Thơ Bà Huyện Thanh Quan: Tuyển Tập Trọn Bộ 56+ Bài Thơ Đầy Đủ

Thơ Bà Huyện Thanh Quan ❤️ Tuyển Tập Trọn Bộ 56+ Bài Thơ Đầy Đủ ✅ Cùng SCR.VN Khám Phá Phong Cách Thơ, Những Tác Phẩm Nổi Tiếng Và Ý Nghĩa Của Nữ Thi Sĩ

Những Bài Thơ Bà Huyện Thanh Quan Hay

Những Bài Thơ Bà Huyện Thanh Quan Hay nhất được SCR.VN chọn lọc

Chùa Trấn Bắc

Trấn Bắc hành cung cỏ dãi dầu
Khách đi qua đó chạnh niềm đau
Mấy toà sen rót mùi hương ngự
Năm thức mây phong nếp áo chầu
Sóng lớp phế hưng coi đã rộn
Chuông hồi kim cổ lắng càng mau
Người xưa, cảnh cũ, nào đâu tá?
Khéo ngẩn ngơ thay lũ trọc đầu!

Song nữ tế tế thái thuỷ văn

Trước sàng linh khóc mà than rằng:
Kỳ trăm năm chưa mãn, mẹ vội lên cõi Phật chẳng nhìn con,
Ơn chín chữ khôn đền, con tìm khắp dưới trời không thấy mẹ.

Mẹ lìa! Mẹ ơi!
… con, tình thảm thiết, sao đành,
Con nhớ mẹ, nỗi sau xưa, xiết kể.

Duyên tác hợp, lạm nghe mười chín tuổi, rổ tần phồn từng theo dấu mẹ đi.
Mối sinh thành đã hầu bảy tám lần, sân chi diệp lại ví dòng Tạ thị.

Thúi từ nhân đà nức tiếng nghi gia,
Đường thanh lịch cũng đủ mùi thù thế.

Ngoài ba kỷ chưa vẹn nguyền giai lão, buồng hung từng gió tủi mưa sầu,
Năm mươi năm chưa trọn kiếp phù sinh, chồi liễu bỗng sương giăng nắng xế.

Ôi!
Lá rụng ngàn xuân,
Mây lồng đỉnh dãy.

Trên tiên cảnh chợt mách tin, thanh điểu rước cùng đi cho vẹn nghĩa tao khang,
Dưới trần hoàn dầu cưu dạ từ ô tìm đâu thấy để đền ơn non bể.

Núm đồng nghiêng, dễ cấm tiếng chuông rè,
Chùm quả nặng, khôn nâng cành lá ủ.

Song cũng biết một trai là có, nhưng đà mây bay hạc lánh, thừa điêu phải cậy tôn hàng,
Đã hay mười gái cũng là không, khôn biết quả mãn thuyền đầy, tương sự chỉ nhờ tay nữ tế.

Rày:
Nhân tiết hạ thiên,
Lâm tuần đoan ngọ.

Gọi là bát nước điển hương, lòng thành kính dãi bày trong ngu tế

Thăng long hoài cổ

Tạo hoá gây chi cuộc hý trường,
Đến nay thấm thoắt mấy tinh sương.
Lối xưa xe ngựa hồn thu thảo,
Nền cũ lâu đài bóng tịch dương.
Đá vẫn trơ gan cùng tuế nguyệt,
Nước còn chau mặt với tang thương.
Nghìn năm gương cũ soi kim cổ,
Cảnh đấy người đây luống đoạn trường.

🌻 Thơ Bà Huyện Thanh Quan 🌻 Chia sẻ Thơ Tản Đà Hay

Chiều Hôm Nhớ Nhà

Bài Chiều Hôm Nhớ Nhà nổi tiếng của nhà thơ Bà Huyện Thanh Quan

“Chiều hôm nhớ nhà” và “Qua Đèo Ngang” hai kiệt tác thơ thất ngôn bát cú Đường luật.
Đó là chùm thơ của Bà Huyện Thanh Quan sáng tác trong những tháng ngày nữ sĩ trên đường thiên lí vào kinh đô Huế nhận chức nữ quan trong triều Nguyễn. Có thể coi đó là những bút kí – thơ vô cùng độc đáo.

Thơ của Bà Huyện Thanh Quan thấm một nỗi buồn li biệt hoặc hoài cổ, hay nói đến hoàng hôn, lời thơ trang nhã, sử dụng nhiều từ Hán Việt (bảng lảng, hoàng hôn, ngư ông, viễn phố…) tạo nên phong cách trang trọng, cổ kính, nhạc điệu trầm bổng hấp dẫn.

“Chiều hôm nhớ nhà” là một bông hoa nghệ thuật chứa chan tình thương nhớ, bâng khuâng,…

Chiều hôm nhớ nhà

Vàng toả non tây, bóng ác tà,
Đầm đầm ngọn cỏ, tuyết phun hoa.
Ngàn mai lác đác, chim về tổ,
Dặm liễu bâng khuâng, khách nhớ nhà.
Còi mục thét trăng miền khoáng dã,
Chài ngư tung gió bãi bình sa.
Lòng quê một bước nhường ngao ngán,
Mấy kẻ tình chung có thấu là?

🌻 Thơ Bà Huyện Thanh Quan 🌻 Tham khảo Bài Thơ Quê Hương Của Giang Nam

Bài Thơ Qua Đèo Ngang

Bài Thơ Qua Đèo Ngang được mọi người yêu mến và xuất hiện trong SGK

Qua đèo ngang

Bước tới đèo Ngang bóng xế tà,
Cỏ cây chen đá, lá chen hoa.
Lom khom dưới núi tiều vài chú,
Lác đác bên sông rợ mấy nhà.
Nhớ nước, đau lòng con cuốc cuốc,
Thương nhà, mỏi miệng cái da da.
Dừng chân đứng lại: trời, non, nước,
Một mảnh tình riêng, ta với ta.

Tâm trạng của Bà Huyện Thanh Quan được thể hiện qua hai hình thức:

  • Mượn cảnh nói tình:
    • Gia gia – là tiếng kêu gia gia nhưng nó cũng có nghĩa là gia đình (nhà). Nỗi nhớ nhà đang trào dâng trong lòng người lữ thứ, trong cảnh chiều hôm mọi người tìm về với gia đình, với sự sum họp còn bà thì lại đang dừng chân ở nơi hiu quạnh, hoang sơ, ít người.
    • Quốc quốc: tiếng kêu của chim cuốc cũng có nghĩa là đất nước, Tổ quốc. Nó thể hiện sự nhớ quê hương, đất nước của nhà thơ nữ Bắc Hà.
      ⟹ Nói lên tâm trạng nhớ nhà, thương nước – nhà xa, nước mất – triều Lê đã mất của nữ thi sĩ.
  • Trực tiếp tả tình: thể hiện rất rõ qua câu thơ cuối:
    • “Một mảnh tình riêng ta với ta”: thể hiện tâm sự sâu kín, một mình mình biết, một mình mình hay, nỗi buồn, nỗi cô đơn vời vợi, thăm thẳm của bà.

🌻 Thơ Bà Huyện Thanh Quan 🌻 Chia sẻ Bài Thơ Thuyền Và Biển Hay

Thơ Bà Huyện Thanh Quan Về Sông Hương

Thơ Bà Huyện Thanh Quan Về Sông Hương đầy hấp dẫn và mang nhiều ý nghĩa

Cảnh Hương Sơn

Đệ nhất nam thiên ấy cảnh này,
Thuyền nan đón khách máy chèo lay.
Hai bên quả núi lồng hương suối,
Bốn mặt hoa ngàn rủ bóng cây.
Cửa Phật lơ thơ tầng đá dãy,
Chùa tiên bát ngát khói hương bay.
“Nam vô” tiếng dậy thưa trần tục,
Non nước Bồng Lai mới thấy đây!

Tức cảnh chiều thu

Thánh thót tàu tiêu mấy hạt mưa,
Khen ai khéo vẽ cảnh tiêu sơ.
Xanh om cổ thụ tròn xoe tán,
Trắng xoá trường giang phẳng lặng tờ.
Bầu dốc giang sơn, say chấp rượu,
Túi lưng phong nguyệt, nặng vì thơ.
Cho hay cảnh cũng ưa người nhỉ,
Thấy cảnh ai mà chẳng ngẩn ngơ.

🌻 Thơ Bà Huyện Thanh Quan 🌻Xem thêm Thơ Tình Cuối Mùa Thu Xuân Quỳnh

Thơ Bà Huyện Thanh Quan Chế

Bài Thơ Bà Huyện Thanh Quan Chế, hài hước được mọi người quan tâm

Nguồn: Sưu tầm

Nhảy qua đèo ngang không lấy đà…
Đập đầu vào đá máu tuôn ra…
Lom khom xuống núi tìm y tá…
Y tá theo trai không có nhà…
Thiếu máu đau đầu em sắp chết…
Nhìn qua nhìn lại chẳng thấy ai…
Khắc lên bia mộ dòng thông báo…
NHẢY QUA ĐÈO NGANG NHỚ LẤY ĐÀ =))

Bước tới đèo ngang bổng mắc tè.
Cỏ cây không có lấy gì che.
Lom khom dưới núi tìm chỗ đái.
Thấy gái đi ngang hết mắc tè.
Bí quá thôi đành chơi tới bến.
Nhìn qua nhìn lại chẳng thấy ai.
Nước thiên cuồng cuộng từ trên xuống.
Vậy thế là xong, hết mắc tè.

Nhảy Qua đèo ngang bỗng mất đà
Đập đầu vào đá máu tuôn ra
Lom khom dưới núi tìm y tá
Thiếu máu đau đầu em sắp chết
Nhìn qua nhìn lại chẳng thấy ai
Khắc lên bia mộ dòng thông báo
“Nhảy qua đèo ngang nhớ lấy đà ”

Bước tới đèo ngang té cái rầm
cỏ cây châm đít đá châm mông
lom khom cúi xuống tìm đôi dép
một chiếc đây rùi chiếc nữa đâu

Bước tới Đèo Ngang nắng thấy bà,
Cỏ Cây kêu lá má kêu ba.
Lom Khom dưới núi làm gì đó,
Chỉ biết bà la sướng quá à…

Bước tới Đèo Ngang nắng quá à!,,
Mặt mũi đen nhẻm như con ma,
Lom khom xuống núi tìm trà đá,
Chả thấy quán đâu mệt thấy pà.

Bước tới đèo ngang bỗng tùng tùng
ngẫn ngơ ngơ ngẫn ngó mông lung
Xa xa phía trước là thầy cúng
Cầm dùi vung vẫy chọc lung tung

🌻 Thơ Bà Huyện Thanh Quan 🌻 Chia sẻ Bài Thơ Lỡ Bước Sang Ngang

Thơ Bà Huyện Thanh Quan Về Phụ Nữ

Thơ Bà Huyện Thanh Quan Về Phụ Nữ, nỗi lòng của những người con gái thời xưa hay nhất

Thơ Hồ Xuân Hương là thơ của một người phụ nữ ngang tàng, nhìn sự vật trong … thơ bà là đều ẩn chứa trong đó khát vọng mạnh mẽ về nữ quyền.

Buổi chiều lữ thứ

Chiều trời bảng lảng bóng hoàng hôn,
Tiếng ốc xa đưa lẩn trống đồn.
Gác mái, ngư ông về viễn phố,
Gõ sừng, mục tử lại cô thôn.
Ngàn mai gió cuốn chim bay mỏi,
Dặm liễu sương sa khách bước dồn.
Kẻ chốn trang đài, người lữ thứ,
Lấy ai mà kể nỗi hàn ôn?

🌻 Thơ Bà Huyện Thanh Quan 🌻 Tham khảo Thơ Tình Xuân Quỳnh

Phong Cách Thơ Bà Huyện Thanh Quan

Khám phá thêm Phong Cách Thơ Bà Huyện Thanh Quan có gì đặc biệt nhé

Thơ nôm Bà Huyện Thanh Quan được lưu truyền gồm nhiều lắm là sáu bài, có thể chỉ năm. Nhưng đó là một thi nghiệp quan trọng.
Thơ nôm hay nhiều vô số. Tại sao chỉ năm hay sáu bài mà quan trọng?

Vì tác phẩm Bà Huyện Thanh Quan có một phong cách riêng, khó lẫn với sáng tác của bất cứ ai khác trước hay sau bà. Phong cách ấy là vẻ điềm đạm, trang nhã của thơ luật Đường kết hợp với đặc tính mềm mại, gợi cảm của lời tiếng Việt.

Người ta hay nhắc đến vai trò quan trọng của từ Hán Việt trong thơ nôm Bà Huyện Thanh Quan. Thực ra, chỉ có bài “Thăng Long thành hoài cổ” là có dùng khá nhiều từ Hán Việt. Do tính cách tượng trưng cho tầng lớp trí thức ở nước ta trong suốt bao nhiêu đời, những từ này toát ra một vẻ cổ kính, trang trọng đặc biệt mà ở bên Tàu hẳn chúng không có!

Từ Hán Việt thêm cho tiếng Việt cả một phong cách, giúp nhà văn nhà thơ ta rộng thêm đường chọn lựa khi sáng tác.

“Thăng Long thành hoài cổ” là một ví dụ tuyệt vời về việc sử dụng từ Hán Việt đúng chỗ, chừng mực, gây được nơi người đọc ấn tượng “cổ trang” thích hợp với di tích lịch sử to tát.

Để ý bài “Chùa Trấn Bắc” chứa cùng cảm xúc nhưng chắc do cảnh vật gợi cảm có qui mô tương đối khiêm tốn, tác giả đã chọn dùng ít từ Hán Việt, với kết quả là một ấn tượng thân mật, gần gũi hơn.

Đến bài “Qua đèo Ngang”, khi lòng nhớ xưa của thi nhân không còn do bất cứ cảnh vật có liên hệ rõ ràng nào nữa mà chỉ bởi bất quá mấy tiếng chim kêu, thì thơ cũng trở nên cơ hồ thuần nôm, gây cảm tưởng thật thân gần…

Đạm nhã mà đằm thắm, trau chuốt mà vẫn tự nhiên. Trách sao “đến nay” xấp xỉ hai trăm “tinh sương”, vẻn vẹn mấy vần của một thời đã xa vẫn cứ còn vang rõ trong lòng người yêu thơ Việt.

🌻 Thơ Bà Huyện Thanh Quan 🌻 Chia sẻ Bài Thơ Cảnh Ngày Xuân

Nhà Thơ Bà Huyện Thanh Quan

Đôi nét về Nhà Thơ Bà Huyện Thanh Quan chia sẻ đến mọi người

Tiểu sử

  • Bà Huyện Thanh Quan tên thật là Nguyễn Thị Hinh, sống ở thế kỉ XIX, chưa rõ năm sinh, năm mất.
  • Quê quán: làng Nghi Tàm, nay thuộc quận Tây Hồ, Hà Nội.
  • Chồng bà làm tri huyện Thanh Quan (thuộc Thái Ninh), tỉnh Thái Bình, do đó mà có tên gọi Bà Huyện Thanh Quan.
  • Bà là một trong số nữ sĩ tài danh hiếm có trong thời đại ngày xưa, hiện còn để lại sáu bài thơ Đường luật.

Sự nghiệp văn học

a. Tác phẩm chính

  • Bà Huyện Thanh Quan sáng tác không nhiều, hầu hết viết bằng chữ Nôm, theo thể Đường luật. Hiện tìm được những bài sau: Thăng Long thành hoài cổ, Qua chùa Trấn Bắc, Qua Đèo Ngang, Chiều hôm nhớ nhà, Tức cảnh chiều thu, Cảnh đền Trấn Võ, Cảnh Hương sơn.

b. Phong cách nghệ thuật

  • Thơ bà được nhiều nhà nghiên cứu quan tâm và đánh giá:
  • GS. Dương Quảng Hàm: Những bài thơ Nôm của bà phần nhiều là tả cảnh, tỏ tình, nhưng bài nào cũng hay và tỏ ra bà là một người có tính tình đoan chính, thanh tao, một người có học thức thường nghĩ ngợi đến nhà, đến nước. Lời văn rất trang nhã, điêu luyện.
  • GS. Thanh Lãng: Thơ Bà Huyện Thanh Quan đầy chất thơ. Lời thơ của bà điêu luyện, gọt giũa, đẹp như một bức tranh cổ.
  • GS. Nguyễn Lộc:
    • Thơ bà thường viết về thiên nhiên, phần lớn là vào lúc trời chiều, gợi lên cái cảm giác vắng lặng và buồn bã.
    • Cảnh bà miêu tả trong những bài thơ giống như những bức tranh thủy mặc, chấm phá…Hơn nữa, nói cho đúng thì cảnh trong thơ bà thực tế cũng không phải là cảnh, mà là tình.
    • Tình cảm của bà thường là sự nhớ thương da diết đối với quá khứ vàng son đã một đi không trở lại. Do vậy, người ta gọi bà là nhà thơ hoài cổ.
    • Thơ bà còn được chú ý vì một lẽ nữa, đó là nghệ thuật hết sức điêu luyện. Ở đó, niêm luật đều luật đều chặt chẽ mà không gây cảm giác gò bó, xếp đặt. Câu thơ của bà trang nhã, từ ngữ chải chuốt và chọn lọc công phu…

🌻 Thơ Bà Huyện Thanh Quan 🌻 Đọc thêm Thơ Xuân Quỳnh

Viết một bình luận