Thơ Điên Hàn Mạc Tử: Tuyển Tập 94+ Bài Thơ Điên Trọn Bộ

Thơ Điên Hàn Mạc Tử ❤️️ Tuyển Tập 94+ Bài Thơ Điên Trọn Bộ ✅ Mang Đến Cho Ta Bao Cảm Xúc Đến Rợn Người. Đó Là Máu, Nước Mắt, Là Tiếng Khóc, Cơn Đau…

Nguồn Gốc Tập Thơ Điên

Nếu Ai Yêu Thích Nhà Thơ Hàn Mạc Tử Chì Chắc Hẳn Đã Từng Nghe Qua Tập Thơ Có Tên Là ” Đau Thương”, hay còn gọi là ” Thơ Điên” nhiều người biết đến

Nói đến Hàn Mặc Tử (1912 – 1940), là nói đến nhà thơ lạ nhất của phong trào Thơ Mới (1932 – 1945), người “cai trị Trường thơ Loạn của các nhà thơ Bình Định” (1). Nói đến thơ ông, người ta nhớ đến thơ Cổ điển trong Lệ Thanh thi tập, thơ Lãng mạn trong Gái quê…nhưng, hơn tất cả là nhớ đến Thơ Điên trong Đau thương.

Cái tên có phần “giật gân” của Thơ Điên, ngay từ đầu đã có sức mê hoặc giới nghiên cứu. Người ta nghĩ ngay đến việc nhận diện bản chất của Điên và bản chất Thơ Điên.

Không ít người đã yên chí với cách nghĩ đơn giản: điên chỉ là một trạng thái bệnh lí đồng nghĩa với chứng loạn thần kinh, mà không thấy rằng còn có điên như một trạng thái sáng tạo.

Đó là lúc cảm hứng đến như một cơn “sốc”, người làm thơ lâm vào một cơn sáng tạo như “lên đồng”. Ý thức tỉnh táo như mờ đi, lùi lại phía sau, nhường phần lớn quyền điều hành qui trình sáng tạo cho tiềm thức, vô thức.

Trước hết, cần khẳng định: Thơ Điên không phải là một phát minh mới về thể loại. Nó vẫn thuộc phạm trù Thơ Mới. Nhưng là một dạng thức Thơ Mới đặc biệt.

🌻 Ngoài Thơ Điên Hàn Mạc Tử 🌻 Đọc Thêm Thơ Xuân Diệu Hay Nhất

Tuyển Tập Thơ Điên Trọn Bộ

Tham khảo Tuyển Tập Thơ Điên Trọn Bộ, những bài thơ hay trong tập thơ được chọn lọc sau đây

❣️ Nhắc đến Hàn Mặc Tử, chúng ta không thể quên nhắc đến tập Thơ Điên nổi tiếng được đông đảo dư luận chú ý đến. Đây là một tập thơ nổi bật cho phong cách thơ của ông. Đọc thơ, ta dễ dàng cảm nhận được một thế giới thơ đầy cảm xúc bí ẩn, thu hút người đọc mạnh mẽ.

❣️ Tập đau thương ( Thơ Điên) của Hàn Mặc Tử gồm ba phần: hương thơm, mật đắng và máu cuồng & hồn điên, 2 phần đầu gồm những tứ thơ nhẹ nhàng, lãng mạn, nhưng cho tới phần 3 thì đã chất đầy những nỗi đau và thấm đậm màu sắc tôn giáo, khó hiểu

Phần 1: Hương thơmPhần 2: Mật đắngPhần 3: Máu cuồng Và Hồn điên
Đà Lạt trăng mờ 1
Tối tân hôn1
Huyền ảo
Mùa xuân chín 18
Thi sĩ Chàm
Mơ hoa
Sáng trăng
Say nắng
Thời gian
Bắt chước
Cao hứng
Chuỗi cười
Đây thôn Vĩ Dạ 26
Ghen1
Lưu luyến (II)
Trăng vàng trăng ngọc
Những giọt lệ 1
Cuối thu
Thao thức
Hãy nhập hồn em
Khói hương tan
Đôi ta2
Sầu vạn cổ
Muôn năm sầu thảm
Dấu tích
Gửi anh
Trường tương tư
Hồn là ai
Biển hồn ta
Sáng láng
Ngủ với trăng
Say trăng3
Rượt trăng
Trăng tự tử
Chơi trên trăng
Một miệng trăng
Rướm máu
Trút linh hồn
Ước ao
Cô liêu
Người ngọc 2
Cô gái đồng trinh4
Ngoài vũ trụ

🌻 Ngoài Thơ Điên Hàn Mạc Tử 🌻 Tham khảo Thơ Xuân Diệu Về Tình Yêu Lãng Mạn

Tập Thơ Điên Hàn Mạc Tử

Cùng SCR.VN tìm hiểu Tập Thơ Điên Hàn Mạc Tử được mọi người yêu thích

Đà Lạt Trăng Mờ

Đây phút thiêng liêng đã khởi đầu,
Trời mơ trong cảnh thật huyền mơ.
Trăng sao đắm đuối trong sương nhạt,
Như đón từ xa một ý thơ.

Ai hãy làm thinh chớ nói nhiều,
Để nghe dưới đáy nước hồ reo.
Để nghe tơ liễu run trong gió,
Và để xem trời giải nghĩa yêu.

Hàng thông lấp loáng đứng trong im,
Cành lá in như đã lặng chìm.
Hư thực làm sao phân biệt được?
Sông Ngân Hà nổi giữa màn đêm.

Cả trời say nhuộm một màu trăng,
Và cả lòng tôi chẳng nói rằng.
Không một tiếng gì nghe động chạm,
Dẫu là tiếng vỡ của sao băng!

Mùa Xuân Chín

Trong làn nắng ửng khói mơ tan,
Đôi mái nhà tranh lấm tấm vàng.
Sột soạt gió trêu tà áo biếc,
Trên giàn thiên lý – Bóng xuân sang.

Sóng cỏ xanh tươi gợn tới trời
Bao cô thôn nữ hát trên đồi;
– Ngày mai trong đám xuân xanh ấy,
Có kẻ theo chồng bỏ cuộc chơi.

Tiếng ca vắt vẻo lưng chừng núi,
Hổn hển như lời của nước mây,
Thầm thì với ai ngồi dưới trúc,
Nghe ra ý vị và thơ ngây.

Khách xa gặp lúc mùa xuân chín,
Cảnh trí bâng khuâng sực nhớ làng:
– “Chị ấy, năm nay còn gánh thóc
Dọc bờ sông trắng nắng chang chang?”

Đây Thôn Vĩ Dạ

Sao anh không về chơi thôn Vĩ?
Nhìn nắng hàng cau nắng mới lên.
Vườn ai mướt quá xanh như ngọc
Lá trúc che ngang mặt chữ điền.

Gió theo lối gió, mây đường mây,
Dòng nước buồn thiu, hoa bắp lay…
Thuyền ai đậu bến sông Trăng đó,
Có chở trăng về kịp tối nay?

Mơ khách đường xa, khách đường xa
Áo em trắng quá nhìn không ra…
Ở đây sương khói mờ nhân ảnh
Ai biết tình ai có đậm đà?

🌻 Ngoài Thơ Điên Hàn Mạc Tử 🌻 Tìm hiểu về Xuân Diệu Huy Cận Hay

Thơ Điên Của Hàn Mạc Tử

Đừng bỏ lỡ tập Thơ Điên Của Hàn Mạc Tử mang nhiều giá trị nhân văn sâu sắc

Trăng Vàng Trăng Ngọc

Trăng! Trăng! Trăng! Là Trăng, Trăng Trăng!
Ai mua trăng tôi bán trăng cho
Không bán đoàn viên, ước hẹn hò…
Bao giờ đậu trạng vinh quy đã
Anh lại đây tôi thối chữ thơ.

Không, Không, Không! Tôi chẳng bán hồn Trăng.
Tôi giả đò chơi, anh tưởng rằng
Tôi nói thiệt, là anh dại quá:
Trăng Vàng Trăng Ngọc bán sao đang.

Trăng! Trăng! Trăng! Là Trăng, Trăng, Trăng!
Trăng sáng trăng sáng khắp mọi nơi
Tôi đang cầu nguyện cho trăng tôi
Tôi lần cho trăng một tràng chuỗi
Trăng mới là Trăng của Rạng Ngời
Trăng! Trăng! Trăng! Là Trăng, Trăng, Trăng!

Ghen

Ta ném mình đi theo gió trăng
Lòng ta tản khắp bốn phương trời
Cửu trùng là chốn xa xôi lạ
Chim én làm sao bay đến nơi?

Chiếc tàu chở cả một đêm trăng
Muôn ánh sao ngời chói thẳng băng
Muôn sợi hương trầm bay bối rối
Muôn vàn thần thánh sống cao sang.

Giây phút ôi chao! Nguồn cực lạc.
Tình tôi ghen hết thú vô biên
Ai cho châu báu cho thinh sắc
Miệng lưỡi khô khan, hết cả thèm.

🌻 Ngoài Thơ Điên Hàn Mạc Tử 🌻 Xem thêm Thơ Về Mùa Xuân Của Xuân Diệu Hay Nhất

Bài Thơ Điên

Tập Thơ Điên của nhà thơ Hàn Mạc Tử nổi tiếng được nhiều người biết đến

Những Giọt Lệ (Hàn Mạc Tử)

Trời hỡi, bao giờ tôi chết đi?
Bao giờ tôi hết được yêu vì,
Bao giờ mặt nhật tan thành máu
Và khối lòng tôi cứng tựa si?

Họ đã xa rồi khôn níu lại,
Lòng thương chưa đã, mến chưa bưa…
Người đi, một nửa hồn tôi mất,
Một nửa hồn tôi bỗng dại khờ.

Tôi vẫn còn đây hay ở đâu?
Ai đem tôi bỏ dưới trời sâu?
Sao bông phượng nở trong màu huyết,
Nhỏ xuống lòng tôi những giọt châu?

Cuối Thu (Hàn Mạc Tử)

Lụa trời ai dệt với ai căng,
Ai thả chim bay đến Quảng Hàn,
Và ai gánh máu đi trên tuyết,
Mảnh áo da cừu ngắm nở nang.

Mây vẽ hằng hà sa số lệ,
Là nguồn ly biệt giữa cô đơn.
Sao không tô điểm nên sương khói,
Trong cõi lòng tôi buổi chập chờn.

Đây bãi cô liêu lạnh hững hờ,
Với buồn phơn phớt, vắng trơ vơ.
Cây gì mảnh khảnh run cầm cập,
Điềm báo thu vàng gầy xác xơ.

Thu héo nấc thành những tiếng khô.
Một vì sao lạ mọc phương mô?
Người thơ chưa thấy ra đời nhỉ?
Trinh bạch ai chôn tận đáy mồ?

Thao Thức (Hàn Mạc Tử)

Lạnh quá ánh trăng không sáng mấy
Cho nên muôn dặm ở ngoài kia
Em đang mong mỏi, em đang nhớ
Bứt rứt lòng em muốn trở về.

Như xa xôi quá biết làm sao?
Lấy trí tương tư đo được nào?
Em mới vùng vằng em thở dốc
Tình thương trong dạ cứ xôn xao

Thôi em chán quá, em buồn quá
Anh của em giờ cười với ai?
Nói những gì đâu tức tối dạ!
Em hồ nghi mãi, giận không thôi.

Lạnh quá ánh trăng không sáng mấy
Cho nên chăn chiếu vẫn so le
Nếu hay thương nhớ là thương nhớ
Em dại gì đâu. Ngủ thiếp đi.

🌻 Xem thêm Thơ Huy Cận Hay Nhất🌻

Viết một bình luận