Thơ Về Gió Lạnh Đầu Mùa Hay [44+ Bài Thơ Khắc Khoải Nhớ Nhung]

Thơ Về Gió Lạnh Đầu Mùa Hay ❤️️ Khắc Khoải Nhớ Nhung ✅ Tuyển Tập Trọn Bộ 44+ Bài Thơ Đặc Sắc Dành Cho Những Ngày Giao Mùa Nhiều Hoài Niệm Xưa Cũ.

Thơ Về Gió Lạnh Đầu Mùa

Thơ Về Gió Lạnh Đầu Mùa giải bày những tâm sự dồn nén và chất chứa trong sâu thẳm tâm hồn người thi sĩ.

Gió lạnh đầu mùa
Sưu tầm

Gió đầu mùa đến đầu ngõ em ơi!
Ra khỏi nhà nhớ giữ người mặc ấm
Tiết sang đông gió rét run cầm cập
Cơn mưa bụi càng tê tái con tim

Gió đầu mùa tất cả như lặng im
Thì thầm nghe đông đã về đầu ngõ
Lá vàng rơi rải đầy trên con phố
Tiễn thu đi còn bao nỗi muộn phiền

Gió đầu mùa lạnh, độc lắm nhé em
Tuy không mạnh cũng cay nhèm khóe mắt
Đi bên anh nhớ cầm tay thật chặt
Kẻo đông về dễ lạc lối con tim

Gió đầu mùa đến một cách lặng thing
Cơn gió rét cứ tăng lên từng đợt
Sưởi tim em muốn hôn hoài chẳng ngớt
Bởi đông tàn làm tím tái bờ môi

Gió đầu mùa báo hiệu đông đến rồi
Vốn là thế đời cứ xoay vần mãi
Như tình anh dành em chẳng dừng lại
Cứ lớn hoài theo năm tháng tuôn trôi

Gió đầu mùa nhẹ lướt qua làn môi
Làm em rét để tim tôi buốt giá
Đông đến, đi nhường xuân đầy hoa lá
Ánh nắng hồng sưởi ấm cả đời nhau

Gió đầu mùa chả biết có từ đâu
Ngày chóng tắt suốt đêm thâu gió buốt
Nghĩ về em anh thấy càng nóng ruột
Ôm vào lòng với tất cả yêu thương

Phút Giao Mùa
Tác giả: Huỳnh Minh Nhật

Hỡi khoảnh khắc sang mùa xao xác gió
Phố nghiêng nghiêng mây thẳm những ánh vàng
Đôi khách lạ riêng đường chung ái ngại
Ta chân trần đờ đẫn lối lang thang

Phải buổi gặp thẹn thùng nơi cuối phố,
Gió giao mùa lảng vảng dáng người thương?
Hay một thoáng men sầu vương tới ngưỡng,
Cuốn hư vô thoang thoảng ngã tư đường?

Em có về và xuân có đến không?
Hay em quên quên lãng chốn hoa đồng?
Vô ý gặp một chiều mưa lấm áo
Để bao mùa khắc khoải đứng chờ mong!

Sương phủ tối nguyệt tàn le lói chiếu
Phố giao thoa ướt đẫm dưới đêm mờ
Ta thờ thẫn trong men say vô tận
Chợt nghẹn ngào khói thuốc rớt vào thơ…

Mộng Đêm Đông
Tác giả: Hồng Dương

Anh muốn gửi tới em nhiều thương nhớ
Những vần thơ tựa trăng vỡ trên cành
Anh muốn bay vào trong cõi trời xanh
Để em thấy tấm lòng anh trong sáng…

Mùa đông lạnh hồn anh mơ ánh nắng
Một bóng hình đã chìm lặng trong tim
Một tình thương rêu phủ cõi lặng im
Nay ập tới đêm mù sương gió lạnh….

Em có biết nỗi nhớ nhung sao tránh
Bỡi yêu em trăng lấp lánh hẹn hò
Anh nghẹn ngào khi trông dáng con đò
Cho tan nát hồn anh lo sao được….

Nghe cảm xúc thầm dâng trào mơ ước
Được hôn em được sánh bước bên nhau
Ôm yêu thương ,ôm niềm nhớ đậm màu
Cho khao khát bớt sầu đau khổ lụy….

Anh ôm chặt bóng hình em chung thủy
Cả không gian cùng mộng mị nhớ thương
Trong đêm trường ấm áp những vấn vương
Cho khổ hạnh tan như sương gió thổi

Anh xin gửi vần thơ còn nóng hổi
Điểm tô môi cho sắc đổi thắm hồng
Hơi thở ấm suốt cả một mùa đông
Cho hương ngực mãi thơm nồng lan tỏa…

Anh xin gửi những tâm tình hoa lá
Dòng máu sôi nghẹn nhói đã trong tim
Sắc hoàng hôn tím ngắt vẫn nằm im
Và nhung nhớ đã phải dìm trong dạ

Hồn bé bỏng gió lạnh về tơi tả
Vai em đâu mau đến ngã vai anh
Ôi mùa đông !… sao gió lạnh phong phanh
Lòng anh nhớ nên kết thành hơi đọng

Để anh gửi tới em tình anh nóng
Đêm ru em trong giấc mộng ngọt lành…

Mời bạn khám phá thêm về chủ đề Thơ Về Gió Lạnh Đầu Mùa qua tuyển tập 💕 Thơ Về Đời Trai Sương Gió 💕 đặc sắc.

Thơ Gió Lạnh Đầu Mùa

Thơ Gió Lạnh Đầu Mùa là những lời tâm sự chân thật và đầy cảm xúc gửi gắm vào trong ý thơ bay bổng.

Đêm Trở Gió
Tác giả: Huỳnh Minh Nhật

Đêm sầu lặng lẽ ngắm trăng thanh
Lanh quanh góc phố ngó mây đùa
Chiếc áo mong manh khơi lòng lạnh
Đêm nay gió trở, gió giao mùa

Chẳng biết người đâu, ta lang thang
Đi tìm nhung nhớ cuộc tình hoang
Hương đời tám nẻo người rẽ lối
Biết dạt về đâu mảnh trăng vàng

Về đâu ơi hỡi lạc về đâu
Mình ta lạc bước giữa đường câu
Tình nghĩa khi xưa nay gạn đục
Người chẳng tiếc chi buổi sơ đầu

Gió trở nguyệt gầy trôi lênh đênh
Sao trời rạng sáng nỗi buồn tênh
Mơ màng trời đất bình yên nhỉ
Ai biết lòng ta thấy chênh vênh?

Gió Lạnh Đầu Xuân
Tác giả: Lãng Nhai Trương Văn Tú

Xuân lạnh trời mây màu ảm đạm
Gió nhẹ mưa rơi lý não nùng
Tuyết phủ đầu non theo gió cuộn
Cầu trời cha mẹ phước an khang

Hai Phố Mùa Đông
Tác giả: Tạ Thăng Hùng

Chiều mưa buồn em đi lang thang
Nhớ con phố mùa đông về lạnh giá
Những chiếc lá vàng rơi chiều nghiêng ngã
Nằm run run trên lối nhỏ im lìm.

Phố sợ cô đơn khi gió lạnh một mình
Người không đến nên phố buồn biết mấy
Em cũng thế thương anh nhiều nơi ấy
Cũng mùa đông, cũng phố nhỏ một mình.

Chung mùa đông nhưng hai phố hai miền
Hai nỗi nhớ lại gửi về hai phố
Ngôi nhà cũ một mình anh ở đó
Cũng giống em sợ gió lạnh ùa về.

Ôi mùa đông mưa gió lạnh tái tê
Em bận quá chưa kịp về may áo
Nghe đài báo mùa này hay mưa bão
Lại thương anh ngày gió chuyển sang mùa.

Một mùa đông hai con phố đi về
Hai nhà nhỏ hai người xa xôi ấy
Hai nỗi nhớ kéo hai đầu gần lại
Ủ ấm lòng nhau khi gió lạnh đông dài…

Mưa
Tác giả: Quang Dũng

Chợt mưa phùn gió lạnh
Càng lạnh cành hoa mơ
Ðất trắng ngàn cánh rụng
Tiếng quân hò thôn xa
Súng cầm nhịp thu đông
Chiều chiều tin chiến sự
Loa vang trên cành đa…

Càng mưa phùn gió lạnh
Càng lạnh cành hoa mơ !
Càng yêu màu trấn thủ
Mờ bạc qua màn mưa
Ôi những bàn chân nhỏ
Từng đau khổ bao giờ !
Ðường tản cư lầy lội
Run run leo cầu tre
Trời mưa giăng màn xám
Mầu thê lương lại về
Hoa mai dầu nở trắng
Người người còn ra đi

Mai mùa xuân xanh tốt
Mùa xuân chẳng lỗi thề…
Trời mưa giăng màn xám
Bởi vì đâu thê lương ?
Chăn đơn chiếc khôn ấm,
Già càng đau nhớ thương…
Bao nhiêu vành khăn trắng
Ðằng đẵng tin sa trường…

Trời mưa giăng nước mắt
Sông Tề bến quạnh hiu,
Tin dù qua lén lút
Người sao hết đăm chiêu ?
Ngày xuân dầu hứa hẹn
Cỏ hoa biết gì đâu !
Mấy mùa xuân vắng lạnh
Mấy mùa đông tiêu điều

Càng mưa phùn gió lạnh
Càng lạnh cánh hoa mơ
Càng xa xôi nhớ lắm
Những con đường chạy dài,
Những nẻo đường phục kíck
Từ biên giới xa xôi…
Lau cao mờ đợt gió
Cỏ hoang mồ những ai …
Lả tả trong mưa lạnh
Âm thầm hoa viếng người
Quê hương chừng xa lắc
Thăm mồ mấy cành mai…

Nay mai lại mùa xuân
Từ đầu rừng cuối bể
Qua trùng dương mấy lần
Chúng ta dù cách biệt
Cùng chung một mùa xuân
Cùng chung một thế kỷ
Cùng đau khổ vô ngần…

Quê anh không khăn trắng
Nhưng chắc có mầu tang
Những người con đi vắng
Những mẹ già nhớ thương…

Trời mưa giăng màn xám
Bởi vì đâu thê lương
Hoa cỏ dâng màu trắng
Ðời còn đang chiến trường

Trời mưa giăng nước mắt
Mầu thê lương lại về
Hoa mai dầu nở trắng
Người người còn ra đi

…Mai mùa xuân xanh tốt
Mùa xuân chẳng lỗi thề .

Cùng với Thơ Về Gió Lạnh Đầu Mùa Hay, gửi đến bạn 🍃 Thơ Về Mây Và Núi 🍃 ý nghĩa.

Gió Lạnh Đầu Mùa Thơ

Gió Lạnh Đầu Mùa Thơ với những lời thơ nhẹ nhàng mang đến cho người đọc những giây phút thật dịu dàng trong tâm hồn.

Mưa Buồn Gió Lạnh
Tác giả: Không QuánMưa

Mưa rơi phủ lấp cuộc tình
Vùi chôn dĩ vãng đời mình rêu xanh
Tâm nào còn mãi lênh đênh
Sóng xưa vang động ân tình buồn tênh
Tình xưa chừ đã ngủ yên
Sao nghe khua động tâm tình ngủ quên.

Buồn
Buồn nghe tâm thức giăng tơ
Đêm dài không ngủ đếm giòng tâm xưa
Dường như còn chút ươm mơ
Có không cũng chỉ mơ hồ thế nhân.

Gió
Đêm nghe trở gió cuộc tình
Động tâm thầm nhớ bóng hình xa xăm
Có còn chi nữa mà mong
Gió xưa khơi động cõi lòng tan hoang.

Lạnh
Lạnh từ tâm lạnh trở ra
Cô đơn đâu chỉ trùm mền mà thôi
Tâm còn dư chút bụi đời
Trầm tư khuấy động một thời để quên.

Xuân Thì
Tác giả: Ngọc Thạch

Gió lạnh về rồi, gió lạnh đi
Xuân mang màu nắng- độ xuân thì
Gió lạnh đưa làn chưa hết hẳn
Môi cứ cười duyên có mấy khi !

Mượn Gió
Tác giả: Đời Lạc Xuể

Anh nhờ Gió lạnh thổi về em
Nỗi nhớ thành băng với lệ kèm
Mấy độ mưa bồi sông đã kín
Nên mùa bão đổ biển mòn thêm
Hơi nồng hãy chạm vào mi mắt
Giọt đắng trào tuôn đẫm má rèm
Gợi chút buồn cho tình trỗi dậy
Anh nhờ Gió lạnh thổi về em .

Thay Lòng 2
Tác giả: Bounthanh Sirimoungkhoune

Dòng sông lất phất gió mây
Ánh trăng lơ lửng trôi say thắm nồng
Lăn tăn mặt nước bóng trăng
Phe phẩy cơn gió lạnh lòng biết bao
Bờ sông bến vắng gió chào
Bóng ai cho nhớ xôn xao trong lòng
Nhẹ nhẹ cơn gió bờ sông
Thơ thẩn đứng ngắm ánh trăng lững lờ
Mặt sông in bóng trăng khuya
Mà chẳng vẽ bóng trong mơ một nàng
Hỏi ai cho rõ bóng em
Bờ sông bến vắng thở than trong lòng
Đêm nay nhẹ nhẹ gió lành
Dạo chân vài bước mỏng manh quay về
Mang mang lạnh lạnh gió khuya
Quay về cạn chén đề thơ thay lòng

Xem nhiều hơn chùm 🍀 Thơ Về Lòng Người Khó Đoán 🍀 độc đáo và thú vị.

Thơ Lạnh Đầu Mùa

Thơ Lạnh Đầu Mùa mang theo những cảm xúc khắc khoải khi đón cơn gió lạnh trong những ngày chuyển mùa.

Gió Lạnh Về
Tác giả: Huỳnh Minh Nhật

Anh ơi gió lạnh đã về rồi
Người còn biền biệt chốn trùng khơi
Năm tháng lạnh lòng mong mỏi đợi
Dẫu biết ngày về còn xa xôi

Phố vắng mình tôi bước bơ vơ
Ru bao thương nhớ viết dòng thơ
Nhờ gió gửi về phương xa ấy
Hẹn người sẽ đọc ở trong mơ

Lạnh lẽo đông về thêm lạnh lẽo
Hoàng hôn nắng đổ lạnh hoàng hôn
Đông qua lặng lẽ rồi đông chết
Mà bóng người xưa vẫn hững hờ

Anh hỡi, anh ơi! Lòng tôi rét
Đêm về bóng nguyệt xé hồn côi
Một mình tôi khóc nỗi phân đôi
Anh ơi! Gió lạnh sắp về rồi…

Tiễn Anh Gió Lạnh … Se Lòng
Tác giả: Songthhương

Anh nằm đó, mắt nhắm nghiền … say ngủ
Giờ ra đi, anh nhắn nhủ gì em ???
Từ biệt cõi đời xuôi về chốn bình an
Hồn thanh thản, bước nhẹ nhàng … hoa sen nở

Một giấc ngủ tuyệt vời không quá khứ
Đường chông gai xin quẳng lại sau lưng
Ôi đẹp làm sao hương khói thơm lừng
Nước trong vắt, hoa trắng ngần … ngụ ý

Tháng năm đã cùng tri âm, tri kỷ
Dạo trần gian, có mặn ngọt, lắm sân si
Anh ra đi, tiếng khóc rụng bên nầy
Tàn tro gửi làm phân xanh cho đất

Ôi kỳ diệu, mắt anh như … ngủ thật
Tiệc vui nào không kết thúc … phải không anh
Tiếng nói nào cũng theo gió qua nhanh
Có nhập cuộc, khai quan và bế tắt

Bỗng một chút buồn dâng đầy khóe mắt
Cả không gian đang tím lịm hồn em
Mới vừa đây mình ruột thịt êm đềm
Yêu Cha Mẹ, yêu họ hàng, cuộc sống

Giờ anh đã nhẹ nhàng bay bổng
Hồn tung tăng hớn hở khoan thai
Đuốc rạng ngời xin rọi xuống trần ai
Cùng mây gió nụ cười trong sáng mãi

Đây, tiếng nói thật lòng người em gái
Nguyện cầu anh, hồn vui chốn Vĩnh Hằng
Gió se lòng … lạnh buốt tiễn hương linh

Em Ghét Gió
Tác giả: Sát Tỷ Tỷ

“Em” ghét gió vì gió lạnh tim em
“Ghét” bản thân vì sao đa cảm
“gió” lạnh và cô đơn anh đâu biết
“Vì” gió buồn làm nước mắt em rơi
“Gió” chơi vơi mang nhữg nổi buồn về
“làm” băng giá cổi lòng em tê tái
“Em” gét gió vì gió làm em khóc
“Khóc” thật nhiều khi nhớ về anh
“Em” yêu anh, yêu bằg tất cả trân thàh
“Ghét” gió dành để anh xa em mãi
“bản” thân em vô dụng lắm đúng k anh
“thân” con gái như bọt bèo khô héo
“Vì “em đa tình nên gét gió vô tâm
“chẳg”mag đến iu thươg mà toàncayđắg
“Quá” vô tình để em lạnh vì yêu
“vô” tâm thế gió ơi! ĐừgEM GHÉT GIÓ
“Em” ghét gió vì gió lạnh tim em
“Ghét” bản thân vì sao đa cảm
“gió” lạnh và cô đơn anh đâu biết
“Vì” gió buồn làm nước mắt em rơi
“Gió” chơi vơi mang nhữg nổi buồn về
“làm” băng giá cổi lòng em tê tái
“Em” gét gió vì gió làm em khóc
“Khóc” thật nhiều khi nhớ về anh
“Em” yêu anh, yêu bằg tất cả trân thàh
“Gét” gió dành để anh xa em mãi
“bản” thân em vô dụng lắm đúng k anh
“thân” con gái như bọt bèo khô héo
“Vì “e đa tình nên gét gió vô tâm
“chẳg”mag đến iu thươg mà toàn cay đắg
“Quá” vô tình để e lạnh vì yêu
“vô” tâm thế gió ơi! Đừng thổi nửa
“tâm” tư này trất chứa vạn niền đau

Cùng với Thơ Về Gió Lạnh Đầu Mùa Hay, gửi tặng bạn 💕 Thơ Tình Bất Hủ Việt Nam 💕 hay và ý nghĩa.

Bài Thơ Về Gió Lạnh

Bài Thơ Về Gió Lạnh gửi đến bạn đọc cảm giác khi chạm vào những cơn gió lạnh đầu tiên tràn về.

Giây Phút Chạnh Lòng
Huỳnh Minh Nhật

Chiều lặng lẽ, mùa đông yên ả
Sao anh nghe rét giá tâm hồn
Gió thoảng nhẹ câu thề hoa cỏ
Mắt anh buồn màu tím hoàng hôn

Anh chợt nhớ dư tình viễn mộng
Khói mông mênh lơ đễnh hương chiều
Có chút gì lạnh run ngực áo
Nghe như là tiếng gọi tình yêu?

Em anh hỡi, mùa đông bên nớ
Vắng tay quen có buốt vai gầy?
Vầng mây hồng hoàng hôn rực rỡ
Liệu có bằng nắng đẹp chiều nay?

Dẫu nơi anh mặt trời ngủ sớm
Vẫn mây xanh lơ lửng bạc đầu
Còn nửa lời yêu đương chưa nói
Ngoảnh mặt nhìn em đã về đâu?

Phút chạnh lòng buồn dâng sóng vỗ
Đường mơ quen lạc lõng chân sầu
Từ độ ấy yêu đương gì nữa?
Thuở nhiệm màu trả lại trăng sao

Em anh hỡi khảm trời nhung gấm
Đêm gác đầu gối lụa chân son
Có đẹp bằng vấn vương vụng dại
Của một thời hẹn biển thề non?

Và em hỡi mùa đông rất nắng
Có thơ bằng gió lạnh chiều sương?
Người em mến nhẹ nhàng dịu ngọt
Có bằng ai đứng đợi cuối đường!?

Chiều Vọng
Tác giả: TamMuội

Ngưỡng cửa đìu hiu gió lạnh tràn
Đông về tuyết phủ nỗi niềm đan
Chiều nghiêng cánh nhạn về sâu bản
Nắng đổ chim trời vỗ tận san
Hướng tưởng non tầng châu phụng nhãn
Phương chờ núi dãy lệ hồng nhan
Mờ tin rũ rượi ưu phiền thán
Ngưỡng cửa đìu hiu gió lạnh tràn.

Dối Gian
Tác giả: Thiết Dương

Đầy mưa gió lạnh giá thân người
Nguyệt vắng đêm sầu lệ đẫm môi
Cay đắng nhận về hôm trách hận
Trắng đen thay mộng tuổi xa rời
Gầy vai phủ tóc dòng lơ lửng
Bạc sóng dâng triều bóng tả tơi
Bay ước hẹn tình gian dối bạn
Đầy mưa gió lạnh giá thân người

Người thân giá lạnh gió mưa đầy
Bạn dối gian tình hẹn ước bay
Tơi tả bóng triều dâng sóng bạc
Lửng lơ dòng tóc phủ vai gầy
Rời xa tuổi mộng thay đen trắng
Hận trách hôm về nhận đắng cay
Môi đẫm lệ sầu đêm vắng nguyệt
Người thân giá lạnh gió mưa đầy

Ngoài Thơ Về Gió Lạnh Đầu Mùa Hay, giới thiệu với bạn tuyển tập 🌨 Thơ Trung Quốc Về Hoa 🌨

Thơ Về Gió Lạnh Mùa Thu

Thơ Về Gió Lạnh Mùa Thu để lại những xao động trong tâm hồn người thi sĩ để rồi từ đó họ sáng tác nên những vầng thơ hay.

Gió Giao Mùa
Tác giả: Hoàng Mai

Phượng hồng lại ẩn vào cây
Trả khung trời ấy hao gầy cho tôi
Mây chiều hoang vắng đơn côi
Hồn nghe từng phút bồi hồi trong thơ

Lụa là tôi dệt đường tơ
Quên đi cái thuở ban sơ hoang hồng
Hạ tàn nhạt nắng bên song
Cây sơ xác lá – hồn phong rêu hồn

Trả tôi về với cô đơn
Trả tôi về với nỗi buồn ngày xưa
Chiều nay trời đổ cơn mưa
Heo may vừa đến lá mùa Thu khơi

Hôm qua người ấy đi rồi
Trong tôi từng tiếng mưa rơi chạnh lòng

Đêm Thu Gío Lạnh.
Tác giả: Cong Chinh (CH2)

Gío thu xuống lạnh cuộc đời
Chân tay mỏi mệt rã rời tịch liêu
Ngoài trời gió thổi liêu xiêu
Trái sầu rơi rụng tình yêu nhão mềm

Ru ai giấc điệp râm rêm
Trong đêm hoang tưởng ngoài thềm lệ rơi
Mộng du gió buốt tả tơi
Đang đêm thức giấc chơi vơi ngỡ ngàng

Vào thu lá mới chớm vàng
Trong đêm gió cuốn đầy đàng lá rơi
Trên đường cây lá tả tơi
Mong cho gió lặng mai vơi bớt sầu

Trời thu nay thấy đậm mầu
Mưa buồn còn rớt, tóc đầu trắng thêm
Cầu xin mưa tạnh gió êm
Trong thu cảm thấy mỗi đêm ấm lòng…

Thu
Tác giả: Lý Văn Sáu

Thu về gió lạnh rũ làn mây
Thu qua nhắc lại chuyện tháng ngày
Thu đến mang theo buồn thắm đượm
Thu gửi cô đơn trái tim gầy
Thu gieo nỗi nhớ, tình tri kỷ
Thu nuôi mộng tưởng, giữa chốn này
Thu đã về đây ai vẫn đợi ?
Thu làm gió lạnh rũ làn mây.

Cùng với Thơ Về Gió Lạnh Đầu Mùa Hay, SCR.VN tặng bạn tuyển tập 💧 Thơ Trung Quốc Về Tình Yêu 💧 giàu cảm xúc!

Thơ Về Gió Lạnh Mùa Đông

Thơ Về Gió Lạnh Mùa Đông khiến con người dường như muốn ủ ấm lòng mình trong những dòng thơ đong đầy hoài niệm.

Tản mạn chiều đông
Tác giả: Hồng Cẩm

Dạo bước vườn xuân một buổi chiều
Nghe hồn khắc khoải nhớ người yêu
Ngàn năm hẹn ước lòng không đổi
Trọn kiếp chung tình…dạ chẳng xiêu
Dạo bước trường xưa bỗng nhớ người
Hè về góc phượng kín hoa rơi
Tình yêu áo trắng thời hoa mộng
Để lại hồn ta…mãi nụ cười
Dạo bước công viên dạ thẩn thờ
Thu vàng trải nắng nhuộm trời mơ
Nhưng lòng man mác buồn tê tái
Cũng bởi lòng vương…khúc đợi chờ
Dạo bước làng quê khói ngập đồng
Ngồi buồn dõi mắt phía dòng sông
Mơ người lữ thứ hồi quê cũ
Thỏa dạ mong chờ…buổi tiết đông!

Đông về rồi
Tác giả: Vân Nguyễn

Đông về rồi trời bắt đầu se lạnh
Mang trong lòng nỗi canh cánh suy tư
Nhớ thương ai mà lại cứ chần chừ
Câu hờn dỗi còn dường như lưu luyến.
Gió đông lạnh chợt làm ta xao xuyến
Gợi chút buồn nhớ đến chuyện ngày xưa
Nơi phố nhỏ ai đã từng đón đưa
Của một thời mà nắng mưa chung lối.
Vẫn nhớ lắm lần đầu gặp bối rối
Mong trông chờ bứơc chân vội nhìn xa
Để giờ đây toàn chỉ thấy nhạt nhoà
Từng giọt đắng lại vỡ òa nhung nhớ.
Đông về rồi vần thơ tình trăn trở
Câu với từ ghép bỡ ngỡ phân vân
Viết gì đây mà dạ cứ tần ngần
Để lạc lõng rồi xa dần ẩn khuất.
Phố nhỏ xưa đậm buồn vui chất ngất
Chợt chạnh lòng ta giở lật ngày xưa
Đến hôm nay biết nói sao cho vừa
Đông lạnh vắng chỉ còn mưa sương gió.!

Lạc lối giữa mùa đông
Tác giả: Diệp Ly

Đông lại về trên miền nhớ chơ vơ
Một mảnh tình riêng đợi chờ vô vọng
Năm tháng lặng trôi đường dài đơn bóng
Đêm vẫn mịt mùng ngày vẫn mông lung.
Hơn nửa cuộc đời tình có như không
Một mối duyên thừa giữa dòng oan trái
Nước mắt tuôn rơi niềm đau còn lại
Mấy nẻo đường tình oằn gánh trả vay.
Ta chẳng trách trời hay giận riêng ai
Một kiếp phù sinh mây bay gió thổi
Một chút tơ vương chiều đông lạc lối
Nửa mảnh hồn sầu bối rối lời thơ.
Gió bấc lạnh lùng cây cỏ xơ rơ
Gối mỏi chân chùng ngẩn ngơ kỷ niệm
Sương khói bủa giăng hoàng hôn tắt lịm
Quanh quẩn đêm trường tìm kiếm dư hương.

Ngoài Thơ Về Gió Lạnh Đầu Mùa Hay, xem nhiều hơn những bài thơ đặc sắc trong 🌹 Thơ Trách Người Yêu 🌹

Thơ Ngắn Về Gió Lạnh

Thơ Ngắn Về Gió Lạnh không chỉ là những dòng viết ngắn gọn mà còn là bao nỗi lòng chất chứa.

Gió bấc
Tác giả: Hồ Văn Hảo

Gió bấc mang về nỗi nhớ nhung,
Bờ lau xơ xác dưới mưa phùn,
Nước tràn sông rộng, thuyền không bến,
Lòng gởi chăn bông vẫn lạnh lùng.

Khi bóng hoàng hôn giục én bay,
Hương buồn man mác lướt qua cây,
Có ai nghe thấy gì trong gió?
Cả một thời xưa đọng ở đây.

Đông Về Gió Lạnh Rồi Em
Tác giả: NGUYỄN THÁI CƠ

Muốn giữ lại mùa thu vàng mát dịu
Để lòng ai thấp thỏm chịu chờ nhau
Lá vàng rơi thảm cỏ thắm quen màu
Nhưng đã muộn trong vui buồn lẫn lộn
Đông đã đến thật rồi đông bận rộn
Cho bạn tình tìm kiếm chút men say
Gió đầu mùa se lạnh gió đong đầy
Như khúc nhạc ru êm từ dạo ấy
Hạt sương buốt bờ vai run lẫy bẩy
Áo choàng lên sưởi ấm mối duyên nồng
Đi bên nhau nghe gió thổi chiều đông
Dù lạnh giá nhưng tình này ấm mãi
Này em hỡi có bao giờ nghĩ lại
Thả hồn mình theo tiếng gọi tình yêu
Hồi tưởng lại anh thấu hiểu bao điều
Lòng se lạnh ôn lại nhiều kỷ niệm

Gió Lạnh
Tác giả: Sát Tỷ Tỷ

Cơn gió lạnh thổi qua lòng em đó
Anh nới nào có biết hay chăng?
Cơn gió ấy ! Làm lòng em băng giá
Gió kia buồn làm lạnh trái tim em.

Đoạn Buồn Đêm Mưa
Tác giả: Hoàng Nghi

Đếm bước Lang Thang tủi ngập tràn
Đi trên Phố Vắng giọt sầu chan
Màn Đêm phủ kín tình ngao ngán
Bóng tối vây quanh cảnh quạnh Tàn
Rỉ rả Mưa Hàn duyên tản mạn
Vi vu Gió Lạnh nợ lìa tan
Vô Vàn nỗi nhớ làm sao cạn
Thấy Xót Xa lòng,dạ thở than !

Cùng với Thơ Về Gió Lạnh Đầu Mùa Hay, tặng bạn 💔 Thơ Về Niềm Tin Hay 💔

Thơ Chiều Đông Gió Lạnh Về

Thơ Chiều Đông Gió Lạnh Về khắc hoạ những tâm sự và nỗi nhớ bỗng ùa về trong ta vào một ngày bất chợt gió lạnh về.

Sửa soạn cho mùa đông
Tác giả: Diệp Ly

Một chút gió đêm nay cho đủ rét
Những đường thơm thôi lá cũng đừng vàng
Ở trên sao sáng để em sang
Đôi cánh lớn đáp qua lòng cửa mở

Hương của cỏ và độ nồng hơi thở
Sẽ lên cao làm lửa ở trong hồn
Như que diêm phải cháy những đầu hôm
Cho sợi khói thản nhiên vào đôi mắt

Đừng vội biết vì sao mà ngơ ngác
Khi tôi về vầng trán cũng mưa bay
Đừng vội đau, dù khẽ, ở bàn tay
Khi trí nhớ vẫn còn nguyên tha thiết

Mùa dông tới làm sao em biết
Những hàng cây trở gió đến lạnh lùng
Chắc buổi chiều mái tóc cũng mưa giông
Đường đi học thênh thang loài mây rớt

Và buồn tự ngàn xưa đâu đã hết
Khi vô tình gọi lại tuổi tên người
Tuổi mười lăm, tên đẹp tựa chiều phai
Hồn vắng lặng mà nghe như đã khắp

Một chút núi của bầu trời xa tắp
Soi bóng về thềm cửa cũ màu xanh
Em có nghe rất khẽ ở bên mình
Sương mới rụng về hồn lơ lửng cánh

Một chút gió cho đêm nay vừa lạnh
Tôi bắt đầu sửa soạn đón mùa đông
Em có nghe lửa ấm ở trong lòng
Hương lạ chết, và cây kia rũ xuống

Gió Tháng Chạp
Tác giả: Huỳnh Minh Nhật

Bỗng một sớm sương giăng đầy trước ngõ
Gió rung rinh thoáng gợn những u hoài
Nghe tháng chạp lạnh lùng đi qua phố
Ta giật mình thầm nhủ: “tháng mười hai!”

Đông nở khẽ như một loài hoa dại
Tiễn thu đi trắng xóa những con đường
Vạt nắng cũ hanh hao màu cỏ úa
Chợt tắt dần như một tiếng yêu thương

Tháng chạp ư? Chính em là tháng chạp
Bởi nàng xuân chưa biết khóc bao giờ
Và đông hỡi thôi đừng yêu chi nữa
Mặc ai buồn lần lữa áng thơ rơi…

Chiều thoai thoải nắng vàng phai vời vợi
Kéo tim côi hoang hoải buổi sơ đầu
Ta chợt thấy một mùa đông xa lắm!
Thuở em cười những phút nhớ về nhau

Đông rét giá và mai đây sẽ lạnh
Gió hôn đêm thao thức suốt canh dài
Ai có nhớ những chiều nao mê mải?
Có bồi hồi lọn gió tháng mười hai!?

Gió Lạnh Chiều Đông
Tác giả: YÊU THOÁNG QUA

Chiều dần xuống tiết trời đang se lạnh
Lòng bàng hoàng hiu quạnh dõi trông theo
Ánh tà buông bỗng chợt khuất chân đèo
Hồn len lỏi gió heo mây tê buốt.

Cứ mãi ngẫm về tương lai phía trước
Biết mai này có được hạnh phúc không
Nghe miên man thổn thức ở trong lòng
Bao cảm xúc mùa đông tràn ập đến.

Ngàn ý nghĩ mong tình trao trọn vẹn
Ấm hương nồng vun vén thỏa ái ân
Dẫu cách xa mộng tưởng đã như gần
Còn dâng tặng nghĩa chân người níu giữ.

Thấy xao xuyến tim yêu chờ hội tụ
Luyến lưu hoài khách lữ thứ tha phương
Ngóng đợi chi héo rũ nhạt môi hường
Còn nhung nhớ vấn vương sầu ảo não.

❤️️ Không chỉ có Thơ Về Gió Lạnh Đầu Mùa, gợi ý thêm Thơ Về Trà Vinh ❤️️

Viết một bình luận