Thơ Về Kiếp Người, Kiếp Nhân Sinh Hay ❤️️ Ý Nghĩa Nhất ✅ Tuyển Tập 77+ Bài Thơ Ẩn Chứa Nhiều Suy Tư Với Cuộc Đời, Dành Cho Những Ai Đang Chênh Vênh.
Thơ Về Kiếp Người Hay
Thơ Về Kiếp Người Hay với những ý nghĩa sâu sắc trong cuộc sống được truyền tải qua những vầng thơ hay.
Làm Người
Tác giả: Huyền Băng
Có khó gì đâu một nụ cười,
Một lời tử tế thấy đời tươi.
Chung vui bạn hữu tình thân ái
Quên sớm, chiều, trưa nhọc kiếp người.
Rắc rối gì đâu một kiếp người
Đơn giản, an nhàn chẳng thấy vui
Đường đi thẳng tắp thời không muốn
Quanh quẹo ngoằn nghèo thật hổ ngươi
Hãy gắng mà tôi một kiếp người
Kiếp người ngắn lắm chỉ mấy mươi
Tháng trôi năm tận như là cửi
Tiếc nuối gì đây lúc hết đời.
Kiếp Người Hư Ảo
Tác giả: Huỳnh Ngọc Anh Kiệt
Kiếp người như gió thoảng qua mau
Chưa thỏa lợi danh đã bạc đầu
Trẻ đẹp tài trí đều vô nghĩa
Thời gian tàn phá hết còn đâu !
Còn đâu giấc mộng đẹp giàu sang
Ái dục tham sân lắm bẻ bàng
Lãng phí chuỗi ngày vì danh lợi
Hết duyên dứt nghiệp sẽ tiêu tan
Tiêu tan tất cả mộng ngày xanh
Cầm chắc trong tay vẫn tan tành
Mang xuống tuyền đài bao nguyện ước
Sao không tỉnh thức mãi đua tranh ?
Đua tranh thành bại để làm chi ?
Ganh ghét hơn thua để được gì ?
Sẽ có một ngày buông tất cả
Vô thường chợt đến phải ra đi !
Ra đi bỏ hết lại trần gian
Vợ đẹp con thơ lẫn bạc vàng
Tất cả phải chăng là hư ảo
Chỉ còn tội phước phải vương mang.
Lê Thê Kiếp Người
Tác giả: Nguyễn Văn Thái
Cuộc đời dâu bể bao thu
Chưa ngơi tiếng khóc đã ru giấc về
Bể trầm chìm nổi u mê
Cao xanh thấu nỗi lê thê kiếp người?
Cùng với Thơ Về Kiếp Người, gửi đến bạn 🍃 Thơ Về Người Chồng Vô Tâm 🍃 ý nghĩa.
Thơ Về Kiếp Nhân Sinh
Thơ Về Kiếp Nhân Sinh lắng đọc những triết lý sống sâu sắc để bạn đọc cùng chiêm nghiệm.
Họa Hình Kiếp Nhân Sinh
Tác giả: CHÂU NAM KIM MINH
Đời người như chiếc lá
Đan sắc màu phù du
Chất chứa kiếp nhân sinh
Sao quá mong manh phập phù
Giàu sang hay tay trắng
Tước vị và công danh
Bao oán hận kiêu căng
Hư vô … quay cuồng tâm tối
Vì mưu cầu gian dối
Lọc lừa xóa tình thâm
Huynh đệ cách xa xăm
Ôm phiến sầu đến tận ngàn năm
Ôi ! xót xa …. tình người
Nước mắt pha nụ cười
Kiếp nhân sinh một đời
Ai cũng phải …. cưu mang
Đoạn trường … thuở yêu đương
Ngọt ngào… tình quê hương
Dập dìu … nỗi âu lo
Sanh tử biệt ly, mấy ai lường
Chiều hoàng hôn bóng ngả
Theo úa vàng chân mây
Ngang trái cũng dần phai
Ân oán chơi vơi nguội tàn
Thả hồn bên khói trắng
Ước nguyện thầm riêng ta
Theo tiếng lòng ngân nga
Du dương bay cùng năm tháng
Bước qua thềm dĩ vãng
Họa hình kiếp nhân sinh
Thói đời có coi khinh
Xin hãy xem như là thường.
Hãy…Ngộ…
Tác giả: THIỆN MINH
Biết bao người sống giữa kiếp nhân sinh
U mê, chấp ngã che lấp kín
Sự thậy rùng rợn kiếp nhân sinh
Khó nghĩ, khó bàn, lại khó tả
Giờ đây bình tĩnh xin NGỘ ra
Quá khứ chúng sang muôn nghìn kiếp
Luân hồi sanh tử bấy lâu nay
Ngạ quỷ, a tu la tới súc sanh
Luân phiên xoay chuyển khó thành người
Làm ác không thiện đọa vào đấy
Trải qua muôn nghìn muôn ức kiếp
Để được thân người đâu phải dễ
Còn muốn làm ác, chấp mê đến bao giờ
Vì do nghiệp chướng ta tạo nên
Không biết quay về nơi cửa Phật
Thì đọa địa ngục sao chánh khỏi
Nếu người đã NGỘ thì xin hãy
Chấp tay thành kính và niệm Phật
A Di Đà Phật tiêu vạn tội
Tây Phương thế giới sẽ đón chào
Để thoát ly sanh tử luân hồi
Không còn chìm đấm trong khổ đau
Ta Bà nhân gian chớ luyến lưu!!!
Chữ Tình
Tác giả: CHÂU NAM KIM MINH
Hỏi đố nhân gian thấu chữ TÌNH
Ai thời trọn kiếp đặng phân minh
Gieo về hỷ ái qua muôn nẻo
Thúc đẩy ưu tư cách biệt mình
Bản ngã xoay vòng bao nghịch số
Lòng thù cố thủ kiếp nhân sinh
Nhân tâm lạc lối xin dừng lại
Nhắc Dạ yêu thương gọi thái bình.
Ngoài Thơ Về Kiếp Người, giới thiệu với bạn tuyển tập 🌨 Những Câu Nói Hay Về Đạo Làm Người 🌨
Những Bài Thơ Kiếp Người
Những Bài Thơ Kiếp Người dường như mang cả dòng chảy thời gian của cuộc đời con người gửi vào trong thơ.
Những Kiếp Người
Tác giả: Nguyễn Văn Thái
Một đời cũng một đời thôi
Dãi dầu sương gió rối bời tóc mây
Phận buồn – nhiều rủi ít may
Hai tay vo miệng đủ ngày cô đơn
Khoắt khuya rượu ngấm lệ tuôn
Đêm trường mưa táp sấm dồn chớp giăng
Sờn vai bạc đến mong manh
Xác xơ lả cánh, tròng trành đầu non
Đâu đây đầu xóm cuối thôn
Rập rình thuốc trắng sói mòn tuổi thơ …
Vần xoay con tạo bơ phờ
Phận bèo ướt mộng, vật vờ miền hoang
Dàu thân trĩu gánh đa đoan
Con chưa dứt nựng đã toan chiều chồng
Nắng mưa uốn tấm thân còng
Tẩm hương tô sắc hoa trồng – Con sen
Lấm lem sương sớm tối đèn
Gầu đong ngụp lặn cát đen đếm ngày
Mồ hôi bóng nhẫy thân gầy
Hết ngày là phủi trắng tay … lưng trần
…..
Trông người … chùng tiếng tơ đàn
Vo tròn một kiếp, bẽ bàng phù sinh.
Qua Mau Kiếp Người
Tác giả: Trinhcamle
Mẹ ơi đừng dằn vặt con
Con đâu còn thuở lên non gánh ngàn
Đâu còn tung bước dọc ngang
Đôi chân trước mẹ bẽ bàng chớm run
Mẹ đừng trách đứa phận buồn
Mồ côi chẳng biết ngọn nguồn mồ côi
Chẳng ai dìu dắt vào đời
Góc nào cũng thấy chơi vơi một mình
Lòng con biển động chênh vênh
Chứ con nào thiếu cái tình trong tim
Nguồn xa con mãi đi tìm
Con buồn khi mẹ im lìm đắng cay
Mẹ giờ tính tháng tính ngày
Chuối hương chín quá gió lay lúc nào
Con giờ trắng tóc lòng đau
Quay lui nhìn lại qua mau kiếp người
Không tên
Tác giả: Nguyễn Khánh Chân
Hãy cố yêu đi lấy cuộc đời
Cho dù năm tháng những đầy vơi
Niềm tin dẫu rách hằng trăm mảnh
Cũng gắng cho xong một kiếp người
Hãy cố quen đi với thói đời
Lâu dần thấy.. chuyện nhỏ mà thôi
Lúc tâm bình thản là ta nghiệm
Nhếch miệng cười vang : thế mới đời
Quá cảnh trần gian mượn kíếp người
Trăm năm có mấy phút mua vui
Ai sang ai mạt ai khanh tướng
Gói lại tròn vuông cũng một đời
Mẹ đã cho ta một kiếp người
Tròi dành cái phận chốn rong chơi
Bàn tay năm ngón chia dài ngắn
Mấy vạn nào ai đã rõ đời.
Cùng với Thơ Về Kiếp Người, gửi tặng bạn 💕 Những Câu Nói Hay Về Lòng Người 💕 hay và ý nghĩa.
Thơ Buồn Cho Một Kiếp Người
Thơ Buồn Cho Một Kiếp Người là những suy tư trầm mặc về những nỗi đau khổ và bất an trong cuộc đời.
Chiều Mưa Buồn
Tác giả: Nguyễn Văn Thái
Thương chiều mưa vãi buồn tênh
Bơ vơ bóng chiếc chênh vênh cuộc đời
Cũng đi qua một kiếp người
Tưởng nôi
thèm khát
Vọng tiếng à ơi
thở dài
Một mình…
Chiều biếc cùng ai?
Nguyệt cầm lạc giọng khóc hoài tình chung
Ngàn xanh gieo mộng khôn cùng
Mùa về trái đắng trắng không mỏi mòn
Nghe sầu – men dạ sắt son!
Dành riêng
ngàn vợi giọt buồn
chiều phai.
Hạnh Ngộ Ca
Tác giả: Hà Văn Kỳ
1
Con đường đi xuống thấp
Mùi trầm hương tỏa bay
Tóc dài nằm cuối phố
Suốt một cơn mưa đầy
Trời gió buốt heo may
Hai con rồng đứng lặng
Ta dẫn em qua đường
Tóc đổ giữa bàn tay
Cơn mưa dầm hạt tóc
Mưa suốt cả đêm ngày
Tóc ai đầm nước mắt
Một chút bóng hờn bay
Chia tay nhau cuối nẻo
Mùi trầm hương đâu đây
Em đi về bên ấy
Để lại chút hương bay
Con đường chia hai ngã
Lá rớt giữa vườn cây
Tay em ôm hạt tóc
Mùi trầm hương tỏa đầy …
2
Ngày ấy thật xa xôi
Mùi hương trầm trên tóc
Một kỷ niệm chôn đầy
Ký ức ngày mòn héo
Áo em trắng mây bay
Chiều qua vườn quýt nhỏ
Chiếc lá lạc đường bay
Tình em nằm trong gió
Hôm nay về lối cũ
Mùi trầm hương vẫn bay
Dòng sông nằm ngái ngủ
Trống rỗng giữa bàn tay
Áo em trong ký ức
Một kiếp đời mong manh
Bước chân ta lạc lối
Mùi hương trầm vẫn bay
Hai con đường xa lạ
Hai kiếp đời phôi pha
Chiếc lá lạc đường bay
Mùi trầm hương phản phất
3
Con đường đi xuống thấp
Đổ vỡ nửa làn mây,
Bước chân ngày xưa ấy
In dấu vết hương bay
Em lặng im không nói
Trời vẫn đổ mưa bay
Ta đưa em qua đường
Không một lời nhắn nhủ
Gặp nhau một lần thôi
Hương trầm trong đáy óc
Gặp nhau rồi xa cách
Như làn gió thoảng bay
Tóc em có còn như
Màu hương ngày xưa ấy
Tóc ai đã bạc màu
Vương vấn chút hương bay
Một kiếp người không đủ
Để cho người yêu thương
Một kiếp người không đủ
Để cho người vấn vương. . .
Kiếp Người
Tác giả: Nguyễn Tâm
Chán cho kiếp nhân sinh
Khổ cuộc sống sanh linh
Dục đắm sân giận linh tinh
Một mình ngán cảnh đao binh trò đời
Kêu sao thấu ông trời
Giậm chân thốt mấy lời
Thế gian loạn lạc rối bời
Quanh năm suốt tháng rã rời tấm thân
Si mê như sóng dâng
Phiền não không định phân
Con người cốt lõi tâm nhân
Trần lao sau trước chúng dân lạc lầm
Ôi cái cảnh mưa dầm
bùn sình ngấm vào tâm
Nồi da xáo thịt thậm thâm
Quỷ ma quậy phá lặng câm mà nhìn
Thối hôi phủ khắp mình
Còn bụm miệng chê khinh
Thiệt là khổ ải chứng minh
Bao loài nghe được chân kinh mà hành ?
Hồng trần lắm tranh dành
Ác quả phủi sao nhanh
Bàn tay dãy đầy máu tanh
Bình sanh đố kỵ ghét ganh đơm đầy
Đất lạnh bộ xương gầy
vạn vật cũng nằm đây
Có chi như gió như mây
Mãn phần ai cũng cùng xây một gò
Cảnh u ám tối mò
Mưu cầu ắc phải lo
Gom sao tiền vật đầy kho
Ngày tàn chỉ được nắm tro bụi trần
Dẫu cay nghiệt bao lần
Căn phiền ái tham sân
Gian nan không thể đong cân
Ý tà cố chấp vẫn gân mà làm
Tội cho cái xác phàm
Không giữ được mà ham
Kiếp người như khói chiều lam
Xác thân tạm bợ mà cam lụy phiền !
Bên cạnh Thơ Về Kiếp Người còn có Chùm 💌 Những Câu Nói Hay Về Nhân Cách 💌 đặc biệt được chọn lọc dành cho bạn.
Thơ Hay Về Kiếp Người
Thơ Hay Về Kiếp Người với những bài thơ đặc sắc mang theo tâm trạng và nỗi niềm suy tư của tác giả chia sẻ cùng bạn đọc.
Kiếp Người
Tác giả: Nguyễn Văn Thái
Thời gian mài bạc tóc huyền
Miếng cơm, manh áo vùi quên dòng đời
Nghèo hèn băng lạnh nụ cười
Vật vờ bèo quắt cánh trôi lạc loài
Mưu sinh nặng giấc u hoài
Trầm luân ngụp lặn mấy ai tỏ tường
U minh bơi cõi vô thường
Nhân tình thế thái, nào lường được chi?
Cặp kè hiểm họa bước đi
Thiên nhiên huyền bí, lại khi con người
Mong manh “trái bóng” bầu trời
Càn khôn vô lượng biết khơi được gì?
Nắng mưa … dông tố … lụy quỳ
Cái bùa “số phận” xua đi nỗi lòng
Ông trời bắt tội lội sông …
Xuôi tay chưa biết mình không hiểu mình
Thôi thì chẳng thể giải trình
Nỗi niềm nương Phật cho tình khuây nguôi
Bởi Kiếp Người Mang Lời Nguyền Gánh Nợ
Tác giả: Mũm Mĩm
Phố đỗ dài nghiêng nghiêng bóng nắng
Gió lạnh rồi, mà chẳng ấm bao nhiêu
Trong khu vườn, mảnh tường phủ rong rêu
Như lòng ta cũng cũ mèm mệt mỏi
Ở ngoài đời, toàn những điều lừa dối
Người ta tin toàn nói hứa ấy mà
Người ta nghĩ mình ngốc nghếch thật thà
Nên họ đến mang hoa cười đi mất
Phố bây giờ, đông người nên hơi chật
Mà một mình sợ lạc lối bước chân
Đi quẩn quanh toàn ráo hoảnh chẳng lành
Thôi ở nhà tự tay đan khỏi sợ
Bởi kiếp người mang lời nguyền gánh nợ
Ta cứ lo, nào trốn tránh được đâu.
Ta cứ rầu, rồi hỏi dấng trời cao
Làm thế nào, lời nguyền yêu mới hết.
Cũng Một Kiếp Người
Tác giả: Gia Long Hp
Gặp Em khổ đến không ngờ
Tôi thương thương đến dại khờ vì thương
Xa rồi mà mãi vấn vương
Trách thì chẳng có nhưng thương rất nhiều
Tuổi xuân chắc chả bằng Kiều
Tin là một bước vẫn nhiều chàng theo
Một anh họa sĩ nhà nghèo
Đẩy đưa số phận em theo về nhà
Niềm vui chưa kịp vỡ òa
Nhân tình mê mải lệ nhòa nơi em
Chia tay ! con dại lấm lem
Thề rằng mãi mãi không thèm đàn ông…
Thời gian …em lại sang sông
Một anh cán bộ đời chồng thứ hai
Cứ không thích – là bạt tai
Cậy mình quyền chức nói dai hơn đài
Một hôm quăng cả đôi giầy
Trúng ngay khóe mắt máu đầy mặt da
Đời người sao quá xót xa
Bỏ nhau không lỡ nhưng là người dưng
Giờ thêm căn bệnh gan sưng
Tiền thì chẳng có chồng đà bỏ rơi.
Ngoài Thơ Về Kiếp Người, xem nhiều hơn những bài thơ đặc sắc trong 🌹 Thơ Về Tuổi Học Trò Hay 🌹
Thơ Về Con Người
Thơ Về Con Người về những góc khuất và những điều trái ngang sẽ đến trong cuộc đời mỗi chúng ta.
Cũng Một Kiếp Người
Tác giả: YÊU THOÁNG QUA
Đâu còn hẹn ước mộng tình thơ
Chẳng biết vì sao lại hững hờ
Cuộc sống trần gian nhiều nghiệt ngã
Dòng đời thế tục lắm thờ ơ
Chàng xuôi nước chảy thiên đường nhớ
Thiếp ngược bèo trôi địa phủ chờ
Phận kiếp an bài ai tránh được
Nên đành phó mặc dám hề mơ.
Kiếp Người
Tác giả: Diên Vỹ
Ta tự giam mình trong những điều vô nghĩa
đợi mong điều mà nhân thế chẳng tìm ra
ta cứ sống như loài rong đáy biển
chạm ánh mặt trời là mơ ước xa hoa
ta cứ thấy mình hay rơi nước mắt
cả trần gian nhân loại cũng thế thôi
hay ngồi đó, trong đêm buồn cô độc
chẳng ai thể vì mình, nên cứ thế đơn côi
kiếp người đáng thương và tội lỗi
không may ta phải sống một đời
con đường phía sau quá nhiều xám hối
ta chuộc tội cả nửa đời,
…. tội cứ thế chồng thêm…
Kiếp Người
Tác giả: ThanhThanhsingle. Nguyễn Thanh Thanh
Có nhắm mắt nhưng con tim thổn thức
Nhịp nhẹ đều cho mơ mộng miền xa
Như nâng niu thưởng thức một món quà
Luôn nung nấu trong lòng ta hiện thực
Dù ngang trái tâm hồn không xa cách
Vẫn một lòng như tâm tưởng lặng câm
Vẫn tinh nguyên với vị thế xứng tầm
Khi cần thiết thì thông qua nguồn, mạch
Trong cuộc sống hướng đường về phía trước
Ngại ngùng gì va chạm phải có thôi
Cái khéo, khôn đừng tự đúc làm mồi
Là nguy hại nếu như mình bạc nhược
Tai nghe ngóng âm thanh từ hư ảo
Đếm nhẹ nhàn theo nhịp bước thời gian
Rồi tự dưng mọi việc sẽ vội vàng
Như xắp xếp của Đất Trời dự báo
Hương cát bụi dương trần người đã khuất
Lẫn sương mờ hay gió nhẹ gần xa
Hít thật sâu cùng tâm tính thật thà
Nhân quả có kiếp người trong qui luật.
Ngoài Thơ Về Kiếp Người, tặng cho bạn 💕 Những Câu Nói Hay Về Lòng Dạ Con Người 💕 ý nghĩa.
Thơ Về Kiếp Con Người
Thơ Về Kiếp Con Người truyền tải những trải nghiệm sống và những giá trị ý nghĩa trong cuộc sống.
Cũng Một Kiếp Người
Tác giả: Thiết Dương
Rằng xuân sắp mãn kỳ
Chửa biết lối nào đi
Tủi chất đầy như biển
Sầu đeo nặng tựa chì
Sao hoài cùng cực vậy
Dẫu chẳng tội tình chi
Trời đất đâu thèm dõi
Trần gian ngõi ngọm gì.
Hơn Nửa Kiếp Người
Tác giả: YÊU THOÁNG QUA
Ta tìm về nơi đất mẹ thân thương
Bao năm tháng trên bước đường bươn chải
Nay mệt mỏi buông rời quay trở lại
Trong vòng tay bên dưới mái tranh nghèo
Ngồi lặng nhìn mắt rũ rượi buồn queo
Xót gia cảnh eo xèo hoài quạnh vắng
Đông buốt giá khiến tâm càng trĩu nặng
Đớn đau lòng sầu lắng động tim côi
Kí ức xưa nay ào ạt khứ hồi
In trí não than ôi tràn chua xót
Ai nào biết bao đắng cay vàng vọt
Nửa đời người trái ngọt chẳng ghé thăm
Cứ mải mê ôm cuộc sống thăng trầm
Chôn hạnh phúc lạnh câm vào huyệt mộ
Âu chắc cũng một phần do mệnh số
Nên kiếp này loang lỗ sẹo thời gian.
Kiếp Người
Tác giả: Lê Gái
Nhân tình thế thái chẳng người đong
Bến nước nhân gian hỏi mấy dòng
Mực thước nào ai đo lẽ phải
Sông ngòi khó kẻ lựa nguồn trong
Cha sinh họa phúc thân bèo bọt
Mẹ dưỡng nghèo sang phận bưởi bòng
Trọn kiếp đường tu đừng rước họa
Khi về cõi Phật thế là xong.
Ngoài những bài Thơ Về Kiếp Người, đọc nhiều hơn 🌹 Thơ Về Người Lính 🌹 dành cho bạn!
Câu Thơ Về Kiếp Người
Câu Thơ Về Kiếp Người cũng là những câu chuyện riêng và ý nghĩa mà mỗi tác giả lại muốn gửi gắm vào trong thơ.
Cũng Một Kiếp Người
Tác giả: Tâm Như
Ả thường nhốt mình vào trong con chữ, Rồi ả khóc, ả điên với chính con người của mình.
Trong bóng đêm mờ nhạt
Lẩn trong những giọt sương khẽ hát
Trái tim con người tách hạt
Niềm rơi …
Lăn lóc ngoài xa
Chẳng phải nụ cười
Mà khô khốc vụn ngày vui xiết lại
Ồ có thêm tháng năm dài hoang hoải
Đau đáu tình người
Miết mải phận nào buông.
Đôi khi ả lại thèm thuồng một tình thân thật sự, không điều gì chế ngự để mà yêu
Mỗi mùa sang
Khuya, sớm đủ điều
Các chú nhóc
Vài cô chiêu hờn dỗi.
Từng lời hay
Rầy, lo
Ngoại, nội
Bát cơm cà mặn, nguội cũng là ngon.
Thế nhưng cuộc sống ghét ghen, than ôi ả che dấu nỗi buồn bằng lúng liếng từng phiên đời mở cửa, ả sợ … ( dối lừa thêm).
Vết cắt sâu từ rất mỏng, ngọt mềm
Từ tha thiết
Từ niềm riêng
Cảm độ.
Cười để đau
Để lắng lòng
Thương đó
Để con người
Tĩnh
Ngộ
Phút bình quang.
Và ả say …
Quy tam bảo, nhẹ nhàng!
Kiếp Người Vô Thực
Tác giả: Dũng Nguyên
Ta cảm giác bàn tay nào xô đẩy
Cho hồn rơi, chết ngợp với chán chường
Ta chỉ biết dựa nguồn ân nội tiết
Nuôi con tim giành lấy chút yêu thương.
Ta rơi xuống đến tận cùng sâu thẳm
Hồn lửng lơ lưng chừng níu xác thân
Tim còn đập một vài giây cuồng dại
Trong cơn mê hồn liệm chết âm thầm.
Linh hồn ơi đừng để ta đơn độc
Trong kiếp người vô thực, bước gian nan
Hãy cùng ta, đường còn xa vạn dặm
Dù đớn đau, xin vươn tới thiên đàng.
Kiếp Người!
Tác giả: Diệu Nguyễn
Kiếm miếng ăn thôi đã khó rồi
Kiếp người vốn dĩ lục bình trôi
Chăm chỉ, thật thà, lo cuộc sống
Đừng gây oan ghét, khổ thêm thôi
Cuộc đời mà, có đâu hoàn mỹ
Vui với buồn, nặng ký như nhau
Khổ…. do mình cứ bới cào
Vui không tận hưởng, niềm đau nhắc hoài
Có những người, giàu sang vật chất
Nhưng đường tình, trắc trở lôi thôi
Không ít người hạnh phúc lứa đôi
Rõ đang êm ấm, mạng thôi đứt lìa
Bởi cuộc đời, không gì biết trước
Nên tự mình kiểm soát mình thôi
Buồn – vui, sướng – khổ, luân phiên tới
Bình tâm đón nhận…. bình tâm rời…!!!
Cùng với Thơ Về Kiếp Người, tặng bạn 💔 Thơ Về Cuộc Đời Hay 💔
Thơ Về Kiếp Nghèo
Thơ Về Kiếp Nghèo cùng những nỗi nhọc nhằng cơ cực khi đời sống không được may mắn, dù vậy thì cuộc đời vẫn còn đó những ý nghĩa riêng.
Kiếp Người
Tác giả: Ngô Hữu Đoàn
Cái kiếp người tôi kiếp ăn mày
Cơm áo cửa nhà phải mướn vay
Vay luôn mưa nắng vay trăng gió
Vay quán rượu đời uống cho say !
Cái kiếp người tôi nợ với nần
Nợ cũ chưa đòi nợ mới sang
Riêng nợ hình hài không ai hỏi
Nhưng cả đời tôi nguyện phải mang!
Cái kiếp người tôi kiếp lang thang
Gởi thân cho sóng nước mây ngàn
Quê hương yêu dấu thành quán trọ
Lâu lắm chưa về lòng xốn xang !
Tản Mạn Giàu Nghèo
Tác giả: Đinh Kim Chung
Giàu đi xe hơi
Tối cà phê ôm
Nghèo đi xe ôm
Tối cà phê hơi
Giàu mới ăn chơi
Tiền tiêu như rác
Nghèo bới hố rác
Kiếm mồi ăn chơi
Giàu mặc quần đùi
Khoe giò trắng toát
Nghèo mồ hôi toát
Mỏi chân bóp đùi
Giàu ăn bê thui
Ngủ giường đệm mút
Nghèo đưa tay mút
Hai tay đen thui
Giàu ngủ điều hòa
Nhòm song ngắm nguyệt
Nghèo loạn kinh nguyệt
Uống thuốc điều hòa
Giàu mặc áo da
Ăn linh chi nấm
Nghèo mang bệnh nấm
Mọc đầy trên da
Giàu thích tham quan
Thiên đường du lịch
Nghèo sợ bóc lịch
Công đường cửa quan
Giàu làm công đức
Bất tận hưởng tiền
Nghèo vì thiếu tiền
Dễ sinh thất đức
Giàu hơi đau bụng
Thuê người đấm lưng
Nghèo bị đau lưng
Thôi đành bấm bụng
Giàu thích cặp bồ
Rủ đi khách sạn
Nghèo ăn cơm sạn
Mong thóc đầy bồ
Giàu thích tham ô
Mưa tiền bạc vạn
Nghèo làm cửu vạn
Mưa chẳng có ô
Giàu nghe nhạc vàng
Bằng giàn loa Nhật
Nghèo cơm độ nhật
Mặt xanh nanh vàng
Giàu kiếm tiền chùa
Nuôi con ăn học
Nghèo con bỏ học
Ăn xin trên chùa
Giàu hay cầu trời
Cho lộc mua đất
Nghèo cày ruộng đất
Bán lưng cho trời
Giàu không chịu dừng
Muốn mình giàu nữa
Nghèo không nói nữa
Đến đây xin dừng.
Phận Nghèo
Tác giả: Nguyễn Quang Long
Tại cảnh cơ hàn quấn mãi anh
Vùi đi hạnh phúc thuở bên mành
Cho hồn ảo não đau từng giấc
Khiến dạ ê chề khổ mỗi canh
Cũng bởi vườn yêu nào kết nụ
Thành ra ngõ hẹn chả vươn nhành
Âu sầu phận hẩm đời phai nghĩa
Để buốt nơi lòng vỡ mộng xanh .
Ngoài Thơ Về Kiếp Người, xem nhiều hơn những nội dung ý nghĩa khác trong 💕 STT Mưa Nhớ Người Yêu 💕 đặc sắc.
Buồn Vui Cũng Một Kiếp Người
Buồn Vui Cũng Một Kiếp Người hữu hạn rồi cũng sẽ trôi qua, vì vậy ta hãy sống thật ý nghĩa.
Đã Sinh Ra Kiếp Người
Tác giả: Tịnh Nguyệt Vân
Đã sinh ra kiếp người,
xin sống tròn sáng tươi
vì bạn là Hiện thân
của Nguồn sống tuyệt vời.
Xin phát bao lời nguyện
để độ người hữu duyên
và độ bao chúng sanh,
giúp thóat bao ưu phiền.
Ta bà, cõi Kham Nhẫn,
xin sống tròn tinh tấn
dù muôn sự nơi đây
đều tạm bợ, phù vân.
Xin hãy buông tất cả
để sống tròn vị tha
vì bạn là Hiện thân
của Nguồn sống bao la.
Nguyện bao công đức lành
giúp muôn lòai vãng sanh
cõi Tây Phương Cực Lạc
muôn thuở vẫn cao thanh…
Kiếp Người
Tác giả: Quoc Hung Nguyen Cao
Cha mẹ sinh ra chẳng giống nhau
Đời người nhan nhản nỗi thương đau
Bao kiếp gian truân đa bệnh tật
Nhiều thân cực khổ lắm cơ cầu
Có đức ngàn năm ăn mặc sức ?
Vô tâm vạn nẻo phước chìm sâu
May mắn hồn thân ta lành lặn
Tình tiền tài vật lọ phép màu ?
Kiếp Người Bình An
Tác giả: Donna Mai Hồng Thu
Đã sanh ra kiếp con người
Cơm no, áo ấm, khóc cười dễ đâu
Học hành nhắm được bao lâu
Thành công biết có đội đầu mãi không
Đời mình nếu chẳng màu hồng
Đời con hãy cố mà mong hơn mình
Nghèo cho sạch, chớ nhẹ khinh
Lễ nghĩa, phúc đức, bình minh tự lòng
Tình nghĩa mới đáng đếm đong
Kiên tâm gắng sức chờ mong sẽ thành
Hồng trần cõi tạm mong manh
Miễn sao con cháu thành công sau này
Làm người đi đứng thẳng ngay
Tấm lòng nhân hậu ngày ngày bình an.
Cùng với Thơ Về Kiếp Người, SCR.VN tặng bạn tuyển tập 💧 Thơ Về Mưa Tình Yêu 💧 giàu cảm xúc!
Thơ Kiếp Con Người
Thơ Kiếp Con Người như những lời chia sẻ thật sâu sắc gửi đến bạn đọc về những giá trị cốt lõi của cuộc đời.
Kiếp Người
Tác giả: Nguyễn Văn Thái
Con thuyền xuôi ngược thấu dòng sông
Lúc mải sóng xô lúc bập bồng
Dâu bể canh tàn thâu bến mục
U minh đôi ngả chẳng còn giông.
Kiếp Người Chỉ Thế Thôi
Tác giả: Tráng Sĩ
Chỉ thế thôi sao ? Một kiếp người ngắn ngủi
Chớp mắt cái thì số tuổi đã mấy mươi
Chưa nếm đủ đắng cay, cũng chưa vui trọn tiếng cười
Tạm khép lại chuyện một người nay đã mất
Người ra đi, thân nhân tràn nước mắt
Phần bạn bè vắng mất nghĩa đệ huynh
Còn người yêu, thì lại mất bạn tình
Với xã hội thì bình thường, ai thương tiếc
Chỉ thế thôi ư ? Từ nay xin vĩnh biệt
Đấu đá một đời, chẳng thua thiệt với ai
Thế đó mà lại thua với định mệnh cuộc đời này
Kẻ bại trận là tháng ngày không còn đâu ánh sáng.
Kiếp Người Có Số
Tác giả: Donna Mai Hồng Thu
Làm người không chọn được cha,
Cũng đâu chọn mẹ sanh ra đời mình,
Chọn đâu được nét đẹp xinh,
Sức khỏe đầy đủ, tâm tình đáng yêu,
Cả đời góp nhặt chẳng nhiều,
Chỉ gom được đủ vạn điều xót xa.
Thế nhưng cũng có ngọc ngà,
Rơi rụng đâu đó gọi là ủi an.
Ước sao một kiếp cưu mang,
Trả sao cho dứt nợ quàng nơi nao,
Mong sao, mong mãi mong sao,
Đời này đừng vướng nợ sau, kiếp này.
Mong sao, vui vẻ từ đây,
Vác xong thánh giá… ngày ngày tu tâm.
Đời này buông bỏ trăm năm,
Không ham không muốn, chẳng năm chẳng mười,
Quên đi chẳng khóc, chẳng cười,
Người ta có số, mình người số không.
Mặc cho số phận long đong,
Thôi thì cứ nghĩ đời hồng như mơ,
Thôi thì khỏi muốn khỏi chờ,
Buồn vui cũng mặc, từng giờ thanh an.
Bên cạnh Thơ Về Kiếp Người, mời bạn đón đọc tuyển tập 🌜 Thơ Chia Tay Người Yêu 🌜 hay.
Thương Thay Cho Một Kiếp Người
Thương Thay Cho Một Kiếp Người với biết bao nhiêu điều nhọc nhằn và sóng gió phải vượt qua trong đời.
Nhọc Nhằn Kiếp Người
Tác giả: Trọng Văn
Kiếp người tựa giấc chiêm bao
Chiêm bao sao chẳng thấy đâu an nhàn?
Vua chúa, thủ tướng hay dân
Ai ai cũng phải phải nhọc nhằn sớm hôm
Lắm người khó nhọc áo cơm
Kẻ nặng trách nhiệm trông nom nước nhà
Luật sư, chánh án, quan tòa,
Vũ công, nhạc sĩ, hay bà bán xôi,
Thương gia, tài xế, chú bồi,
Nông dân dưới ruộng, trên đồi tiều phu,
Bác sĩ, y tá, kỹ sư,
Bạn hàng, ngư phủ, ông từ, cu li,
Thợ thuyền, nhà báo, má mì,
Ma cô, gái điếm, trẻ đi đánh giày,
Ca sĩ, đầu bếp, thợ may,
Thợ hòm, lính tráng, ông cai, thợ hồ,
Phu xe, thợ bạc, chăn bò,
Phi công, dược sĩ, lái đò, bà mai,
Thợ săn, ký giả, cô/thầy…
Và bao nghề khác kể hoài không xong
Ngày đêm công việc gánh gồng
Lao tâm, lao lực mới mong ấm lành
Thừa tiền chưa hẳn được nhàn
Bần hàn dù có phàn nàn lợi chi?
Lúc hân hoan, lúc sầu bi
Đừng cố chấp quá làm gì khổ thân
Dẫu sung túc hoặc khó khăn
Sống vui cần phải lạc quan yêu đời.
Quy Luật Kiếp Người
Tác giả: Viễn Phương
Người đi cũng đã đi
Kẻ còn khóc biệt li
Ôi!-Dòng đời tan hợp
Vui đó rồi sầu bi
Sóng gửi chốn trần gian
Thác về cõi vĩnh hằng
Âu cũng là quy luật
Của kiếp người mong manh
Một đi vào thiên cổ
Vạn ở lại sầu thương
Trong cuộc đời mải miết
Luân lưu khúc đoạn trường
Sang, hèn tựa áng mây
Danh, lợi rồi buông tay
Sổ đời ai ghi chép?
Được, mất nào hơn đây?
Rong Rêu Kiếp Người
Tác giả: Bảo Cường
Mùa thu cây cỏ đượm sắc ân tình
Chiều mây nước cũng buông lời ân ái
Phút yêu thương vút lên cao vời vợi
Trong nắng vàng ai buồn nhớ khôn nguôi
Lòng mơ hồ như bóng dáng em đi
Ngoài kia giọt mưa rơi nhè nhẹ
Lối xưa em về…
Gió mơn man nắng thu dịu dàng
Tình chỉ là một giấc mơ qua
Trăng ngày cũ cũng tàn theo năm tháng
Cánh chim ngàn trong chiều vàng xoải cánh
Mong cho trời đừng bão tố phong ba
Để yêu thương dâng nguồn thơ lai láng
Hàng liễu xanh rủ bóng buồn thương nhớ
Ôi tháng năm mong nhớ đợi chờ
Em đi bỏ lại sầu hiu hắt
Ngọn đèn vàng ngày tháng hanh hao
Biển nhớ mênh mang
Những chiều vàng héo úa
Thương cho ai kiếp đời âm thầm rong ruổi
Cho cỏ lá ngậm ngùi, sỏi đá lệ rơi
Lệ buồn chua xót thân phận bẽ bàng
Khóc thương nỗi sầu vạn cổ
ấp ủ một mối tình say đắm
Ngày mai em đã xa vời
Để buồn cho ai không tương lai
Cuộc tình mau phôi pha
Chắt chiu chút kỷ niệm
Ôi ngày tháng rộng dài
Trời làm mưa dâng đầy thương nhớ
Để ai sầu bơ vơ
Một mình ngồi ngắm mưa bay ngoài song cửa
Đời lãng du vẫn một thời trôi nổi
Ngày mai cuộc tình như nhánh sông
Chia lìa trăm ngả…
Để đêm về bước chân lê thê buồn trên phố
Ngọn đèn vàng héo hắt
Lời thề cũng tàn theo ngày tháng
Giờ đây trong vườn khuya tình đã xa
Người ở lại ôm khối tình vương vấn
Tà áo em ngày nọ gió thoảng bay đi
Nhìn dĩ vãng khơi chút tình xưa
Tưởng rằng sẽ quên đi
Ai ngờ con sóng chở tình yêu về chốn cũ
Nhìn chiếc lá rơi bên bờ sông vắng
Mà ngậm ngùi tiếc nuối xót xa
Một chiều trở về chốn xưa
Nhìn dòng nước xanh ngắt lững lờ trôi
Đưa con nước lăn tăn u buồn
Như đôi mắt thẳm sâu
Nơi xứ lạ quê người
Rong rêu một kiếp đời trôi nổi.
Tiếp theo Thơ Về Kiếp Người, mời bạn đọc nhiều hơn với trọn bộ 🔥 Thơ Nhớ Người Yêu 🔥 đặc sắc và ý nghĩa.
Hết Một Kiếp Người
Hết Một Kiếp Người bởi thời gian không là vô hạn, vì vậy hãy trân trọng những điều thật sự ý nghĩa trong đời mình.
Một Kiếp Người
Tác giả: Nguyễn Văn Thái
Ngỡ ngàng nhạt nắng tấm hình xưa
Gương nước long lanh nhẹ sóng đưa
Bến cũ nổi nênh thuyền khúc cuối
Trăm năm cuộc ấy đã xong mùa.
Hết Một Kiếp Người
Tác giả: Dũng Lê Ngọc
(1)
Đăk Nông thon thả cánh chim trời
Phong cảnh êm đềm cố hữu ơi
Hãy đến bờ sông khi úa mộng
Và say chén rượu lúc khuya trời
Đá mềm chân bước đâu hề nản
Trí vững tay làm chẳng thể rơi
Xuôi ngược lao xao bài nhạc chiến
Cho muôn KHÁT VỌNG sáng thêm đời
(2)
KHÁT VỌNG quay về Đăk Lăk thôi
Buôn Mê phát triển dạ bồi hồi
Trèo lên đỉnh núi mong lời bạn
Ngả xuống xu tiền nghĩ phận tôi
Nếu một hai ba mùa chịu khổ
Thì năm sáu bẩy đứa kêu tồi
Nước trong văn vắt trầm ngâm rọi
Lối rộng nghiêng lòng MẢI MIẾT trôi
(3)
MẢI MIẾT đua chen giữa biển người
Chao vờn Đà Lạt thấy chơi vơi
Bởi bao giây phút nằm không ngủ
Là những trang thơ viết chửa rời
Kia cánh hoa hồng tha thiết gọi
Đó vòm mây trắng rộn ràng chơi
Miên man bóng nắng giằng lên cỏ
KHÓI THUỐC ưu tư nhạt nhẽo thời.
(4)
Phiêu cùng KHÓI THUỐC nhọc nhằn chi?
Ruồng bỏ nhân gian cũng ích gì
Thao thức nhìn trăng ngày hạ mãn
Dập dờn than phận buổi trò thi
Xung Khoeng vẫn nhớ dường như tại…
Thác Chín hoài mong có lẽ vì…
Kí ức cầm mình trong vội vã
Thẫn thờ LƯU DẤU chặng đường đi
(5)
LƯU DẤU thời gian cách trở nhà
Bập bùng sóng gió cuộn vùi ta
Thênh thang lý tưởng nào lo khó
Vạm vỡ niềm tin chả ngại già
Trở lại Kon Tum miền đất hứa
Xin chào Pa Sỹ khúc tình ca
Mệt nhoài một kiếp nay từ giã
Ẩn nấp quê hương hết nhạt nhòa.
Kiếp Người!
Tác giả: Nguyên Thạch
Lang thang về cuối chân trời
hình như nơi ấy… có lời ru nhau
có vườn trúc, có mai đào
muôn chim ngân hót thanh tao dịu dàng
Đường trần!
muôn lối trái ngang
một lần cũng đủ mộng tàn thế nhân
Hỏi ai
vào chốn hồng trần
mà không từng ước một lần thoát đi?
Nơi đây, hỏi có vui gì?
Thế nhân ngụp lặn lâm ly bể sầu!
Đến từ đâu?
Sẽ về đâu?
Càn khôn khéo tạo bể dâu vũng lầy.
Kiếp này, ta ở nơi đây
kiếp sau xin được làm cây thông buồn
mặc giông tố
mặc mưa tuôn
mặc cho thế thái quay cuồng xung quanh
Thông reo, reo giữa ngàn xanh
vui cùng gió mát trăng thanh địa đàng.
❤️️ Ngoài Thơ Về Kiếp Người, mời bạn tiếp tục đón đọc 👉 Lời Hay Ý Đẹp Về Tình Người