Sưu Tầm Những Bài Thơ Về Hà Tĩnh Hay Nhất. Tham Khảo 36+ Bài Thơ Về Cu Đơ, Con Trai Con Gái, Hương Sơn Hà Tĩnh…Ấn Tượng
Thơ Về Hà Tĩnh Hay Nhất
Nằm giữa ba dãy núi lớn Trường Sơn, Hồng Lĩnh và Hoành Sơn, phía đông giáp biển, phía bắc giáp sông Lam, Hà Tĩnh là một mảnh đất nhỏ bé của Bắc Trung Bộ. Trong bài viết hôm nay hãy cùng SCR.VN đọc những bài Thơ Về Hà Tĩnh Hay Nhất để cảm nhận rõ nét hơn vẻ đẹp thiên nhiên, con người vùng đất Hà Tĩnh nhé.
Anh có về Hà Tĩnh cùng em không
Tác giả: Lê Hồng Việt
Anh có về Hà Tĩnh cùng em không?
Miền quê nghèo chưa bao giờ anh tới
Dẫu một lần thôi, em vẫn luôn chờ đợi
Anh hãy về tắm nước dòng La.
Hà Tĩnh quê em chất phác, thật thà
Gió Lào thổi qua nên nghĩa tình ấm áp
Đi qua chiến tranh đạn bom khốc liệt
Nâng niu từng điệu hò từng khúc hát yêu thương.
Về cùng em xuôi ngược khắp nẻo đường
Để yêu hơn câu ca trù Cổ Đạm
Yêu tiếng thơ Nguyễn Du với bao nhiêu đồng cảm
Kiêu hãnh cùng cây thông Nguyễn Công Trứ thuở nào.
Đêm sông La giữa sóng nước xôn xao
Anh sẽ nhớ “Tràng Giang” xưa trong thơ Huy Cận
Nhớ Ngàn Phố, Ngàn Sâu, con sông quê “dợn dợn”
Vun đắp tâm hồn cho những thi nhân.
Xuôi về Can Lộc anh có thấy không?
Chàng Xuân Diệu ngày xưa con thầy đồ xứ Nghệ
Dẫu xa quê hương, cuộc đời bao dâu bể
Vẫn nhớ vô cùng mùi vị bánh đa quê.
Hà Tĩnh quê em, anh có muốn về?
Đến Đồng Lộc nghiêng mình nghe thì thầm hương đất
Bài ca về những người con gái đẹp nhất
Mãi mãi ra đi cho xanh sắc quê nhà!
Về Thiên Cầm nghe sóng nước hòa ca
Đàn trời ru anh – khúc ru của sóng
Để anh thấy yêu hơn một vùng quê anh dũng
Vẫn ngọt lành, như môi thắm em xinh.
Nếu yêu nhau anh hãy cùng em
Lên chùa Hương Tích quỳ dưới chân Diệu Thiện
Để lòng mình được thanh lọc sau bon chen, vướng bận
Tĩnh lặng một vùng sắc sắc – không không…
Anh có về Hà Tĩnh với em?
Quê hương từng ngày đi lên đổi mới
Đến Vũng Áng, công trường đang mời gọi
Kẻ Gỗ đón nước về tưới thắm một vùng quê.
Và yêu nhau, anh ơi hãy nhớ về
Bên mái tranh nghèo có mẹ già đứng đợi
Uống nước chè xanh, ăn cơm chín tới…
Canh hến quê mình ngọt vị tháng năm.
Hà Tĩnh quê mình giản dị thế thôi anh!
Người Hà Tĩnh cũng dịu dàng như đất
Em đã yêu anh, tình yêu chân chất
Mộc mạc vô cùng như Hà Tĩnh mình thương.
Anh hãy về Hà Tĩnh cùng em…
Ghé thăm Hà Tĩnh
Tác giả: Chưa rõ
Ai về miền trung mời ghé thăm Hà Tĩnh
Một vùng quê trong sáng hữu tình
Con sông Lam trải dài từng đợt sóng
Sánh đôi cùng là núi Hồng tươi xanh
Cầu Bến Thủy nhịp nhàng đưa bước
Để mọi người buôn bán giao lưu
Hà Tĩnh xưa-nơi đất hẹp khô rang
Nhưng giờ đây đang từng ngày đổi khác
Không còn cảnh cơm chia phẩn từng bát
Mà mọi người đã mặc đẹp ăn ngon
Chẳng còn nữa mái nhà tranh dột nát
Nhà ngói cao tầng được xây làm đẹp quê hương mình
Bao công trình điện_đường_trường_trạm
Khang trang hơn đầy dủ tiện nghi
Giọng nói khó nghe nhưng vui tính cực kì
Người Hà Tĩnh luôn niềm nở đón du khách dần xa
Ta nhớ mãi lịch sử của quê ta
Bao dân quân hăng hái làm cách mạng
Gian nan nào cũng vượt nói năng chi
Hà Tĩnh đó quê hương bao thi sĩ
Nguyễn Du ơi sống mãi với Truyện Kiều
Nguyễn Công Trứ cùng Bài ca ngất ngưỡng
Xuân Diệu,Huy Cận trong phong trào thơ mới
Và còn nhiều kể mãi chẳng hết đâu
Hà Tĩnh đây còn là nguồn sáng tác
Của bao bài ca bất tử với thời gian
Ai đã đi qua sẽ luôn nhớ tới
Hà Tĩnh quê mình mời các bạn tới thăm !
Đêm Hà Tĩnh
Tác giả: Thầy giáo Đinh Chí
Ơi Hà Tĩnh,lần đầu tiên tôi đến
Còn anh em quen đã lâu rồi
Từ những thuở hậu sinh Tây Tiến
Những năm bom Mỹ đánh ngút trời…
Người Hà Tĩnh giầu tình giầu nghĩa
Đã thương ai thương đến tận cùng
Lòng như nước Sông La trong vắt
Chất ngất Núi Hồng,bát ngát biển Đông …
Đêm Hà Tĩnh nghe gió Lào rát bỏng
Nhánh mạ non chờ Kẻ Gỗ nước về
-thương thật thương để bước đi sao đặng ?
Nhớ Cô Kiều còn có một vùng Quê
Đời đủ say mê dựng xây tái tạo
Phố khang trang Thị Xã mới hồi sinh
-Đất quê đẻ những Nguyễn Du , Trần Phú
Tài hoa Thượng Trứ nhất quê mình !
Ơi Hà Tĩnh, thâm tình chi nói hết
Cả đêm nay bè bạn đến thăm chào
Ly rượu nhỏ mà hồn thì thơm ngát
Vạn lý tình trời biển nói làm sao ?
🌻 Bên Cạnh Thơ Về Hà Tĩnh Hay Nhất 🌻 Đừng Bỏ Lỡ Tuyển Tập THƠ VỀ HÀ NAM
Thơ Về Gái Hà Tĩnh
Cùng bỏ túi ngay bài Thơ Về Gái Hà Tĩnh cực độc sau đây.
Cô Gái Xứ Nghệ
Tác giả: Tạ Thăng Hùng
Cô gái sông La hát về sông Lam
Không ai nghĩ em là người Hà Tĩnh
Em có thể ở thành Vinh thương mến
Yêu sông Lam hoa cải nở mùa vàng.
Chẳng thể nào phân biệt được rõ ràng
Qua giọng nói mô tê qua nụ cười thân thiện
Qua làn da tránh gió Lào, mắt biếc
Qua nồng nàn, qua giọng hát mê li.
Anh ngắm nhìn em từ mái tóc, dáng đi
Nụ cười hiền lành như mùa thu nắng mới
Những lúc vui buồn ra sông ngóng đợi
Một chiếc buồm đỏ thắm mới đi qua.
Khi cô gái sông Lam hát về sông La
Ai cũng nghĩ em là người Hà Tĩnh
Yêu dòng La, dòng Lam và yêu Hồng Lĩnh
Núi ngàn đời mê mải nước sông Lam.
Cô gái sông La, sông Lam đều là gái quê hương
Lớn lên nghe câu hò ví Dặm
Đều uống nước hai dòng sông xanh thẳm
Xinh đẹp dịu hiền như cô tấm mùa thu.
Em hát ngọt ngào như thể lời ru
Anh mần răng biết được
Em ở nơi mô dạt dào sông nước
Chỉ biết em là gái cô gái của quê hương.
👍 Ngoài Thơ Về Hà Tĩnh Hay Nhất 👍 Tặng Bạn Chùm THƠ VỀ HÀ GIANG
Thơ Về Trai Hà Tĩnh
Đừng vội lướt qua bài Thơ Về Trai Hà Tĩnh đặc sắc này nhé.
Em muốn về Hà Tĩnh cùng anh
Anh hát em nghe câu hát quê mình
Mà rưng rưng giữa đất người xa lạ
Em với anh, dẫu hai người hai ngả
Mà thật gần như vốn ở đâu đây.
Anh hát em nghe câu hát “Giận mà thương”
Để em thấy mình thương anh đến lạ
Cũng có lúc giận hờn khôn tả
Nhưng giận rồi chỉ để thấy thương thêm.
Em muốn về Hà Tĩnh cùng anh
Để uống bát nước chè xanh đậm đà tình nghĩa
Để nghe lại câu hò xứ Nghệ
Mang yêu thương gửi trọn mảnh quê nghèo.
Về Hà Tĩnh đi anh bởi thấy nhớ nhiều:
Con đường nhỏ mỗi buổi chiều tan học
Cánh đồng lúa chín vàng mùa gặt
Hàng phi lao vẫn hát khúc rì rào.
Về Hà Tĩnh đi anh, tìm lại những khát khao
Của những tháng năm bởi dại khờ mà lạc mất
Xa lánh hết những ồn ào, tấp nập
Chỉ còn chúng mình với Hà Tĩnh mà thôi.
Thơ Chế Về Hà Tĩnh
Tặng bạn thêm những bài Thơ Chế Về Hà Tĩnh ấn tượng.
Gió Ngàn Hống
Tác giả: Trần Mạnh Hảo
Gió Ngàn Hống thổi vênh trời Hà Tĩnh
Chín mươi chín cột kê làm núi đỡ trời
Sông Lam vẫn ú tim cùng Hồng Lĩnh
Bến Giang Đình cát bụi hú mù khơi
Hỡi miền trung những cồn mây tích bão
Đất nằm nghe đá núi rúc tù và
Câu ví dặm hóa xương rồng níu áo
Nước đêm nào đau khản tiếng Sông La
Nhớ miền trung tìm Nguyễn Du tôi khát
Sóng Nam Đài trằn trọc cát Thanh Hiên
Ngàn Hống thở hồng trần bay lục bát
Thúy Kiều ơi bầm nát gió Tiên Điền
Hồn Tố Như còn u u Ngàn Hống
Trăng tìm về Hà Tĩnh uống cuồng phong
Núi vẫn gõ lên trời trăm dùi trống
Đất âm âm mời cát ngủ yên lòng…
HÈ GIỮA QUẢNG YÊN
Trưa nay dưới thảm lụa vàng
Phố phường im ắng, xóm làng khói bao
Hiu hiu gió lặng đồi cao
Lơ thơ ngọn cỏ, rì rào cành cây
Trời cao bàng bạc làn mây
Lưng đồi chim sẻ từng bầy gọi nhau
Thoảng tai gà gáy nơi đâu
Bên đường phượng vĩ khoe màu son tươi
Sáo diều lơ lửng giữa trời
Xa xa núi biếc vọng vời cố hương
Ơi Hà Tĩnh, hỡi quê hương
Xa quê vẫn muốn tìm đường về quê
Quê ta giờ cũng vào hè
Tre trùm xóm nhỏ, tiếng ve ngân dài.
🌸 Ngoài Những Bài Thơ Về Hà Tĩnh Hay Nhất 🌸 Đừng Vội Bỏ Qua THƠ VỀ ĐỒNG THÁP
Thơ Hay Về Hà Tĩnh
Tiếp tục bài viết là chùm Thơ Hay Về Hà Tĩnh.
Thư gứi bạn
Tác giả: Chưa rõ
Tôi Hà tĩnh, quê anh Quảng Trị
Cùng gối đầu lên giải Trường sơn
Cùng lấy thế gờm Biến Đông sóng dữ
Cùng đặt chân lên những thửa ruộng xanh rờn
Còn nhớ thuở ở Thiếu sinh khu Bốn
Mũi thò lò, lội úp cá, đốt ong?
Nhớ những ngày ở Lô Sơn tuyết trắng?
Giữa Quế Lâm sông uốn lượn lờ trong?
Ôi nhớ lắm, hai thằng thân nhau lắm
Lúc trêu nhau nóng tiết nổi tam bành
Vung kiếm dỉ, trào nước mắt nước mũi
Khi nguôi rồi lại tìm cớ làm lành
Rồi một buổi phải rời trường xa bạn
Đến hôm nay đã mấy chục năm
Ta không biết tương tư sầu muộn
Chỉ biết rằng nhớ bạn chốn xa xăm
Này bạn ơi, sắp đến ngày gặp lại
Tuy bọn mình tóc đã bạc, lưng còng
Ôn chuyện cũ vẫn nhìn nhau cười lớn
Khoác tay nhau về đến quê hương
Hãy ghé thăm quê tôi ăn mít
Rồi cùng về bến nước quê anh
Cùng nín thở theo đường mòn cỏ lút
Thắp nén nhang trên những nấm mồ xanh
Ta sẽ đến sông quê tôi tắm mát
Và căng buồm rẽ sóng biển quê anh
Bầu tâm sự ào ào theo gió hát
Gió đưa thuyền men sát rặng dừa xanh.
Bến sông Trăng
Tác giả: HL
Hà Tĩnh ơi! Mỏi mòn trong cõi nhớ
Sợi tình nào giăng mắc hỡi sông La?
Đừng hỏi em rằng duyên hay rằng nợ
Chỉ biết là dầm ướt mỗi vần thơ.
Một hạt mưa vỡ trăm nghìn mảnh xót
Để dâng đầy trong suốt đấy sông ơi!
Xào xạc bay buông cánh vạc ru hời
Giọt tình nào bên bến vắng thầm rơi?
Đừng hỏi nhé, vì sao em lại khóc
Làn tóc mềm sao vương xoã rối đêm
Hãy trở tìm trong câu thương ví dặm
Nước dòng La mới thấu tỏ nỗi niềm.
Sông ôm ấp vuốt ve vầng trăng vỡ
Giấu cơn đau tận đáy để êm đềm
Đừng hỏi em rằng duyên hay rằng nợ
Mà nhớ tròn rằm người vớt trăng lên.
Anh Sẽ Đi Về Hà Tĩnh Mình Thương
Tác giả: Toàn Tâm Hòa
Thơ : Toàn Tâm Hòa
Anh sẽ đi về Hà Tĩnh mình thương
Nghe câu dân ca Ví Dầu Ví Dặm
Đi mô cũng thấy tình quê sâu đậm
Dòng nước sông La ngọt thấm ân tình
Chứ răng mà em đẹp , em xinh
Răng mà Ví Dặm nghĩa tình xao xuyến
Để khi chia xa anh càng quyến luyến
Đi mô rồi cũng nhớ đến quê em !
Dòng nước sông La cuộn chảy êm đềm
Có núi Hồng Lĩnh bình yên bao bọc
Đất trời xanh trong hiền hòa Can Lộc
Quanh năm gió Lào khô khốc rám da
Cái rét nàng Bân ” chin rạn ,tím mui ”
Rứa mà yêu rồi thì làm sao quên được
Cái nghĩa cái tình có nhau sau trước
Mãi mãi đậm đà như dòng nước sông La
Anh sẽ đi về Hà Tĩnh quê ta
Cùng em song ca điệu hò Ví Dặm
Một mái tranh nghèo đơn sơ nồng ấm
Sống giữa bao tình nghĩa thắm hương quê .
🌳 Bên Cạnh Những Bài Thơ Về Hà Tĩnh Hay Nhất 🌳 Tham Khảo 1001 THƠ VỀ GIA LAI
Bài Thơ Về Hà Tĩnh
Chia sẻ bạn Bài Thơ Về Hà Tĩnh ý nghĩa nhất dưới đây.
Mừng chiến thắng với trời quê
Tác giả: Duy Thảo
Quê hương ơi! Chiều nay nghe náo nức
Đài truyền đi tin chiến thắng vang lừng:
Hà Tĩnh quê ta trận đầu diệt Mỹ
Niềm tự hào nước mắt bỗng rưng rưng
Mỗi kỷ niệm lại hiện về đậm nét
Ơi con đò đưa câu ví, giặm quê nhà,
Cây cỏ Đèo Ngang, cánh buồm Cửa Hội,
Thiên Nhẫn trùng trùng soi bóng bến Tam Soa.
Mỗi gié lúa trên đồng quê xanh ngắt,
Đều thấm ơn bao nhiêu hạt mồ hôi
Mỗi viên gạch ta nâng niu xây dựng,
Đều nặng công gom góp mấy năm trời
Ai cho chúng gieo khăn tang, nạng gỗ (1)
Trên đất từng nhuộm thấm máu cha ông
Trên mảnh đất cháu con ta kế tục,
Máu Cần Vương, máu Xô – Viết anh hùng.
Phải bắn chúng cho máu sôi hả giận,
Hố bom năm xưa ta mới lấp đầy
Đạn chúng bắn cột nhà còn giữ vết,
Từng nấm mồ còn xanh cỏ hôm nay.
Phải bắn chúng cho máu sôi hả giận,
Căm thù đây chồng chất bao năm trời
Từng bữa ăn miếng cơm còn nghẽn cổ,
Bình Định ruột rà thương nhớ không nguôi
Mười hai chiếc, thấy chưa quân cướp Mỹ?
Đất quê ta mới phun lửa trận đầu
Mười hai chiếc, thấy chưa quân cướp Mỹ?
Đụng vào đây còn nhiều vố thua đau!…
Ta quyết giữ đất trời quê đẹp mãi,
Cho Ngàn Sâu, Ngàn Phố gỗ xuôi bè.
Chiếc bánh tày Voi nếp đồng nhà thơm dẻo,
Khoai Mục Bài đậm ngon vị đất quê.
Cho Phúc Trạch quýt thơm, bưởi ngọt,
Nón Ba Giang óng ả đường làng.
Muối Hộ Độ càng thêm trắng muốt,
Cửa Nhượng thuyền về cá chở đầy khoang.
Cho lụa Hạ trên khung thêm mịn,
Chiếu cói Nghèn trải giường gỗ Thái Yên.
Linh Cảm, Thượng Tuy mát dòng nước ngọt,
Nuôi ruộng đồng, đưa cuộc sống đi lên…
Ơi các chị, các anh chiều nay bên công sự,
Có phải quê ta mỗi tiếng trẻ chào đời,
Cũng giục giã tay súng ta lên đạn,
Bắt kẻ thù phải đền tội khắp nơi.
Quê hương ơi, đứa con xa náo nức
Chiều nay mừng chiến thắng với quê hương
Chắc tay súng trong điệp trùng đội ngũ
Đôi Bờ Sông Lam
Tác giả: Tạ Thăng Hùng
Thuở ngày xưa Hà Tĩnh, Nghệ An
Quê em, quê anh gọi là Nghệ Tĩnh
Bài hát ” …Đi Mô …“ nồng nàn tha thiết
Sông Lam xanh biêng biếc giữa quê mình.
Anh ở bên này lưu luyến với thành Vinh
Cùng với Kim Liên quê hương Bác đó
Em ở bên kia, miền Trung ơi thương nhớ
Đất cỗi cằn, cát trắng gió Lào qua.
Con sông quê hương chở nặng phù sa
Bên bồi, lở như cuộc đời gian khó
Em có thương sông Ngàn Sâu, Ngàn Phố
Mà chiều chiều gánh nước đợi trăng lên?
Hà Tĩnh quê em mười cô gái hy sinh
Anh dũng kiên cường mang tên ngã ba Đồng Lộc
Các cô nằm nghe rì rào tiếng sóng
Âm thầm mơ ước tuổi hai mươi.
Núi Hồng nghiêng nghiêng mây phủ lưng trời
Chạy theo sông Lam tỏ tình lặng lẽ
Sông đáp lại bằng dòng xanh mát mẻ
Núi ôm sông, sông ôm núi vào lòng.
Sông Lam bồi cho mùa mới thêm bông
Ai gửi câu hò bên ni, bên nớ
Hà Tĩnh, Nghệ An đi mô cũng nhớ
Câu chuyện tình Hồng Lĩnh với sông Lam.
Anh cũng muốn về bên ấy cùng em
Về với sông La hoà dòng Lam lưu luyến
Quê hương nghèo nhưng tình nồng thắm thiết
Ví dặm quê mình biết mấy là thương.
Bến Thủy cầu duyên dáng giữa quê hương
Nối quê anh, quê em, bên bồi bên lở
Đã thương nhau em chần chừ chi nữa
Hãy nhận bên bồi, bên lở để phần anh…
🔰 Bên Cạnh Những Bài Thơ Về Hà Tĩnh 🔰 Tặng Bạn 1001 THƠ VỀ CÀ MAU
Thơ Nói Về Hà Tĩnh
Tiếp tục cập nhật thêm cho bạn đọc bài Thơ Nói Về Hà Tĩnh.
Quê hương Hà Tĩnh tròn 180 tuổi
Tác giả: Phạm Khắc Lãm
Chẳng ai chọn được mẹ cha
Chẳng ai chọn được quê nhà ở đâu
Trải qua bao cuộc bể dâu
Tổ tiên dòng họ định cư chốn này
Quê hương Hà Tĩnh là đây
Sông Lam soi bóng mây bay núi Hồng
Địa linh nhân kiệt một vùng
Đi đâu cũng gặp anh hùng, danh nhân
Ngược lên Tùng Ảnh thăm Trần Phú
Xuôi xuống Xuân Thành viếng Nguyễn Du
Nếu người có hỏi: sao anh khóc?
Xin được thưa rằng: nhớ Tố Như
Hà Tĩnh Bất Ngờ Nổi Bật Lên
Tác giả: J.B Nguyễn Hữu Vinh
Hà Tĩnh Bất Ngờ Nổi Bật Lên
Nổi lên, nổi xuống, nổi như điên
Dưới biển, trên bờ đều nổi cả
Cứ như nghe chuyện xứ thần tiên
Cái nổi thứ nhất là nổi cá
Cá nuôi, cá biển nổi liên miên
Cứ thế, oằn lưng rồi ngửa bụng
Mặc trời, mặc biển, mặc thiên nhiên
Cái nổi thứ hai là nổi cây
Cả rừng ngập mặn bỗng phơi thây
Nổi hết cả cành rồi nổi gốc
Đồng loạt từ trần… thế mới hay
Cái nổi thứ ba là nổi thép
Lò cao, ông xả vút trời mây
Ai có đi qua thì nhắm mắt
Kẻo mà vướng bụi… mù không hay
Cái nổi thứ tư là nước thải
Hầm ngầm dưới biển, chẳng ai hay
Thế nhưng khi cá thi nhau nổi
Dân đến mò lên… thế mới gay
Cái nổi thứ năm là nổi tiếng
Tay quan đầu tỉnh khuyến dân mình
Cá độc, cứ ăn rồi tắm biển
Dân muốn mời ông, ông… “Tàng hình”
Cái nổi khá nhiều là thứ sáu
Ai đi qua đó nhớ giữ mình
Bước đến Kỳ Anh, là phố vẫy
Đủ màu, đủ kiểu… rất văn minh.
Bạn đến lần đầu xin đừng hỏi
Vì sao Hà Tĩnh nổi lên nhiều
Học tập, làm theo… nếu cho đủ
Tình hình còn nổi rất… phiêu diêu
Đọc thêm 34+ Bài 🎉THƠ VỀ HÒA BÌNH🎉 hay nhất
Thơ Ngắn Về Hà Tĩnh
Dưới đây là những bài Thơ Ngắn Về Hà Tĩnh thú vị.
Hà Tĩnh Mình Ơi
Tác giả: Lữ Kiêu Phong
Ôi thương nhớ con người Hà Tĩnh
Rất chân tình giỏi vịnh thơ ca
Làn da trắng tựa ngọc ngà
Yêu em yêu cả năm xa tháng ngần
Mơ hạnh phúc chẳng cần chi nữa
Chỉ mong mình hai đứa gần nhau
Cùng chung vẹn ước tâm đầu
Nắng mưa tô điểm ân sâu nghĩa nồng.
Hà Tĩnh Tôi Yêu (Nhớ Nghệ An.)
Tác giả: VUHUNGVIET & TR Đ. THIÊN
Bao năm ước mộng đến nơi này
Hà tĩnh bốn mùa cảnh đẹp thay
Hồng Lĩnh nghiêng mình soi bóng nước
Sông La ngửa mặt ngắm trời mây
Nghi Xuân dạo biển hồn say đắm
Hương Tích thăm chùa dạ ngất ngây
Thưởng bưởi quê em miền Phúc Trạch
Mai xa lưu luyến nhớ nơi này
Thơ Nhớ Về Hà Tĩnh
Dành tặng những ai đang nhớ mảnh đất Hà Tĩnh thân thương bài Thơ Nhớ Về Hà Tĩnh.
Quê tôi mùa gặt
Tác giả: Phan Quang Phóng
Quê mình giờ nóng lắm phải không Cha
Tháng 6 về đang đúng vào vụ gặt
Lại thương Mẹ thêm quầng trên khóe mắt
Vai Cha gầy như gánh cả Miền Trung.
Tuổi thơ con dẫu sống giữa bao dung
Cũng từng trải cảnh chân bùn, tay lấm
Mà mãi đến bây giờ con mới thấm
Cái gian truân, vất vả ở quê nhà.
Bữa cơm đứng, ăn tạm mấy quả cà
Bát nước rau buổi trưa về uống vội
Sáng ra đồng, gà gáy, trời đang tối
Lúc trở về bóng đã ngã tròn xoe…
Hai ống quần nặng trĩu bởi bùn quê
Vẫn chợp mắt ngon lành trên phản gỗ,
Mây đen đến lại “vắt chân lên cổ”
Chạy quáng quàng như tắm cả mồ hôi.
Những trưa hè, rải lúa giữa nền vôi
Nắng đổ xuống nơi đỉnh đầu bỏng rát
Những cơn mưa tháng năm thường nặng hạt
Đến rồi đi, nhưng chẳng hẹn bao giờ.
Biết quê mình mọi thứ đã khác xưa
Cuộc sống đổi thay, chẳng như ngày trước
Nhưng Cha ạ! Làm sao con quên được
Hình ảnh năm nao…một thủa cơ hàn.
Người bé tẹo, cao chưa quá mặt bàn
Chân đạp máy, tay với lên chia lúa
Da sạm màu trong bộ đồ diêm dúa
Ngước nhìn Cha, con miệng mếu, mắt tròn
Qua ngày tháng rồi ai cũng lớn khôn
Cũng lựa chọn cho riêng mình cuộc sống
Nhưng mỗi lúc nhớ quê hương, đồng ruộng
Thương Cha mình, mặn chát giọt mồ hôi.
Có ai về xin nhắn nhủ giùm tôi
Rằng tôi nhớ mùi rơm khô ngai ngái
Nhớ cái nắng như “phát rồ, phát dại”
Nhớ quê nhà xứ Nghệ, nhớ Miền Trung.
Nghe Câu Hát.. Anh Tìm Về
Tác giả: Quang Nguyễn
Nghe câu hát anh tìm về
Khúc dân ca bẻ đôi tuổi thơ ấu
Lý xàng xê,chiều buồn con sáo đậu
” giận mà thương ” nhớ quá Hà Tĩnh ơi
Nghe câu hát run rẩy dưới triều môi
Điệu rung cảm,người đi xa chợt nhớ
Tiếng mẹ ru Sông La vẫn còn chảy
Núi Hồng Lĩnh bạt ngàn vĩ hùng ca
Nghe câu hát, hò ví dặm ngân nga
Ta uống chung dòng Sông Lam xứ nghệ
Dù đi đâu tận chân trời bất kể …
mai này nghe câu hát hò ví dặm
Anh sẽ về với Hà Tĩnh nồng thắm
Sông Ngàn Sâu chảy qua miền Vũ Quang
Chảy hồn anh, yêu Hà Tĩnh vô vàn
Em hát câu hò ví dặm quê hương
Anh trở về hát cùng” giận mà thương “
Khám Phá Thêm 31+ bài 🌺 THƠ VỀ HƯNG YÊN 🌺 hay nhất
Thơ Về Tiếng Hà Tĩnh
Và tiếp theo là những bài Thơ Về Tiếng Hà Tĩnh vô cùng thú vị.
NGUYỄN BÙI VỢI
TIẾNG NGHỆ
Cái gầu thì bảo cái đài
Ra sân thì bảo ra ngoài cái cươi
Chộ tức là thấy mình ơi
Trụng là nhúng đấy đừng cười nghe em
Thích chi thì bảo là sèm
Nghe ai bảo đọi thì đem bát vào
Cá quả lại gọi cá tràu
Vo troốc là bảo gội đầu đấy em…
Nghe em giọng Bắc êm êm
Bà con hàng xóm đến xem chật nhà
Răng chưa sang nhởi nhà choa
Bà o đã nhốt con ga trong truồng
Em cười bối rối mà thương
Thương em một lại trăm đường thương quê
Gió Lào thổi rạc bờ tre
Chỉ nghe giọng nói đã nghe nhọc nhằn
Chắt từ đã sỏi đất cằn
Nên yêu thương mới sâu đằm đó em…
NGÔ ĐỨC HÀNH
GẤY NGHỆ
Gặp em dẫu mới lần đầu
Mà choa như thể duyên lâu lắm rồi
Phải đâu gió rạc* quê tôi
Mới nghe giọng nói người ơi su đằm
Anh xuôi Ngàn Hống chiều đông
Em về Ngàn Phố ngược dòng sông La
Giăng Màn nên chẳng thấy ra
Rú Vằng, Thiên Nhẫn, Tam Hoa quê mình**
Người Hà Tĩnh sống trọn tình
Nên chăng câu ví chùng chình bâng khuâng
Em về chưa đến đầu truông
Ghềnh Tàng, hói Bượm nhớ thương Đức Hòa***
Con gấy Hà Tĩnh nhà choa
Rờ mô cũng sướng thật- thà- thảo- thơm
Đi xa Hà Tĩnh vấn vương
Lộ ni, lộ nớ… tai ương phận Kiều
Mới nghe câu nói đã yêu
Mới nhìn khóe mắt đã xiêu xiêu lòng
Anh xuôi Ngàn Hống ngày đông
Tìm trong câu hát buồn đong vơi đầy…
Thơ Về Cu Đơ Hà Tĩnh
Cùng tham khảo bài Thơ Về Cu Đơ Hà Tĩnh độc đáo.
Cu đơ Hà Tĩnh
Tác giả: Văn Tạo – Can Lộc
Bay có về Hà Tịnh bọn choa không?
Nhai Cu đơ cả ngày khung biết chán
Dân quê choa gọi đây là đặc sản
Bởi hấn thơm ngon ngọt lắm bay à
Cì kẹo ni ai cụng muốn mần quà
Đi khắp nơi từ nam ra ngoài bắc
Ngài khó tính cụng thì thầm rủ chắc
Nghe kể lâu rồi dừ phỉ kiếm ménh chơ
Bay mà về nhớ ăn kẹo cu đơ
Uống hớp chè xenh ngồi ngâm thơ xứ nghệ
Rồi có duyên tà mần du mần rể
Trọn nghĩa ân tình Hồng Lĩnh với Sông La
Bay ơi về Hà Tịnh của quê choa
Nghe giọng nói lời ca dân ba tám
Rồi nghe hát câu ca trù Cổ Đạm
Ví dặm ân tình người Hà Tĩnh muôn nơi.
NHỚ… CU XƯA
Cu xưa bay đến phố Nài
Bay từ viễn khách bay dài, bay xa
Bay từ Cầu Phủ đến Na
Bay sang Bến Thủy bay qua Ngang Đèo
Cũng nhờ mấy nhịp Cầu Treo
Cu đi xóa đói giảm nghèo thật nhanh
Cu xưa đậu nóc nhà tranh
Bay sang nhà ngói yên lành ấm no
Ngày xưa Cu mất tự do
Ngày nay Cu đến Đảng cho làm giàu
Bà con làng xóm bảo nhau
Cho Cu lên chật chuyến tàu Bắc Nam
Thả Cu bay khắp xóm làng
Bay cùng Tổ Quốc bay sang nước ngoài
Cu đi bắc nhịp cầu dài
Vui cùng năm tháng đêm hoài nhớ Cu
Tham khảo thêm 21+ bài 📌 THƠ VỀ KHÁNH HÒA📌
Thơ Về Hương Sơn Hà Tĩnh
Cuối cùng là bài Thơ Về Hương Sơn Hà Tĩnh ý nghĩa chan chứa chân tình.
QUÊ MÌNH
Sáng tác: Phan Đức Liêm.
Đất quê tôi, nhiều Sơn, lắm Thủy,
Bốn ngàn năm quần tụ về đây,
Người quê tôi, như đại ngàn hùng vĩ,
Phóng khoáng, vô tư , sau trước vẹn đầy
Đất quê tôi, một dải đất phía tây,
Trọn cánh tay ôm của Ngàn Sâu, Ngàn Phố,
Như tay Mẹ, vỗ về từng giấc ngủ,
Nên Gái quê tôi luôn nền nã dịu dàng.
Đất quê tôi, Dãy Trường Sơn mây giăng
Như cái ô che , bóng đời Cha tỏa xuống.
Trai quê tôi, vốn cần cũ, dũng cảm.
Sống phân minh, ơn nghĩa rõ ràng.
Bạn hãy về, Sơn Phố, Sơn Giang,
Lâm, Lĩnh, Hồng, Quang, bên Sông Con gọi nhớ.
Bạn hãy về với Bàu E một thưở,
Của Phú, Trung, Bằng, của cả An, Ninh.
Bạn hãy về với Bàu Hàn quê mình,
Của Hà, Long, Tân, Bình, của Sơn Trà, Châu nữa.
Bạn hãy về, đập Cây Trường một thưở.
Về Khe Mơ, có Diệm, Trường Hàm.
Bạn hãy về với Vực Rồng mênh mang,
Về Với Khe Cò, những tháng năm huyền thoại.
Đất Tiến, Lệ, nơi đoàn quân đi mãi.
Qua Phố, Trường, giải phóng Miền Nam.
Bạn hãy về với Xai Phố, Khe Năm,
Bên nhánh Sông Con, Lĩnh Hồng xa uốn lượn .
Bạn hãy về với Khe Rồng lưu luyến,
Đất Kim 2 xanh mướt đồi chè.
Bạn hãy về Phúc Mai Thủy, miền quê,
Rợp bóng bưởi cam bên bờ khe mát rượi
Khe Dẻ, Cây Sanh, Cầu Đất tiếp nối,
Cây Khế, Liên Hoàn gọi tiếng diều xưa.
Đất Hương Sơn, lắm nắng, nhiều mưa,
Nên lắm hồ, khe, hợp nguồn về Ngàn Phố,
Từ Kim1, từ Tây Sơn tích tụ,
Xuôi Thịnh, Tân về cửa Tam Sa.
Dẫu ở gần, hay dẫu có đi xa,
Nỗi nhớ quê ta vẫn nhiều Sơn, lắm Thủy /.
Hương Sơn
Tác giả: Trần Vấn Lệ
“Ngày xưa Nhược Pháp hai mươi tuổi
Trẩy hội chùa Hương thơ để đời
Một chốn rừng xanh thành cổ tích
Ngàn năm thơ mộng vẫn còn tươi
Chu Mạnh Trinh thời sung sức nhất
Cũng lên Hương Tích đứng đề thơ
Tại sao tuổi trẻ người xưa đẹp
Anh hẹn cùng em để ước chờ… “
Đừng Vội Bỏ Qua Tuyển Tập 🌵 THƠ VỀ HẢI DƯƠNG🌵 Hay nhất