Thơ Về Quảng Trị Hay ❤️️ 78+ Bài Thơ Về Thành Cổ Quảng Trị ✅ Những Vần Thơ Đầy Tâm Trạng Về Những Nổi Đau Chiến Tranh Để Lại Hay Ca Ngợi Vẻ Đẹp Quê Hương Quảng Trị.
Bài Thơ Em Có Về Quảng Trị Với Anh Không
SCR.VN chia sẻ đến bạn Bài Thơ Em Có Về Quảng Trị Với Anh Không hay.
EM CÓ VỀ QUẢNG TRỊ VỚI ANH KHÔNG ?
Sưu tầm
Em có về Quảng Trị với anh không?
Trong bão táp nghe gió Lào quạt lửa
Mảnh đất miền Trung cong như đón gánh mẹ
Suốt một đời dầu dãi với nắng mưa
Giữa mênh mông nghe sóng biển vỗ bờ
Thương mầm lúa đạp cỗi cằn đứng dậy
Chiến tranh qua mà hố bom còn đấy
Tháng năm dài chẳng lấp nỗi đau thương
Em có về Quảng Trị với anh không?
Tự thành Cổ tựa bao đời trầm mặc
Mùa thu đến trong veo dòng Thạch Hãn
Ngọt giọng hò trong vất vả đầy vơi
Dẫu mặn mà muối, nước mắt, mồ hôi
Dẫu khắc nghiệt, nắng mưa cùng bão tố
Đã yêu nhau sá gì bao gian khổ
Anh đưa em về nhận mặt quê hương
👉Ngoài Thơ Về Quảng Trị, Tặng bạn thêm: Thơ Về Quảng Bình
Những Bài Thơ Viết Về Quảng Trị
SCR.VN tuyển chọn những bài thơ viết về Quảng Trị hay nhất
Mời anh về Quảng Trị quê em
Sưu tầm
“Anh có về Quảng Trị với em không?”
Câu hát ngân lên nhói lòng người xa xứ
Đất quê hương cồn cào trong nỗi nhớ
Day dứt quê nhà năm tháng có mẹ cha
Quảng trị mình đất cằn cỗi nắng mưa
Như người dân quê đơn sơ mộc mạc
Hương mồ hôi khắt nồng thân áo
Hạt lúa chắt chiu nuôi lớn bao người
Anh có về Quảng Trị với em không?
Mấy mươi năm sau tháng ngày chia cắt
1973 năm xưa nhiều nước mắt
Nay rộn ràng những mái ngói nhà xây
Anh có về Quảng Trị Hôm nay
Quê Anh Quảng Trị
Tác giả: Thiên Lý
Quê anh ở bên dòng sông Thạch Hãn
Nơi tuyến đầu lửa đạn buổi chiến tranh
Thịt với da nhồi xáo bởi tranh giành
Hồn uổng tử khóc thầm bên sông lạnh
Thành Quảng Trị đứng mặc trầm oán trách
Tám mốt ngày súng đạn nổ rền vang
Tiếng mưa bom, hoà với tiếng khóc than
Dòng máu đỏ chảy tràn qua vĩ tuyến…
Tiếng gầm rú diều hâu vờn bay liệng
Đàn gà con xáo xác mất mẹ cha
Màn đau thương che khuất ánh trăng ngà
Mùi tanh máu, quyện hoà mùi lửa đạn
Thây gục ngã chất chồng sông Thạch Hãn
Xác xe tăng thiết giáp cháy trên đàng
Mây trắng trời đưa đám những xe tang
Màu đau khổ phủ mờ sông Bến Hải
Từng đêm vắng mẹ Gio Linh khắc khoải.
Đốt nhang đèn cầu khấn buổi thái lai
Tiếng ma trơi tru tréo suốt đêm dài
Gió áo não chiêu hồn bờ Ái Tử…
Ta xa xót bao nấm mồ vô chủ
Viết đôi dòng – an ủi những anh linh
Buổi tang thương sông núi đã ghi hình
Vĩnh Linh khóc, tiếc thương chàng trai trẻ.
Chiến tranh hết – từ nay thôi chia xẻ
Đất hồi sinh – rừng O Thắm nở hoa.
Đón thanh bình, dân vui hát hoan ca
Thành Quảng Trị đã bừng sức sống mới
QUẢNG TRỊ ANH HÙNG
Thơ: Bằng Lăng Tím
Tám mươi mốt ngày đêm lịch sử
Thật hào hùng vinh dự biết bao
Dòng sông Thạch Hãn ngọt ngào
Hiền Lương cầu nối yêu sao quê mình
Nhớ một thuở điêu linh tang tóc
Mỹ rải bom suốt dọc tuyến đường
Bom cày đạn xới bụi vương
Biết bao máu đổ chiến trường Khe Sanh
Pháo đạn bắn gẫy cành săng lẻ
Tiếng em thơ gọi Mẹ nghẹn ngào
Nhói lòng đau xót biết bao
Máy bay oanh tạc thét gào bom rơi
Các chiến sĩ không rời tay súng
Chí kiên cường anh dũng xông pha
Giữ yên mảnh đất quê nhà
Mong ngày thống nhất cờ hoa đủ màu
Lớp Cha trước…con sau tiếp bước
Đường Trường Sơn xuôi ngược đoàn người
Hòa bình hạnh phúc muôn nơi
Vọng vang tiếng Bác đời đời nhớ ơn
Dù gian khổ không sờn ý chí
Những người con thế kỷ hai mươi
Về thăm Thành Cổ nghẹn lời
Trầm hương dâng kính chẳng vơi nỗi buồn.
Bên cạnh Thơ Về Quảng Trị, Chia sẻ trọn bộ 💋Thơ Về Bình Dương 💋 Hay
Bài Thơ Về Thành Cổ Quảng Trị
Những bài thơ viết về thành cổ quảng trị chất chứa nhiều tâm trạng đau buồn, thương tiếc ngắn hay.
Qua Thành Cổ
Tác giả: HOÀNG NHẠN
Ai có qua thành cổ
Xin nhè nhẹ bước chân
Còn người nằm dưới cỏ
Mảnh đạn thù trong thân
Ai có qua thành cổ
Xin nhè nhẹ bước chân
Còn người không nấm mộ
Trải mưa nắng phong trần
Một lần qua thành cổ
Chợt thấy mình lớn hơn
Khóc người nằm dưới cỏ
Nước mắt vơi oán hờn
Thành cổ ơi thành cổ
Gió ngàn năm cháy khô
Cảm ơn người dưới cỏ
Quên thân giữ cơ đồ
Ngoài Thơ Về Quảng Trị, Bật mí bạn trọn bộ ❣️Thơ Về Sóc Trăng❣️ Hay
Tượng Đài Thành Cổ
Tác giả: Tuấn Nguyễn
Viết cho anh những người nằm dưới cỏ
Vì chiến tranh ra đi mãi chẳng về
Chiều lại chiều trong những nếp nhà quê
Mẹ tựa cửa mong ngày anh trở lại
Cho tôi xin được ngắt nhành hoa dại
Mọc ven đường đặt lên mộ viếng anh
Chiến tranh qua đất đã đổi màu xanh
Cỏ non xanh tơ, cỏ non thành cổ.
Thắp nén hương lòng, dâng người dưới mộ
Quê hương này tôi hiểu chẳng riêng ai
Để cuộc đời luôn có những sớm mai
Xin hãy nhớ cảm ơn người nằm xuống
Cuộc chiến lùi xa nhưng chưa hề muộn
Nhớ về anh người lính tuổi đôi mươi
Không huy chương, huy hiệu, không tên người
Nhưng sống mãi, một tượng đài Thành cổ.
Chiến Binh Thành Cổ
Tác giả: THI YÊN ĐÌNH NGUYÊN
Lại về thăm thành cổ
Giữa mùa hè
Nơi năm xưa
Mùa hè đổ lửa
Nơi mọi nẻo đường…
Trên mỗi mét vuông
Xương chất xương
Máu hòa trong máu
Nỗi đau vẫn đấy
Đồng đội còn đâu…
Cái “gáo dừa”
Tròn nguyên là quý nhất
Tan xương nát thịt
Cục lớn nhất
Vài kí… may chăng!!
Chạnh nghĩ
Hãy tri ân
Những người đã
Không tiếc máu xương…
Hồn cho ra hồn
Xác mới mong toàn xác.
Chia sẻ bạn trọn bộ 😍Thơ Về Tây Ninh😍 Hay Nhất ngoài Thơ Về Quảng Trị
Thơ Về Thành Cổ Quảng Trị Hay
1001 Bài thơ viết về thành cổ quảng trị trải qua những thăng trầm trong chiến tranh hay nhất.
THÀNH CỔ QUẢNG TRỊ
Sưu tầm
Chẳng có nơi nào giống ở đây.
Giao tranh quyết liệt suốt đêm ngày.
Màu xanh cây cỏ tuôn vùi đất.
Mùi khét đạn bom bốc tận mây.
Thế trận giằng co so mỗi tấc.
Tinh thần quyết chiến vững từng giây.
Tấm lòng yêu nước ngời kim cổ.
Đỉnh tháp tượng đài mây trắng bay.
Thành Cổ
Tác giả: Quoc Hung Nguyen Cao
Thành cổ soi xưa một bóng mờ
Một đêm trăng nước ngập tình mơ
Người trong quên lãng không còn nữa
Đá kết rong rêu tự bấy giờ
Lịch sử chìm theo niềm nhung nhớ
Cổ thành còn đứng dáng chơ vơ
Nghìn năm soi bóng cùng nhật nguyệt
U hoài tiếc nuối khóc hồn thơ
Thơ Về Thành Cổ
Tác giả: Tạ Thăng Hùng
Hôm nay trở về thăm Thành Cổ
Thắp nén hương tưởng nhớ các anh về
Màu áo xanh dưới màu đỏ ngọn cờ
Súng ống, ba lô, mũ tai bèo vẫy gọi.
Như tuổi hai mươi các anh cười, nói
Hồn nhiên như ngày ấy ra đi
Hôm chia tay nghe anh nói thầm thì
Em hãy đợi, mai anh về em nhé…
Nhưng đã bao năm anh chưa về quê mẹ
Cây gạo đầu làng vẫn nở đợi chờ anh
Quảng Trị mùa này gió Lào thổi nóng lên
Không đủ đất trồng cây che mát trời Thành Cổ.
Các anh nằm đây từ thời khói lửa
Mong mỏi một lần trở lại với quê hương
Chúng tôi đến đây xin được thắp nén hương
Chưa kịp nói gì đã thương anh trào nước mắt…
Bỏ túi ngay trọn bộ 😘Thơ Tiểu Học😘Hay Những Bài Thơ Về Học Sinh Chế Vui
Bài Thơ Về Quảng Trị Hay Nhất
SCR.VN chia sẻ những bài thơ về Quảng Trị hay nhất.
Ta về Quảng Trị
Thơ: Nguyễn Minh Quang
Đường đi Quảng Trị xa xa
Thoáng trông Đà Nẵng Sơn Trà bâng khuâng
Mây vờn trên đỉnh Hải Vân
Huế ơi ta đã mấy lần đến đây
Dòng Bến Hải bảy ngàn ngày
Vẫn không chia cắt đất này thành hai
Quê nghèo vươn tới ngày mai
Trường Sơn ôm ấp hình hài bể đông
Gió Lào cát xoáy mênh mông
Trèo lên Dốc Miếu nặng lòng nước non
Cổ thành Quảng Trị hoàng hôn
Bao hồn liệt sỹ vẫn còn phiêu diêu
Đông Hà chẳng có người yêu
Để nghe răng rứa rừng chiều lao xao
Chào em cô giáo vùng cao
Duyên tình dang dở sóng chao tháng ngày
Ta về Quảng Trị hôm nay
Bỗng rưng rưng nhớ những ngày chiến tranh
Vết thương đau nhói chưa lành
Trường Sơn ngun ngút các anh yên phần
Ta về Quảng Trị tình thân
Trúc Sơn Trang quán sắc xuân dâng trào
Nỗi niềm mong mỏi khát khao
Cầm tay nhau thấy dạt dào niềm vui!
Mời Em Về Thăm Quảng Trị
Tác giả: VÕ QUANG HÂN
Mời em về, thăm Quảng trị quê anh
Mảnh đất anh hùng, của một thời rực lửa
Một nửa đau thương, chìm trong thương nhớ
Đã xa rồi, năm tháng của chiến tranh
Mời em về, thăm Quảng trị quê anh
Em mới thấy, quê anh là đẹp nhất
Nơi cuộc sống, và con người chân thật
Từ ngàn đời, vẫn chân chất chân quê
Mời em về, thăm Quảng trị quê anh
Thương mẹ quê,của một thời lam lũ
Dáng hao gầy, thương đàn con tứ xứ
Giờ các con, phiêu tán tự phương nào?
Mời em về, thăm Quảng trị quê anh
Chiều ngắm dải Trường sơn như lụa trải
Dòng Thạch hãn khua chèo buông gác mái
Giọng nói, con người, thư thái, dịu dàng
Mời em về, thăm Quảng trị quê anh
Bên mái tranh nghèo, mẹ già đang đứng đợi
Uống nước chè xanh, ăn cơm chín tới
Khúc hát ân tình, hoà quyện mãi không vơi.
VỀ QUẢNG TRỊ
Thơ: Hồng Giang
Bữa ấy con về Quảng Trị không mưa
Nắng Trường Sơn dư thừa trên bia mộ
Bao nhiêu người có cùng chung ngày giỗ
Thắp nén hương trầm thành cổ rêu phong
Bữa ấy con về Thạch Hãn nước trong
Mái chèo khua khe khẽ dòng sông mẹ
Thật nhẹ nhàng thôi êm đềm em nhé
Dưới sâu kia lặng lẽ chốn anh nằm
Bữa ấy con về xin được đến thăm
Cây Bồ Đề thiêng bên đài tưởng niệm
Phật đã sinh ra trên vùng đất hiếm
Chỉ lối dẫn đường tìm kiếm người thân
Bữa ấy con về xin được dừng chân
Đồi Bến Tắt bao mộ phần để trống
Một dải Trường Sơn đèo cao gió lộng
Bao con người mãi sống tuổi hai mươi
Con xin về dẫu chỉ một lần thôi
Nén hương thơm…..
Dâng lên người…..
Tổ quốc !
Ngoài Thơ Về Quảng Trị, Chia sẻ trọn bộ 🥰️Thơ Chém Gió Bá Đạo Hài 🥰️ CƯỜI MỎI MIỆNG
Thơ Hay Về Quảng Trị
Chùm thơ hay viết về Quảng Trị không thể bỏ lỡ.
Quảng Trị Quê Anh
Tác giả: Hương Ngọc Lan
Rồi một ngày em về lại quê anh
Quảng Trị xưa đầy đau thương khói lửa
Thăm Bến Hải nơi chia quê đôi nửa
Người ở bên này nhớ bên nớ xa xôi
Cửa Tùng chiều mình lặng ngắm sao rơi
Cùng nhau nghe khúc tình ca của sóng
Lũ hải âu reo mừng mình chung bóng
Bờ cát dài như nhân chứng tình yêu
Anh kể về chuyện Thành Cổ năm xưa
Ông cha ta làm rạng danh một thuở
Trong tay anh em không còn bỡ ngỡ
Tuy lần đầu nhưng chan chứa yêu thương
Đưa nhau về thăm Dốc Miếu Cồn Tiên
Căn cứ xưa lưu danh nhiều chiến tích
Dù gian lao vẫn vẹn lời thề ước
Vì quê mình hy sinh cả máu xương
Trường Sơn chiều ta thắp vội nén hương
Phút tri ân công ơn người đã khuất
Vĩnh Mốc, Khe Sanh, Tà Cơn, Lao Bảo
Từng nơi từng vùng in xương máu cha ông
Và ta về bên thánh địa La Vang
Quỳ bên nhau nguyện lời thề son sắc
Chúa nhân từ chứng nhân từng khoảnh khắc
Ban yêu thương ngàn kiếp không chia lìa
Em sẽ về rồi em sẽ trở về
Yêu quê anh như yêu quê mình vậy
Chắc bởi vì có anh đang ở đấy
Quảng Trị ân tình khúc ruột tâm liền tâm
Quảng Trị Quê Em
Tác giả: Nguyên Đỗ
Quảng Trị quê em có những gì
Đường làng chen chúc dãy hoa quỳ
Hoa vàng mấy cánh gieo thương nhớ
Thị xã u buồn buổi em đi
Quảng Trị quê em mọc lắm xoan
Hoa xoan tim tím tuổi đang tròn
Cho em mắt biếc thêm mơ mộng
Ánh nắng nhẹ rơi buổi hoàng hôn
Quảng Trị quê em lắm gió lào
Những bờ cát trắng rặng phi lao
Chiều ra nghịch nước tìm sò ốc
Nghe gió lùa sang những ước ao
Quảng Trị quê em nhớ lắm cơ
Ba me còn đó, ngóng trông chờ
Bà con thân thuộc, bao nhiêu kẻ
Đường phố trường xưa kể hết mô
Nhớ răng nhớ lạ nhớ như ri
Quảng Trị quê em đẹp nhất nhì
Quê mẹ quê cha từ thưở nớ
Thầy ơi, nhớ quá, biết làm chi
Em cứ an lòng học giỏi nha
Mai kia trở lại ghé quê nhà
Chuyên viên du lịch và văn hóa
Kể chuyện quê hương đất nước ta.
Giới thiệu đến bạn bài 😜Thơ Lục Bát Ngắn 😜 Hài Hước
Thơ Ngắn Về Quảng Trị
Chùm thơ ngắn viết về Quảng Trị hay nhất.
Quảng Trị Của Tôi
Tác giả: Mưaphốnúi
Tôi còn nhớ cơn lũ về cuồn cuộn
Cuốn trôi đi bao mái nếp nhà tranh
Đường phố dài con nước ngập mênh mông
Mưa rã rích vẫn rơi trên mái ngói
Tôi vẫn nhớ Mạ ngồi bên bếp lửa
Mắt lo âu khắc khoải bước tương lai
Tôi đâu biết trong hồn Cha tê tái
Nhìn đàn con không biết chuyện ngày mai
Rồi một sớm mùa đông thêm buốt giá
Nơi ga buồn làm nên cuộc phân ly
Nội già lắm ôm lấy Cha mà khóc
Môi run run mắt lệ đã hoen mi
Chú tôi nắm bàn tay tôi bé nhỏ
Thâm dặn dò con nhé hãy nên thân
Thím tôi buồn đôi mắt rưng rưng đỏ
Nhìn tàu đi theo bóng khuất xa dần
Dòng Thạch Hãn mưa buồn bay lất phất
Bãi Nhan Biều ôm cổ mộ hoang liêu
Chùa Sắc Tứ theo Nội đi lễ phật
Giờ đã xa hoàng hôn phủ bóng chiều
Đường Quang Trung tuổi thơ tôi đi học
Thím yêu thương may áo trắng học trò
Chú nghiêm nghị chăm lo và bảo bọc
Công ơn người ghi dấu mãi trong lòng
Các em tôi như một bầy chim hót
Trong lồng son ríu rít quên tháng ngày
Trần Hưng Đạo phố xưa bao mật ngọt
Đành bỏ đi mang theo tuổi thơ ngây
Nơi xứ lạ chim chia bầy tan tác
Bao nhiêu năm đã ngơ ngác tìm nhau
Tin chú mất lòng tôi đau quặn thắt
Nợ áo cơm không thấy mặt sau cùng
Tôi đã đi gót chân mòn viễn xứ
Màu khế xưa hoa tím rụng bên sông
Buồn rơi theo bước chân người cô lữ
Trở về đây ôm thương nhớ ngập lòng …
Hương Quảng Trị ( Kỷ Niệm Ngày 30/04)
Tác giả: Hồng Dương
Mời bạn đến quê tôi Quảng Trị !
Mưa phùn giăng mộng mị heo may
Đường quê nâng đỡ chân gầy
Gió lao xao hát vẫy tay đón chào !
Đây Dốc Miếu, Đông Hà, Cam Lộ
Đất Hiền Lương máu đổ một thời
Gio Linh, Cửa Việt bom rơi
Cồn Tiên, Lao Bảo tơi bời đạn bay.
Chỉ có gió rung lay mái tóc
Chiều chiều về mẹ khóc thương con
Tình sâu nghĩa nặng sắt son
Nghĩa trang liệt sỹ mỏi mòn trăm năm…
Đâu đó tiếng ho khan của bố
Mắt đục mờ đến giỗ hồn ai
Bạc phơ mái tóc mờ phai
Mặn môi khóe mắt ướt dài má nhăn !
Thành Cổ lặng chít khăn vô hạn
Con đường đi Thạch Hãn sóng bờ
Hương nhang khói đọng bóng mờ
Nghe như tiếng gọi đôi bờ tình sâu…
Mảnh đất ấy cắt nhau giới tuyến
Hai nghĩa trang lưu luyến hai đầu
Linh hồn lẫn khuất nơi đâu ?
Cho yêu thương mãi bền lâu vĩnh hằng…
Đất Quảng Trị mưa hằng nắng xạm
Buốt vai gầy khổ lắm ai ơi !
Mùa đông rét mướt mưa rơi
Xuân sang hè tới nắng tơi bời hồn
Gió Lào thổi hơi nồng cháy nóng
Nắng khô cong nắng bỏng con đường
Nước khô cỏ chết con mương
Lòng khô hồn lặng tơ vương buốt sầu…
Cũng đẹp lắm biển sâu Cửa Việt
Hát mộng mơ sử viết Cửa Tùng
Quảng Trị biết mấy oai hùng !
Hai đầu Tổ Quốc lòng trung vẹn toàn
Ngày xưa đó binh đoàn trùng điệp
Tuyến lửa đầu tiêu diệt thù chung
Để cho điệp điệp trùng trùng
Cờ bay giải phóng lay bung biển trời
Trời mưa ướt lạnh ơi mắt biếc!
Mắt em buồn trôi tiếc tuổi xưa…
Kỷ niệm nói mấy cho vừa
Sử sanh đọng mãi tiễn đưa mắt buồn…
Trời Quảng Trị chưa nguôi mất mát!
Bụi thời gian xé nát vai người
Mùi xưa nay vẫn chưa nguôi
Quơ tay chạm phải máu tươi vẫn còn
Tới Quảng Trị xin cho nhè nhẹ !
Động hồn đau lặng lẽ nơi này
Cho vơi nỗi buốt thắng ngày
Vô Danh thầm lặng nơi đây rất nhiều !
Bỗng ai đó nghe điều chưa nói
Quảng Trị thơm khắp mọi nơi nơi
Hương bay lồng tiếng à ơi !
Đêm đêm vọng lại mời Vô Danh về…
Quảng trị mãi là quê anh đó
Đơn giản thôi nhưng tỏ tâm tình
Tháng ngày khách viếng tâm linh
Quê tôi nỗi nhớ trung trinh đượm lòng….
Bên cạnh Thơ Về Quảng Trị, Tặng bạn 💖Những Câu Thơ Thả Thính Crush💖Dính 99.9%
Thơ Về Đất Quảng Trị
Những bài thơ hay nhất viết về mảnh đất Quảng Trị tràn lòng tự hào về quê hương.
Chẳng có gì kì lạ đâu em
Tác giả: Song Hiếu
Chẳng có gì kì lạ đâu em
Quảng Trị quê anh như bao miền quê khác
Đất linh thiêng bởi trộn hòa với máu
Những cuộc chiến tranh bom xới, đạn cày
Bến Hải xanh xuôi về biển hiền hòa
Ai nỡ cắt sông, chia đôi dòng nước
Hơn hai mươi năm Hiền Lương hai nửa
Để bên bồi, bên lở cách xa
Mẹ mong con, con chưa thấy mặt cha
Vợ nhớ chồng hơi quen chưa đủ
Chập chờn mơ cả trong giấc ngủ
Ngày anh đi tóc vẫn còn xanh
Vĩnh Linh tuyến đầu luỹ thép đứng canh
Cồn Cỏ pháo đài hiên ngang giữ biển
Vịnh Mốc hầm sâu nghe đất chuyển
Tiếng trẻ khóc, cười át tiếng đạn bom
Cửa Việt, Làng Vây, Đường 9, Khe Sanh
Dốc Miếu, Cồn Tiên hàng rào điện tử
Lưng eo thắt chịu trăm ngàn độ lửa
Ý chí con người mạnh hơn cả thép gang
81 ngày đêm Thành Cổ kiên gan.
Sắt thép chảy, bùn sôi chan máu đỏ
Thạch Hãn ơi! chở bao nhiêu cho đủ
Những linh hồn bất tử với non sông
Chẳng có gì kì lạ đâu em.
Khi lịch sử chọn nơi đây làm phép thử.
Đất hiền lành hóa thành đất dữ
Của kẻ xâm lăng gieo rắc khổ đau.
Mời em về Quảng Trị hôm nay
Đã qua hết những ngày gian khó
Chiến tranh lùi xa, rực màu cờ đỏ
Quê hương yên bình, người hồn hậu, nghĩa nhân
Thắp nén tâm nhang lên bia mộ Trường Sơn
Đường 9, Cổ Thành những ngày tháng bảy
Những địa danh vang lừng một thưở
Nghe từ đất sâu tiếng của cha, anh
Ghé Cửa Tùng, Cửa Việt biển biếc xanh
Nghe sóng vỗ thì thầm bờ cát trắng
Bình minh thức quê ta đầy nắng
Lòng tự hào về Quảng Trị đất linh thiêng
Mai Em Về Quảng Trị
Tác giả: Lệnh Hồ Công Tử
Mai em về Quảng Trị.
mẹ ta xưa giờ mắt hóa chân chim.
ba mươi năm tóc ngoại đã phai rồi.
lòng đau đáu vọng về nơi cố thổ.
Mai em về Quảng trị.
trời Gio Linh ta nhớ gió Nam Lào.
nghe mẹ hát ví dầu con nước lụt.
mắt cha buồn lo giáp hạt mùa sau.
Mai em về Quảng Trị.
cổ thành ơi còn đó uy nghiêm.
làng ta đó bên sông Bồ hiu hắt.
vạt nắng trưa hè nhoi nhói triền đê.
Mai người về Quảng Trị.
nhớ ghé giùm ta Ái Tử, Khe Sanh.
đây La Vang dấu đạn vẫn chưa nhòa.
Đại lộ kinh hoàng. Mùa hè đỏ lửa.
Cha bồng con qua bom đạn cầu Dài.
Mai em về xứ mạ.
mùa sim non tím mãi rú Thầy.
mà rưng rưng nỗi lòng con xa xứ.
đến bao giờ được thấy lũy tre quê.
Bật mí bạn trọn bộ 😘Thơ Lấy Vợ 😘Hay ngoài Thơ Về Quảng Trị
Thơ Về Gái Quảng Trị
Những bài thơ tình về con gái Quảng Trị hay.
CON GÁI QUẢNG TRỊ
Sưu tầm
Nghe nói dòng sông Thạch Hãn sâu
Tìm em trong nỗi nhớ thương đầu
Anh qua chỉ thấy làn sương ảo
Lãng đãng lòng quê những sắc màu
Anh gặp, nghe em nói giọng Nam
Xa quê, quen giọng chẳng chung miền
Như con chim hót trong trời rộng
Vẫn giữ lòng ‘miềng’ tiếng dịu êm
Con gái Cổ thành như thành cổ
Miệng cười, nhưng mắt có cười đâu!
Vẫn lo nghèo khó trong đời thực
Vẫn sợ lòng người những vực sâu
Đôi khi anh thấy mình như bão
Nhưng biết quê ‘miềng’ chịu bão lâu
Nên lòng anh dịu dàng như gió
Đứng giữa trăm năm đợi chuyến tàu…
YÊU NGƯỜI CON GÁI QUẢNG TRỊ
Tác giả: Nguyễn Văn Thịnh
Yêu em , người con gái Quảng Trị
Gió mưa .nắng cháy bao mùa thi
Sương đồng hơi lạnh tuổi xuân thì
Áo trắng tung bay mắt cười mi
Giọng nói thăng trầm tóc suôn dài
Ngày đêm khó nhọc em chẳng phai
Sắc đẹp hoa ngàn tự nhiên cài
Trâm tóc mưa nhạt ánh nắng mai
Ước mơ một lần gặp em mãi
Bao ngày mong nhớ tóc bạc phai
Chuyến bay cánh trắng đêm mộng dài.
Bên nàng tóc xõa bụi sao mai..
Hàng cau xanh lá áng mây mờ
Bơ phờ tóc rối tôi vẫn mơ
Tuổi nay tôi đã ngoài trưa nắng
Biết đến bao giờ họa cánh băng
Quảng Trị ơi..hãy cứ yên bình nhé
Tôi sẽ về trong một ngày nắng xa
Bên cơn phùn .gió bấc đang thổi nhẹ
Nắng cháy củi khô khi mùa gió lào qua…
Tôi yêu Quảng Trị như bản anh hùng ca
Nơi quê hương mình với bao điển tích
Nơi quê hương những người con gái mang gánh lửa
Đốt cháy hồn quê , thắp lửa tình quê hương
Quảng Trị ơi…người con gái yêu đó
Tôi chỉ mộng mơ trong nỗi buồn riêng tôi
Quảng Trị có nhớ bài thơ tôi viết vội
Bởi ngọn lửa tình đang đốt cháy trong tôi.
Lời mẹ dặn con gái Quảng Trị
Sưu tầm
Người Quảng Trị tấm lòng luôn rộng mở.
Tiếng nặng nề nhưng bụng dạ nhẹ tênh
Học xong rồi về quê mình mà ở
Lấy thằng chồng đẻ cháu mẹ bồng cho
Trai quê mình đứa nào cũng hay ho
Mới lớn mà đã lên rừng xuống biển
Giỏi học hành sớm tối biết lo toan
Tính hiền lành mần mạn cũng siêng năng
Thương cái con việc vàn đều lo lắng
Nỏ cúi lòn luôn cương trực thẳng thắn
Học xong rồi nghe lời mẹ về đây
Đừng như O lấy chồng nơi xa lắc
Đã lâu rồi răng nỏ chộ tăm hơi
Đi làm dâu nơi đất khách quê người
Khác cách ăn khác cả lời khó sống
Trai quê miềng nói năng tuy hơi bốn
Nhưng thiệt thà lại được cái thủy chung
Như cha mi với mẹ đã sống cùng
Mấy chục năm chưa khi nào nạt nộ
Mẹ bực tức cha mi thường phỉn thổ
Chưa một lần than thở cái điều chi
Nhớ chưa con nghe mẹ hãy về đi
Ai cũng được miễn là trai Quảng Trị
Dù nông thôn hay là người thành thị
Con ưng là cha mẹ gả đi luôn
Để mỗi khi hễ có chuyện vui buồn
Người cùng quê mình dễ bề thông cảm
Dân quê mình trai cũng tài gái đảm
Sống thiệt thà mà bản lĩnh thua ai
Nhớ nghe con đừng làm dâu ở ngoài
Về với mẹ trai nơi mình nỏ thiếu
Tiếng Trung Nam mẹ nghe răng nỏ hiểu
Cứ zề zìa nghe mà dột lỗ tai
Nhớ nghe con đừng lấy chồng đàng ngoài
Trai miền Bắc miệng mồm nghe dẻo quẹo
Nhưng rọt rà sâu cạn biết mô con
Lấy chồng xa rồi cách trở núi non
Có chuyện chi mần răng về cho kịp
Nuôi con khôn rồi con đi biền biệt
Mẹ ở nhà nhớ đứt ruột bầm gan
Dù người ta có lắm bạc nhiều vàng
Vẫn không đâu bằng quê mình con nợ
Người Quảng Trị tấm lòng luôn rộng mở
Tiếng nặng nề nhưng bụng dạ nhẹ tênh
Chẳng ngọt ngào như họ cứ em anh
Nhưng tình thương thì vô bờ vô bến
Trai Quảng Trị những con người trìu mến
Mẹ nghiệm rồi không có chỗ mô hơn
Con học xong rồi về lại quê hương
Đừng tham ngãi bỏ mất vàng con nợ
Sống xa quê một điều con nên nhớ
Cứ tìm người Quảng Trị để mà ưng
Ai ngọt ngon phỉn thổ con cũng đừng
Học cho xong rồi về đây với Mẹ.
Ngoài Thơ Về Quảng Trị, tặng bạn Chùm ❤️️Thơ Về Trà Sữa ❤️️ Hay
Thơ Về Quảng Trị Đổi Mới
Những bào thơ viết về mảnh đất Quảng Trị trong những ngày đổi mới.
Quảng Trị – không còn anh và em
Sưu tầm
Tôi một đời con thuyền ra khơi
Em bến đỗ đợi chờ mãi mãi
Quảng Trị ngày về xa ngái
Để Thạch Hãn buồn mà trông Người ơi
Bên bờ Thành Cổ bạc màu đá gạch
Đi về còn lại riêng tôi
Chợ Sãi dấu lòng xa cách
Long Hưng nhớ thương vơi đầy
Lối La Vang ruộng mía ngọt ngào
Trái tim Mẹ cười cùng em quay lại
lên đồi sim chín lao xao
Nhà thờ xưa đứng trông ai hoài mãi
Em có còn chờ tôi Hạnh-hoa-thôn
Nắng mai trên hàng cau già ngủ sớm
Tình trao cho người quên cả môi hôn
Đi mãi quên cả bài thánh-kinh-buồn
Ta bên nhau chạnh đời buốt lạnh
Đường Gia Long dài sông tím trời đêm
Quảng Trị bây giờ không còn em
Để phố buồn đến sầu mọc cánh
Tội lòng em và cả cho tôi
Ước một ngày về quê cũ
Để xóm-đò-Ga cay đắng nhớ
Nhan-biều, Ái-tử bên kia sông xa trôi..
Biết khi nào quay về Quảng Trị
Ấm lòng người bỏ xứ bao năm
Giờ biết có ai đợi chờ không nhỉ?
Để em xa tôi theo tiếng gọi thầm
Quảng Trị ơi giờ trăm nẻo xa xăm …
QUẢNG TRỊ MIỀN ĐẤT YÊU THƯƠNG
Thơ: Bằng Lăng Tím
Chiều thành cổ sương mù giăng khắp lối
Tiếng ru êm gió nhẹ thổi lay cành
Biển Cửa Tùng vẫn thăm thẳm màu xanh
Con thuyền nhỏ chòng chành nơi bến đợi
Vùng địa đạo mong một lần ghé tới
Cầu Hiền Lương mời gọi bước chân về
Sông xuôi dòng ôm dải đất miền quê
Thành phố trẻ tràn trề bao ước vọng
Hoàng hôn ngả rì rào muôn tiếng sóng
Ôm ấp bờ cháy bỏng nụ hôn yêu
Quảng Trị ơi! Còn có biết bao điều
Muốn san sẻ thật nhiều về nơi ấy
Từng tấc đất đang hồi sinh thức dậy
Chiến tranh qua còn đấy vết thương lòng
Em sẽ về cho Mẹ khỏi trông mong
Gom sợi nắng tươi hồng em gửi tặng.
Tiết lộ bạn trọn bộ😂 Thơ Say Rượu Tình Yêu😂 ️ Những Bài Thơ Chế Say Rượu
Bài Thơ Nhớ Về Quảng Trị
Cùng SCR.VN nghe bài thơ nhớ về quảng trị đầy da diết thay vì cảm nhận qua thơ nhé.
Thành Cổ Quảng Trị
Tác giả: Hồng Dương
Cổ Thành nay mộng mị hoa đăng
Tuổi xuân ai đã vĩnh hằng
Dòng sông Thạch Hãn lệ chan mắt sầu…
Quốc kỳ cắm một màu đỏ thắm
Hoàng hôn buông sử đắm dòng đời
Phiến mây sầu nhẹ buông lơi
Nghìn năm thương nhớ đắp bờ tuổi teen…
Thành quách cũ vỡ nền loang lỗ
Dấu tích xưa sụp đổ hoang tàn
Xác ai dưới đất chứa chan
Vong linh lẫn khuất kết thành cỏ tranh (*)…
Vọng xa mãi tên anh…Thành Cổ
Muôn trùng giăng máu đổ vòng quanh
Mây luồn kệ đá hoa vành
Gió đưa hường tỏa sương mành giăng giăng.
Thành Cổ đó ôm hằng nỗi nhớ
Những đêm trăng nước vỡ tình mơ
Người quên kẻ nhớ hồn thơ
Âm dương cách biệt tình chờ nhớ nhung
Cổ Thành đứng muôn trùng sừng sững
Nghìn năm soi dáng đứng nguyệt ngời
U hoài tiếc nuối người ơi!…
Tiếng lòng rên xiết tiếng đời xót xa…
Âm vang vọng bao la dữ dội
Trùng điệp quân bom dội súng rền
Máu xương thịt nát chất lên
Gió mưa sương ướt đau thêm cõi lòng…
Họng súng dựng nghênh nòng Thành Cổ
Cờ thắm bay hồn đỏ trời xanh
Canh chừng trọn nghĩa bên anh
Hào quang liệt sỹ kết thành lụa tranh!