Tả Mẹ Đang Cấy Lúa, Làm Ruộng, Nông Dân ❤️️ 37+ Bài Văn Hay Nhất ✅ Văn Mẫu Tả Mẹ Đang Cấy Lúa Ngoài Đồng Dành Cho Bạn Tham Khảo.
Dàn Ý Tả Mẹ Đang Cấy Lúa
Mẹ em là một người nông dân và em muốn viết bài văn tả lại cảnh mẹ đang cấy lúa thì tham khảo ngay mẫu dàn ý chi tiết mà SCR.VN gợi ý sau đây nhé!
I. Mở bài
- Nêu khái quát về hoạt động mẹ đang cấy lúa giữa trưa hè nắng gắt để lại ấn tượng trong em.
II. Thân bài
- Tả cảnh vật ngày trưa hè
- Cỏ cây bị đốt cháy
- Nước nóng như ai đun
- Cá chết nổi lềnh bềnh vì nóng
- Cua cũng phải lên bờ tìm chỗ tránh
- Tả dáng mẹ cấy lúa giữa đồng
- Hành động: nhanh nhẹn, cấy đều tay
- Dáng hình: bóng mẹ cúi xuống in trên dòng nước, tần tảo, chăm chỉ
- Thành quả: những hàng mạ thắp tắp, xanh rờn dần phủ khắp thửa ruộng
III. Kết bài
- Tình cảm của em với mẹ.
Bài văn 🌸 Tả Hoạt Động Của Mẹ 🌸 đa dạng nhất!
15+ Bài Văn Tả Mẹ Đang Cấy Lúa Hay Nhất
Tuyển tập các bài văn tả mẹ đang cấy lúa, tả mẹ là nông dân hay nhất đã được biên soạn để gửi đến các bạn!
Đoạn Văn Tả Người Mẹ Đang Cấy Lúa Ngắn Gọn
Dưới cái nắng như đổ lửa của mùa hè, nước ở khắp cánh đồng nóng như có ai nấu lên. Lũ cá cờ chết nổi lềnh bềnh trên mặt nước, lũ cua nóng không chịu được ngoi hết lên bờ. Vậy mà, giữa cái nắng bức oi ả, mẹ em vẫn nhẫn nại lội ruộng cấy lúa.
Dáng mẹ lom khom, in hằn bóng trên mặt nước ruộng trưa hè. Một tay cầm bó mạ, tay kia mẹ thoăn thoắt cắm từng cây mạ xuống đồng. Giọt mồ hôi lăn trên vầng trán mẹ. Mỗi hạt gạo làm ra chứa bao giọt mồ hôi, bao nỗi vất vả của mẹ. Thương mẹ nhiều lắm, mẹ ơi!
Đoạn Văn Tả Mẹ Đang Cấy Lúa Đặc Sắc
Tháng 6 mùa hạ là những ngày nắng gay gắt như đổ lửa. Nắng đặc quánh đổ ào xuống, tràn qua những ngôi nhà, con đường, và chảy xuống cánh đồng. Hoàn cảnh khắc nghiệt ấy, cua cũng ngoi lên bờ. Ấy thế mà, mẹ em vẫn xắn quần, lội xuống bùn, cấy từng luống mạ non.
Bất chấp cái nóng hầm hập, không khí ngột ngạt chẳng có lấy cơn gió nào. Mẹ vẫn kiên trì cấy từng cây mạ, đều đều từng hàng một. Nhờ sự tần tảo, hi sinh, chịu khó ấy của mẹ. Mà đồng ruộng được phủ xanh, và chẳng bao lâu nữa, sẽ có một thảm lúa xanh rì rào ở nơi đây.
Tả Mẹ Đang Cấy Lúa Ngắn Gọn
Tháng sáu mùa hạ, trời nắng gắt, ánh nắng chói chang như thiêu đốt muôn vật. Trời ban trưa lại càng nóng bức, khó chịu đến lạ, nước dưới ruộng đồng như được đun nóng, khiến cho bao chú cá cờ không chịu nổi sức nóng của nước, của đất mà chết, nổi trên mặt nước nơi những vạt ruộng và cả những kênh rạch, mương đê. Những anh cua, chị cua vốn dùng mãnh, gan góc trước sự ẩm ương của nắng, mưa giờ cũng không chịu nổi sức nóng của nước, của thời tiết ngoi lên bờ tìm chỗ mát mà tránh nóng, nghỉ ngơi. Vậy mà, giữa cái tiết trời ấy mẹ vẫn chẳng ngại, lội xuống ruộng cấy lúa.
Chiếc nón trên đầu, bó má trên tay, mẹ cặm cụi làm việc. Đôi tay mẹ nhanh nhẹn lấy từng đôi má cấy xuống ruộng, bóng mẹ in trên dòng nước của ruộng đồng giữa nắng trời. Mẹ tập trung với công việc ấy, thỉnh thoảng mẹ đừng dậy lâu đi những giọt mồ hôi rơi rồi lại tiếp tục với công việc. Mới đó mà vạt ruộng đã được đắp lên những hàng mạ xanh rờn, thẳng tắp.
Thật vất vả bao nhiêu để có những hạt ngọc kết tinh từ dư vị đất trời và sự hy sinh của những người nông dân lao động. Nói sao hết những niềm thương mẹ, những vất vả nhọc nhằn mà mẹ đã trải qua. Yêu mẹ lắm, mẹ à!
Tổng hợp 🌸 Bài Văn Tả Mẹ Đang Làm Việc 🌸 ấn tượng!
Tả Mẹ Đang Cấy Lúa Hay Nhất
Ngày hạ tháng sáu nắng gay gắt, cánh đồng làng như ngộp thở trước những trận nắng cháy thiêu đốt. Ruộng vừa vào vụ, những khoảnh ruộng được cày xới sẵn, nước trong mặt ruộng tưởng chừng như đang bốc hơi lên được. Từng đàn cá cờ dường như không thể chịu nổi được sức nóng của từng làn nước mà chết đi, nổi trắng cả mặt nước. Những chú cua cũng có ngoi mình, trườn lên bờ ruộng tìm nơi mát mẻ mà trú ẩn. Vậy mà, giữa cái nắng ấy, mẹ vẫn một mình lặng lẽ cấy lúa nơi thửa ruộng.
Đôi bàn tay thoăn thoắt lấy từng đôi mạ cấy xuống ruộng, mang lại sự sống cho bao cây mạ non. Mẹ cấy đều tay, nhẫn nại, cần mẫn, những hàng mạ thẳng tắp và đều đặn, xanh tươi. Bóng mẹ lom khom in mình giữa dòng nước, giọt mồ hơi rơi ướt đẫm lưng mẹ. Thương mẹ thật nhiều, mẹ ơi!
Mảnh ruộng trống trơn mới đây thôi mà nhờ bàn tay mẹ đã phủ lên một màu xanh mới, màu xanh của hy vọng, của niềm tin vào một ngày mùa bội thu, ngày mang những bông lúa chắc nịch và nặng hạt. Thoáng thấy niềm vui nơi khoé mắt mẹ khi cấy mạ vừa xong, thật yêu mẹ nhiều, dẫu cho có nhọc nhằn giữa nắng cháy, mẹ chẳng hề cất tiếng than thân. Nụ cười mẹ thật đẹp, thật rạng rỡ, xưa tan đi cả cơn nóng ngày hè bực bội của thời tiết.
Vất vả biết bao những người nông dân, bao công lao nhọc nhằn mới làm nên hạt lúa vàng thơm. Thế mới biết thương và quý thêm những hạt gạo trắng ngần được làm nên từ bàn tay người lao động, bàn tay gầy của những người mẹ tảo tần bao tháng năm vì cuộc sống, vì con yêu.
Tả Mẹ Đang Cấy Lúa Ấn Tượng
Trưa hè thật oi ả, mọi vật như thiếp lặng dưới ánh nắng mặt trời. Thế mà mẹ em vẫn cặm cụi cấy lúa. Vóc người mẹ mảnh khảnh, làn da đỏ hồng dưới nắng ban trưa. Mẹ đội nón lá, đầu chít khăn ô, quần xắn ngang gối, trông mẹ thật chất phác.
Mẹ chăm chú cấy lúa. Tay trái nắm chặt bó mạ non, tay phải thoăn thoắt rút từng cây mạ để cấy xuống ruộng. Những cây mạ non như tươi tắn, chúng vui mừng, vì được mẹ đưa chúng trở về với đất. Bàn tay gầy gầy của mẹ cấy lúa thật nhanh, thật đều. Cánh tay rắn rỏi ấy cứ nhịp nhàng, thoăn thoắt cấy lúa.
Đôi mắt thâm quầng của mẹ nhìn chăm chăm xuống khoảnh ruộng đang cấy. Những hàng lúa non thẳng tắp trước mặt mẹ. Chờ mẹ cấy xuống, để rồi chúng sẽ vươn lên đón lấy sự sống và hẹn mùa đơm bông, kết hạt. Mẹ vẫn cứ lom khom dưới ruộng, mặc cho hơi nước nóng bốc lên bao bọc lấy thân người.
Nắng trời vẫn đổ xuống tấm lưng gầy của mẹ. Mặt mẹ đỏ bừng, mồ hôi thánh thót rơi trên ruộng nước. Chân mẹ đỏ bầm vì ngâm phải nước nóng dưới ruộng. Nước như ai đun sôi đến nỗi lũ cá cờ không sao chịu được, chúng chết la liệt trên đồng rộng. Còn lũ cua thì lổm ngổm bò lên bờ để tránh nóng, tìm lấy sự sống cho mình. Đúng là thời tiết khắc nghiệt của trưa tháng sáu. Ấy vậy mà mẹ vẫn cứ cấy lúa, mẹ không nao núng trước cái nắng như đổ lửa của trưa hè. Mẹ đang cấy trồng, đang gieo hạt giống cho mùa sau.
Có lẽ mẹ cũng đã thấm mệt. Thỉnh thoảng mẹ ngẩng đầu lên, lấy khăn ô lau nốt những giọt mồ hôi rơi cay cay trên khóe mắt. Thế rồi, mẹ lại tiếp tục cấy lúa. Đến bờ ruộng, mẹ nghỉ tay. Nhìn những hàng lúa non thẳng tắp, đôi mắt mẹ ánh lên một niềm vui, một niềm hi vọng ở ngày mai tươi sáng.
Nhìn mẹ cấy lúa, em cảm thấy thương mẹ vô cùng. Ôi, mỗi hạt gạo làm ra chan chứa biết bao nhiêu vất vả, nhọc nhằn của mẹ. Em nguyện sẽ chăm ngoan, học giỏi dể mẹ vui lòng.
Đọc thêm 🌸 Bài Văn Tả Mẹ 🌸 chi tiết!
Tả Mẹ Đang Cấy Lúa Tiêu Biểu
Mẹ tôi, người phụ nữ mạnh mẽ và đáng kính, đang cấy lúa giữa những đồng ruộng rộng lớn. Mẹ mặc bộ quần áo lao động đã sờn vai, bạc màu vì nắng gió, 1 chiếc giỏ nhỏ được thắt chặt quanh eo để đựng cua cá. Nhìn mẹ tôi có thể thấy được hình ảnh một người phụ nữ Việt Nam truyền thống.
Dưới ánh nắng mặt trời gay gắt, mẹ đang làm công việc “bán lưng cho trời, bán mặt cho đất”, bàn tay mẹ tôi cấy từng cây mạ non một cách khéo léo. Mỗi bước đi của bà là một sự chăm sóc tỉ mỉ, như là một ca khúc thông qua đôi bàn tay giàu kinh nghiệm và lòng đam mê.
Với chiếc nón lá che nắng, mẹ tôi vẫn tiếp tục công việc của mình mà không biết mệt mỏi. Bà cất tiếng hát truyền thống, âm điệu thanh thoát bay lượn trong không gian rộng lớn. Những lời ca dao vang lên như là tiếng lòng của bà, dành cho ruộng đất và cuộc sống.
Mỗi hạt lúa được gieo xuống đất là niềm hy vọng cho một mùa màng bội thu, và mẹ tôi cất công để đảm bảo rằng những hy vọng ấy sẽ thành hiện thực. Từng thửa ruộng trải dài, những hàng lúa xanh mơn mởn là tình yêu thương của bà dành cho cuộc sống này. Bà trải lòng và tâm sự với những luống lúa, như là một người bạn đồng hành trung thành trong cuộc sống hàng ngày.
Mẹ tôi, người phụ nữ kiên cường và sáng tạo, mang trong mình sức mạnh và sự hy sinh để nuôi sống gia đình và cộng đồng. Công việc cấy lúa của bà không chỉ là sự trổ tài của một nghệ nhân, mà còn là vì nuôi sống cả gia đình.
Trong bức tranh tươi sáng đó, tôi nhìn thấy mẹ tôi – một hình ảnh vĩnh cửu của sự mẹ hiền, sự mạnh mẽ và sự bền bỉ. Mẹ tôi, người phụ nữ cấy lúa, là biểu tượng của sự kiên nhẫn và tôn trọng đối với môi trường tự nhiên.
Tả Người Mẹ Đang Cấy Lúa Giữa Trưa Tháng 6 Ý Nghĩa
Những ngày hè oi ả của tháng sáu mang theo cái nóng bức ùa về khắp mọi nẻo đường, mọi miền quê. Ban trưa, cái nóng nực ấy càng rõ rệt hơn bao giờ hết. Cỏ cây cũng như bị nắng vàng, mặt nước trên cánh đồng quê nóng quá khiến những chú cá cờ không thể chịu nổi mà chấp nhận cái chết, nổi lềnh bềnh giữa kênh mương, trên những mẩu ruộng người dân vừa cày xới.
Cái nóng khủng khiếp ấy làm những chú cua đồng vốn được trang bị lớp áo giáp bảo vệ cũng phải chịu thua, cô ngoi ngóp lên bờ tìm chốn mát mẻ nơi những bờ ruộng gần kề mà nghỉ ngơi. Trời mỗi lúc một nắng hơn, cái nắng cháy tàn nhẫn của mùa hạ, người mẹ nghèo mang chiếc áo tơi xuống ruộng cấy cho kịp vụ mùa.
Giữa mảnh ruộng không một bóng cây che, mẹ một mình cùng mấy bó mạ non xanh. Những hàng mạ được cấy thẳng tắp, đều đặn, xanh rờn. Bàn tay mẹ nhanh thoát thoát cấy từng cây mạ, đôi mắt mẹ tập trung làm việc, bóng mẹ in hằn trên khoảnh ruộng, lặng lẽ , cần mẫn, chịu thương, chịu khó biết bao. Thoáng thấy nếp nhăn đã hằn sâu trên khuôn mặt khắc khổ của mẹ, đôi vai gầy guộc còng mình làm việc và cả những giọt mồ hôi mẹ ướt đẫm sao chạnh lòng quá đỗi.
Thương mẹ biết bao nhiêu, người phụ nữ suốt một đời tần tảo, một đời hy sinh, lắng lo cho con, cho công việc đồng áng ngày mùa.
Xem ngay 🌸 Bài Văn Tả Mẹ Lớp 2 🌸 ngắn gọn!
Tả Mẹ Em Đang Làm Ruộng Đơn Giản
Mùa hạ, đặc biệt là những ngày tháng 6, thời tiết trở nên oi bức và nóng nực đến khó chịu. Ruộng đồng cũng theo đó mà trở nên hầm hập như cái nồi hấp khổng lồ của thiên nhiên. Cá cua vốn sinh sống ở đó mà nay cũng chẳng chịu được, phải gồng gánh nhau chạy đi nơi khác. Vậy mà, bất chấp những khó khăn như thế, mẹ em vẫn xuống ruộng để cấy mạ non.
Dưới sức nóng của mặt trời, mồ hôi mẹ tuôn ra như suối. Tấm lưng áo ướt đẫm những vất vả, nhọc nhằn. Nhưng dù vậy, bàn tay mẹ vẫn thoăn thoắt, cấy lúa liên tục không ngừng nghỉ. Từng hàng từng hàng mạ non được cấy đều tăm tắp. Chính tình yêu thương con, tình yêu lao động đã thôi thúc mẹ vượt qua mọi khắc nghiệt ấy của thời tiết. Thật vĩ đại biết bao người mẹ của em.
Tả Mẹ Làm Nghề Nông Ngắn Gọn
Nếu được hỏi ai là người em yêu quý nhất, thì đó chính là người mẹ của em. Mẹ cho em cuộc sống quý giá, nuôi nấng em từng thuở lọt lòng. Mẹ như vầng trăng đêm khuya, ru em vào những giấc ngủ bình yên. Với em, hình ảnh của mẹ luôn khắc sâu trong tâm trí và trái tim của mình.
Mẹ năm nay đã ngoài ba mươi nhưng trông mẹ già hơn tuổi bởi mẹ vốn xuất phát từ một vùng quê nghèo khó, lại làm những công việc đồng áng, chân lấm tay bùn. Dáng hình mẹ nhỏ bé, mảnh khảnh đứng giữa cánh đồng tựa như một chấm nhỏ. Những lúc gồng mình đạp xe trong những cơn gió mạnh, mẹ như một chiếc lá mỏng manh. Lúc ấy, tấm lưng của mẹ còng mình vượt qua giông bão, của tự nhiên, của cuộc đời. Mẹ có gương mặt khá góc cạnh với hai gò má cao và lấm tấm tàn nhang. Nước da mẹ ngăm ngăm, thấm nhuần sự dãi dầu mưa nắng.
Nổi bật nhất trên gương mặt mẹ là đôi mắt bồ câu ẩn dưới hàng lông mi dài và cong. Trong đôi mắt ấy chất chứa tình yêu thương cho các con. Ánh mắt hiền từ nhìn chúng em ngủ ngon, ăn no, vui chơi. Ánh mắt nghiêm khắc khi chúng em mắc lỗi, không vâng lời. Cũng có lúc mắt mệt mỏi, thâm quầng vì những đêm mất ngủ, làm việc. Tuy nhiên, tình yêu và sự dịu dàng không bao giờ thôi hiện hữu trong thế giới ấy.
Mỗi lần mẹ cười, những vết chân chim lại hằn in trên khóe mắt, vừa tươi trẻ, vừa xót xa. Mái tóc mẹ xơ xác dài đến ngang lưng. Nhiều khi mẹ còn không có thời gian chăm chút cho nó, chỉ buộc vội vàng rồi bắt tay vào công việc. Những tối quây quần cùng mẹ, em để ý thấy đã có những sợi tóc bạc thấp thoáng. Mẹ cười xòa bảo: “Mai bạc nhiều quá thì mẹ đi nhuộm”.
Giọng mẹ có phần khàn khàn nhưng ấm áp. Mẹ có giọng hát cũng rất cuốn hút nhưng chẳng mấy khi thể hiện ra và cuộc sống mưu sinh cũng cuốn theo những niềm yêu thích của mẹ. Hiếm hoi lắm em mới thấy mẹ ngân nga vài câu hát dân gian, những bài hát ru mẹ đã nuôi chúng em. Bàn tay mẹ hao gầy, các ngón tay xương xẩu và thô ráp. Nhưng chính bàn tay ấy đã xoa lưng những lúc em khó ngủ, đã nấu những món ăn ngon, đã cấy biết bao mảnh ruộng… Bàn tay ấy xứng đáng là một bức tượng đài về tình yêu thương.
Thật tuyệt vời biết bao khi em được là con của mẹ. Trong trái tim em, mẹ là tuyệt nhất. Chẳng có gì có thể làm khó được mẹ. Chỉ cần có mẹ ở cạnh bên, em như có nguồn sức mạnh mãnh liệt, có thể vượt qua mọi khó khăn. Em cầu mong mẹ mãi luôn mạnh khỏe mạnh, yêu đời và hạnh phúc. Để ở bên cạnh em thật lâu, thật lâu.
Đừng bỏ qua 🌸 Bài Văn Tả Mẹ Lớp 3 🌸 đơn giản!
Văn Tả Mẹ Làm Nông Dân Ngắn Gọn
Ngày còn nhỏ, tôi luôn ước mẹ mình là một cô giáo. Tôi muốn một lần được trải cảm giác có mẹ là giáo viên, được hạnh diện với các bạn trong lớp. Nhưng càng lớn, tôi càng yêu mẹ hơn, dù mẹ chỉ là một nông dân bình thường.
Mẹ tôi quanh năm lam lũ, vất vả, lúc nào cũng tất bật. Vì vậy, dù mới hơn ba mươi tuổi nhưng trông mẹ như già hơn tuổi rất nhiều. Nơi khóe mắt mẹ đã hằn những vết chân chim nhưng vẫn không làm mờ đi đôi mắt sáng với ánh nhìn hiền hòa. Mỗi lần anh em tôi mắc lỗi, đôi mắt ấy lại nhìn chúng tôi đầy nghiêm khắc. Và cũng đôi mắt ấy đã thức trắng bao đêm mỗi lần tôi bị ốm.
Bao giờ cũng vậy, luôn là tình yêu đong đày dành cho chúng tôi. Đôi mắt ấy cũng là thứ duy nhất tôi được thừa hưởng từ mẹ. Mỗi lần có người khen tôi có đôi mắt giống mẹ, tôi cảm thấy vô cùng tự hào, hãnh diện. Tôi là con gái của mẹ mà! Trên da mặt mẹ còn có nhiều vết nám. Đó là dấu ấn của bao ngày dãi nắng dầm mưa. Nghe ngoại kể, này trẻ, da mẹ đẹp lắm, má lúc nào cũng trắng hồng. Tôi cảm thấy đáng tiếc vô cùng vì tôi lại giống bố ở làn da ngăm ngăm.
Nhưng cái mà mẹ luôn tự hào nhất, chăm chú nhất về bản thân lại là mái tóc. Dù vất vả từ ngày nhỏ nhưng mái tóc của mẹ dường như không có tuổi. Nó dài, đen, óng mượt mà ngay cả những thiếu nữ cũng phải mơ ước. Tôi rất thích ngắm mẹ hong tóc, nắng tràn lên mái tóc mẹ, nhảy nhót, lung linh. Mùi hương hoa bưởi cứ phảng phất, thơm nồng.
Dáng người của mẹ nhỏ bé nhưng nhanh nhẹn, hoạt bát. Lúc nào mẹ bước đi cũng vội vã, thoăn thoắt. Mọi người thường nói mẹ có dáng đi vất vả. Thì cũng phải thôi, bởi bố đi bộ đội xa nhà, một mình mẹ chăm sóc ông bà nội, nuôi nấng anh em chúng tôi. Bao gánh nặng dồn lên đôi vai bé nhỏ của mẹ, bao công việc để chăm sóc gia đình khiến mẹ không thể thông thả, khoan thai.
Hai bàn tay của mẹ gầy gầy, xương xương. Nhưng với tôi nó đẹp như bàn tay cô giáo. Đôi bàn tay ấy đã lo cho tôi từng bữa ăn, giấc ngủ, ôm ấp tôi khi tôi còn ẵm ngửa, dắt tôi đi những bước chập chững đầu tiên.
Mẹ tôi ăn mặc cũng rất giản dị. Bao nhiêu năm rồi, vẫn những chiếc áo bà ba đã sơn màu. Mẹ thường đùa rằng mặc như thế vừa thoải mái, vừa đẹp. Chỉ khi nào có dịp đặc biệt, mẹ mới mặc những chiếc áo mới bố mua tặng mỗi dịp về thăm nhà.
Ngày nào cũng vậy, mẹ luôn là người dậy sớm nhất nhà. Mẹ chuẩn bị bữa sáng cho anh em tôi, cho lợn gà ăn và dọn nhà cửa. Mẹ chăm sóc cho chúng tôi từng li từng tí. Dù bận rộn đến đâu, mỗi buổi tối, mẹ vẫn dành thời gian để kèm anh em tôi học bài. Mẹ chính là cô giáo đặc biệt của chúng tôi. Mẹ còn dạy chúng tôi cách cư xử trong cuộc sống, dạy chúng tôi những bài đồng dao mà mẹ còn nhớ được.
Mẹ cứ lặng lẽ đi bên cuộc đời của tôi và anh tôi. Tôi lớn lên trong tình yêu thương bao la của mẹ. Trong câu hát mẹ ru tôi, có nước mắt của sự yêu thương và hi vọng. Tôi không thể nói hết được tình yêu dành cho mẹ. Chỉ biết rằng mình phải cố gắng thật nhiều để mẹ vui.
Cô giáo em nói: “Trong tất cả các kì quan thì trái tim người mẹ là kì quan vĩ đại nhất”. Em sẽ cố gắng học tập thật tốt để mẹ luôn cười mẹ nhé. Mẹ à! Con yêu mẹ.
Gợi ý 🌸 Bài Văn Tả Mẹ Lớp 4 🌸 dành cho bạn!
Bài Văn Tả Mẹ Làm Nông Dân Hay Nhất
Mẹ của em là một nông dân chăm chỉ và em luôn thích nhìn mẹ chăm sóc vườn rau của gia đình. Mỗi lần chuẩn bị ra làm việc, mẹ em luôn chu đáo thay đổi trang phục phù hợp. Trước tiên, mẹ em mặc áo quần dài tay, chất liệu cứng để bảo vệ cơ thể. Sau đó, mẹ em đeo khẩu trang và găng tay, bước cuối cùng là mang ủng và đội nón. Tất cả những điều này giúp mẹ em sẵn sàng cho công việc trên cánh đồng.
Khi đến vườn, mẹ em đi thẳng vào một góc và bắt đầu công việc nhổ cỏ. Mẹ em ngồi xuống để dễ dàng làm việc hơn. Đôi bàn tay của mẹ em nhanh nhẹn và khéo léo. Em không thể rời mắt khỏi đống cỏ bên cạnh mẹ, cứ cao lên như một dãy núi nhỏ. Đối với những bụi cỏ lớn và dai, mẹ em dùng cây cuốc nhỏ để giúp mình. Nhưng hầu hết thời gian, mẹ em chỉ cần sử dụng tay để nhổ cỏ. Khi một luống rau được làm sạch, mẹ em sử dụng cái cào để gom cỏ lại thành một đống, sẵn sàng để đốt sau này. Mẹ em tiếp tục làm việc này cho đến khi tất cả các luống rau đều được làm sạch hoàn toàn.
Sau một thời gian làm việc cần mẫn, lưng áo mẹ em ướt đẫm mồ hôi và khuôn mặt mẹ đỏ bừng vì vất vả. Mỗi lần nhìn thấy mẹ em lao động chăm chỉ trên cánh đồng, em cảm nhận được sự tự hào và ngưỡng mộ. Mẹ em là biểu tượng của sức mạnh và sự kiên trì. Khi công việc đã hoàn thành, mẹ em nhìn lại những luống rau xanh tươi đã được làm sạch. Ánh mắt hạnh phúc và hài lòng của mẹ tỏa sáng như ánh mặt trời chiếu rọi cả vườn.
Những đợt gió nhẹ thổi qua, làm lay động mái tóc mẹ, như một biểu tượng của tự do và sự hòa quyện với thiên nhiên. Dù làm việc cả ngày, mẹ vẫn không quên che chở cho em và gia đình. Em luôn thấy bữa cơm gia đình ấm áp và đầy đủ nhờ công sức và tình yêu thương vô điều kiện của mẹ.
Mẹ em là người hùng trong cuộc sống của em, người đã dạy em bằng tấm gương của mình. Em học được sự kiên nhẫn, sự cống hiến và ý chí vươn lên từ mẹ. Những giá trị đó sẽ luôn ở trong em, giúp em vượt qua khó khăn và thành công trong cuộc sống.
Bài Văn Tả Mẹ Làm Nông Dân Sáng Tạo
“Ai ơi bưng bát cơm đầy/Dẻo thơm một hạt đắng cay muôn phần…”
Mỗi khi lời ca dao ấy vang lên, em lại bồi hồi nhớ đên mẹ của mình. Các bạn khác tự hào mẹ mình là bác sĩ, giáo viên,…và em, em cũng vẫn luôn tự hào mẹ của mình. Mẹ yêu quý của em – một người nông dân hiền lành, chăm chỉ.
Mẹ em sinh ra ở một vùng quê nghèo khó, tuổi thơ không đủ đầy đã không tạo cho mẹ cơ hội học hành. Mẹ theo nghiệp ông bà và bố em, làm một người nông dân bình dị. Cuộc sống một nắng hai sương đã ít nhiều ảnh hưởng đến vẻ ngoài của mẹ. Dù chưa bước sang tuổi bốn mươi nhưng khuôn mặt trái xoan của mẹ đã hiện lên những nỗi vất vả, những nếp nhăn mờ nhạt.
Đôi mắt mẹ ẩn hiện chút quầng thâm nhưng ấm áp và chan chứa yêu thương. Đôi môi mỏng luôn hấp háy những lời khuyên chân thành. Mẹ không có làn da trắng mịn, cũng không có thân hình đầy đặn như nhiều người phụ nữ cùng tuổi khác. Nước da mẹ hơi sạm đi vì nắng, vì mưa, dáng người gầy gầy và đôi vai thì hơi trĩu xuống vì những gánh gồng với cánh đồng lúa quê nhà. Nhưng ở mẹ, luôn lấp lánh sự kiên cường, niềm tin và tinh thần lạc quan vào cuộc sống.
Mẹ là một người nông dân cần cù, chăm chỉ. Từ sáng sớm tinh mơ, mẹ tất bật chuẩn bị bữa sáng cho gia đình em, dọn dẹp nhà cửa tinh tươm mới yên tâm chuẩn bị ra đồng. Ánh nắng ban mai màu hồng vắt lên đôi vai mẹ, theo bước chân mẹ ra cánh đồng lúa rộng bao la. Mẹ cẩn thận làm cỏ, bón phân, phun thuốc, từng vụ mùa trôi qua, mạ mọc mầm thành cây lúa, thóc vàng đầy cả sân phơi. Đôi bàn tay gầy gò, đầy vết trai sạn của mẹ vô cùng khéo léo.
Ngoài cánh đồng lúa, mẹ chăm bón cho khu vườn nhỏ trước nhà tươi tốt, đầy sức sống. Mùa nào thức ấy, mẹ xới đất, trồng rau, trồng hoa và nhiều cây ăn quả khác. Những giống cây dưới đôi bàn tay mẹ như được thổi những phép màu kỳ diệu, tươi tốt, sinh sôi nảy nở. Từ những thức quà quê trong lành ấy, mẹ khéo léo nấu những bữa ăn cơm lành canh ngọt, cả nhà ai cũng yêu hương vị ấy.
Tất bật sớm khuya, mẹ vẫn không bao giờ quên chăm lo cho việc học hành của chúng em. Không được học hành nhiều, nhưng mẹ viết chữ rất đẹp và thuộc rất nhiều bài thơ, ca dao, tục ngữ. Những ngày còn bé, mẹ cẩn thận cầm đôi tay nhỏ bé của em, uốn nắn cho em từng nét chữ.
Dưới ánh trăng sáng vằng vặc và làn gió hiu hiu, đưa theo hương cau thoang thoảng, mẹ truyền cảm đọc những câu thơ, những câu ca dao, tục ngữ. Mỗi khi em thắc mắc mẹ lại ân cần dừng một chút, giảng giải cho em. Mẹ dạy em bao điều thú vị, dạy em cả những bài học quý giá để khôn lớn thành người.
Thời gian trôi qua, mẹ như thiên thần hộ mệnh của chúng em. Lúc ốm đau, mẹ túc trực sớm khuya, lo lắng thay từng chiếc khăn để đắp lên vầng trán nóng hổi. Lúc em ngoan ngoãn, học hành chăm chỉ, khuôn mặt mẹ không giấu được niềm tự hào và hạnh phúc. Mẹ hi sinh cả cuộc đời để xây dựng tổ ấm gia đình, xây dựng cuộc sống vui vẻ cho em.
Mẹ đối với em là món quà vô giá mà cuộc đời mang đến. Có mẹ là niềm hạnh phúc lớn nhất cuộc đời em. Nhờ tình yêu bao la của mẹ, em được sống, được trưởng thành, biết trân trọng hơn những con người một nắng hai sương làm ra hạt gạo như mẹ.
Bài Văn Tả Mẹ Đang Cấy Lúa Lớp 5 Chi Tiết
Mấy hôm nay, là vụ cấy của làng em. Các bà, các cô, các mẹ, các chị nô nức kéo nhau ra đồng cấy lúa. Và mẹ em cũng là một trong số đó. Hôm nay, là ngày chủ nhật, không phải đến trường, nên em đã xin đi theo mẹ để được quan sát cảnh mẹ cấy lúa.
Đến nơi, trước mặt em là cả một cánh đồng rộng lớn trơ trọi. Các thửa ruộng chỉ là nước bùn xâm xấp ngang bắp chân. Vô cùng trống trải. Nghĩ đến việc mẹ sẽ cùng mọi người cấy lúa lên hết cả cánh đồng này, em thấy khâm phục vô cùng.
Trong lúc em đang ngắm cảnh, xe công nông chở các bó mạ đã đến, mọi người vội vã chuyển mạ xuống ruộng. Mẹ em cầm từng bó mạ rồi quăng lên không trung cho rớt xuống từng vị trí khác nhau của thửa ruộng. Nước bùn bắn lên tung tóe. Nhìn từng đợt, từng đợt mạ bay lên cao rồi rớt xuống, trông cứ như là đang xem phim, thích mắt vô cùng. Sau khi phân phát xong các bó mạ, mẹ em bắt đầu xuống ruộng cấy lúa.
Mở bó mạ ra, bên trong là những cây mạ non xanh mơn mởn. Mỗi lần, mẹ cầm vài ba cây rồi cắm thẳng xuống ruộng. Trông thì đơn giản và nhẹ nhàng, tưởng như qua loa thế thôi. Nhưng đó là cả một kĩ thuật được truyền bao đời nay của những người nông dân cả đấy. Trong khi cắm xuống, các ngón tay sẽ tạo ra một cái hố, sao cho gốc mạ cắm chắc xuống bùn. Động tác phải vừa nhanh, vừa dứt khoát để hố không quá to, làm cho cây nghiêng ngả. Cứ như thế lặp lại suốt từng hàng, từng thửa ruộng.
Nước bùn bám lên cả bắp chân, bắp tay, văng lên cả khuôn mặt mẹ. Nhưng mẹ chẳng hề đoái hoài gì cả. Vẫn chăm chú làm công việc của mình. Đôi tay mẹ thoăn thoắt, nhanh và đều giống như một cái máy được lập trình sẵn. Cái lưng cứ cúi mãi như thế, chỉ có đôi chân và đôi tay là di chuyển thôi.
Mỗi lần đứng thẳng dậy để lấy một bó mạ khác, em lại nghe thấy tiếng mẹ thở mạnh, xoa xoa cái lưng rồi mới tiếp tục. Em biết là mẹ đau lưng và mệt lắm, nhưng vẫn phải tiếp tục thực hiện công việc. Dù vậy, mẹ không hề bỏ bê công việc hay làm một cách qua loa. Mà vẫn kiên trì, tỉ mỉ lặp đi lặp lại những hành động nhàm chán một cách nghiêm túc. Khiến em vô cùng khâm phục mẹ.
Đến chập tối, mẹ đã cấy xong các thửa ruộng của nhà em. Ngồi nghỉ trên bờ, mẹ nhìn chúng với một ánh mắt tự hào, vui sướng. Trên đường về nhà, mẹ kể cho em về lần đầu tiên đi cấy lúa cùng bà ngoại. Dấy lên trong em những mong muốn được cùng mẹ cấy lúa. Chắc chắn, vào vụ tới, em sẽ xuống ruộng cấy lúa với mẹ.
Đối với em, mẹ luôn là người đẹp nhất, ngay cả khi lao động vất vả. Đó là vẻ đẹp mạnh khỏe, chân chất của người phụ nữ thôn quê. Làm việc vất vả để cho con cái có một cuộc sống ấm no.
Bài văn hay 🌸 Tả Mẹ Lớp 5 🌸 xem ngay nhé!
Tả Mẹ Đang Cấy Lúa Lớp 5 Nâng Cao
“Hôm nay trời nắng như nung
Mẹ em đi cấy phơi lưng cả ngày
Ước gì em hóa thành mây
Em che cho mẹ suốt ngày bóng râm”
Nghe cô giáo đọc những vần thơ này, lòng em rưng rưng nhớ đến người mẹ thân yêu của em cũng có những trưa tháng sáu cấy lúa trên đồng.
Đó là một buổi trưa hè, trên cánh đồng Chùa. Mẹ em vẫn cặm cụi thoăn thoát ra mạ để cấy hết thửa ruộng cho kịp vào vụ. Chao ôi, Cái nắng oi ả của những trưa tháng sáu thật kinh khủng. Mọi vật dường như cháy dần dưới ánh nắng mặt trời chói chang. Mặt ruộng nóng hổi như đang nằm trong một cái nồi đun khổng lồ. Thỉnh thoảng có vài con cá cờ nổi lên mặt nước như không thể chịu nổi cái nóng khủng khiếp. Những chú cua đồng tuy có bộ áo giáp bao bọc xung quanh nhưng cũng đành bó tay, phải trồi lên bờ tìm nơi mát mẻ nghỉ ngơi.
Ấy vậy mà mẹ phải vơ lấy cái nón cũ, đội lên đầu, bước ra đồng trong nắng gay gắt để cấy nốt thửa ruộng này. Bóng mẹ in tròn trên thửa ruộng. Nó có lúc vỡ vụn ra, rồi thu lại, di chuyển từ đầu bờ này đến đầu bờ kia. Mẹ một tay cầm nắm mạ, tay kia thao thóa đưa những rảnh mạ cắm xuống bùn thoăn thoắt. Dáng mẹ gầy gầy xương xương nhưng có gì đó rất rắn chắc và khắc khổ. Thương mẹ biết bao nhiêu, mẹ ơi!
Em thấy, trên đồng không mông quạnh, không có một bóng cây, bóng dâm nào cả. Chỉ có bùn đất bám vào đôi chân mẹ và mạ non xanh mơn mởn như đang cháy xém đi vì nắng. Mẹ vẫn cần cù , miệt mài để cấy những hàng mạ thẳng đều và trong mẹ mơ ước một mùa vàng bội thu, hạt gạo thơm ngon.
Qua rặng tre dài, bóng mẹ chập chờn, mồ hôi ướt đẫm lưng áo, những giọt mồ hôi lăn xuống đôi má nóng hổi của mẹ ngày càng nhiều. Đôi mắt tinh nhanh của mẹ không hề bỏ sát bất kì một chỗ dày, chỗ mỏng nào. Tất cả những cây lúa tương lai đều thẳng tắp, trông thật đẹp. Một lát sau, như chừng đã làm xong công việc. Mẹ về nhà với một vẻ mệt mỏi nhưng tràn đầy hạnh phúc.
Em rót bát nước chè xanh cho mẹ. Em lấy khăn cho mẹ lau mồ hôi. Khuôn mặt mẹ rạng ngời có vẻ như cháy xạm vì nắng. Mẹ vẫn nở nụ cười mãn nguyện. Nụ cười của mẹ xua đi hết cái mệt mỏi của cái nắng hè.
Mẹ em là vậy. Em biết mai này có được hạt gạo trong ngần thì trong đó có vị mặn chát của mồ hôi mẹ những trưa tháng sáu trên đồng làng. Ôi! Mẹ mới vất vả làm sao! Em thương mẹ nhất trần đời.
Tả Mẹ Làm Nghề Nông Lớp 5 Điểm Cao
Trong lòng mỗi người đều sẽ luôn có một hình dáng lý tưởng và đẹp đẽ nhất. Với em, người phụ nữ xinh đẹp, tài giỏi và tuyệt vời nhất, chính là mẹ của em.
Mẹ của em là một người nông dân làm vườn bình thường ở một vùng quê nhỏ. Năm nay mẹ bốn mươi tuổi. Tuy vậy, do dầm mưa dĩa nắng, làm việc nặng nhọc nên trông có phần già hơn tuổi. Nhưng điều đó chẳng chút gì ảnh hưởng đến vẻ đẹp của mẹ trong mắt em.
Mẹ cao khoảng một mét sáu, hơi gầy với làn da ngăm khỏe mạnh. Khắp bàn chân, bàn tay mẹ là những đường gân nổi lên và vết rạn, do làm vườn vất vả. Móng tay của mẹ luôn phải cắt ngắn để thuận tiện cho công việc. Mẹ em có khuôn mặt bầu hơi dài, nổi bật nhất là đôi mắt đen láy như nhìn thấu lòng người. Mỗi khi mẹ nhìn chăm chú vào em thì em luôn cảm giác mình là trung tâm của thế giới này vậy.
Trang phục thường ngày của mẹ lúc ở nhà chính là những bộ đồ bộ may bằng loại vải có họa tiết sặc sỡ – một kiểu trang phục quen thuộc của những người phụ nữ ở nông thôn. Lúc làm vườn, mẹ sẽ mặc đồ bảo hộ màu xanh, đi ủng, đeo găng và đội nón. Mẹ em chưa từng đi làm tóc, nhưng mái tóc của mẹ vẫn đen bóng, suôn mượt khiến bao người ao ước.
Làng trên xóm dưới, ai cũng yêu quý và khen ngợi mẹ em hết lời. Bởi sự chăm chỉ và dịu hiền của mẹ. Quanh năm suốt tháng, chẳng lúc nào mẹ ngơi tay. Ngoài chăm sóc cả một vườn cam rộng, mẹ còn nuôi thêm gà, vịt, cá và trồng một vườn rau nhỏ. Nhờ vậy, nhà em chẳng mấy khi phải ra chợ.
Rồi lúc nào nhà cửa em cũng được dọn dẹp sạch sẽ, gọn gàng tinh tươm. Em cũng dành thời gian phụ giúp mẹ, như làm những công việc nhỏ: giặt áo quần, quét nhà, lau nhà, rửa bát… Những lúc đó, em cảm thấy rất vui vì đỡ đần được cho mẹ.
Mỗi ngày, em luôn mong mình lớn lên thật nhanh, để giúp mẹ được nhiều hơn nữa. Để mẹ luôn mạnh khỏe và hạnh phúc.
Tham khảo bài văn 🌸 Tả Hoạt Động Của Bà 🌸 đặc sắc!