Phân Tích Bài Thơ Mùa Xuân Xanh [23+ Mẫu Cảm Nhận Hay]

23+ Mẫu Phân Tích Bài Thơ Mùa Xuân Xanh Hay Nhất. Tham Khảo Những Mẫu Văn Đặc Sắc Được Biên Soạn Dưới Đây Bạn Nhé!

Cách Phân Tích Bài Thơ Mùa Xuân Xanh Của Nguyễn Bính

SCR.VN Chia sẻ đến bạn đọc cách phân tích bài thơ mùa xuân xanh của Nguyễn Bính đơn giản nhất sau đây:

  • Giới thiệu ngắn gọn về bài thơ Mùa Xuân Xanh (tác giả, hoàn cảnh ra đời của tác phẩm, khuynh hướng, trào lưu văn học gắn với bài thơ, lý do lựa chọn bài thơ để phân tích, đánh giá).
  • Chỉ ra và phân tích những nét đặc sắc, độc đáo của bài thơ (từ ngữ, hình ảnh, cách tổ chức nhịp điệu, nhạc điệu, cách liên kết mạch cảm xúc và hình ảnh, …)
  • Đánh giá giá trị của bài thơ về phương diện nghệ thuật cũng như ý nghĩa nhân sinh.

SCR.VN giới thiệu tuyển tập 🌺 Thơ Nguyễn Bính 🌺 nổi tiếng

Dàn Ý Phân Tích Bài Thơ Mùa Xuân Xanh

Mẫu dàn ý phân tích bài thơ mùa xuân xanh chi tiết sau đây sẽ giúp bạn đọc triển khai bài viết đầy đủ ý và logic nhất.

I. Mở bài:

  • Những nét khái quát về tác giả Nguyễn Bính, tác phẩm Mùa xuân xanh.
  • Dẫn vào đề: Bài thơ Mùa xuân xanh là vẻ đẹp của bức tranh mùa xuân đầy tươi đẹp.

II. Thân bài:

  • Nét chính về nội dung chính bài thơ Mùa xuân xanh
  • Phân tích về khung cảnh thiên nhiên mùa xuân
  • Hình ảnh mùa xuân hiện lên với vẻ đẹp tươi trẻ và căng tràn sức sống.
  • Những tâm tư của tác giả qua bài thơ Mùa xuân xanh

III. Kết bài:

  • Nêu giá trị nội dung và giá trị nghệ thuật của tác phẩm.
  • Cảm nghĩ riêng của em về bài thơ Mùa xuân xanh.

Phân Tích Bài Thơ Mùa Xuân Xanh Ngắn Gọn – Mẫu 1

Đón đọc bài văn mẫu phân tích bài thơ mùa xuân xanh ngắn gọn, súc tích sau đây nhé!

Nhắc đến Nguyễn Bính, không thể không nhắc đến Mùa xuân xanh. Chỉ với 8 dòng thơ cùng lời thơ giản dị, trong sáng, bài thơ đã mang lại cho người đọc một bức tranh mùa xuân xanh tươi sáng và tràn đầy tình cảm tươi trẻ. Từ ngay tựa đề của bài thơ, ta cũng thấy được mùa xuân với màu hy vọng và sức sống mãnh liệt.

Bức tranh được hiện lên thật tươi đẹp qua mắt nhà thơ thông qua bốn câu thơ đầu:

Mùa xuân là cả một mùa xanh
Giời ở trên cao, lá ở cành
Lúa ở đồng tôi và lúa ở
Đồng nàng và lúa ở đồng anh.

Có thể nói, màu xuân là mùa của xanh hoặc màu xanh là màu của mùa xuân. Màu xanh của bầu trời trong trẻo, màu xanh của những tán lá cây, những chồi non mới nhú, một màu xanh non nõn chuối dù nhỏ bé nhưng tràn đầy sức sống. Màu xanh của những cánh đồng bát ngát mùi lúa mới, màu xanh của đồng cỏ bất tận.

Có bốn câu thơ nhưng có tận năm từ ở xuất hiện. Màu xanh có ở tất cả mọi nơi, xung quanh vào mùa xuân đều tràn ngập những sắc xanh đầy sức sống, màu xanh này trồng lên màu xanh kia, tầng tầng lớp lớp đem sự sống, hy vọng đến mọi người.

Cỏ nằm trên mộ đợi thanh minh
Tôi đợi người yêu đến tự tình
Khỏi luỹ tre làng tôi nhận thấy
Bắt đầu là cái thắt lưng xanh.

Mùa xuân còn được gọi là mùa bắt đầu cho những tình yêu chớm nở. Trong siêu phẩm “Truyện Kiều” của Nguyễn Du, Thúy Kiều và Kim Trọng cũng gặp nhau trong ngày hội của tiết thanh minh cũng với sác xanh của cỏ, cây, hoa, lá và cảnh vật động lòng người. Hình ảnh nhân hóa cỏ nằm đợi tiết thanh minh đã cho ta thấy một lễ hội đẹp mà mùa xuân không thể thiếu.

Tôi đợi người yêu đến tự tình

Trong cảnh sắc tươi đẹp của mùa xuân, có một lời bộc bạch mộc mạc, chân thành. Dù không biết người ấy có đến và tình yêu sẽ nở rộ hay không nhưng mùa xuân chính là mùa của tình yêu, của màu xanh ngập tràn hy vọng nên có lẽ nó đã giúp mọi người có nhiều niềm tin trong cuộc sống hơn. Và đúng là mùa của hy vọng, của sự hồi sinh, lời bộc bạch kia đã có lời giải đáp.

Khỏi luỹ tre làng tôi nhận thấy
Bắt đầu là cái thắt lưng xanh.

Màu xanh lại xuất hiện trong hai câu thơ cuối bài thơ. Đó là màu xanh của lũy tre làng và màu xanh của chiếc thắt lưng. Hình ảnh chiếc thắt lưng xanh nổi bật lên trên tất cả màu xanh của bức tranh mùa xuân. Sau lũy tre làng là hình ảnh mọt bóng dáng quen thuộc với chiếc thắt lưng xanh. Nó có thể là thứ mở ra một hy vọng mới, cũng có thể mở ra một cuộc tình mới, một niềm hạn phúc mới.

“Mùa xuân xanh” là một bài thơ lãng mạn và rất đẹp, ẩn chứa và mang lại những niềm hy vọng thầm kín. Bài thơ đẹp không chỉ vì mang sắc màu của mùa xuân mà còn đẹp vì tình yêu của đôi lứa. Mùa xuân luôn là một đề tài muôn thuở nhưng trong các bài về đề tài mùa xuân, đây có lẽ là bài thơ hay và để lại trong em nhiều ấn tượng nhất.

Mời bạn đón đọc 🌜 Phân Tích Bài Thơ Xuân Về 🌜 hay nhất

Phân Tích Bài Thơ Mùa Xuân Xanh Hay Nhất – Mẫu 2

Tham khảo bài văn mẫu phân tích bài thơ mùa xuân xanh hay nhất được nhiều bạn đọc quan tâm đến sau đây nhé!

Nguyễn Bính là một nhà thơ của thôn quê Việt Nam truyền thống. Giữa bao tiếng thơ sôi nổi cất lên trong văn học Việt Nam giai đoạn 1930-1945, ông chọn cho mình một lối đi riêng tìm về khung cảnh làng quê xưa để hoài niệm thương nhớ, để tìm một sự yên lắng cho tâm hồn tránh những đa đoan rối rắm của kinh thành đô thị.

Trong mạch thơ đó những bài thơ xuân của Nguyễn Bính có một ý nghĩa đặc biệt. Mùa xuân là mùa nổi rõ nhất những đặc sắc phong tục cổ truyền cũng như dễ động lòng nhất những giao cảm tình người. Nguyễn Bính lại là người sớm tha hương phiêu bạt tứ xứ, nên mỗi độ xuân về ông càng thổn thức buồn thương vọng tưởng đến quê hương, đến người thân.

Cảm hứng bao trùm bài Mùa xuân xanh là một niềm vui sống yêu đời giữa ngày xuân. Mùa xuân tự nó vốn đã đẹp, vốn đã chứa nhiều hy vọng hứa hẹn của một sử mở đầu năm. Nhưng Nguyễn Bính còn nhấn mạnh thêm, tô đậm thêm cảnh đẹp và niềm hy vọng đó bằng cách gắn liền màu xanh với mùa xuân. Cả bài thơ là một bức tranh với một gam màu xanh trải rộng. Giời xanh, lá xanh, lúa xanh.

Mà lúa ở đây xanh cả trên ba cánh đồng của tôi, của anh và của nàng, điều đó quả thực là một niềm vui. Khổ đầu của bài thơ chỉ mới tả cảnh thôi nhưng phập phồng trong cảnh dã có những rạo rực tình cảm con người. Khổ hai nói cái xanh tươi của sự sống ở ngày xuân lên một mức cao hơn nữa bằng một câu thơ thật nhân hậu tài tình – “Cỏ nằm trên mộ đợi thanh minh”.

Mùa xuân vẫn là mùa xuân, dù cho ở nơi chôn cất người chết. Nấm mộ là một chấm dứt, kết thúc, khép lại. Ấy vậy mà ngọn cỏ trên mộ thì vẫn mọc, vẫn xanh và kỳ lạ thay cho quy luật của đất trời và tâm hồn của thi sĩ, cỏ cũng đang rạo rực được yêu, được sống. Chỉ một từ “đợi” thôi Nguyễn Bính đã làm cho cỏ không sống đời của cỏ nữa, cỏ sống đời người.

Trong khung cảnh bát ngát màu xanh đầy mời gọi, giục giã ấy xuất hiện một người yêu đợi một người yêu. Chàng đợi nàng đến bên lũy tre làng. Đó lại là một bóng mát xanh tỏa êm dịu xuống tình yêu đôi lứa. Và khi từ xa nàng hiện ra tiến lại phía lũy tre thì cái đầu tiên chàng nhận thấy ở người yêu là cái thắt lưng xanh.

Đây là bài thơ xuân vui vẻ trong sáng nhất của Nguyễn Bính, nó không mang tâm trạng ngậm ngùi luyến tiếc khi thấy mỗi năm một trôi qua như ở các bài thơ xuân khác của ông. Bài này là một tâm tình mở rộng đón mùa xuân đến với tràn trề bao ước vọng, tin tưởng vào cuộc đời ngày mai. Như có lần nhà thơ viết: “Năm mới tháng giêng mồng một Tết/ Còn nguyên vẹn cả một mùa xuân”.

Cũng đã có lần nhà thơ sáng tạo ra một cách nói rất hay, rất thơ “cưới mùa xuân” (Chị em ơi cưới mùa xuân nhé/ Đốt pháo cho thơm với rượu hồng), nhưng ẩn sau ngôn từ đó không phải là niềm vui mà là nỗi buồn, không phải đoàn tụ mà là chia cách, không phải hạnh phúc đôi lứa mà là nỗi cô đơn cá nhâ.

Một lần khác nhà thơ còn sáng tạo ra một hình ảnh độc đáo: “Tôi đi ngửa mặt trên hè nắng/ Xem những cành cây nó cưới nhau”. Tưởng tượng ra những cảnh “cưới” lạ lùng như vậy chỉ là cách để Nguyễn Bính giãi bày tâm trạng cô đơn buồn bã của mình đến rốt ráo tận cùng. Nhưng ông không bi lụy, tuyệt vọng quá mức. Ông còn nhìn thấy, hay tưởng tượng ra, một “mùa xuân xanh” cho mình và cho người.

Đối với Nguyễn Bính, nhà thơ yêu mến của bao người dân Việt, trong muôn lý do của con tim để yêu, có một lý do cứ mỗi độ xuân về nhìn ra quan cảnh đất trời đổi sắc, người người dọn mình để thương nhớ chờ mong trong niềm vui đón chào một năm mới ai trong chúng ta mà chẳng có lần thốt lên như nhà thơ:

Mùa xuân là cả một mùa xanh

Gửi đến bạn mẫu 🍃 Phân Tích Bài Thơ Mưa Xuân 🍃 ngắn gọn

Phân Tích Bài Thơ Mùa Xuân Xanh Dài – Mẫu 3

Gửi đến bạn mẫu văn phân tích bài thơ mùa xuân xanh dài nhất dưới đây để có thêm nhiều tài liệu ôn tập thật tốt.

Mùa xuân của thiên nhiên cứ theo quy luật tạo hóa mà đi và đến. Mùa xuân của lòng người lại theo nhịp đập của trái tim tình yêu và tuổi trẻ, ước mơ và khát vọng. Mùa xuân của một dân tộc là cái bản lề nối liền những thắng lợi của năm cũ với năm mới sau 365 ngày.

Nhà thơ Nguyễn Bính chào đời và ra đi đều vào mùa xuân. Từ sáng 30 Tết năm Ất Tỵ (20/1/1966) nhà thơ đã vĩnh biệt thế giới này. Còn nhà thơ Hàn Mặc Tử, tuy hơn Nguyễn Bính 6 tuổi, nhưng cũng đã lên tiên từ mùa đông năm Canh Thìn (11/11/1940). Hai nhà thơ ở hai phương trời xa lạ nhưng cảm xúc về mùa xuân lại có nét tương đồng.

Cả hai thi sĩ đều nhìn mùa xuân như một trái cây ngọt lành đang chuyển từ xanh đến chín. Hàn Mặc Tử có cả một tập Xuân như ý với mấy chục bài thơ xuân. Nguyễn Bính lại có Mưa xuân, Xuân về, Thơ xuân, Xuân tha hương, Xuân nhớ miền Nam…

Với mùa xuân này, tôi muốn quay về mấy hơn nửa thế kỷ trước để tận hưởng “Mùa xuân xanh”của Nguyễn Bính. Bài thơ được in năm 1937 trong tập Một nghìn cửa sổ và “Mùa xuân chín” của Hàn Mặc Tử cùng in năm 1937 trong tập Nắng xuân. Nguyễn Bính chân quê, dân dã. Hàn Mặc Tử tài hoa, bất hạnh.

Cảm nhận về mùa xuân của Nguyễn Bính bắt đầu là cái thắt lưng xanh của một cô gái vừa ra khỏi lũy tre làng. Đó là tứ thơ mộc mạc, gần gũi mà không phải thi sĩ nào cũng phát hiện ra. Từ cái màu xanh đầy hơi ấm của sức trẻ ấy, tầng liên tưởng được mở rộng:

Mùa xuân là cả một mùa xanh
Giời ở trên cao, lá ở cành
Lúa ở đồng tôi và lúa ở
Đồng nàng và lúa ở đồng quanh.

Một màu xanh bát ngát, tràn ngập như vây quanh ta. Trên trời cao mây xanh, dưới mặt đất lúa xanh. Cỏ cây, lá cành đều xanh. Màu xanh quấn quít, nhiều tầng, nhiều lớp được diễn tả bởi câu thơ vắt dòng: Lúa ở đồng tôi và lúa ở/ Đồng nàng và lúa ở đồng quanh. Bốn câu thơ mà có tới năm từ “ở”, làm màu xanh của mùa xuân hiển hiện rõ nét ở giời, ở lá, ở cành, ở đồng nàng, ở đồng tôi, ở đồng quanh.

Nhìn phương nào ta cũng bắt gặp một màu xanh bát ngát đến vô tận. Mùa xuân có tiết thanh minh trong sáng, thường vào cỡ tháng ba âm lịch. Cỏ non như chờ đợi xuân đến, chờ tình yêu của đất trời ban tặng.

Cỏ nằm trên mộ đợi thanh minh
Tôi đợi người yêu đến tự tình
Khỏi lũy tre làng tôi nhận thấy
Bắt đầu là cái thắt lưng xanh.

Mùa xuân là mùa của tình yêu. Chẳng thế mà Nguyễn Du đã để cho Thúy Kiều và Kim Trọng gặp nhau trong ngày hội Đạp thanh của tiết thanh minh với Cỏ non xanh tận chân trời. Cỏ cây hoa lá, lòng người đều háo hức đón xuân. Chàng trai mới ước đó mà cô gái đã xuất hiện: Khỏi lũy tre làng tôi nhận thấy/ Bắt đầu là cái thắt lưng xanh. Hóa ra mùa xuân không ở đâu xa, không đợi con tạo xoay vần, mà mùa xuân đồng nghĩa với tình yêu.

Màu xanh của chiếc thắt lưng cô gái là biểu tượng của màu tình yêu. Nó là cái màu của thời gian, màu của hy vọng tuổi trẻ. Nguyễn Bính rất ưa dùng màu xanh trong thơ.

Trong làn nắng ửng khói mơ tan
Đôi mái nhà tranh lấm tấm vàng
Sột soạt gió trêu tà áo biếc,
Trên giàn thiên lý, bóng xuân sang.

Nguyễn Bính đi từ khái quát: Mùa xuân là cả một mùa xanh đến các chi tiết cụ thể. Các cô gái của Hàn Mặc Tử trong “Mùa xuân chín” hiện lên như sờ thấy được, chứ không như cô gái e lệ, thấp thoáng sau lũy tre làng trong “Mùa xuân xanh” của Nguyễn Bính, chỉ ló ra cái thắt lưng xanh. Trên cái nền xanh của cỏ gợn tới trời, các cô thôn nữ đùa vui hồn nhiên, nhí nhảnh và pha một chút nghịch ngợm.

Ngày xuân đọc lại hai bài thơ xuân của Nguyễn Bính và Hàn Mặc Tử ta như được thả hồn mình về với một miền quê yên vui thanh bình, chan hòa các sắc màu tươi mát để lắng nghe những âm thanh rộn rã và hít thở hương đồng gió nội của mùa xuân xanh – mùa xuân chín, của làn nắng ửng: khói mơ tan… Hai bài thơ như có ma lực ám ảnh ta mãi mãi. Nó chứa chan nhựa sống của mùa xuân và tuổi trẻ, của tình yêu và hy vọng.

Đón đọc thêm 🌷 Phân Tích Bài Thơ Chân Quê 🌷 hay nhất

Phân Tích Bài Thơ Mùa Xuân Xanh Nâng Cao – Mẫu 4

Đón đọc bài văn mẫu phân tích bài thơ mùa xuân xanh nâng cao sau đây để có thể học hỏi và trau dồi thêm cho mình nhiều cách diễn đạt câu văn hay và hấp dẫn.

Nguyễn Bính – một nhà thơ nổi bật trong phong trào Thơ mới, ông có những sáng tác hiện đại, mang một không khí tươi trẻ và ấm áp. Nhắc đến nhà thơ Nguyễn Bính, ta nhớ đến Mùa xuân xanh – một tác phẩm nổi bật thể hiện phong cách thơ của ông.

Với 8 dòng thơ ngắn ngủi và đầy tinh tế, tác giả đã khắc họa thành công bức tranh mùa xuân với khung cảnh thiên nhiên đầy tươi sáng và ấm áp của một mùa xuân, xanh của hy vọng và sức sống mới cho một mùa xuân mới:

“Mùa xuân là cả một mùa xanh
Giời ở trên cao, lá ở cành
Lúa ở đồng tôi và lúa ở
Đồng nàng và lúa ở đồng anh.
Cỏ nằm trên mộ đợi thanh minh
Tôi đợi người yêu đến tự tình
Khỏi lũy tre làng tôi nhận thấy
Bắt đầu là cái thắt lưng xanh.”

Ở bốn câu thơ đầu tiên, tác giả đã khéo léo miêu tả mùa xuân đầy tinh tế với câu từ mang sức biểu cảm cao:

“Mùa xuân là cả một mùa xanh
Giời ở trên cao, lá ở cành
Lúa ở đồng tôi và lúa ở
Đồng nàng và lúa ở đồng anh.”

Nói màu xuân là một mùa xanh quả là có lí do của nó, mùa xuân đến, bao nhiêu khung cảnh tươi mới hiện ra, màu xanh của bầu trời xanh thẳm, trong trẻo đến lạ thường. Màu xanh của những mầm non mới nhú sau một mùa đông lạnh lẽo khi những chiếc lá đã rụng đi, chồi non mọc mơn mởn trên những cành lá đầy màu xanh.

Đó là biểu hiện của sức sống tràn ngập, sức sống của thiên nhiên thật đẹp đẽ, Màu xanh trên những cánh đồng tràn đầy màu sắc ấm áp, mùa của những lúa mới, của những đồng cỏ xanh tự nhiên mà bất tận vô cùng. Chỉ với bốn câu thơ nhưng lại có rất nhiều từ ở, vậy nên màu xanh có ở tất cả mọi nơi trong cuộc sống, tạo nên một tổng thể màu sắc hài hòa cho cuộc sống trở nên đẹp hơn, màu xanh – màu của sự hy vọng.

“Cỏ nằm trên mộ đợi thanh minh
Tôi đợi người yêu đến tự tình
Khỏi lũy tre làng tôi nhận thấy
Bắt đầu là cái thắt lưng xanh.”

Những điều tươi mới nhất thường đến vào mùa xuân, mùa xuân cũng là mùa của những khởi đầu mới, tình yêu cũng được chớm nở từ đây, hình ảnh thân thuộc lũy tre hay hình ảnh đầy ấm áp, Tết thanh minh với hình ảnh nhân hóa cỏ đã cho thấy những vẻ đẹp của một lễ hội đẹp và đầy màu sắc mà mùa xuân thì không thể thiếu những lễ hội.

“Tôi đợi người yêu đến tự tình” – câu thơ như một lời bộc bạch đầy tinh tế và chân thành. Tác giả không biết tình yêu đó đến có hạnh phúc và nở rộ hay không nhưng mùa xuân đến đã tràn ngập những hy vọng của một tình cảm mới và có niềm tin vào cuộc sống hơn.

“Khỏi lũy tre làng tôi nhận thấy
Bắt đầu là cái thắt lưng xanh.”

Đến đây, màu xanh đã được tiếp tục trong các câu thơ của Nguyễn Bính, lũy tre xanh ngát của ngôi làng thân thuộc, màu xanh của các sự vật trong cuộc sống hàng ngày, hay cái thắt lưng xanh là những hình ảnh màu xanh đó đã khắc họa thêm bức tranh màu xanh đầy ấm áp và đẹp đẽ được tác giả khắc họa qua bức tranh mùa xuân.

“Mùa xuân xanh” là một bài thơ đầy màu sắc và đậm chất trữ tình lãnh mạn mang niềm hy vọng thầm kín mang niềm hy vọng về cuộc sống mới, một mùa tươi đẹp những hy vọng vẫn đang được nuôi nấng. Bài thơ mang vẻ đẹp của màu sắc mùa xuân mà con là vẻ đẹp của tình yêu đôi lứa. Mùa xuân là một đề tài đẹp như thế, đi vào thơ ca như một bài hát đầy ấm áp. Đây là bài thơ hay và để lại những ấn tượng tốt trong lòng độc giả.

Xem nhiều hơn 🔥  Phân Tích Bài Thơ Tương Tư 🔥 ấn tượng

Phân Tích Đánh Giá Bài Thơ Mùa Xuân Xanh Chi Tiết – Mẫu 5

Đừng vội lướt qua bài văn phân tích đánh giá bài thơ mùa xuân xanh chi tiết sau đây nhé!

Mùa xuân là cả một mùa xanh
Giời ở trên cao lá ở cành
Lúa ở đồng tôi và lúa ở
Đồng nàng và lúa ở đồng anh.

”Mùa xuân là cả một mùa xuân xanh” là câu thơ mở đầu của Nguyễn Bính trong bài thơ “Mùa xuân xanh” gợi ra sự trùng điệp của sắc màu tạo hóa. Tâm hồn của thi sĩ lãng mạn như rung động theo nét tương đồng của mùa xuân khởi đầu của một năm, với sắc màu nền nã, dịu dàng của “màu xanh” đất trời.

Trong thế giới màu sắc rộn ràng của thơ xuân Nguyễn Bính, đẹp nhất hình ảnh của một “mùa xuân xanh”. Câu thơ phác họa gam màu xanh kì diệu tạo ấn tượng tươi tắn, trong trẻo, tinh khôi. Màu xanh trở thành gam màu chủ đạo bao trùm toàn bộ không gian, những điệu xanh liên hoàn, không trùng lặp.

Màu xanh ở trên trời cao, sà xuống thấp với lá và thấp hơn nữa, rồi mở ra theo chiều rộng, theo cái mênh mông của đồng lúa rập rờn. Mùa xuân là cả một mùa xanh là thế! Mùa xuân là mùa của tuổi trẻ, của tình yêu đôi lứa, mùa của hạnh phúc viên mãn và cả gam màu xanh của sự tươi mới.

“Mùa xuân là cả một mùa xanh” cũng chỉ là điểm khởi động của “Mùa xuân xanh” khi hướng ra ngoại cảnh để chuẩn bị cho chiều hướng nội, chuẩn bị cho tiếng nói tâm tình rất riêng của đôi lứa đang yêu trong chờ đợi, hẹn hò:

Cỏ nằm trên mộ đợi thanh minh
Tôi đợi người yêu đến tự tình
Khỏi lũy tre làng tôi nhận thấy
Bắt đầu là cái thắt lưng xanh

Các cô gái trẻ hiện đại hôm nay không còn trang điểm bởi “cái thắt lưng xanh” hoa lý như của các cô gái quê xưa những dịp hội hè hoặc trong những cuộc hẹn hò với người thương. Vì thế các chàng trai, cô gái hôm nay làm sao có thể cảm nhận được sự xao xuyến, rạo rực của chàng trai quê trong bài thơ của Nguyễn Bính.

Đọc lại câu thơ cuối cùng của “Mùa xuân xanh”- “Bắt đầu là cái thắt lưng xanh”. Vậy là điều “bắt đầu” điểm khởi thủy cũng là điều mãi mãi “cái thắt lưng xanh” của cô gái, chỉ có đôi mắt yêu thương của chàng trai đang chờ, đang đợi mới phát hiện thật nhanh dẫu nó mới chỉ thấp thoáng ẩn hiện “khỏi lũy tre làng”.

Ngân nga suốt bài thơ của Nguyễn Bính là giai điệu xanh của thiên nhiên và cái vẻ tình tứ nơi thôn hương của một thời đã thành hoài niệm đẹp.

Nhà thơ của thương yêu dẫn dắt ta từ “Mùa xuân xanh” của đất trời cây lá đến nỗi niềm rạo rực trong tình yêu lứa đôi một thuở đẹp như ca dao, cổ tích cũng là từ “Mùa xuân xanh” đến tình xuân xanh, bài thơ nhỏ thật dịu dàng mà cũng thật lãng mạn của Nguyễn Bính ru mãi lòng ta trong tình thương yêu con người và cuộc sống.

Tiếp tục đón đọc bài thơ 🌳 Ghen Nguyễn Bính 🌳 nổi tiếng

Cảm Nhận Về Bài Thơ Mùa Xuân Xanh Đặc Sắc – Mẫu 6

Mời bạn đọc xem nhiều hơn bài văn mẫu cảm nhận về bài thơ mùa xuân xanh đặc sắc dưới đây.

Mùa Xuân Xanh là một bài thơ hay và đặc sắc của nhà thơ Nguyễn Bính. Ông là một nhà thơ vang danh của nền thơ ca Việt Nam. Chặng đường sự nghiệp của ông đã để lại ấn tượng lớn đối với bạn đọc. Thơ Nguyễn Bính “chân quê”, giản dị, mộc mạc, nhẹ nhàng, trong sáng, và hồn nhiên như ca dao trữ tình. Ông viết về làng quê qua lăng kính tình cảm lãng mạn, biểu lộ một tình quê, một hồn quê chân tình và gần gũi.

Người ta vẫn thường nói “một năm bắt đầu từ mùa xuân, đời người bắt đầu từ tuổi trẻ”. Và như vậy, có thể nói mùa xuân gắn liền với mọi sự bắt đầu.

Niềm mong đợi, nỗi khát khao mùa xuân thổn thức trong trái tim mỗi người ở những cung bậc, những cường độ khác nhau. Có thể đứng ở những ngã rẽ thời gian, những trạng thái tâm lý khác nhau con người ta nhìn mùa xuân cũng khác nhau. Song điều chắc chắn là tất cả đều hướng đến mùa xuân như hướng đến sự khởi đầu tuyệt diệu và nhiều hứa hẹn.

Và một điều chắc chắn nữa, mùa xuân trong cảm quan tuổi trẻ – lứa tuổi bắt đầu cho một đời người – là đẹp nhất. Bởi, đó là mùa của tình yêu hò hẹn, của khát vọng ước mơ, của chờ đợi, yêu thương, hờn dỗi, mà nói như thi sĩ Nguyễn Bính – đó là “mùa xuân xanh”.

Ngay từ tựa đề, bài thơ đã đưa người đọc đến với thế giới của “màu hy vọng”. Chẳng phải màu vàng của “mùa xuân chín” trong thơ thi sĩ họ Hàn, chẳng phải sự nuối tiếc thở than như chàng thi sĩ đa tình Xuân Diệu: “Còn xuân… nhưng chẳng còn tôi mãi”.

Nguyễn Bính để cho nhân vật trữ tình của mình hướng tới mùa xuân và nhìn mùa xuân trong một tâm thế thật thoải mái. Trong đôi mắt yêu đời với dạt dào những cảm tình tươi trẻ, mùa xuân được hiện lên với những gì vốn có của nó:

Mùa xuân là cả một mùa xanh
Giời ở trên cao lá ở cành
Lúa ở đồng tôi và lúa ở
Đồng nàng và lúa ở đồng anh.

Một bầu trời màu xanh, những tán lá tươi xanh, những cánh đồng ngát xanh… tất cả cùng dệt nên một tấm thảm màu xanh trải rộng trong cả không gian bất tận của mùa xuân. Điều thú vị là trong ngút ngàn màu xanh ấy, người đọc bắt gặp một tâm sự, một niềm hy vọng thầm kín cũng thật xanh.

Cảnh là tình, điều đó hiện hữu rõ trong ánh mắt và tâm tình thầm kín của nhân vật trữ tình, nó cũng hiển hiện nhờ màu xanh của mùa xuân như trên từng nấm mộ kia cỏ đang nằm đợi tết thanh minh để xanh thêm màu lá.
Mộc mạc, chân thật, lời thơ vừa buông ra ta như đã cảm thấy gần hơn rất nhiều với nhân vật trữ tình. Trong hương sắc của mùa xuân, chàng trai không ngần ngại và giấu giếm mà có thể bộc bạch lòng mình thật nhất:

Tôi đợi người yêu đến tự tình

Liệu niềm mong đợi chân thành kia có được đáp lại? Ta chưa biết, nhưng mùa xuân – mùa của tình yêu, của hạnh phúc lứa đôi, của màu xanh ngập tràn hy vọng thì lẽ nào niềm hy vọng nhỏ bé kia lại phải vội tắt. Trong không gian xanh ngút ngàn của mùa xuân, niềm “mong đợi người yêu đến tự tình” của chàng trai như đang được truyền đi để kiếm tìm, để nhắn gởi. Và kia, niềm hy vọng đã lóe sáng:

Khỏi lũy tre làng tôi nhận thấy
Bắt đầu là cái thắt lưng xanh

Tấm thảm màu xanh của bài thơ được tiếp tục bởi lũy tre làng và một chiếc thắt lưng xanh. Hình ảnh chiếc thắc lưng xanh như nổi bật trên nền màu xanh của bài thơ. Một niềm hy vọng mới được đốt cháy. Và ý nghĩa của mùa xuân, Ôi! Thật diệu kỳ. Biết đâu một mùa xuân nữa, lại một mùa xuân xanh, mùa đợi chờ lại chín:

Pháo nổ đâu đây khói ngợp trời
Nhà nhà đoàn tụ dưới hoa tươi
Lòng tôi như cánh hoa tiên ấy
Một áng thư đề nét chẳng phai.

Ngút ngàn trong một màu xanh, bài thơ đưa ta đến với những cảm giác thật nhẹ nhàng, dễ chịu song khó quên. Và ta cũng như đang mong đợi, đang hy vọng đón chờ một “mùa xuân xanh”.

Mời bạn đón đọc tác phẩm 💧 Mưa Xuân Nguyễn Bính 💧 hay nhất

Viết một bình luận