Thơ Về Lòng Người Khó Đoán [64+ Bài Thơ Về Lòng Dạ Con Người Hay]

Thơ Về Lòng Người Khó Đoán ❤️️ Lòng Dạ Con Người Hay ✅ Tuyển Tập 64+ Bài Thơ Đặc Sắc Nhất Viết Về Sự Đổi Thay Bất Định Của Lòng Người.

Thơ Về Lòng Người Hay Nhất

Thơ Về Lòng Người Hay Nhất với những bài thơ đặc sắc được chọn lọc sẽ đem đến cho bạn những ý nghĩa sâu sắc.

Tình đời
Tác giả: Bách Tùng Vũ

Tình đời bạc trắng như vôi
Vừa vui chúc đó, nay thôi thân tình
Rượu say thì chú với mình
Ví như là bóng với hình tâm giao
Nhất thời bất tuyệt thao thao
Chữ tình kết nghĩa như sao trên trời…

Buồn cho cái chữ tình đời
Còn tiền lắm kẻ mọc mời bủa vây
Hết tiền sống chết kệ bây
Sợ phiền sợ luỵ sợ vay, sợ xù…
Còn tiền tâm sự rì rù
Hết tiền khi cũng thâm thù lẫn nhau

Tình đời thế mới có câu:
Giàu sang lắm kẻ bám bâu đu càng
Đến khi lỡ vận nghèo nàn
Dẫu ngồi giữa chợ, ngó ngàng chẳng ai…
Tình đời thắm đó rồi phai
Cho nên khó đoán…Lòng ai…Đá vàng!!!

Vài câu khuyên người
Tác giả: Thanh Hùng

Khuyên người giữ lấy lòng nhân
Học thêm chữ nhẫn muôn phần đẹp hơn
Dù cho mưa dập gió vờn
Mai trời lại sáng hết cơn khốn cùng

Khuyên người sống thật khoan dung
Đừng nên tranh chấp lạnh lùng hơn thua
Đời như ngọn cỏ gió lùa
Vui vì thực tại đừng mua lấy phiền

Khuyên người sống thật hồn nhiên
Trí nhân cộng nhẫn tâm hiền hòa thôi
Khi ta đứng hoặc lúc ngồi
Chẳng hề lo sợ cút côi một mình

Khuyên người sống thật phân minh
Lòng nhân đầy ắp thì tình không vơi
Yêu thương chẳng viết thành lời
Nhưng mà vẫn thấy tỏa nơi ánh hồng

Hãy nhìn về phía hư không
Tam hoa tụ đỉnh người trồng bấy lâu
Mua vui bỏ hết u sầu
Đôi lời nhắn nhủ vài câu khuyên người.

Giấc mơ hoang
Tác giả: Bách Tùng Vũ

Đêm trở giấc giật mình canh giữa
Đông đã về ngoài cửa hiu hiu
Màu đen phủ kín tiêu điều
Chợt mơ chợt tỉnh với nhiều nghĩ suy

Góc tĩnh lặng hồn truy hại xác
Vật vờ cơn mộng ác xéo thân
Thấy mình nhắm mắt đưa chân
Nửa vô bể đắng, nửa lâng lâng đời

Trong vinh, nhục lắm lời thật, giả
Mặt gương xinh cũng vả nát nhàu
Đời thừa nên đánh đời đau
Nợ nào kiếp trước, kiếp sau trả dày

Thịt là vay nên đày cho rạc
Máu mượn thêm nên tạc xác ngây
Trả trời một kiếp đắng cay
Hồng trần quá độ, giấc say hoang đường

Chân thăm thẳm dặm trường cao, thấp
Bước trăm năm va vấp ngã nhào
Trăng xuân ánh một nét hào
Trượt vô mỏm núi nên cào vết đen

Lòng tạo hoá nhỏ nhen ích kỉ
Để nhân sinh nài nỉ chữ Tham
Tiếc nhau một cái xác phàm
Nên đời dẫu giả…Mà làm…Khổ nhau !!!

Xem thêm ❤️️ Câu Đối Bàn Thờ Gia Tiên Hay❤️️

Thơ Lòng Người Khó Đoán

Thơ Lòng Người Khó Đoán là những nỗi niềm suy tư về sự ấm lạnh bất ổn mà con người ta dành cho nhau.

Hỏi?
Tác giả: Bách Tùng Vũ

Ngẫm ra ở chốn hồng trần
Tiền tài danh lợi chiếm phần thượng phong
Không tiền đừng nói sạch trong
Chẳng thằng hèn nhát, cũng ông biếng lười
Có tiền nói một thành mười
Dẫu không tài giỏi, cũng người thông minh…

Thói đời trong kiếp bình sinh
Kẻ thời sang cả rẻ khinh đứa nghèo
Anh em ruột thịt cột kèo
Đến khi lỡ vận bèo nhèo cũng chê
Vợ chồng tưởng nghĩa phu thê
Đến khi trở mặt, những ê cùng chề…

Thời nay lắm kẻ “ngứa nghề”
Việc mình không phải cũng đề, cũng truy
Miệng mồm chẳng để làm chi
Để buôn, để thổi, để đi bao đồng
Chả lo việc vợ việc chồng
Mà lo thiên hạ, đèo bồng tứ thân…

Thói đời đo đếm đong, cân
Cũng vì có một chữ “Ngân” mà sầu
Hỏi trong thiên hạ muôn màu
Ai thời biết trước nghèo giàu hèn sang?
Hỏi người trên khắp thế gian
Đến khi nhắm mắt sẽ mang được gì?

Cớ sao tranh cạnh nhất, nhì?
Cớ sao tiếng bấc tiếng chì hại nhau?
Cớ gì gieo oán cho sâu?
Cớ gì thâm độc những câu bôi người
Cớ chi vu vạ những lời…
Biến không thành có, hại đời trung can…

Thói đời thường lắm kẻ gian
Khéo che mặt nạ nguỵ trang tốt lành
Đến khi lột xuống rõ rành
Muộn màng hối tiếc cũng đành ngậm cay…
Người ơi! Chớ tưởng mình hay
Hại người hôm trước…Hôm nay…Hại mình!!!

Thói đời điêu ngoa
Tác giả: Phạm Hải Đăng

Ô hay ! một kiếp con người
Trần gian thế thái, thói đời điêu ngoa
Ai là bè bạn với ta
Đắng cay, chia sẻ mới là tình thân

Đến khi vướng cảnh nợ nần
Ví thiu, túi rám mình cần họ quên !
Bè bạn như cái bấc đèn
Vui tỏ, buồn lụi, thấp hèn, cao sang

Giàu sang, vẻ mặt khoe khoang
Bần hèn nuốt đắng, ai màng đến đâu ?
Sông có chỗ cạn chỗ sâu
Biển mênh mông biển biết đâu lòng người

Có tiền kẻ nịnh người chơi
Hết tiền lúi húi đơn côi một mình
Bè thì cạn máng ráo tình
Còn ta, chỉ biết lặng thinh nhìn đời.

Đời
Tác giả: Hoàng Thanh Tâm

Dòng đời cứ thế dần xoay
Dòng lệ cứ thế ngắn dài buồn vui
Thời gian vun vút con thoi
Dòng người cứ thế ngược xuôi chợ đời

Chữ nhân chữ nghĩa chơi vơi
Chữ ganh chữ ghét rối bời đua chen
Chữ ân chữ ái đan xen
Chữ thương chữ nhớ lỏi len chất chồng

Chữ hạnh phúc chữ ước mong
Chữ chờ chữ đợi long đong kiếp người
Chữ buồn đấu đá chữ vui
Chữ sướng chữ khổ hên xui âm thầm

Chữ tâm lặng lẽ trầm ngâm
Nhẫn nhịn nép cửa lặng câm tủi hờn
Chữ vui hiện ở nụ cười
Chữ an sao sánh bằng mười chữ nhân.

Mời bạn khám phá thêm về chủ đề Thơ Về Lòng Người qua tuyển tập 💕 Những Câu Nói Đi Vào Lòng Người 💕 đặc sắc.

Thơ Hay Về Lòng Người

Thơ Hay Về Lòng Người giàu ý nghĩa được gửi gắm vào trong những lời thơ nhẹ nhàng mà sâu lắng.

Tĩnh tâm 2
Tác giả: Thanh Hùng

Kiếm gì ở chốn nhân gian
À tìm cái gọi bình an đó mà
Hỏi rằng liệu có tìm ra
Người trong cõi tạm ta bà háo danh

Họ luôn tranh đấu giật giành
Có người bất chấp lao nhanh hố chàm
Khi mà lòng dạ bất kham
Tham lam vô độ biết làm sao đây

Bao nhiêu mới gọi đủ đầy
Nỗi niềm cứ mãi bủa vây cuộc đời
Nghĩ mà mệt mỏi ai ơi
Chỉ nghe chồng chất toàn lời thở than

Sao mà thấy được bình an
Sao mà thấy được trên ban phúc lành
À thì hãy giữ tâm thanh
Đối nhân xử thế chân thành với nhau

Lo gì cái chuyện vàng thau
Bận chi cái chuyện đổi màu trắng đen
Bởi do sợ phải nghèo hèn
Suốt đời cứ phải bon chen so bì

Hỏi rằng có ích lợi chi
Mai về cát bụi đem gì theo đâu
Mãi lo đến bạc mái đầu
Trách thân rồi oán âu sầu thở than

Cứ vui cuộc sống thanh nhàn
Tĩnh tâm thiền định bình an đến liền
Hòa vào thế giới tự nhiên
Rồi ta sẽ thấy ưu phiền tiêu tan

Đó là đích thị bình an.

Ảo ảnh phù vân
Tác giả: Bách Tùng Vũ

Đời người một thoáng phù vân
Ngoảnh đi ngoảnh lại sa chân cửu tuyền
Mộng say giấc dạ ảo huyền
Thấy ta lạc nẻo con thuyền tử, sinh
Chỉ còn là một vong linh
Vật vờ đen trắng bóng hình mị ma…

Phải chăng một kiếp người ta
Khổ từ lúc mới sinh ra đấy mà
Cho nên cất tiếng khóc oà
Từ khi mở mắt lệ nhoà châu rơi
Đó là quy luật người ơi
Đời là bể khổ, là nơi đóng tuồng

Sơ sinh một tấm thân truồng
Luân hồi luận quả vào guồng hèn, sang
Nợ đời vay trả tự mang
Sướng vui, xấu đẹp, đài trang do mình
Xác thân là thứ hữu hình
Cũng là ảo ảnh thường tình thế gian

Vận đời giữa cuộc hồng hoang
Phút vui ha hả, phút tan nát sầu
Ai không trải những phút đầu
Ai không phút cuối, cho dầu là ai
Thói đời đen trắng đúng sai
Hơn thua tranh cạnh rồi mai cũng tàn

Tình kia dẫu thắm muôn vàn
Vô thường một chốc hoá làn mây bay
Thân này là mượn là vay
Trở về cát bụi cũng xây nấm mồ
Dẫu cho có cả cơ đồ
Xuôi tay nhắm mắt tựa hồ khói sương…

Sách đời viết hết một chương
Đủ mùi thi vị, đủ hương bụi trần
Cứ vui sống trọn một lần
Mai về cõi chết không cần nghĩ suy
Sớm hôm nhớ học chữ TUỲ
Tiếc chi ảo ảnh…Tiếc gì…Phù vân !!!

Ngẫm
Tác giả: Trúc Lâm

Ví mà vươn quá ngàn năm
Ắt cây sẽ hiểu vết hằn thời gian
Trăm năm một kiếp đa đoan
Con người có hiểu cát vàng dưới chân

Lời kinh giục tiếng chuông ngân
Trái tim giục trút hết sân si lòng
Sinh ra rồi hóa hư không
Bận chi những chuyện bao đồng trần ai

Thị phi khoác nặng đôi vai
Mọt đêm gặm tiếng thở dài nhân sinh
Buông thôi để được an bình
Để không lạc giữa u minh kiếp này

Đạo-tà từ trước tới nay
Cách nhau ngẫm chỉ gang tay thôi mà
Trăm năm rồi cũng sẽ qua
Thế rồi phủ tấm thân ta cát vàng

Nhục vinh,giàu có, cơ hàn
Cũng theo hương khói bay sang vô thường
Thôi thì mở rộng lòng thương
Để không hổ thẹn trước lương tâm mình.

Cùng với Thơ Về Lòng Người, gửi đến bạn 🍃 Stt Về Lòng Người Khó Đoán 🍃 ý nghĩa.

Thơ Nói Về Lòng Người

Thơ Nói Về Lòng Người cũng là nói về những nỗi niềm suy tư về con người và cuộc đời.

Tu thân ở chốn ta bà
Tác giả: Thanh Hùng

Bụi trần ở chốn nhân sinh
Chàm pha nhuốm bẩn mặc tình trắng đen
Ta bà thích sự đua chen
Người khinh kẻ miệt sang hèn thị phi

Ta bà nơi để sân si
So đo từng chút cũng vì lợi danh
Ở đời người thích phân tranh
Tai bay vạ gió chỉ giành cái tôi

Ta bà là chốn tanh hôi
Người quên máu mủ kẻ ngồi khóc than
Mẹ nhìn ở khắp thế gian
Sinh linh đồ thán lệ tràn bờ mi

Khuyên rằng con giảm nghiệp đi
Nên lo tạo phước chẳng gì sướng hơn
Bỏ ngay ganh ghét giận hờn
Giữ lòng hiếu hạnh trả ơn sinh thành

Thoát đời ô trượt hôi tanh
Liên hoa đã sẵn luôn giành phần ta
Ráng tu ở chốn ta bà
Hồng trần sạch sẽ tâm ma xa rời

Đạo mầu Phật pháp muôn nơi
Hào quang chiếu sáng rạng ngời đài sen.

Lạc
Tác giả: Bách Tùng Vũ

Ta lạc bước phong trần mệt mỏi
Đếm thịnh, suy giữa cõi vô thường
Nhìn đời ngẫm nghĩ mà thương
Tàn phai bóng xế gió sương vẫn đằm

Đêm chênh chếch trăng rằm sáng rọi
Lối rừng hoang cú gọi thảm thê
Bước chân rệu rã ê chề
Biết đi hay ở? biết về, về đâu?

Đêm tĩnh mịch đêm sầu hiu quạnh
Gió rít lên buốt lạnh thấu xương
Đường lên hoang hoải mù sương
Lối vào vĩnh cửu khói vương niệm tà

Trăng thanh cảnh càng già càng sáng
Đêm trập trùng thấp thoáng vong linh
Hoang liêu cõi mộng hữu hình
Phải chăng ta đã dấn mình hồng hoang?

Sá gì đâu một trang nam tử
Lạc nẻo ma cũng thử vài phương
Bước chân vọng cả đêm trường
Bất cần sinh mệnh, coi thường một phen

Trăng xuống núi đêm đen vô tận
Lối đi nào? Thử vận ta ơi!
Cũng như trăm nẻo đường đời
Sa chân lỡ bước biết người nào thương?

Đường gió bụi vô phương bờ bến
Lạc nẻo đời…Biết đến…Khi nao???

Răn ta, răn những dại khờ thế nhân
Tác giả: Toàn Tâm Hòa

Bao nhiêu thế sự ở đời
Buồn vui – sướng khổ – khóc cười – hơn thua
Ngẫm suy sống được vẹn vừa
Lương tâm chẳng thể bán mua bằng tiền

Nhưng đời vật chất đảo điên
Bao nhiêu cám dỗ gắn liền thân ta
Người nào kiên định vượt qua !?
Không thì sa ngã quỷ ma kéo về

Có người chìm đắm si mê
Vô tư tận hưởng hả hê chẳng màng
Biết đâu xa lắm niết bàn
Chân như lạc mất hướng đàng ngục lôi

Giật mình một kiếp người trôi
Thì ai cũng phải phủi rồi trần gian
Con người nghiệp nợ đa đoan
Sao khi nhắm mắt vẫn còn tiếng thơm

Tình nồng nghĩa đượm ta ươm
Ngày sau nhặt nhạnh tinh tươm đóa tình
Bao nhiêu vật chất phù sinh
Chỉ là một khối vô minh xa mờ

Mượn câu lục bát đề thơ
Răn ta , răn những dại khờ thế nhân
Sống vui trên nẻo đường trần
Giữ tâm trong sáng vạn lần khó thay.

Xem nhiều hơn chùm 🍀 Thơ Về Người Chồng Vô Tâm 🍀 độc đáo và thú vị.

Những Câu Thơ Hay Về Lòng Người

Những Câu Thơ Hay Về Lòng Người sẽ mang đến cho bạn những góc nhìn và những quan điểm mới.

Luận bẻ kẻ dở người hay
Tác giả: Thanh Hùng

Người khôn ăn nói nửa chừng
Để cho người dại nửa mừng nửa lo ( ca dao)

Người hay lòng chẳng quanh co
Nhưng mà kẻ dở lắm trò ngược ngang

Người khôn đi đứng nhẹ nhàng
Nhìn xem kẻ dở ngang tàng khó ưa

Người ngay không thích lọc lừa
Còn người ươn ẩm nắng mưa thất thường

Người hay trí dũng phi thường
Người ngu bất trí loạn đường hại thân

Người khôn đầy ắp nghĩa nhân
Người đần hỗn xược quân thần đảo điên

Người hay tánh nết dịu hiền
Không như kẻ dở quàng xiên đủ điều

Người khôn tính chẳng hay kiêu
Người ngu bẻm mép bày điều ba hoa

Người ngay sống thật chan hòa
Còn như kẻ dở chuyện nhà bán rao

Người hay đạm bạc thanh cao
Kẻ ngu xấc láo khơi mào chiến tranh

Người khôn tránh sự hôi tanh
Kẻ khờ lại thích giật giành ôm mang

Người khôn ăn nói dịu dàng
Còn như kẻ dở lòng lang sắp bày

Luận bàn kẻ dở người hay
Để ta thấy được chốn này thị phi.

Kiếp con người
Tác giả: Bách Tùng Vũ

Khổ thay cái kiếp làm người
Buồn vui sướng khổ khóc cười trầm kha
Chào đời cất tiếng oa oa
Nào đâu được chọn mẹ, cha cho mình
Nghiệp hay khôn lớn yên bình
Bằng không nghiệp ác, thân hình tả tơi…

Kiếp người khổ lắm ai ơi!
Mấy ai chẳng phải lệ rơi hai hàng
Ai chưa lắm lúc bẽ bàng
Ai chưa sai lối ngược đàng, có khi
Ai chưa đau khổ sầu bi
Ai chưa phải lúc chia ly ái tình?

Dấn thân vào cuộc hành trình
Kể từ lúc mới tượng hình bào thai
Kiếp này ta trả nợ ai?
Hay là đòi nợ đúng, sai kiếp nào?
Sống trong bể khổ ba đào
Con người thiện, ác vận vào châu thân…

Phật trời đã định quả, nhân
” Người ăn không hết, kẻ lần chẳng ra”
Có người đau khổ kinh qua
Biết rằng phận số do ta sắp bày
Có người suôn sẻ tháng ngày
Tiền duyên tích đức, kiếp này bình an…

Sướng vui có phải trời ban?
Buồn đau có phải thân mang nghiệp vòng?
Phải duyên nên vợ nên chồng
Vì sao đứt gánh? Tơ hồng do đâu?
Cõi trần bãi bể nương dâu
Cho nên nhân thế đắm sâu nổi chìm…

Ai buôn hạnh phúc? Đi tìm
Ai mua sầu muộn nỗi niềm thế gian?
Kiếp người dẫu có trăm nan
Dẫu rằng sống, thác, hợp tan lẽ thường
Trải qua cay đắng đoạn trường
Đó là bể khổ…Con đường…Nhân sinh!!!

Thói đời
Tác giả: Ngạo Thiên

Cuộc đời như thước phim dài
Người đời họ diễn, thiên tài nhập vai
Biết rằng diễn xuất rất hài
Nhìn thôi đã hiểu, chẳng nài nói ra

Lòng người hai mặt thôi mà
Cuộc đời là thế, chẳng thà để xem
Trước mặt không ngớt lời khen
Sau lưng nói xấu, nhỏ nhen từng lời

Buồn thay cái thói ở đời
Miệng đời là thế, những lời dèm pha
Tiểu nhân ganh ghét thôi mà
Thôi thì cứ diễn, ta thì cứ xem.

Cùng với Thơ Về Lòng Người, gửi tặng bạn 💕 Ca Dao Về Con Người Hay 💕 hay và ý nghĩa.

Thơ Nói Về Lòng Dạ Con Người

Thơ Nói Về Lòng Dạ Con Người với nhiều điều còn băn khoăn trăn trở trước những mối quan hệ trong đời người.

Chân tình trong ta
Tác giả: Nguyễn Đình Huân

Tôi đi giữa chốn nhân sinh
Tìm mua một chút ân tình mà thôi
Lang thang khắp nẻo chợ trời
Tìm hoài chỉ thấy bán lời dối gian

Đi tìm mua chút bình an
Chợ đời sao thấy bán toàn lo âu
Niềm vui người chẳng bán đâu
Chỉ thấy bày bán nỗi sầu giăng giăng

Bao nhiêu vất vả khó khăn
Mồ hôi nước mắt nhọc nhằn bán đi
Bất hạnh giữ lại làm chi
Đem cho mà đã chắc gì ai xin

Hỏi mua một ít niềm tin
Bây giờ hiếm lắm tiền nghìn khó mua
Đời nhiều cay đắng chát chua
Ngọt ngào hạnh phúc hết mùa từ lâu

Người ta hẹn tới mùa sau
Chân tình từ đáy sông sâu vớt về
Thuỷ chung giữ vẹn lời thề
Chẳng ở đâu bán chỉ nghe tin đồn

Ta về bỏ dại tìm khôn
Chân tình may quá vẫn còn trong ta.

Đời không như là mơ
Tác giả: Thanh Hùng

Bởi cuộc sống là vòng xoay xuôi ngược
Có bao giờ đời giống được như mơ
Bạn tâm giao đôi lúc lại hững hờ
Những trân tráo nào giờ luôn xuất hiện

Ta chẳng phải có quá nhiều định kiến
Nhưng cuộc đời là vai diễn thật hư
Để thời gian ta mới hiểu từ từ
Đời là thế đâu giống như giấc mộng

Có nhiều lúc thấy lòng sao trống rỗng
Như cuộc tình phút chốc bỗng rời xa
Dù yêu nhau luôn thắm thiết mặn mà
Câu từ tạ là ta rời nhau mãi

Thôi đừng mộng sẽ không còn tê tái
Sống bình thường ta lại thấy vui hơn
Đời dạy ta không biết giận hay hờn
Để ánh sáng mở ra trong đêm tối

Hãy sống thật để không còn niềm nỗi
Bởi cuộc đời không thể nói như mơ
Cứ xem ta như là kẻ khù khờ
Mà vui vẻ chẳng bơ vơ sầu muộn.

Cát bụi
Tác giả: Bách Tùng Vũ

Trời thương cho sống kiếp này
Đã là hạnh phúc dẫu trầy tấm thân
Khổ là bạc, đau là ngân
Phước là trải nghiệm, quý trân hết lòng
Dẫu đời trôi nổi muôn dòng
Nhục vinh trang điểm, lệ ròng tắm vui

Số đời dẫu ngược dẫu xuôi
Để làm rèn luyện mài trui chí mình
Đời như một cuộc hành trình
Đường hoa khi trải, bãi sình lúc qua
” Đời người đánh phấn đeo hoa”
Có bằng thú vị đời ta nhọc nhằn ?

Đời vui lúc đẹp kim bằng
Buồn khi quay mặt biết rằng dối gian
Đời vui lúc được giàu sang
Buồn khi túi cạn tình lang xa rời
Đời vui mật ngọt rót lời
Buồn khi lỡ vận hết thời…Rẻ khinh

Kể từ lúc mới sơ sinh
Hai bàn tay trắng, nguyên trinh trần truồng
Ra đời để tắm vui buồn
Rồi mai khi hết vở tuồng…Lại đi
Ở đời đấu đá mà chi
Có ai thoát khỏi biệt ly hồng trần ?

Dẫu là trong ngọc trắng ngần
Dẫu là đen đúa, nghèo bần… Khác đâu
Nào ai thiên kỷ sống lâu ?
Nào ai thay được bể dâu cuộc đời
Phước ai nấy hưởng người ơi
Tội ai nấy trả cho vơi nghiệp mình

Giàu sang chỉ vẽ nên hình
Vẽ rồi lại xoá, thường tình…Lợi danh
Đừng thêm sân hận ghét ganh
Đừng thêm giết hại đua tranh mọi đằng…
Giàu sang đâu phải vĩnh hằng
Mai về cát bụi…Lại bằng nhau thôi !!!

Ngoài Thơ Về Lòng Người, giới thiệu với bạn tuyển tập 🌨 Thơ Trách Người Yêu 🌨

Thơ Đau Lòng Về Tình Yêu

Thơ Đau Lòng Về Tình Yêu khi tình cảm không may mắn được vẹn toàn để lại nhật nhiều xúc động trong lòng mỗi đọc giả.

Cuộc đời
Tác giả: Hoàng Trọng Lợi

Cuộc đời dang dở dở dang
Con sông uốn khúc ngỡ ngàng cong queo
Lục bình hoa tím trăng cheo
Hững hờ con nước xuôi theo từng mùa

Cuộc đời cũng thật khéo đùa
Tình yêu chớm nở cũng vừa lại tan
Như hoa kia nở rồi tàn
Như trăng tròn khuyết trăng tan vào trời

Sự đời cũng chỉ vậy thôi
Ngày mai ai biết sẽ rồi ra sao
Từ nay mặc kệ trời cao
Để tâm buông thả tan vào hư vô

Từ nay hết đợi hết chờ
Hết mơ hết mộng tình thơ ngọt ngào
Với tay rót chén rượu đào
Nâng lên hạ xuống ta vào cõi tiên.

Ngày không nhau
Tác giả: Cỏ Hoang Tình Buồn

Đường xưa hoa nở thật nhiều
Bóng anh không thấy buồn hiu hắt buồn
Thẫn thờ nước mắt chợt tuôn
Thầm rơi từng giọt lách luồn lá hoa.

Nhìn theo chiếc bóng nhạt nhòa
Duyên xưa trốn chạy…tình xa mất rồi
Một mình trọn kiếp đơn côi
Từng đêm khắc khoải bồi hồi ngẫn ngơ.

Trách cho cơn gió hửng hờ
Bỏ mây ngóng đợi…bơ vơ chạnh lòng
Còn gì đâu nữa mà mong
Đò chiều bỏ bến quên dòng sông sâu.

Năm canh thức trắng gọi sầu
Hồng nhan phận bạc đớn đau suốt đời
Đau lòng lắm bạn tình ơi
Nhớ thương đứng đợi nghẹn lời…xót xa.

Buồn Chiều Mưa
Sưu tầm

Em nhớ mãi một chiều mưa nặng hạt
Anh nắm tay em chạy dọc cây cầu
Anh ướt đẫm, còn em thì run rẩy
Chợt mơ hồ một ước nguyện về nhau.

Một chút mơ hồ anh chẳng biết đâu
Vẫn cứ vô tư gọi em là cô bé,
Vẫn tán dương em đẹp xinh và tươi trẻ
Chỉ trái tim anh là cửa đóng, then cài.

Trái tim anh vẫn mang bóng một người
Đã đau đáu suốt một thời trai trẻ
Em muốn giận, muốn hờn, mà không thể
Chị ấy cũng chỉ là một cô gái như em…

Chị ấy xa rồi, sao anh vẫn không quên
Năm tháng cứ trôi qua, nỗi buồn thêm bỏng cháy
Dưới chân cầu, đã bao nhiêu nước chảy
Tóc trên đầu đã trải mấy mùa xanh…

Em sẽ phải làm gì để có được anh?
Xin đừng nói với em rằng đó là điều không thể
Dù trước anh em chỉ là cô bé
Xinh đẹp bao nhiêu, cũng chừng ấy khạo khờ.

Chiều mưa nào hong mãi vẫn chưa khô
Cây cầu cũ, một mình em vẫn dạo
Nước vẫn chảy, em vẫn em khờ khạo
Vẫn đa mang chút nắng ảo trong đời…

Cùng với Thơ Về Lòng Người, tặng bạn 💔 Thơ Về Kiếp Người 💔

Thơ Về Lòng Người Bạc Bẽo

Thơ Về Lòng Người Bạc Bẽo là một góc nhìn có phần tiêu cực nhưng cũng rất đỗi chân thật và thực tế.

Đời bạc – bạc đời
Tác giả: Bách Tùng Vũ

Cuộc đời này thật là bạc bẽo
Đường tình yêu trăm nẻo đớn đau
Người thì mong có được nhau
Người thì sẵn có nói câu phũ phàng

Có những kẻ vội vàng đạp đổ
Hả hê trên nỗi khổ đời nhau
Tình nào không vén mà sâu
Tình nào không giữ mà lâu mà dài ?

Rồi những kẻ miệt mài theo đuổi
Rước u buồn lủi thủi tấm thân
Thời nay tình vốn đong, cân
Đừng mơ Ô Thước sông Ngân bắc cầu

Cũng những kẻ quay đầu vội bước
Một khi mình đã được no say
Để người lại chén tình cay
Hận đời bạc bẽo đổi thay sớm chiều

Những kẻ vốn chẳng nhiều suy nghĩ
Yêu thân mình biết chỉ có thân
Mặc ai đau đớn chẳng cần
Vô tâm bạc tính nhiều lần chẳng suy

Để những kẻ gan lì ôm hận
Giữ niềm đau thấu tận tim gan
Đời bạc là thói thường ban
Bạc đời đem trả… Dối gian…Cho đời…!

Đời
Tác giả: Ve Chai

Dòng đời hối hả bon chen
Con người đổi trắng thay đen mấy hồi
Sống vì danh lợi mà thôi
Đời là danh nghĩa cái nôi tội tình

Ai ai cũng nghĩ cho mình
Mấy ai bị chửi lặng thinh hiền từ
Cái tôi cứ giữ khư khư
Thương người đối đãi nhân từ, mấy ai?

Còn không? người tự biết sai
Ăn năn hối lỗi…mới tài thánh nhân
Ở đời danh nghĩa người thân
Đằng sau tính toán bất cần là ai

Đời là một kiếp đầu thai
Làm người sửa chữa nhưng ai sẽ làm
Hay là càng lợi càng tham
Hữu danh vô thực tự làm khổ nhau

Đời là một kiếp thương đau
Đời này nối tiếp đời sau tội tình.

Thói đời
Tác giả: Hoài Thương

Thói đời tựa như vôi bạc trắng
Đôi khi lòng thấy đắng mặn môi
Tình người sao chẳng lên ngôi
Để cho hạnh phúc đâm trồi nở hoa ?

Lòng nhân nghĩa, thật thà chẳng thấy
Câu ân tình gió đẩy gió đưa
Bon chen, toan tính có thừa
Giả nhân, giả nghĩa, lọc lừa, dối gian

Đêm khuya vắng cung đàn ai oán
Biết tìm đâu tiếng bạn tâm giao
Bạc vàng hơn giọt máu đào
Người ta mua bán đổi trao chợ đời

Ly rượu cạn chẳng vơi niềm đắng
Khi lòng người đổi trắng thay đen
Tham lam, ích kỷ, sống hèn
Hơn thua, ghen ghét, bon chen, hận thù …

Đời cũng chỉ phù du cát bụi
Hư danh kia tàn lụi một ngày
Cuộc đời có trả có vay
Sân si mù quáng hao gầy tấm thân !

Giới thiệu cùng bạn 🍀 Những Câu Nói Hay Về Lòng Biết Ơn 🍀 được chọn lọc đặc sắc và mang nhiều ý nghĩa.

Thơ Hay Về Lòng Người Thay Đổi

Thơ Hay Về Lòng Người Thay Đổi là dòng cảm nghĩ trước sự biến đổi của những mối quan hệ đến rồi lại đi trong đời.

Hai mặt cuộc đời
Tác giả: Bách Tùng Vũ

Hỏi trong kiếp sống làm người
Ai không nếm đủ khóc cười thế gian
Này ai số kiếp lầm than
Hay ai phận bạc trái ngang nặng lòng
Này ai trôi nổi long đong
Hay ai khốn khổ lưng cong gánh sầu

Cuộc đời là những chuyến tàu
Người là thuyền trưởng đương đầu bão giông
Biển đời rộng lớn mênh mông
Buông tay ngã lái thì không đến bờ
Cuộc đời vốn rối như tơ
Làm sao khéo gỡ không vơ lụy sầu

Nhân tình thế thái muôn màu
Người ghen kẻ ghét mưu cầu lợi danh
Lòng người tốt xấu mong manh
Khi đen lúc trắng cũng nhanh đổi dời
Sống trong dâu bể cuộc đời
Lựa điều để sống lựa lời tặng nhau

Cuộc đời hai mặt trước sau
Dù là oan trái khổ đau vốn nhiều
Nhưng đời cũng đẹp bao nhiêu
Vì đời còn có muôn điều tốt tươi
Đời đẹp vì có tình người
Đời đẹp vì có nụ cười thiện lương

Bao người chia sớt tình thương
San cơm sẻ áo nhịn nhường tha nhân
Bao người đẹp đức tốt ân
Bao người cứu rỗi chúng dân đói nghèo
Căn lành nghiệp tốt vẫn gieo
Người đi từ thiện mà theo lên rừng

Người giàu đói khổ đã từng
Nay đem của cải mà mừng chúng sinh
Người đem câu kệ lời kinh
Luận vào nhân thế… Vô minh tiêu dần
Cho nên trong cõi hồng trần
Cuộc đời hai mặt… Ta cần…Tĩnh suy…!

Vai diễn cuộc đời
Tác giả: Nguyễn Đình Huân

Cuộc đời người như là một cuốn phim.
Ta mãi loanh quanh đi tìm vai diễn.
Tham vọng lớn muốn dời non lấp biển.
Nhưng tài hèn ta lưu luyến bờ tre.

Con sông quê tắm mát những trưa hè.
Tuổi thơ ta có tiếng ve rộn rã.
Phượng hồng sân trường nắng xuyên kẽ lá.
Cùng nỗi buồn khi mùa hạ chia ly.

Ta chia tay nhau ngày ấy ra đi.
Mong tìm kiếm thấy những gì mơ ước.
Quá nửa đời người bôn ba xuôi ngược.
Nhận ra rằng đời là thước phim thôi.

Cũng muốn đóng vai cưỡi ngựa cao bồi.
Làm ông chủ mình ăn chơi hoành tráng.
Nhưng vẫn biết là sức người có hạn.
Đành nhận cho mình vai nhàm chán đứng sau.

Tấm màn nhung lấp lánh ánh đèn màu.
Mặc cho cuộc đời bể dâu thay đổi.
Cứ dấu mình để kiếm tìm cơ hội.
Diễn cho kiếp người chìm nổi lênh đênh.

Được và mất chi
Tác giả: Dương Tuấn

Ngẫm cái sự đời thật gớm ghê
Vòng quanh lẫn quẩn tấn trò hề
Thằng giàu ngậm máu cho là mật
Kẻ nghèo thấp cổ dám nào chê.

Liếc mắt trông đời lắm trái ngang
Lắm tiền ngu muội cũng làm quan
Thằng đần vung bạc vào cổng chính
Kẻ khó giỏi bao phải xếp hàng.

Ai tự đem mình phán xét không ?
Vơ vét bao nhiêu đủ thoả lòng
Miệng mỡ bụng bia cười sặc sụa
Có thấu dân đen kiếm từng đồng.

Ngày kia chết xuống cõi ta bà
Thằng tham đau đớn, khóc, rên, la
Anh nghèo ngặt nghẽo cười mai mỉa
Được mất hơn thua.. quá rõ mà.

Gửi đến bạn tuyển tập 🌹 Thơ Người Thứ 3 🌹 hay nhất rất thích hợp để gối đầu giường.

Câu Thơ Về Lòng Người

Câu Thơ Về Lòng Người mang theo những ý nghĩa sâu sắc và những triết lý giá trị gửi gắm vào từng câu chữ.

Tàn cuộc chơi
Tác giả: Toàn Tâm Hòa

Tàn cuộc chơi ta trở về nhìn lại
Có niềm vui và cũng lắm nỗi buồn
Những chấp ngã vướng vào nhau thì phải
Thấy nụ cười, lẫn nước mắt vừa tuôn

Tàn cuộc chơi vẫn còn muôn suy nghĩ
Những hơn thua, những đố kỵ còn nhiều
Cán cân nghiêng giữa chân tình, lý trí
Khi trong lòng chưa trọn vẹn thương yêu

Tàn cuộc chơi như một chiều hoang vắng
Một mình ta giữa thinh lặng ngẫm đời
Kiếp vô thường có ngọt ngào, cay đắng
Cứ nhẹ nhàng đón nhận những chơi vơi

Tàn cuộc chơi ta vẫn cười mãn nguyện
Mất hay còn, đi hay đến… tùy duyên
Lấy buồn vui cùng câu thơ hòa quyện
Chẳng có chi vướng bận với ưu phiền

Tàn cuộc chơi trở về miền bình lặng
Ngắm hạt mưa, ngắm màu nắng chan hòa
Những lao xao cuộc đời ta đã quẳng
Để lòng mình đầy cảm xúc thăng hoa!

Vô minh
Tác giả: Bách Tùng Vũ

Cõi tục phàm vốn là giả tạm
Người Vô Minh thường phạm lỗi lầm
Nào đâu có biết vì nhầm
Ác này thiện đó trong tầm tay thôi

Xác thân này mình trôi bể khổ
Mà miệng đời phỉ nhổ lẫn nhau
Mặt cười lòng dạ thâm sâu
Thay đen đổi trắng cũng mau là người

Bởi do rằng tánh lười hành thiện
Siêng việc mình nhác chuyện thế gian
Việc lành làm khó trăm nan
Ác kia rất dễ nên mang theo mình

Cũng bởi rằng vô minh gây ác
Vô minh này trong các chúng sinh
Có ta có lẫn trong mình
Cho nên nhân loại tội tình khổ đau

Vì như thế ta mau sám hối
Nhận chân ra đen tối nẻo mê
Để mai trên bước đường về
Tây Phương Cực Lạc bốn bề hào quang

Đừng cho thân buộc ràng cảnh khổ
Dù đế vương hay chỗ thất phu
Đời là bể khổ lao tù
Ai rồi cũng thác… Cho dù…Là ai…!

Lòng Người Thay Đổi !!!
Tác giả: Dang Dat

Lòng Người Thay Đổi Trắng Với Đen ?
Như Ánh Tà Dương lặng trước thềm
Ban Mai soi sáng muôn vạn vật …
Đêm xuống dần buông cảnh tối đen !

Lòng Người Thay Đổi Trắng Với Đen
Đảo Điên Thế Sự lắm ưu phiền …
Công Danh Tiền Bạc tranh điên đảo
Cuộc Sống thăng trầm với bon chen !

Lòng Người Thay Đổi Trắng Với Đen
Tình Yêu sáng tối như Ánh Đèn …
Trớ trêu con tạo làm Nhân Thế
Yêu – Hận – Sầu Đau – với Hờn Ghen !

Lòng Người Thay Đổi Trắng Với Đen !
Thăng trầm Thế Sự đã bao phen …
Công Hầu – Khanh Tướng hay kẽ hèn ?
Cuộc Đời luôn có Trắng với Đen !!!

❤️️ Đọc nhiều hơn với Những Câu Nói Hay Về Con Người ❤️️

Viết một bình luận