15+ Kể Một Câu Chuyện Vui Ngắn Hay Mà Em Đã Được Nghe

15+ Mẫu Kể Một Câu Chuyện Vui Mà Em Đã Được Nghe Ở Lớp, Ở Trường Hoặc Ở Nhà Ngắn Hay Nhất Dành Cho Các Bạn Học Sinh Lớp 3, Lớp 6… Tham Khảo Khi Làm Văn.

Các Chủ Đề Kể Câu Chuyện Vui Để Làm Văn

Viết một câu chuyện vui có thể là một cách tuyệt vời để làm bài văn thêm sinh động và hấp dẫn. Dưới đây là một số chủ đề bạn có thể tham khảo:

  1. Kỷ niệm hài hước trong gia đình: Kể về một lần cả nhà cùng nhau làm điều gì đó vui nhộn, như một chuyến đi chơi hoặc một bữa tiệc bất ngờ.
  2. Chuyến phiêu lưu của thú cưng: Tưởng tượng một ngày thú cưng của bạn có một cuộc phiêu lưu đầy thú vị và hài hước.
  3. Ngày đầu tiên đi học: Kể lại những tình huống dở khóc dở cười trong ngày đầu tiên đến trường.
  4. Một giấc mơ kỳ lạ: Viết về một giấc mơ mà bạn đã có, nơi mọi thứ đều trở nên lộn xộn và hài hước.
  5. Cuộc thi tài năng: Tưởng tượng bạn tham gia một cuộc thi tài năng và những tình huống hài hước xảy ra trong quá trình chuẩn bị và biểu diễn.
  6. Người bạn tưởng tượng: Kể về một người bạn tưởng tượng và những trò nghịch ngợm mà hai bạn đã làm cùng nhau.

Tham Khảo: Kể Một Câu Chuyện Đã Làm Em Thay Đổi Bản Thân

Dàn Ý Kể Một Câu Chuyện Vui

Cùng tham khảo mẫu Dàn Ý Kể Một Câu Chuyện Vui được chia sẻ đến các bạn đọc sau đây.

Mở bài: Giới thiệu hoàn cảnh xảy ra câu chuyện.

Thân bài

  • Kể lại diến biến của câu chuyện.
  • Thời gian địa điểm xảy ra câu chuyện?
  • Tình huống đáng cười trong câu chuyện là gì?
  • Câu chuyện kết thúc ra sao?
  • Em rút ra được điều gì từ câu chuyện đó?

Kết bài: Ấn tượng mà câu chuyện để lại trong em là gì?

Tham Khảo: Kể Về Một Cuộc Gặp Gỡ

Kể Một Câu Chuyện Vui Ở Trường Lớp 3 – Bài 1

Mẫu kể một câu chuyện vui ở trường lớp 3 mang đến nhiều cảm xúc thú vị cho bạn đọc:

Hôm nay là thứ bảy, lớp tôi tổ chức buổi sinh hoạt cuối tuần, đồng thời cũng là liên hoan mừng bạn Lan đạt giải nhất môn văn toàn thành phố.

Vừa hết tiết cuối, cô giáo đã gọi mấy bạn trai lên văn phòng mang hoa quả bánh kẹo cô đã mua mang về lớp, một số bạn nam khác được phân công nhiệm vụ kê lại bàn ghế sao cho cả lớp ngồi quây quần bên nhau. Sau khi đã kê xong bàn ghế, các bạn gái được phân công cắm hoa, trải những chiếc khăn trắng tinh lên bàn và bày ra đĩa kẹo bánh, hoa quả đủ màu sắc, không khí lớp thật rộn ràng, tấp nập.

Cô giáo chủ nhiệm và bạn Lan, nhân vật chính của buổi liên hoan hôm nay bước vào, trông bạn thật xinh tươi trong chiếc váy đỏ. Sau khi tuyên bố lí do của buổi liên hoan, cô giáo nói: Bạn Lan đã đem lại vinh dự cho lớp ta, vậy cô đề nghị lớp ta tặng bạn một tràng vỗ tay để chúc mừng bạn. Quay sang bạn Lan cô nói: Em có điều gì muốn nói với cả lớp không?

Bạn Lan nói: Em xin cảm ơn cô và các bạn đã giúp đỡ, động viên em trong quá trình học tập. Có lẽ bạn còn muốn nói nữa nhưng vì xúc động nên không nói nên lời. Sau đó cả lớp bắt đầu liên hoan, tiếng trêu đùa nhau nổ ra râm ran. Một lúc sau, cô giáo đề nghị cả lớp cùng nhau hát một bài. Tiếng vỗ tay hưởng ứng ào lên. Bạn quản ca bắt nhịp, cả lớp hát theo sôi nổi.

Sau tiết mục đồng ca, cô giáo đề nghị ai cũng phải hát một bài để tặng Lan. Mở đầu là bạn Dung, nghe cô giới thiệu cả lớp ồ lên thích thú vì Dung thường ngày rất nhút nhát, ít khi dám lên tiếng, hơn nữa bạn lại có một giọng nói không mấy trong trẻo. Chúng tôi cứ tưởng

Dung sẽ không dám đứng lên hát, thế mà bạn lại đứng lên hát ngay một bài dù không hay nhưng rất vui vẻ, có lẽ thấy lớp vui quá bạn quên cả tính nhút nhát của mình. Sau khi Dung hát xong liền chỉ định luôn bạn Hùng – một tên lém lỉnh và nghịch nhất lớp tôi. Vừa nghe thấy tên mình, Hùng đứng phắt ngay lên và nói:

Thay mặt cho các bạn nam lớp 6 của chúng ta, tớ sẽ hát một bài tặng Lan và tặng tất cả các bạn nữ.

Cả lớp ồ lên tán thưởng và tặng Hùng một tràng pháo tay. Chúng tôi không thể ngờ một người lúc nào cũng oang oang mà lại có giọng hát hay đến như vậy. Hùng hát say sưa như chưa bao giờ được hát. Và câu cuối cùng vừa dứt, Hùng lại pha trò: Trên đây tôi vừa hát rất hay, vậy tôi đề nghị mọi người lại tặng tôi một tràng pháo tay nữa. Và bây giờ để tiếp tục chương trình mời các bạn cứ ăn uống tự nhiên để nghe bạn Lan, người học giỏi và xinh đẹp nhất lớp được thể hiện tài năng của mình.

Cả lớp tán thưởng, Lan đứng lên hát tặng ngay lớp một bài và sau đó lại đọc một bài thơ do chính bạn sáng tác. Trước không khí vui vẻ của lớp, cô giáo cũng đứng dậy và hát tặng cả lớp một bài. Giọng cô thật mượt mà trong trẻo. Cô nhìn chúng tôi với ánh mắt dịu dàng, trìu mến.

Buổi liên hoan kết thúc trong tiếng cười rộn rã. Chưa bao giờ tôi cảm thấy gắn bó và thân quen với lớp đến như vậy. Có lẽ đây là buổi liên hoan có ý nghĩa nhất đối với chúng tôi kể từ khi chúng tôi học cùng nhau.

Chia Sẻ Bài 🌹 Kể Về Tình Cảm Của Bố Mẹ Hoặc Người Thân Của Em Đối Với Em❤️️ Ngắn

Kể Về Một Câu Chuyện Vui Sinh Hoạt Hay Nhất – Bài 2

Kể Về Một Câu Chuyện Vui Sinh Hoạt Hay Nhất được SCR.VN chọn lọc và chia sẻ đến bạn đọc sau đây.

Trên đầu gối của em có một vết sẹo nhỏ do vấp ngã từ hồi còn bé. Vết sẹo đó mang theo một câu chuyện dở khóc dở cười về tuổi thơ nghịch ngợm của em.

Hồi ấy, em mới học lớp 2. Cứ được nghỉ, là em lại cùng các bạn trong xóm chạy đi khắp nơi để rong chơi. Đặc biệt, lúc đó em rất thích một trò chơi đó là trêu những chú chó bị xích trong nhà hàng xóm. Ở quê em, hầu như nhà nào cũng nuôi một chú chó, xích gần cổng để giữ nhà. Những đứa trẻ nghịch ngợm như em vô cùng thích thú việc trêu những chú chó sủa ầm lên, rồi khoái chí nhìn nó muốn đuổi theo mà không được. Dù bị mắng rất nhiều lần nhưng em vẫn chẳng chịu bỏ trò chơi này.

Mãi đến một lần, như thường lệ, em và các bạn đang đi chơi quanh xóm vào một buổi trưa hè. Chợt em dừng lại trước cửa nhà bác Năm. Ở đó, có một chú chó to đùng đang nằm ngủ. Đó là chú chó to lớn, bệ vệ nhất trong cả làng em. Nghe đâu, nó là giống chó lai được mang về từ Đức. Thế là, em liền nhặt một hòn sỏi nhỏ ném về phía chú chó. Nó quay sang nhìn em, rồi lại nhắm mắt lại. Không cam lòng, em ném liên tiếp nhiều cục đá nhỏ nữa về phía nó.

Lần này thì chú cho tức giận thật sự. Nó chồm dậy, gầm gừ liên tục. Rồi chạy thẳng về phía trước. Lúc này, em mới nhận ra là nó không hề được buộc xích. Vô cùng hoảng sợ, em vội lao đầu bỏ chạy, do vội quá, nên em vấp ngã cái oạch xuống đất. Đúng lúc ấy, em nghe tiếng cười phá lên của lũ bạn. Quay đầu nhìn lại, em mới thấy, con chó đang gầm gừ sau cánh cổng chắn giữa vườn và sân nhà của bác Năm. Giây phút đó, hơn cả cơn đau do chảy máu ở đầu gối chính là sự xấu hổ tột cùng trong em.

Lúc ấy, em chỉ biết cúi gằm mặt xuống đất. Một lát sau, bác Năm xuất hiện giải cứu em khỏi sự xấu hổ ê chề ấy. Nhìn thấy người lớn, lúc bạn của em liền co chân bỏ chạy, chỉ có em do bị thương ở đầu gối nên không chạy kịp, bị chú Năm bắt được. Chú dẫn em vào nhà, sơ cứu vết thương sạch sẽ rồi dần về nhà. Từ sau lần đó, em bỏ hẳn thói quen trêu chọc các chú chó bị xích trong nhà. Cũng không cùng các bạn lê la khắp làng xóm để chọc phá nữa.

Mỗi lần nhìn xuống vết sẹo ở đầu gối, tình huống trớ trêu hồi ấy lại hiện ra trước mắt, nhắc nhở em không bao giờ được phá phách lung tung nữa.

Đọc Thêm 🌹 Hãy Kể Về Một Kỉ Niệm Với Người Bạn Tuổi Thơ ❤️️15 Bài Hay

Kể Về Một Câu Chuyện Vui Ở Lớp Hay – Bài 3

Kể Về Một Câu Chuyện Vui Ở Lớp Hay giúp các em có thêm nhiều ý tưởng thú vị để hoàn thiện bài văn của mình.

Hoạt bàn với các con gái trong lớp tôi là sẽ tổ chức một cuộc đón tiếp thật long trọng. Sớm hôm sau tôi đến lớp khá sớm. Bỗng tôi ngạc nhiên thấy trên bàn giáo viên cắm một thứ hoa dại mà thứ hoa này thường thấy ở ngoài đồng, các bạn cắm thật khéo. Những cánh hoa tím phớt chen lẫn những bông hoa màu đỏ, màu hồng, cành lá còn đẫm sương mai, cánh con gái chúng tôi đã chuẩn bị một bài diễn văn thật long trọng. Đúng bảy giờ cô bạn mới bước vào.

Bỗng cái Hoạt hô nghiêm. Hoạt lên giọng chuẩn bị đọc bài “ diễn văn “. Hoạt bắt đầu thế này: “ h… em… è… e… hèm “ làm cả lớp rũ ra cười sau một tràng “ e… hèm “ như thế, hoạt tiếp tục đọc: “ kính thưa “. Hoạt chưa kịp đọc những lời tiếp theo bỗng đột ngột dừng lại vì tiếng kêu:

Hoạt! Có phải Hoạt đó không? – Hoạt sững lại một giây rồi chạy đến ôm chầm cô bạn mới. Hai người bạn mãi trao đổi với nhau quên cả chúng tôi. Một lúc sau hoạt mới kể cho các bạn nghe về câu chuyện này. Hoạt và Lan ( cô bạn mới ) là bạn học cùng nhau và thân nhau . Sau Lan đi theo cơ quan bố mẹ, từ đó bặt tin nhau bây giờ đột nhiên gặp lại.

Sau này chúng tôi thỉnh thoảng lại trêu Hoạt và thêm vào “ e… hèm “ hay nói cách khác muốn gọi hoạt chúng tôi chỉ gọi “ e… hèm “ là mọi người đều hiểu ý. Những lúc đó bao giờ Hoạt cũng cười và đấm vào lưng chúng tôi thùm thụp. Câu chuyện của tôi chỉ có thế, chuyện lớp tôi hồi ấy buồn cười thật phải không các bạn.

Xem Thêm Kể Về 🌹 Chuyến Du Lịch Đáng Nhớ ❤️️ Top 15 Bài Văn Kể Hay Nhất

Kể Về Một Câu Chuyện Cười – Bài 4

Chiều hôm nay, trời đột nhiên đổ mưa tầm tã. Ngồi trong nhà nghe tiếng mưa rơi, em chợt nhớ lại một kỉ niệm cách đây đã rất lâu rồi. Nhưng em vẫn còn nhớ rõ lắm.

Hồi đấy, em là học sinh lớp 4. Đó là năm học đầu tiên em được bố mẹ cho phép tự đạp xe đến trường. Thế là, em được thoải mái cùng bạn bè đạp xe đi chơi sau mỗi giờ học. Một hôm, sau giờ học, trời mưa to ào ào. Em cùng các bạn hết sức buồn chán vì không thể đi chơi. Vậy là, ai cũng cặm cụi mặc áo mưa rồi đạp xe về nhà. Trên đường đi, chúng em có đi qua một con dốc cao. Chợt một ý nghĩ ngốc nghếch hiện lên trong đầu. Em ngồi xuống phần phía sau của xe đạp, tay rướn lên nắm lấy tay lái, chân duỗi thẳng ra.

Dưới độ dốc của con đường, không cần đạp mà xe vẫn chạy băng băng. Cảm giác ấy sung sướng không thể tả. Thế nhưng khi gần ra khỏi con dốc, thì bánh xe của em chạy vào một ổ gà, thế là cả chiếc xe và em ngã sóng soài ra đường. Nhờ có áo mưa che cho, nên em chỉ bị xây xát nhẹ, nhưng áo quần và sách vở thì ướt hết. Lúc về nhà, trước sự truy hỏi của mẹ, em đã khai hết ra.

Lúc ấy, trước ánh mắt nghiêm khắc và thất vọng của mẹ, cùng tiếng cười khoái chí của anh trai ngoài phòng khách. Em như muốn độn thổ vì xấu hổ. Sau sự kiện lần ấy, mỗi lần đi xe, em luôn nghiêm túc và cẩn thận hết sức. Để không chịu ướt và ngã như lần trước nữa.

Đến nay cũng đã gần ba năm trôi qua, nhưng câu chuyện hôm ấy em vẫn còn nhớ mãi.

Đọc Thêm Bài ⏩ Kể Về Ngày Tết Của Gia Đình Em, Quê Em ❤️️15 Bài Văn Hay

Kể 1 Câu Chuyện Vui Hoặc Buồn Của Tuổi Thơ – Bài 5

Kể 1 Câu Chuyện Vui Hoặc Buồn Của Tuổi Thơ để lại nhiều cảm xúc mỗi khi kể lại.

Ngày hôm qua, em đã gặp phải một sự kiện khiến em vô cùng xấu hổ. Và rút ra được bài học kinh nghiệm sâu sắc.

Chuyện là trưa hôm qua, mẹ có nhờ em đi mua trứng gà. Trước khi đi mẹ có dặn cẩn thận cách phân biệt trứng gà và trứng vịt. Nhưng em chẳng nghe vào tai vì nghĩ rằng mình có thể phân biệt được. Chẳng có gì khó khăn cả. Khi ra đến cửa hàng tạp hóa, bà chủ đang bận tính tiền cho những vị khách đến trước, nên đưa túi và chỉ chỗ để trứng cho em tự ra lấy. Đến nơi, em rất bất ngờ khi thấy rất nhiều giỏ trứng được để giá tiền khác nhau ở đó.

Nhìn một hồi, em vẫn rất khó khăn để phân biệt đâu là trứng gà ta mà mẹ dặn mua. Cố hồi tưởng lại những lời mẹ dặn dò thì em lại chẳng nhớ được gì cả. Cuối cùng, em tự lựa theo suy nghĩ của mình. Em ngồi xuống, nhặt những quả trứng to nằm ở ngoài cùng rồi cho vào túi. Trên đường về nhà, em hí hứng nghĩ đến những món ăn ngon vào trưa nay và sự khen ngợi của mẹ khi biết đi mua đồ phụ mẹ. Nhưng mọi chuyện không hề đơn giản như thế.

Khi nhìn thấy những quả trứng trong túi, mẹ phì cười và nói “Đây là trứng vịt mà con, trứng gà nó nhỏ hơn và vỏ thiên hướng trắng hồng cơ. Lúc nãy mẹ dặn con không nhớ hả?”. Nghe mẹ nói vậy, bố và chị đang ngồi nhặt rau cũng quay ra nhìn. Chao ôi, thật xấu hổ ghê. Thế nào mà một đứa trẻ lớp 6 mà vẫn chẳng thể phân biệt được trứng gà và trứng vịt chứ. Thế là để tránh xấu hổ, em chạy ù ra cửa hàng để đổi lại trứng. Lần này chính bà chủ đã lấy trứng giúp em nên chẳng thể nhầm được nữa rồi.

Sự kiện này đã nhắc nhở cho em về sự quan trọng của những kiến thức đời sống. Từ đó, em sẽ cố gắng quan sát và học hỏi thêm nhiều điều từ mẹ, không để mình rơi vào tình huống ngốc nghếch như lúc nãy nữa.

Tham Khảo Bài ⏩ Kể Lại Ngày Khai Trường Đầu Tiên Của Em ❤️️15 Bài Văn Hay

Kể Một Câu Chuyện Vui Lớp 3 – Bài 6

Tham khảo bài văn hay kể một câu chuyện vui lớp 3 được chia sẻ sau đây:

Hôm nay đi học em rất nóng lòng được mau chóng trở về nhà để kể cho bố mẹ nghe một câu chuyện cười rất thú vị, đảm bảo sau khi nghe xong chắc chắn cả bố và mẹ sẽ có tràng cười sảng khoái, xua tan căng thẳng sau một ngày làm việc mệt mỏi.

Sau khi cả gia đình em đã ăn xong bữa tối, mọi người đang thư giãn, nghỉ ngơi em liền kể cho bố mẹ nghe về câu chuyện cười em gặp ở trường. Đó là câu chuyện của hai bạn nam học cùng lớp với em, hôm nay hai bạn đi học muộn và bị cô giáo phạt phải múa hát một bài trước cả lớp. Sau một hồi ngại ngùng, xấu hổ và không biết phải hát và múa bài gì thì các bạn ấy đã chọn múa và hát bài “Chiều lên bản thượng”.

Cả hai bạn vừa hát vừa múa trông rất buồn cười, nhất là đoạn có động tác “đánh mông” các bạn múa khiến cho cả lớp cười ngả nghiêng, không ai có thể nín cười trước màn múa hát của các bạn ngay cả cô giáo cũng phải che miệng cười tít mắt. Vì bị cả lớp cười lại trêu đùa nên các bạn cứ múa dở dang lại bị phạt múa đi múa lại nhiều lần, mãi mới múa xong và hoàn thành hình phạt của mình.

Bố mẹ em chỉ nghe em kể nhưng chắc hẳn đã tưởng tượng ra còn buồn cười hơn thế nên ai cũng cười như nắc nẻ. Mẹ còn trêu em chắc gì đã múa đẹp được như hai bạn nam đó.

Em rất vui vì câu chuyện của mình khiến cho bố mẹ có những phút giây thư giãn, vui vẻ, em cũng rất tự hào vì lớp em luôn đoàn kết, ngập tràn tiếng cười.

Chia Sẻ 🍀 Kể Về Gia Đình Em Với Một Người Bạn Mới Quen ❤️️15 Mẫu

Kể Một Câu Chuyện Vui Mà Em Đã Được Nghe – Bài 7

Những mẫu chuyện vui diễn ra hàng ngày xung quanh chúng ta. Những m chuyện vui đời thường khiến ta vui vẻ mỗi ngày. Có một chuyện vui mà mãi mãi em khó quên được đó là câu chuyện về sự nhát gan đầy xấu hổ của mình.

Lần đó, trong xóm em lũ nhóc cứ đồn lên với nhau ở ngôi nhà cuối xóm dạo này có ma. Em không hiểu rõ sự việc thế nào. Đến tận hôm thứ Bảy, nghe cu Tôm kể mới biết rõ sự tình: Bữa trước con Nhi lớp em có đi qua cái nhà cuối xóm mình. Nó kể nó thấy cái bóng trắng trắng cầm đèn pin đi đi lại lại. Nó sợ quá mà không dám hét lên. Nó chạy thẳng về nhà và đến bây giờ nó không dám đi lại đó. Anh Nam này, chắc nhà đó có ma đấy

Nghe thằng em kể mà tôi thấy buồn cười, gõ đầu nó: Ma gì ở đây. Thời nào rồi còn có ma. Vớ vẩn Thật mà. Không tin tối anh đi thử ra mà xem. Nó găng cổ lên nói lại. Nó nói thế khiến máu tò mò của em dâng cao. Em ưỡn ngực nói lại: Được rồi. Tối mày rủ cả con nhà cô Lý sang đây. Tao dẫn chúng mày đi xem ma gì.

Tối hôm đó, thằng con nhà cô Lý sang nhà tôi từ 8 giờ. Hai đứa chúng nó giục tôi: Nhanh đi đi anh Nam. Từ từ hẵng. 9 giờ hẵng đi. Đi sớm thế này lấy đâu ra ma cho chúng bay xem. Vậy rồi ba anh em đợi đến hơn 9 giờ tối. Ba thằng kéo nhau đi về cuối xóm. Tay em cầm theo chiếc đèn pin của bố. Hai thằng nhóc đi theo sau.

Trăng hôm nay tròn đẹp sáng lạ thường. Gió mùa hè thổi mát rượi. Không gian thật dễ chịu. Nhưng lạ một chỗ, xóm hôm nay im ắng quá. Chẳng thấy lũ nhóc léo nhéo như mọi hôm. Cái im lặng khi tiến gần hơn đến ngôi nhà khiến em bất giác giật mình. Gần đến ngôi nhà, hai đứa kia đứng lại, run run bảo : Anh Nam vào xem thử đi. Bọn em không vào đó đâu. Sợ lắm. Ừ. Rồi. Hai thằng đứng ngoài này đợi anh

Nói vậy , em nuốt nước bọt một tiếng rồi cầm đèn pin đi vào ngôi nhà. Ngôi nhà im lặng không một tiếng. Không gian lạnh lẽo khiến em rùng mình mấy lần. Ngôi nhà này để không cũng lâu nên mùi ẩm thấp làm căn phòng càng thêm rùng rợn. Bỗng, có bóng người lướt qua cùng ánh đèn pin soi thẳng, và tiếng quát:

Ai vào đây đấy! Tiếng quát làm em giật mình, đánh rơi chiếc đèn trong tay. Hét toáng lên, định bỏ chạy : Ma. Ma. Ma…. Nhưng đôi bàn tay túm lấy áo em: Ma nào. Bác Hoàng đây. Định nghịch ngợm gì thằng nhóc này Nghe vậy em mới định hình lại, không hét nữa, quay lại nhìn. Quả thực là bác Hoàng: Ơ. Bác sao lại ở đây?

Bác phì cười: Ơ gì. Nhà tôi, tôi không vào kiểm tra thì ai vào. Chúng mày chỉ được cái linh tinh. Ma mãnh nào. Trời sắp có bão, bác vào kiểm tra xem nhà có chỗ dột nào không thì sửa. Ma nào ở đây.

Nghe bác nói thế, em xấu hổ, đỏ mặt. Chào bác, em đi ra khỏi ngôi nhà tìm hai thằng nhóc mà không thấy bèn đi về nhà. Về nhà, em kể lại cho chúng nghe. Chúng cười ha ha đầy vui sướng. Vậy mà anh bảo anh không sợ ma. Anh hét to như thế. Ha ha… Càng cười, em càng thấy xấu hổ vì sự nhát gan của mình, chỉ biết cười trừ mà chẳng nói được gì. Đó là kỉ niệm hài hước nhất mà em từng gặp phải. Tuy vậy nó lại là câu chuyện vui vẻ mà em sẽ chẳng thể nào quên được.

Đọc Thêm💧 Kể Về Một Kỉ Niệm Đáng Nhớ Của Em ❤️️15 Bài Văn Hay Nhất

Kể Một Câu Chuyện Cười Mà Em Biết – Bài 8

Kể Một Câu Chuyện Cười Mà Em Biết giúp các em có thể học hỏi được cách kể chuyện hay và thu hút được nhiều bạn đọc.

Những năm tháng tuổi thơ đang vội vã qua nhanh. Vừa đó thôi mà chúng ta đã phải chia tay thời tiểu học. Nhớ ngày nào mới bước đến cổng trường, tay cứ níu chắc không chịu rời bàn tay mẹ. Thế mà thoáng cái đã đến những ngày cuối cấp. Hôm chia tay mái trường cấp một, lũ chúng tôi đứa nào đứa nấy sóng mắt đỏ hoe nhưng đó lại là kỷ niệm vui nhất, sâu sắc nhất của chúng tôi – tập thể lớp 5C.

Thời gian trôi nhanh không níu lại được. Sau những kỳ thi háo hức và vất vả, hôm ấy chúng tôi tổ chức buổi chia tay lớp và cô giáo chủ nhiệm. Khác hẳn mọi hôm, hôm ấy không khí lớp trầm hẳn. Mọi người nhìn nhau ái ngại khi nghĩ rằng chỉ mấy tiếng nữa thôi, ai sẽ về nhà nấy, rồi mỗi người sẽ đến một ngôi trường mới chẳng biết bao giờ sẽ họp mặt được nhau. Tuy chưa hiểu lắm, nhưng chúng tôi đứa nào cũng thấy buồn.

Đúng bảy rưỡi, cô giáo chủ nhiệm bước vào. Hôm nay cô mặc một bộ quần áo mới, giản dị nhưng vẫn toát lên được vẻ thanh nhã và đôn hậu. Đôi mắt hơi nâu của cô nhìn chúng tôi hiền từ và trìu mến. Giọng của cô vẫn quen thuộc quá, nhẹ nhàng mà sâu sắc như mỗi lúc giảng bài. Hôm nay các em như những con chim đã lớn. Ngày mai dù các em có đi tới mái trường nào thì cũng luôn nhớ phải phát huy hơn nữa truyền thống học tập và đoàn kết của lớp 5C. Cô hy vọng và chờ mong các em thành đạt.

Bạn lớp trưởng thay mặt lớp đứng lên cảm ơn cô nhưng chưa nói hết lời nước mắt cứ chảy ròng ròng. Trong các bạn cán bộ, tôi là bạn nam duy nhất. Tôi mạnh mẽ đứng lên:

Em thưa cô, hôm nay là ngày lớp ta tổng kết. Em xin phép cô, chúng em muốn dành tặng cô và bạn Hải Minh một sự bất ngờ. Nói rồi tôi dõng dạc bước lên tay cầm bó hoa tươi thắm: Thưa cô! Tuy cô chỉ chủ nhiệm chúng em có một năm nhưng tình cảm mà cô dành cho chúng em thật là sâu sắc. Chúng em xin dành tặng cô bó hoa này để bày tỏ lòng biết ơn và tình cảm yêu kính đến cô

Tôi bước tới cô, cả lớp rộn ràng tiếng vỗ tay không ngớt.

Em thưa cô! Tôi tiếp: thật là đặc biệt, ngày chia tay lớp hôm nay lại đúng là ngày sinh nhật bạn Hải Minh. Hải Minh có hoàn cảnh khó khăn nhất lớp mình nhưng thành tích học tập của bạn thì chúng em không ai là không nể phục. Buổi liên hoan hôm nay. chúng em muốn cảm ơn cô và cũng là để chúc mừng bạn Hải Minh. Chúc tất cả các bạn luôn thành công trong cuộc sống.

Cả lớp lại rộn lên tiếng vỗ tay. Buổi liên hoan diễn ra vui vẻ trái với dự đoán của tụi cán bộ lớp chúng tôi. Chỉ thoáng thấy có vài giọt nước mắt còn thì không khí sôi nổi y như những ngày học đã qua. Mọi người tíu tít chào nhau, những lời chúc, những ước nguyện tràn ngập căn phòng.

Buổi sáng trôi qua nhanh chóng. Chúng tôi ra về vẫn trong cảm giác xôn xao khó tả nhưng không phải là buồn mà là sự hồi hộp đợi chờ một tương lai tốt đẹp sẽ đến với tất cả mọi người.

Chia Sẻ Bài 🌵 Kể Về Một Cuộc Đi Thăm Di Tích Lịch Sử ❤️️ 15 Bài Văn Hay

Kể 1 Câu Chuyện Vui Đặc Sắc Nhất – Bài 9

Kể 1 Câu Chuyện Vui Đặc Sắc Nhất được nhiều bạn đọc quan tâm và chia sẻ sau đây.

Giờ này tuần trước, lớp em đã có tiết sinh hoạt lớp cũng là buổi liên hoan nho nhỏ chia tay Vi để chúc Vi đi thi học sinh giỏi đạt kết quả tốt. Đó là một tiết sinh hoạt lớp đặc biệt để lại trong tôi những bất ngờ và cả những niềm vui.

Sau khi tiếng trống “Tùng!… Tùng!… Tùng!… “vang lên báo hiệu giờ sinh hoạt lớp đã điểm, lớp tôi nhanh chóng ổn định chỗ ngồi để chờ cô giáo chủ nhiệm vào như mọi lần. Cô bước vào lớp với nụ cười tươi nở trên môi. Chúng tôi đã xì xào, bàn tán sôi nổi không biết có chuyện gì vui không rồi thi nhau đoán già đoán non. Cô ra hiệu cho cả lớp trật tự. Như mọi lần cô nhận xét khái quát những ưu, nhược điểm của chúng tôi trong tuần vừa qua. Chúng tôi chăm chú lắng nghe các lịch cho tuần học tiếp theo.

Những tưởng rằng sau những nhận xét, thông báo của cô, chúng tôi sẽ lại tự chủ động tiếp tục giờ sinh hoạt. Nhưng không, cô cười thông báo cả lớp:

Cả lớp, hôm nay lớp chúng ta có một tin rất rất vui. Chưa kịp để cô tiếp lời, chúng tôi nhao nhao : Tin vui, cô ơi tin gì vậy cô? Cô lại tươi cười : Bạn Vi của chúng ta là một trong những học sinh xuất sắc sẽ được chọn thi học sinh giỏi cấp Tỉnh. Mọi ánh mắt đổ dồn về phía Vi. Trong lớp bắt đầu có nhiều tiếng chúc mừng gửi tới Vy. Không khí lớp hôm nay không cần trò chơi, cũng chẳng cần âm nhạc cũng tự nhiên mà sôi nổi lạ lùng.

Đợi niềm vui chợt lắng, cô ôn tồn bảo: Cô có chuẩn bị một chút quà để lớp chúng ta liên hoan chia tay và chúc bạn Vi của chúng ta đi thi đạt kết quả cao nhé. Rồi cô nhờ Hoa, Lan xuống xe cô lấy bánh kẹo lên. Chúng tôi vừa ăn vừa trò chuyện, vừa gửi những lời chúc tốt đẹp tới Vi. Chỉ mấy ngày nữa, Vi thi xong sẽ về. Chúng tôi chờ kết quả tốt của Vi và cũng chờ một buổi sinh hoạt lớp gần đây có một niềm vui to lớn ấy.

Đọc Thêm Bài -> Kể Những Điều Em Biết Về Nông Thôn Hoặc Thành Phố

Kể Một Câu Chuyện Vui Ngắn Gọn – Bài 10

Kể Một Câu Chuyện Vui Ngắn Gọn, súc tích thể hiện qua từng câu văn, hình ảnh gợi kể chân thực hấp dẫn.

Nhát gan là một tật mà không ít người mắc phải và tôi cũng không phải là một ngoại lệ. Những câu chuyện ma của bọn bạn lúc nào cũng làm tôi sợ run. Nhưng vì xấu hổ nên tôi không bao giờ nói ra. Cho đến một ngày.

Tối hôm đó, trăng sáng rất đẹp, gió thổi hiu hiu. Trong khu tập thể, các bà, các cô thong thả đi dạo và trò chuyện. Tôi và các bạn đang túm tụm chơi với nhau thì bỗng Lan đưa ra một ý kiến: “Hay là chúng mình thử đi vào ngôi nhà hoang ở cuối ngõ đi!”. Cả nhóm reo ầm lên hưởng ứng. Riêng tôi cảm thấy hơi rờn rợn. Nghe đâu, ngôi nhà ấy có nhiều ma, lại còn nằm ở cuối ngõ, ánh đèn đường không rọi tới. Nhưng tôi chưa kịp phản đối thì các bạn đã lôi tôi đến cuối ngõ.

Vào đến khoảng sân trước ngôi nhà, sự hớn hở của cả nhóm biến mất. Nhưng vì các bạn tin tôi là đứa dũng cảm nhất nên đẩy tôi lên trước rồi bám chặt lấy tôi. Đến trước cửa nhà, tôi đã nghe răng mình va vào nhau lập cập. Rồi bỗng nhiên, từ trong nhà phát ra tiếng lục cục, đèn bật sáng. Tôi và lũ bạn đứng như chôn chân xuống đất. Phải đến mấy giây sau, cả lũ cùng rú lên rất to rồi ba chân bốn cẳng đua nhau chạy mất.

Về đến nhà, tôi vừa thở hổn hển vừa kể cho bố mẹ nghe về con ma. Thật là một phen hú vía! Nghe xong, bố tôi bật cười, mẹ tôi cũng chẳng nhịn được cười và giễu vui tôi: Làm gì có ma ở đó! Đấy là chú Thanh. Chú ấy vừa mua lại ngôi nhà ấy và chuẩn bị cho sửa chữa. Chú ấy ngủ lại để trông vật liệu xây dựng đấy mà!

Mặt tôi nóng bừng lên. Hóa ra là vậy! Tôi bèn chạy đi kể cho các bạn. Nghe xong, tôi còn bị cả bọn cười thối mũi vì lúc đó tôi là đứa hét to nhất và chạy cũng nhanh nhất nữa chứ! Chuyện xảy ra đã lâu, giờ đây tôi không còn nhát gan và sợ ma nữa nhưng tôi không thể quên được câu chuyện đó. Tuy vậy, tôi cũng không kể lại với đám bạn bè mới vì sợ các bạn lại trêu tôi là “thỏ đế”.

Tặng Bạn -> Thẻ Cào Miễn Phí

Kể Một Câu Chuyện Vui Ấn Tượng – Bài 11

Kể Một Câu Chuyện Vui Ấn Tượng giúp các em tham khảo và rèn luyện thêm kĩ năng viết của mình.

Tuổi thơ là quãng thời gian tươi đẹp nhất của chúng ta. Nơi ấy cất giữ biết bao kỉ niệm buồn vui trong cuộc đời. Tôi đã từng mải miết với trò ô ăn quan, rồi mong chờ ngày hội múa lân đêm rằm trung thu và tôi cũng chẳng thể nào quên được cái lần bị các bạn trong xóm dọa ma, cho đến bây giờ tôi vẫn còn ám ảnh và bị mọi người trêu là nhát gan.

Các bạn trong xóm tôi đã bày ra không biết bao nhiêu trò để nghịch ngợm, nhiều lúc mẹ tôi và các cô hàng xóm cũng đau đầu vì những trò phá phách ấy. Chúng tôi có một quy ước với nhau là đến sinh nhật đứa nào thì cả bọn sẽ tặng cho một món quà sinh nhật. Và năm nay gần đến sinh nhật tôi, cũng thế. Hôm trước, tôi thấy thằng Khánh béo nhìn mình cười mãi, nó bảo: “Năm nay bọn tao sẽ cho mày một niềm vui lớn Hiếu ạ.” Tôi chỉ cười mà chẳng nói gì với chúng nó, vì tôi có xa lạ gì với cái kịch bản đi chơi, đi ăn rồi tặng quà của các bạn.

Thứ 2 tuần sau là sinh nhật tôi, nên các bạn trong xóm quyết định tổ chức sinh nhật tôi vào chủ nhật trước một ngày để có thể vui chơi thỏa thích. Tối thứ 7, cái Bông nhà đối gọi điện cho tôi bảo tối chủ nhật chúng nó sẽ tổ chức party ở nhà Khánh béo cuối khu, 7 giờ tối tôi nhất định phải có mặt. 7 giờ tôi đứng trước nhà Khánh béo ngôi nhà cuối cùng của dãy tập thể. Tôi không thấy điện trước hiên sáng và trong nhà rèm cửa buông xuống kín mít.

Tôi biết là trò của chúng nó rồi, nên cứ điềm tĩnh đi vào nhà như không có gì. Tôi nghĩ bên trong sẽ là một bàn tiệc lộng lẫy, nên cả bọn thích bí mật với mình. Nhưng tôi đã không thể bình tĩnh được sau khi nhìn thấy những gì ở bên trong cánh cửa nhà Khánh béo. Tôi hoảng hốt lao ra khỏi nhà, vừa chạy vừa hét: “Mẹ ơi! Cứu con…. Ma… mẹ ơi…”.

Khi tôi về nhà, người tôi vẫn còn run, tôi chưa kịp kể câu chuyện gặp ma với mấy bố mẹ tôi và mấy đứa bạn tôi đã ngồi phòng khách cười ngặt nghẽo, tôi biết mình vừa bị dọa ma. Tôi ngạc nhiên lắm, lúc này cái Bông mới kể cho tôi nghe. Sinh nhật tôi là 2 tháng 11 trước ngày Halloween 1 ngày và chúng nó mới bày ra cái trò ấy. Những con mắt ma lập lòe mà tôi nhìn thấy trong nhà Khánh béo là bí ngô được mẹ Khánh khoét rỗng rồi thả nến bên trong.

Nghe Bông kể xong, tôi tức chúng nó lắm. Làm sao mà tôi không sợ được chứ, cánh cửa gỗ vừa mở ra kêu cót két rồi bốn, năm cặp mắt đỏ lập lòe nhìn mình, ôi cái cảm giác ấy thật là kinh khủng. Nó làm tôi cứ ám ảnh mãi, chẳng thể nào quên được dịp sinh nhật đặc biệt đến thế.

Sau lần ấy, tôi sợ bí ngô lắm, tôi cứ nghĩ đế mấy con mắt ma trong quả bí. Mấy đứa bạn tôi tôi liền đổi tên cho tôi thành Hiếu bí ngô, cái biệt danh kì dị của tôi trong khu. Mỗi lần trêu tôi các bạn đều rủ tôi ăn chè bí ngô để nhắc lại với tôi vì tôi là đứa sợ ma.

Kỉ niệm vui buồn của tôi thơ tôi cứ đi qua như thế, những người bạn trong khu tập thể nhà tôi vẫn vui vẻ chơi đùa cùng nhau. Sau này, tôi cũng chẳng thể nào quên được mình đã từng có người bạn như vậy, và tên bí ngô sẽ là kí ức không thể phai mờ trong tôi.

Chia Sẻ: 19+ Viết Đoạn Văn Về Ước Mơ Của Em

Kể Một Câu Chuyện Vui Mà Em Đã Được Nghe Ở Lớp Hoặc Ở Nhà Ngắn – Bài 12

Kể Một Câu Chuyện Vui Mà Em Đã Được Nghe Ở Lớp Hoặc Ở Nhà Ngắn gọn được nhiều bạn đọc chia sẻ trên các diễn đàn văn học sau đây.

Hôm nay là thứ bảy, lớp em tổ chức buổi sinh hoạt cuối tuần đồng thời tổ chức liên hoan cho các bạn có sinh nhật trong tháng này.

Vừa hết tiết thứ 4, các bạn đã tất bật chuẩn bị cho buổi liên hoan. Bạn Trang thì chạy xuống cổng trường lấy bánh kem mà người ta vừa mang đến. Các bạn nam kê lại bàn ghế để cả lớp ngồi quây quần bên nhau. Các bạn nữ thì có nhiệm vụ trang trí lớp học. Những quả bóng bơm từ sáng được treo lên cửa ra vào và cửa sổ. Dòng chữ Happy Birthday màu đỏ tươi được treo ngay ngắn ở cuối lớp. Sau khi cắm hoa, các bạn trải chiếc khăn lên bàn và bày ra đĩa kẹo bánh, hoa quả đủ màu sắc. Không khí lớp học thật rộn ràng, vui nhộn.

Cô giáo bước vào lớp và thông báo ngắn gọn về lịch học và sinh hoạt tuần sau để lớp em có nhiều thời gian liên hoan. Cô giáo và bạn Yến lớp trưởng thay mặt cho cả lớp chúc mừng sinh nhật các bạn:

Cô chúc các em sang tuổi mới sẽ học hành tốt hơn nữa, lúc nào cũng vui vẻ, trẻ trung và năng động. Tớ xin thay mặt cả lớp chúc các cậu thêm một tuổi là thêm nhiều niềm vui. Thêm một tuổi là thêm nhiều điều may mắn. Chúng ta cùng hát bài “Happy Birthday” nhé

Sau khi tắt điện, cả lớp hát vang bài hát chúc mừng sinh nhật:”Happy Birthday to you. Happy Birthday to you”. Gương mặt ai cũng vô cùng rạng rỡ. Sau đó các bạn nổi nến trong tiếng hò reo, tiếng vỗ tay vang dội của mọi người. Bạn Quỳnh lớp phó văn nghệ xin phép được hát một bài để chúc mừng các bạn. Những câu từ tha thiết của bài hát “Sống như những đoá hoa” cùng với giọng ca trong trẻo, cao vút của Quỳnh đã làm xao xuyến tất cả trái tim mọi người.

Phần tiếp theo là phần mà ai cũng mong đợi: Liên hoan. Các bạn ngồi lại với nhau, tám đủ mọi chuyện. Tiếng cười thỉnh thoảng lại vang lên rộn rã. Vui nhất là các bạn còn quệt bánh kem lên mặt nhau. Gương mặt ai sau một hồi nô đùa cũng đều bị dính kem lên mặt. Có bạn còn bị dính đầy mặt mà chúng em gọi vui là Ma.

Tiếp theo đó là đến phần chơi trò chơi. Cô giáo đề nghị chơi trò “Tôi cần”. Cả lớp chia thành ba đội tương ứng với ba tổ 1,2,3. Ai nhanh chân, nhanh tay thì sẽ lấy được món đồ mà cô cần. Sau một hồi thi đấu quyết liệt, tổ 1 đã giành chiến thắng với tỉ số áp đảo 4-2-2. Cô nhìn chúng em với ánh mắt dịu dàng, trìu mến.

Buổi liên hoan kết thúc trong tiếng cười rộn rã. Những buổi liên hoan sinh hoạt như thế này đã gắn kết cả lớp lại với nhau. Em hi vọng cả lớp sẽ tổ chức thêm nhiều buổi liên hoan vui và ý nghĩa.

Tham khảo: Những Câu Chuyện Ngắn Về Ước Mơ

Kể Một Câu Chuyện Vui Mà Em Đã Được Nghe Ở Lớp Hoặc Ở Nhà Lớp 3 – Bài 13

Tham khảo bài văn hay Kể Một Câu Chuyện Vui Mà Em Đã Được Nghe Ở Lớp Hoặc Ở Nhà Lớp 3 ngắn dưới đây.

Mỗi cuối tuần, có lẽ chúng ta đều tham gia vào giờ sinh hoạt để nghe lại tổng kết hoạt động một tuần qua mà chúng ta đã trải qua. Song, hẳn trong mỗi buổi sinh hoạt đều có chút gì đó căng thẳng, và mệt mỏi của một tuần làm việc mệt nhọc. Vậy thì thật cần lắm thay những câu chuyện vui để giải tỏa căng thẳng và làm tươi tắn mỗi gương mặt trong sáng. Hôm nay mình sẽ kể cho các bạn nghe một câu chuyện vui giờ sinh hoạt nhé:

Cô giáo bước vào lớp, sắc mặt cô hơi nghiêm và ánh mắt cô có vẻ buồn hơn mọi khi. Phải chăng là bởi chúng tôi đã vi phạm gì đó để cô buồn lòng như vậy. cô tiến gần lên phía bục giảng, nhẹ nhàng đặt chiếc cặp xuống, rồi nói với chúng tôi:

Tuần này lớp mình vi phạm gì không lớp trưởng?

Anh bạn lớp tôi, cúi gằm mặt xuống. tuần này lớp có 3 giờ khá, chưa trực vệ sinh, vi phạm nội quy về việc mặc đồng phục và truy bài đầu giờ. Và có cả mấy cậu trai tinh nghịch còn đi đánh điện tử nữa. Trời ạ, chẳng trách sao cô buồn thế. Nhưng rồi, bao giờ cũng vậy, cô chẳng bao giờ la mắng chúng tôi. Cô chỉ nhẹ nhàng nhắc nhở, bào chúng tôi hãy cố gắng lên để cải thiện nề nếp và ý thức học tập. Có lẽ chính bởi vậy mà chúng tôi luôn biết đứng lên và sửa sai chứ không cằn nhằn với cô.

Thật ra tuổi học trò mà. Nhất quỷ nhì ma thứ ba học trò. Không nghịch, không vi phạm, không làm sai đấy không phải là học sinh. Mỗi người đều có tuổi trẻ của riêng mình, đều có những dại khờ và nuối tiếc. Có vậy mới là dư vị để ta nhớ về chứ đứng không. Để tôi đọc cho bạn nghe, một bài thơ mà tôi rất thích:

“Con tàu nào
Qua sân ga mười lăm
Em mua vé
Trốn về miền kí ức
Những ngả đường ray
Phôi pha màu mực
Trang nhật kí
Rêu phủ kín tâm hồn.”
Có một thời đã từng đẹp như vậy.

Qua trở lại với giờ sinh hoạt, sau khi nhắc nhở lớp xong, cô nhắc tổ trưởng tổ 3 làm nhiệm vụ của mình. Cô rất hiểu chúng tôi đều mệt mỏi, căng thẳng, nên cô bảo mỗi tiết sinh hoạt mỗi tổ phải kể cho cả lớp nghe một câu chuyện vui. Câu chuyện ấy như sau: chuyện kể về một anh chàng muốn lấy vợ nhưng nhà nghèo, vậy nên, cưới nàng anh toan dẫn voi, anh sợ quốc cấm nên voi không bàn, cưới nàng anh lại toan dẫn bò, dẫn đủ mọi loại song cuối cùng anh lại dẫn củ khoai.

Câu chuyện có lẽ đã quen nhưng đều khiến chúng ta ít nhiều bớt căng thẳng. Nhưng đâu chỉ cười vui, mà qua đó thấy tình trạng cơ cực của người nông dân xưa, và những thủ tục, nghi thức cưới xin quá lạc hậu và bắt ép. Cô giáo khen chuyện không mới, nhưng cũng rất ý nghĩa và đáng để suy ngẫm.

Thế đấy cuộc sống nhiều cái bi hài, nhưng quan trọng là để từ những cái hài ấy giúp gì cho đời sống tinh thần của chính mình, mình học được gì từ những “thang thuốc bổ” ấy. Cười là sự giải tỏa tâm hồn chứ không phải là giễu nhại người khác. Cuộc sống có biết bao điều tuyệt vời, nhưng cũng còn lắm chuyện sầu buồn vì vậy hãy tự tin và vui cười nhé.

Tuổi học trò nhất quỷ nhì ma, mỗi giờ sinh hoạt như một món ăn không thể thiếu. Nhưng đừng để chúng chỉ toàn cái cau mặt, nhíu mày gắt gỏng nhau, hãy biết cho nhau nụ cười. Thanh xuân một đi không trở lại, đó là phần ngon nhất của cuộc đời hãy cho nó những yêu thương bằng nụ cười nhé.

Chia Sẻ: Kể Một Câu Chuyện Về Lòng Nhân Hậu

Kể Về Một Câu Chuyện Vui Lớp 3 Hay Nhất – Bài 14

Kể Về Một Câu Chuyện Vui Lớp 3 Hay Nhất gợi ý cho các em những ý văn hay và hấp dẫn bạn đọc.

Sau bữa cơm, gia đình tôi quây quần trong phòng khách. Bỗng tôi chợt nhớ đến chuyện sáng nay và muốn kể ngay cho bố mẹ nghe. Thế là tôi nhanh nhảu “Bố mẹ ơi, lớp con có chuyện này vui lắm. Con kể cho bố mẹ nghe nhé”. Bố mẹ tôi mỉm cười gật đầu, tôi hào hứng:

“Hôm nay, ở lớp con, cô giáo đã kể cho chúng con nghe một câu chuyện, vui và cảm động lắm. Câu chuyện vừa xảy ra vào ngày chủ nhật, hôm 20-11. Ba bạn Nga lớp con là bác sĩ, đồng thời là hội trưởng hội phụ phuynh của lớp. Chiều thứ 7, ngày 19-11, ba của bạn Nga ghé thăm cô và tặng cô một chục cam sành. Cô giáo con cảm ơn bác hội trưởng nhưng đã đem túi cam tặng lại cho thím Tư, một thím nghèo, sống cô đơn ở căn nhà nhỏ đầu hẻm.

Ai ngờ, lần này, thím Tư thấy chục cam lớn quá, một mình ăn không hết, bèn mang đến tặng lại cho một người bà con đông con, nghèo hơn mình. Cả cô giáo, cả thím Tư lẫn người bà con nghèo của thím đều không giở kỹ túi cam nên không thấy một tấm thiệp nhỏ lọt giữa những quả cam sành to tướng, tấm thiệp do Nga cắt và ghi vào đó lời chúc mừng cô thật tình cảm”.

Tôi dừng lại, nghiêng mặt nhìn bố mẹ, cười lém lỉnh “Bố mẹ đoán thử chuyện gì sẽ xảy ra sau đó?” Chưa đợi bố mẹ trả lời, tôi nói luôn “Bố mẹ chịu rồi phải không?” Để con kể tiếp nghe. Túi cam không dừng ở đó. Một lần nữa, nó lại “lên đường”, nhưng đi đâu? Hay lắm bố mẹ ơi. Để con kể tiếp cho cả nhà nghe nhé! Người bà con của thím Tư ai ngờ lại là bệnh nhân của ông bác sĩ, ba của Nga.

Bà ấy rất biết ơn ông đã chữa cho bà ấy khỏi bệnh nhưng vì nhà nghèo, con đông, bà chưa có tiền mua quà đến cám ơn ông. May quá, thím Tư lại mang cho chục cam sành thật to. Thế là ngay sáng hôm sau, 20-11, người bà con thím Tư đã mang túi cam đến tặng ông bác sĩ”.

Cả nhà tôi vỗ tay tán thưởng. Hành trình của túi cam, trong câu chuyện kể của tôi thú vị quá. Nhưng, cái đáng chia sẻ nhất về túi cam giản dị, bé nhỏ, đó là nó trĩu nặng ân tình.

Chia sẽ: Kể Một Câu Chuyện Em Thích Bằng Lời Văn Của Em

Kể Về Một Câu Chuyện Vui Bằng Tiếng Anh – Bài 15

Kể Về Một Câu Chuyện Vui Bằng Tiếng Anh giúp các em có thể nâng cao kĩ năng viết văn của mình.

I have had a big fear of ghost since I was just a little girl due to my lovely brother’s ghost stories, and I had experience something that made my fear grow even bigger. I live in a small countryside, and people usually go to bed early in the evening. It was about 9 pm when I had finished all of my homework and prepared to go to bed, and both of my parents were at my uncle’s house to attend a wedding party.

My lazy brother was already in bed, so he told me to turn off all the lights for him. Right after everything went black; I heard a very big sound which came from the kitchen. My heart stopped for a second, and I tried knock on my brother’s door to ask for help. He has the hobby of putting on headphone and listening to loud music, so I could not get his attention. I was shaking as there were more noise like somebody was dragging their feet on the floor, and I felt like I was paralysing at that moment.

I tried my best to call out loud to see if it was my parents, and the weird sound stopped immediately. I wanted to reach to the wall to turn on the light, but the sound started again. This time it was like something is wrestling and struggling to escape, I was standing in silence and praying that was not a real ghost or something like that. I was too scared to move, and I was afraid that it would catch me if I made any sound. After a couple of minutes, I gathered my very last bravery to rush to my room and locked myself in it.

The next morning there were blood stain on over the floor, and I nearly fainted if my father did not say that maybe it was a cat struggling with a big mouse. My brother still laughs at me whenever he mentions that experience, but I am so thankful that there was nothing terrible happened in my house that night.

Tạm dịch

Tôi có một nỗi sợ ma rất lớn kể từ khi tôi mới chỉ là một cô bé nhờ vào những cậu chuyện ma của ông anh đáng yêu của tôi, và tôi đã trải nghiệm một việc khiến nỗi sợ ấy thậm chí còn trở nên lớn hơn. Tôi sống ở một vùng quê nhỏ, và mọi người thường đi ngủ rất sớm vào buổi tối. Lúc đó khoảng 9 giờ tối khi tôi đã hoàn thành xong tất cả bài tập và chuẩn bị đi ngủ, và cả bố mẹ tôi đều đến nhà chú tôi để tham dự một lễ cưới.

Ông anh lười biếng của tôi đã vào giường, vậy nên anh ấy bắt tôi phải đi tắt hết đèn trong nhà giùm anh ấy. Ngay khi tất cả mọi thứ tối đen; tôi nghe một âm thanh rất lớn đến từ phía nhà bếp. Tim tôi như ngừng đập trong một giây, và tôi cố gắng gõ cửa phòng của anh tôi để tìm kiếm sự giúp đỡ. Anh ấy có sở thích đeo tai nghe và bật nhạc lớn lên, vậy nên tôi không thể làm anh ấy chú ý được. Tôi run rẩy khi bắt đầu có nhiều tiếng động hơn, nghe như có ai đó đang kéo lê chân trên sàn nhà, và tôi có cảm giác như tôi đã bị đóng băng vào lúc đó.

Tôi cố gắng hết sức để gọi xem đó có phải bố mẹ không, và âm thanh kì lạ đó ngưng ngay lập tức. Tôi muốn chạy đến bức tường để mở đèn lên, nhưng âm thanh đó lại tiếp tục. Lần này nó nghe có vẻ như có thứ gì đó đang vật lộn và cố gắng để trốn thoát. Tôi đứng trong im lặng và cầu nguyện rằng đó không phải là ma hay thứ gì giống như vậy. Tôi quá sợ để có thể di chuyển, và tôi sợ rằng nó sẽ bắt tôi nếu tôi phát ra bất kì âm thanh nào. Sau khoảng một vài phút, tôi gom hết những can đảm cuối cùng để chạy về phòng và khoá cửa lại.

Sáng hôm sau tôi thấy có nhiều dầu máu trên sàn, và tôi suýt ngất nếu bố tôi không nói đó có lẽ là một con mèo vật lộn với một con chuột lớn. Anh trai tôi vẫn cười nhạo tôi mỗi khi nhắc đến việc đó, nhưng tôi cảm thấy rất biết ơn vì đã không có chuyện gì kinh khủng diễn ra ở nhà tôi vào đêm đó.

Chia Sẻ: Kể Lại Câu Chuyện Rùa Và Thỏ

Viết một bình luận