Tả Hoạt Động Của Bạn Thân Lớp 5 ❤️️ 33+ Bài Văn Hay Nhất ✅ Những Bài Văn Miêu Tả Về Hoạt Động Của Bạn Thân Đặc Sắc Nhất.
Dàn Ý Tả Hoạt Động Của Bạn Thân
Mẫu dàn ý tả hoạt động của bạn thân chi tiết mà SCR.VN chia sẻ sau đây sẽ giúp bạn biết cách làm bài văn này!
I. Mở bài
- Giới thiệu về người bạn của em, thời điểm em muốn miêu tả. Ví dụ miêu tả hoạt động của bạn thân em lúc đang học bài ở nhà.
II. Thân bài
a. Tả bao quát không gian xung quanh nơi bạn ngồi học bài
- Bạn ngồi trên chiếc bàn học, hướng quay ra cửa sổ
- Trên bài có một chiếc đèn học, tập sách vở và chiếc hộp bút
- Trong phòng học của bạn rất yên tĩnh
b. Tả chi tiết hoạt động của bạn thân em đang học bài
- Dáng người, tư thế ngồi học bài
- Khuôn mặt hơi cúi xuống, ánh mắt chăm chú nhìn, thi thoảng lại sáng lên
- Tay cầm bút viết nắn nót, lần dò theo từng chữ trong sách rồi lại cúi xuống ghi bài.
- Một tay khoanh ngang giữ mép trên quyển vở để vở không bị xô lệch khi viết
- Trong khi học bạn hay nhẩm đọc, nhẩm tính toán, lúc lại reo lên vì tìm ra đáp án
III. Kết bài
- Cảm nhận của em về khoảnh khắc bạn đang học bài
Tham khảo 🌸 Bài Văn Tả Bố Lớp 5 🌸 hay nhất!
15+ Bài Văn Tả Hoạt Động Của Bạn Thân Hay Nhất
Dành tặng các bạn học sinh lớp 5 mẫu bài văn tả hoạt động của bạn thân hay nhất, xem ngay nhé!
Tả Bạn Thân Đang Học Bài Sáng Tạo
Tôi và Phương đến nhà Lan định hỏi bài. Lan đang ngồi bên bàn học. Quyển vở mở rộng trước mặt. Khuỷu tay trái tì trên tập vở, bàn tay trái đè trên trang giấy nhưng tay phải lại cầm bút huơ huơ trên không như thầy phù thủy trấn bùa. Mặt bạn ngây ra, đờ đẫn. Hai đứa chúng tôi nhón bước đến sau lưng mà Lan cũng không hay biết. Ngó trộm vào quyển tập đặt trên mặt bàn, tôi đọc rõ: Tả cảnh một cơn mưa. Ở dưới đề bài là hàng chữ: Gió cuốn. Bụi bay. Mưa ập đến.
Bỗng bạn như người sực tỉnh khỏi cơn mê, bạn ngồi ngay ngắn lại và cúi xuống trang giấy, tay lia nhanh bút trên tờ giấy, cứ như sợ không khi cho mau thì ý nó chạy đi mất:
Gió cuốn bụi bay dọc theo đường phố. Tôi nhìn rõ bụi theo hàng ngang lướt nhanh và chạy suốt từ đầu phố đến.
Bạn còn đang định viết tiếp thì nhận ra hai đứa chúng tôi. Bạn cười lòn lèn, tươi tỉnh, nói như chữa thẹn: “Mình đang làm bài văn tuần sau nộp cô. Mình đang nhớ lại cái buổi mình đi trên đường đến nhà sách Khai Trí thì gặp mưa. Mình hình dung lại được cảnh mưa hôm đó mà loay hoay mãi viết chưa được. Hai bạn xem rồi góp ý cho mình nhé“.
Lúc đầu mình viết “Gió cuốn. Bụi bay. Mưa ập đến. Mình dùng câu văn ngắn để diễn tả nhịp độ khẩn trương của sự việc. Nhưng mình lại nghĩ: Gió cuốn như thế nào? Bụi bay như thế nào? Và mình đã chữa lại như sau: “Gió cuốn bụi bay dọc theo đường phố. Tôi nhìn rõ bụi theo hàng ngang lướt nhanh và chạy suốt từ đầu phố đến… Nhưng vẫn thấy nó thế nào ấy. Mình đang nghĩ đến một hình ảnh của gió thổi. Đại khái nó thế này, mình chưa viết ra được, nhưng ý là gió thổi cuốn bụi tạo thành cơn lốc có hình cái phễu. Và cái phếu đó cứ chạy dọc trên đường phố như xua mọi người vào nơi trú, mưa đến rồi đó!”.
Tôi nghe bạn nói mà vỡ ra được nhiều điều về cách làm bài. Tôi nói một cách thán phục: Lan làm bài như vậy chẳng trách bao giờ cũng được cô giáo khen!
Tả Bạn Thân Đang Đá Bóng Đặc Sắc
Em có một người bạn em rất thân, bạn tên là Dương và bạn rất thích đá bóng, bạn còn đá bóng rất giỏi.
Vào một ngày trường có tổ chức hội thao, bạn Dương đã tham gia vào câu lạc bộ đá bóng. Đến ngày Dương thi đấu, cả lớp cùng nhau đi cổ vũ cho Dương. Hôm đó Dương rất hồi hộp, chắc vì chưa bao giờ bạn ấy được tham gia hôi thao lớn đến vậy. Lúc Dương bước đến sân cỏ cả lớp vỗ tay rất nhiệt liệt để tiếp thêm động lực cho Dương.
Khi bắt đầu thi đấu, em cảm thấy Dương có vẻ bớt hồi hộp hơn. Dương cùng đồng đội gần tiến đến đích để ghi bàn thì ko may Dương bị vấp ngã. Dương cố gắng đứng dậy và thi đấu tiếp. Từ lúc Dương bị vấp ngã bạn ấy đã nỗ lực hơn, tốc độ của Dương ngày càng nhanh. Vào những phút cuối của trận đấu, nhờ các đồng đội mà Dương đã ghi bàn. Mọi thứ lúc đó thật bất ngờ, ai ai cũng kinh ngạc với cuộc ghi bàn này. Dương đã ghi bàn với một pha bóng rất là kĩ thuật.
Kết thúc hiệp 1 mọi người nghỉ ngơi trong khoảng 15 phút rồi quay lại trận đấu. Dương cùng đồng đội uống nước, rồi sau đó bàn lại chiến lược. Qua 15 phút, hiệp 2 bắt đầu, lần này đối thủ có sự chuẩn bị lớn. Nhưng đội Dương vẫn ko khuất phục, Dương nói nhỏ với các đồng đội điều gì đó. Sau một hồi dữ bóng, đội của Dương đã bị mất bóng. Các đối thủ ai cũng khỏe mạnh và có ý chí cao. Không lâu sau đó các bạn đối thủ đã ghi bàn cho đội và đem lại tỉ số hòa.
Dương và đồng đội rất buồn nhưng có lẽ chơi thì phải có thắng thua. Vài phút sau khi đội bạn ghi bàn thì trận đấu cũng kết thúc, tiếng còi hết giờ vang lên.
Đây là một trân đấu hay nhất em từng xem, tuy tỷ số hòa nhưng nó cũng cho ta thấy được sự đoàn kết của lớp. Và qua đó Dương và các bạn có thể bộc lộ tài năng.
Xem ngay 🌸 Bài Văn Tả Mẹ Lớp 5 🌸 dài và chi tiết!
Tả Bạn Thân Đang Vui Chơi Ấn Tượng
Tiếng trống báo hiệu giờ ra chơi vang lên. Học sinh tất cả các lớp ùa ra sân. Yến Vân nhón chân chạy theo các bạn và nhanh chóng nhập vào nhóm chơi nhảy dây.
Yến Vân bằng tuổi em, bạn tròn trịa, dáng người mũm mĩm trông rất ngộ nghĩnh. Da bạn trắng hồng, mắt to, đen láy như mắt bồ câu. Tóc Vân mảnh, óng ả như tơ. Bạn có hai lúm đồng tiền. Khuôn mặt bạn nhu mì, dễ thương với chùm tóc đuôi gà thắt nơ màu đỏ thẫm.
Sau một hồi oẳn tù tì, Yến Vân là người nhảy “khai mạc” hội chơi nhảy dây. Vân giũ mạnh sợi dây thắt bằng vòng thun nhiều màu. Vân bắt đầu nhảy, bạn đếm thầm còn các bạn kia thì đếm rõ to. Cánh tay Vân gấp lại, hai tay nắm hai đầu sợi dây, cổ tay bạn cử động theo chiều kim đồng hồ đưa sợi dây chuyển động vòng tròn qua chân rồi qua đầu. Tiếng dây quay vù vù và Vân nhảy mỗi lúc một nhanh, chân bạn co lên, nhảy nhẹ nhàng rồi tiếp đất, cứ thế bạn nhảy theo nhịp dây
Chùm tóc đuôi gà của Vân nhảy nhót theo bước chân Vân, mặt bạn hồng lên. Phần váy xoè của chiếc áo đầm đồng phục bên trong ra, phập phồng. Vân thở hổn hển rồi nhịp nhảy chậm lại. Bạn đuối sức, đứng lại cười: “Nhảy hết nổi rồi.”. Các bạn khác hô to: “Một trăm năm mươi cái, cũng cừ rồi”.
Các bạn lần lượt chuyền nhau nhảy. Vân ngồi dưới gốc bàng nghỉ mệt. Vân đưa tay vén mấy sợi tóc mai loà xoà trước trán, hai má bạn hồng lên vì vận động. Trông Vân xinh xắn, thật đáng yêu.
Trong lớp, bạn nào cũng thích chơi với Vân vì Vân hiền lành, dễ mến. Em cũng rất quý Vân. Vân có nhiều tính tốt để em học tập: chăm học, nhường nhịn bạn. Em mong sao năm sau lên lớp sáu chúng em vẫn học cùng nhau.
Tả Bạn Thân Đang Chơi Ngắn Gọn
Tôi có một người bạn thân , người đó là người mà tôi thực sự quý mến và rất nể phục bởi tài năng chơi đàn rất hay. Người bạn mà tôi nói tới ở đây đó là Nam.
Nam là một cậu bạn chơi thân từ thời thơ ấu đến nay, câu ấy chơi rất giỏi đàn piano, mỗi khi chơi đàn Nam tập trung nhìn vào dây đàn và đánh những nốt nhạc, ánh mắt đen nháy nhẹ nhàng, hiền từ toát lên như một nhạc sĩ thực thụ. Những ngón tay di chuyển thoăn thoắt và nhanh nhẹn. Đôi chân gác chéo đeo cây đàn trông rất ngầu, thêm giọng hát ngọt ngào khiến cho ai nấy nghe đều phải say đắm.
Tôi thực sự rất ngưỡng mộ câu, sau khi tan học tôi thường đến nhà Nam để cậu có thể dạy cho tôi cách đánh, trong mắt tôi cậu thì cậu không chỉ là một người bạn mà còn là một người thầy, cậu không chỉ chơi đà giỏi mà trong cả học tập và thể thao đều giỏi cả, Nam là một người rất lễ phép
Tôi rất nể phục tài năng chơi đàn của bạn, tôi rất yêu quý Nam mong rằng lớn lên bạn là một nhạc sĩ để mọi người ai cũng được nghe giọng hát của Nam
Tả Bạn Thân Đang Trực Nhật Tiêu Biểu
Hôm nay, đến phiên bàn em trực nhật. Bạn Khanh đã rất hăng hái và trực nhật chăm chỉ.
Sau khi ăn cơm xong, Khanh liền đi lấy cái xô và vào nhà vệ sinh lấy đầy nước. Khi vào lớp, bạn nhúng cái giẻ lau đen thui vào làn nước mát. Bàn tay mập mạp nắm chắc cái giẻ lau đã ướt sũng di chuyển khắp các mặt bàn.
Lúc Khanh quét lớp, tay cầm chổi lướt nhẹ nhàng như bay. Chỗ nào rác bẩn khó moi ra, bạn thọc mạnh cây chổi vào đó, xoay khắp các hướng, đến khi nào hết rác thì thôi. Bạn cầm lấy chổi và quét hết rác bẩn vào cái hót rác. Thân hình béo tròn, mũm mĩm, nhưng vô cùng nhanh nhẹn, thoắt ẩn, thoắt hiện.
Sau đó thì đến lượt kê bàn. Cánh tay rắn chắc, khỏe mạnh của bạn nâng lên, hạ xuống từng mặt bàn một cách nhịp nhàng. Bạn khẽ khàng đẩy những phần nào của bàn bị lệch cho thẳng lại, ngay ngắn. Tay bạn bê lên những bó chiếu nặng chình ình, chuyền từ tổ này sang tổ khác. Bạn lật từng cái chiếu ra, tách chúng thành riêng lẻ, rồi kéo chúng ra, trải đều trên những mặt bàn đã được ke thẳng tắp.
Bạn còn đi giặt giẻ lau bảng, vắt khô hết nước rồi xóa hết các dòng chữ viết bằng phấn trắng trên bảng. Bạn giúp cô giáo bán trú khiêng mấy cái nồi ra ngoài và sắp xếp lại đồ đạc cho gọn gàng, sạch đẹp.
Sau khi làm việc khá mệt, vệt mồ hôi ở lưng bạn cứ loang ra mãi. Gáy bạn cũng nóng và mái tóc bê bết mồ hôi. Một nụ cười làm rạng rỡ khuôn mặt bạn. Lớp học sạch sẽ tinh tươm, bàn ghế tươm tất sau khi chúng em trực nhật xong. Khanh rất siêng năng, cần cù và chăm chỉ. Đó là điều đáng quý của bạn ấy.
Gợi ý 🌸 Bài Văn Tả Anh Chị Em Lớp 5 🌸 thú vị!
Tả Bạn Thân Đang Chơi Thể Thao Hay Nhất
Giờ ra chơi, sân trường thật là nhộn nhịp. Các trò chơi được diễn ra sôi nổi. Cũng như các bạn của mình. Hồng My cũng tranh thủ tập tân cầu dưới bóng mát của gốc cây phượng vĩ.
Dưới gốc cây mát hiu hiu My thoăn thoắt tân cầu theo nhịp hô 1,2 của những bạn cổ vũ. Mái tóc đuôi gà cột gọn đằng sau cứ tưng tửng lắt lư với người. ” 35 cái rồi đó My, cố lên” những lời hò reo, xuýt xoa vang lên bên tai bạn ấy. Những cánh hoa phượng đầu mùa bay lả tả chạm vào mái tóc đen nhánh của bạn, đôi mắt linh hoạt, tinh xảo cứ ngước nhìn theo hướng cầu. Đôi chân như định sẵn cứ xoay tròn, rồi xoay trái hứng quả cầu tinh nghịch.
Với thân hình bé nhỏ, và đầy sự tập trung My cứ nâng cao số lần tân cầu lên gần 50. Mọi người hò reo vỗ tay bình bịch. Thấy vậy My tạm dừng việc tập luyện, khẽ cười rồi mời một bạn ra thi đấu với My. Trong đám đông một bạn nữ khá nhỏ nhắn thật tự tin bước ra với một quả cầu cầm trên tay. Thế là bắt đầu My dẫn trước 3 quả bạn nữ cũng chẳng chịu thua.
Sau 1 tiếng trôi qua My giành chiến thắng bạn mỉm cười an ủi bạn nữ cả hai lại vui vẻ tập luyện cùng nhau
Tả Bạn Thân Đang Kể Chuyện Chi Tiết
Năm tháng cứ thế trôi đi, chỉ có thời gian là thước đo tốt nhất cho tình cảm bạn bè. Trong suốt thời gian đó, có lẽ Diệp Anh là người bạn mà em yêu mến nhất, người bạn đã học với em từ suốt năm học lớp ba.
Dáng người Diệp Anh dong dỏng cao, khuôn mặt bầu bĩnh, đầy đặn của bạn hễ ai nhìn đến cũng thấy đáng yêu. Nước da ngăm ngăm đen. Mái tóc dài óng ả. Cặp mắt đen láy lúc nào cũng mở to, tròn xoe như hai hòn bi ve. Chiếc mũi hếch và cái miệng rộng luôn tươi cười để lộ hai hàm răng trắng bóng. Ở Diệp Anh khi nào cũng toát lên vẻ năng động, tự tin, hóm hỉnh và hài hước nên rất dễ mến.
Diệp Anh rất hiếu động, không lúc nào yên nghỉ chân tay. Trong giờ ra chơi, chỗ nào sôi động nhất là ở đó có Diệp Anh. Chúng em thường tụ tập nhóm ba, nhóm bảy ngồi xung quanh bạn Diệp Anh để nghe bạn kể chuyện.
Mở đầu câu chuyện, Diệp Anh vẫn thường hay kể: “ Cái hồi xưa ấy, đấy, cái hồi ấy, cái hồi mà bà tớ chưa sinh ra mẹ tớ ấy …”. Chỉ nghe có đến thế thôi là chúng em đã thấy buồn cười đến nỗi không thể nhịn được rồi mà cái mặt Diệp Anh vẫn cứ tỉnh như bơ.
Đặc biệt, Diệp Anh có một trí nhớ rất tốt. Những câu truyện đã đọc hay đã nghe, Diệp Anh đều nhớ như in và kể lại bằng đúng giọng nhân vật nên rất cuốn hút và sinh động. Một mình Diệp Anh đóng đủ các vai, kết hợp với điệu bộ khôi hài khiến bọn em lăn lóc cười đến vỡ bụng.
Rồi mai đây phải xa mái trường thân yêu, em cũng sẽ mang theo nhiều kỷ niệm cùng với những yêu mến của cả lớp với bạn Diệp Anh.
Tả Một Người Bạn Thân Đang Làm Việc Đầy Đủ
Em có một người bạn thân tên là Minh, chúng em chơi thân với nhau từ năm đầu tiên đi học, bạn Minh rất chăm học và ngoan ngoãn, dù ở trên lớp hay ở nhà bạn đều tranh thủ học, nhìn bạn học bài rất say sưa khiến em cũng muốn đi học bài.
Một hôm trong giờ ra chơi sau tiết toán, các bạn trong lớp hầu như đều chạy ùa ra sân vui chơi, nô đùa với nhau rất náo nhiệt, em chuẩn bị chạy ra thì nhìn lại thấy Minh vẫn còn đang chăm chú học bài. Tiến lại gần em thấy bạn đang làm bài tập của chính môn toán vừa học xong, bạn xắn tay áo lên quá khuỷu tay, tay cầm bút viết thoăn thoắt mà chữ vẫn đẹp.
Một làn gió nhẹ thổi qua làm tung bay trang sách, bạn nhẹ nhàng đặt chiếc hộp bút lên để giữ trang sách, rồi lại chăm chú đọc những bài tập, sau khi đọc bài xong bạn viết ra giấy nháp, tính toán đến khi thấy đáp án đúng mới làm lại vào trong vở, bởi vậy mà trông vở của bạn rất gọn gàng, sạch sẽ, không có vết gạch, xóa. Bạn nói rằng vừa học xong vẫn còn nhớ rõ những lời thầy giảng nên làm bài tập rất dễ dàng, đơn giản hơn nhiều, với lại có ít bài tập nên bạn làm luôn cho xong.
Thật hiếm có bạn nam nào vừa chăm học lại vừa gọn gàng sạch sẽ như bạn Minh, em sẽ coi bạn như một tấm gương sáng để học hỏi và noi theo.
Học cách viết bài văn 🌸 Tả Cô Giáo Mỹ Thuật Lớp 5 🌸 ngắn gọn!
Tả Hoạt Động Bạn Thân Con Gái Ngắn Hay
Chi là bạn thân của em và là lớp trưởng lớp em. Chi có vóc người nở nang cân đối, cao ráo rất xinh. Bạn ấy nhanh nhẹn, tháo vát, nhất là trong việc ổn định đội hình của lớp lúc tập trung sinh hoạt trường.
Hằng ngày, Chi còn có công tác gõ trống cho các bạn tập thể dục giữa giờ vì bạn ấy là Đội trưởng đội Sao Đỏ của trường. Bằng ba tiếng “cắc” gõ vào tang trống và một hồi còi tu huýt, Chi ổn định ngay đội hình của cả trường. Mắt Chi to và xếch, nhìn ai là nhìn xoáy vào nên bạn rất tinh tường với mọi diễn biến của đội hình thể dục.
Đứng cạnh cái trống trường, bạn ấy gõ trống cho chúng em tập thể dục. Xong bài thể dục, Chi hô lớn: “Học sinh”, toàn trường đáp lại: “Khoẻ, khoẻ, khoẻ”. Lúc ấy, trông Chi mới chững chạc làm sao. Khuôn mặt Chi tươi rói, hồng hào, thanh tú với ánh mắt lúc nào cũng nhìn thẳng vào người đối diện.
Chi học giỏi nhất khối lớp năm nên bạn ấy rất có uy tín với các bạn lớp khác. Em chơi thân và yêu mến Chi.
Tả Hoạt Động Bạn Thân Con Trai Điểm Cao
Nam là người bạn thân nhất của em. Nam học rất chăm học, ngoài giờ học ở trường, về nhà vừa ăn cơm xong, Nam đã ngồi chỉnh tề vào góc học tập.
Nhìn Nam ngồi học, em thấy dáng người bạn nhỏ nhắn, đầu hơi ngả về phía trước một chút. Nước da Nam trắng hồng phản chiếu ánh điện trông càng sáng hơn. Trước mặt Nam là một quyển vở với những hàng chữ ngay ngắn.
Đầu bài là hai chữ “Khoa học” – đúng là Nam đang học môn khoa học vì hôm trước trong giờ kiểm tra môn này, Nam bị đau, không đến lớp. Hôm nay, Nam phải học bù để mai trả bài cho cô. Đôi mắt đen láy của Nam lướt trên từng dòng chữ. Nam đọc khe khẽ bài học, miệng lẩm nhẩm, em không nghe rõ. Nhìn đôi mắt không chớp của bạn, em đoán chắc Nam đang tập trung để nhớ bài. Thỉnh thoảng, trán Nam lại nhăn lên, chắc có lẽ chỗ nào đó Nam chưa hiểu.
Mái tóc lòa xòa trên trán làm cho gương mặt của Nam thêm vẻ đẹp tự nhiên và ngây thơ. Chiếc áo thun trắng Nam đang mặc đã bị mồ hôi ướt cả thân sau mà Nam không hay biết. Đêm đã khuya, tiếng côn trùng nỉ non vang lên, thế mà Nam vẫn chưa ngủ. Một lát sau, em thấy Nam đứng dậy vươn vai, hít thở không khí bên ngoài, nét mặt tươi hơn. Chắc có lẽ Nam đã học xong bài ngày mai rồi.
Nam chăm học như thế nên Nam trở thành một học sinh giỏi là đúng. Em sẽ cố gắng học tập những tính tốt của Nam trong học tập để bố mẹ vui lòng và không phụ công lao dạy dỗ của thầy cô.
Tả Hoạt Động Bạn Thân Siêu Ngắn
Vào dịp kỉ niệm ngày Nhà giáo Việt Nam 20/11 vừa qua, trường em có tổ chức nhiều hoạt động thi đua chào mừng, trong đó có tổ chức thi đá bóng, Phúc – bạn thân của em rất giỏi bộ môn này.
Sau tiếng còi của trọng tài, trận đấu chính thức bắt đầu, các cầu thủ cũng hăng hái tranh bóng và dẫn dắt trái bóng rất điêu luyện. Không khí trận đấu trở nên quyết liệt nhất là vào hiệp 2, cầu thủ hai đội đều cố gắng giành bóng để chiếm lợi thế so với đội bạn.
Khi bị mất bóng bởi vị trí tiền đạo của đội bạn, bạn Phúc lớp em đã tăng tốc vượt lên hậu vệ của đội bạn để giành lại bóng. Phúc đã rất khéo léo đưa bóng ra khỏi tầm kiểm soát của cầu thủ đội bạn, sau đó chuyền bóng cho Lâm ở vị trí cánh phải, sau đó Phúc tiếp tục tăng tốc về phía cầu gôn của đội bạn, nhận lại bóng từ Lâm, Phúc đã làm ghi bàn trong sự tâm phục khẩu phục của tất cả mọi người.
Trận bóng đã mang đến cho chúng em những không khí thật tuyệt vời, nhờ tinh thần chiến đấu hăng say, quyết liệt mà người có công lớn nhất có lẽ là Phúc, chúng em đã vỡ òa khi đội nhà ghi bàn.
Mẫu bài văn 🌸 Tả Anh Trai Lớp 5 🌸 đặc sắc!
Tả Hoạt Động Của Bạn Thân Nâng Cao
Vào một buổi chiều em sang nhà bạn An chơi để mượn vài cuốn truyện, lúc em đến mẹ An nói em lên phòng để gặp bạn ấy, khi lên đến nơi em rất bất ngờ khi bắt gặp bạn đang chăm chú ngồi học bài.
Chiếc bàn học nhỏ hướng ra ngoài cửa sổ nơi ban công đầy nắng đang có cô bạn nhỏ của em ngồi học bài, dáng người nhỏ nhắn, xinh xắn khiến bạn em bé nhỏ trước những chồng sách vở và chiếc bàn học. Ánh điện vàng của đèn học chiếu lên mái tóc và làn da của bạn khiến chúng ửng vàng, sáng bóng, mọi góc cạnh của gương mặt hiện lên rất rõ, đặc biệt là sống mũi cao dọc dừa.
Bạn ngồi ngay ngắn, lưng thẳng, mắt chăm chú đọc từng chữ trong sách, bàn tay cầm bút chỉ theo từng chữ đang đọc, giọng đọc của bạn to, rõ ràng, trong trẻo và ngân vang, rất biểu cảm. Khi bạn chăm chú viết, bàn tay nhẹ nhàng nắn nót viết từng chữ, viết được một lúc bạn liền reo lên “Đã xong!”, khi đó là bạn đã hoàn thành bài tập, vẻ mặt tươi cười hớn hở và rạng rỡ của bạn giống như vừa chiến thắng một cuộc thi vậy.
Em cảm thấy rất ngưỡng mộ bạn, bạn không chỉ chịu khó học mà còn rất vui sướng và thích thú khi được học còn em lại lười và không muốn học, em sẽ học tập bạn và thay đổi thói quen xấu của mình.
Tả Hoạt Động Của Bạn Thân Xuất Sắc
Trong lớp, người bạn thân nhất của em chính là bạn Hoàng. Chủ nhật vừa rồi, em sang nhà Hoàng chơi. Em thấy bạn đang học bài. Lúc ấy bạn thật chăm chú.
Lúc đó, trời đã tờ mờ tối. Những tia nắng đã dần dần tắt trên những mái nhà. Bóng tối đang dần bao phủ xuống làng em. Những ánh đèn từ mỗi ngôi nhà đã bắt đầu bật sáng. Đó cũng là lúc Hoàng ngồi học bài. Hoàng có một góc học tập riêng rất ngay ngắn và gọn gàng. Một cái bàn bằng gỗ kê cạnh cửa sổ. Hoàng kéo ghế gỗ vào ngồi rồi bắt đầu học bài.
Ánh đèn điện thắp sáng, in bóng bạn trên bức tường trắng. Lúc đó bạn mặc một chiếc áo thun ngắn tay để lộ ra cánh tay chắc nịch, trắng hồng. Chiếc quần bò lửng, ôm lấy vóc hình nở nang của một cậu học sinh lớp Năm đang lớn. Chiếc quạt thổi nhè nhẹ làm cho mái tóc cắt ngắn bay bay.
Bên trái là chiếc tủ làm bằng gỗ chứa rất nhiều truyện cổ tích.. Chúng được bạn xếp ngay ngắn y như một thư viện nhỏ. Bên phải là chồng sách gọn gàng và chiếc đồng hồ bàn nhỏ nhắn . Dưới chân bàn là một chú cún con rất dễ thương. Chắc bạn yêu quý thú cưng lắm đây.
Bây giờ, Hoàng lúi húi bên một hộp bút sáp màu. Một tờ giấy trắng tinh đã trải ra trước mặt bạn. Một tay bạn giữ tờ giấy còn tay bên kia bạn đang cầm một chiếc bút chì đưa nhanh thoăn thoắt. Một ngọn núi đã hiện ra trên tờ giấy. Rồi bạn vẽ cánh đồng lúa chín mùa thu. Bạn vẽ con sông Kiền hiền hòa chảy qua làng bạn.
Bạn vươn vai xong lại vẽ tiếp. Bên này là người mẹ thân của Hoàng đang cấy lúa. Bạn vẽ dòng nước xanh mát uốn khúc lượn quanh. Bọn dùng viên tẩy xóa những nét thừa. Đã đến lúc bạn tô màu. Bạn tô mái nhà đỏ như son. Tô hàng cây xanh tốt tươi, vui mắt. Bạn tô cánh đồng lúa chín rộ.
Vẽ xong bạn giơ bức tranh lên hỏi em: “ Bạn thấy tớ vẽ như thế nào.? “ . Em liền reo lên: “ Ôi, Bức tranh này thật đẹp!”. Bạn mỉm cười sung sướng. Nụ cười thật tươi nở trên khuôn mặt tròn trịa , trắng hồng của bạn.
Hoàng đúng là bạn tốt của em. Ngắm bạn học bài, em thấy bạn rất siêng năng cần cù. Hoàng mong ước mơ trở thành họa sĩ . Em mong ước mơ của bạn sớm thành hiện thực. Hoàng của em là thế đó.
Chia sẻ bài mẫu 🌸 Tả Chiếc Đồng Hồ Treo Tường Lớp 5 🌸 sáng tạo!
Tả Hoạt Động Của Bạn Thân Lớp 5 Học Sinh Giỏi
Mỗi buổi trưa như thường lệ, em và Minh Nguyệt lại đi học. Hôm nay, em vào lớp trước nửa giờ để chuẩn bị cho bài kiểm tra tiết học đầu. Tình cờ em thấy các bạn đang chơi trò đánh banh đũa.
Bạn Khánh Tâm vì chơi trượt, mọi người thét lên: “Minh Nguyệt đâu vào chơi đi bạn”. Minh Nguyệt đứng dậy, bạn vuốt vuốt cái áo nếp quần một chút, mặt thoáng đỏ ửng lên. Bạn ngồi xuống cầm lấy trái banh nhỏ màu đọt chuối đã sờn lớp lông mịn ở bên ngoài. Bạn thu gom chừng chục cái ống mủ dài như những chiếc đũa.
Bạn bỏ tất cả xuống đất và dùng hai tay ém mái tóc của mình lại phía sau. Bạn tháo cái kẹp và cột nhanh bằng sợi dây thun. Mọi người hồi hộp. Có tiếng giục: “Nhanh đi, nhanh đi Minh Nguyệt, còn đến lượt mình nữa mà!”. Minh Nguyệt mà vào rồi thì không đến lượt cậu!”. – Có tiếng đáp lại. Nguyệt nhìn mọi người ánh mắt như biết lỗi và lí nhí: “Cho mình lau mặt cái đã” rồi bộn lấy mùi soa lau nhanh những giọt mồ hôi lấm tấm.
Nguyệt bắt đầu chơi. Bạn xòe ngửa bàn tay trắng hồng với những ngón búp măng thon thon. Ngón tay cái ôm tròn những chiếc ống mủ năm ngay trên lòng bàn tay, bốn ngón còn lại khum khum nâng đỡ trái banh. Đôi mắt lóng lánh của bạn nhìn chăm chú vào trái banh rồi bất ngờ tay bạn hất ngược lên, quả banh bay như xoáy trên không trung. Mắt bạn như bám vào đường lên cua trái banh và theo dõi nó rớt xuống.
Bàn tay của bạn rất khẩn trương và bình tĩnh thả đều từng ống mủ trẻn mặt đất Vừa rải xong thì banh đã rớt gần chạm đất, may mà Nguyệt với kịp. Sau những phút giầy loạng choạng ban đầu khiến ai cũng “đứng tim” thay cho bạn giờ thì những trái banh cứ vụt lên rớt xuống đều đặn như muốn tinh nghịch bay lên không để nhìn cho rổ những chú chim chuyền cành và cũng muốn nằm xuống trong vòng tay thon thả của Nguyệt.
Mọi người cứ nhấp nhom không yên, lâu lâu lại có tiếng: “Ô! À…” để biểu hiện sự ngạc nhiên thích thú khi Nguyệt cứu được những trái banh ngỡ như đá chạm đất và trượt khỏi vòng tay với.
Nguyệt càng đánh càng sôi nổi, những chặng đường sau của trò chơi càng phức tạp, người bạn nghiêng ngả khiến cho cái tóc đuôi gà phía sau cũng ngúng nguẩy. Đầu bạn giờ đây cứ cúi xuống ngẩng lên nhìn như một con rối nhưng không ai phát hiện ra cái nét ngồ ngộ đó. Ai cũng đang mải mê theo dõi kết cục ra sao?
Các bạn cổ vũ khuyến khích Nguyệt.
– ÔỊ chắc có lẽ không đến lượt tui nữa đâu! – Bạn Kim Phượng phụng phịu thất vọng..
– Ôi! Sao thế? – Tất cả ngạc nhiên bởi thấy Minh Nguyệt để tung tóe những que đũa và trái banh đã lăn, xa trong lớp bụi.
– Mình dở quá! Nguyệt thanh minh rồi chạy đi nhặt quả banh và trao cho Phượng khi bạn này đã nhặt đủ ông mủ để bắt đầu cuộc chơi.
Mặt mày của Nguyệt đỏ bừng lên như mặt trời. Không thấy bạn buồn, mà nụ cười như được mở ra từ cái miệng rộng từ nãy giờ chúm chím. Bạn ngồi xuống lau mồ hôi và âu yếm nhìn Kim Phượng chơi.
Tả Hoạt Động Người Bạn Thân Của Em Lớp 5 Chọn Lọc
Trong cuộc đời mỗi con người, chúng ta chắc hẳn luôn có những người bạn giúp chúng ta vượt qua những khó khăn và kề bên mỗi khi gặp chuyện vui cũng như chuyện buồn. Em cũng không phải là ngoại lệ, cũng có một người bạn thân luôn sẻ chia và giúp đỡ mỗi khi em gặp khó khăn. Ngọc Trinh – đó là tên đứa bạn thân nhất của em.
Thú thật lúc đầu em cũng không thích Ngọc Trinh bởi vì người đâu mà vừa học giỏi vừa xinh lại còn hát hay nữa. Không những thế ba mẹ lại rất hay lôi Ngọc Trinh ra để so sánh với em làm em cảm thấy rất bực bội cùng tủi thân bởi chẳng một đứa trẻ nào thích bị bố mẹ so sánh với bạn bè đâu, đặc biệt là trong khi đứa trẻ ấy còn không thích cô bạn kia nữa. Và có lẽ em vẫn sẽ ghét Ngọc Trinh như vậy nếu không có chuyện xảy ra lần đó.
Hôm ấy là một buổi sáng mùa đông lạnh lẽo, từng cơn gió bấc rít gào bên ô cửa sổ khiến em run lên. Chẳng hiểu sao chiều hôm trước em còn khỏe mạnh, chạy từ đầu sân đến cuối sân chơi trò đuổi bắt với anh trai mà ngày hôm sau đã ốm đến không dậy nổi. Em mệt mỏi mở to đôi mắt thẫn thờ nhìn bầu trời xám đen bên ngoài ô cửa, lòng nghĩ thầm cách để đến lớp mà không làm phiền ai.
Mùa đông đến, em biến thành con sâu lười ham ngủ, chính vì vậy mà em luôn là người ngủ dậy muộn nhất nhà. Ba mẹ thường cùng anh trai em ăn sáng rồi đi học, đi làm em dậy sau nên sẽ ăn sáng sau rồi tự đi học. Nếu không phải hôm nay trường anh em tổ chức làm tình nguyện nên phải đi từ sớm thì nếu không anh sẽ không để em như thế này mà đến trường. Em đang đau đầu định bước xuống giường thì nghe thấy tiếng của Ngọc Trinh vọng từ bên ngoài vào:
– Lan ơi, cậu không đi bây giờ là cậu muộn học đấy!
Em muốn nói thật to cho nó rằng tớ đang bị ốm nhưng lời nói chẳng thể nào thoát ra khỏi cổ họng được. Chờ mãi không thấy ai trả lời, lại thấy đèn nhà em đang sáng, nó tò mò bước vào nhà không quên kèm theo câu: “Cháu xin phép ạ.”. Vào đến phòng em nó hoảng hốt chạy vào, hết sờ mặt lại sờ đến trán:
– Cậu sốt rồi, sao không gọi tớ vào, bố mẹ cậu đâu, anh trai cậu đâu sao cậu ở nhà một mình thế?
– Bố…mẹ…tớ…đi làm. Còn… còn anh tớ đi tình nguyện rồi…khụ..
– Cậu đã ăn sáng chưa? Rồi còn nhà cậu có thuốc không, để đâu chỉ tớ, tớ đi lấy.
Nhìn bộ dạng lo sốt vó của nó mà em ngỡ ngàng, bấy lâu nay em nghĩ Ngọc Trinh cũng chẳng ưa em vậy mà khi em ốm bạn liền lo lắng đến như vậy. Tự nhiên em cảm thấy mình đúng là một đứa bạn tồi, không nhận ra Ngọc Trinh tốt như thế nào mà chỉ theo suy nghĩ riêng của mình mà ghét bạn. Em ngại ngùng đón nhận sự giúp đỡ từ bạn mà vui sướng khi có một người bạn tốt như Ngọc Trinh.
Sau khi nấu cháo cho em ăn, bạn còn giúp em uống thuốc và gọi điện xin phép cho cả hai chúng em cùng nghỉ bởi vì chăm sóc em đã khiến bạn muộn giờ học.
Từ hôm ấy ngày nào Ngọc Trinh cũng qua nhà giảng bài cho em, nhờ vậy mà em đã theo kịp bạn bè khi đi học trở lại mà không cần đến sự giúp đỡ của gia sư hay thầy cô phụ đạo thêm. Dù trước đây luôn ham chơi bỏ bê bài tập nhưng sau kỉ niệm lần ấy em đã chú ý hơn và nâng cao được điểm số khiến thầy cô và bố mẹ rất vui lòng. Tất cả là nhờ có sự tận tâm giúp đỡ của Ngọc Trinh, cuối học kì I vừa rồi chúng em đã đứng trong top 10 của lớp và được các thầy cô tuyên dương là đôi bạn cùng tiến đấy!
Em rất yêu quý cô bạn thân của mình và mong muốn tình bạn của chúng em cũng sẽ bền chặt qua thời gian để em có thể lưu lại được những kí ức tuổi học trò khi ở bên bạn bè và gia đình.
Viết bài văn ngắn 🌸 Tả Cô Bảo Mẫu Lớp 5 🌸 đơn giản!