Kể Về Một Kỉ Niệm Sâu Sắc Của Em Với Người Bạn Thân Lớp 8 ❤️️24+ Bài Văn Kể Về Kỉ Niệm Đáng Nhớ Với Người Bạn Thân Lớp 8 Hay Nhất ✅ Những Câu Chuyện Kể Đầy Cảm Xúc Cùng Kí Ức Vui Buồn Với Bạn Bè Thân Của Mình.
Dàn Kể Về Một Kỉ Niệm Sâu Sắc Của Em Với Người Bạn Thân Lớp 8
Mẫu Dàn Ý Kể Về Một Kỉ Niệm Sâu Sắc Của Em Với Người Bạn Thân Lớp 8 chi tiết sau đây sẽ giúp ích rất nhiều trong việc triển khai bài văn logic.
Mở bài
- Ngoài trời mưa bay bay, gió rét thi nhau kéo từng cơn, thế là mùa đông đã bước vào những ngày rét nhất
- Tự nhiên trong em lại cồn cào những suy nghĩ về ngày mùa đông rét mướt này của hai năm trước, ngày em đã có một kỉ niệm khó quên cùng người bạn thân của mình
Thân bài
Giới thiệu về người bạn của em:
- Đó là kỉ niệm giữa em là Tú – người bạn thân nhất của em
- Tú đã chơi cùng em từ hồi học mẫu giáo, vì chúng em là hàng xóm của nhau
- Suốt từng ấy năm, chúng em luôn ở bên cạnh nhau như hình với bóng, giống như anh em ruột
Kể về kỉ niệm đáng nhớ đó:
- Hôm đó là một ngày trời đông giá rét, sau khi tan học, em đã cùng Tú đi dạo ở bờ hồ Tây
- Chợt chúng em nhìn thấy một xe bán kem Tràng Tiền
- Thời tiết vô cùng lạnh nhưng chúng em vẫn quyết định ghé vào ăn kem
- Vừa ăn vừa trò chuyện rôm rả, vui sướng, bất chấp gió lạnh
- Tối hôm đó về nhà, em bị viêm họng, ho nhiều đến nỗi mất cả tiếng
- Tú rất lo lắng và vô cùng ân hận, cho rằng nếu lúc đó cậu ấy không đề nghị ăn kem thì em đã không bị ốm nặng đến như thế
- Thấy Tú lo lắng như vậy, em rất vui và nói rằng không sao cả, phải an ủi mãi cậu ấy mới ngừng tự trách
- Lần viêm họng đó, mãi một tháng sau em mới khỏi. Cũng từ lần đó, mỗi khi trời trở lạnh là Tú lại không cho em ăn bất kì đồ lạnh nào.
Kết bài
- Đến nay đã hai mùa đông trôi qua, nhưng sự lo lắng và quan tâm của Tú ngày hôm đó em vẫn còn nhớ mãi
- Mong rằng, dù bao nhiêu mùa đông nữa trôi qua thì em và Tú vẫn mãi là đôi bạn thân thiết như thế
Đọc Thêm ⏩ 15+ Mẫu Kể Về Người Bạn Thân Của Em ❤️️ SIÊU HAY
Kể Về Một Kỉ Niệm Sâu Sắc Của Em Với Người Bạn Thân Lớp 8
Tham khảo bài văn Kể Về Một Kỉ Niệm Sâu Sắc Của Em Với Người Bạn Thân Lớp 8 sau đây:
Em có một người bạn thân là Huyền, cô ấy là bạn cùng lớp với em từ lớp 6 đến lớp 8. Kỉ niệm sâu sắc nhất của em với cô ấy là lần chúng em cùng nhau đi tham quan bảo tàng dân tộc học vào một ngày nghỉ hè.
Hôm ấy, trời nắng đẹp, chúng em hẹn nhau gặp ở cổng bảo tàng vào lúc 9 giờ sáng. Em đến trước, ngồi chờ Huyền trên ghế đá. Khoảng 10 phút sau, Huyền đến, cầm theo một chiếc balo to bự. Em ngạc nhiên hỏi cô ấy mang theo cái gì mà nặng thế. Huyền cười tươi và nói: “Đây là bí mật, em sẽ biết sau”. Em cũng không hỏi thêm, chúng Em cùng nhau vào bảo tàng.
Bên trong bảo tàng, chúng em được chiêm ngưỡng những hiện vật, những bức tranh, những bộ trang phục của các dân tộc anh em trên khắp đất nước. Chúng em cũng được xem những màn biểu diễn âm nhạc, múa hát, đặc sắc của các dân tộc thiểu số. Chúng em rất thích thú và học hỏi được nhiều điều mới lạ. Chúng em cũng không quên chụp lại những khoảnh khắc đẹp bên nhau.
Sau khi tham quan xong, chúng em ra ngoài và ngồi dưới cây để nghỉ ngơi. Lúc này, Huyền mới mở balo ra và cho em một món quà. Em háo hức mở ra và bất ngờ khi thấy đó là một cuốn album ảnh của chúng em từ lớp 6 đến lớp 8. Trên mỗi trang album, Huyền còn viết những lời nhắn nhủ và cảm ơn em vì đã là bạn thân của cô ấy. Em rất xúc động và ôm Huyền thật chặt. Em cảm ơn cô ấy vì đã dành cho tôi món quà ý nghĩa nhất trong cuộc đời.
Sau kỉ niệm ấy, tình bạn của chúng em càng gắn bó, thân thiết hơn. Dù sau này chúng em không còn học chung lớp nữa, nhưng chúng em vẫn luôn giữ liên lạc và quan tâm đến nhau. Em rất trân trọng người bạn thân của mình và mong rằng tình bạn của chúng em sẽ mãi bền chặt.
TẶNG BẠN 👉 15+ MẪU Kể Lại Một Kỉ Niệm Đáng Nhớ Về Tình Bạn ❤️️ SIÊU HAY
Kể Về Một Kỉ Niệm Sâu Sắc Của Em Với Người Bạn Thân Lớp 8 Xúc Động
Đọc thêm bài văn Kể Về Một Kỉ Niệm Sâu Sắc Của Em Với Người Bạn Thân Lớp 8 Xúc Động dưới đây:
Người bạn thân nhất của em là Quang Anh, anh ấy là bạn cùng lớp với em từ lớp 6 đến lớp 8. Kỉ niệm sâu sắc nhất của em với anh ấy là lần chúng em cùng nhau đội mưa về nhà sau khi đi chơi ở công viên.
Hôm ấy, trời mưa to, em và Quang Anh không mang theo ô. Chúng em định chờ mưa nhỏ lại rồi mới về, nhưng mưa càng lúc càng to. Em lo lắng vì sợ bố mẹ em lo, nên em quyết định chạy về trước. Quang Anh thấy thế, anh ấy cũng nói sẽ chạy theo em. Em không muốn anh ấy bị ướt, nên em nói anh ấy cứ ở lại chờ mưa tạnh. Nhưng anh ấy không nghe, anh ấy bảo: “Anh không để em chạy một mình đâu, anh sợ em bị ngã hay bị xe cán”. Em thấy anh ấy quan tâm đến em, nên em cũng không cãi lại nữa.
Chúng em cùng nhau chạy ra khỏi công viên, trên đường về nhà. Mưa rơi xối xả, làm ướt đẫm quần áo và tóc của chúng em. Nhưng chúng em không buồn, mà còn rất vui vẻ. Chúng em cười đùa, hát hò, nói chuyện với nhau. Chúng em cũng không quan tâm đến những ánh nhìn ngạc nhiên của người đi đường. Chúng em chỉ cảm thấy hạnh phúc khi có nhau bên cạnh.
Sau khi về đến nhà, chúng em vội vào phòng tắm rửa sạch và thay quần áo khô ráo. Em gọi điện thoại cho Quang Anh để hỏi thăm sức khỏe của anh ấy. Anh ấy nói anh ấy không sao, chỉ hơi rét một chút. Anh ấy còn khen em là bạn thân tốt nhất của anh ấy và mong rằng chúng ta sẽ luôn bên nhau.
Sau kỉ niệm ấy, tình bạn của chúng em càng thêm gắn kết và sâu sắc. Dù sau này chúng em phải xa nhau để theo đuổi ước mơ riêng, nhưng chúng em vẫn luôn nhớ và trân trọng nhau. Em rất biết ơn người bạn thân của mình và hy vọng tình bạn của chúng em sẽ mãi không phai mờ.
Kể Về Kỉ Niệm Đáng Nhớ Với Người Bạn Thân Lớp 8 Hay – Bài 1
Kể Về Kỉ Niệm Đáng Nhớ Với Người Bạn Thân Lớp 8 Hay, cùng tham khảo bài văn với câu chuyện xúc động dưới đây nhé!
Em với Tâm chơi với nhau từ thuở bé nên chúng em gắn bó thân thiết với nhau lắm. Giữa chúng em có rất nhiều kỉ niệm đẹp và đáng nhớ nhưng có lẽ có một kỉ niệm mà không bao giờ có thể quên được đó là một lần cúp học đi chơi của hai bọn em.
Em còn nhớ như in hôm đó là một buổi tối mùa hè nóng bức và ngột ngạt. Cái nóng từ đường bốc lên khiến ai cũng cảm thấy mệt mỏi và khó chịu. Tâm đèo em trên con xe đạp nhỏ để đi đến lớp học thêm. Hai đứa vừa đi vừa than vì nóng như vậy mà phải đi học. Bỗng trong đầu em liền lóe lên một ý tưởng và em bảo với Tâm:
– Ê mày ơi hay là tao với mày thử một lần trốn học đi. Nay nóng thế này học cũng không vào đầu được đâu.
Nghe em nói vậy Tâm lo sợ và từ chối:
– Thôi đi học đi nhỡ thầy mà biết thầy gọi điện cho phụ huynh đấy.
– Thôi lớp đông thế chắc thầy không để ý đâu. Thôi đi đi… Nhá?
Và cuối cùng sau một hồi năn nỉ mãi Tâm quyết định sẽ cúp học cùng với em. Vì vậy nên chúng em không đến chỗ học thêm nữa mà rẽ sang một địa điểm khác. Tối hôm đó chúng em đã đi ăn và đi chơi với nhau suốt cả buổi. Chúng em tự thưởng cho mình nhiều món ăn vặt lắm nào là xúc xích, lạp sườn, khoai tây chiên… rồi hai đứa đạp xe ra bờ hồ ngồi ăn kem hóng mát.
Tuy cả hai đều lo sợ sẽ bị bắt nhưng chúng em thấy rất vui và thoải mái. Tâm và em đã có thời gian tâm sự với nhau rất nhiều chuyện từ chuyện trường lớp đến bạn bè, gia đình… Nhờ có buổi tối đó mà chúng em hiểu nhau nhiều hơn và trở nên càng gắn bó thân thiết.
Sau đó chúng em đã trở về nhà và một điều không hay đã xảy ra đó là cả bố mẹ em và Tâm đều đã biết chúng em trốn học đi chơi. Lúc đó hai đứa đều phải xin lỗi bố mẹ rối rít và hứa sẽ không bao giờ tái phạm nữa. Vì vậy nên bố mẹ cũng bỏ qua cho hai đứa chúng em lần này. Dẫu biết rằng đó là một việc làm sai trái và không nên làm nhưng giờ nghĩ lại em vẫn thấy rất vui. Đó là kỉ niệm mà có lẽ cả em và Tâm sẽ nhớ suốt đời và không bao giờ có thể quên được.
Chia Sẻ 🌿 Kể Chuyện 10 Năm Sau Em Về Thăm Mái Trường Mà Em Đang Học ❤️️ Ngắn
Kể Về Kỉ Niệm Đáng Nhớ Với Người Bạn Thân Lớp 8 Ngắn Gọn – Bài 2
Kể Về Kỉ Niệm Đáng Nhớ Với Người Bạn Thân Lớp 8 Ngắn Gọn được nhiều bạn đọc yêu thích sau đây.
Tôi được sinh ra trong một gia đình có hoàn cảnh khó khăn, từ nhỏ bố mẹ tôi đã luôn dặn tôi rằng phải cố gắng học tập, không được thua bạn nào cả, có như vậy sau này tôi sẽ không khổ giống bố mẹ tôi bây giờ. Tôi đã làm theo lời bố mẹ, suốt ngày tôi chỉ học và đọc sách, tôi không muốn nói chuyện với ai vì tôi cảm thấy như vậy sẽ lãng phí thời gian.
Trên lớp, ngoài thời gian học tôi lại ngồi đọc sách và đọc truyện, tôi không mấy khi quan tâm đến các bạn xung quanh tôi đang làm gì, họ hỏi gì thì tôi nói nấy. Vì vậy nên năm nào tôi cũng đứng nhất lớp và tôi không chơi với bạn nào cả. Nhiệm vụ chính của tôi là học tập, tôi đã nghĩ như vậy!
Cho đến một ngày, có một bạn mới chuyển vào lớp tôi. Lần đầu bạn ấy vào lớp cô giáo giới thiệu bạn ấy tên là Trang ở lớp A2 chuyển sang. Nhìn bạn ấy hiền quá, tôi thấy tò mò không biết bạn ấy học có giỏi không? Vì tôi không thích ai học giỏi hơn tôi cả. Thật bất ngờ khi cô giáo bảo bạn ấy ngồi gần tôi, cô dặn tôi phải giúp đỡ bạn ấy học tập.
Giờ ra chơi buổi học hôm ấy, vẫn thói quen cũ tôi ngồi đọc sách. Thật ngạc nhiên khi Trang cũng không ra chơi, cứ ngồi bên cạnh nhìn tôi một lúc lâu, thấy vậy tôi quay sang hỏi “bạn nhìn gì vậy”, Trang mỉm cười nói “đó là quyển sách tớ thích nhất, tớ đã từng ước mơ mình được đọc nó dù chỉ một lần”. Thì ra Trang rất thích quyển sách tôi đang đọc, tôi cũng rất thích nó. Tôi nói với Trang “nếu bạn thích thì đọc xong tớ sẽ cho bạn mượn”. Trang cười nhẹ “thật nhé!”.
Cuối giờ tôi đưa sách cho Trang, bạn ấy cảm ơn tôi rồi phấn khởi cho sách vào cặp. Sáng hôm sau đến lớp Trang kể cho tôi nghe về quyển sách đó, rồi kể cho tôi nghe về gia đình Trang. Thì ra, Trang còn có hoàn cảnh gia đình khó khăn hơn tôi, bạn ấy không có bố mẹ và ở với bà nội. Sách vở bạn ấy có là do hàng xóm khuyên góp và tặng lại. Trang rất thích đọc sách nhưng lại không có tiền để mua. Nghe Trang tâm sự tôi thấy bạn ấy vừa đáng thương vừa đáng khâm phục.
Từ đó, tôi và Trang chơi rất thân với nhau. Chúng tôi cùng nhau học tập, tôi học giỏi nên tôi sẽ dạy cho Trang những kiến thức mà tôi biết, và cho Trang mượn những cuốn sách tôi đã đọc xong rồi. Cuối tuần được nghỉ tôi thường sang nhà Trang chơi và giúp đỡ bà nội của Trang nhổ tóc sâu. Chúng tôi hợp nhau đến từng sở thích về món ăn, đọc sách và nghe nhạc nữa. Đối với tôi, Trang là một người bạn tốt và vô cùng đáng mến.
Thực sự thì chưa bao giờ tôi cảm thấy tâm trạng mình lại thoải mái đến thế, tôi đã lắng nghe nhiều hơn và chia sẻ nhiều hơn. Từ ngày có Trang là bạn, tôi không còn ngồi một mình một góc nữa. Đến giờ ra chơi, chúng tôi ra sân chơi nhảy dây, kéo co với các bạn rất vui. Trang đã làm cho tôi thay đổi, bạn ấy nói với tôi rằng “dù cuộc sống có khó khăn đến mấy thì chúng ta vẫn luôn phải cười vui vẻ”.
Tôi đã thay đổi cách suy nghĩ từ khi chơi với Trang. Bạn ấy đã khiến cuộc sống của tôi thú vị hơn rất nhiều, tôi thấy mình sống thoải mái hơn và cười nhiều hơn. Cảm ơn Trang đã là bạn của tôi. Trong cuộc đời, ai cũng có những người bạn. Gặp được người bạn tốt là niềm hạnh phúc lớn lao. Tôi luôn trân trọng tình bạn giữa tôi và Trang, và chúng tôi sẽ cùng nhau cố gắng học tập và gìn giữ tình bạn luôn vui vẻ, bền vững.
Xem Thêm 💦 Kể Lại Những Kỉ Niệm Ngày Đầu Tiên Đi Học ❤️️15 Bài Ngắn Hay
Văn Ngắn Kể Về Kỉ Niệm Đáng Nhớ Với Người Bạn Thân – Bài 3
Văn Ngắn Kể Về Kỉ Niệm Đáng Nhớ Với Người Bạn Thân giúp các em học hỏi được cách hành văn hay và hấp dẫn.
Trong mỗi người chúng ta, chắc hẳn ai cũng có riêng cho mình những tình bạn đẹp và cao quý. Ngoài tình yêu trai gái, tình thương của cha mẹ thì tình bạn cũng là một thứ rất thiêng liêng. Và tình bạn thường đẹp nhất ở thời học sinh, thời khoác lên mình những chiếc áo trắng tinh trong mái trường đầy yêu thương.
Tôi cũng đã từng có và đang có một tình bạn rất đẹp từ thời học sinh đến nay. Cậu ấy tên là Vinh, chúng tôi cũng đã có được rất nhiều kỉ niệm không thể nào quên, kỉ niệm về một tình bạn rất đẹp, đẹp mãi cho đến tận bây giờ. Tôi và Vinh được phân ngồi cùng nhau, những ngày đầu ở ngôi trường mới cái gì cũng lạ lẫm, các bạn cũng vậy.
Trước đó tôi và Vinh hoàn toàn không quen biết nhau nhưng có lẽ hai cô bé cùng tuổi lạ lẫm với ngôi trường mới nên dễ dàng quen nhau hơn, tôi và Vinh cùng nhau học bài, cùng nhau chia sẻ những câu chuyện trong cuộc sống và dần trở nên thân thiết với nhau. Song, có lẽ sự kiện tôi sắp kể sau đây là chất keo gắn chặt tình bạn hai đứa.
Trước kì thi cuối kì gần một tháng tôi đột ngột bị sốt nên phải nghỉ học và nằm viện hơn một tuần liền. Vì trong thời gian bị ốm sức khoẻ của tôi rất yếu nên không đủ sức làm bất cứ việc gì, kể cả học. Các bạn trong lớp và người thân họ hàng đến thăm tôi làm tôi thấy vui hơn nhưng cũng không bớt lo lắng vì ngày thi đã gần kề mà mình không thể học hành gì với tình trạng sức khoẻ như vậy.
Trong suốt một tuần tôi nằm viện đó, dù còn phải làm đề cương các môn và ôn thi nhưng có thời gian rảnh là Vinh đến thăm và chơi với tôi, thi thoảng bạn sẽ đọc cho tôi nghe vài nội dung ôn thi dễ nhớ và không quên khuyên tôi nghe lời bác sĩ để nhanh chóng khỏi bệnh, quay lại đi học.
Rồi ngày tôi ra viện cũng đến, quay trở lại lớp học ôn thi cùng các bạn nhưng thực sự do nghỉ học khá lâu, tôi bị hổng kiến thức rất nhiều, trước đây tôi hiểu rất nhanh những điều cô giảng nhưng sau hơn một tuần nghỉ ốm, những gì cô đang giảng kia thật khó hiểu và xa lạ. Vinh thấy tôi như vậy cũng rất lo lắng cho tôi và hứa sang nhà tôi cùng tôi ôn thi. Vậy là sau đó hôm nào Vinh cũng mang sách vở sang nhà và giúp tôi ôn thi không quản đường xa.
Nhờ Vinh, tôi dần lấp đầy kiến thức mà mình bị hổng và dần cảm thấy tự tin hơn trước kì kiểm tra sắp tới. Rồi có một hôm tôi và Vinh hẹn nhau ôn thi buổi cuối vì còn một vài chỗ tôi chưa hiểu nhưng lại rất quan trọng, trời mưa to tầm tã. Tôi cứ nghĩ rằng Vinh sẽ không tới đâu bởi chẳng ai dại gì mà ra ngoài đường vào ngày mưa gió như vậy. Tôi hơi buồn vì có một vài chỗ chưa hiểu nhưng ngày thi lại cận kề sắp tới, vậy mà Vinh lại xuất hiện trước cổng nhà trong bộ áo mưa ướt sũng làm tôi vừa mừng vừa lo.
Tôi đưa khăn cho Vinh lau và bảo cậu thay bộ quần áo mới vì sợ cậu dính nước mưa sẽ bị ốm. Lúc tôi hỏi vì sao thời tiết xấu như vậy cậu vẫn tới nhà tôi thì Vinh nói với tôi rằng đã hứa với tôi sẽ giúp tôi ôn thi thì nhất định cậu sẽ giữ lời. Trời mưa to như vậy, đường tới nhà tôi lại xa mà cậu vẫn đến khiến tôi cảm động vô cùng. Hôm đó Vinh giúp tôi ôn bài tới tận khuya và cậu ngủ lại nhà tôi.
Chúng tôi hứa cùng nhau ôn thi thật tốt và đạt kết quả cao. Tôi thầm cảm ơn cậu vô cùng, vì nhờ có Vinh giúp tôi học mà kỳ thi của tôi kết thúc tốt đẹp và đạt kết quả cao.
Tình bạn sẽ rất đẹp một khi mỗi người luôn luôn có suy nghĩ yêu thương, trân trọng bạn của mình. Thời gian sẽ trôi qua nhanh mà không thể chậm lại hay dừng lại, sẽ không đợi bất kì ai, bất kì điều gì. Chính vì vậy mỗi chúng ta cần phải biết quý trọng tình bạn, để cho tình bạn luôn được giữ vững, luôn luôn đẹp mãi trong lòng mỗi người. Đến bây giờ tôi vẫn không thể nào quên được kỷ niệm ngày hôm đó, nhờ có Vinh mà những năm tháng trung học của tôi trở nên thật đẹp, thật hồn nhiên và trong sáng.
Tìm Hiểu 💧 Kể Về Ngày Đầu Tiên Đi Học Lớp 8 ❤️️15 Bài Văn Kể Hay Nhất
Kể Về 1 Kỉ Niệm Đáng Nhớ Về Người Bạn Thân Ngắn Hay – Bài 4
Kể Về 1 Kỉ Niệm Đáng Nhớ Về Người Bạn Thân Ngắn Hay với câu từ xúc động, lối kể chuyện chân thực và giàu cảm xúc.
An và em vốn gần nhà nha, đứa ở đầu thôn, đứa ở cuối thôn. Từ nhỏ, suốt lớp mẫu giáo đến bây giờ, chúng em đã chung lớp, chung trường. Thân nhau là vậy nhưng khó trách có lúc xích mích.
Đầu năm học trước, lớp em bỗng dưng có một bạn gái xinh xắn chuyển vào tên là Thu. Thu rất điệu, lúc cười trông rất đáng yêu. Các bạn trong lớp vô cùng yêu thích Thu, ai cũng muốn học và chơi với bạn ấy. Thu cũng rất dễ mến, hoà đồng. Hơn nữa, cô còn xếp cho em và bạn ngồi cạnh nhau, càng có cơ hội tiếp xúc. An ngồi dưới em cũng muốn được nói chuyện cùng.
Ban đầu, Thu đến lớp lúc nào cũng cho em đồ ăn, cho em xem những tập nhãn vở, chiếc bút đắt tiền. Giờ ra chơi, còn hay kéo em xuống sân trường trò chuyện. Em thích lắm có thể kết bạn cùng Thu.
Trước khi Thu đến, em với An vốn là bạn như hình với bóng, nhưng từ khi Thu và em chơi với nhau. An như bị tách biệt, bạn không còn hay cười đùa, mỗi giờ ra chơi đều ngồi trong lớp học. Mới đầu, em rất áy náy nhưng vì mải vui mà em quên béng mất chúng em đã chúng em đã từng thân thiết với nhau thế nào. Tình hình cứ tiếp diễn vậy cho đến hai tuần sau, giữa em và Thu cứ như có một bức tường xa lạ đang lớn dần, không còn cuộc trò chuyện vui đùa, không cùng đường về, không cùng hăng hái phát biểu.
Trong tiết học Toán hôm đó,, cô giáo dường như cảm nhận thấy không khí khác lạ giữa hai người, cô vui vẻ nói đùa :”Dạo này không thấy Lan và An cùng nhau tranh luận nhỉ?”. Em gượng cười, vì ngồi đằng trước nên không thể thấy được vẻ mặt của An lúc đó. Thu cũng có nhiều bạn hơn, hay tụ tập chung cả đám đi chơi, nhưng những lúc ngồi như vậy, em lại thấy lạc long, bơ vơ, không còn vui tươi như trước. Em về nhà vừa đi vừa suy nghĩ, rốt cuộc nhận ra con đường đi một mình chẳng có gì vui nếu thiếu An.
Ngay tối hôm đó, em đến nhà An, nói với bạn rằng em đã rất nhớ bạn và xin lỗi An vì tất cả những hành động vô trách nhiệm với tình bạn, An không hề giận và cũng rất nhớ em. Em đã rất mừng, hai đứa lại càng gắn bó hơn, cả hai đều phấn đấu học tốt để thi vào cùng một trường để có thể gần nhau.
Tham Khảo 🌵 Tả Bạn Thân Hay Nhất ❤️️ 15 Bài Văn Tả Bạn 10 Điểm
Kể Về Một Kỉ Niệm Sâu Sắc Của Em Với Người Bạn Thân Lớp 8 – Bài 5
Kể Về Một Kỉ Niệm Sâu Sắc Của Em Với Người Bạn Thân, cùng đón đọc bài văn hay và để lại nhiều cảm xúc cho người đọc sau đây nhé!
Dù là ai cũng đều phải trải qua thời thơ ấu, quãng thời gian ấy khi chúng ta mới chỉ là những đứa trẻ ngây ngô hồn nhiên với biết bao trò chơi đùa, nghịch ngợm và cả những kỉ niệm đáng nhớ, không thể quên được. Kỉ niệm với một người bạn thời thơ ấu của tôi cũng là kỉ niệm mà tôi rất xúc động, dù đã trôi qua bao nhiêu năm nhưng tôi vẫn luôn nhớ mãi về kỉ niệm đó.
Hồi nhỏ tôi chơi thân với 4 người bạn là Trang, Thảo, Nhi và Yến, trong đó người bạn thân nhất và gần nhà tôi nhất là Thảo. Một lần chúng tôi rủ nhau đi công viên chơi bằng xe đạp vì công viên cũng chỉ cách nhà tôi khoảng 3km. Chúng tôi đi chơi rất vui vẻ nhưng đến lúc chuẩn bị về thì tôi phát hiện ra mình bị rơi mất chùm chìa khoá nhà khi đi đã mang theo.
Lúc đó tôi sợ hãi và lo lắng vô cùng, các bạn của tôi cũng lo lắng vì trời đã gần tối phải về kẻo bố mẹ lo, tôi cũng biết vậy nên đã bảo các bạn về trước còn tôi phải ở lại tìm chìa khoá. Các bạn rủ nhau đi về nhưng Trang thì không, cậu ấy muốn ở lại tìm chìa khoá cùng tôi đến khi nào tìm được mới về.
Tôi rất bất ngờ và lo rằng cậu ấy sẽ bị bố mẹ mắng nhưng Trang nói: “Cậu yên tâm đi, bố mẹ tớ sẽ không mắng khi biết tớ giúp đỡ bạn bè đâu!”. Thế là tôi và Trang đi lại những nơi chúng tôi đã ghé qua để tìm, hai đứa chia nhau ra tìm cuối cùng Trang lại chính là người tìm thấy, hai đứa ôm nhau vui sướng rồi cùng nhau đi về. Trên đường về tôi cảm ơn Trang rất nhiều, không có Trang không biết tôi sẽ phải tìm đến bao giờ.
Tôi nhận ra một người bạn tốt là người bạn luôn sẵn sàng bên cạnh và giúp đỡ ta, và Trang chính là một người bạn như thế. Còn rất nhiều kỉ niệm khác nữa với Trang nhưng đây là kỉ niệm đầu tiên đáng nhớ trong tình bạn của tôi
Gợi Ý ❤️️ Tả Bạn Thân Bằng Tiếng Anh ❤️️15 Bài Văn Miêu Tả Ngắn Hay
Kể Về Một Kỉ Niệm Với Người Bạn Tuổi Thơ Văn Ngắn – Bài 6
Kể Về Một Kỉ Niệm Với Người Bạn Tuổi Thơ Văn Ngắn là tài liệu tham khảo hữu ích giúp các em ôn tập chuẩn bị cho kì thi thật tốt.
Tôi có một người bạn đã chơi với nhau từ thời ấu thơ đó là Phương, chúng tôi lớn lên cùng nhau, chơi đùa, học tập với nhau và đã trải qua biết bao kỉ niệm vui buồn của tuổi thơ, có một kỉ niệm giữa tôi và Phương khiến tôi không bao giờ quên đó là kỉ niệm về một lần tôi bị ngã xe.
Tôi còn nhớ khi ấy chúng tôi mới là học sinh lớp 3, hai đứa học cùng lớp lại gần nhà nên thường rủ nhau đi học mỗi ngày, hôm ấy như mọi ngày Phương đến nhà và rủ tôi đi học, chúng tôi vừa đi vừa trò chuyện rất vui vẻ. Đang đi trên đường bỗng có một chiếc xe máy đi rất ẩu vừa nhanh lại lạng lách đánh võng, tôi và Phương đã đi sát và lề đường để tránh xa thế nhưng chiếc xe vẫn va vào xe của tôi khiến tôi mất tay lái, loạng choạng rồi cả xe lẫn người nằm xoài trên đường.
Ngay lúc đó chiếc xe lại lao nhanh chạy đi mà không thèm ngoảnh lại nhìn, tôi ngã quả đó vừa đau lại vừa tức, khi ấy Phương đã nhanh chóng tiến tới đỡ tôi vào lề đường ngồi rồi dựng xe lên giúp tôi. Phương tỏ ra rất lo lắng, phủi bụi quần áo cho tôi rồi cẩn thận nhìn ngó xem tôi có bị đau chỗ nào không, Phương thấy tôi bị đau liền đem xe gửi vào nhà bên đường rồi đèo tôi tới trường học, trên đường đi cậu ấy liên tục hỏi tôi “cậu có đau lắm không?”, rồi cứ bắt tôi vào phòng y tế.
Sự quan tâm ân cần của Phương khiến tôi rất xúc động, cậu ấy rất biết quan tâm và an ủi người khác, lại biết hy sinh vì người bạn của mình, tôi cứ nhìn cậu ấy mà thầm cảm ơn vì mình có một người bạn tốt như vậy. Mỗi lần nhớ về kỉ niệm đó tôi lại cảm thấy Phương là một người bạn thật hiếm có, kỉ niệm đó đã giúp tôi hiểu hơn về người bạn của mình để từ đó biết yêu quý, trân trọng người bạn đó và gìn giữ tình bạn đẹp của chúng tôi.
Gợi Ý 🌹 Thẻ Cào Viettel Miễn Phí ❤️ Tặng Card Viettel Free
Bài Văn Kể Về Kỉ Niệm Đáng Nhớ Với Người Bạn Thân Ngắn – Bài 7
Bài Văn Kể Về Kỉ Niệm Đáng Nhớ Với Người Bạn Thân Ngắn để lại nhiều ấn tượng sâu sắc cho các bạn đọc sau đây.
Bảo An là cô bạn thân của tôi từ thời còn mẫu giáo, mặc dù mẹ tôi nói từ hồi đi học lớp 1 chúng tôi đã quấn quýt với nhau như hai chị em nhưng tôi chỉ nhớ được những kỉ niệm từ hồi học lớp 3. Kỉ niệm đáng nhớ nhất khi ấy là lần tôi bị ốm nặng phải đi viện.
Hôm đó là ngày thứ hai tôi bị ốm, đi khám bác sĩ bảo tôi bị sốt xuất huyết cần phải nằm viện theo dõi, tôi cảm thấy sốt cao rất nóng và mệt mỏi, mẹ đã xin cô giáo cho tôi nghỉ học một tuần để chữa trị. Tôi nằm trên giường bệnh vừa mệt vừa đau lại vừa buồn, chẳng được đi học không có bạn bè khiến tôi càng buồn hơn chỉ muốn mau chóng khỏi để được đi học gặp bạn bè. Tôi đang nghĩ thì bỗng thấy mẹ tôi dẫn mẹ của Bảo An cùng Bảo An đến thăm tôi, tôi rất bất ngờ và xúc động đến nỗi hai hàng nước mắt tự nhiên mà chảy.
Mẹ Bảo An khi ấy nói: “Bảo An biết cháu ốm nặng nên đã nhờ bác đưa đến thăm cháu đấy, nó đi học về là đòi đi thăm cháu luôn”. Tôi nhìn Bảo An, cô bạn của tôi nhìn tôi đầy trìu mến, nụ cười tươi của Bảo An khiến tôi hạnh phúc và tươi tỉnh hơn rất nhiều, Bảo An còn mang đến cho tôi một chú gấu bông để làm bạn và nói với tôi rằng: “Cậu cố gắng nghỉ ngơi cho mau khỏi rồi về còn đi học với tớ, một mình tớ đi học buồn lắm!”.
Tôi đã lấy lời dặn ấy của Bảo An làm động lực để cố gắng ăn uống nghỉ ngơi, sự quan tâm, lo lắng của Bảo An đã cho tôi cảm nhận được tấm lòng nhân ái, tốt bụng của cô bạn. Cho đến bây giờ tôi và Bảo An vẫn luôn là một đôi bạn thân, một cặp “sinh đôi” lúc nào cũng có nhau, bên cạnh nhau mọi lúc mọi nơi, chúng tôi đã trở thành những người bạn tri kỉ của nhau và mãi mãi là như vậy.
Tham Khảo 💧 Nhận Thẻ Cào 100k Miễn Phí ❤️ Card Viettel Mobifone
Kể Về Một Kỉ Niệm Sâu Sắc Của Em Với Người Bạn Thân Lớp 8 Siêu Hay – Bài 8
Kể Về Kỉ Niệm Đáng Nhớ Với Người Bạn Thân Ấn Tượng giúp các em học hỏi được cách diễn đạt bài văn hay và logic.
Em có một người bạn rất thân, hai đứa luôn khăng khít với nhau, cùng nhau chia sẻ niềm vui nỗi buồn. Dù Thắm đà theo gia đình về quê sinh sống nhưng những tình bạn tốt đẹp ấy vẫn luôn sống trong em.
Bạn Thắm có vóc dáng nhỏ nhắn, thân hình mảnh khảnh nhưng rất khỏe, mái tóc dài thường buông xõa lúc ở nhà và được cột gọn gàng khi đến trường. Với gương mặt sáng cùng chiếc mũi thanh tú, Thắm rất thông minh. Bạn là học sinh giỏi nhiều năm liền ở lớp. Vua siêng năng lại sáng dạ, học đâu hiểu đây và nhớ bài lâu, Thắm được các bạn mến phục. Thắm tốt lắm, luôn giúp đỡ những bạn gặp khó khăn về học tập lẫn sức khỏe.
Em nhớ như in một sự việc đã khiến em cảm thấy hổ thẹn, sự việc ấy đã là một kỉ niệm đẹp, một bài học quý cho em về tình bạn. Bạn Dung trong lớp nghỉ học đã hai ngày, không rõ lí do,cô giáo và các bạn rất lo. Được cô giáo phân công, Thắm tìm đến nhà Dung. Gia đình Dung rất khó khăn. Bố mất sớm, mẹ lấy chồng và sinh sống nơi khác. Nhà chỉ còn Dung với bà. Bà lại già và thường xuyên đau ốm nên những ngày qua, bà không ra chợ mua bán rau củ được.
Theo em, sau khi rõ căn nguyên, Thắm chỉ cần báo lại cho cô là xong. Thế mà bạn ấy ngày hai buổi đến với bạn Dung. Có hôm tối mịt mới về. Thú thật rằng khi ấy em giận Thắm lắm. Em cho rằng Thắm không còn thân thiết với em nữa. Em tỏ thái độ lạnh nhạt với bạn ấy; thậm chí, em cũng chẳng thèm đến nhà Dung, dù Thắm và các bạn cùng lớp nhiều lần khuyên nhủ.
Hôm Dung trở lại lớp, cô giáo tuyên bố với lớp rằng bạn ấy vẫn đủ sức dự thi học kì. Cô đã kiểm tra và nhận xét tốt về những kiến thức mà bạn Dung còn thiếu trong thời gian vắng mặt. Có được kết quả ấy, công của bạn Thắm rất lớn. Cô giáo rất hài lòng về Thắm. Thắm là một người bạn tốt, luôn quan tâm đến mọi người, giúp đỡ ai thì giúp tận tình. Bà của Dung cũng gửi lời cảm ơn đến Thắm.
Thật ngại ngùng khi nghe Thắm rủ vào thư viện xem truyện vào giờ ra chơi. Em lấy hết can đảm, hỏi Thắm có giận mình không. Câu trả lời của Thắm khiến em không thể nào quên : “Giận về điều gì? Tình cảm bạn bè rất đáng quý, đáng trân trọng nhất trong quãng đời học sinh. Không hài lòng vì ta chưa hiểu, khi hiểu thì ta sẽ quý nhau hơn.
Em rất nhớ Thắm, người bạn tốt nhất của em. Em cố gắng học thật tốt, thật giỏi để sánh với bạn ấy. Bạn Thắm là tấm gương để em noi theo.
Gợi Ý 🌵 Nhận Thẻ Cào 50k Miễn Phí ❤️ Kiếm Thẻ Cào Free
Bài Văn Kể Về Kỉ Niệm Đáng Nhớ Với Người Bạn Thân – Bài 9
Bài Văn Kể Về Kỉ Niệm Đáng Nhớ Với Người Bạn Thân Điểm Cao giúp các em có thể nắm bắt được bố cục của một bài văn hoàn chỉnh.
Trong kí ức của mỗi người, nhất là đối với những người học sinh như em thì một người bạn thân lại càng không thể thiếu. Thật đặc biệt là Đan- cô bạn thân từ hồi lớp 1 đến giờ vẫn học với em.
Đan là một cô bé có vóc dáng nhỏ bé cùng với nước da trắng trẻo, mịn màng. Khuôn mặt trái xoan với ánh mắt ngây thơ của một đứa trẻ, Đan luôn làm mềm lòng mọi người chỉ với một ánh nhìn. Đôi môi thì đỏ mọng, miệng lại luôn nở một nụ cười tươi để lộ hàm răng trắng muốt, tưởng chừng như những hạt ngọc trai.
Cô bạn này lại có dáng đi uyển chuyển, nhẹ nhàng. Giọng nói nghe rất ngọt và dịu dàng. Chính vì thế mà ở mỗi cuộc thi hát của trường, sự có mặt của bạn ấy là không thể thiếu. Giọng ca “cây nhà lá vườn” này đã đưa về cho lớp, trường rất nhiều giải nhất, nhì.
Trong lớp thì Đan có vẻ rất hiền lành, dễ tính nhưng trong học tập lại rất nghiêm túc. Những hoạt động của trường, lớp thì bạn luôn đứng đầu. Dù vậy, Đan vẫn coi việc học là cần thiết nhất. Với một cái đầu thông minh và tính toán nhanh nên bạn học môn toán rất giỏi. Đan luôn được thầy cô và bạn bè quý mến bởi học giỏi lại hay giúp đỡ bạn bè. Về nhà, ngoài giờ học, Đan luôn dành thời gian giúp đỡ cha mẹ.
Ngoài sở thích đọc sách, Đan có một sở thích hơi bị kì quái là thích xem phim ma. Mỗi lúc rảnh rỗi là hai đứa lại hỏi thăm chuyện học tập, tâm sự chuyện buồn vui. Lần mà em bị cảm, Đan đã thể hiện mình thực sự là một người bạn tốt. Em đã phải nghỉ học hết hai tuần. Dù vậy Đan vẫn đến nhà em và giảng cho em từng bài toán, bài văn. Điều này đã làm em thực sự làm em cảm động. Khi em hết bệnh cũng là lúc hai đứa lại cùng nhau bước đi trên con đường đến trường. Con đường in lại những kỉ niệm vui, buồn của đôi bạn thân.
Đan luôn là một người bạn tốt không chỉ đối với em mà với cả mọi người. Em cũng sẽ cố gắng học thật giỏi để hai đứa mãi là bạn thân, đôi bạn cùng tiến.
Đọc Thêm 🌵 Thẻ Cào Miễn Phí ❤️ Nhận Thẻ Cào Free Mới Nhất
Kể Về Kỉ Niệm Đáng Nhớ Với Người Bạn Thân Ý Nghĩa – Bài 10
Kể Về Kỉ Niệm Đáng Nhớ Với Người Bạn Thân Ý Nghĩa giúp các em có thêm nhiều ý tưởng mới để hoàn thiện bài văn của mình.
Tình bạn là một trong những điều quan trọng nhất đối với mỗi người. Nó đi cùng ta qua nhiều năm tháng và ngày hôm nay, khi đã trưởng thành, em mới cảm nhận được hết những giá trị của tình bạn đã mang lại cho mỗi chúng ta. Với em thì tình bạn đẹp nhất chính là tình bạn của thời học sinh bởi khi ấy, chúng ta chỉ là những đứa trẻ ngây thơ, không chút tạp niệm và không có bất cứ điều gì ảnh hưởng tới tình bạn.
Khi ấy, chúng ta thân thiết với nhau bởi tình cảm thực sự xuất phát từ chính trái tim của mình mà không hề toan tính. Và em cũng có rất nhiều những kỉ niệm khó quên với Linh- người bạn thân trong suốt những năm đi học của mình.
Linh cùng em là hai người bạn thân với nhau từ khi còn học lớp bốn. lúc nào hai đứa cùng đi cùng nhau trên khắp mọi nẻo đường, cùng đi học, cùng đi ăn quà, thậm chí là cùng nhau trốn bố mẹ để đi chơi. Và có lẽ gây ấn tượng nhất trong em là có lần chúng em đã cùng nhau đi chơi, tụ tập ở nhà một người bạn cả ngày cùng với hai người bạn khác cùng bàn. Buổi sáng, em và Linh cùng nhau đi chung một chiếc xe đạp, mỗi người phụ trách mang một thứ đồ đi cùng: em thì mang khoai lang, Linh mang bột mỳ.
Tới nơi hai người bạn kia đã tới đó từ trước, chúng em cùng nhau bật đĩa nhạc mới mua và tập nhảy theo những nhóm nhảy trên màn hình và thu âm những ca khúc mà chúng em đã hát theo. Có thể nói là vui biết chừng nào, bởi có đôi khi bản thân chúng ta cũng có những điều mà chúng ta muốn làm nhưng không thể, chỉ khi có những người bạn thân ở cạnh mình, có cùng những ý nghĩ với mình thì tình cảm ấy suy nghĩ ấy mới được thể hiện hết tất cả.
Hát hò xong, tất cả cùng nhau nấu ăn. Chỉ là những đứa trẻ nên tất cả cùng làm những món ăn đơn giản như: khoai lang tẩm bột và bánh đa cùng tương ớt. những món ăn đó đã giúp mấy đứa trẻ gần nhau hơn và đó là lần đầu tiên chúng em đã cùng nhau nói lên ước mơ của mình. Những ước mơ tuy giản dị nhưng không phải lúc nào cũng nói cùng với cha mẹ mà chỉ có thể tâm sự cùng với những người bạn.
Và cho tới tận bây giờ, có người đã đi theo đúng suy nghĩ của mình lúc đó cũng có những người không theo con đường ấy nhưng mỗi lần nhớ lại em vẫn luôn cảm thấy xúc động.
Tình bạn đẹp nhất là khi mà chúng ta luôn có xuất phát điểm từ chính trái tim và tấm lòng của mình. Theo thời gian, con người sẽ dần lớn lên nhưng những kỉ niệm của chúng ta thì vẫn còn mãi cho tới tận bây giờ. Bởi thế cho nên chúng ta ai cũng nên học cách nâng niu những kỉ niệm để có thể không hối hận vì đã để thời gian trôi qua một cách nhanh chóng mà không đọng lại được bất cứ một điều gì.
Chia Sẻ 🌵 Thẻ Viettel 500k Miễn Phí ❤️ Card Viettel 500k Chưa Cào
Bài Văn Kể Về Kỉ Niệm Đáng Nhớ Với Người Bạn Thân – Bài 11
Bài Văn Kể Về Kỉ Niệm Đáng Nhớ Với Người Bạn Thân Chọn Lọc từ SCR.VN và chia sẻ rộng rãi đến các bạn đọc sau đây.
Mỗi người khi lớn lên đều bỏ lại phía sau mình một quãng thời gian thơ ấu với biết bao niềm vui nỗi buồn Với em, kỉ niệm về tình bạn với Mai trong một lần em không làm bài tập về nhà năm lớp 3, có lẽ em sẽ không bao giờ quên được trong cuộc đời của mình.
Em vẫn nhớ như in về sự việc đã xảy ra ngày hôm đó. Cô giáo giao bài tập về nhà là viết đoạn văn miêu tả không khí ngày hội ở quê em. Vì ham chơi nên cả buổi chiều em đã mải mê theo đám bạn trong khu phố với những trò chơi như nhảy dây, bịt mắt bắt dê… Khi về nhà buổi tối, em chợt nhớ còn bài tập trên lớp nhưng vì mệt và buồn ngủ nên em không muốn làm.
Bỗng chợt, em nghĩ đến Mai. Đó là người bạn thân nhất của em trên lớp, bạn hiền và rất chăm chỉ học bài. Tất cả những bài tập cô giáo giao về nhà, Mai đều làm cẩn thận và chu đáo. Em đã nghĩ: “Sáng mai mình chỉ cần lên lớp mượn Mai chép là xong”. Sáng hôm sau, em đến lớp thật sớm và Mai cũng vừa hay bước vào. Em đã ra mượn vở Mai để chép. Thấy bạn có chút ngập ngừng, em đã nói:
Cậu yên tâm đi, nếu cô có kiểm tra thì chắc chỉ chấm vài bạn. Nếu gọi tớ thì chắc sẽ không gọi cậu lên bảng nữa đâu. Rồi Mai đưa vở cho em. Tranh thủ chút thời gian trước giờ vào lớp, em đã vội vàng chép. Tiếng trống trường vang lên, cô giáo vào lớp với nụ cười dịu dàng. Đến phần kiểm tra bài cũ, khi cô gọi tên em và Mai lên bảng, chúng em đã nhìn nhau lo sợ. Sau khi đọc xong bài tập của hai đứa, cô đã gọi chúng em đứng dậy và nét mặt cô nghiêm nghị: Hai con hãy cho cô biết, ai là người chép bài của bạn?
Mai quay sang nhìn em với ánh mắt như muốn em nói ra sự thật. Nhưng nghĩ đến việc nếu bố mẹ biết được em không làm bài tập đã khiến em lo sợ. Em cứ đứng im như vậy. Bỗng Mai lên tiếng: “Thưa cô, là em ạ!”. Cô giáo nhìn Mai rồi nói: Con hãy về viết bản kiểm điểm và xin chữ kí phụ huynh cho cô.
Cả tiết học, Mai lặng im và không nói gì. Trong tâm trí em lúc này với biết bao suy nghĩ, em đã ích kỉ chỉ nghĩ đến bản thân mình, em hối hận vì đã nói dối cô giáo và khiến Mai bị ảnh hưởng. Đến cuối tiết học, em đã lên gặp cô giáo và nói ra sự thật. Sau đó cô đã gọi cả hai chúng em lên và nhắc nhở: “Trong học tập, hai con giúp nhau tiến bộ đó là điều tốt nhưng cho bạn chép bài là khiến bạn ỉ lại trong học tập. Bạn Vy đã dũng cảm nhận ra lỗi lầm của mình. Lần này cô bỏ qua và mong con lấy đó làm bài học cho mình”.
Em quay sang Mai và nói lời xin lỗi. Tình bạn gắn bó của chúng em trong ba năm qua, suýt nữa vì sự ích kỉ của em đã phá hỏng. Chúng em nhìn nhau và cười thật tươi. Trong biết bao kỉ niệm, tình bạn của chúng em đã có lúc trải qua những kí ức không vui như thế.
Tình bạn của chúng em ngày càng thân thiết và gắn bó. Em và Mai đều luôn cố gắng học tập thật tốt. Những bài tập khó, chúng em cùng nhau thảo luận và tự làm bài của mình. Mỗi lần nhớ lại kỉ niệm đó, em đều tự nhắc nhở mình phải sống trung thực và phải nỗ lực học tập bằng chính công sức của mình.
Tham Khảo 🌿 Thẻ Viettel 200k Miễn Phí ❤️ Card Viettel 200k Chưa Cào
Văn Mẫu Hay Kể Về Kỉ Niệm Đáng Nhớ Với Người Bạn Thân – Bài 12
Văn Mẫu Hay Kể Về Kỉ Niệm Đáng Nhớ Với Người Bạn Thân được nhiều bạn đọc quan tâm và tìm kiếm dưới đây.
Cuộc sống con người là sự hài hòa của nhiều thứ tình cảm khác nhau, không chỉ là tình thân mà còn là tình thầy trò, tình yêu…và cả tình bạn. Mỗi chúng ta, ai cũng có những người bạn thân và kỉ niệm sâu sắc với người bạn ấy. Nhớ lại người bạn thân của mình, tôi lại nhớ về kỉ niệm sâu sắc của chúng tôi.
Người bạn thân của tôi chính là người hàng xóm bằng tuổi, cùng lớn lên với tôi. Bạn ấy có một cái tên rất hay, Mai Linh. Trong ấn tượng của tôi, Mai Linh là một cô bé nhỏ nhắn, xinh xắn với nước da trắng hồng rạng rỡ. Mái tóc ngắn ngang vai mềm mượt như nhung, hai má núm đồng tiền và chiếc răng khểnh rất duyên.
Đôi mắt Mai Linh tròn xoe, đen láy và đôi môi đỏ mọng chúm chím. Nụ cười tươi tắn luôn nở trên môi khiến mọi người yêu thích. Ngoại hình xinh xắn, tính cách bạn ấy cũng rất tốt. Mai Linh hòa nhã, thân thiện, rất chăm chỉ và tốt bụng.
Nhà Linh ở ngay cạnh nhà tôi, từ nhỏ chúng tôi đã cùng chơi đùa, cùng đi học với nhau. Ngày ngày dắt tay nhau đến lớp, đến trường, rồi lại đợi nhau mỗi khi tan học. Trong quãng thời gian ấy, có một kỉ niệm mà đến tận sau này tôi vẫn luôn ghi nhớ. Một chiều ngày đầu hạ năm lớp 6, như thường lệ đồng hồ điểm 13 giờ 30 phút, tiếng gọi thánh thót như chim sơn ca của Mai Linh vang lên ngoài cổng. Tôi dậy muộn nên chạy vội đi, để mặc tiếng nhắc nhở của mẹ rằng trời sẽ mưa to, phải cầm áo mưa đi vì tối nay bố mẹ về rất muộn.
Chúng tôi vẫn vui vẻ cùng nhau đạp xe đến trường, trò chuyện về những việc thú vị. Chiều hôm ấy, trời đổ mưa tầm tã, không có sấm chớp mà mưa cứ nặng hạt không dứt. Tiếng chuông tan học đã vang lên mà cơn mưa ngoài sân vẫn trút nước ào ào. Nhìn các bạn lần lượt ra về, lòng tôi buồn bã và lo lắng vô cùng.
Tôi nhớ lại lời mẹ dặn, thầm tự trách và nghĩ mình sẽ phải đội mưa về nhà một mình. Ngay lúc ấy, Mai Linh chợt xuất hiện trước mắt tôi, cô bạn dắt xe gọn vào mái hiên trước cửa lớp tôi, vẫy vẫy chiếc áo mưa trong tay, giọng nói át cả tiếng mưa: Gửi xe ở bác bảo vệ, chúng ta cùng về.
Trong ánh mắt bất ngờ của tôi, Mai Linh đưa ba lô của mình cho tôi, khoác áo mưa dặn tôi đợi rồi ra nhà để xe, dắt xe đạp của tôi đi gửi bác bảo vệ. Xong xuôi, bạn ấy quay lại lớp, bảo tôi chui vào phía sau áo mưa để nhanh chóng về nhà khỏi trời mưa nặng hạt. Cứ như vậy chúng tôi cùng khoác chung một chiếc áo mưa. Mai Linh chở tôi trên chiếc xe cào cào của mình, tôi áp má vào lưng cô bạn để tránh mưa.
Chiếc áo mưa không quá rộng để che hết cả hai đứa, mưa xối xả ướt đẫm cả khuôn mặt xinh xắn của Mai Linh và hai chân để bên ngoài của tôi. Trên con đường trắng xóa một màn mưa, người bạn thân của tôi đạp xe như bay. Về đến nhà tôi, cả hai đứa đều ướt, run cầm cập vì lạnh. Trời mưa lại tối om, Mai Linh hiểu tôi sợ nên ở lại cùng tôi. Hai đứa không thay quần áo, cứ để như vậy, ngồi luyên thuyên đủ thứ chuyện trên trời dưới biển. Khi bố mẹ tôi về, Mai Linh mới tạm biệt tôi.
Sáng hôm sau, tôi và Mai Linh đều bị cảm lạnh, bố mẹ hai nhà đều trách mắng không thôi. Chúng tôi vẫn cùng nhau đi trên con đường quen thuộc thường ngày, rồi không hẹn mà cùng hắt hơi khi có cơn gió lạnh thổi qua. Dù mũi khó chịu và cổ họng khô rát, chúng tôi lại đồng loạt bật cười.
Lẫn trong tiếng chim hót líu lo và tiếng xào xạc của lá là tiếng cười khàn khàn, giòn tan của hai cô học trò nhỏ. Chúng tôi bị cảm lạnh suốt một tuần liền. Sau lần đó, hai đứa dường như gắn bó, thân thiết hơn. Mỗi lần nhìn thấy mưa, trong lòng lại nhớ về kỉ niệm ngốc nghếch mà sâu sắc ngày ấy.
Mai Linh là người bạn thân mà tôi yêu quý nhất. Kỉ niệm trong cơn mưa mùa hạ đó dù chỉ là một trong số rất nhiều kỉ niệm của chúng tôi nhưng nó lại là kỉ niệm sâu sắc nhất. Tôi cảm thấy vô cùng may mắn khi gặp được người bạn thân như Mai Linh.
Chia Sẻ 🌿 Thẻ Vina Miễn Phí ❤️ Card Vina 100k 200k 500k Free
Kể Về Một Kỉ Niệm Sâu Sắc Của Em Với Người Bạn Thân Lớp 8 – Bài 13
Bài Văn Mẫu Kể Về Một Kỉ Niệm Sâu Sắc Của Em Với Người Bạn Thân Lớp 8, những câu chuyện chân thực được kể đầy xúc động qua những câu từ của các em học sinh.
Hồi còn học lớp Hai, tôi và Thảo Vy là đôi bạn rất thân. Một hôm, tôi và Vy rủ nhau ra công viên dạo mát. Nơi đó, chúng tôi đã có một kĩ niệm khó quên.
Khi ông mặt trời thức dậy, ánh nắng chan hoà rải trên khắp cành cây, kẽ lá. Tôi và Thảo Vy đã có mặt ở công viên. Chúng tôi đi dạo vườn hoa, hít thở không khí trong lành. Bỗng tôi nhìn thấy một khóm hải đường đang nở hoa. Màu đỏ rực của hoa chen lẫn màu lá xanh mơn mởn của lá. Cánh hoa mềm mại như nhung, nhuỵ hoa túm ở giữa trông thật quí phái. Tôi dừng lại reo lên:
– ồ! Hoa đẹp quá!
Thảo Vy cũng dừng lại ngắm hoa nhưng lại lắc đầu nói:
– Hoa hải đường này làm sao đẹp bằng hoa hồng.
Thảo Vy đưa tay nâng niu một đoá hồng đã khoe sắc ở cạnh đấy. Tôi tỏ vẻ không đồng ý với ý kiến của Vy. Tôi đưa ra lí lẽ:
– Hoa hồng đẹp nhưng không sang trọng bằng hoa hải đường. Nhờ có những khóm hải đường mà công viên mới thêm rực rỡ, đáng yêu”.
Vy hỏi lại tôi
– Thế bạn không nghe người ta nói: “Hoa hồng là chúa của các loài hoa” hay sao?
Cuộc tranh cãi không phân thắng bại, ai cũng đưa ra lí lẽ để bảo vệ ý kiến của mình. Ai cũng cho mình nói đúng. Bỗng bác bảo vệ đi ngang qua nghe được chuyện, bác dừng lại bảo:
– Này, hai cháu đừng tranh cãi nữa. Hoa nào trồng ở đây cũng đẹp, cũng xinh. Mỗi loài hoa có một vẻ đẹp riêng. Cái chính là chúng ta phải biết chăm sóc, bảo vệ chúng.
Tôi và Thảo Vy đã hiểu ra. Chúng tôi cảm ơn bác bảo vệ rồi nắm tay nhau chạy đến bãi cỏ ven hồ. Bầu trời trong sáng cùng làn gió mùa xuân mát mẻ làm chúng tôi cảm thấy thân thiện nhau hơn từ dạo ấy.
Bây giờ chúng tôi đã lớn. Mái trường THCS đang chờ đón chúng tôi. Có lẽ tôi sẽ có nhiều bạn mới. Dù có nhiều cuộc vui hơn nữa nhưng những kỉ niệm đẹp đẽ thời thơ ấu luôn mãi trong tôi.
Đọc Thêm 🌿 Nạp Thẻ Ngay Miễn Phí ❤️️ Tặng Card Nạp Tiền Ngay Free Mới
Bài Văn Kể Về Kỉ Niệm Đáng Nhớ Với Người Bạn Thân Hay Nhất – Bài 14
Bài Văn Kể Về Kỉ Niệm Đáng Nhớ Với Người Bạn Thân Hay Nhất giúp các em có thể học hỏi và nâng cao kĩ năng viết của mình.
Trong hành trình trưởng thành, đồng hành cùng mỗi người không chỉ là gia đình mà còn có cả những người bạn tốt. Mỗi người bạn lại để lại trong trái tim ta những kỉ niệm khác nhau. Có một người bạn mà em luôn nhớ mãi là Quỳnh. Nhớ về cô bạn thân ngày ấy bao kỉ niệm lại ùa về. Trong đó có một kỉ niệm em mãi mãi không bao giờ quên.
Chuyện xảy ra khi em học lớp ba. Đó là kỉ niệm về Quỳnh – người bạn ngồi cùng bàn với em. Em và Quỳnh chơi rất thân với nhau, luôn giúp đỡ nhau trong những lúc khó khăn. Gần cuối năm học năm ấy, em bị đau ruột thừa, nhập viện trong một thời gian dài nên phải nghỉ học hàng tuần liền không thể đến trường. Bài học trên lớp đều bỏ dở.
Một hôm cô giáo chủ nhiệm gọi điện cho mẹ em bảo cần nhờ các bạn chép bài cho để khi quay lại học không bị bỡ ngỡ. Nhưng mẹ và em suy nghĩ một hồi cũng không biết phải nhờ ai. Em lo lắng trước kỳ thi sắp tới sau khi ra viện. Nhà em ở tận làng cách trường học rất xa, lại không gần nhà bạn nào trong lớp.
Bất ngờ, tối hôm ấy em thấy Quỳnh khoác áo mưa, lặn lội đạp xe đến bệnh viện. Thì ra bạn ấy chủ động nhận ghi chép bài cho em, muốn giúp đỡ em học tập. Nhà Quỳnh ở khá xa nhà em nên mẹ em lo lắng hỏi: Cháu đi như vậy bố mẹ có biết không? Dạ, cháu xin phép bố mẹ rồi ạ. Bố mẹ cháu cũng đồng ý cho cháu giúp đỡ bạn. Quỳnh lễ phép thưa.
Sau đó, mẹ dặn hai đứa chúng em ở đây chờ mẹ một lát mẹ về lấy sách vở. Quỳnh hỏi thăm vết mổ của em rồi giảng lại cho em bài học sáng nay ở lớp. Em vẫn còn nhớ như in hình ảnh cô bạn bé nhỏ đi đi lại lại phòng bệnh hôm ấy, vừa đi vừa giảng bài, lưu loát như cô giáo giảng vậy. Suốt thời gian em nghỉ học nằm lại bệnh viện để theo dõi, ngày nào Quỳnh cũng đến với em. Có những hôm trời mưa to tầm tã, không ngại đường xa, Quỳnh vẫn nhờ bố mẹ đưa đến.
Mẹ em đi làm cả ngày, đồng thời phải chăm sóc đứa em gái mới vừa tròn hai tuổi nên rất vất vả. Có những ngày tối muộn mẹ mới vào viện với em. Quỳnh biết được điều đó, sợ em buồn nên ngày nào thấy mẹ tới muộn bạn ấy sẽ ngồi mãi ở đó, nói chuyện với em. Thời gian giúp đỡ em, cô bạn bỏ tham gia hết lớp học tiếng Anh, lớp học đàn piano mà mình yêu thích.
Nhìn những dòng chữ ngay ngắn trong trang vở của mình, em thấy cảm động vô cùng. Nhờ có Quỳnh mà em có thể bắt kịp các bạn trong lớp, không gặp khó khăn khi quay lại học. Mẹ em nói với em rằng: Quỳnh là một cô bé ngoan, một người bạn tốt. Con phải ghi nhớ những gì bạn ấy đã giúp đỡ mình.
Em hiểu lời dặn của mẹ, càng hiểu hơn tình cảm của cô bạn tốt bụng. Sau lần ấy, chúng em càng trở nên thân thiết với nhau hơn, luôn cố gắng cùng nhau học tập tiến bộ. Cho đến tận hôm nay, em và Quỳnh vẫn là những người bạn tốt của nhau . Kỉ niệm ngày đó là một kỉ niệm đẹp khó quên đi về tình bạn của chúng em. Chúng em luôn trân trọng và giữ gìn tình cảm đó.
Tham Khảo ❤️️ Nạp Thẻ Mobi Miễn Phí ❤️️ Cách Nạp, Tặng Thẻ Mobi Free
Kể Về Một Kỉ Niệm Sâu Sắc Của Em Với Người Bạn Thân Lớp 8 – Bài 15
Kể Về Kỉ Niệm Đáng Nhớ Với Người Bạn Thân Chi Tiết để lại nhiều cảm xúc cho người đọc.
Chiều, tan học, tôi lại rảo bước trên con đường quen, nơi mà trước đây tôi và An – một người bạn thân thiết thuở nhỏ của tôi có bao nhiêu là kỉ niệm, vui có, buồn có. Nhưng có lẽ kỉ niệm về ngày An dạy tôi chạy xe đạp làm tôi nhớ mãi…
Ngày ấy, An sống cùng bà ngoại ở cạnh nhà tôi, bởi An là con gái nên chúng tôi cũng dễ dàng trở nên thân thiết với nhau. An là một cô bé rất đáng yêu, hay cười và hơn tôi rất nhiều điều khác. An có một làn da nâu với mái tóc ngắn so le khiến cô bé trở nên mạnh mẽ. Tôi yêu mến An ở sự mạnh mẽ – An chưa lần nào khóc!
Sáng nào cũng thế, An đều qua nhà tôi và rước tôi đi học. Không phải nhà tôi không có xe mà chỉ vì tôi không biết chạy xe đạp. Cứ như thế mà An chở tôi mấy năm liền. Cho đến những ngày cuối cấp 1, đó là ngày cuối tuần, tôi đứng trông mãi mà không thấy An đến. Thế là tôi bèn đi qua nhà An xem cô nàng có ngủ quên hay không. Đến nhà thì bà ngoại An bảo rằng An đã đi học rồi.
Tôi bắt đầu thấy nóng rơ trong người. Và tôi đi bộ đến trường với sự giận dữ. Có lẽ lúc nhỏ tôi là cô bé được chiều chuộng nên tôi hay tỏ ra khó chịu khi có việc không vừa ý mình. Giờ nghĩ lại thấy mình thật quá đáng!!
Đến lớp, tôi tiến về An liền.
– An! Sao hồi sáng An không rước Chi? Để Chi đi bộ đau chân rồi nè!!
An vẫn điềm nhiên và nói với vẻ nghiêm khắc:
– Sau này An sẽ không chở Chi đi nữa đâu! Chi lớn rồi chứ còn bé gì đâu. Sáng mai An sẽ chỉ cho Chi chạy xe đạp!
An nói bấy nhiêu rồi đi ra ngoài, tôi cũng chả nói được điều gì. Sáng hôm sau, An bắt đầu tập cho tôi chạy xe. Tôi rất nhát nên khi leo lên xe, đạp được hai, ba vòng đã ngã. Cứ như thế, tôi không chịu được nữa, tôi bắt đầu khóc.
– Chi không tập nữa đâu, té đau lắm!!
– Té đau thì cứ khóc, khóc xong phải đứng lên mà tiếp tục. Nếu không sẽ thất bại mãi đấy.
Câu nói lúc này của An khiến tôi có thêm động lực, tôi bắt đầu luyện chạy xe đạp nhiều hơn… Và rồi tôi đã thành công. Hôm ấy tôi sang nhà An để khoe kết quả của mình. Thế nhưng, tôi đã rất bất ngờ khi biết rằng ba mẹ An đã rước An ra Hà Nội. Tôi như không tin vào sự thật nữa. Và đến bấy giờ tôi mới hiểu được câu nói của An ” sẽ không chở Chi đi học nữa “… Tôi đứng lặng, nước mắt bỗng rơi.
Ngày hôm nay, tuy mỗi đứa đã mỗi nơi, nhưng tôi vẫn không sao quên được hình bóng của An. Tuy đó chỉ là một kỷ niệm nhỏ nhưng nó sẽ mãi mãi là một kỉ niệm – một kinh nghiệm sống trong đời tôi: “Té đau thì cứ khóc, khóc xong phải đứng lên mà tiếp tục”. Giờ này nơi đâu đó, chắc An cũng đang nghĩ về tôi.
Gợi Ý ❤️️ Nạp Thẻ Viettel Miễn Phí ❤️️ Cách Nạp, Tặng Card Viettel Free