổ. Ngôi nhà của em cũng bừng sáng khiến chú mèo lười tỉnh giấc kêu meo meo. Em thích những buổi sáng bình thường như thế, mặc dù rất giản dị nhưng lại mang đến cảm giác bình yên đến lạ.

Miêu Tả Cảnh Thanh Bình Của Một Miền Quê Văn Ngắn

Mỗi sáng đến làng quê em, bức tranh quê hương lại được vẽ lên từ những cảm xúc thật đẹp. Khi tiếng gà trống rạo rực gáy những lượt cuối cùng, xóm làng bắt đầu tràn đầy sức sống. Sương sớm phủ kín khắp nơi, khói nghi ngút bay lên như cảnh thiên đường. Bên dòng sông, những chiếc thuyền vẫn còn ngủ trong giấc đông. Nhưng khi ánh nắng ban mai xuất hiện, quê hương bắt đầu tỉnh dậy.

Trên lũy tre đầu làng, ông Mặt trời tỉnh giấc và đánh thức vạn vật. Những hạt sương trên lá cây đang dần biến mất, cành cây bắt đầu vươn cao. Mẹ và chị em vội vàng xúc lúa đổ ra sân phơi, mùi lúa chín thơm phức tỏa ra. Trong cánh đồng, đám trẻ dắt trâu đi thả, vui đùa say sưa.

Xe cộ tấp nập trên đường làng, chở lúa, chở hàng hóa và các bạn nhỏ đi chợ phiên. Dưới ánh nắng ban mai, bóng họ trải dài trên ruộng, tạo nên cảnh tượng vui mắt. Tất cả tạo nên bức tranh quê hương buổi sáng thanh bình và yên ả, là nét đẹp tuyệt vời của đất nước Việt Nam. Em yêu quê hương và hy vọng vẻ đẹp ấy sẽ được bảo tồn mãi mãi.

Mời bạn tiếp tục đón đọc ☘ Bài Văn Tả Cảnh Nương Rẫy ☘ hay nhất

Bài Văn Tả Cảnh Thanh Bình Ở Miền Quê Điểm 10

Em sinh ra và lớn lên ở một miền quê nghèo nhưng là nơi cảnh vật luôn tươi đẹp và thanh bình. Nơi đây không có khói bụi thành phố, rất gần gũi và bình yên.

Ai ở xa về nhìn thấy cổng làng cũng cảm thấy xốn xang bởi cảnh vật quê em bình yên đến lạ. Không gian nơi đây lúc nào cũng rộng rãi, không khí thoáng mát yên bình. Những ngôi nhà ngói san sát đan xen những ngôi nhà mái bằng nhỏ xinh, xa xa là lũy tre làng xanh xanh ôm trọn bóng hình quê hương.

Cánh đồng lúa vàng ươm nặng trĩu những bông lúa báo hiệu một vụ mùa bội thu. Buổi chiều tà, thời tiết đã bớt oi nóng nên mọi người nhanh chóng gặt và chở lúa về nhà. Tiếng máy tuốt lúa rộn vang khắp xóm hòa cùng tiếng nói cười của mọi người khi thu thóc, thu rơm sao mà vui vẻ đến thế. Ao làng nước xanh trong nơi mọi người rửa chân, giặt giũ giờ đây cũng sôi động tiếng cười.

Đàn trâu buổi sáng thong dong gặm cỏ là thế giờ đây lại khoan thai no cỏ về chuồng. Phía chân trời đằng Tây, ông mặt trời đỏ ối đang từ từ khuất dần sau rặng tre làng, ánh nắng yếu ớt rồi tắt dần nhưng cảnh vật thanh bình và nhịp sống bình yên ấy chưa bao giờ biến mất trên quê hương em.

Em rất yêu cảnh vật thanh bình nơi quê em. Mai đây, dù đi xa quê hương nhưng tâm trí em vẫn luôn nhớ về mảnh đất yên bình này. Em cũng sẽ cố gắng xây dựng quê hương để vẻ đẹp yên bình ấy luôn được bảo vệ và sống mãi với thời gian.

Bài Văn Tả Cảnh Thanh Bình Của Một Miền Quê Nâng Cao

Cả thời thơ ấu của em đều sống ở quê ngoại, một miền quê tươi đẹp và cũng vô cùng yên bình.

Nhìn từ xa, nơi đây tựa như một bức tranh sơn thủy mặc. Dãy núi Đình Cương sừng sững, trang nghiêm để cho những người dân nơi đây nhớ về một thời oanh liệt của cha ông. Dòng sông Bến Đá chảy lững lờ dọc theo con đường về khu di tích Hành chính Nam Trung Bộ.

Hai bên bờ sông, lũy tre xanh rì rào khúc hát bốn mùa, những hàng cây cao vút soi mình xuống mặt nước gương trong. Nhìn ra dòng sông ấy là khu di tích lịch sử – nhà lưu niệm nơi làm việc của cụ Huỳnh Thúc Kháng, một ngôi nhà tranh mái lợp đã từng trải nắng mưa.

Sau lưng nơi đây là một xóm nhỏ được bao bọc bởi lũy tre làng. Ở cuối xóm là đầm sen rộng mênh mông. Vào mùa sen, những bông sen trắng, sen hồng nhấp nhô trong khóm lá rung rinh. Hương sen phảng phất mơ hồ khiến sự yên bình càng trở nên rõ nét hơn. Bên kia xóm nhỏ là vườn dừa nhà ngoại.

Những cây dừa thân to, cao vút trông thật oai vệ nhưng cũng thật mơ mộng. Hoa dừa rơi trắng cả sân nhà, tàu dừa uyển chuyển giữa một không gian lộng gió. Văng vẳng đâu đó là tiếng sáo dừa du dương cùng tiếng ru con à ơi của người mẹ. Âm thanh ấy đã đánh thức một miền quê yên tĩnh trong những buổi trưa hè. Ra khỏi làng một đỗi là cánh đồng cò bay thẳng cánh, ruộng lúa xanh tươi. Thỉnh thoảng có những đàn trâu no cỏ đi về. Tất cả đã tạo nên một cảnh đẹp yên bình, tươi vui, ấm áp.

Miền quê thanh bình đó chính là nơi em được sinh ra và lớn lên, em yêu nơi này biết nhường nào.

Đón đọc thêm mẫu văn 🍂 Tả Cảnh Hoàng Hôn Trên Cánh Đồng Quê Em 🍂 ngắn

Viết một bình luận