Thơ Đỗ Trung Quân: Tuyển Tập 47+ Bài Thơ Hay Nhất

Thơ Đỗ Trung Quân ❤️ Tuyển Tập 47+ Bài Thơ Hay Nhất ✅ Cùng SCR.VN Khám Phá Những Điều Thú Vị Về Nhà Thơ, Tác Phẩm Hay Ý Nghĩa Và Nổi Tiếng

Tiểu Sử Nhà Thơ Đỗ Trung Quân

Một số chia sẻ về Tiểu Sử Nhà Thơ Đỗ Trung Quân chi tiết và đầy đủ nhất

Đỗ Trung Quân (sinh 19 tháng 1 năm 1955) là một nhà thơ Việt Nam. Nhiều bài thơ của ông được phổ nhạc và được nhiều người yêu thích như Quê hương, Phượng hồng…

Ông còn được biết đến với nhiều nghề “tay trái” khác như MC cho những chương trình ca nhạc của bạn bè ông hay làm diễn viên cho một số phim truyền hình.

Ông sinh tại Sài Gòn. Đỗ Trung Quân vừa là bút danh vừa là tên thật của ông. Theo bài phỏng vấn trên báo Vietnam News giữa năm 2005 thì trong khai sinh của ông không có tên cha.

Ông được mẹ là bà Đỗ Thị Hảo nuôi lớn đến năm 15 tuổi thì mẹ mất. Ông tiếp tục mưu sinh và sau khi tốt nghiệp Tú tài, ông vào học tại Đại học Vạn Hạnh.

Năm 1979, ông tham gia phong trào Thanh niên xung phong và bắt đầu sáng tác. Một số bài thơ do ông sáng tác trở thành nổi tiếng như Hương tràm (1978).

Một số bài thơ phổ nhạc được nhiều người biết đến như:

  • Hương tràm (1978), Vũ Hoàng phổ nhạc
  • Bài học đầu cho con (1986), Giáp Văn Thạch phổ nhạc thành bài “Quê hương”
  • Chút tình đầu (1984), Vũ Hoàng phổ nhạc thành bài Phượng hồng (1988)
  • Khúc mưa, Phú Quang phổ nhạc
  • Những bông hoa trên tuyến lửa, Nguyễn Cửu Dũng phổ nhạc

Hiện ông đang công tác tại báo Sài Gòn tiếp thị và chủ trang blog nổi tiếng chungdokwan

Gia Đình Nhà Thơ Đỗ Trung Quân

Một số chia sẻ thêm về Gia Đình Nhà Thơ Đỗ Trung Quân được chọn lọc

❣️ Đôi nét về con trai nhà thơ Đỗ Trung Quân

Quý tử của nhà thơ Đỗ Trung Quân là một tài năng trẻ của ngành quảng cáo Việt. Không phủ nhận những ưu thế có được khi là con trai người nổi tiếng.

Song Đỗ Đăng Thường lựa chọn cách tự đi trên con đường của mình, bắt đầu từ những sáng tạo liều lĩnh trong bộ phim ngắn gặt hái nhiều thành công năm 2010.

25 tuổi, từng được biết đến như một ca sĩ nhạc rock, một đạo diễn phim hoạt hình, một người mê chụp ảnh có góc nhìn ấn tượng, và chức danh cao (Junior Art Director – Giám đốc nghệ thuật) trong một tập đoàn quảng cáo lớn liên doanh với nước ngoài,… bấy nhiêu đã đủ để người ta quên “cái bóng” của người cha nổi tiếng – nhà thơ Đỗ Trung Quân?

Câu hỏi sẽ được chàng trai trước mặt trả lời với thái độ tự tin đến cương quyết, dẫu với giọng nói của một cậu ấm, rằng: “Những người từng làm việc chung đều biết trách nhiệm và khả năng của tôi”.

Những người hiểu chuyện hơn thì đều biết sự tự hào của nhà thơ Đỗ Trung Quân về cậu con trai tài năng và độc lập. Ông không giấu điều này trên những mạng xã hội mình tham gia như facebook… Ngược lại, cậu con trai quý tử lại rất ít nhắc tới tên người cha của mình tại nơi đông người.

“Áp lực” đã qua lâu rồi…

Nhà thơ ở Việt Nam không ít, nhưng nổi tiếng kiểu như… Đỗ Trung Quân thì không nhiều. Không những nổi tiếng với các vần thơ vừa mềm mại vừa đanh thép, ông còn là người dẫn chương trình có duyên, và là nhà báo kỳ cựu.

Tâm hồn lãng mạn nghệ sĩ, đôi khi có phần… quá khích của nhà thơ khiến cuộc sống của ông rất nhiều màu sắc. Bởi thế, những người trong gia đình nhà thơ cũng được dư luận “chú ý” theo một cách nào đó.

Ưu thế và lòng tự trọng

Bên cạnh những áp lực, không thể phủ nhận những nền tảng tích cực và những ưu thế Đỗ Đăng Thường có được khi là con trai một người hoạt động kỳ cựu trong nhiều lĩnh vực.

Bản thân anh cũng chia sẻ: “Mình được tiếp xúc với văn hoá, văn nghệ từ nhỏ, điều đó hình thành “bộ lọc” sau này rất tốt.

Đồng thời, khi lớn lên trong môi trường đó, mình ý thức được ưu thế của mình là khả năng trong những công việc sáng tạo hay liên quan đến mỹ thuật”. Và hơn ai hết, nhà thơ Đỗ Trung Quân chính là “thư viện sống” cho cậu con trai ham học hỏi.

Những Bài Thơ Thơ Đỗ Trung Quân Hay

Đầu tiên, SCR.VN giới thiệu Những Bài Thơ Thơ Đỗ Trung Quân hay nhất

Bài hát của hoa hồng

Nỗi khổ đau đấy ư?
Ra là người
Khuôn mặt lạnh lùng và độc ác
Người đã trải xuống chân ta những cành gai lấy từ thập giá
Đã giật khỏi tay ta nụ hoa bé nhỏ
Để đặt vào đấy than hồng.

Được rồi ta sẽ cầm như nhận lấy phần mình một điều thách thức
dù nỗi đau tận xương
dù nỗi đau ghê rợn
nỗi đau làm ta run lên

Nhưng hỡi nỗi đau – gương mặt của đá
Ta sẽ nói với ngươi bằng lời cây đàn nghiến răng ta hát
Ta sẽ cầm than hồng dù tay ta cháy lửa
tâm hồn cháy lửa
dể khi xoè tay ta sẽ gắp từ tro than
moi lên một bông hoa nghi ngút khói
một bông hoa còn rỏ máu
loài người sẽ gọi tên Hoa hồng
Hỡi nỗi đau
Hãy đến khi nào ngươi muốn đến
Hãy đi khi nào ngươi muốn đi
Còn tình yêu của ta
Đừng hòng ngươi lấy được!

Mây mùa thu

Một hôm áo trắng về lại phố
Trời vẫn trong veo, má vẫn hồng
Có nàng cắn tóc bâng khuâng hỏi
Có gặp người quen năm ngoái không?

Một hôm áo trắng về lại phố
Tháng chín mây mùa thu ghé thăm
Có chàng chùi kiếng bâng khuâng hỏi
Có gặp cô nàng năm ngoái không?

Một hôm áo trắng như mây trắng
Giống hệt mây hôm ấy ngày xưa
Có chàng hai lần hai mươi tuổi
Chép miệng nao nao nhớ gió mùa

Ngày vắng

Ta ném qua cửa sổ
cành Vilolet quá buồn
có những ngày vắng quá
hoa cúc vàng ngoài dậu
vẫn cứ màu hoàng hôn
Có những ngày vắng quá
hình như không còn ai…
đành gõ cửa một người không muốn gặp
vu vơ vài lời đầu môi
ta nói thầm với nắng
trôi mau đi những chiều không người
Có những ngày vắng quá
em làm gì trên căn phòng nhìn xuống lá me?
vòm trời màu ngọc bích
bao giờ chia cho ta.
Có những ngày vắng quá
về lại chỗ quen ngồi
quán lạnh, kính mờ buồn phố nhỏ
lòng ta còn sợi tóc ai rơi…

Sinh nhật bướm

Những ngọn nến màu nhỏ bé xinh xắn
anh thắp lên trong tâm tưởng
tháng tám – mùa trăng và bươm bướm
anh treo cho em một chiếc đèn hoa
sinh nhật em
cầu trời đừng mưa
tháng tám trời mưa
ngọn nến màu sẽ tắt
lồng đèn hoa dành cho em sẽ tắt
đừng mưa – đừng mưa
anh khẽ gọi thầm
xin hãy mưa trong sinh nhật anh
sen hãy nở đêm mười ba… mười sáu
xin bướm trắng bay về đây vai áo
hương hoàng lan đầu ngõ nhớ quay về
ngọn nến màu anh thắp
lúc nửa khuya
chả ai biết ai hay
trừ dạ hương thao thức
trừ vầng trăng
phôi thai giữa ngực
đốm lửa thơ ngây
anh gởi gió lên trời
em có ngủ trong ngày sinh đầy mộng
hãy nhận dùm
chút quà tặng
nhỏ nhoi

🌻 Ngoài Thơ Đỗ Trung Quân 🌻 Xem thêm Thơ Xuân Quỳnh, Lưu Quang Vũ 

Bài Thơ Quê Hương Đỗ Trung Quân

Khám phá Bài Thơ Quê Hương Đỗ Trung Quân nổi tiếng và đặc sắc

Bài học đầu cho con
Tác giả: Đỗ Trung Quân

Quê hương là gì hở mẹ
Mà cô giáo dạy phải yêu
Quê hương là gì hở mẹ
Ai đi xa cũng nhớ nhiều

Quê hương là chùm khế ngọt
Cho con trèo hái mỗi ngày
Quê hương là đường đi học
Con về rợp bướm vàng bay

Quê hương là con diều biếc
Tuổi thơ con thả trên đồng
Quê hương là con đò nhỏ
Êm đềm khua nước ven sông

Quê hương là cầu tre nhỏ
Mẹ về nón lá nghiêng che
Là hương hoa đồng cỏ nội
Bay trong giấc ngủ đêm hè

Quê hương là vàng hoa bí
Là hồng tím giậu mồng tơi
Là đỏ đôi bờ dâm bụt
Màu hoa sen trắng tinh khôi

Quê hương mỗi người chỉ một
Như là chỉ một mẹ thôi
Quê hương nếu ai không nhớ…

🌻 Ngoài Thơ Đỗ Trung Quân 🌻 Chia sẻ Bài Thơ Cảnh Ngày Xuân

Bài Thơ Mẹ Của Đỗ Trung Quân

Chia sẻ đến bạn đọc Bài Thơ Mẹ Của Đỗ Trung Quân mang nhiều ý nghĩa sâu sắc

Mẹ

Con sẽ không đợi một ngày kia
khi mẹ mất đi mới giật mình khóc lóc
Những dòng sông trôi đi có trở lại bao giờ?
Con hốt hoảng trước thời gian khắc nghiệt
Chạy điên cuồng qua tuổi mẹ già nua
mỗi ngày qua con lại thấy bơ vơ
ai níu nổi thời gian?
ai níu nổi?
Con mỗi ngày một lớn lên
Mẹ mỗi ngày thêm già cỗi
Cuộc hành trình thầm lặng phía hoàng hôn.

Con sẽ không đợi một ngày kia
có người cài cho con lên áo một bông hồng
mới thảng thốt nhận ra mình mất mẹ
mỗi ngày đi qua đang cài cho con một bông hồng
hoa đẹp đấy – cớ sao lòng hoảng sợ?
Ta ra đi mười năm xa vòng tay của mẹ
Sống tự do như một cánh chim bằng
Ta làm thơ cho đời và biết bao người con g

Có bao giờ thơ cho mẹ ta không?
Những bài thơ chất ngập tâm hồn
đau khổ – chia lìa – buồn vui – hạnh phúc
Có những bàn chân đã giẫm xuống trái tim ta độc ác
mà vẫn cứ đêm về thao thức làm thơ
ta quên mất thềm xưa dáng mẹ ngồi chờ
giọt nước mắt già nua không ứa nổi
ta mê mải trên bàn chân rong ruổi
mắt mẹ già thầm lặng dõi sau lưng
Khi gai đời đâm ứa máu bàn chân
mấy kẻ đi qua
mấy người dừng lại?
Sao mẹ già ở cách xa đến vậy
trái tim âu lo đã giục giã đi tìm
ta vẫn vô tình
ta vẫn thản nhiên?

Hôm nay…
anh đã bao lần dừng lại trên phố quen
ngã nón đứng chào xe tang qua phố
ai mất mẹ?
sao lòng anh hoảng sợ
tiếng khóc kia bao lâu nữa
của mình?
Bài thơ này xin thắp một bình minh
trên đời mẹ bao năm rồi tăm tối
bài thơ như một nụ hồng
Con cài sẵn cho tháng ngày
sẽ tới!

🌻 Ngoài Thơ Đỗ Trung Quân 🌻 Chia sẻ Thơ Tình Xuân Quỳnh

Thơ Đỗ Trung Quân Phượng Hồng

Thơ Đỗ Trung Quân Phượng Hồng, một trong số những bài thơ nổi tiếng được mọi người yêu thích

Chút tình đầu

Những chiếc giỏ xe chở đầy hoa phượng
Em chở mùa hè của tôi đi đâu ?
Chùm phượng vĩ em cầm là tuổi tôi mười tám
Thuở chẳng ai hay thầm lặng – mối tình đầu

Mối tình đầu của tôi có gì ?
Chỉ một cơn mưa bay ngoài cửa lớp
Lá áo người trắng cả giấc ngủ mê
Lá bài thơ cứ còn hoài trong cặp
Giữa giờ chơi mang đến lại…. mang về.

Mối tình đầu của tôi là anh chàng tội nghiệp
Mùa hạ leo cổng trường khắc nỗi nhớ vào cây
Người con gái mùa sau biết có còn gặp lại
Ngày khai trường áo lụa gió thu bay…
Mối tình đầu của tôi có gì ?
Chỉ một cây đàn nhỏ
Rất vu vơ nhờ bài hát nói giùm
Ai cũng cũng hiểu – chỉ một người không hiểu
Nên có một gã khờ ngọng nghịu mãi… thành câm.

Những chiếc giỏ xe trưa nay chở đầy hoa phượng
Em hái mùa hè trên cây
Chở kỷ niệm về nhà
Em chở mùa hè đi qua còn tôi đứng lại
Nhớ ngẩn người tà áo lụa nào xa.

🌻 Ngoài Thơ Đỗ Trung Quân 🌻 Tham khảo Bài Thơ Lỡ Bước Sang Ngang 

Thơ Đỗ Trung Quân Viết Về Mẹ

Thơ Đỗ Trung Quân Viết Về Mẹ ý nghĩa được nhiều người quan tâm chia sẻ

Mây xưa

Những người áo mới lên chùa
Còn tôi áo cũ ngày xưa mẹ còn
Áo này mặc giữa trầm hương
Để thương mảnh vá trên lưng mẹ buồn
Mảnh này trả nợ áo cơm
Mảnh kia cho tuổi đời con được lành
Đêm thơm một vạt đêm xanh
Một mùa xuân vắng trên cành mai xưa.

MẸ TA TRẢ NHỚ VỀ KHÔNG – Đỗ Trung Quân

ngày xưa chào mẹ, ta đi
mẹ ta thì khóc, ta đi thì cười
mười năm rồi lại thêm mười
ta về thì khóc, mẹ cười lạ không

ông ai thế ? Tôi chào ông
mẹ ta trí nhớ về mênh mông rồi
ông có gặp thằng con tôi
hao hao…
tôi nhớ…
nó …người …như ông.
mẹ ta trả nhớ về không
trả trăm năm lại bụi hồng…
rồi..
đi…

🌻 Ngoài Thơ Đỗ Trung Quân 🌻 Chia sẻ Thơ Tình Cuối Mùa Thu Xuân Quỳnh Hay

Viết một bình luận