15+ Mẫu Bài Văn Hãy Tưởng Tượng Và Tả Lại Một Nhân Vật Trong Truyện Em Đã Đọc Lớp 5 Hay Nhất Giúp Các Em Học Sinh Tham Khảo Trau Dồi Thêm Kiến Thức Tập Làm Văn.
Gợi các nhân vật trong truyện lớp 5
Dưới đây là một số nhân vật nổi bật trong các câu chuyện thường được học trong chương trình lớp 5:
- Thạch Sanh: Nhân vật chính trong truyện cổ tích “Thạch Sanh,” nổi tiếng với sức mạnh phi thường và lòng dũng cảm.
- Sơn Tinh và Thủy Tinh: Hai nhân vật trong truyền thuyết “Sơn Tinh, Thủy Tinh,” đại diện cho cuộc chiến giữa núi và nước.
- Tấm và Cám: Nhân vật trong truyện cổ tích “Tấm Cám,” câu chuyện về sự đấu tranh giữa cái thiện và cái ác.
- Thánh Gióng: Nhân vật anh hùng trong truyền thuyết “Thánh Gióng,” người đã đánh đuổi giặc Ân cứu nước.
- Cô bé Lọ Lem: Nhân vật trong truyện cổ tích “Cô bé Lọ Lem,” nổi tiếng với câu chuyện về sự kiên nhẫn và lòng tốt.
- Nàng Tiên Ốc: Nhân vật trong truyện cổ tích “Nàng Tiên Ốc,” câu chuyện về lòng nhân ái và sự giúp đỡ.
Những nhân vật này không chỉ mang lại những bài học quý giá mà còn giúp phát triển trí tưởng tượng và lòng yêu thích văn học của các em học sinh
Tham khảo các mẫu: Kể Lại Câu Chuyện Cô Bé Lọ Lem
Cách Tả Nhân Vật Trong Truyện Lớp 5
Để tả một nhân vật trong truyện lớp 5, bạn có thể làm theo các bước sau:
- Giới thiệu nhân vật:
- Tên nhân vật.
- Nhân vật xuất hiện trong truyện nào.
- Vai trò của nhân vật trong truyện (chính, phụ, phản diện, v.v.).
- Miêu tả ngoại hình:
- Hình dáng, chiều cao, cân nặng.
- Đặc điểm khuôn mặt (mắt, mũi, miệng, tóc).
- Trang phục thường mặc.
- Miêu tả tính cách:
- Nhân vật có tính cách như thế nào (dũng cảm, hiền lành, thông minh, v.v.).
- Tính cách đó được thể hiện qua hành động, lời nói như thế nào.
- Miêu tả hành động và lời nói:
- Những hành động nổi bật của nhân vật trong truyện.
- Những câu nói đặc trưng hoặc ấn tượng của nhân vật.
- Miêu tả cảm xúc và suy nghĩ:
- Cảm xúc của nhân vật trong các tình huống khác nhau.
- Suy nghĩ, ước mơ, mong muốn của nhân vật.
- Kết luận:
- Tình cảm, cảm xúc của bạn dành cho nhân vật đó.
- Bài học rút ra từ nhân vật.
Ví dụ, nếu bạn tả nhân vật Thạch Sanh trong truyện “Thạch Sanh”:
- Giới thiệu: Thạch Sanh là nhân vật chính trong truyện cổ tích “Thạch Sanh,” nổi tiếng với sức mạnh phi thường và lòng dũng cảm.
- Ngoại hình: Thạch Sanh có thân hình vạm vỡ, cao lớn, đôi mắt sáng ngời và mái tóc đen dài.
- Tính cách: Thạch Sanh rất dũng cảm và nhân hậu, luôn sẵn sàng giúp đỡ người khác.
- Hành động và lời nói: Thạch Sanh đã chiến đấu với chằn tinh và đại bàng để cứu công chúa. Anh thường nói những lời động viên và khích lệ.
- Cảm xúc và suy nghĩ: Thạch Sanh luôn lạc quan và tin tưởng vào công lý. Anh mơ ước một cuộc sống bình yên cho mọi người.
- Kết luận: Thạch Sanh là một hình mẫu lý tưởng về lòng dũng cảm và nhân ái. Câu chuyện về anh dạy chúng ta về sự kiên trì và lòng tốt.
Dàn Ý Tả Nhân Vật Trong Truyện Lớp 5
Mở bài: Giới thiệu nhân vật trong truyện.
Thân bài:
- Tả nhân vật trong truyện.
- Tả bao quát nhân vật.
- Tả chi tiết nhân vật.
- Tả ngoại hình.
- Tả tính tình.
- Tả hoạt động.
Kết bài: Nêu cảm nghĩ của em về nhân vật.
Bài văn tả nhân vật trong truyện lớp 5 – Nàng tiên cá
Nàng tiên cá trong các câu chuyện cổ tích là một nhân vật được xây dựng lên bằng trí tưởng tượng của con người khiến ai cũng yêu mến.
Họ là những nữ nhân ngư vô cùng xinh đẹp và quyến rũ. Nửa thân trên mang hình dáng con người, nửa dưới là một chiếc đuôi lớn của loài cá. Chiếc đuôi của nàng dát đầy vảy xanh vàng óng ánh tỏa hào quang trong ánh mặt trời. Các mĩ nhân ngư sở hữu những mái tóc dài thướt tha trông rất dịu dàng và cuốn hút.
Khuôn mặt của nàng tiên cá đẹp như những thiên thần. Vẻ đẹp ấy khiến ai cũng mê mẩn. Làn da trắng hồng đã tôn lên vẻ đẹp ấy. Cặp mắt của các nàng xanh thẳm và sâu hun hút như đáy biển còn đôi môi luôn đỏ mọng quyến rũ, vẻ đẹp của các nàng đủ sức làm nghiêng ngả cả một thành trì, một vẻ đẹp nghiêng nước nghiêng thành.
Theo truyền thuyết, nàng tiên cá là con gái vua Thủy Tề ngự trị dưới đáy biển sâu. Các nàng sống trong cung điện bằng ngọc trai và san hô lộng lẫy chỉ thỉnh thoảng vào những buổi sáng tinh sương hay chiều hoàng hôn muộn, các nàng lại rủ nhau ngoi lên mặt nước tìm các đảo nhỏ chơi đùa, hát ca.
Mỗi khi tiếng hát của các nàng vang lên mặt trời cùng nghiêng mình lắng nghe, mây ngừng trôi, gió ngừng thổi, chim ngừng hót, ngất ngây trước sự réo rắt, ngân nga của tiếng hát. Tiếng đàn lia của vị thần nghệ thuật A-pô-lông cũng không thể sánh bằng. Chính bởi sự kì diệu của giọng ca mà biết bao chàng thủy thủ đã sẵn sàng trầm mình xuống biển để tìm đến với các nàng.
Tưởng tượng ra hình ảnh nàng tiên cá, con người chắp cánh cho trí tưởng tượng bay xa và qua đó muốn giải thích cho sự biến mất của các con thuyền trên biển một cách bay bổng, lãng mạn, mang đậm tư duy thần thánh cổ xưa.
Chia sẽ: Truyện Cổ Tích Cho Bé
Văn tả nhân vật trong truyện lớp 5 – Cây Tre trăm đốt
Trong kho tàng các câu chuyện dân gian Việt Nam, có rất nhiều nhân vật quen thuộc, mỗi nhân vật đều đều mang lại cho ta một bài học cuộc sống thật sâu sắc. Và nhân vật mà em yêu thích nhất đó chính là nhân vật ông bụt trong truyện “Cây Tre trăm đốt”.
Ngày xưa có một anh trai cày khỏe mạnh, chăm chỉ. Vì nhà nghèo nên phải đi làm thuê cho lão bá hộ. Vốn tính keo kiệt, bủn xỉn, và nham hiểm, một hôm hắn gọi anh trai lại và nói: Con hãy ráng làm việc đi, ta sẽ gả con gái cho. Tưởng thật, anh trai cày lao vào làm việc quần quật.
Hai năm sau, nhờ công của anh mà lão bá hộ tậu được rất nhiều nhà cửa, ruộng vườn. Hắn lại gọi anh lại và bảo: “Hai năm qua con đã làm việc thật vất vả, nay ta se gả con gái cho con. Nhưng con hãy vào rừng kiếm cho bằng được cây tre trăm đốt”. Anh trai cày liền chạy vội vào rừng, chặt mãi chặt mãi mà không thấy.
Biết bá hộ lừa mình, anh òa khóc. Trong lúc đó, lão bá hộ cho người chuẩn bị hôn lễ cho con mình và cậu con trai nhà giàu làng bên. Bỗng lúc đó, một làn khói trắng tỏa ra che lấp cả mặt trời chói chang. Đằng xa, một ông bụt đầu tóc bạc phơ bắt đầu hiện ra. Ông có khuôn mặt hình chữ điền cùng chiếc cằm chẻ trông rất hiền lành và cái tráng cao chứa đầy những nếp nhăn hằn sâu đến lạ.
Phía sau khóe mắt hình chân chim là đôi mắt to tròn, luôn ánh lên một cái nhìn nhân hậu. Nằm cân đối giữa hai gò má đồi mồi đã nhăn nhúm đi nhiều là một chiếc mũi khoằm trông rất ngộ nghĩnh. Hàm răng ông tuy không được trắng bóng nhưng lại đều như hạt bắp, nằm ẩn sau đôi môi đầy đặn, hồng hào.
Nhưng điều khiến ông trông thật gần gũi là hàm râu dài đến ngực và cũng trắng tinh một màu.Tất cả tạo cho ông một cái nhìn tuy đơn sơ như những cụ già Việt Nam nhưng lại mang đậm tính thương người, sẵn sàng giúp đỡ họ khi gặp khó khăn, nguy hiểm. Ông khoác trên mình một chiếc áo trắng tinh luôn óng ánh dưới những tia nắng mặt trời và được tô điểm bằng những hình vẽ long, phụng.
Tay ông dài dài, lúc nào cũng phe phẩy cây phất trần trắng xóa như mái tóc của mình. Chân ông cao cao nhưng bước đi vẫn còn nhanh nhẹn. Thấy anh trai cày ngồi khóc ông bước đến cất một tiếng cười lớn. Tiếng cười lan rộng và xa đến mọi ngóc ngách của khu rừng. Rồi với một giọng nói trầm, ấm, ông hỏi: “Tại sao con khóc?”
Anh trai cày mếu máo kể lại hết mọi việc cho ông tiên nghe. Sau một hồi trầm ngâm ông bảo anh trai cày đêm một trăm đốt tre về và xếp thành một hàng dài. Thế rồi ông bắt đầu làm phép. Ông phất pha phất phới cây phất trần của mình, một làn gió mạnh bắt đầu thổi, cuốn phăng tất cả những lá cây rơi rụng trên đường. Một vầng hào quang bắt đầu xuất hiện sau lưng ông.
Ông hô: “Khắc nhập – khắc nhập”. Tiếng hô thật dõng dạc mà nghe đầy quyền năng. Những đốt tre bắt đầu bị hút vào với nhau tạo thành một cây tre trăm đốt. Một lần nữa, ông lại cất tiếng cười vang vọng cả núi rừng. Anh trai cày chưa kịp cảm ơn thì ông tiên đã hóa phép biến ra một làn khói trắng rồi bay về trời từ lúc nào không biết.
Ông cũng không quên căn dặn anh phải nhớ kĩ hai câu thần chú. Anh trai liền chạy về để cản buổi lễ thành hôn. Xấu hổ quá, hai vợ chồng lão phú hộ đành gả con cho anh trai cày. Và thế là hai người đã sống với nhau đến trọn đời.
Qua hình ảnh ông tiên trong câu chuyện này và nhiều câu chuyện khác nữa. Người xưa muốn khuyên dạy chúng ta: Ở hiền thì gặp lành, ở ác thì gặp ác. Ông tiên luôn là người xuất hiện để giúp đỡ những người nghèo khó trước sự tàn bạo của bọn phú hộ. Sau này, lớn lên, em sẽ kể cho con nghe các câu truyện dân gian này để chúng sẽ là người lưu giữ và bảo tồn văn hóa dân tộc.
Ngoài Bài Hãy Tưởng Tượng Và Tả Lại Một Nhân Vật Trong Truyện, Tham Khảo Thêm Bài -> Kể Lại Truyện Thạch Sanh
Hãy tưởng tượng và tả lại một nhân vật trong truyện em đã đọc Luffy
Dưới đây là bài văn tả nhân vật Monkey D. Luffy trong truyện “One Piece“:
Giới thiệu nhân vật:
- Monkey D. Luffy là nhân vật chính trong bộ truyện tranh nổi tiếng “One Piece” của tác giả Eiichiro Oda. Luffy là thuyền trưởng của băng hải tặc Mũ Rơm và mơ ước trở thành Vua Hải Tặc bằng cách tìm ra kho báu huyền thoại One Piece.
Miêu tả ngoại hình:
- Luffy có dáng người nhỏ nhắn nhưng rất linh hoạt, với chiều cao khoảng 1m74 sau khi trải qua hai năm luyện tập. Anh có mái tóc đen rối bù và đôi mắt sáng ngời, luôn tràn đầy nhiệt huyết. Đặc điểm nổi bật nhất của Luffy là chiếc mũ rơm mà anh luôn đội trên đầu, một món quà quý giá từ Shanks, người anh hùng của anh. Luffy thường mặc áo sơ mi đỏ, quần jean xanh và dép xỏ ngón, tạo nên vẻ ngoài giản dị nhưng đầy sức sống.
Miêu tả tính cách:
- Luffy có tính cách vui vẻ, lạc quan và luôn tràn đầy năng lượng. Anh rất trung thành và sẵn sàng hy sinh bản thân để bảo vệ bạn bè và đồng đội. Luffy cũng rất kiên định với ước mơ trở thành Vua Hải Tặc và không bao giờ từ bỏ mục tiêu của mình, dù gặp phải bao nhiêu khó khăn.
Miêu tả hành động và lời nói:
- Luffy nổi tiếng với khả năng chiến đấu phi thường nhờ trái ác quỷ Gomu Gomu no Mi, cho phép anh kéo dài cơ thể như cao su. Anh thường xuyên thể hiện sự dũng cảm và quyết tâm trong các trận chiến, luôn đứng lên bảo vệ những người yếu đuối. Luffy có câu nói nổi tiếng: “Tôi sẽ trở thành Vua Hải Tặc!” thể hiện sự quyết tâm và khát vọng của anh.
Miêu tả cảm xúc và suy nghĩ:
- Luffy luôn lạc quan và tin tưởng vào bạn bè của mình. Anh không bao giờ để những khó khăn làm nản lòng và luôn tìm cách vượt qua mọi thử thách. Luffy mơ ước một thế giới tự do, nơi mọi người có thể sống theo cách họ muốn mà không bị áp bức.
Kết luận:
- Monkey D. Luffy là một nhân vật đầy cảm hứng với lòng dũng cảm, sự kiên định và tình yêu thương bạn bè. Câu chuyện về anh dạy chúng ta về sự quyết tâm, lòng trung thành và khát vọng tự do.
Tả Lại Một Nhân Vật Trong Truyện Em Đã Đọc – Cô Bé Lọ Lem
Mỗi câu chuyện cổ tích đều mang đến cho ta những thông điệp sâu sắc về cuộc sống. Với tôi, hình ảnh bà Tiên trong truyện “Cô bé Lọ Lem” là hình ảnh gợi cho tôi khát vọng được sống đẹp, được sống trong một xã hội công bằng mà cái thiện chiến thắng cái ác.
Nhìn từ xa, bà chỉ nhỏ như một đốm sáng lân tinh có thể di chuyển trong không gian. Nhưng khi lại gần trông bà thật hồng hào, phúc hậu. Bà đội một chiếc vương miện nhỏ gắn những viên kim cương óng ánh. Khuôn mặt bà trắng hồng và dường như tỏa ra vòng hào quang của sự nhân hậu.
Đôi mắt bà sáng long lanh với những ánh nhìn như hàng nghìn vì sao trên trời. Nhưng đó là đôi mắt khi bà gặp người hiền lành và che chở cho những kẻ yếu đuối. Còn khi gặp kẻ xấu, đôi mắt bà rực lên ngọn lửa của sự căm thù như muốn thiêu cháy cái ác, cái xấu.
Bà thường khoác trên mình chiếc áo choàng trắng có đính những hạt cườm lóng lánh. Cũng như các vị tiên khác, bà có một đôi cánh nhỏ xíu lấp lánh sắc màu ở phía sau lưng. Bà có thể di chuyển trên không trung một cách dễ dàng. Sức mạnh huyền diệu của bà chính là cây đũa thần. Mỗi khi bà vung lên thì những bông tuyết sáng ngời bung tỏa ra.
Nhờ cây đũa thần kì đó mà nàng Lọ Lem xinh đẹp có mọi thứ để được đi dạ hội. Bà Tiên có tấm lòng tốt bụng, nhân hậu. Bà thường giúp đỡ những người nghèo khó. Nghe tiếng khóc của cô bé Lọ Lem, bà đã cưỡi đám mây hồng đến và hỏi vì sao cô bé khóc. Rồi bà nhẹ nhàng vung đũa thần và hô “úm ba la”. Hai anh chuột đang ăn vụng gần đó bỗng nhiên biến thành hai con bạch mã.
Còn thật kì lạ, quả bí đỏ thì biến thành cỗ xe lộng lẫy và anh mèo đang ngẩn ngơ khi thấy những chú chuột bỗng nhiên biến mất lại hiện ra thành những người lái xe ngựa. Lọ Lem đã có đủ thứ mình cần. Nhưng khi nhìn thấy bộ quần áo rách rưới của cô, bà lại giơ đũa thần lên và xoay người nhẹ nhàng biến thành một làn bụi hào quang. Tức thì, bộ quần áo rách rưới của Lọ Lem biến mất. Thay vào đó là một nàng công chúa xinh đẹp, lộng lẫy trong chiếc váy màu hồng có đính những hạt cườm lóng lánh.
Còn đôi giầy, chao ôi, đôi giày như đang làm bằng thủy tinh, trong suốt, xinh xắn quá. Bằng giọng nói ngân nga trong như tiếng ngọc, bà khẽ dặn dò Lọ Lem: “Con nhớ phải về trước 12 giờ đêm nhé!”. Với người hiền lành, bất hạnh, bà yêu thương, che chở, nhưng với kẻ ác thì hành động của bà rất mạnh mẽ, quyết liệt.
Để trừng trị mẹ con dì ghẻ độc ác, cây đũa thần của bà quay tít, bà Tiên nổi giận, giọng bà rền vang cả đất trời. Rồi bà lấy đũa thần, biến mẹ con dì ghẻ thành hai con cóc và đày họ đến miền hẻo lánh. Sau đó, bà vui mừng tham gia đám cưới của Lọ Lem với hoàng tử.
Bà Tiên thật tốt bụng, đã giúp đỡ mọi người. Em rất yêu quý bà và mong một ngày không xa em cũng sẽ được bà giúp đỡ. Bà đã truyền cho em bài học sâu sắc về cuộc sống: ở hiền gặp lành, ác giả ác báo.
Ngoài Bài Hãy Tưởng Tượng Và Tả Lại Một Nhân Vật Trong Truyện, Tham Khảo Thêm 🌟 Kể Lại Một Câu Chuyện Cổ Tích Mà Em Biết 🌟 Hay Nhất
Văn tả nhân vật trong truyện lớp 5 ngắn gọn – Nàng tiên Ốc
Văn tả nhân vật trong truyện lớp 5 ngắn gọn, nhân vật nàng tiên ốc trong truyện cùng tên được miêu tả cụ thể qua bài văn sau đây.
Chắc hẳn các bạn vẫn còn nhớ câu chuyện Nàng tiên Ốc được học ở lớp Bốn. Nàng tiên hoá thân trong vỏ của con ốc và được một bà lão nông dân mang về nuôi.
Nàng tiên Ốc mới đẹp làm sao! Dáng người thanh mảnh, bước đi mềm mại, uyển chuyển. Làn da nàng trắng mịn như tuyết. Khuôn mặt trái xoan xinh đẹp, hiền hậu và dịu dàng. Dưới cặp mi cong vút là đôi mắt bồ câu sáng long lanh. Đôi môi hình trái tim lúc nào cũng đỏ mọng. Nàng mặc một bộ váy màu xanh nước biển, có thắt một chiếc đai màu trắng càng tăng thêm vẻ duyên dáng của nàng.
Hằng ngày, nàng từ trong vỏ ốc chui ra giúp bà lão quét dọn nhà cửa nấu cơm, nhặt cỏ vườn và cho lợn ăn. Động tác của nàng nhanh nhẹn, bước đi của nàng như lướt trên mặt đất. Những công việc nàng làm chẳng mấy chốc là xong. Cơm nàng nấu rất khéo và ngon. Đàn lợn dưới tay nàng chăm sóc lớn nhanh như thổi. Vườn rau tươi ngày càng xanh tốt.
Mỗi lần đi làm đồng về, bà lão nông dân vô cùng ngạc nhiên không biết ai đã giúp mình. Một lần bà giả vờ ra đồng rồi quay trở về, bà bắt gặp nàng tiên Ốc, bà sững sờ trước sắc đẹp lộng lẫy của nàng, bà vội chạy ngay ra chum nước và đập vỡ vỏ ốc đi. Thấy động, nàng tiên Ốc định chạy lại chum nước nhưng bà lão đã ôm chầm lấy nàng. Từ đó, nàng trở thành người con hiếu thảo, ngoan ngoãn của bà cụ. Hai mẹ con sống hạnh phúc bên nhau.
Giới Thiệu 🍀 Kể Một Câu Chuyện Em Thích Bằng Lời Văn Của Em 🍀 Ngoài Bài Hãy Tưởng Tượng Và Tả Lại Một Nhân Vật Trong Truyện
Tả Lại Một Nhân Vật Trong Truyện Mà Em Đã Đọc – Bông hoa cúc trắng
Hãy Tưởng Tượng Và Tả Lại Một Nhân Vật Trong Truyện Mà Em Đã Đọc là chủ đề rất quen thuộc trong chương trình học của các bạn học sinh.
Từ bé em đã được mẹ kể cho em nhiều câu chuyện cổ tích. Nhưng đến bây giờ em vẫn thích truyện “Bông hoa cúc trắng” dù em đã đọc qua nhiều lần. Em rất thích nhân vật người con.
Bạn nhỏ có một thân hình thon gọn và dáng cao. Khuôn mặt của bạn nhỏ biểu lộ sự hiền lành. Bạn nhỏ có mái tóc dài và rất suôn mượt, hàm răng của bạn nhỏ trắng như sứ. Bạn nhỏ có một đôi mắt trắng tinh. Bạn sống cùng mẹ trong một túp lều tranh dột nát và đó là một bé gái vô cùng hiếu thảo.
Thật không may, mẹ của cô bé lại bị bệnh rất nặng nhưng vì nhà nghèo nên không có tiền mua thuốc chữa khiến cô bé buồn lắm. Một lần cô bé đang ngồi khóc bên đường thì bỗng có một ông lão đi qua thấy lạ bèn dừng lại hỏi. Khi đã rõ sự tình ông nói với cô bé:
Cháu hãy vào rừng và đến bên gốc cây cổ thụ to nhất, hái lấy một bông hoa duy nhất trên đó. Bông hoa ấy có bao nhiêu cánh thì tức là mẹ cháu sống được bằng đấy ngày. Cô bé liền vào rừng và rất lâu sau mới tìm thấy bông hoa trắng đó, phải khó khăn lắm cô bé mới trèo lên được để lấy bông hoa nhưng khi đếm chỉ có một cánh, hai cánh, ba cánh bốn cánh. “Chỉ có bốn cánh hoa là sao chứ? Chẳng nhẽ mẹ cô chỉ sống được bằng đấy ngày thôi sao?”, cô bé tự hỏi.
Không đành lòng cô bé liền dùng tay xé nhẹ dần từng cánh hoa lớn thành những cánh hoa nhỏ và bông hoa cũng theo đó mà nhiều cánh dần lên đến mức không còn đếm được nữa. Từ đó người đời gọi bông hoa ấy là bông hoa cúc trắng để nói về lòng hiếu thảo của cô bé đó dành cho mẹ mình. Qua câu chuyện, các bạn đã thấy được tình thương của người con đối với mẹ là bao la và rộng lớn thế nào ? Chúng ta sẽ noi gương cao đẹp của bạn nhỏ.
SCR.VN tặng bạn 💧 Kể Lại Chuyện Tấm Cám Với Kết Thúc Khác 💧 15 Mẫu Hay
Tả Lại Nhân Vật Trong Truyện Sơn Tinh Thuỷ Tinh
Hãy Tưởng Tượng Và Tả Lại Một Nhân Vật Trong Truyện, cùng tham khảo bài văn hay miêu tả nhân vật mị nương trong truyện Sơn Tinh Thủy Tinh nổi tiếng dưới đây nhé!
Trong môn Tiếng Việt của Tiểu học, em đã được học và được tìm hiểu rất nhiều những câu chuyện hay và có ý nghĩa. Trong những câu chuyện đó em thích nhất là nhân vật Mị Nương trong truyền thuyết “Sơn Tinh Thủy Tinh”.
Mị Nương là con gái của vua Hùng vương thứ mười tám, nàng là một công chúa với vẻ đẹp tuyệt sắc. Dáng người nàng thon thả, yểu điệu tựa cành liễu. Mị Nương nàng sở hữu làn da trắng ngần như những bông tuyết tinh khôi rơi trên đỉnh ngọn núi cao kia. Khuôn mặt trái xoan của nàng luôn mang một vẻ e thẹn có thể đánh đổ trái tim bất cứ chàng trai nào.
Mái tóc nàng đen nhánh, đổ dài như dòng suối mát tạo cho nàng vẻ thùy mị và dịu dàng đến không ngờ. Sống mũi dọc dừa cao thẳng, đôi mắt bồ câu xinh đẹp cùng đôi môi hồng nhuận như bông hoa đào vào mùa xuân kết hợp hài hòa với nhau. Đôi mắt của nàng như biết nói biết cười, sinh động và linh hoạt nhưng lại làm cho người đối diện không cảm thấy chán ghét, mà ngược lại còn có vẻ thân thiện cùng gần gũi.
Mị Nương có một giọng nói trong trẻo như tiếng chuông ngân, mỗi khi nàng cất tiếng hát thì kể cả những chú sơn ca cũng phải dừng lại để thưởng thức giọng hát êm dịu ấy. Mị Nương sở hữu một đôi bàn tay ngọc ngà với những ngón tay tháp bút hồng hào, mỗi khi nàng chạm tay vào một bông hoa, bông hoa cũng dường như cảm thấy xấu hổ khi đối diện với vẻ đẹp của nàng. Chính vì vẻ đẹp ấy mà không biết bao nhiêu chàng trai đã đến xin cầu hôn công chúa khi nàng đến tuổi cập kê.
Theo truyền thuyết, trong tất cả những người đến cầu hôn nàng có hai người được mệnh danh là “vị thần của biển khơi” và “vị thần núi Tản Viên”. Phải, đó không ai khác chính là Sơn Tinh và Thủy Tinh, sau cả tháng trời đánh nhau ác liệt cuối cùng Sơn Tinh cũng đưa được Mị Nương về núi, đánh bại Thủy Tinh. Hai người bọn họ ai cũng muốn có được Mị Nương còn không phải vì sắc đẹp của nàng sao? Không những có được sắc đẹp trời cho mà Mị Nương còn rất giỏi cầm kì thi họa, nữ công gia chánh.
Mị Nương nàng là một một người giản dị, không ích kỉ, không vụ lợi, trong sáng và biết lo lắng cho mọi người. Nàng luôn giúp đỡ những người dân trong thành bằng tất cả năng lực của mình nhưng lại chưa từng đòi hỏi họ phải cho nàng một thứ gì, nàng không kiêu ngạo, không kênh kiệu, luôn kính trên nhường dưới. Mị Nương là một nàng công chúa mẫu mực và nhân hậu mà dân chúng vô cùng yêu quý và biết ơn.
Em rất yêu quý nàng công chúa Mị Nương bởi nàng vừa xinh đẹp lại nết na và vô cùng nhân hậu. Em mong một người như nàng sẽ có một cuộc sống thật hạnh phúc bên đức lang quân cùng những đứa con dễ thương.
Tham khảo thêm 💕 Kể Lại Câu Chuyện Nàng Tiên Ốc 💕 15 Bài Văn Mẫu Kể Hay
Hãy tưởng tượng và tả lại một nhân vật trong truyện em đã đọc Cây Khế
Dưới đây là bài tả nhân vật người em trong truyện “Cây Khế”:
- Giới thiệu nhân vật: Người em là nhân vật chính trong truyện cổ tích “Cây Khế,” nổi tiếng với lòng hiền lành và chăm chỉ.
- Miêu tả ngoại hình: Người em có dáng người nhỏ nhắn nhưng khỏe mạnh, đôi mắt sáng ngời thể hiện sự thông minh và nhân hậu. Anh thường mặc bộ quần áo giản dị, phù hợp với công việc đồng áng hàng ngày.
- Miêu tả tính cách: Người em rất hiền lành, chăm chỉ và luôn sẵn sàng giúp đỡ người khác. Anh không bao giờ than phiền về cuộc sống khó khăn mà luôn cố gắng làm việc chăm chỉ để cải thiện cuộc sống của mình.
- Miêu tả hành động và lời nói: Người em chăm chỉ làm việc trên mảnh đất nhỏ của mình, chăm sóc cây khế với tất cả tình yêu thương. Khi chim thần đến ăn khế, anh không hề tức giận mà chỉ nhẹ nhàng nói: “Cơ nghiệp tôi chỉ có mỗi cây khế này thôi, các ngài ăn hết thì tôi biết sống sao?” Lời nói của anh thể hiện sự chân thành và lòng tốt.
- Miêu tả cảm xúc và suy nghĩ: Người em luôn lạc quan và tin tưởng vào sự công bằng. Khi được chim thần đền ơn bằng vàng, anh không tham lam mà chỉ lấy vừa đủ để cải thiện cuộc sống. Anh mơ ước một cuộc sống bình yên và hạnh phúc cho gia đình mình.
- Kết luận: Người em là một hình mẫu lý tưởng về lòng hiền lành và chăm chỉ. Câu chuyện về anh dạy chúng ta về sự kiên trì, lòng tốt và sự công bằng trong cuộc sống.
Tả Một Nhân Vật Trong Truyện Mà Em Yêu Thích Lớp 5
Tả Một Nhân Vật Trong Truyện Mà Em Yêu Thích, chắc hẳn bài văn miêu tả cô tấm trong truyện Tấm Cám sau đây sẽ được rất nhiều bạn đọc quan tâm đến.
Ngay từ khi còn thơ bé, ta đã được bế bồng trong điệu ru ầu ơ của mẹ, được đắm chìm trong những câu chuyện cổ tích hấp dẫn của ông. Và không biết tự bao giờ, những câu chuyện cổ tích ấy đã trở thành liều thuốc tinh thần không thể thiếu với mỗi người. Đặc biệt là ai ai cũng có trong mình những nhân vật để yêu quý và ngưỡng mộ. Với em, đó chính là cô Tấm vừa xinh đẹp lại dịu dàng, nết na trong truyện cổ tích “Tấm Cám”.
Trong tưởng tượng của em, cô Tấm luôn là một người con gái đoan trang, xinh đẹp. vẻ đẹp của tấm hoàn toàn đối lập với sự xấu xa, tàn độc của mẹ con Cám. Dáng người cô dong dỏng cao như cây hoa mai. Mái tóc dài, đen như gỗ mun của cô Tấm luôn được búi gọn sau gáy. Khuôn mặt tròn, phú hậu như vầng trăng đêm rằm. Đặc biệt là trên khuôn trăng ấy luôn nổi bật nụ cười tươi như hoa sớm ban mai, một nụ cười rất duyên dáng và hiền lành. Đôi lông mày như mềm mại như dáng núi mùa xuân tôn vinh lên đôi mắt đen láy, cái nhìn luôn toát ra sự hiền hậu và bao dung.
Tấm không chỉ là một cô gái đẹp người mà còn đẹp nết. Ngay từ nhỏ, Tấm đã phải chịu đựng một cuộc sống bất hạnh khi mẹ mất sớm, phải ở cùng dì ghẻ độc ác, tàn nhẫn. Mụ dì ghẻ luôn bắt Tấm phải làm việc cực nhọc cả ngày mà không được nghỉ ngơi. Tuy vậy nhưng Tấm luôn ngoan ngoãn, lễ phép với mọi người. Ngày ngày cô ra đồng mò cua, bắt ông, chăn trâu trong khi đó thì Cám- con đẻ của dì thì luôn tung tăng, chạy nhảy. Bao nhiêu bất công, ruồng bỏ Tấm đều nhẫn nại, chịu đựng, uất ức trong lòng mà không thể bày tỏ.
Không chỉ vậy, Tấm còn là một người con hiếu thảo. Sau khi trở thành hoàng hậu, sống trong nhung gấm, lụa là thì vào ngày giỗ bố cô vẫn trở về quê. Với tấm lòng thành kính và yêu thương cha, cô nghe lời dì trèo lên cây cau lấy quả để cúng bố nhưng không may lại bị hãm hại.
Xây dựng nhân vật Tấm, các nghệ sĩ dân gian còn gửi đi những thông điệp ý nghĩa. Cuộc đời cô Tấm là hiện thân cho quan niệm “ở hiền gặp lành ” của nhân dân ta. Sau bao hành trình gian nan, thử thách thì cuối cùng cô Tấm cũng tìm được bến đỗ của cuộc đời, sống hạnh phúc bên hoàng tử.
Cô Tấm còn thể hiện triết lí của nhân dân ta về hạnh phúc, rằng hạnh phúc chỉ vững bền khi con người biết giành và giữ lấy. Nếu Tiên Bụt là lực lượng siêu nhiên, dẫn dắt con người đến với hạnh phúc thì chính cô Tấm chứ không phải ai khác bằng một sức mạnh tiềm ẩn, một tấm lòng khao khát hạnh phúc đã đấu tranh đến cùng với mẹ con xấu xa nhà Cám.
Cô Tấm xinh đẹp, hiền lành, nết na là biểu tượng đẹp cho vẻ đẹp tâm hồn của người nông dân Việt Nam. Đó còn là hình ảnh đồng hành suốt thời thơ ấu của mỗi người, trở thành một miền kí ức không thể quên trong tim ta.
Xem Thêm 🌟 Kể Về Hai Bà Trưng 🌟 15 Bài Văn Mẫu Kể Chuyện Hay Nhất
Tả một nhân vật trong truyện cổ tích mà em yêu thích ngắn gọn
Tả một nhân vật trong truyện cổ tích mà em yêu thích ngắn gọn về Thạch Sanh giúp các em có thêm nhiều tài liệu tham khảo để ôn tập tốt nhất:
Tuổi thơ em đắm chìm trong thế giới cổ tích màu nhiệm, những cuộc đời, số phận của nhân vật hiện lên sống động qua lời kể của bà. Nhưng có lẽ em ấn tượng hơn cả là hình ảnh chàng Thạch Sanh trong câu chuyện cùng tên.
Chàng xuất thân thật li kì, bởi chàng vốn là thái tử con Ngọc hoàng, thấy hai ông bà lão tốt bụng mà chưa có con nên Người để chàng xuống hạ giới làm con họ lấy tên là Thạch Sanh. Chàng sớm chịu cảnh mồ côi và nhận được gia tài duy nhất là chiếc rìu, một chiếc khố. Cuộc sống mưu sinh không làm chàng bỏ cuộc mà trái lại nó tôi luyện ở chàng sức khỏe cường tráng.
Đến tuổi trưởng thành, chàng có thân hình khỏe như một vị thần, gương mặt chất phác, phúc hậu. Có độc manh khố, mình trần, biến nước da chàng trở nên nâu bóng như một một kị sĩ. Các bắp thịt nổi lên cuồn cuộn, rắn chắc. Bước đi của chàng vững trãi, oai vệ như một dũng sĩ. Cái nhìn ma mãnh của Lí Thông khi thấy Thạch Sanh gánh hai bó củi, đã nảy ra mưu kế làm anh em kết nghĩa hòng lợi dụng sức chàng.
Được những vị thần dạy cho phép thần thông, Thạch Sanh đánh bại chằn tinh. Con vật gian ác ấy chực nuốt chửng chàng nhưng chàng vung rìu nhanh như cắt, chặt làm ba mình con mãng xà. Chàng lấy được bô cung tên vàng bên cạnh xác con yêu quái. Chính bộ cung đó giúp chàng bắn trúng cánh đại bàng tinh, lần theo dấu vết mà giải cứu công chúa. Chàng dũng cảm vung rìu vun vút, lao tới bổ đôi đầu con quái vật.
Chàng phải trải qua nguy hiểm khôn lường khi giao chiến với lũ quái yêu nhưng điều chàng không ngờ tới chính là lòng người. Tên Lý Thông năm lần bảy lượt rắc tâm giết chết chàng nhưng chàng đều thoát nạn bởi bản tính lương thiện, khó khăn không khiến chàng nao núng.
Chàng hào hiệp cứu giúp thái tử con vua Thủy Tề và được tiếp đãi hậu hĩnh nhưng chàng chỉ xin một cây đàn. Khi trở về cuộc sống đời thường, chàng được sống hạnh phúc bên công chúa. Điều đáng ngạc nhiên là chàng rộng lượng tha tội chết cho mẹ Lý Thông. Vậy mà chúng vẫn bị trời trừng phạt hóa thành kiếp bọ hung.
Câu chuyện những tưởng đã kết thúc ở đấy theo mong ước của người xưa. Nào ngờ hoàng tử các nước chư hầu nổi giận, đem quân tới đánh triều đình. Thạch Sanh với tấm lòng đức độ ngời sáng hơn bao giờ hết, chàng một mình khoan thai bước ra mặt trận gảy đàn. Tiếng đàn cất lên như tiếng gọi của quê hương khiến chúng bủn rủn chân tay xin hàng.
Lúc này chàng thật oai phong trong hoàng bào, để làm dịu lòng những người thua trận, giữ mối hòa khí, chàng thết đãi họ niêu cơm không mãi không hết. Đó là ước mơ của một cuộc sống no đủ mà Thạch Sanh muốn tới.
Chia Sẻ Bài ❤️️ Kể Lại Câu Chuyện Vua Tàu Thủy ❤️️ 15 Bài Mẫu Hay Nhất
Tập làm văn lớp 5 hãy tưởng tượng và tả lại một nhân vật trong truyện em đã đọc
Tập làm văn lớp 5 hãy tưởng tượng và tả lại một nhân vật trong truyện em đã đọc về Nhân Vật Thánh Gióng Sinh Động được SCR.VN chọn lọc và chia sẻ sau đây.
Ngày xửa ngày xưa vào đời Hùng Vương thứ sáu, ở làng Gióng có hai vợ chồng ông lão chăm chỉ làm ăn và có tiếng là phúc đức. Hai vợ chồng ao ước có một đứa con để an ủi tuổi già. Một hôm, bà vợ ra đồng trông thấy một vết chân to, bà liền đật chân vào ướm thử để xem thua kém bao nhiêu. Không ngờ về nhà bà thụ thai.
Sau mười hai tháng, bà sinh được một đứa con trai khôi ngô tuấn tú. Hai vợ chồng mừng lắm, nhưng lạ thay, chú bé đã ba tuổi mà vẫn như lúc mới lọt lòng, không biết nói, không biết cười, cũng chẳng biết đi, đặt đâu nằm đấy.
Bấy giờ, giặc Ân sang xâm lược nước ta. Chúng hung hăng, tàn bạo khiến ai ai cũng đểu câm giận. Nhưng thế giặc rất mạnh, triều đình không thể chống đỡ nổi bèn sai sứ giả đi tìm người tài ra cứu nước. Khi nghe tiếng loa của sứ giả, chú bé bỗng cất tiếng nói: “Mẹ mời sứ giả vào đây cho con”. Nhìn thấy sứ giả, chú bé nói: “Ông tâu với nhà vua chuẩn bị cho tôi một con ngựa sắt, một cái roi sắt và một bộ áo giáp sắt. Tôi sẽ đánh tan quân giặc.”.
Dù rất ngạc nhiên nhưng sứ giả vẫn tâu với nhà vua chuẩn bị những thứ mà chú bé dặn. Và càng lạ lùng hơn, từ sau khi gặp sứ giả, chú bé bỗng lớn nhanh như thổi. Cơm ăn mấy cũng chả no, áo vừa may xong đã đứt chỉ. Hai vợ chồng làm ra bao nhiêu cũng không đủ nuôi con. Cuối cùng hai ồng bà đành chạy nhờ bà con lối xóm. Mọi người vui vẻ góp gạo nuôi chú vì ai cũng mong chú sớm ra đánh giặc cứu nước.
Giặc đã kéo đến chân núi Trâu. Mọi người đều hoảng sợ. Sứ giả mang roi sắt, ngựa sắt, giáp sắt đến. Chú bé đứng dậy, vươn vai thành một tráng sĩ cao lớn khoẻ mạnh, uy nghi, hùng dũng. Tráng sĩ vỗ vào mông ngựa, ngựa hí lên mấy tiếng vang dội. Tráng sĩ mặc giáp sắt, cầm roi sắt nhảy lên mình ngựa. Ngựa phun lửa sáng rực cả góc trời.
Tráng sĩ vung roi sắt, quân giặc chết như ngả rạ. Roi sắt gãy. Tráng sĩ nhổ bụi tre bên đường quật tới tấp vào quân giặc. Giặc tháo chạy tán loạn. Tráng sĩ đuổi giặc đến chân núi Sóc. Đến đó, tráng sĩ cởi giáp sắt, cả người cả ngựa bay vút lên trời. Vua nhớ công ơn, phong chàng là Phù Đổng Thiên Vương, và lập đền thờ ngay tại quê nhà. Hình tượng Thánh Gióng với nhiều màu sắc thần kì chính là biểu tượng về sức mạnh tinh thần yêu nước chống giặc ngoại xâm của dân tộc.
Hiện nay, đền thờ vẫn còn ở làng Phù Đổng, tục gọi là làng Gióng. Tháng tư hằng năm, làng mở hội rất to. Người ta còn nói rằng, những bụi tre ở huyện Gia Bình bị ngựa phun lửa vào nên mới có màu vàng óng như thế. Những ngọn lửa do ngựa phun ra cũng thiêu cháy một làng, về sau làng đó được gọi là làng Cháy. Những vết chân ngựa giờ trở thành những ao hồ liên tiếp.
Hình tượng Thánh Gióng với nhiều màu sắc thần kì chính là biểu tượng về sức mạnh tinh thần yêu nước chống giặc ngoại xâm của dân tộc, đồng thời cũng thể hiện quan niệm của nhân dân ta về người anh hùng cứu nước. Em vô cùng tự hào về những anh hùng dân tộc. Thật hạnh phúc khi chúng em được sống trong hoà bình. Chúng em sẽ cố gắng học tập tốt, ngoan ngoãn vâng lời cha mẹ để góp phần xây dựng đất nước ngày càng giàu mạnh.
Đón Đọc Bài 🌜 Kể Về Một Kỉ Niệm Hồi Ấu Thơ Làm Em Nhớ Mãi 🌜 15 Bài Hay
Hãy tưởng tượng và tả lại một nhân vật trong truyện em đã đọc ngắn nhất
Mẫu bài văn hãy tưởng tượng và tả lại một nhân vật trong truyện em đã đọc ngắn nhất trong truyện bức tranh của em gái tôi được nhiều bạn đọc biết đến sau đây.
Kiều Phương là một cô bé đáng yêu. Mới mười tuổi mà tôi đã rất bất ngờ vì tóc nó đẹp, đen lánh như mun. Mái tóc lúc nào cũng được bé bện gọn gàng thành hai bím đuôi sam treo trên đôi vai gầy mỏng. Nó cũng rất đam mê hội họa. Hàng ngày, cô bé cứ say sưa suốt cả ngày với đống nguyên liệu có sẵn trong nhà để chế ra những lọ bột màu làm thuốc vẽ. Một ngày nọ, chú Tiến Lê – bạn thân của bố phát hiện ra tài năng của Mèo. Từ hôm đó, cả gia đình đề chú trọng tới Mèo con làm tôi có cảm giác như một người thừa.
Hàng ngày cứ nhìn thấy nó mặc bộ váy mới nào là tôi lại tìm những lời tốt đẹp mà khen ngợi nhưng mấy hôm vừa rồi dù trông nó lung linh lắm, tôi cũng chẳng thèm quở đến. Tôi bắt đầu thấy ganh tị với đôi bàn tay có những ngón búp măng thon dài của Kiều Phương. và nói tóm lại tôi thấy chán mọi người.
Nhưng mọi chuyện đã thay đổi từ hôm cả nhà tôi cùng mèo đi nhận giải vì Mèo đạt giải nhất trong cuộc thi hội hoạ mù. Tôi sững sờ trước bức tranh còn Mèo cứ hích hích cái mũi dọc dừa vào má tôi mà tự hào lắm. Lúc ấy tôi chợt nhìn qua đôi mắt của Kiều Phường. Hình như tôi vừa nhận ra trong ánh mắt ấy một niềm thương yêu sâu sắc lắm. Tôi cảm thấy vô cùng hối hận.
Tham khảo: Tả Ông Bà Lớp 5
Văn Tả Nhân Vật Trong Truyện Conan
Tả Nhân Vật Trong Truyện Conan Đặc Sắc, truyện đọc rất nổi tiếng và được đông đảo bạn đọc rất yêu thích.
Thám tử lừng danh Conan là một bộ truyện trinh thám Nhật Bản nổi tiếng, viết bởi tác giả Aoyama Gosho. Từ ngày ra mắt đến nay, cuốn chuyện đã trở thành người bạn đồng hành của bao người, không chỉ trẻ con mà cả người lớn trên thế giới. Ngoài truyện tranh, nó còn được chuyển thể thành phim ngắn, trò chơi điện tử, đĩa nhạc, phim live action để đáp ứng với nhu cầu bạn đọc. Tác phẩm xoay quanh câu chuyện về chàng thám tử học sinh tài ba Kudo Shinichi.
Tuy nhiên, trong một lần đang điều tra vụ án, cậu đã bị thành viên Tổ chức Áo Đen bắt uống thuốc độc khiến cơ thể teo nhỏ và từ đó, cậu lấy tên khác là Edogawa Conan, tiếp tục cuộc điều tra để vạch mặt tổ chức áo đen này. Cậu được gửi đến nhà thám tử Mori ở nhờ, giúp ông điều tra biết bao vụ án. Đọc mỗi trang sách, chúng ta đi hết từ bất ngờ này đến bất ngờ khác, ngạc nhiên trước những tình huống hấp dẫn và tài năng, trí tuệ suy đoán siêu phàm của chàng thám tử này.
Tham khảo: Tả Hồ Xuân Hương Lớp 5 Ngắn Gọn
Bài văn tả nhân vật trong truyện doraemon lớp 5
Mẫu bài văn tả nhân vật trong truyện doraemon lớp 5 sau đây sẽ khiến nhiều bạn đọc quan tâm đến:
Trong kí ức tuổi thơ của chúng ta thì không bao giờ quên được bộ phim hoạt hình Doraemon, và nhân vật mà em rất yêu thích đó là chú mèo máy Doraemon.
Doraemon là một cậu mèo máy vui tính, khá nhanh trí nhưng đôi lúc lại lẩm cẩm. Cậu ta mắc chứng ám ảnh sợ chuột, đặc biệt là chuột nhắt. Đó là do ở thế kỉ 22, khi ngủ quên, cậu đã bị một con chuột gặm cụt mất đôi tai. Mỗi khi gặp chuột nhắt, cậu đều chạy trốn với tốc độ rất nhanh (129,3 km/giờ), nhiều khi sợ quá và bất tỉnh. Đặc điểm này của Doraemon đã gây ra nhiều điều rắc rối cho mọi người và Nobita cũng lợi dụng điều này để vòi vĩnh những bảo bối trong chiếc túi thần kỳ.
Hàng ngày, Doraemon phải chăm sóc suốt ngày suốt đêm cho Nobita, không rời khỏi nhà dù là ai đó rủ cậu đi chơi, đến khi nào Nobita đi đâu đó không có ở nhà thì cậu mới được tự do, trong thời gian đó thì Mèo Ú sẽ tận dụng thời gian đi mua bánh rán hay đi trò chuyện với các cậu mèo hàng xóm và cậu cũng chăm sóc mấy bạn mèo hàng xóm, nhưng người làm cậu tốn công nhất là Nobita. Bánh rán dorayaki là món ăn mà Doraemon thích nhất, và cũng là thứ bánh truyền thống của Nhật Bản.
Doraemon từng nói rằng nếu không được ăn bánh rán quá 3 ngày thì cậu sẽ không sống nổi, thường hay bứt rứt không yên. Chính vì thích bánh rán nên cậu thường được mời ăn để thuyết phục cậu mượn bảo bối nhất là Nobita. Trong các tập phim, mỗi khi Nobita có chuyện nhờ vả để cậu cho mượn bảo bối, ban đầu cậu đều đưa ra lý do từ chối nhưng sau đó cậu đều đồng tình và cho mượn.
Có điều là các bảo bối đều được Nobita sử dụng không đúng mục đích và thường có những cảnh như khoe Xula hay bị Chaien, Xeko tịch thu, sau đó gây ra các tình huống trớ trêu khiến cho phim Doraemon trở nên hấp dẫn. Trong những cuộc phiêu lưu, Doraemon luôn là vị cứu tinh của chúng bạn nhờ chiếc túi thần kì chứa đủ các bảo bối của thế kỷ 22 nhưng hơn cả đó là cậu có một tấm lòng nhân hậu,dũng cảm,luôn giúp đỡ bạn bè khi khó khăn.
Vì là một Robot cao cấp của tương lai, nên Doraemon vẫn bị muỗi đốt, bỏng, cảm lạnh, buồn ngủ, đổ mồ hôi như con người thật để tiện chăm sóc và sống cùng trẻ nhỏ, Doraemon rất ghét mùa đông vì sợ lạnh và không thể chịu nổi thời tiết lạnh giá, hay cuộn tròn bên bàn sưởi, ôm lò sưởi và đắp chăn kín người. Nhưng dù đã bao năm trôi qua thì em vẫn thích chú mèo máy Doraemon hết lòng vì bạn bè.
Tặng bạn: Tả Cô Bé Quàng Khăn Đỏ
Văn Tả Nhân Vật Trong Truyện Cổ Tích Mai An Tiêm
Tả Nhân Vật Trong Truyện Cổ Tích Mai An Tiêm, chia sẻ đến bạn đọc bài văn miêu tả về nhân vật An Tiêm được nhiều bạn quan tâm sau đây.
Quả dưa hấu là truyện cố dân gian đặc sắc, không những nhằm giải thích nguồn gốc của thứ quả quý mà còn đề cao sức lao động làm ra của cải vật chất và những giá trị tinh thần quý báu của con người. Đặc biệt, truyện đề cao An Tiêm, con nuôi của vua Hùng Vương thứ mười bảy. Nhận lộc vua ban, chàng trai này bảo: “Của biếu là của lo, của cho là của nợ” nên bị đày cùng vợ con ra một hòn đảo hoang vu ngoài biển khơi.
Năm tháng đằng đẵng trôi qua cho đến một ngày kia, đột nhiên vua cha lại cho thuyền ra đón gia đình An Tiêm về đất liền. Hạnh phúc ấy thật bất ngờ và to lớn nhưng do đâu mà có được nếu không phải là do nhân cách tốt đẹp của chàng trai này tạo ra.
Nói như thế là làm nảy sinh một câu hỏi: An Tiêm là người như thế nào? Đọc truyện này, gặp chàng trai trên trang sách, không ai lại không mến phục ý chí muốn sống tự lập dựa vào tài sức chính mình của An Tiêm. Vì muốn sống tự lập mà chàng trai này đã không màng bổng lộc vua ban, xem thường của ngon vật quý vua tái đãi.
Cùng chính vì tính tự lập mà đã thốt lên câu nói mà phần mở bài đề cập đó chính là nguyên nhân tai họa của chàng: An Tiêm cùng vợ con bị đày ra hòn đảo hoang vu mênh mông trời nước mà chỉ được mang theò một cái gươm cùn, một chiếc nỗi và năm ngày lương thực.
Thế nhưng nghị lực lớn lao của An Tiêm và gia đình đã không cho phép họ chịu khoanh tay ngồi chờ chết hay bất lực cúi đầu trước số phận. Chàng đã luôn luôn tìm cách vươn lên để tồn tại. Chàng đã cắp gươm đi thăm dò đảo hoang để tìm ra một con đường sống trong hoàn cảnh khắc nghiệt ấy.
Mượn hốc đá làm nhà ở, lấy trái chua, rau dại làm nguồn sống ban đầu. Bàn tay và khối óc của chàng cùng gia đình đã tự cứu mình: trồng rau dại thành rau nhà, mò ngao, bắt hến, làm bẫy đánh chim. Đời tuy cơ cực nhưng khí phách và lòng tin khó có gì lay chuyển được.
Một hôm, An Tiêm ra ngoài bài, một con chim đang ăn mồi, thấy động vội cất cánh bay, bỏ lại một miếng quả nhỏ màu đỏ. Đâu ngờ miếng mồi nhỏ ấy lại mở đầu cho câu chuyện hạnh phúc của một con người thòng minh sáng tạo. An Tiêm thầm nghĩ chim đã ăn được hẳn người cũng ăn được. Chàng liền cầm lên nếm thử, thây có vị ngọt và ăn hết miếng quả ấy nhận ra đã đỡ đói lòng.
Cách suy nghĩ ấy ngày nay có thể chúng ta cho là đơn sơ thê nhưng vào thời bấy giờ đó chính là luồng ánh sáng trí tuệ, luồng ánh sáng dẫn tới nông nghiệp trồng trọt, nuôi sỗng xã hội.
Cũng chính với ánh sáng trí tuệ vừa nói mà mồi lần thu hoạch dưa, chàng trai này đã chọn một số quả, kiên trì, nhẫn nại đánh dấu thả trôi trên biển làm nhịp cầu bồng bềnh mong nối liền với đất liền. Quả nhiên, một hôm có chiếc thuyền ghé đến hỏi mua dưa. Do đó, dưa được đưa về đất liền vua ăn ngon, hỏi thăm tung tích, biết được đứa con nuôi yêu dấu của mình còn sống liền vội cho thuyền ra đón cả gia đình về.
Ngày về của An Tiêm và gia đình cũng là ngày bắt tay với hạnh phúc. Hạnh phúc to lớn bất ngờ nhưng không bất ngờ đối với một người xứng đáng được hưởng như chàng trai này. Chàng đã gieo hạt, ươm trồng lòng tin, hạnh phúc trong đời như đã trồng dưa ngoài đảo hoang với tất cả bàn tay cần cù và khôi óc thông minh sáng tạo của mình. Nhưng đáng quý nhất là An Tiêm đã gieo trồng vào tâm trí thanh thiêu niên muôn thế hệ sau những hạt giống đẹp của nhân cách của chàng
Tặng Bạn -> Thẻ Cào Miễn Phí
Mẫu tả lại một nhân vật trong truyện lớp 5
Tả Nhân Vật Trong Truyện Nàng Tiên Ốc Ấn Tượng giúp các em có thể học hỏi và rèn luyện thêm kĩ năng viết của mình.
Ngày xửa ngày xưa, ở một làng nọ, có một bà già không chồng cũng chẳng có một mụn con. Vì sống một mình nên bà rất vất vả. Tóc bà bạc trắng, làn da nhăn nheo, sạm đi vì mưa gió. Bàn tay bà đã nổi lên những đường gân xanh ngoằn ngoèo. Đôi mắt bà nhìn không rõ lắm nhưng ánh lên vẻ hiền từ. Bà thường đi mò cua, bắt ốc để nuôi sống bản thân…
… Thế là ngày hôm sau, bà giả vờ đi làm như mọi ngày khác. Đến nửa đường, bà bất ngờ quay về nhà. Bà nhòm qua cửa sổ thì thấy từ trong vỏ ốc, một nàng tiên xinh đẹp bước ra. Đôi mắt cô xanh trong. Lông mày dài như lá liễu. Da cô trắng ngần, đôi môi đỏ thắm lúc nào cũng nở nụ cười tươi tắn như hoa. Mái tóc của cô dài và đen nhánh. Đôi tay thon dài, trắng ngà nhưng rất khéo léo, lúc nào cũng thoăn thoắt làm việc.
Cô khoác trên mình một bộ xiêm áo lộng lẫy: áo của cô màu vàng pha lẫn màu xanh lá cây, hoà hợp cùng chiếc váy màu hồng nhạt xoè ra như những cánh sen. ở giữa, thắt một chiếc nơ màu xanh lá mạ thật xinh xắn. Đôi chân nhỏ bé của cô được đi gọn gàng trong chiếc hài lóng lánh những đường kim tuyến đủ màu sắc, trông thật uyển chuyển, thướt tha. Bà già nhẹ nhàng đến bên chum nước đập vỡ vỏ ốc rồi ôm chầm lấy nàng tiên.
Bà nói: “Con ơi! Hãy ở lại với ta, hãy là con gái của ta, con nhé!” Nàng tiên e thẹn gật đầu: “Thưa mẹ, con sẽ ở bên mẹ suốt đời”. Từ đó trở đi, nàng tiên trở thành con gái của bà lão. Hai mẹ con họ sống hạnh phúc và rất thương yêu nhau.
Tặng bạn các mẫu: Tả Nhân Vật Trong Truyện Cổ Tích Tấm Cám
Hãy Tưởng Tượng Và Tả Lại Một Nhân Vật Trong Truyện Em Đã Đọc Lớp 5
Bài văn sau sẽ giải đáp vấn đề ” Hãy Tưởng Tượng Và Tả Lại Một Nhân Vật Trong Truyện Em Đã Đọc Lớp 5”, cùng tham khảo bài văn miêu tả về nhân vật Sọ Dừa trong truyện cùng tên sau dây nhé.
Tuổi thơ thần tiên biết bao mơ mộng với những câu chuyện cổ tích diệu kì và hạnh phúc. Ở đó có những cô Tấm dịu dàng, những chàng Thạch Sanh dũng cảm, những người em tốt bụng. Đặc biệt là chàng Sọ Dừa biến hóa kì diệu khiến cho người đọc phải thích thú. Tôi vẫn luôn tưởng tượng rằng chàng Sọ Dừa trong chuyện cổ tích cùng tên sẽ như thế nào nhỉ?
Cái tên Sọ Dừa được mẹ chàng đặt cho bởi sự ra đời kì lạ mình. Chỉ là một lần uống nước trong cái sọ dừa ven đường mà Sọ Dừa đã được đời. Nhưng hình hài của con người này cũng thật kì là. Không có cả thân mình, Sọ Dừa chỉ là một chiếc đầu tròn lông lốc. Nhưng đôi mắt của Sọ Dừa lại rất tinh anh và nhanh nhảu.
Đôi tay, đôi chân bé xíu mọc ra từ chiếc vỏ màu nâu có thể cầm nắm, đi lại và làm rất nhiều việc. Từ lúc sinh ra, Sọ Dừa đã không giống những đứa trẻ khác. Chàng chào đời bằng không bằng tiếng khóc mà lời chào với mẹ mình. Vì thương cho đứa bé, mẹ chàng không nỡ bỏ Sọ Dừa mà quyết định nuôi chàng. Sọ Dừa ăn rất ít, và cũng rất thông minh, luôn biết làm mọi việc để giúp đỡ mẹ. Nhưng vì ngoại hình của mình nên chàng luôn bị mọi người trong làng chê cười.
Nhưng đâu có ai biết, đằng sau chiếc vỏ nâu xù xì, lông lốc kia lại là một con người hoàn toàn khác. Khi đi chăn bò nơi đồng cỏ hoang vắng xa nhà, Sọ Dừa trút bỏ lớp quái dị, biến thành chàng trai vô cùng khôi ngô tuấn tú. Đó là một chàng trai có dáng người cao ráo, khỏe mạnh. Khuôn mặt chàng toát lên sự thông tuệ và lương thiện ít người có được.
Chàng cất tiếng nói với những chú bò gần đó nghe thật ấm áp và dễ chịu. Rồi Sọ Dừa lấy chiếc võng mắc vào hai bên cây cổ thụ, vừa nằm chàng vừa ung dung thổi sáo. Tiếng sáo du dương bay xa giúp cho lũ bò ngoan ngoãn ăn cỏ, tạo nên vẻ thanh bình, yên ả cho đồng quê. Khi ấy chàng thật ung dung, tài hoa, khác hẳn với chiếc vỏ bọc thường ngày.
Ẩn sau lớp vỏ kia không chỉ là một chàng trai khôi ngô mà còn là một trí tuệ thông minh và cả tấm lòng nhân hậu, yêu thương mọi người, luôn có ước mơ và khát vọng. Sau khi lấy được cô con gái phú ông, chàng trở về với hình dạng người của mình. Sọ Dừa còn thể hiện sự thông minh hơn người khi chỉ một lần thi chàng đã đỗ Trạng Nguyên.
Với sự mưu trí, chàng đã dự đoán và lo xa hơn âm mưu thâm độc của hai chị dâu. Chàng đã cứu được vợ mình, nhưng không truy cứu trách nhiệm, để hai người chị tự nhận thức tội lỗi của mình mà xấu hổ. Như vậy, với sự tài trí, thông minh và lòng khoan dung của mình, Sọ Dừa đã hoàn toàn chinh phục được người dân làng và cả những người đọc. Nhân vật giúp chúng ta tin vào những điều thiện, tốt đẹp trong cuộc sống; rằng không nên “nhìn mặt mà bắt hình dong” và luôn sống thiện, tình nghĩa bởi “ở hiền thì sẽ gặp lành”.
Tôi tin là trong cuộc sống sẽ còn rất nhiều Sọ Dừa như thế nữa, chỉ là chúng ta không nhận ra và không biết trân trọng thôi.
Tham khảo: Kể Lại Một Câu Chuyện Cổ Tích Mà Em Thích Lớp 5