Tả Bà Đang Kể Chuyện: 22+ Bài Văn Mẫu Ngắn Hay Nhất

Tả Bà Đang Kể Chuyện ❤️️ 22+ Bài Văn Mẫu Ngắn Hay Nhất ✅ Trau Dồi Vốn Từ Và Tư Duy Viết Văn Hay Với Những Bài Văn Mẫu Sau.

Cách Tả Bà Đang Kể Chuyện

Xem ngay cách tả bà đang kể chuyện sau nếu bạn chưa biết cách làm văn.

  • Mở bài: Giới thiệu về bà.
  • Thân bài: Miêu tả hình dáng, ngữ điệu của bà khi đang kể chuyện
  • Kết bài: Tình cảm của em dành cho bà và những mong muốn tốt đẹp mà em muốn gửi đến bà.

Dàn Ý Tả Bà Đang Kể Chuyện

Xem ngay mẫu dàn ý mà SCR.VN sưu tầm và chia sẻ sau đây, với những gợi ý này sẽ giúp bạn làm văn được hay hơn.

– Mở bài: Giới thiệu về bà đang kể chuyện.

– Thân bài: Miêu tả hình dáng của bà khi đang kể chuyện

  • Trạng thái của bà: Bà ngồi thẳng đầu, lưng thẳng, tạo nên một hình tượng tự tin và truyền cảm.
  • Khuôn mặt: Bà có khuôn mặt hồn nhiên, đôi mắt đầy màu sắc, rạng rỡ bừng nở khi bắt đầu kể chuyện.
  • Gương mặt: Niềm vui và cảm xúc của bà được phản ánh trên gương mặt thông qua những nét môi mỉn cười, cung mày truyền cảm và đôi mắt tỏa sáng.
  • Âm thanh: Giọng nói của bà êm dịu và truyền cảm, mang đậm giọng điệu hài hòa và nhẹ nhàng, gợi lên những hình ảnh và cảm xúc trong lòng cháu.
  • Cử chỉ: Bà tận hưởng việc kể chuyện bằng cách sử dụng cử chỉ tươi cười, nhấp nháy mắt hay vẫy tay để tạo sự gần gũi và tương tác với cháu.
  • Trang phục: Bà mặc trang phục thoải mái và trang nhã, kết hợp với trang sức nhẹ nhàng để thể hiện sự trưởng thành và ấm áp.
  • Tự nhiên và chân thật: Bà kể chuyện theo cách tự nhiên, đầy cảm xúc và chân thật, tạo cho cháu cảm giác như đang sống trong câu chuyện đó.
  • Tận hưởng và chia sẻ: Bà tận hưởng từng khoảnh khắc của việc kể chuyện, thể hiện tình yêu thương và sự quan tâm thật sự đối với cháu.
  • Tương tác: Bà tạo điểm nhấn và tương tác với cháu bằng cách hỏi đáp, mím múa và kết hợp với những tiếng cười, tạo nên một không khí vui vẻ và hào hứng.

– Kết bài: Tình cảm của em dành cho bà và những mong muốn tốt đẹp mà em muốn gửi đến bà.

  • Em luôn học hỏi và ghi nhớ những điều bà dạy và kể cho em nghe.
  • Cảm nhận của em về bà.

SCR.VN Chia Sẻ Thêm ❤️️ Tả Bà Ngoại Của Em ❤️️ Hay Nhất

8+ Bài Văn Tả Bà Đang Kể Chuyện Hay Nhất

10+ Bài văn hay nhất dưới đây sẽ là tài liệu tham khảo hữu ích dành cho các bạn học sinh khi gặp đề văn tả về “Tả Bà Đang Kể Chuyện “

Đoạn Văn Tả Bà Đang Kể Chuyện Hay

Bà tôi năm nay đã ngoài 70. Tóc bà bạc phơ lưa thưa lúc nào cũng được buộc gọn. Thường ngày, bà lúc nào cũng mắng em, vậy mà, lúc bà kế chuyện ru em ngủ, bà nhân hậu lạ thường. Bà thường kể cho em nghe về những câu chuyện thần tiên, về những hoàng tử hay bạch tuyết. Nói là kể chuyện nhưng mắt em cứ nhìn chằm chằm vào người bà đáng kính ấy. Tay bà nhăn nheo, khó nhọc lật từng trang truyện mỏng. Đôi mắt bà ánh lên vẻ hiền dịu khác thường. Nhìn vào cặp mắt long lanh đó, em cứ ngỡ bà như là bà tiên trong truyện. Kể truyện xong, bà đắp chăn cho em, chúc em ngủ ngon. Cứ mỗi lần như thế, em lại tự hứa sẽ cố gắng ngoan ngoãn để bà khỏe mạnh như xưa

Tả Bà Đang Kể Chuyện Ngắn Gọn

Đối với tôi, hình ảnh nội tôi lúc ngồi kể chuyện thật là một hình ảnh khó quên. Tôi vẫn nhớ ngày tôi còn 5 tuổi, tối nào nội cháu tôi cũng ra ngoài hiên ngồi hóng gió và nghe nội kể chuyện. Nội, miệng bỏm bẻm nhai trầu, thư thả kể chuyện cổ tích cho tôi nghe. Nội hay ngồi duỗi chân vì hay bị đau nhức chân do tuổi già.

Nội vẫn như mọi ngày thôi, vẫn cứ chiếc áo cánh nâu và quần đen ống rộng. Mỗi khi kể chuyện, đôi mắt vẫn còn tinh anh của nội hay nhìn với vẻ xa xăm, rồi nhìn tôi âu yếm. Tôi rất thích nghe nội kể chuyện không chỉ vì câu chuyện hay, li kì mà còn một điều nữa : giọng nội kể rất cuốn hút.

Nội kể về cô Tấm đẹp người đẹp nết, Cám xấu tính lười biếng; về chú Cuội, về Sơn Tinh, Thủy Tinh, và còn rất nhiều nhân vật cổ tích, truyền thuyết tôi yêu thích nữa.

Những câu chuyện nội kể luôn luôn đúc kết những bài học cần thiết làm hành trang vào đời cho tôi. Tôi yêu nội và yêu những câu chuyện ấy vô cùng. 

Tả Bà Đang Kể Chuyện Hay Nhất

Ngày nhỏ Ba Mẹ phải thường xuyên đi công tác xa nên tôi thường ngủ cùng Bà Nội. Kí ức tuổi thơ của tôi gắn liền với những câu chuyện cổ tích ngày xửa ngày xưa. Mỗi ngày trước khi đi ngủ bà lại kể một câu chuyện, một bài học nhân văn sâu sắc mà mãi sau này khi lớn lên tôi mới hiểu được.

Với giọng kể chậm rãi, dịu dàng, ấm nóng và đầy yêu thương đưa tuổi thơ tôi trôi vào những giấc mơ kì diệu… Nơi đó có Bà Tiên, ông Bụt, chàng Thạch Sanh dũng cảm, chàng Hoàng Tử trí dũng tài ba….Và rồi mỗi ngày trôi qua những câu chuyện ngày càng ít đi vì sức bà đã yếu… Tôi lớn lên thành một thiếu nữ với trái tim luôn hướng thiện, yêu thương quê hương đất nước như lời bà dặn.

Đã 5 năm trôi qua, không còn hơi ấm của Bà, không còn âu yếm trìu mến của Bà, không còn những đêm say sưa chìm đắm trong những giấc mơ thần kì qua những câu chuyện cổ tích Bà kể…. Tất cả đã bị thời gian vô tình cuốn đi. Kí ức tuổi thơ với những điều thiêng liêng luôn còn mãi.

Tả Bà Đang Kể Chuyện Ngắn Hay

Nội em năm nay đã ngoài sáu mươi tuổi, ở độ tuổi này nhưng nội em vẫn còn khỏe lắm. Suốt cả ngày, nội quanh quẩn ở nhà, luôn chân luôn tay dọn dẹp hết việc này đen việc khác. Tối đến, nội lại ôm ấp vỗ về em bằng những câu chuyện cổ tích. Tối nào cũng vậy, sau khi học bài xong, em lên giường nằm cạnh nội.

Nội em thường ăn mặc rất giản dị. Hôm nay, nội vẫn mặc áo hoa chấm đỏ đã cũ và khá rộng so với thân hình nội. Mái tóc đen và dày ngày nào giờ đây đã lốm đốm sợi bạc, đã có lúc em nghĩ đó chỉ là những sợi tóc sâu. Đôi mắt hiền hậu của nội không còn như trước nhưng nội vẫn nhìn rất rõ. Chứa đựng trong đôi mắt ấy là cả một biển trời yêu thương. Nội có thói quen ăn trầu, tuy vậy cũng không làm mất đi sự trắng bóng của hàm răng đều tăm tắp và chưa bị rụng chiếc nào. Trên đôi môi nhạt mỏng luôn nở nụ cười hiền hậu.

Khuôn mặt phúc hậu của nội đã lấm tấm những chấm đồi mồi cứng với những nếp nhăn như những rẻ quạt chạy dài từ phía trước ra phía sau trông như những lớp sóng của cái tuổi xế chiều. Nội bom bẽm nhai trầu rồi bắt đầu kể chuyện “Ngày xửa ngày xưa. Đôi mắt nội nhìn xa xăm như tìm lại quá khứ. Thỉnh thoảng nội ngừng kể, nhìn em với ánh mắt đầy trìu mến. Đôi bàn tay già nua, nhăn nheo qua làn da mỏng hằn rõ những đường gân xanh, khẽ vuốt tóc em và âu yếm vỗ nhẹ lên má em như muốn truyền cho em hơi ấm của tình yêu thương. Giọng nội trầm ấm, ngọt ngào, êm ái, lúc trầm lúc bỗng. Nghe nội kể, em như lạc vào thế giới cổ tích thần kì. Đên đoạn Tấm bị mẹ con Cám hãm hại, giọng nội trầm xuống, nét mặt buồn rầu, đôi mắt chớp chớp nhìn về phía khoảng không bao la đầy vẻ xúc động. Em hỏi nội “Nội làm sao thế ạ ?”

Nội thương cô Tấm hiền lành hay bị mẹ con Cám hãm hại. Nội lại lấy một miếng trầu cho vào miệng nhai bom bẽm rồi kể tiếp. Nghe nội kể chuyện, em tưởng tượng trước mắt mình một cô Tấm xinh đẹp, ngoan hiền, nết na. Ngồi cạnh nội, em cám thấy hơi ấm của nội đang truyền sang em. Mặc cho ngoài kia gió đông lạnh buốt. Thỉnh thoảng, em thấy nội vặn mình. Chắc là nội đang mỏi lưng mỏi cổ nhưng giọng nội vẫn ngọt ngào, trầm ấm. Câu chuyện cứ thế rồi em thiếp đi trong vòng tay nội lúc nào không biết.

Nội em có tấm lòng vị tha, nhân hậu như một bà Tiên ngoài đời. Theo năm tháng, mỗi ngày nội một già đi, lưng nội mỗi ngày một còng xuống nhưng kho truyện nội kể cho em nghe thì không bao giờ vơi cạn. Mỗi câu chuyên nội kể là một bài học quý về đạo lí làm người mà em không bao giờ quên.

Mời Xem Thêm ❤️️Bài Văn Tả Về Bà Lớp 2 ❤️️ Hay Nhất

Tả Bà Đang Kể Chuyện Ngắn Nhất

Hôm qua, bà ngoại sang nhà em chơi và ngủ lại. Thế là em lại được nằm nghe bà kể chuyện trước khi ngủ.

Nằm trong ổ chăn ấm áp, em nằm vào lòng của bà ngoài. Bàn tay bà dịu dàng vuốt tóc mai của em, kéo chăn lên cổ của em cho thật ấm. Sau đó, bà mới từ từ kể chuyện. Bà kể cho em nghe về cái Tết hồi trước, khi mà mẹ của em vẫn còn nhỏ. Lúc kể, ánh mắt của bà nhìn xa xăm, như đang hồi tưởng về những ngày ấy. Lồng ngực bà rung lên theo từng lời kể. Em nắm lấy tay bà, nằm im nghe chuyện. Theo tiếng kể trầm ấm của bà, em tưởng tượng ra một ngôi nhà cấp bốn nhỏ nhưng ấm cúng lắm.

Trên tường được treo câu đối đỏ, tờ lịch mới. Trên bàn thì bày khay bánh mứt nhỏ làm bằng gỗ. Bên cạnh có một cành đào nhật tân đang nở tưng bừng. Thỉnh thoảng, bà dừng lại, nhìn vào mắt em, và hỏi em rằng cháu có biết về thứ bà vừa kể không. Đó là những món ăn nay đã ít xuất hiện, là những thủ tục mà bây giờ đã không còn nữa. Thấy em lắc đầu, bà lại khẽ cười rồi cẩn thận giảng giải. Cứ thế, trong vòng tay ấm áp của bà, trong giọng kể dịu dàng của bà, em dần chìm vào giấc ngủ lúc nào không hay.

Tuy bây giờ em đã lớn, nhưng em vẫn thích được nghe bà kể chuyện lắm. Không chỉ bởi những câu chuyện của bà thật hay, mà còn bởi vì em muốn được nằm trong vòng tay của bà, được bà xoa đầu, vỗ lưng như khi còn bé xíu.

Tả Về Bà Đang Kể Chuyện Xuất Sắc Nhất

Ngoài tình thương yêu bao la của bố mẹ dành cho, em còn sống và lên trong lời ru êm ái và tình thương của ngoại nữa. Đêm nào, em cũng đi sâu vào giấc ngủ một cách ngon lành bởi những câu chuvện cổ tích thần kì của bà.

Ngoại em năm nay tròn bảy mươi tuổi. Bà có khuôn mặt rất hiền từ, da hơi nhăn nheo, đôi mắt mỏi mòn sâu thẳm vì bà đã hi sinh cả đời cho con, cho cháu. Bà thường an ủi, động viên cháu, cho cháu từng cái bánh, quả cam, kể cho cháu nghe những câu chuyện “Ngày xửa, ngày xưa”.

Mỗi buổi tối ăn cơm xong em thường nằm trong lòng bà trên chiếc võng ngoài hiên nhà nhìn sao trời lấp lánh trong đêm. Em được bà kể chuyện cổ tích. Bà kể rằng: “Ngày xưa có đôi bạn Bê Vàng và Dê Trắng sống bên nhau thân thiết. Năm ấy trời hạn hán rừng cây trơ trọi, ruộng đồng nứt nẻ, mọi người khốn khổ”. Kế đến đây nét mặt bà đượm buồn, dường như bà đang chia sẻ nỗi khổ đau với người trong truyện. Bà kế tiếp: “Tới buổi mai hôm nọ, khí trời oi ả, nóng nực, Bê Vàng thức dậy quyết định ra đi tìm cỏ nuôi bạn. Bê Vàng đi mãi,, đi mãi chẳng thấy cỏ đâu. Thế là Bê Vàng quên đường về”. Nước mắt bà rưng rưng làm em cũng buồn theo thương Bê Vàng quá. Em hỏi:

Thế rồi sao nữa hả bà?

Thế rồi “Giữa cánh rừng hoang vắng, sợ không gặp lại Dê Trắng, từng giọt nước mắt lăn dài trên má Bò Vàng. Ngày lại qua ngày dê Trắng không thấy bạn trở về nên bèn đi tìm bạn, đi mãi mà không thấy Bò Vàng đâu cả”. Kể đến đây giọng bà như nghẹn lại. Nhìn nét mặt và cử chỉ của bà trong lúc đang kể chuyện em tưởng như bà là một diễn viên đã nhập vai. Ngoài câu chuyện trên, bà còn kể cho em nghe nhiều câu chuyện cổ tích thật thú vị mà em vẫn còn nhớ mãi.

Xa bà, em sẽ nhớ lắm. Em mong bà sống thật lâu đế dạy bảo em những điều hay lẽ phải và kể cho em nghe những câu chuyện ngày xưa.

Tuyển tập văn mẫu ❤️️ Tả Bà Nội Của Em ❤️️ Hay Nhất

Tả Bà Đang Kể Chuyện Lớp 5 Ngắn Gọn

Bà ngoại của em là người phụ nữ giàu kinh nghiệm sống. Bà đã từng là giáo viên tiểu học. Hiện nay bà đã về hưu và sống cùng gia đình em. Bà là người mà em yêu quý và kính trọng nhất.

Bà cao ráo, gầy gò nhưng rất khỏe mạnh. Mái tóc của bà đã pha lẫn nhiều sợi bạc nhưng vẫn được buộc gọn gàng sau gáy. Đôi mắt của bà sâu thẳm và rất sáng. Miệng của bà luôn cười tươi và nói chuyện nhỏ nhẹ. Da mặt của bà có nhiều nếp nhăn nhưng rất dịu dàng và hiền hậu. Cánh tay của bà có nhiều vết chai sần do lao động nặng nhọc. Bàn tay của bà ấm áp và mềm mại khi vuốt ve em.

Bà rất hiền lành, yêu thương con cháu và luôn quan tâm đến mọi người. Bà cũng rất thông minh, giàu kiến thức và kỹ năng sống. Bà thường dạy em những bài học quý giá qua những câu chuyện cổ tích, dân gian hay những kinh nghiệm của bà.

Bà kể chuyện rất hay, lôi cuốn và sinh động. Bà biết cách sử dụng giọng điệu, biểu cảm, ngữ điệu để tạo hiệu ứng cho câu chuyện. Bà cũng biết cách hỏi đáp, giải thích, giải đáp thắc mắc của em khi nghe chuyện. Bà thường kể chuyện cho em nghe vào buổi tối trước khi đi ngủ hoặc vào những buổi chiều mát mẻ khi em về nhà sau giờ học.

Em rất yêu quý và kính trọng bà ngoại của mình. Em luôn học hỏi và ghi nhớ những điều bà dạy/

Tả Bà Đang Kể Chuyện Lớp 5 Điểm Cao

Bà em năm là một người tuổi cao, gương mặt tròn trịa và đôi mắt nhỏ nhắn. Trên đầu tóc của bà đã trắng tự nhiên, như một tấm gương phản chiếu của thời gian. Da của bà có những vết chân chim, biểu hiện của các nếp nhăn và vết lão hóa.

Bà mặc một bộ áo dài truyền thống, tượng trưng cho vẻ thướt tha và tôn nghiêm của mỗi câu chuyện mà bà kể. Bà có vóc dáng nhỏ nhắn, điềm tĩnh và nghiêm túc. Quần áo của bà được may từ chất liệu tự nhiên, mang đến sự êm ái và thoải mái.

Khi bà kể chuyện, biểu cảm trên khuôn mặt của bà phản ánh từng chi tiết trong câu chuyện. Khi bà miệng nói, môi của bà nhẹ nhàng động, tạo nên những âm thanh êm dịu. Mắt bà lấp lánh và sáng rực khi bà nhắm mắt để tưởng tượng và tái hiện câu chuyện. Đôi khi, bà cũng cười nhẹ hoặc nín thở theo các sự kiện trong câu chuyện, đánh dấu sự đồng cảm và thấm đạm của bà trong việc truyền đạt câu chuyện cho người nghe.

Bà tỏ ra thoải mái và tự nhiên trong việc kể chuyện, nhưng đồng thời cũng truyền tải sự nghiêm túc và sự tôn trọng đối với câu chuyện và người nghe.

Đọc thêm bài ❤️️Bài Văn Tả Về Bà Lớp 3❤️️ Hay Nhất

Viết một bình luận